"Tu vi cao thâm là có thể đem ý chí bao trùm trên người khác sao?" Giọng Tô Minh lạnh lẽo.
Trong ký ức cuộc đời hắn cứ luôn như vậy. Ở Ô Sơn, Tất Đồ cường đại nên có thể không quan tâm gì hết. Ở Hàm Sơn thành, truy sát khách nhân Hòa Phong cũng là vậy. Tu vi cao thâm cưỡng ép kẻ yếu, đó là loại mà đời này không thể làm trái ngược! Đến Đế Thiên, Tô Minh lại lần nữa cảm nhận sự bất lực đó. Tất cả bị khống chế, không thể nắm giữ vận mệnh, chỉ bởi vì Đế Thiên cường, khiến mọi người kém hơn nhất định phải tuân theo!
Đây chính là mạnh ăn thịt kẻ yếu ư? Nếu đây chính là phép tắc của thế giới, vậy ta quyết không làm kẻ yếu. Ta phải trở thành cường giả, chỉ có như vậy mới có tư cách đập nát quy tắc mà ta không thích!
Gã đàn ông Âm Linh cao hơn ba mươi mét trước mặt Tô Minh gầm rống, nâng lên rìu chiến mạnh chém một nhát xuống trưởng lão Vu Thần Điện. Trong quá trình rìu chiến chém xuống, trời đất nổ ầm ầm, một khe hở to lớn bị chém ra. Ông lão Vu tộc biến sắc, lùi lại nâng lên tay phải ngón trỏ chỉ hướng rìu chiến sắp tới.
Cái chỉ này, ngón trỏ tay phải trưởng lão Vu Thần Điện biến đen thui, có khói đen sinh ra ở trước ngón tay lão hóa thành một lũ oan hồn. Hồn có tám cái đầu khác nhau, khuôn mặt nam nữ già trẻ, mỗi cái sát khí ngập trời, thê lương hét thảm, như sao băng mang theo cái đuôi dài lao hướng rìu chiến.
"Sát Hồn! Không uổng là Linh Môi vu kém nửa bước là vào Tuyệt cảnh, lão lại luyện ra Sát Hồn!"
Dưới đất nhìn thấy tình hình này, lập tức có người nhận ra ngay.
Sát Hồn tám đầu bay ra thân hình đón gió biến to, chớp mắt thành mười mét va chạm với rìu chiến chém xuống, hóa thành tiếng nổ kinh người vang vọng. Giọng Tô Minh lạnh lùng truyền ra.
"Tu vi cao thâm là có thể tùy tiện cướp đồ vật của người khác?"
Giây phút rìu chiến của gã đàn ông Âm Linh va chạm với Sát Hồn thì Tô Minh phân thân lao ra, chưa đến gần bọ cánh cứng đen đã quét tới, tiếng vù vù vang vọng, ở giữa không trung thành bàn tay đen to chộp hướng trưởng lão Vu Thần Điện. Cùng lúc đó, nguyên anh phân thân gầm lên.
"Cửu Biến Thập Hóa, Lôi Luật Đồng Nhất!"
Theo giọng nói, tay phải Tô Minh phân thân chỉ hướng trưởng lão Vu Thần Điện. Cái chỉ này, ngón trỏ của hắn có vệt đen nhanh chóng chớp lóe. Thoáng chốc ngón trỏ của Tô Minh phân thân đen như mực, cùng lúc đó, có tia khói đen bay ra khỏi ngón tay, ở trước mặt hắn hình thành Sát Hồn tám đầu y hệt như lúc trước trưởng lão Vu Thần Điện thi triển thuật pháp!
Sát Hồn vừa ra khiến tất cả người trông thấy lập tức biến sắc mặt. Coi như là trưởng lão Vu Thần Điện cũng biến sắc.
"Cửu biến tái động!" Mắt Tô Minh phân thân lóe tia sáng âm u.
Lập tức Sát Hồn tám đầu trước mặt hắn mỗi cái đầu mọc ra cái sừng đen, xé gió lao đi, theo bàn tay to do bọ cánh cứng đen hóa thành lao đến trưởng lão Vu Thần Điện.
