Cầu Ma

Chương 497: Trắc Long Thân

Nắm giữ dung hợp quá khứ và tương lai, trong tay chính và phản tồn tại số mệnh!

Thuật khiến thời gian rút lui này là Tô Minh bế quan hai tháng, ôn dưỡng nguyên thần cảm ngộra thức số mệnh!

Tựa như vận mệnh của hắn, sau Man Thương và cực nhanh, thức thứ ba, số mệnh quá khứ!

Thức này nhìn thì đơn giản như biến đổi năm tháng vận chuyển nhưng pháp tắc thực sự Tô Minh còn chưa làm được. Hắn có thể làm là cảm ngộ hai chữ quá khứ dung nhập vào gió, như phong ký ức, mượn đó đảo ngược. Thức này như trở thành số mệnh của hắn sẽ triển khai mức độ lớn nhất. Bây giờ hắn còn chưa biến đổi, sử dụng thì chỉ có thể chớp mắt nghịch chuyển. Nhưng dù chỉ là chớp mắt, đối với người Âm Linh tộc nơi này đủ dấy lên rung động. Loại thuật pháp thần thông thế này đã đến mức cực kỳ huyền diệu!

Bây giờ gã đàn ông hơn ba mươi mét đứng ngoài điện thứ tư trong lòng nghĩ thế!

Gã nhìn Tô Minh, biểu tình phức tạp không cần che giấu, tên gã là là Ly Hỏa!

[Tên ta gọi là Ly Hỏa, tuân theo minh ước của tộc ta và Vu tộc ngươi, nguyện phục vụ ngươi.] Tô Minh nhìn gã đàn ông trước mắt, bên tai như còn nghe thấy giọng nói năm đó.

Đối mặt câu hỏi của Tô Minh, biểu tình Ly Hỏa càng giãy dụa kịch liệt. Gã mạnh ngẩng đầu, ánh mắt lộ quyết đoán.

"Làm đàn ông có việc nên làm có việc không! Về cá nhân, ta không nên cản trở ngươi. Về tộc ta, ta phải cản ngươi! Ngươi có ân cứu mạng với ta, việc này..." Gã đàn ông nâng lên tay phải, hư không chộp, lập tức một rìu chiến to lớn ầm ầm xuất hiện trong hư vô, bị gã nắm trong tay đặt dưới đất.

Mặt đất chấn động, có khe hở rạn nứt két két lan tràn.




"...Là lỗi của ta!" Ly Hỏa thả tay phải ra, rìu chiến đứng thẳng trên đất, gã xoay người đi, tay phải mạnh vỗ ngực, lảo đảo lùi vài bước học bãi máu, mũ giáp tan vỡ lộ ra khuôn mặt như gỗ mục, tránh đường!

"Ngươi đi đi!!!" Ly Hỏa cắn răng gầm lên.

Âm Linh tộc bốn phía chậm rãi tĩnh lại, ai nấy nhìn Ly Hỏa, không nhúc nhích.

Tô Minh chắp tay hướng Ly Hỏa, biểu tình phức tạp, nhoáng một cái nhảy lên định xông hướng điện thứ năm. Nhưng khoảnh khắc hắn nhảy lên thì Âm Linh tộc khác trong điện cùng ngẩng đầu.

"Để hắn đi!" Giọng Ly Hỏa lại vang lên, lộ ra dứt khoát. Dù quen biết Tô Minh ngắn ngủi nhưng trong lúc kết bạn xảy ra nhiều việc khiến Ly Hỏa không quên được. Gã không hoàn thành điều năm đó Tô Minh gửi gắm. Đôi thiếu niên nam nữ gã chỉ mang cô gái về Vu thành, còn cậu trai thì nửa đường xảy ra ngoài ý muốn. Việc này luôn khiến gã thấy áy náy.

Tô Minh hóa thành cầu vồng chốc lát rời khỏi điện thứ tư, xông vào điện thử năm!

Khi hắn vào điện thứ năm, còn ở giữa không trung thì khí thế cường đại ập đến. Trong sân điện thứ năm có chins pho tượng to lớn, giờ chín tượng đá đều thức tỉnh, lại lùng nhìn Tô Minh. Cùng lúc đó, trong điện thứ năm đi ra một người Âm Linh tộc không mặc giáp, trông cỡ tuổi trung niên, khuôn mặt như cây khô không có chút cảm xúc dao động.

