Cầu Ma

Chương 429: Trăm Triệu Phệ Hồn Thiên


Nghe xong lời nói lạnh lùng của Tô Minh, mắt người phụ nữ lóe sát khí. Bà đã nói ra tên bộ lạc của mình, thậm chí là cúi thấp người không muốn ở đây chọc một người miễn cưỡng xem như cường giả. Dù sao người Đông Lai bộ lạc họ đến Vu thành không nhiều lắm, thậm chí bà thấy sự việc hôm nay không có gì to tát. Đối với thiếu niên tên Khải Đông đã là nhân từ lắm rồi, còn hai thiếu niên nam nữ khác bà chỉ yêu cầu đánh gãy một chân mà thôi, không lấy mạng. Bây giờ đối phương giết một người, bà nhịn, nhưng đối phương không nói lý như vậy thì quá đáng lắm rồi.

"Ngươi đã quá cuồng vọng!" Người phụ nữ lạnh lùng nói.

Nhưng bà vừa nói xong thì Tô Minh lắc đầu, nhấc chân đi hướng họ.

"Giết hắn!!!" Người phụ nữ lộ sát khí. Theo bà thấy, nếu đối phương đã không biết điều như thế thì để lại đầu tại đây đi.

"Ta đánh ngươi, ngươi không thể đánh trả." Tô Minh đi đến.

Hai Ương Vu bên cạnh người phụ nữ nhanh chóng lao lên. Hai Ương Vu này có một là Chiến Vu, một người khác là Linh Môi. Linh Môi cắn đầu lưỡi hộc búng máu, máu lập tức biến thành nhiều oan hồn, phát ra tiếng gào thê lương nhào hướng Tô Minh.

Cùng lúc đó, Chiến Vu bước nhanh lên, biểu tình nghiêm túc, cuốn lấy cuồng phong. Người gã chớp lóe ánh sáng vàng như mặc giáp vàng, lấy tư thế cực kỳ oai hùng đánh một đấm vào Tô Minh.

Đánh ra nắm đấm này bốn phía lập tức xuất hiện tiếng xé gió, có lực hút từ nắm tay tản ra, khiến không khí xuất hiện vặn vẹo. Rõ ràng cú đấm của Chiến Vu không tầm thường.




Nhưng khoảnh khắc nắm đấm rơi xuống, thoạt trông Tô Minh không hề tránh né, mặc kệ nắm tay rơi trên người. Nhưng trong chớp mắt, Tô Minh nhẹ lắc người, nắm tay Chiến Vu đánh hụt. Cùng lúc đó, bóng dáng Tô Minh xuất hiện phái bên phải gã đàn ông Chiến Vu.

"Nếu ngươi đánh trả thì ta sẽ nặng tay." Tô Minh bình tĩnh nói.

Tay phải ấn pháp quyết, lực lượng nguyên anh bùng nổ. Tay phải mấy lần đổi pháp ấn, nhấn vào xương sườn gã đàn ông. Gã đàn ông mạnh run lên, mặt trắng bệch, cùng lúc đó, Tô Minh thu lại lực nguyên anh. Sức mạnh thân thể thuộc về Man tộc bùng nổ trên tay phải hắn, hóa thành nắm đấm đánh mạnh một kích.

Gã đàn ông Chiến Vu hộc búng máu, kêu rên, thân thể thụt lùi sang bên cạnh nhưng không cách nào ngăn cản Tô Minh. Khi gã rút lui xương sường biến đen thui, lộ ra ấn ký hình tròn quái lạ. Trông như ấn ký hấp thu máu thịt gã đàn ông, khiến gã đàn ông rút lui thì toàn thân nhanh chóng khô héo, phạm vi lớn thối rữa.

Ấn ký xuất hiện nhìn thì đơn giản nhưng kỳ thực là Tô Minh bế quan mấy ngày nay nghiên cứu ra nguyền rủa thuật. Lực nguyên anh ra tay chặt đứt mạch máu di chuyển trong người đối phương. Sức mạnh nắm đấm tạm thời chặn máu thịt người này hồi phục. Cuối cùng theo tay Tô Minh truyền ra lực nguyền rủa khiến người này vì không có tu vi di chuyển, không có máu thịt hồi phục, như là bùng nổ hấp thu tất cả trong người để sinh trưởng!

