Những bóng đen chung quanh kia, vì điều kiện tầm nhìn hạn chế, Cổ Thần không thể phân biệt được rốt cuộc bốn phía có bao nhiêu quỷ hồn, nhưng bằng cảm giác có thể khẳng định được một điều, đó là tuyệt không ít.
Quyền cương hắc diễm ở phía trước còn chưa biến mất, tay trái Cổ Thần lại hướng về phía sau đánh ra một đạo băng chưởng tử diễm về phía đám quỷ ảnh kia.
Băng chưởng tử diễm không thể tạo thành thương tổn với quỷ hồn, rất nhiều quỷ hồn đều mặc cho băng chưởng đi qua, thế nhưng ngay sau đó, tất cả những quỷ hồn bị băng chưởng đi qua đều bị phủ một tầng băng lạnh, hành động chạm chạp hơn nhiều.
Quyền cương hắc diễm phía trước, băng chưởng tử diễm phía sau, cùng lúc đó mi tâm Cổ Thần chợt lóe, một khối ấn màu trắng ngọc nay ra, trong sát na hóa thành khổ hơn mười trượng, dường như một tòa núi lớn, từ trên đỉnh đầu Cổ Thần đập mạnh xuống...
Toàn bộ quỷ hồn tại bốn phía đều bị Côn Ngô Ấn đập nát bấy, trong nháy mắt biến thành hư vô, tiên tan như mây khói.
Quỷ hồn không sợ đao kiếm chém, không sợ gãy đoạn chân tay, chỉ sợ toàn thân tán loạn, hóa thành hư vô, cuồng phong có thể thổi tan quỷ hồn, nếu như trong nhát mắt dùng lực thật mạnh đập xuống, có thể khiến quỷ hồn nát vụn, hóa thành hư vô, như vậy linh hồn cũng không thể tụ tập lại nữa.
Côn Ngô Ấn không phải pháp bảo bình thường, đối với quỷ hồn vẫn giữ nguyên tác dụng công kích, nếu đổi thành Hư Thiên Lệnh, nếu vỗ xuống, quỷ hồn vẫn có thể trực tiếp cho Hư Thiên Lệnh đi qua mình, căn bản không thế đánh chúng tan thành mây khói.
Hơn nữa Côn Ngô Ấn là pháp bảo do Cổ Thần luyện hóa, dung nhập với thân thể Cổ Thần, khi nện xuống trên người hắn, tự nhiên sẽ trực tiếp dung nhập vào cơ thể, sẽ không tạo thành thương tổn với Cổ Thần.
Ngay khi Côn Ngô Ấn nện xuống, đột nhiên vô số linh khí thiên địa tuôn ra, linh khí trong Côn Ngô Bí Cảnh cũng ào ạt dồn về phía Côn Ngô Ấn.
Linh khí tụ lại càng nhiều, trong phạm vi ngàn dăm xung quanh Cổ Thần dĩ nhiên ngưng hóa thành thực chất, năm loại linh khí kim, mộc, thủy, hỏa, thổ hình thành lên những dải màu như trắng, xanh, bạc, đỏ, vàng, bằng mắt thường cũng có thể thấy được.
Cổ Thần nhớ lại khi có được Côn Ngô Ấn trong bí địa Lý gia, theo như lời Bảo Tháp Thiên Vương nói, khi Côn Ngô Ấn xuất hiện trong Côn Ngô Bí Cảnh sẽ tạm thời thu được linh lực từ Côn Ngô Bí Cảnh.
Cổ Thần mở to hai mắt nhìn, năm dải màu linh khí đã ngưng tụ thành thực chất trong nháy mắt ào ào đổ vào trong Côn Ngô Ấn, sau đó thông qua Côn Ấn, toàn bộ đều tiến vào cơ thể Cổ Thần.
Trong sát na, tu vi Cổ Thần tăng mạnh...
Chiếm được lượng lớn linh khí ngũ hành, hầu như trong nháy mắt, tu vi Cổ Thần đã đột phá một tầng thứ, đạt được Bồi Nguyên trung kỳ.
Lúc này Cổ Thần rốt cuộc đã cảm nhận được thế nào là 'thế hồ quá đính'?
Linh khí năm màu kia tựa như vô cùng vô tận, trong nháy mắt tiến nhập cơ thể Cổ Thần, khiến tu vi hắn đột phá tới Bồi Nguyên trung kỳ, Cổ Thần còn chưa hết kinh ngạc, tu vi lại một lần nữa đột phá, trong sát na đạt tới Bồi Nguyên hậu kỳ...
Giữa lúc Cổ Thần đang hưng phấn khi tu vi đạt tới Bồi Nguyên hậu kỳ, trong cơ thể, đạo thai đột nhiên biến thành một khỏa kim đan, trong nháy mắt lại bước vào Kim Đan sơ kỳ.
Theo linh khí năm màu không ngừng tiến vào, Kim Đan không ngừng được tăng cương, phát ra quang mang vạn trượng, tu vi Cổ Thần tăng nhanh còn hơn hỏa tiễn, trong sát na, lại một lần nữa đột phá...
Kim Đan sơ kỳ... Kim Đan trung kỳ... Kim Đan hậu kỳ...
Linh khí năm màu không hề yếu đi, khí thế vẫn cuồn cuộn như biển, liên tục rót vào cơ thể Cổ Thần. Cổ Thần kinh ngạc mở tròn hai mắt, hiện hắn đã có tu vi Kim Đan hậu kỳ, đã là vô địch dưới Mệnh Tuyền cảnh, lẽ nào? Tu vi còn muốn đột phá tới Mệnh Tuyền cảnh?
