Đào Tú Quyên vừa vào trong hội trường thì một đám phu nhân đã vây quanh bà, ừm, nói chính xác, là tham gia vào trong đám phu nhân kia.
Dù sao, bà cũng giống như phu nhân Nghị viên có thể hấp dẫn ánh mặt của mọi người trong những trường hợp này.
Tiểu Nho vẻ mặt hưng phấn chạy xung quanh hội trường vui đùa với các bạn nhỏ khác, riêng Đào Dục Huyên sau khi vào hội trường thì không thấy tăm hơi đâu.
Đào Du Du nhìn về phía chân trời nơi xa xôi, tuy rằng sắp qua ba giờ, nhưng thời gian này là tuyệt nhất.
Cô nhìn xung quanh một vòng, thật tốt, toàn là người lạ. Cô đã rời khỏi thành thị, quốc gia này lâu lắm rồi. Mà sau khi trở về đây, đây là lần thứ hai cô tham gia cuộc gặp gỡ với nhiều người như vậy, cũng khó trách cô không thích ứng với hoàn cảnh nhiều người như vậy.
Sau khi bồi bàn bưng ly rượu đi, cô yên lặng lui về một góc nhỏ trong khu vườn lớn này, ngồi trên chiếc xích đu bên giàn hoa, lẳng lặng nhìn đám người trò chuyện vui vẻ ở trước mắt này, cô không muốn biết những nụ cười hào nhoáng che dấu sự dối trá ở phía sau, cô chỉ cố gắng không muốn người khác chú ý đến mình.
Ngồi trong góc được vài phút, đột nhiên hội trường náo nhiệt trở lại, Đào Du Du tưởng rằng cô dâu chú rể đã thu hoạch được rất nhiều, vì vậy đứng lên nhìn về phía ồn ào kia, kết quả nhìn thấy bởi vì sự xuất hiện của anh ta, làm cho hội trường sôi nổi thêm.
Đào Du Du liếc mắt một cái, liền ngây dại.
Mặc dù ở trong đám người đó, mặc dù có rất nhiều công tử nhân sĩ vây xung quanh, nhưng mà không thể phủ nhận, người nào đó đứng bên cạnh anh ta, sẽ bị hào quang của anh ta che đậy hết.
Anh ta là một người như vậy, mặt dù không lên tiếng, chỉ yên lặng đứng nơi đó, cũng sẽ làm cho vô số ánh mắt hâm mộ.
“Ai da, đó không phải là Thác Ngọc công tử sao? Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh ta đó, đẹp trai hơn so với hình trong tạp chí nữa, làm sao bây giờ? Tôi thật sự rất thích anh ta……..Nếu có thể làm người phụ nữ của anh ta, cho dù là muốn tôi chết, tôi cũng đồng ý.”
“Cô là như vậy, cho dù có chết, Thác Ngọc công tử cũng sẽ không thích cô, chẳng lẽ cô không biết anh ta có người thầm mến rồi sao?”
“Cái……. Cái gì? Người thầm mến? Làm sao có thể? Thác Ngọc công tử là người đàn ông hoàn mỹ như vậy, loại phụ nữ nào mới xứng đôi với anh ta?”
“Cô tin hay không, đây là chính anh ta nói. Còn về người phụ nữ kia là ai, ngược lại anh ta sẽ không nói nhiều quá, đã từng có rất nhiều thám tử cùng đám chó săn không sợ chết đã điều ra chuyện này, kết quả đã bị bảo vệ của Thác Ngọc công tử đánh cho một trận tơi bời, hơn nữa còn làm cho mất tích luôn. Còn về việc bọn họ đã đi đâu, có người thì nói ra nước ngoài, có người thì nói đã đưa bọn họ đến một vùng nông thôn xa xôi để đi chăn trâu, ai mà biết được.”
“Theo cô nói như vậy, chúng ta đều không có cơ hội rồi?”
“Hừ…. Ai nói? Chỉ cần một ngày nào Thác Ngọc công tử chưa kết hôn, tôi sẽ không buông tha. Tuy rằng không biết người anh ta thầm mến là ai, nhưng tôi tin tưởng anh ta sẽ yêu tôi, nếu không tin, các người cứ chờ coi đi.”
Đào Du Du đứng cách đó không xe nghe cái vị phu nhân bàn luận về chuyện Thác Ngọc công tử, những lời này truyền vào tai Đào Du Du, làm cho cô cảm thấy trong lòng rất buồn bực.
Thác Ngọc Mộ có thích phụ nữ, vậy người kia là ai?