Cùng lúc đó, lực lượng chính của Tô Minh, gã đàn ông Âm Linh nhe răng cười, mới nãy va chạm rìu chiến bị đánh bật ra, nhưng thân thể gã lại vọt tới trước, lấy thân thể làm sức mạnh, lấy cánh tay làm cầu nối chịu đựng lực phản chấn. Cùng lúc đó, thân thể bùng phát ra lực lượng càng mạnh hơn, cứng rắn đối kháng phản lực. Gã vung chiến rìu trong tay phải, lại chém xuống một búa.
Ngay sau đó, từ miệng gã đàn ông Âm Linh truyền ra chú ngữ cổ xưa. Thanh âm vang vọng, thân thể gã xuất hiệnv òng tròn như hoa văn cây cối, những vòng tròn rậm rạp phủ lên người gã đàn ông, khiến gã gầm rống, chém xuống một búa, bầu trời xuất hiện ảo ảnh khổng lồ.
Ảo ảnh là cây to chọc trời, cây đang nhanh chóng hạ xuống, như phong ấn trấn áp lao hướng trưởng lão Vu Thần Điện.
Trưởng lão Vu Thần Điện biến đổi sắc mặt, thân thể buộc phải lần nữa thụt lùi, đối với lão đây là sỉ nhục. Lão là đại trưởng lão Vu Thần Điện, là Vu tộc cường đại chỉ nửa bước là vào Tuyệt cảnh, dù gã đàn ông Âm Linh trước mắt đúng là mạnh nhưng lão lại bị buộc lùi hai lần, ở trước mặt mấy vạn người, đây là sỉ nhục.
"Âm Linh chiến đấu vì cái giá, thế thì, giết ngươi cũng không sao!" Mắt trưởng lão Vu Thần Điện lóe sát khí, đôi tay duỗi ra, mười ngón mạnh vung trước mặt. Lập tức mười ngón tay lão đều thành màu đen, như là hòa tan, phút chốc hóa thành thật nhiều khói đen.
Khói đen tập trung một chỗ, ở trước mặt ông lão thành sóng gợn đen lan tới trước, nhanh chóng khuếch tán, va chạm với tất cả thần thông sắp đến gần.
"Linh Môi Xúc Hư!" Ông lão quát khẽ.
Sóng gợn đen lấy tốc độ không thể hình dung cú vacham đầu tiên là với bàn tay to bọ cánh cứng đen hợp thành. Khi bàn tay to đụng vào sóng đen lập tức tán loạn, bọ cánh cứng đen bên trong bắn ngược ra.
Cùng lúc đó, thuật Cửu Biến của Tô Minh phân thân ra Sát Hồn tám đầu thê lương rít gào đụng vào với sóng gợn, có bảy cái đầu vỡ vụn. Có một cái đầu bởi vì là Sát Hồn Tô Minh dùng Cửu Biến thuật hình thành tương tự với Sát Hồn của ông lão, xuyên thấu qua sóng gợn lao hướng lão. :
Còn gã đàn ông Âm Linh tộc, rìu chiến đụng vào sóng gợn, gã gầm lên, tiếng nổ kịch liệt chấn động giữa không trung, gã bị đẩy lùi ra sau. Đôi mắt gã đàn ông lộ điên cuồng, miệng thốt ra chú ngữ. Khoảnh khắc phát ra thanh âm, đầu gã đập vào rìu chiến trước mặt. Rìu chiến run rẩy, tan vỡ! Theo rìu tan vỡ, lực lượng khổng lồ từ trong đó bùng nổ, mạnh va đụng với sóng đen. Tiếng nổ quanh quẩn, gã đàn ông lại lùi mấy bước, phun ra búng máu. Nhưng đôi mắt dưới mũ giáp lộ ra chiến ý càng mãnh liệt.
Sóng đen cũng vì gã đàn ông Âm Linh lấy cái giá rìu chiến vỡ mà vặn vẹo, chớp động vài cái, bỗng tan vỡ, hóa thành nhiều khói đen đảo vòng.
Nhưng cuộc chiến này còn chưa kết thúc. Ảo ảnh cây to lớn trên trời đã đến gần, mạnh đụng vào ông lão. Trưởng lão Vu Thần Điện vung tay áo cách không va chạm với cây to. Tiếng nổ lại vang, ảo ảnh cây vỡ từng tấc, hoàn toàn tan vỡ trước mặt ông lão. Nhưng hiển nhiên lão cũng chịu không nổi, mặt tái nhợt, sau khi đánh tan cây to ảo ảnh thì cắn đầu lưỡi phun ra búng máu hướng tới một Sát Hồn chỉ còn một cái đầu giờ cách lão chưa đến nửa mét!