"Dừng bước!" Trung niên Âm Linh tộc chậm rãi nói, giọng nói toát ra cảm giác mục nát. Khoảnh khắc thốt lời thì chín Âm Linh tộc trong viện bùng phát khí thế mãnh liệt, mỗi một tên đều có thể so với Hậu Vu!

Đặc biệt là trung niên đi ra khỏi điện, người tỏa ra dao đọng không đến Tuyệt Vu nhưng cũng là đỉnh Hậu Vu!

Những Âm Linh tộc đủ vây khốn Tô Minh, không để hắn trong thời gian ngắn đi điện thứ sáu!


Giây phút Âm Linh tộc điện này lộ ra toàn bộ tu vi, ngẩng đầu tới gần Tô Minh giữa không trung thì mắt hắn chợt lóe, rắn nhỏ trên vai mạnh ngẩng đầu phát ra tiếng rít sắc nhọn.

Trong tiếng rít, rắn nhỏ chớp mắt lao ra, ở giữa không trung vặn người, lập tức trên bầu trời một ảo ảnh Chúc Cửu Âm khổng lồ huyễn hóa ra!

Ảo ảnh Chúc Cửu Âm gầm lên, há to mồm cuốn lấy bên dưới. Cùng lúc đó, Tô Minh hóa thành cầu vồng xuyên thấu qua ảo ảnh Chúc Cửu Âm lao tới trước.

Có rắn nhỏ biến thành Chúc Cửu Âm ở bên dưới ngăn cản Âm Linh tộc điện này, tranh thủ cho Tô Minh một giây cơ hội, khiến hắn lao nhanh ra khỏi điện thứ sáu đến điện thứ bảy!

Lực Chúc Cửu Âm của rắn nhỏ dù không yếu nhưng nó chưa hoàn toàn trưởng thành, đối mặt Âm Linh tộc điện thứ năm chỉ có thể bám giữ ngắn ngủi chứ không thể lâu hơn.

Tô Minh biết mình không còn bao nhiêu thời gian!

Hắn dốc hết sức, khi bước vào điện thứ sáu, lập tức có bảy khí thế có thể so với đỉnh Hậu Vu lao hướng hắn, khiến Tô Minh ở giữa không trung chẳng có chút cơ hội né tránh!

Bảy khí thế khoảnh khắc tới gần, mắt Tô Minh chợt lóe, tay phải nâng lên, Phong Man truyền thừa tinh trong người toàn lực bùngp hát. Vòng xoáy từ quanh người Tô Minh dâng lên, vòng xoáy xoay chuyển có cảm giác nóng bức, hình thành khí nóng! Bạn đang đọc truyện được tại

Gió nổi lên, ngón tay Tô Minh chỉ lên trời.

"Táng Âm!!!" Hai chữ thốt ra khỏi môi, lập tức trên bầu trời xuất hiện một vòng xoáy to lớn. Gió khác với mặt đất nhiệt độ cao, nó ẩn chứa lạnh lẽo. Mọi chuyện nói htif dài dòng kỳ thực chỉ xảy ra trong khoảnh khắc.


Trên trời vòng xoáy lạnh lẽo và gió nóng dưới đất ở trong trời đất không ngừng cuốn đụng chạm nhau. Theo chúng nó đụng chạm, táng phong còn mạnh hơn Khai Dương nhiều bùng phát. Gió rít gào thổi lực sinh cơ, đây là Táng Âm!!!

Ly Phong thức thứ hai, thuật Táng Âm!

Dưới táng phong, bảy cường giả Âm Linh tộc lao đến như thành thi thể trong táng phong, không ngừng khô hép, sức sống chớp mắt trôi đi. Gió thét gào cuốn tám hướng, khiến Tô Minh ở bên trong tóc dài tung bay, quần áo phần phật, đôi mắt âm u!

Nhưng nơi này là điện thứ sau Âm Linh tộc, giây phút táng phong xuất hiện thì từ trong điện bước ra một ông lão. Ông lão nhìn qua, cũng là người Tô Minh biết!!!

Ông lão ấy là năm đó Tô Minh ký kết, có tu vi so với Tuyệt Vu! Cũng chính là lão không biết tại sao mang đi xích long, khiến nó bị phong ấn tại đây!

