Con trùng nhỏ này bất khuất và hung tàn, trung thành, thà chết, khiến Tô Minh biết hắn không thể thu nó về mình. Trừ phi hắn chịu mất bó lớn thời gian, mấy năm, thậm chí là lâu hơn nữa, không dùng Hàm Sơn Chuông, chỉ nhốt nó, mài mòn ý thức của nó, do đó trở thành thú nuôi của mình.
Tô Minh không thể trả giá thời gian như vậy, cũng không thể bỏ ra công sức như vậy.
Nhưng nếu giết nó thì Tô Minh có chút không nỡ. Tốc độ và lực xuyên thấu của con trùng cho hắn ấn tượng rất sâu. Nếu có thể thu vào tay mình, xuất kỳ bất ý, có thể trở thành thủ đoạn cực kỳ lợi hại của hắn.
Vậy nên dù không nỡ, lại không thể kéo dài thời gian chậm rãi thu phục, bày ra trước mặt Tô Minh chỉ còn cách cuối cùng, cưỡng ép để lại khắc ấn trong tâm thần, dù phá hủy linh tính bản thân. nhưng một khi có khắc ấn của mình thì trùng lập tức trở thành vật của hắn.
Dù làm vậy sẽ xuất hiện việc làm phản, nhưng thế này mạnh hơn so với chết hoặc không thể sử dụng.
Tuy nhiên, Khắc Ấn Thuật vào tâm thần đối phương thì Tô Minh chi dùng một lần, ở trên người Hòa Phong. Thuật pháp này là Hòa Phong truyền cho hắn, dựa trên lý luận thì có thể khắc ấn vào trùng nhỏ.
Nhưng kỳ thật Tô Minh không có tự tin quá lớn, hắn tu luyện Khắc Ấn Thuật không ngắn, theo hắn lý giải thì loại thuật pháp này nếu đối phương không phản kháng thì rất dễ thành công. Một khi phản kháng thì xác suất thất bại rất lớn. Khi đối phương phản kháng mà muốn thành công thì giống như cùng người đánh nhau, phải tìm ra sơ hở của đối phương!
Một khi có sơ hở thì tiện cho Khắc Ấn Thuật của Tô Minh thừa dịp lẻn vào, hóa thành khắc ấn khắc sâu.
Sơ hở này nếu đối phương là người thì còn đỏ, nhưng mục tiêu lại là trùng xà kỳ dị chỉ cỡ ngón tay thì không dễ xử lý chút nào.
May là trùng xà trung thành với Tư Mã Tín khiến Tô Minh phát hiện ra, nếu có cơ may, hắn phải tạo ra một sơ hở.
Chỉ cần xuất hiện sơ hở, thần thức của Tô Minh lập tức chen vào, thành công khiến trùng thuộc về mình. Nếu thất bại, dù không nỡ nhưng hắn tuyệt đối không nương tay.
Giờ phút này, Tô Minh tản ra thần thực, ngưng tụ trên Hàm Sơn Chuông, thẩm thấu vào, ở trong chuông hóa thành cơn lốc hướng tới trùng xà kỳ dị suy yếu này.
Khoảnh khắc bao phủ nó, Tô Minh lập tức cảm nhận được ý thức trùng xà mãnh liệt phản kháng và giãy dụa, đó là ý thức dù chết cũng không muốn bị khống chế hình thành trùng kích khiến thần thức Tô Minh khựng lại.
"Như vậy xem ra nếu thần thức của mình đủ mạnh, có thể không cần sơ hở cũng mạnh mẽ khắc ấn được." Tô Minh động ý niệm, trong lúc trùng xà giãy dụa thì hắn có hiểu biết mới về thần thức và thuật pháp này.
Có thần thức của hắn bao phủ, Hàm Sơn Chuông bị Tô Minh lặng lẽ mở ra một khe hở. Khoảnh khắc khe hở tách ra, hơi thở của trùng xa lập tức tỏa ra ngoài.
"Tư Mã Tín, ta đang đợi ngươi sáng tạo cơ hội này cho ta." Mắt Tô Minh chợt lóe, thần thức mạnh mẽ ngưng tụ trên thân rắn đang giãy dụa.
Giờ phút này, trong Nhất Phong tại đất Thiên Hàn Tông, chỗ cách rất gần đỉnh núi có một động phủ cực kỳ xa hoa. Bề ngoài động phủ như một tòa đại điện cao ngất, bên trong, Tư Mã Tín ngồi xếp bằng, sắc mặt âm trầm, nhắm mắt tĩnh tọa.