"Tu vi cao thâm là có thể cho rằng đương nhiên xem người như con kiến?" Giọng Tô Minh truyền ra, bên cạnh hắn đôi mắt xám của độc thi chợt lóe, mạnh đạp bước hướng tới trưởng lão Vu Thần Điện.
Theo độc thi đi ra, khí thế Man Hồn không chút giữ lại khuếch tán từ người nó, có khói độc lượn lờ, như dã thú gầm gừ mạnh vọt lên.
Còn có Tô Minh phân thân đôi tay ấn pháp quyết, kiếm nhỏ xanh biến to gấp mấy lần, trở thành kiếm to. Khi Tô Minh phân thân phun ra một ngụm khí nguyên anh thì quanh kiếm to xanh dấy lên vô số lốc xoáy, ánh sáng chói lòa ngàn mét, một nhát chém hướng trưởng lão Vu Thần Điện.
Độc thi, phân thân, tiếp theo là gã đàn ông Âm Linh lấy xuống mũ lộ ra khuôn mặt. Màu da nâu khô nứt trông như cây cối, gã gầm rống quăng đi mũ, ngửa đầu rống lên. Hoa văn cây trên người càng to, thân thể gã bỗng biến lớn, chớp mắt thành trăm mét, từ xa nhìn lại như biến thành một cái cây! Tóc gã nhanh chóng mọc dài, tựa liễu rũ. Thân hình to ra xong gã đàn ông sải bước đánh một đấm hướng trưởng lão Vu Thần Điện!
Nắm đấm đánh ra, nắm tay gã như vỏ cây khô lộ ra tang thương và ẩn chứa sức sống dạt dào.
Tô Minh đứng phía xa, lạnh lùng nhìn. Bây giờ sắc mặt ông lão âm trầm. Lão là trưởng lão Vu Thần Điện, nếu ra tay mà còn cần ai giúp đỡ vậy việc hôm nay sẽ là cực kỳ sỉ nhục!
Cho nên lão không hề nghĩ đến khiến Vu Thần Vệ tập thể ra tay. Khoảnh khắc Tô Minh phân thân, độc thi, gã đàn ông Âm Linh cùng đến thì mắt lão lóe sát khí, tay phải hư không chộp lấy. Thoáng chốc trong tay lão xuất hiện một mảnh lá cây đen, lão nhét vào miệng cắn nát. Phút chốc thân hình lão vặn vẹo, khiến Tô Minh phân thân chém nhát kiếm to bị hụt, phía xa sau lưng Tô Minh lộ ra thân hình ông lão.
Khoảnh khắc lão đến thì Tô Minh bước ra một bước, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã hơn mười mét. Cùng lúc đó, tay phải của hắn mạnh vung tay áo hướng bầu trời.
Cái vung này, một luồng gió bị cánh tay Tô Minh kéo theo.
"Gió lên từ ta vung tay áo." Tô Minh khẽ thì thào.
Trong người hắn phong chi sơ nhanh chóng di động. Trên bầu trời lúc này đột nhiên truyền ra tiếng nức nở. Tiếng này là tiếng của gió!
Lấy Tô Minh làm trung tâm, phạm vi trăm vạn mét đột nhiên xuất hiện gió cuồn cuộn, những con gió từ bốn phương tám hướng rít gào đến, chuyển động hình thành lốc xoáy thổi trời đất, đây là gió to nổi lên!
"Sau khi gió nổi, biển mây hiện, gió đến!" Giọng Tô Minh trầm thấp, tay phải mạnh co thành đấm trên bầu trời.
Bây giờ bầu trời mấy trăm mét xung quanh, dưới lốc xoáy hình thành mảng lớn biển mây. Biển mây theo gió chuyển động, nhìn như bầu trời xuất hiện vòng xoáy biển mấy to lớn. Giây phút Tô Minh nắm tay lại, vòng xoáy lấy tốc độ kinh người từ bầu trời lao hướng hắn!