Khi Cổ Thần còn đang suy nghĩ, đột nhiên, Kim Đan nứt ra, một dòng suối phá vỡ Kim Đan trào ra ngoài, sau đó toàn bộ đan điền đã biến thành một dòng suối, nước suối cuộn trào mãnh liệt, đạo đạo điểm sáng sinh mệnh tuôn ra từ con suối hình thành một Mệnh Tuyền, một cỗ cảm giác lực lượng cường đại vô cùng trong nháy mắt phủ kín toàn thân Cổ Thần.
Một linh anh có hình dáng giống hệt Cổ Thần đột nhiên lao ra khỏi Mệnh Tuyền, linh anh đã hoàn toàn hóa thành thực chất, không còn nửa điểm cảm giác của linh hồn, cũng không giống với một đứa trẻ mới sinh.
Tu vi Cổ Thần dĩ nhiên đột phá gông cùm của sinh mệnh, bước vào Mệnh Tuyền cảnh Linh Anh sơ kỳ.
Đạo đạo điểm sáng sinh mệnh tuyên ra từ Mệnh Tuyền, đi tới khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể Cổ Thần, chỉ sát na, Cổ Thần được thoát thai hoán cốt, tu vi tăng mạnh tới Linh Anh trung kỳ.
Linh khí ngũ sắc kia tựa hồ vô cùng vô tạn, thân thể Cổ Thần cũng giống như động không đáy, điên cuồng hấp nạp linh khí năm màu, Linh Anh trung kỳ vẫn chưa phải là điểm dừng...
Tu vi Cổ Thần điên cuồng tăng trưởng, tốc độ không giảm chút nào.
Trong nháy mắt, một lần nữa đột phá tới Linh Anh hậu kỳ... Đoạt Xá sơ kỳ... Đoạt Xá trung kỳ... Đoạt Xá hậu kỳ...
Nguyên anh của Cổ Thần đã trưởng thành tới kích thước tương đương với bản thể, tu vi dĩ nhiên tăng vọt tới Đoạt Xá hậu kỳ, lúc này linh khí ngũ sắc kia mới dần dần biến mất, tu vi Cổ Thần cũng dần ổn định.
- Ha ha ha...
Cổ Thần nhịn không được cười to một tiếng, Đoạt Xá hậu kỳ, là Đoạt Xá hậu kỳ, cách nguyên anh hóa thần chỉ kém một bước nữa thôi.
Tu vi như vậy đã vượt qua Nam Thiên đạo nhân, lúc này gặp lại Tàng Thiên Cơ, Cổ Thần tự tin cho dù không giết được hắn, ít nhất cũng phải cho hắn biết mùi đau khổ.
- Oa... Cổ Thần, ngươi... Ngươi thật là lợi hại!
Thẳng tới khi tu vi Cổ Thần ổn định lại, thanh âm Tiểu Bạch mới vang lên trên vai Cổ Thần, nhưng vẫn còn nguyên vẻ kích động như trước, lắp bắp nói.
Tu vi từ Bồi Nguyên sơ kỳ, một đường tăng mạnh lên thẳng Mệnh Tuyền cảnh Đoạt Xá kỳ... Cho dù là ai biết được cũng phải khiếp sợ tới ngã người.
- Không nghĩ tới, ha ha, thật không nghĩ tới... Ta cho rằng khi tu linh phụ thể tối đa chỉ có thể giúp ta đề cao một cảnh giới mà thôi, không nghĩ tới, dĩ nhiên lại liên tục đề cao ba cảnh giới, từ Thần Hải Cảnh đột phá lên tới Mệnh Tuyền cảnh... Ha ha ha, tu vi tới bước này, thiên hạ có chỗ nào không thể đi? Ha ha ha...
Cổ Thần hài lòng cười to một trận, Côn Ngô Ấn vừa thu lại trong mi tâm, quỷ hồn bốn phía bị tu vi Cổ Thần dọa khiếp, khúm núm không dám tiến lên phía trước, linh hồn Cổ Thần lúc này đã thành nguyên anh, chỉ kém một bước liền có thể nguyên anh hóa thần, so với lực lượng đám quỷ hồn này còn mạnh hơn nhiều lắm.
Thế nhưng, Côn Ngô Bí Cảnh này cả mấy trăm năm cũng khó tìm được một tu sĩ còn sống, đồng thời Cổ Thần thoát thai hoán cốt, huyết nhục toàn thân đều được Mệnh Tuyền gột rửa, đối với quỷ hồn mà nói, chính là thứ đại bổ, nếu có thể ăn một ngụm sẽ giúp tu vi chúng tăng lên đáng kể.
Thế nên, ngay cả khi tu vi Cổ Thần khiến chúng sợ hãi, nhưng những quỷ hồn này vẫn còn luyến tiếc miếng mồi thơm không chịu rời đi.
Khóe miệng Cổ Thần nhếch lên, hai mắt đảo qua quỷ hồn tại bốn phía, tràn đầy lãnh ý, lúc này tu vi hắn đã tới Đoạt Xá hậu kỳ, so với Bồi Nguyên sơ kỳ mạnh hơn đâu chỉ trăm nghìn lần?
Tầm nhìn so với lúc trước đã vượt xa hơn trăm lần, có thể nhìn được xa hơn nghìn trượng, chỉ thấy chung ngoài nghìn trượng, toàn bộ đều là bóng đen, hiển nhiên số lượng đám quỷ hồn này vô cùng lớn, gần như là vô cùng, cả đám đều đang nhìn hắn với khát vọng điên cuồng.