Cô không nhịn được bắt đầu mơ mộng.
Dù sao, bà cũng giống như phu nhân Nghị viên có thể hấp dẫn ánh mặt của mọi người trong những trường hợp này.
Tiểu Nho vẻ mặt hưng phấn chạy xung quanh hội trường vui đùa với các bạn nhỏ khác, riêng Đào Dục Huyên sau khi vào hội trường thì không thấy tăm hơi đâu.
Đào Du Du nhìn về phía chân trời nơi xa xôi, tuy rằng sắp qua ba giờ, nhưng thời gian này là tuyệt nhất.
Cô nhìn xung quanh một vòng, thật tốt, toàn là người lạ. Cô đã rời khỏi thành thị, quốc gia này lâu lắm rồi. Mà sau khi trở về đây, đây là lần thứ hai cô tham gia cuộc gặp gỡ với nhiều người như vậy, cũng khó trách cô không thích ứng với hoàn cảnh nhiều người như vậy.
Sau khi bồi bàn bưng ly rượu đi, cô yên lặng lui về một góc nhỏ trong khu vườn lớn này, ngồi trên chiếc xích đu bên giàn hoa, lẳng lặng nhìn đám người trò chuyện vui vẻ ở trước mắt này, cô không muốn biết những nụ cười hào nhoáng che dấu sự dối trá ở phía sau, cô chỉ cố gắng không muốn người khác chú ý đến mình.
Ngồi trong góc được vài phút, đột nhiên hội trường náo nhiệt trở lại, Đào Du Du tưởng rằng cô dâu chú rể đã thu hoạch được rất nhiều, vì vậy đứng lên nhìn về phía ồn ào kia, kết quả nhìn thấy bởi vì sự xuất hiện của anh ta, làm cho hội trường sôi nổi thêm.
Đào Du Du liếc mắt một cái, liền ngây dại.
Mặc dù ở trong đám người đó, mặc dù có rất nhiều công tử nhân sĩ vây xung quanh, nhưng mà không thể phủ nhận, người nào đó đứng bên cạnh anh ta, sẽ bị hào quang của anh ta che đậy hết.
Anh ta là một người như vậy, mặt dù không lên tiếng, chỉ yên lặng đứng nơi đó, cũng sẽ làm cho vô số ánh mắt hâm mộ.
“Ai da, đó không phải là Thác Ngọc công tử sao? Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh ta đó, đẹp trai hơn so với hình trong tạp chí nữa, làm sao bây giờ? Tôi thật sự rất thích anh ta……..Nếu có thể làm người phụ nữ của anh ta, cho dù là muốn tôi chết, tôi cũng đồng ý.”
“Cô là như vậy, cho dù có chết, Thác Ngọc công tử cũng sẽ không thích cô, chẳng lẽ cô không biết anh ta có người thầm mến rồi sao?”
“Cái……. Cái gì? Người thầm mến? Làm sao có thể? Thác Ngọc công tử là người đàn ông hoàn mỹ như vậy, loại phụ nữ nào mới xứng đôi với anh ta?”
“Cô tin hay không, đây là chính anh ta nói. Còn về người phụ nữ kia là ai, ngược lại anh ta sẽ không nói nhiều quá, đã từng có rất nhiều thám tử cùng đám chó săn không sợ chết đã điều ra chuyện này, kết quả đã bị bảo vệ của Thác Ngọc công tử đánh cho một trận tơi bời, hơn nữa còn làm cho mất tích luôn. Còn về việc bọn họ đã đi đâu, có người thì nói ra nước ngoài, có người thì nói đã đưa bọn họ đến một vùng nông thôn xa xôi để đi chăn trâu, ai mà biết được.”
“Theo cô nói như vậy, chúng ta đều không có cơ hội rồi?”
“Hừ…. Ai nói? Chỉ cần một ngày nào Thác Ngọc công tử chưa kết hôn, tôi sẽ không buông tha. Tuy rằng không biết người anh ta thầm mến là ai, nhưng tôi tin tưởng anh ta sẽ yêu tôi, nếu không tin, các người cứ chờ coi đi.”
Đào Du Du đứng cách đó không xe nghe cái vị phu nhân bàn luận về chuyện Thác Ngọc công tử, những lời này truyền vào tai Đào Du Du, làm cho cô cảm thấy trong lòng rất buồn bực.
Thác Ngọc Mộ có thích phụ nữ, vậy người kia là ai?
Cô không nhịn được bắt đầu mơ mộng.