Cầu Ma

Chương 432: Bảy thuật thần thông

Nhìn nụ cười của Tô Minh, Thiết Mộc nhướng mày.

Chẳng những là lão, tất cả người dưới đất đều dấy lên nghi ngờ bởi lời nói và nụ cười của Tô Minh. Đối diện một Chiến Hậu Vu, dù Tô Minh biểu hiện ra không thầm thường, nhưng chỉ vẻn vẹn là thế thôi, hai người căn bản không thể so sánh. Coi như mới nãy trông như Tô Minh lấy hết sức đấu với Thiết Mộc thì lão hơi yếu thế, nhưng phải biết rằng trừ sắc mặt lão âm trầm ra căn bản không có vết thương. Ngược lại vết máu nơi khóe miệng Tô Minh nhìn thấy ghê người.

Theo mọi người đoán thì chỉ cần Thiết Mộc lại ra tay một lần thì Tô Minh chắc chắn không chống cự nổi, kết cuộc chỉ có chết.

"Ai, làm Ương Vu mà dám khiêu chiến Hậu Vu, mới nãy ta đã nói rồi, người này chết chắc."

"Dũng khí đáng khen nhưng tâm trí không đủ. Loại khiêu chiến này có khác gì tìm chết." :

"Đây chính là Hậu Vu, lão quái có thể đạt tới Hậu Vu ở trong Vu tộc chính là cường giả tuyệt đối, đâu phải Ương Vu có thể đấu lại!"

Theo từng ánh mắt nhìn, Nam Cung Ngân tràn đầy cay đắng nhưng mắt có dứt khoát. Gã đã nghĩ tốt lắm, cuộc chiến này khiến Thiết Mộc tiền bối trước trút bớt cơn giận, sau đó nói sao gã cũng phải thử cứu Mặc Tô. Chắc Thiết Mộc sẽ nể mặt cha gã, đồng ý tha mạng cho Mặc Tô.

Còn Nam Cung San thì nhíu mày, ánh mắt lạnh lùng luôn đặt trên người Tô Minh. Trong mắt cô tăng thêm sự do dự.

Trên bầu trời, Tô Minh hít sâu, nhoáng người lên, lập tức ngực tỏa ra khói đen. Khói đen nhanh chóng khuếch tán, chớp mắt ngưng tụ hóa thành người toàn thân đen thui cao to.




Người này không có tóc, người đen như mực, dưới ánh trắng phản chiếu như toàn thân da có vảy, đôi mắt lạnh băng.

Đây chính là Tô Minh nguyên anh phân thân, con rối do xác Cơ Vân Hải biến thành! Phân thân vừa ra, trán Tô Minh chớp lóe ánh sáng xanh. Kiếm nhỏ xanh bay lên vòng quanh đỉnh đầu phân thân tỏa ra khí lạnh và kiếm ngân.

Giây phút phân thân xuất hiện, đám người bên dưới lập tức kêu to gọi nhỏ. Không ít người vừa nhìn liền nhận ra Tô Minh phân thân là vật gì!

"Nhiếp Hồn con rối!!! Người này là Nhiếp Hồn!"

"Không ngờ hắn là Nhiếp Hồn, ta đã nói lúc trước thấy mắt hắn có gì đó là lạ, thì ra hắn là Nhiếp Hồn Vu!"

"Là Nhiếp Hồn Vu tại sao trước đó không thấy hắn thi triển Nhiếp Hồn thuật? Nhưng con rối này đúng là Nhiếp Hồn con rối rồi!"

Thiết Mộc mày hơi chau. Các loại thủ đoạn của Tô Minh khiến lão rất kinh ngạc. Theo lão thấy đối phương tuyệt đối không đến từ bộ lạc nhỏ, chưa nói đến kiếm bay rất giống người tiên tộc, không tính đến chuông to rõ ràng là báu vật, chỉ nói con rối này đã rất không tầm thường. Lão thậm chí cảm thấy bộ dạng con rối có chút quen nhưng nghĩ không ra, quan trọng hơn là từ con rối lão cảm nhận uy hiếp! Dù uy hiếp này như có như không nhưng khiến lão cảnh giác.

"Thiết Mộc tiền bối, Mặc ta bất tài muốn lại lần nữa khiêu chiến!"

Tô Minh từ từ nói, trong mắt chiến ý càng đậm.