Qua một lát, đám quỷ hồn thấy có thể dùng nhiều hiếp ít, dần dần lòng tham vượt qua sợ hãi, kêu lên những tiếng quỷ khốc chói tai, một lần nữa liều mạng lao về phía Cổ Thần.
- Các ngươi muốn chết...
Cổ Thần hét lớn một tiếng, tay phải kết chưởng, một chưởng đánh ra, một đạo chưởng cương lớn tới nghìn trượng đột nhiên xuất hiện, trên chưởng cương còn bám đầy hắc diễm phần thân, trong sát na chưởng cương liền vỗ xuống mặt đất.
Vô số những tiếng kêu thảm thiết phát ra bên dưới chưởng cương, quỷ hồn trong phạm vi ngàn trượng đều bị một chưởng của Cổ Thần miểu sát toàn bộ, một chưởng kia dường như đập muỗi, đánh chết không biết bao nhiêu quỷ hồn!
Mặc kệ là Bồi Nguyên Kỳ cũng được, Kim Đan kỳ cũng hay, toàn bộ quỷ hồn đều bị chưởng cương của Cổ Thần vỗ thành hư vô, chết ngay tức khắc.
Cổ Thần liên tục xuất chưởng ấn, trong nháy mắt đã đánh ra bốn chưởng về bốn hướng, quỷ hồn trong vòng nghìn trượng tại bốn xung quanh liền bị Cổ Thần giết không còn một mảnh, số lượng quỷ hồn bị chết đã không dưới trăm vạn con.
Cổ Thần đại phát hung uy, tiêu diệt những quỷ hồn này chỉ như đạp chết những con kiến, những quỷ hồn ở ngoài ngàn trượng thấy vậy tựa hồ cũng hoảng sợ, không dám tiến thêm về phía trước, tất cả đều kêu lên những tiếng sợ hãi chói tai, bỏ chạy về bốn phía.
Có được thực lực dọa khiếp quỷ hồn, rất nhanh, bốn phía xung quanh trở lại thành một mảnh yên tĩnh, thần thức Cổ Thần đảo qua phạm vi hơn trăm dặm, không còn nửa bóng quỷ hồn.
Quỷ hồn rời đi, Tiểu Bạch liền nhảy ra khỏi áo Cổ Thần, hóa thành hình người, vui mừng nói:
- Tốt rồi, ha hả... Cổ Thần, ngay cả quỷ còn phải sợ ngươi, trong Côn Ngô Bí Cảnh này, không ai sánh bằng ngươi nữa rồi.
Cổ Thần mỉm cười, mi tâm chợt lóe, Côn Ngô Ấn bay ra ngoài, hóa thành kích cỡ hơn mười trượng, trôi nổi giữa không trung ngay trước mặt Cổ Thần, cẩn thận nhìn lại Côn Ngô Ấn, Cổ Thần nói:
- Thì ra là thế...
- Nguyên lai hình vẽ sống núi trên Côn Ngô Ấn lại chính là địa đồ bên trong Côn Ngô Bí Cảnh?
Tiểu Bạch kinh hô nói lên.
Côn Ngô Bí Cảnh có bốn mặt, nơi là thảo nguyên, nơi là sơn mạch, thế nhưng vị trí hiện tại của Cổ Thần lại là một phiến rừng rậm tối đen.
Lúc ban đầu nhìn thấy Côn Ngô Ấn, Cổ Thần còn đang kỳ quái, vì cái gì mà ký tự núi cao và nước chảy không nhiều nhưng ký tự rừng cây lại rất đậm, nhưng vừa tiến vào Côn Ngô Bí Cảnh, Cổ Thần liền minh bạch những ký hiệu nhìn thấy trên Côn Ngô Ấn.
Từ trên mặt Côn Ngô Ấn có thể thấy được, toàn bộ hình ảnh của phiến rừng rậm tối đen này, chỉ có một vị trí duy nhất ở phía trước theo hướng đông có vẽ hình một bã cỏ, hiển nhiên là lối ra của cánh rừng này.
Cánh rừng này cũng không biết lớn bao nhiêu, thế nhưng ngay chính giữa hình ảnh biểu thị cánh rừng này lại lóe lên một khe hở, khe hở măc dù nhỏ nhưng ngay giữa phiến rừng tối đen lại vô cùng bắt mắt.
Tại góc phải bên dưới của bản đồ còn có một điểm sáng, liên tục chớp động.
- Khe hở nằm chính giữa bản đồ và quang điểm chớp động dưới góc phải là có ý nghĩa gì?
Tiểu Bạch hỏi.
Cổ Thần nhìn một lát, nói:
- Nếu như ta đoán không sai, quang điểm chớp động này hẳn là vị trí hiện tại của Côn Ngô Ấn, về phần khe hở kia nằm ngay chính giữa phiến rừng rậm này, lẽ nào... Nơi đó có bảo bối gì?
- Bảo bối...?
Tiểu Bạch hưng phấn nói.
Cổ Thần gật đầu, nói:
- Cho dù không phải bảo bối cũng là nơi có điểm gì đó đặc biệt, ta cũng không biết Như Ý Linh Lung Bảo Tháp nằm ở chỗ nào trong Côn Ngô Bí Cảnh, bất luận địa phương nào có điểm đặc biệt đều phải tới quan sát một chút.
Lập tức, Cổ Thần liền dựa theo địa đồ chỉ dẫn trên Côn Ngô Ấn đi về phía trung tâm của rừng rậm, đồng thời cũng nghiệm chứng được quang điểm chớp động kia, quả nhiên là Côn Ngô Ấn, vẫn một mực di động theo Cổ Thần.