"Gió, không đủ." Mắt Tô Minh chợt lóe.
Trong ký ức cuộc đời hắn cứ luôn như vậy. Ở Ô Sơn, Tất Đồ cường đại nên có thể không quan tâm gì hết. Ở Hàm Sơn thành, truy sát khách nhân Hòa Phong cũng là vậy. Tu vi cao thâm cưỡng ép kẻ yếu, đó là loại mà đời này không thể làm trái ngược! Đến Đế Thiên, Tô Minh lại lần nữa cảm nhận sự bất lực đó. Tất cả bị khống chế, không thể nắm giữ vận mệnh, chỉ bởi vì Đế Thiên cường, khiến mọi người kém hơn nhất định phải tuân theo!
Đây chính là mạnh ăn thịt kẻ yếu ư? Nếu đây chính là phép tắc của thế giới, vậy ta quyết không làm kẻ yếu. Ta phải trở thành cường giả, chỉ có như vậy mới có tư cách đập nát quy tắc mà ta không thích!
Gã đàn ông Âm Linh cao hơn ba mươi mét trước mặt Tô Minh gầm rống, nâng lên rìu chiến mạnh chém một nhát xuống trưởng lão Vu Thần Điện. Trong quá trình rìu chiến chém xuống, trời đất nổ ầm ầm, một khe hở to lớn bị chém ra. Ông lão Vu tộc biến sắc, lùi lại nâng lên tay phải ngón trỏ chỉ hướng rìu chiến sắp tới.
Cái chỉ này, ngón trỏ tay phải trưởng lão Vu Thần Điện biến đen thui, có khói đen sinh ra ở trước ngón tay lão hóa thành một lũ oan hồn. Hồn có tám cái đầu khác nhau, khuôn mặt nam nữ già trẻ, mỗi cái sát khí ngập trời, thê lương hét thảm, như sao băng mang theo cái đuôi dài lao hướng rìu chiến.
"Sát Hồn! Không uổng là Linh Môi vu kém nửa bước là vào Tuyệt cảnh, lão lại luyện ra Sát Hồn!"
Dưới đất nhìn thấy tình hình này, lập tức có người nhận ra ngay.
Sát Hồn tám đầu bay ra thân hình đón gió biến to, chớp mắt thành mười mét va chạm với rìu chiến chém xuống, hóa thành tiếng nổ kinh người vang vọng. Giọng Tô Minh lạnh lùng truyền ra.
"Tu vi cao thâm là có thể tùy tiện cướp đồ vật của người khác?"
Giây phút rìu chiến của gã đàn ông Âm Linh va chạm với Sát Hồn thì Tô Minh phân thân lao ra, chưa đến gần bọ cánh cứng đen đã quét tới, tiếng vù vù vang vọng, ở giữa không trung thành bàn tay đen to chộp hướng trưởng lão Vu Thần Điện. Cùng lúc đó, nguyên anh phân thân gầm lên.
"Cửu Biến Thập Hóa, Lôi Luật Đồng Nhất!"
Theo giọng nói, tay phải Tô Minh phân thân chỉ hướng trưởng lão Vu Thần Điện. Cái chỉ này, ngón trỏ của hắn có vệt đen nhanh chóng chớp lóe. Thoáng chốc ngón trỏ của Tô Minh phân thân đen như mực, cùng lúc đó, có tia khói đen bay ra khỏi ngón tay, ở trước mặt hắn hình thành Sát Hồn tám đầu y hệt như lúc trước trưởng lão Vu Thần Điện thi triển thuật pháp!
Sát Hồn vừa ra khiến tất cả người trông thấy lập tức biến sắc mặt. Coi như là trưởng lão Vu Thần Điện cũng biến sắc.
"Cửu biến tái động!" Mắt Tô Minh phân thân lóe tia sáng âm u.
Lập tức Sát Hồn tám đầu trước mặt hắn mỗi cái đầu mọc ra cái sừng đen, xé gió lao đi, theo bàn tay to do bọ cánh cứng đen hóa thành lao đến trưởng lão Vu Thần Điện.