Từng luồng khói đen tỏa ra từ ấn ký hình tròn, khiến gã đàn ông hú hét thảm thiết, mặt đầy kinh khủng hoảng sợ, muốn ngăn cản ấn ký xương sườn thối rữa nhưng không thể. Gã chỉ có thể hét thảm khiến người rùng rợn.

"Nếu ngươi nặng tay thì ta mới giết!" Tô Minh không thèm để ý gã đàn ông, đi hướng Ương Vu Linh Môi.

Linh Môi tỏa ra oan hồn đang vờn quanh người Tô Minh. Khoảnh khắc oan hồn muốn nhào tới thì trong người Tô Minh phát ra tiếng chuông ngân.


Chuông vang vọng, những oan hồn hét thê lương, bất chấp tất cả nhanh chóng lùi ra sau, dường như trong người Tô Minh có thứ gì đó khiến chúng nó sợ hãi. Nhưng không đợi chúng lùi ra quá xa thì lập tức sắc nhọn kêu, như là người hắn có lực hút cực lớn hút oan hồn đến. Chớp mắt chúng chui vào lỗ chân lông toàn thân Tô Minh, biến mất không bóng dáng.

Tô Minh vẻ mặt như thường, không chút thay đổi, dường như hắn sớm biết sẽ như vậy. Đây là khi hắn thức tỉnh cái đầu thứ sáu Hàm Sơn Chuông thì có được lực lượng, phải hấp thu đủ hồn phách mới mở ra cái đầu thứ tám được. Tuy nhiên, Hồng La mất đi, Tô Minh thức tỉnh thì hắn có xem xét Hàm Sơn Chuông. Ba cái đầu lúc trước bị Hồng La kích động tỉnh lại theo gã chết đi mà lại ngủ say, nhưng Tô Minh cảm giác dù chúng ngủ say nhưng dễ thức tỉnh hơn trước nhiều.

"Hấp thu một trăm triệu oan hồn, hoàn thành năng lực đầu thứ sáu Hàm Sơn Chuông, Trăm Triệu Phệ Hồn Thiên."

Linh Môi thấy Tô Minh hút oan hồn vào người, cảm giác liên hệ với oan hồn bị cắt đứt thì mặt gã trắng bệch, đột nhiên nâng lên tay phải mạnh vỗ trán. Lập tức trán người này gồ gân xanh.

Tình hình này khiến Linh Môi trông rất dữ tợn, không giống người mà càng như lệ quỷ. Gã phát ra tiếng gào sắc nhọn, người từ trên xuống dưới toát ra khói đen.

"Nếu ngươi ra tay giết thì ta sẽ khiến người thân của ngươi chôn cùng." Tô Minh chậm rãi nói, khi thốt lời thì đã tiến tới trước mặt Linh Môi.

Linh Môi run bần bật, lúc trước Tô Minh nói chuyện và dứt khoát giết người hiện rõ trong đầu gã. Những lời này rất bình tĩnh lộ ra ý nghĩa bá đạo xộc thẳng lên tận trời.


Sự bá đạo này khiến người không thể từ chối, thậm chí không thể kháng cự, nếu không kết cuộc chỉ có chết. Đồng bạn thứ nhất là thi thể nằm trên mặt đất, đồng bạn thứ hai còn đang kêu gào, thân thể mục rữa hơn phân nửa.

Linh Môi toàn thân lượn lờ khói đen, mặt nổi gân xanh, tay phải nâng lên mạnh chém vào đùi phải của mình. Lập tức đùi phải gã phát ra tiếng két két, bị gã chặt đứt, máu tươi bắn ra, bị khói đen nhanh chóng phong lại. Gã mặt không chút máu vịn vách tường một bên, kinh sợ nhìn Tô Minh.

Tô Minh ánh mắt tạm dừng trên người Linh Môi rồi dời đi, rơi vào người phụ nữ đôi mắt lộ ra kinh khủng.

"Ta là con gái tộc trưởng Đông Lai bộ lạc! Đông Lai bộ lạc chúng ta là đứng sau đại bộ lạc, lần này tộc nhân đi tới Vu thành có tộc thúc Hậu Vu của tộc ta!!! Ngươi dám tổn thưởng hai mẹ con ta, Đông Lai bộ lạc ta tuyệt đối không tha cho ngươi!!! Ngươi chết chắc rồi!!!" Người phụ nữ sắc nhọn gào.