Chỉ là Cổ Thần chạy hơn trăm dặm, quang điểm kia bất quá chỉ di động một chút, khoảng cách tới chỗ khe hở vẫn còn kém tới mấy trăm lần, điều này nói rõ nơi này cách trung tâm phiến rừng còn mấy vạn dặm.
Cổ Thần có Thiểm Thiên Phong Dực, tốc độ phi độn cực nhanh, có điều bên trong phiến rừng quỷ mộc này, cứ cách mấy trượng lại có một thân cây đen bóng, thân cây rắn chắc vô cùng, bất kể dùng lực đánh hay pháp bảo bổ tới vẫn không lay động mảy may. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Vì vậy Cổ Thần không thể phát huy độc tốc nhanh nhất của Thiểm Thiên Phong Dực, bằng không trong phiến rừng rậm này khẳng định sẽ đụng phải cây mà vỡ đầu chảy máu mất.
Một canh giờ, Cổ Thần phi độn về phía trước được hơn năm nghìn dặm, tuy rằng đã khống chế tốc độ nhưng vẫn tương đương với tốc độ của tu sĩ Kim Đan kỳ toàn lực phi độn.
Dọc theo đường đi, Cổ Thần gặp được mấy quỷ hồn, tất cả nhìn thấy Cổ Thần đều chạy vội đi, Cổ Thần nghiễm nhiên trở thành một gã đuổi hồn, bất luận quỷ hồn nào gặp phải đêu kinh hãi táng đảm, xem ra chuyện Cổ Thần tiêu diệt một lúc trăm vạn quỷ hồn sớm đã được lan truyền khắp giới quỷ hồn rồi.
Dọc theo đường đi, Cổ Thần không gặp được tu sĩ nào còn sống nhưng lại gặp được không ít xác chết của tu sĩ, có người của Hư Thiên Tông, có người của Tàng gia, cũng có cả Thanh Long tộc và Phong Lôi Ưng tộc...
Mặc kệ là nhân tu hay yêu tu, đều bị quỷ hồn hút sạch chỉ còn da bọc xương, huyết nhục đều bị thôn phệ sạch sẽ. Những tu sĩ bị quỷ hồn thôn phệ, đa phần đêu có tu vi Bồi Nguyên kỳ, tu vi Kim Đan kỳ cũng có, thế nhưng không nhiều.
Trong phiến rừng quỷ mộc này, đại bộ phần quỷ hồn đều có tu vi Bồi Nguyên kỳ, có số ít là Kim Đan kỳ, tu sĩ Kim Đan kỳ chỉ cần không gặp phải quỷ hồn có tu vi Kim Đan kỳ, cho linh hồn xuất thể liền đủ sức đánh bại đám quỷ hồn Bồi Nguyên kỳ, những tu sĩ, yêu tu Kim Đan kỳ xấu số kia hẳn phải gặp quỷ hồn Kim Đan kỳ mới chịu khổ bị thôn phệ tới chết như vậy.
Không gặp tiểu hòa thượng, Cổ Thần thấy hơi chút an tâm, nhưng phiến rừng rậm này rộng tới mấy vạn dặm, địa phương Cổ Thần đi qua chỉ là bộ phận nhỏ, Cổ Thần chỉ còn biết cầu khẩn cho tiểu hòa thượng có thể đi qua phiến rừng rậm này mà thôi.
Kỳ thực Cổ Thần đụng phải nhiều tu sĩ bị quỷ hồn thôn phệ như vậy là vì chúng tu sĩ đi vào phiến rửng rậm này không ai giống như Cổ Thần, đối mặt với quỷ hồn lại không thèm để ý, tất cả bọn họ đều bị quỷ hồn truy đuổi.
Chúng tu sĩ phát hiện, trong các phương hướng quỷ hồn kéo đến, có một phương hướng là ít nhất, vì vậy mọi người đều liều mạng chạy theo hướng này, cũng là hướng đông, nơi cửa ra của rừng rậm.
Tu sĩ nếu không bị quỷ hồn thôn phệ đều đã chạy về hướng đông từ sớm, tự nhiên Cổ Thần không gặp được tu sĩ còn sống nào.
Bốn canh giờ sau, Cổ Thần đã phi độn được hơn hai vạn dặm, đi được hơn phân nửa đoạn đường tới chỗ khe hở nơi trung tâm phiến rừng, dựa theo bản đồ trên Côn Ngô Ấn cũng như khoảng cách giữa khe hở và quang điểm phát sáng, nơi này cách chỗ khe hở chỉ còn hơn vạn dặm.
Cổ Thần càng đi về phía trước, gặp càng nhiều quỷ hồn, từ lúc đầu đi qua mấy trăm dặm không thấy một con, lúc này chỉ đi hơn mười dặm đã gặp được cả đám.
- Cổ Thần, những quỷ hồn này tựa hồ đều chạy về phía trung tâm rừng rậm, càng tới gần trung tâm, quỷ hồn xuất hiện càng nhiều.
Tiểu Bạch vẫy động Thiểm Thiên Phong Dực, bay ở bên cạnh, nói.
Cổ Thần gật đầu, noi:
- Xem ra chỗ khe hở kia quả nhiên có điểm kỳ lạ, tựa hồ có vật gì đó rất hấp dẫn đám quỷ hồn này.
Lại đi về phía trước hơn năm nghìn dặm, quỷ hồn càng ngày càng nhiều, đồng thời, thực lực quỷ hồn cũng được tăng dần lên, thần thức Cổ Thần đảo qua, số lượng quỷ hồn có tu vi Kim Đan kỳ, cư nhiên đã chiếm tới phân nửa.