"Hèn chi không sợ đối mặt lão phu, trừ phi ngươi cho rằng dựa vào một con rối là có thể đấu với lão phu! Theo ta thấy thì ngươi vẫn…không biết lượng sức!" Thiết Mộc cười nhạt, tiến lên một bước. Lão đã quyết định phải tốc chiến tốc thắng, nếu không thì giết một Ương Vu mà tốn nhiều thời gian như vậy, bây giờ nhiều người trong Vu thành chú ý sẽ tổn hại danh tiếng lão.

Lão cất bước, mặt lượn lờ ánh sáng xanh, đặc biệt trong con người toát ra sóng gợn như sóng biển. Lão nhoáng người lao hướng Tô Minh. Khí thế cường đại tỏa ra, khí thế manh mẽ hình thành uy áp lập tức khiến không khí bốn phía xuất hiện tiếng bùm bùm.

Tô Minh lập tức lùi ra sau, tay phải nâng lên, trong tay hắn chớp lóe tia sáng xanh, gậy liền xuất hiện. Cùng lúc đó, nguyên anh phân thân của hắn lao nhanh lên.

Khi lao nhanh thì Tô Minh phân thân nâng tay phải, ấn pháp quyết chộp xuống mặt đất. Cú chộp này đất mấy trăm mét rung lên, nhiều luồng khí trắng bốc lên trời vòng ngoài tay phải Tô Minh nguyên anh phân thân, ngưng tụ thành thương long cỡ trăm mét.

"Địa khí long mạch!"

Đây là thần thông đặc biệt của Hồng La, chỉ thi triển lúc đấu với Đế Thiên chứ người ngoài chưa từng thấy. Đổi làm Hồng La thi triển có thể lay động vạn dặm thậm chí nhiều hơn nữa ngưng tụ địa khí mặt đất, có thể triệu hoán ra thần long mạch chân chính giáng xuống. Dù sao tu vi Tô Minh phân thân không thể so với Hồng La, chỉ là nguyên anh mà thôi. Nhưng Tô Minh được truyền thừa Vãng Sinh Đạo của Hồng La, đa số biết thuật pháp thần thông của gã, trải qua một năm cảm ngộ, giờ có thể triển khai đôi chút dù uy lực yếu nhiều. Nhưng kẻ địch của Hồng La là Đế Thiên, còn bây giờ Tô Minh xuống tay là Thiết Mộc Hậu Vu yếu hơn Đế Thiên không biết bao nhiêu lần, thậm chí không thể so sánh!

Địa khí thương long trăm mét xuất hiện khiến Thiết Mộc biến sắc mặt, lão lao nhanh hơn, khi tới gần thì Tô Minh phân thân không ra tiếng chộp địa khí thương long quăng hướng lão!

Theo địa khí thương long xuất hiện, đám người phát ra tiếng xôn xao kích động. Thần thông của Tô Minh là thứ chúng chưa họ thấy, giờ nhìn con rối của Tô Minh có thể hấp thu hơi thở mặt đất thì tinh thần bị rung động dữ dội.

Khoảnh khắc địa khí thương long và Thiết Mộc đụng chạm, lão nâng lên tay phải đánh một đấm tới trước.


"Tứ hải tụng, một tụng đông hải!" Thiết Mộc gầm lên.

Lão đánh ra nắm đấm, biển trước người lại biến ảo, nước biển xanh biếc dấy sóng dữ ập hướng địa khí thương long.

Thoạt trông nước biển giống với thần thông trước đó của Thiết Mộc, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện nó như thực chất, như thật sự xuất hiện mà không phải ảo ảnh. Thậm chí có ẩm ướt và mùi tanh ập vào mặt. Nó va chạm với địa khí thương long, tiếng ầm ầm vang vọng trời đất.

"Hai tụng nam hải!"

Tay trái Thiết Mộc mở ra ấn xuống phái nam. Thoáng chốc mé nam bên lão xuất hiên nước biển đỏ. Nước biển trông như biển máu, gầm rống sóng biển cuồn cuộn ập hướng Tô Minh phân thân và bản thể.

Tô Minh phân thân không thèm nhìn, đôi tay nhanh chóng ấn pháp quyết trước mặt mạnh đẩy ra hai bên.