Lão biểu tình phức tạp, nhưng khác với Ly Hỏa tránh đường, lão cất bước đến, táng phong thổi, tay phải nâng lên chỉ vào!

Nhất chỉ như năm đó trong địa hội đổ bảo ông lão giúp đỡ Tô Minh đối kháng Vu Thần Điện!

"Trắc Long Thân." Trong táng phong Tô Minh nhìn nhất chỉ đến, xung quanh bảy bóng người vừa đến hiện ra, nhưng không thể tới gần Tô Minh. Họ ở trong táng phong dốc sức kháng cự.

Gó mạnh mẽ, nếu đổi làm tu vi bình thường thi triển thì thôi, nhưng Tô Minh dùng lực Tế Cốt dốc sức thi triển, đem thuật táng phong phát huy đến trình độ cực mạnh.

"Năm đó ta kém xa, không phải đối thủ của ngươi. Hôm nay xem coi chênh lệch giữa ngươi và còn có bao xa!" Đôi mắt Tô Minh chợt lóe, tiến lên một bước, đi ra khỏi vòng xoáy táng phong. Hắn nâng lên tay phải, lấy nhất chỉ thuật ở trong bất tử bất diệt giới năm tháng vô tận diễn biến ra, cùng nhất chỉ của ông lão Âm Linh ở giữa không trung tia chớp tới gần nhau.

Năm đó Tô Minh ở trong mắt ông lão yếu ớt không chịu nổi một kích!




Bây giờ hắn đã có tư cách cùng ông lão đâu một trận thực sự!

"Tiếc là thời điểm không đúng." Khi Tô Minh ra nhất chỉ thì thân hình hơi thay đổi phương hướng. Hắn thầm than, nhất chỉ chớp mắt va chạm cùng ngón tay ông lão, dẫn động trời đất nổ tung.

Trong tiếng nổ, khóe miệng Tô Minh tràn máu tươi, người bắn ngược, nhưng hướng bắn vì lúc trước hắn hơi thay đổi nên không phải hướng ra sau mà mượn lực ông lão lao hướng điện thứ bảy!

Ông lão Âm Linh người chấn động. Lao cảm giác nhất chỉ của Tô Minh không phải dốc hết tu vi mà chỉ mượn lực lão thôi. Giờ thấy người Tô Minh lao hướng điện thứ bảy thì mắt lão chợt lóe, định nhấc chân đuổi theo, ảo ảnh nguyên thần luôn theo sau lưng Tô Minh đột nhiên ngoái đầu.

Giây phút Tô Minh nguyên thần ngoái đầu, tay phải nguyên thần giơ lên mạnh vung lên trời. Cái vung này vệt đỏ lan tràn, trông như cả bầu trời nhanh chóng thành màu máu.

Đây chính là trong thuật pháp của Hồng La, một thức khá mạnh, Huyết Tẩy Thương Thiên!

Thuật này lấy tu vi hóa thần thi triển khó màp hát huy nhiều lực lượng, hao phí nguyên thần chỉ có thể triển khai nửa phần mà thôi. Nhưng dù là nửa phần thì cũng đủ uy lực huyết tẩy!

Bầu trời đỏ thẫm như có biển máu biển ảo cuốn tám hướng xuất hiện sau lưng Tô Minh, như ngăn chặn, chặn đường ông lão Âm Linh truy kích. Biển máu cuồn cuồn tựa trời sụp dung nhập vào Tô Minh nguyên thần lao hướng ông lão Âm Linh.

Tô Minh không ngoái đầu, mượn lực nhất chỉ, dùng nguyên thần ngăn cản, tất cả chỉ vì không để hắn bị vây tại điện thứ sáu. Hắn như cầu vồng xé gió bước vào điện thứ bảy!

Mặt hắn hơi xanh, nhất chỉ kia dù sao có thể so Tuyệt Vu, nếu không phải thân thể hắn mạnh mẽ cứng rắn chống thì e rằng sẽ lập tức tan vỡ.

Nhưng cung điện Âm Linh tộc này một tòa so với một tòa cường đại, dù rằng trước mắt Tô Minh cách đại điện núi phong ấn xích long chỉ còn lại hai cái! Nhưng hai cái này, điện thứ bảy, thứ tám chắc chắn cực kỳ nguy hiểm.

Tuy nhiên Tô Minh không hối hận!

back top