Càng đi về phía trước, quỷ hồn có tu vi Kim Đan kỳ càng nhiều, quỷ hồn có tu vi Bồi Nguyên kỳ càng ít dần.
Quyền cương hắc diễm ở phía trước còn chưa biến mất, tay trái Cổ Thần lại hướng về phía sau đánh ra một đạo băng chưởng tử diễm về phía đám quỷ ảnh kia.
Băng chưởng tử diễm không thể tạo thành thương tổn với quỷ hồn, rất nhiều quỷ hồn đều mặc cho băng chưởng đi qua, thế nhưng ngay sau đó, tất cả những quỷ hồn bị băng chưởng đi qua đều bị phủ một tầng băng lạnh, hành động chạm chạp hơn nhiều.
Quyền cương hắc diễm phía trước, băng chưởng tử diễm phía sau, cùng lúc đó mi tâm Cổ Thần chợt lóe, một khối ấn màu trắng ngọc nay ra, trong sát na hóa thành khổ hơn mười trượng, dường như một tòa núi lớn, từ trên đỉnh đầu Cổ Thần đập mạnh xuống...
Toàn bộ quỷ hồn tại bốn phía đều bị Côn Ngô Ấn đập nát bấy, trong nháy mắt biến thành hư vô, tiên tan như mây khói.
Quỷ hồn không sợ đao kiếm chém, không sợ gãy đoạn chân tay, chỉ sợ toàn thân tán loạn, hóa thành hư vô, cuồng phong có thể thổi tan quỷ hồn, nếu như trong nhát mắt dùng lực thật mạnh đập xuống, có thể khiến quỷ hồn nát vụn, hóa thành hư vô, như vậy linh hồn cũng không thể tụ tập lại nữa.
Côn Ngô Ấn không phải pháp bảo bình thường, đối với quỷ hồn vẫn giữ nguyên tác dụng công kích, nếu đổi thành Hư Thiên Lệnh, nếu vỗ xuống, quỷ hồn vẫn có thể trực tiếp cho Hư Thiên Lệnh đi qua mình, căn bản không thế đánh chúng tan thành mây khói.
Hơn nữa Côn Ngô Ấn là pháp bảo do Cổ Thần luyện hóa, dung nhập với thân thể Cổ Thần, khi nện xuống trên người hắn, tự nhiên sẽ trực tiếp dung nhập vào cơ thể, sẽ không tạo thành thương tổn với Cổ Thần.
Ngay khi Côn Ngô Ấn nện xuống, đột nhiên vô số linh khí thiên địa tuôn ra, linh khí trong Côn Ngô Bí Cảnh cũng ào ạt dồn về phía Côn Ngô Ấn.
Linh khí tụ lại càng nhiều, trong phạm vi ngàn dăm xung quanh Cổ Thần dĩ nhiên ngưng hóa thành thực chất, năm loại linh khí kim, mộc, thủy, hỏa, thổ hình thành lên những dải màu như trắng, xanh, bạc, đỏ, vàng, bằng mắt thường cũng có thể thấy được.
Cổ Thần nhớ lại khi có được Côn Ngô Ấn trong bí địa Lý gia, theo như lời Bảo Tháp Thiên Vương nói, khi Côn Ngô Ấn xuất hiện trong Côn Ngô Bí Cảnh sẽ tạm thời thu được linh lực từ Côn Ngô Bí Cảnh.
Cổ Thần mở to hai mắt nhìn, năm dải màu linh khí đã ngưng tụ thành thực chất trong nháy mắt ào ào đổ vào trong Côn Ngô Ấn, sau đó thông qua Côn Ấn, toàn bộ đều tiến vào cơ thể Cổ Thần.
Trong sát na, tu vi Cổ Thần tăng mạnh...
Chiếm được lượng lớn linh khí ngũ hành, hầu như trong nháy mắt, tu vi Cổ Thần đã đột phá một tầng thứ, đạt được Bồi Nguyên trung kỳ.
Lúc này Cổ Thần rốt cuộc đã cảm nhận được thế nào là 'thế hồ quá đính'?
Linh khí năm màu kia tựa như vô cùng vô tận, trong nháy mắt tiến nhập cơ thể Cổ Thần, khiến tu vi hắn đột phá tới Bồi Nguyên trung kỳ, Cổ Thần còn chưa hết kinh ngạc, tu vi lại một lần nữa đột phá, trong sát na đạt tới Bồi Nguyên hậu kỳ...
Giữa lúc Cổ Thần đang hưng phấn khi tu vi đạt tới Bồi Nguyên hậu kỳ, trong cơ thể, đạo thai đột nhiên biến thành một khỏa kim đan, trong nháy mắt lại bước vào Kim Đan sơ kỳ.
Theo linh khí năm màu không ngừng tiến vào, Kim Đan không ngừng được tăng cương, phát ra quang mang vạn trượng, tu vi Cổ Thần tăng nhanh còn hơn hỏa tiễn, trong sát na, lại một lần nữa đột phá...
Kim Đan sơ kỳ... Kim Đan trung kỳ... Kim Đan hậu kỳ...
Linh khí năm màu không hề yếu đi, khí thế vẫn cuồn cuộn như biển, liên tục rót vào cơ thể Cổ Thần. Cổ Thần kinh ngạc mở tròn hai mắt, hiện hắn đã có tu vi Kim Đan hậu kỳ, đã là vô địch dưới Mệnh Tuyền cảnh, lẽ nào? Tu vi còn muốn đột phá tới Mệnh Tuyền cảnh?