Cùng lúc đó, lực lượng chính của Tô Minh, gã đàn ông Âm Linh nhe răng cười, mới nãy va chạm rìu chiến bị đánh bật ra, nhưng thân thể gã lại vọt tới trước, lấy thân thể làm sức mạnh, lấy cánh tay làm cầu nối chịu đựng lực phản chấn. Cùng lúc đó, thân thể bùng phát ra lực lượng càng mạnh hơn, cứng rắn đối kháng phản lực. Gã vung chiến rìu trong tay phải, lại chém xuống một búa.
Ngay sau đó, từ miệng gã đàn ông Âm Linh truyền ra chú ngữ cổ xưa. Thanh âm vang vọng, thân thể gã xuất hiệnv òng tròn như hoa văn cây cối, những vòng tròn rậm rạp phủ lên người gã đàn ông, khiến gã gầm rống, chém xuống một búa, bầu trời xuất hiện ảo ảnh khổng lồ.
Ảo ảnh là cây to chọc trời, cây đang nhanh chóng hạ xuống, như phong ấn trấn áp lao hướng trưởng lão Vu Thần Điện.
Trưởng lão Vu Thần Điện biến đổi sắc mặt, thân thể buộc phải lần nữa thụt lùi, đối với lão đây là sỉ nhục. Lão là đại trưởng lão Vu Thần Điện, là Vu tộc cường đại chỉ nửa bước là vào Tuyệt cảnh, dù gã đàn ông Âm Linh trước mắt đúng là mạnh nhưng lão lại bị buộc lùi hai lần, ở trước mặt mấy vạn người, đây là sỉ nhục.
"Âm Linh chiến đấu vì cái giá, thế thì, giết ngươi cũng không sao!" Mắt trưởng lão Vu Thần Điện lóe sát khí, đôi tay duỗi ra, mười ngón mạnh vung trước mặt. Lập tức mười ngón tay lão đều thành màu đen, như là hòa tan, phút chốc hóa thành thật nhiều khói đen.
Khói đen tập trung một chỗ, ở trước mặt ông lão thành sóng gợn đen lan tới trước, nhanh chóng khuếch tán, va chạm với tất cả thần thông sắp đến gần.
"Linh Môi Xúc Hư!" Ông lão quát khẽ.
Sóng gợn đen lấy tốc độ không thể hình dung cú vacham đầu tiên là với bàn tay to bọ cánh cứng đen hợp thành. Khi bàn tay to đụng vào sóng đen lập tức tán loạn, bọ cánh cứng đen bên trong bắn ngược ra.
Cùng lúc đó, thuật Cửu Biến của Tô Minh phân thân ra Sát Hồn tám đầu thê lương rít gào đụng vào với sóng gợn, có bảy cái đầu vỡ vụn. Có một cái đầu bởi vì là Sát Hồn Tô Minh dùng Cửu Biến thuật hình thành tương tự với Sát Hồn của ông lão, xuyên thấu qua sóng gợn lao hướng lão. :
Còn gã đàn ông Âm Linh tộc, rìu chiến đụng vào sóng gợn, gã gầm lên, tiếng nổ kịch liệt chấn động giữa không trung, gã bị đẩy lùi ra sau. Đôi mắt gã đàn ông lộ điên cuồng, miệng thốt ra chú ngữ. Khoảnh khắc phát ra thanh âm, đầu gã đập vào rìu chiến trước mặt. Rìu chiến run rẩy, tan vỡ! Theo rìu tan vỡ, lực lượng khổng lồ từ trong đó bùng nổ, mạnh va đụng với sóng đen. Tiếng nổ quanh quẩn, gã đàn ông lại lùi mấy bước, phun ra búng máu. Nhưng đôi mắt dưới mũ giáp lộ ra chiến ý càng mãnh liệt.
Sóng đen cũng vì gã đàn ông Âm Linh lấy cái giá rìu chiến vỡ mà vặn vẹo, chớp động vài cái, bỗng tan vỡ, hóa thành nhiều khói đen đảo vòng.
Nhưng cuộc chiến này còn chưa kết thúc. Ảo ảnh cây to lớn trên trời đã đến gần, mạnh đụng vào ông lão. Trưởng lão Vu Thần Điện vung tay áo cách không va chạm với cây to. Tiếng nổ lại vang, ảo ảnh cây vỡ từng tấc, hoàn toàn tan vỡ trước mặt ông lão. Nhưng hiển nhiên lão cũng chịu không nổi, mặt tái nhợt, sau khi đánh tan cây to ảo ảnh thì cắn đầu lưỡi phun ra búng máu hướng tới một Sát Hồn chỉ còn một cái đầu giờ cách lão chưa đến nửa mét!