Y bị ra lệnh cấm ra ngoài, trong vòng mấy tháng không thể xuống núi. Giờ phút này y khoanh chân ngồi, trong đầu đôi khi hiện lên cuộc chiến với Tô Minh. Trận chiến ấy khiến y chân chính hiểu thực lực của Tô Minh. Đối với y, Tô Minh như cây gai chặn ngang cổ họng, khiến người không thể chịu đựng.
Từ khi Tư Mã Tín ra đời tới này luôn rất thuận lợi, tiến vào Thiên Hàn Tông thì càng suôn sẻ. Được thế hệ trước Tông Môn cực kỳ xem trọng, được người cùng thế hệ sùng bái, thêm vào y giỏi kết bạn, có thể nói trong Thiên Hàn Tông y có vô số bạn bè.
Trong số đó còn có không ít cô gái cố ý vô tình bị y chủng Tình Man. Những chuyện này thế hệ trước Tông Môn biết nhưng không ngăn cản, cứ thế càng khiến y yên tâm ra ngoài du hành. Vì luyện Man Chủng Vô Tâm Đại Pháp, hễ người nàobị y nhắm trúng thì khó thể trốn thoát.
Vốn mục tiêu hiện nay của y là Bạch Tố. Bởi vì có rất ít đệ tử biết đến cô, là đệ tử bình thường tại Thất Phong. Nhưng một lần vô tình Tư Mã Tín phát hiện, phụ thân của Bạch Tố lại là người ở tầng thứ bảy trong chín tầng Thiên Môn.
Cụ thể là ai thì Tư Mã Tín không biết, dù sao Thiên Môn coi như là với y thì cũng là nơi bí ẩn thần thánh, là trung tâm lực lượng mạnh nhất Thiên Hàn Tông.
Đệ tử Thiên Môn rất ít đi xuống Thiên Môn, đất Thiên Hàn Tông một là trời, một là đất, như hai thế giới khác nhau.
Có thể trở thành đồ đệ Thiên Môn, đây gần như là niềm mơ ước của mỗi người tại đất Thiên Hàn Tông.
Nhưng muốn vào Thiên Môn chỉ có thể được các Phong Chủ thừa nhận, nếu không thì phải trải qua Thiên Hàn Động và lấy đầu một ngàn Vu tộc.
"Ta nhất định phải vào Thiên Môn!" Tư Mã Tín siết chặt nắm tay.
Y đối với Bạch Tố vốn là vô tình, nhưng càng tiếp xúc thì liếc mắt liền phát hiện Bạch Tố có tình ý với y.
Đương nhiên là tình ý này do y cố ý làm ra thủ đoạn chậm rãi biến thành, mục đích không phải muốn trồng xuống Tình Man, dù gì phụ thân Bạch Tố tại Thiên Môn, Tư Mã Tín rất kiêng kỵ.
Nhưng điều này không ảnh hưởng y dù không chủng Tình Man vẫn tiếp xúc Bạch Tố, để cô trợ giúp mình có tư cách tiến vào Thiên Hàn Động. Dù sao mở ra Thiên Hàn Động cần một ngàn cái đầu người Vu tộc, nhưng bây giờ y còn kém rất xa. Việc cắt đầu người, nếu không gặp phải Vu tộc ào ạt tấn công, muốn lấy đi đầu một ngàn người chỉ có thể ra ngoài Thiên Lam bình chướng, điều này đối với y có khó khăn.
Y định trước tiên tiến vào Thiên Hàn Động, trước tăng tu vi sau đó mới đi lấy đầu Vu tộc, vậy thì sẽ có tự tin hơn.
Cách gần như gian lận này không được Thiên Hàn Tông cho phép. Vì sao không cho phép thì không ai biết, nhưng không còn cách nào. Tư Mã Tín không muốn như thế, cho nên y đặt mục tiêu vào Bạch Tố, chỉ cần có người Thiên Môn vì đất Thiên Hàn Tông mở ra Thiên Hàn Động, vậy là y sẽ đạt thành mong ước.
Y có tự tin dựa vào Man Chủng Vô Tâm Đại Pháp của mình, cuối cùng hy sinh tất cả mọi người, chắc chắn có thể thành công. Đến khi đó, thành công rồi thì tu vi của y nhiều ít sẽ tăng lên, lúc đó y không cần lo lắng không tìm thấy Man, tuy nói cần nhiều thời gian nhưng y cảm thấy tất cả đều đáng giá!