Khi Cổ Thần còn đang suy nghĩ, đột nhiên, Kim Đan nứt ra, một dòng suối phá vỡ Kim Đan trào ra ngoài, sau đó toàn bộ đan điền đã biến thành một dòng suối, nước suối cuộn trào mãnh liệt, đạo đạo điểm sáng sinh mệnh tuôn ra từ con suối hình thành một Mệnh Tuyền, một cỗ cảm giác lực lượng cường đại vô cùng trong nháy mắt phủ kín toàn thân Cổ Thần.
Một linh anh có hình dáng giống hệt Cổ Thần đột nhiên lao ra khỏi Mệnh Tuyền, linh anh đã hoàn toàn hóa thành thực chất, không còn nửa điểm cảm giác của linh hồn, cũng không giống với một đứa trẻ mới sinh.
Tu vi Cổ Thần dĩ nhiên đột phá gông cùm của sinh mệnh, bước vào Mệnh Tuyền cảnh Linh Anh sơ kỳ.
Đạo đạo điểm sáng sinh mệnh tuyên ra từ Mệnh Tuyền, đi tới khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể Cổ Thần, chỉ sát na, Cổ Thần được thoát thai hoán cốt, tu vi tăng mạnh tới Linh Anh trung kỳ.
Linh khí ngũ sắc kia tựa hồ vô cùng vô tạn, thân thể Cổ Thần cũng giống như động không đáy, điên cuồng hấp nạp linh khí năm màu, Linh Anh trung kỳ vẫn chưa phải là điểm dừng...
Tu vi Cổ Thần điên cuồng tăng trưởng, tốc độ không giảm chút nào.
Trong nháy mắt, một lần nữa đột phá tới Linh Anh hậu kỳ... Đoạt Xá sơ kỳ... Đoạt Xá trung kỳ... Đoạt Xá hậu kỳ...
Nguyên anh của Cổ Thần đã trưởng thành tới kích thước tương đương với bản thể, tu vi dĩ nhiên tăng vọt tới Đoạt Xá hậu kỳ, lúc này linh khí ngũ sắc kia mới dần dần biến mất, tu vi Cổ Thần cũng dần ổn định.
- Ha ha ha...
Cổ Thần nhịn không được cười to một tiếng, Đoạt Xá hậu kỳ, là Đoạt Xá hậu kỳ, cách nguyên anh hóa thần chỉ kém một bước nữa thôi.
Tu vi như vậy đã vượt qua Nam Thiên đạo nhân, lúc này gặp lại Tàng Thiên Cơ, Cổ Thần tự tin cho dù không giết được hắn, ít nhất cũng phải cho hắn biết mùi đau khổ.
- Oa... Cổ Thần, ngươi... Ngươi thật là lợi hại!
Thẳng tới khi tu vi Cổ Thần ổn định lại, thanh âm Tiểu Bạch mới vang lên trên vai Cổ Thần, nhưng vẫn còn nguyên vẻ kích động như trước, lắp bắp nói.
Tu vi từ Bồi Nguyên sơ kỳ, một đường tăng mạnh lên thẳng Mệnh Tuyền cảnh Đoạt Xá kỳ... Cho dù là ai biết được cũng phải khiếp sợ tới ngã người.
- Không nghĩ tới, ha ha, thật không nghĩ tới... Ta cho rằng khi tu linh phụ thể tối đa chỉ có thể giúp ta đề cao một cảnh giới mà thôi, không nghĩ tới, dĩ nhiên lại liên tục đề cao ba cảnh giới, từ Thần Hải Cảnh đột phá lên tới Mệnh Tuyền cảnh... Ha ha ha, tu vi tới bước này, thiên hạ có chỗ nào không thể đi? Ha ha ha...
Cổ Thần hài lòng cười to một trận, Côn Ngô Ấn vừa thu lại trong mi tâm, quỷ hồn bốn phía bị tu vi Cổ Thần dọa khiếp, khúm núm không dám tiến lên phía trước, linh hồn Cổ Thần lúc này đã thành nguyên anh, chỉ kém một bước liền có thể nguyên anh hóa thần, so với lực lượng đám quỷ hồn này còn mạnh hơn nhiều lắm.
Thế nhưng, Côn Ngô Bí Cảnh này cả mấy trăm năm cũng khó tìm được một tu sĩ còn sống, đồng thời Cổ Thần thoát thai hoán cốt, huyết nhục toàn thân đều được Mệnh Tuyền gột rửa, đối với quỷ hồn mà nói, chính là thứ đại bổ, nếu có thể ăn một ngụm sẽ giúp tu vi chúng tăng lên đáng kể.
Thế nên, ngay cả khi tu vi Cổ Thần khiến chúng sợ hãi, nhưng những quỷ hồn này vẫn còn luyến tiếc miếng mồi thơm không chịu rời đi.
Khóe miệng Cổ Thần nhếch lên, hai mắt đảo qua quỷ hồn tại bốn phía, tràn đầy lãnh ý, lúc này tu vi hắn đã tới Đoạt Xá hậu kỳ, so với Bồi Nguyên sơ kỳ mạnh hơn đâu chỉ trăm nghìn lần?
Tầm nhìn so với lúc trước đã vượt xa hơn trăm lần, có thể nhìn được xa hơn nghìn trượng, chỉ thấy chung ngoài nghìn trượng, toàn bộ đều là bóng đen, hiển nhiên số lượng đám quỷ hồn này vô cùng lớn, gần như là vô cùng, cả đám đều đang nhìn hắn với khát vọng điên cuồng.
Qua một lát, đám quỷ hồn thấy có thể dùng nhiều hiếp ít, dần dần lòng tham vượt qua sợ hãi, kêu lên những tiếng quỷ khốc chói tai, một lần nữa liều mạng lao về phía Cổ Thần.