Khoảnh khắc Tô Minh nhìn hướng bà, nói xong mấy lời đó tay phải bà tỏa ánh sáng chói lòa, hình thành màn sáng bảo vệ bà và thiếu niên vẻ mặt sợ hãi người run bần bật.

Khi màn sáng xuất hiện thì nó phát ra lực nổ khuếch tán ra ngoài. Linh Môi mất đùi phải biến sắc, người vòng khói đen, nhanh chóng lùi ra sau.

Khoảnh khắc gã thoát đi thì cửa hàng Tô Minh đứng phát ra tiếng nổ dữ dội. Tiếng nổ truyền khắp phân nửa Vu thành, khiến đa số người nghe thấy.

Cửa tiệm trong tiếng nổ thành bốn năm mảnh sụp đổ, tan vỡ thành vô số mảnh vụn cuốn bốn phía, khiến con đường như xuất hiện cái hố nhìn thấy ghê người.




Bụi đất bay lên, trong mơ hồ có thể thấy người phụ nữ và thiếu niên bị bảo vệ trong màn sáng không tổn thương gì. Tô Minh đứng đằng trước, biểu tình như thường, không biến đổi gì nhiều. Còn ba người Lan Lan thì được luồng sáng xanh vờn quanh, không bị tổn thương trong khi cửa hàng tan vỡ.

Người phụ nữ trong màn sáng độc ác trừng Tô Minh, gã không còn sự ưu nhã. Bộ dạng độc ác đó khá giống Cơ phu nhân trước kia.

Trong tiếng nổ vang vọng thì phía xa chân trời có hai cầu vồng lao đến, chớp mắt rơi bên cạnh Tô Minh, hóa thành một nam một nữ.

Nam là Nam Cung Ngân, còn nữ là Nam Cung San toàn thân lạnh lẽo. Cô nhìn bóng lưng Tô Minh, không biết suy nghĩ cái gì. Text được lấy tại https://.vn

Nam Cung Ngân mặt âm trầm mắt quét bốn phía, thấy xác Ương Vu trán bị đâm xuyên thì tầm mắt dừng lại. Gã thấy gã đàn ông toàn thân mục rữa mà còn chưa chết đang ở đó rên rỉ, con ngươi co rút.

"Mặc huynh, đây là…" Nam Cung Ngân do dự, tất nhiên gã cũng thấy người phụ nữ trong màn sáng vẻ mặt oán độc.

"Nam Cung Ngân, việc này không liên quan ngươi! Đây là ân oán riêng của Đông Lai bộ lạc ta và người này!" Người phụ nữ trông thấy Nam Cung Ngân xuất hiện lập tức nói. Bà là con gái tộc trưởng, từ nhỏ hiểu biết rộng, lập tức đoán ra Nam Cung Ngân tham gia sẽ rất bất lợi cho bà.

"Họ Mặc, ngươi có giỏi thì đừng lập tức ra khỏi Vu thành. Bây giờ ta mở màn sáng, tộc thúc bộ lạc ta sẽ lập tức đến ngay. Ta phải xem trước mặt Hậu Vu ngươi còn huênh hoang cỡ nào! Việc này dù bây giờ ngươi muốn giảng hòa cũng tuyệt đối không thể!" Người phụ nữ gằn từng chữ, thanh âm lộ âm độc.

Nam Cung Ngân sắc mặt âm trầm ngoái đầu nhìn thiếu niên cánh tay phải khô héo. Lúc trước gã đồng ý giúp thiếu niên vượt qua Linh Môi tu thì đã biết nguồn gốc người này và Đông Lai bộ lạc, nhưng không thèm để ý. Lấy thân phận của gã tại Vu Thần Điện, nhận định dù Đông Lai bộ lạc biết cũng không làm gì được gã. Nhưng hôm nay việc biến đổi kéo Mặc Tô tham gia, khiến Nam Cung Ngân rất đau đầu. Gã liếc mắt liền hiểu chuyện từ đầu đến cuối, nếu rút khỏi vụ việc thì không cần nghĩ đến làm bạn với Tô Minh nữa.

back top