Mãi đến khi y gặp Tô Minh! Nói chính xác hơn là sau trận đấu với Tô Minh, trong đầu y có ý niệm tham lam. Y muốn chủng Man trong người Tô Minh, để hắn thành Man của mình.
Như vậy thì y cảm thấy mình càng có nắm chắc tiến vào Thiên Hàn Động, chẳng những sẽ tăng cao tu vi nhiều hơn, cũng sẽ nhanh hơn thời gian.
Có rất nhiều chỗ tốt, thậm chí rất có thể Man của y không cần chết hết. Quá nhiều chỗ tốt khiến Tư Mã Tín tâm động. :
"Bạch Tố đã đồng ý với mình sẽ nói cho phụ thân chuyện này. Cô ấy sẽ nghĩ hết cách khiến phụ thân đồng ý. Cô ấy còn nói với mình phụ thân chưa bao giờ từ chối yêu cầu của cô. Việc này có khả năng thành công trăm phần trăm, chẳng qua chưa quyết định thời gian tiến vào. Bây giờ xem ra không cần gấp. Trước mắt quan trọng nhất là làm sao khiến Tô Minh trở thành Man của mình!" Tư Mã Tín nhắm mắt lại, trong não chuyển nhiều suy nghĩ.
"Đáng tiếc hiện giờ mình không thể xuống núi, dù thời gian đến có thể tự do ra vào cũng rất khó tiếp xúc với Tô Minh này. Ai, sớm biết như thế thì không bằng từ bỏ Hàm Sơn Chuông, kết giao với hắn, đến khi đó sẽ tự nhiên chủng Man trong lòng hắn!" Tư Mã Tín nhắm mắt nhíu chặt mày, đang suy tư thì bỗng động tâm thần.
"Bạch Tố!" Tư Mã Tín mở mắt ra, trong mắt lóe tia sáng.
"Lúc trước Tô Minh nhìn Bạch Tố thì rõ ràng biểu tình không đúng, sắc mặt lúc đó không giống như kiếm chuyện." Mắt Tư Mã Tín lóe sáng, khóe miệng dần lộ nụ cười.
"Lấy tình làm dẫn, hóa thành Man Chủng, khi chủng đã mở thì tình sâu ý trọng, lãnh tình vô thừa, sát na phương hoa, hồng nhan cốt khô! Tư Mã Tín ta có thể sáng tạo ra cách lấy tình tu hành vô tâm độc đáo này, vậy cũng có thể biến đổi chút ít, lấy Bạch Tố làm dẫn, ở trên người Tô Minh gieo Man Chủng!" Tư Mã Tín thì thào, nụ cười lộ tà dị vô tình.
"Tô Minh, bị Tư Mã Tín ta xem trọng, ngươi…không trốn thoát!" Mắt Tư Mã Tín chợt lóe, nhưng lúc này đột nhiên biến sắc mặt, mạnh ngẩng đầu, lập tức lao ra khỏi động phủ, ở bên ngoài nhìn hướng Cửu Phong phía xa!
"Bảo xà của ta!" Con ngươi Tư Mã Tín co rút, sắc mặt âm trầm.
Y cảm nhận được hơi thở bảo xà của mình, hơi thở này từ khi con rắn bị Tô Minh bắt đi thì đã biến mất, giờ phút này đột nhiên xuất hiện tác động liên hệ vô hình trong lòng Tô Minh với con rắn.
Sở dĩ y có thể khiến con rắn nhận mình làm chủ, kỳ thật là vì trong một lần ngẫu nhiên y có được một huyết đồ. Lai lịch huyết đồ xa xưa, y tra xét rất nhiều điển tịch mới biết tác dụng của nó là khiến một ít mãnh thú kỳ dị cùng mình hình thành liên hệ, giống như nhận chủ, có thể khống chế.
Huyết đồ này là vật của Vu tộc ngoài Thiên Lam bình chướng, nhưng Tư Mã Tín đạt được tấm đồ đã rách nát, không thể sinh ra tác dụng với mãnh thú quá mạnh. Cho nên khi gặp trùng xà này, y kiến thức rộng lớn, phát hiện con rắn là ấu thể thì không chút do dự dùng huyết đồ.