- Các ngươi muốn chết...
Cổ Thần hét lớn một tiếng, tay phải kết chưởng, một chưởng đánh ra, một đạo chưởng cương lớn tới nghìn trượng đột nhiên xuất hiện, trên chưởng cương còn bám đầy hắc diễm phần thân, trong sát na chưởng cương liền vỗ xuống mặt đất.
Vô số những tiếng kêu thảm thiết phát ra bên dưới chưởng cương, quỷ hồn trong phạm vi ngàn trượng đều bị một chưởng của Cổ Thần miểu sát toàn bộ, một chưởng kia dường như đập muỗi, đánh chết không biết bao nhiêu quỷ hồn!
Mặc kệ là Bồi Nguyên Kỳ cũng được, Kim Đan kỳ cũng hay, toàn bộ quỷ hồn đều bị chưởng cương của Cổ Thần vỗ thành hư vô, chết ngay tức khắc.
Cổ Thần liên tục xuất chưởng ấn, trong nháy mắt đã đánh ra bốn chưởng về bốn hướng, quỷ hồn trong vòng nghìn trượng tại bốn xung quanh liền bị Cổ Thần giết không còn một mảnh, số lượng quỷ hồn bị chết đã không dưới trăm vạn con.
Cổ Thần đại phát hung uy, tiêu diệt những quỷ hồn này chỉ như đạp chết những con kiến, những quỷ hồn ở ngoài ngàn trượng thấy vậy tựa hồ cũng hoảng sợ, không dám tiến thêm về phía trước, tất cả đều kêu lên những tiếng sợ hãi chói tai, bỏ chạy về bốn phía.
Có được thực lực dọa khiếp quỷ hồn, rất nhanh, bốn phía xung quanh trở lại thành một mảnh yên tĩnh, thần thức Cổ Thần đảo qua phạm vi hơn trăm dặm, không còn nửa bóng quỷ hồn.
Quỷ hồn rời đi, Tiểu Bạch liền nhảy ra khỏi áo Cổ Thần, hóa thành hình người, vui mừng nói:
- Tốt rồi, ha hả... Cổ Thần, ngay cả quỷ còn phải sợ ngươi, trong Côn Ngô Bí Cảnh này, không ai sánh bằng ngươi nữa rồi.
Cổ Thần mỉm cười, mi tâm chợt lóe, Côn Ngô Ấn bay ra ngoài, hóa thành kích cỡ hơn mười trượng, trôi nổi giữa không trung ngay trước mặt Cổ Thần, cẩn thận nhìn lại Côn Ngô Ấn, Cổ Thần nói:
- Thì ra là thế...
- Nguyên lai hình vẽ sống núi trên Côn Ngô Ấn lại chính là địa đồ bên trong Côn Ngô Bí Cảnh?
Tiểu Bạch kinh hô nói lên.
Côn Ngô Bí Cảnh có bốn mặt, nơi là thảo nguyên, nơi là sơn mạch, thế nhưng vị trí hiện tại của Cổ Thần lại là một phiến rừng rậm tối đen.
Lúc ban đầu nhìn thấy Côn Ngô Ấn, Cổ Thần còn đang kỳ quái, vì cái gì mà ký tự núi cao và nước chảy không nhiều nhưng ký tự rừng cây lại rất đậm, nhưng vừa tiến vào Côn Ngô Bí Cảnh, Cổ Thần liền minh bạch những ký hiệu nhìn thấy trên Côn Ngô Ấn.
Từ trên mặt Côn Ngô Ấn có thể thấy được, toàn bộ hình ảnh của phiến rừng rậm tối đen này, chỉ có một vị trí duy nhất ở phía trước theo hướng đông có vẽ hình một bã cỏ, hiển nhiên là lối ra của cánh rừng này.
Cánh rừng này cũng không biết lớn bao nhiêu, thế nhưng ngay chính giữa hình ảnh biểu thị cánh rừng này lại lóe lên một khe hở, khe hở măc dù nhỏ nhưng ngay giữa phiến rừng tối đen lại vô cùng bắt mắt.
Tại góc phải bên dưới của bản đồ còn có một điểm sáng, liên tục chớp động.
- Khe hở nằm chính giữa bản đồ và quang điểm chớp động dưới góc phải là có ý nghĩa gì?
Tiểu Bạch hỏi.
Cổ Thần nhìn một lát, nói:
- Nếu như ta đoán không sai, quang điểm chớp động này hẳn là vị trí hiện tại của Côn Ngô Ấn, về phần khe hở kia nằm ngay chính giữa phiến rừng rậm này, lẽ nào... Nơi đó có bảo bối gì?
- Bảo bối...?
Tiểu Bạch hưng phấn nói.
Cổ Thần gật đầu, nói:
- Cho dù không phải bảo bối cũng là nơi có điểm gì đó đặc biệt, ta cũng không biết Như Ý Linh Lung Bảo Tháp nằm ở chỗ nào trong Côn Ngô Bí Cảnh, bất luận địa phương nào có điểm đặc biệt đều phải tới quan sát một chút.
Lập tức, Cổ Thần liền dựa theo địa đồ chỉ dẫn trên Côn Ngô Ấn đi về phía trung tâm của rừng rậm, đồng thời cũng nghiệm chứng được quang điểm chớp động kia, quả nhiên là Côn Ngô Ấn, vẫn một mực di động theo Cổ Thần.
Chỉ là Cổ Thần chạy hơn trăm dặm, quang điểm kia bất quá chỉ di động một chút, khoảng cách tới chỗ khe hở vẫn còn kém tới mấy trăm lần, điều này nói rõ nơi này cách trung tâm phiến rừng còn mấy vạn dặm.