"Tu vi cao thâm là có thể cho rằng đương nhiên xem người như con kiến?" Giọng Tô Minh truyền ra, bên cạnh hắn đôi mắt xám của độc thi chợt lóe, mạnh đạp bước hướng tới trưởng lão Vu Thần Điện.
Theo độc thi đi ra, khí thế Man Hồn không chút giữ lại khuếch tán từ người nó, có khói độc lượn lờ, như dã thú gầm gừ mạnh vọt lên.
Còn có Tô Minh phân thân đôi tay ấn pháp quyết, kiếm nhỏ xanh biến to gấp mấy lần, trở thành kiếm to. Khi Tô Minh phân thân phun ra một ngụm khí nguyên anh thì quanh kiếm to xanh dấy lên vô số lốc xoáy, ánh sáng chói lòa ngàn mét, một nhát chém hướng trưởng lão Vu Thần Điện.
Độc thi, phân thân, tiếp theo là gã đàn ông Âm Linh lấy xuống mũ lộ ra khuôn mặt. Màu da nâu khô nứt trông như cây cối, gã gầm rống quăng đi mũ, ngửa đầu rống lên. Hoa văn cây trên người càng to, thân thể gã bỗng biến lớn, chớp mắt thành trăm mét, từ xa nhìn lại như biến thành một cái cây! Tóc gã nhanh chóng mọc dài, tựa liễu rũ. Thân hình to ra xong gã đàn ông sải bước đánh một đấm hướng trưởng lão Vu Thần Điện!
Nắm đấm đánh ra, nắm tay gã như vỏ cây khô lộ ra tang thương và ẩn chứa sức sống dạt dào.
Tô Minh đứng phía xa, lạnh lùng nhìn. Bây giờ sắc mặt ông lão âm trầm. Lão là trưởng lão Vu Thần Điện, nếu ra tay mà còn cần ai giúp đỡ vậy việc hôm nay sẽ là cực kỳ sỉ nhục!
Cho nên lão không hề nghĩ đến khiến Vu Thần Vệ tập thể ra tay. Khoảnh khắc Tô Minh phân thân, độc thi, gã đàn ông Âm Linh cùng đến thì mắt lão lóe sát khí, tay phải hư không chộp lấy. Thoáng chốc trong tay lão xuất hiện một mảnh lá cây đen, lão nhét vào miệng cắn nát. Phút chốc thân hình lão vặn vẹo, khiến Tô Minh phân thân chém nhát kiếm to bị hụt, phía xa sau lưng Tô Minh lộ ra thân hình ông lão.
Khoảnh khắc lão đến thì Tô Minh bước ra một bước, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã hơn mười mét. Cùng lúc đó, tay phải của hắn mạnh vung tay áo hướng bầu trời.
Cái vung này, một luồng gió bị cánh tay Tô Minh kéo theo.
"Gió lên từ ta vung tay áo." Tô Minh khẽ thì thào.
Trong người hắn phong chi sơ nhanh chóng di động. Trên bầu trời lúc này đột nhiên truyền ra tiếng nức nở. Tiếng này là tiếng của gió!
Lấy Tô Minh làm trung tâm, phạm vi trăm vạn mét đột nhiên xuất hiện gió cuồn cuộn, những con gió từ bốn phương tám hướng rít gào đến, chuyển động hình thành lốc xoáy thổi trời đất, đây là gió to nổi lên!
"Sau khi gió nổi, biển mây hiện, gió đến!" Giọng Tô Minh trầm thấp, tay phải mạnh co thành đấm trên bầu trời.
Bây giờ bầu trời mấy trăm mét xung quanh, dưới lốc xoáy hình thành mảng lớn biển mây. Biển mây theo gió chuyển động, nhìn như bầu trời xuất hiện vòng xoáy biển mấy to lớn. Giây phút Tô Minh nắm tay lại, vòng xoáy lấy tốc độ kinh người từ bầu trời lao hướng hắn!
"Gió, không đủ." Mắt Tô Minh chợt lóe.