Bây giờ y rõ ràng phát hiện liên hệ do huyết đồ sinh ra đang bị trùng kích, dù cảm giác không quá yếu ớt nhưng lát sau, hơi thở bảo xà lại lần nữa nhạt đi sắp biến mất thì Tư Mã Tín do dự.
Tô Minh không thể trả giá thời gian như vậy, cũng không thể bỏ ra công sức như vậy.
Nhưng nếu giết nó thì Tô Minh có chút không nỡ. Tốc độ và lực xuyên thấu của con trùng cho hắn ấn tượng rất sâu. Nếu có thể thu vào tay mình, xuất kỳ bất ý, có thể trở thành thủ đoạn cực kỳ lợi hại của hắn.
Vậy nên dù không nỡ, lại không thể kéo dài thời gian chậm rãi thu phục, bày ra trước mặt Tô Minh chỉ còn cách cuối cùng, cưỡng ép để lại khắc ấn trong tâm thần, dù phá hủy linh tính bản thân. nhưng một khi có khắc ấn của mình thì trùng lập tức trở thành vật của hắn.
Dù làm vậy sẽ xuất hiện việc làm phản, nhưng thế này mạnh hơn so với chết hoặc không thể sử dụng.
Tuy nhiên, Khắc Ấn Thuật vào tâm thần đối phương thì Tô Minh chi dùng một lần, ở trên người Hòa Phong. Thuật pháp này là Hòa Phong truyền cho hắn, dựa trên lý luận thì có thể khắc ấn vào trùng nhỏ.
Nhưng kỳ thật Tô Minh không có tự tin quá lớn, hắn tu luyện Khắc Ấn Thuật không ngắn, theo hắn lý giải thì loại thuật pháp này nếu đối phương không phản kháng thì rất dễ thành công. Một khi phản kháng thì xác suất thất bại rất lớn. Khi đối phương phản kháng mà muốn thành công thì giống như cùng người đánh nhau, phải tìm ra sơ hở của đối phương!
Một khi có sơ hở thì tiện cho Khắc Ấn Thuật của Tô Minh thừa dịp lẻn vào, hóa thành khắc ấn khắc sâu.
Sơ hở này nếu đối phương là người thì còn đỏ, nhưng mục tiêu lại là trùng xà kỳ dị chỉ cỡ ngón tay thì không dễ xử lý chút nào.
May là trùng xà trung thành với Tư Mã Tín khiến Tô Minh phát hiện ra, nếu có cơ may, hắn phải tạo ra một sơ hở.
Chỉ cần xuất hiện sơ hở, thần thức của Tô Minh lập tức chen vào, thành công khiến trùng thuộc về mình. Nếu thất bại, dù không nỡ nhưng hắn tuyệt đối không nương tay.
Giờ phút này, Tô Minh tản ra thần thực, ngưng tụ trên Hàm Sơn Chuông, thẩm thấu vào, ở trong chuông hóa thành cơn lốc hướng tới trùng xà kỳ dị suy yếu này.
Khoảnh khắc bao phủ nó, Tô Minh lập tức cảm nhận được ý thức trùng xà mãnh liệt phản kháng và giãy dụa, đó là ý thức dù chết cũng không muốn bị khống chế hình thành trùng kích khiến thần thức Tô Minh khựng lại.
"Như vậy xem ra nếu thần thức của mình đủ mạnh, có thể không cần sơ hở cũng mạnh mẽ khắc ấn được." Tô Minh động ý niệm, trong lúc trùng xà giãy dụa thì hắn có hiểu biết mới về thần thức và thuật pháp này.
Có thần thức của hắn bao phủ, Hàm Sơn Chuông bị Tô Minh lặng lẽ mở ra một khe hở. Khoảnh khắc khe hở tách ra, hơi thở của trùng xa lập tức tỏa ra ngoài.
"Tư Mã Tín, ta đang đợi ngươi sáng tạo cơ hội này cho ta." Mắt Tô Minh chợt lóe, thần thức mạnh mẽ ngưng tụ trên thân rắn đang giãy dụa.
Giờ phút này, trong Nhất Phong tại đất Thiên Hàn Tông, chỗ cách rất gần đỉnh núi có một động phủ cực kỳ xa hoa. Bề ngoài động phủ như một tòa đại điện cao ngất, bên trong, Tư Mã Tín ngồi xếp bằng, sắc mặt âm trầm, nhắm mắt tĩnh tọa.