Cổ Thần có Thiểm Thiên Phong Dực, tốc độ phi độn cực nhanh, có điều bên trong phiến rừng quỷ mộc này, cứ cách mấy trượng lại có một thân cây đen bóng, thân cây rắn chắc vô cùng, bất kể dùng lực đánh hay pháp bảo bổ tới vẫn không lay động mảy may. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Vì vậy Cổ Thần không thể phát huy độc tốc nhanh nhất của Thiểm Thiên Phong Dực, bằng không trong phiến rừng rậm này khẳng định sẽ đụng phải cây mà vỡ đầu chảy máu mất.
Một canh giờ, Cổ Thần phi độn về phía trước được hơn năm nghìn dặm, tuy rằng đã khống chế tốc độ nhưng vẫn tương đương với tốc độ của tu sĩ Kim Đan kỳ toàn lực phi độn.
Dọc theo đường đi, Cổ Thần gặp được mấy quỷ hồn, tất cả nhìn thấy Cổ Thần đều chạy vội đi, Cổ Thần nghiễm nhiên trở thành một gã đuổi hồn, bất luận quỷ hồn nào gặp phải đêu kinh hãi táng đảm, xem ra chuyện Cổ Thần tiêu diệt một lúc trăm vạn quỷ hồn sớm đã được lan truyền khắp giới quỷ hồn rồi.
Dọc theo đường đi, Cổ Thần không gặp được tu sĩ nào còn sống nhưng lại gặp được không ít xác chết của tu sĩ, có người của Hư Thiên Tông, có người của Tàng gia, cũng có cả Thanh Long tộc và Phong Lôi Ưng tộc...
Mặc kệ là nhân tu hay yêu tu, đều bị quỷ hồn hút sạch chỉ còn da bọc xương, huyết nhục đều bị thôn phệ sạch sẽ. Những tu sĩ bị quỷ hồn thôn phệ, đa phần đêu có tu vi Bồi Nguyên kỳ, tu vi Kim Đan kỳ cũng có, thế nhưng không nhiều.
Trong phiến rừng quỷ mộc này, đại bộ phần quỷ hồn đều có tu vi Bồi Nguyên kỳ, có số ít là Kim Đan kỳ, tu sĩ Kim Đan kỳ chỉ cần không gặp phải quỷ hồn có tu vi Kim Đan kỳ, cho linh hồn xuất thể liền đủ sức đánh bại đám quỷ hồn Bồi Nguyên kỳ, những tu sĩ, yêu tu Kim Đan kỳ xấu số kia hẳn phải gặp quỷ hồn Kim Đan kỳ mới chịu khổ bị thôn phệ tới chết như vậy.
Không gặp tiểu hòa thượng, Cổ Thần thấy hơi chút an tâm, nhưng phiến rừng rậm này rộng tới mấy vạn dặm, địa phương Cổ Thần đi qua chỉ là bộ phận nhỏ, Cổ Thần chỉ còn biết cầu khẩn cho tiểu hòa thượng có thể đi qua phiến rừng rậm này mà thôi.
Kỳ thực Cổ Thần đụng phải nhiều tu sĩ bị quỷ hồn thôn phệ như vậy là vì chúng tu sĩ đi vào phiến rửng rậm này không ai giống như Cổ Thần, đối mặt với quỷ hồn lại không thèm để ý, tất cả bọn họ đều bị quỷ hồn truy đuổi.
Chúng tu sĩ phát hiện, trong các phương hướng quỷ hồn kéo đến, có một phương hướng là ít nhất, vì vậy mọi người đều liều mạng chạy theo hướng này, cũng là hướng đông, nơi cửa ra của rừng rậm.
Tu sĩ nếu không bị quỷ hồn thôn phệ đều đã chạy về hướng đông từ sớm, tự nhiên Cổ Thần không gặp được tu sĩ còn sống nào.
Bốn canh giờ sau, Cổ Thần đã phi độn được hơn hai vạn dặm, đi được hơn phân nửa đoạn đường tới chỗ khe hở nơi trung tâm phiến rừng, dựa theo bản đồ trên Côn Ngô Ấn cũng như khoảng cách giữa khe hở và quang điểm phát sáng, nơi này cách chỗ khe hở chỉ còn hơn vạn dặm.
Cổ Thần càng đi về phía trước, gặp càng nhiều quỷ hồn, từ lúc đầu đi qua mấy trăm dặm không thấy một con, lúc này chỉ đi hơn mười dặm đã gặp được cả đám.
- Cổ Thần, những quỷ hồn này tựa hồ đều chạy về phía trung tâm rừng rậm, càng tới gần trung tâm, quỷ hồn xuất hiện càng nhiều.
Tiểu Bạch vẫy động Thiểm Thiên Phong Dực, bay ở bên cạnh, nói.
Cổ Thần gật đầu, noi:
- Xem ra chỗ khe hở kia quả nhiên có điểm kỳ lạ, tựa hồ có vật gì đó rất hấp dẫn đám quỷ hồn này.
Lại đi về phía trước hơn năm nghìn dặm, quỷ hồn càng ngày càng nhiều, đồng thời, thực lực quỷ hồn cũng được tăng dần lên, thần thức Cổ Thần đảo qua, số lượng quỷ hồn có tu vi Kim Đan kỳ, cư nhiên đã chiếm tới phân nửa.
Càng đi về phía trước, quỷ hồn có tu vi Kim Đan kỳ càng nhiều, quỷ hồn có tu vi Bồi Nguyên kỳ càng ít dần.