"Cửu Biến Thập Hóa lôi luật đồng nhất, bạch sơn hắc thủy thiên nhân nhất diện…hành hóa nhập thần!" Ba câu bao gồm bảy thuật pháp thần thông, chính là loại mạnh nhất của Hồng La, là gã lấy được từ di tích tiên tộc, không biết lai lịch.

Nhưng dù là Hồng La cũng chỉ lần mò mặt ngoài bảy thần thông này, không nghiên cứu sâu, đặt trọng điểm thần thông dùng vào liên lạc với địa khí, biến địa khí thành máu dẫn Thập Mệnh Khả Thụ. Hồng La cho rằng đất có sinh mệnh, địa khí chính là đất hô hấp. Như vậy đất chắc chắn cũng sẽ tồn tại máu tươi như con người. Máu này không phải sông, không là biển mà ẩn giấu sâu dưới lòng đất.

Chỉ có trong địa khí ẩn chứa chút máu đất, gã mượn địa khí dẫn động máu mới hoàn thành thuật huyết tẩy thương thiên, càng vì đất có sinh mệnh nên thông qua dung hợp và tham khảo, mới thi triển ra bổn mệnh thần thông tiên tộc…Thập Mệnh Khả Thụ!!!

Có thể nói Hồng La đi con đường truyền thống tiên tộc, còn bảy thuật thần thông chỉ hơi nghiên cứu thôi. Mà Tô Minh, lấy tu vi phân thân hiện giờ không thể thi triển thuật huyết tẩy thương thiên, trọng điểm của hắn đặt ở bảy thuật nguyên anh bỏ qua, vì thuật này nguyên anh có thể dùng!




"Cửu Biến!" Tô Minh phân thân đôi tay ấn pháp quyết đẩy hai bên. Khi hắn thốt lời thì Tô Minh phân thân mạnh run lên, tay phải lập tức nắm lại đánh hướng Thiết Mộc cách phía xa.

Nắm đấm nhìn như không có sức nhưng Tô Minh phân thân dù là biểu tình hay hành động đều giống hệt như khi Thiết Mộc triển khai tứ hải tụng thứ nhất!

Cái gọi là biến có thể hiểu ra bắt chước cấp cao, lấy lực lượng bản thân bắt chước thuật thần thông của đối phương.

Khi Tô Minh phân thân đánh ra đấm này, lập tức trước người hắn xuất hiện biển xanh biếc. Trừ phạm vi biển nhỏ nhiều ra không khác gì thuật của Thiết Mộc!

Thiết Mộc vẻ mặt kinh sợ, càng khiến lão kinh hơn là động tác tiếp theo của Tô Minh phân thân!

Bắt chước chỉ là một phần của thuật Cửu Biến, chân chính biến là sau khi bắt chước khiến thần thông tiến hóa, xuất hiện biến thứ nhất, biến thứ hai, mãi đến biến thứ chín! Mỗi một biến đều khiến uy lực thuật pháp tăng vô số lần, nhưng cần tiêu hao lực lượng tu vi cũng tăng gấp mấy lần!

"Biến thứ nhất!!!" Tô Minh phân thân mở miệng, giọng nói vang vọng.

Hắn xông vào trong biển mình thi triển ra, hắn dung nhập vào xong biển như sôi trào tỏa ra khói trắng, phạm vi chớp mắt mở rộng, sóng dữ ngập trời. Có nhiều cục u không ngừng vỡ nát và xuất hiện. Theo cục u vỡ ra có chất lỏng đỏ lan tràn, như muốn nhuộm đỏ nước biển.

"Ba tụng tây hải!" Mắt Thiết Mộc lóe sát khí. Tô Minh cường đại khiến lão kinh ngạc, nhưng lão vẫn tự tin có thể áp chế người này!

Chỉ là lão chưa từng nghĩ Tô Minh mạnh mẽ như vậy, có các loại thủ đoạn Ương Vu đấu với mình đến tình trạng này. Lão thậm chí tưởng tượng được nếu đối phương trốn thoát, vậy đối với bộ lạc của lão không phải việc gì tốt. Người này bây giờ đã thế rồi, nếu để hắn có cơ hội trở thành Hậu Vu, vậy hôm nay kết thù kết oán sợ là sau này lão cùng Đông Lai bộ lạc sẽ trả cái giá cực đắt!

back top