Y bị ra lệnh cấm ra ngoài, trong vòng mấy tháng không thể xuống núi. Giờ phút này y khoanh chân ngồi, trong đầu đôi khi hiện lên cuộc chiến với Tô Minh. Trận chiến ấy khiến y chân chính hiểu thực lực của Tô Minh. Đối với y, Tô Minh như cây gai chặn ngang cổ họng, khiến người không thể chịu đựng.
Từ khi Tư Mã Tín ra đời tới này luôn rất thuận lợi, tiến vào Thiên Hàn Tông thì càng suôn sẻ. Được thế hệ trước Tông Môn cực kỳ xem trọng, được người cùng thế hệ sùng bái, thêm vào y giỏi kết bạn, có thể nói trong Thiên Hàn Tông y có vô số bạn bè.
Trong số đó còn có không ít cô gái cố ý vô tình bị y chủng Tình Man. Những chuyện này thế hệ trước Tông Môn biết nhưng không ngăn cản, cứ thế càng khiến y yên tâm ra ngoài du hành. Vì luyện Man Chủng Vô Tâm Đại Pháp, hễ người nàobị y nhắm trúng thì khó thể trốn thoát.
Vốn mục tiêu hiện nay của y là Bạch Tố. Bởi vì có rất ít đệ tử biết đến cô, là đệ tử bình thường tại Thất Phong. Nhưng một lần vô tình Tư Mã Tín phát hiện, phụ thân của Bạch Tố lại là người ở tầng thứ bảy trong chín tầng Thiên Môn.
Cụ thể là ai thì Tư Mã Tín không biết, dù sao Thiên Môn coi như là với y thì cũng là nơi bí ẩn thần thánh, là trung tâm lực lượng mạnh nhất Thiên Hàn Tông.
Đệ tử Thiên Môn rất ít đi xuống Thiên Môn, đất Thiên Hàn Tông một là trời, một là đất, như hai thế giới khác nhau.
Có thể trở thành đồ đệ Thiên Môn, đây gần như là niềm mơ ước của mỗi người tại đất Thiên Hàn Tông.
Nhưng muốn vào Thiên Môn chỉ có thể được các Phong Chủ thừa nhận, nếu không thì phải trải qua Thiên Hàn Động và lấy đầu một ngàn Vu tộc.
"Ta nhất định phải vào Thiên Môn!" Tư Mã Tín siết chặt nắm tay.
Y đối với Bạch Tố vốn là vô tình, nhưng càng tiếp xúc thì liếc mắt liền phát hiện Bạch Tố có tình ý với y.
Đương nhiên là tình ý này do y cố ý làm ra thủ đoạn chậm rãi biến thành, mục đích không phải muốn trồng xuống Tình Man, dù gì phụ thân Bạch Tố tại Thiên Môn, Tư Mã Tín rất kiêng kỵ.
Nhưng điều này không ảnh hưởng y dù không chủng Tình Man vẫn tiếp xúc Bạch Tố, để cô trợ giúp mình có tư cách tiến vào Thiên Hàn Động. Dù sao mở ra Thiên Hàn Động cần một ngàn cái đầu người Vu tộc, nhưng bây giờ y còn kém rất xa. Việc cắt đầu người, nếu không gặp phải Vu tộc ào ạt tấn công, muốn lấy đi đầu một ngàn người chỉ có thể ra ngoài Thiên Lam bình chướng, điều này đối với y có khó khăn.
Y định trước tiên tiến vào Thiên Hàn Động, trước tăng tu vi sau đó mới đi lấy đầu Vu tộc, vậy thì sẽ có tự tin hơn.
Cách gần như gian lận này không được Thiên Hàn Tông cho phép. Vì sao không cho phép thì không ai biết, nhưng không còn cách nào. Tư Mã Tín không muốn như thế, cho nên y đặt mục tiêu vào Bạch Tố, chỉ cần có người Thiên Môn vì đất Thiên Hàn Tông mở ra Thiên Hàn Động, vậy là y sẽ đạt thành mong ước.
Y có tự tin dựa vào Man Chủng Vô Tâm Đại Pháp của mình, cuối cùng hy sinh tất cả mọi người, chắc chắn có thể thành công. Đến khi đó, thành công rồi thì tu vi của y nhiều ít sẽ tăng lên, lúc đó y không cần lo lắng không tìm thấy Man, tuy nói cần nhiều thời gian nhưng y cảm thấy tất cả đều đáng giá!
Mãi đến khi y gặp Tô Minh! Nói chính xác hơn là sau trận đấu với Tô Minh, trong đầu y có ý niệm tham lam. Y muốn chủng Man trong người Tô Minh, để hắn thành Man của mình.
Như vậy thì y cảm thấy mình càng có nắm chắc tiến vào Thiên Hàn Động, chẳng những sẽ tăng cao tu vi nhiều hơn, cũng sẽ nhanh hơn thời gian.
Có rất nhiều chỗ tốt, thậm chí rất có thể Man của y không cần chết hết. Quá nhiều chỗ tốt khiến Tư Mã Tín tâm động. :
"Bạch Tố đã đồng ý với mình sẽ nói cho phụ thân chuyện này. Cô ấy sẽ nghĩ hết cách khiến phụ thân đồng ý. Cô ấy còn nói với mình phụ thân chưa bao giờ từ chối yêu cầu của cô. Việc này có khả năng thành công trăm phần trăm, chẳng qua chưa quyết định thời gian tiến vào. Bây giờ xem ra không cần gấp. Trước mắt quan trọng nhất là làm sao khiến Tô Minh trở thành Man của mình!" Tư Mã Tín nhắm mắt lại, trong não chuyển nhiều suy nghĩ.
"Đáng tiếc hiện giờ mình không thể xuống núi, dù thời gian đến có thể tự do ra vào cũng rất khó tiếp xúc với Tô Minh này. Ai, sớm biết như thế thì không bằng từ bỏ Hàm Sơn Chuông, kết giao với hắn, đến khi đó sẽ tự nhiên chủng Man trong lòng hắn!" Tư Mã Tín nhắm mắt nhíu chặt mày, đang suy tư thì bỗng động tâm thần.
"Bạch Tố!" Tư Mã Tín mở mắt ra, trong mắt lóe tia sáng.
"Lúc trước Tô Minh nhìn Bạch Tố thì rõ ràng biểu tình không đúng, sắc mặt lúc đó không giống như kiếm chuyện." Mắt Tư Mã Tín lóe sáng, khóe miệng dần lộ nụ cười.
"Lấy tình làm dẫn, hóa thành Man Chủng, khi chủng đã mở thì tình sâu ý trọng, lãnh tình vô thừa, sát na phương hoa, hồng nhan cốt khô! Tư Mã Tín ta có thể sáng tạo ra cách lấy tình tu hành vô tâm độc đáo này, vậy cũng có thể biến đổi chút ít, lấy Bạch Tố làm dẫn, ở trên người Tô Minh gieo Man Chủng!" Tư Mã Tín thì thào, nụ cười lộ tà dị vô tình.
"Tô Minh, bị Tư Mã Tín ta xem trọng, ngươi…không trốn thoát!" Mắt Tư Mã Tín chợt lóe, nhưng lúc này đột nhiên biến sắc mặt, mạnh ngẩng đầu, lập tức lao ra khỏi động phủ, ở bên ngoài nhìn hướng Cửu Phong phía xa!
"Bảo xà của ta!" Con ngươi Tư Mã Tín co rút, sắc mặt âm trầm.
Y cảm nhận được hơi thở bảo xà của mình, hơi thở này từ khi con rắn bị Tô Minh bắt đi thì đã biến mất, giờ phút này đột nhiên xuất hiện tác động liên hệ vô hình trong lòng Tô Minh với con rắn.
Sở dĩ y có thể khiến con rắn nhận mình làm chủ, kỳ thật là vì trong một lần ngẫu nhiên y có được một huyết đồ. Lai lịch huyết đồ xa xưa, y tra xét rất nhiều điển tịch mới biết tác dụng của nó là khiến một ít mãnh thú kỳ dị cùng mình hình thành liên hệ, giống như nhận chủ, có thể khống chế.
Huyết đồ này là vật của Vu tộc ngoài Thiên Lam bình chướng, nhưng Tư Mã Tín đạt được tấm đồ đã rách nát, không thể sinh ra tác dụng với mãnh thú quá mạnh. Cho nên khi gặp trùng xà này, y kiến thức rộng lớn, phát hiện con rắn là ấu thể thì không chút do dự dùng huyết đồ.
Bây giờ y rõ ràng phát hiện liên hệ do huyết đồ sinh ra đang bị trùng kích, dù cảm giác không quá yếu ớt nhưng lát sau, hơi thở bảo xà lại lần nữa nhạt đi sắp biến mất thì Tư Mã Tín do dự.