Trên mỗi chiếc rương đều có khắc số lượng linh thạch bên trong, mỗi một rương linh thạch, không nhiều không ít, vừa vặn có hai mươi bốn vạn.
Trong đó, linh thạch hạ phẩm tổng cộng có mười sáu rương, cũng chính là 384 vạn linh thạch hạ phẩm.
Linh thạch trung phẩm tổng cộng có hai chiếc rương, trong đó có một chiếc rương tràn đầy, một chiếc còn lại chỉ có mười vạn, tổng cộng có 34 vạn linh thạch trung phẩm, mỗi một khối linh thạch trung phẩm tương đương với 100 khối linh thạch hạ phẩm, số lượng này tương đương với 3400 vạn linh thạch hạ phẩm.
Chiếc rương chưa chứa đầy còn có một tầng khác, bên trong đặt linh thạch thượng phẩm, nhìn một chút, dĩ nhiên có một vạn hai nghìn khối, bằng với một ức hai nghìn vạn linh thạch hạ phẩm.
Cổ Thần thu hoạch được linh thạch nhiều nhất chính là trong Thương Lang Động Phủ yêu vực, bất quá là ba vạn linh thạch trung phẩm, so sánh với Cự Linh Môn, căn bản không đáng nhắc tới.
Nhiều linh thạch như vậy, cũng đủ để cung cấp cho một tông phái tu tiên cỡ lớn trong vòng mười lăm năm, cống phấm Cự Linh Môn cống hiến cho Đế Đình quả nhiên không bình thường.
Trách không được Cự Linh Môn thập ác bất xá, Đế Đình lại không thèm quan tâm, cống hiến của Cự Linh Môn đối với Đế Đình thực sự quá lớn, không có linh thạch số lượng khổng lồ như vậy cung ứng, thực lực của Đế Đình sợ là bị giảm xuống một phần mười.
Mà đây chỉ là cống phẩm mà một Cự Linh Môn cống hiến cho Đế Đình mà thôi, bản thân Cự Linh Môn khẳng định có lưu lại cho chín mình dùng, một môn phái trung đẳng cấp thấp, dĩ nhiên có thể sản sinh ra một tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, hiển nhiên là dựa vào linh thạch vô cùng vô tận nhồi béo ra, kéo theo thực lực môn phái tăng mạnh.
Tuy nói cống phẩm hiến cho Đế Đình là một phần ba, bản thân Cự Linh Môn chỉ giữ lại chừng một phần ba thu hoạch, thế nhưng một phần ba đối với một môn phái trung đẳng cấp thấp như vậy quả thực nghe mà rợn người.
Rất nhanh, Cổ Thần vòng qua phía sau đại điện, tìm được bí tàng cất giấu linh thạch, số lượng Cự Linh Môn lưu lại cho chính mình nhiều năm cộng lại không hề ít, tương đương với phân nửa cống phẩm cho Đế Đình, Cổ Thần thu hoạch được gần hai trăm vạn linh thạch hạ phẩm, hơn mười vạn linh thạch trung phẩm, linh thạch thượng phẩm cũng có mấy nghìn khối.
Tu sĩ tu luyện chính là hấp thu linh khí thiên đại, hóa thành mình dùng, cường hóa thân thể, rèn luyện linh hồn, tu thành pháp lực vô thượng.
Tiên căn càng cao, tốc độ hấp thu linh khí thiên địa càng nhanh, tốc độ tu luyện tự nhiên càng nhanh, tiên căn siêu phẩm hấp thu số lượng linh khí thiên địa một năm thường thường tiên căn hạ phẩm hấp thu một năm năm cũng không bằng được.
Thế nhưng trong linh thạch chứa đựng linh khí tinh thuần, ếu như tu sĩ tu luyện có thể dùng linh thạch không hạn lượng, như vậy có thể trực tiếp hấp thu linh khí trong linh thạch, so với tốc độ hấp thu từ trong không khí hiển nhiên nhanh hơn rất nhiều.
Một tu sĩ có tiên căn hạ phẩm, dùng linh thạch tu luyện so với một tu sĩ có tiên căn siêu phẩm hấp thu linh khí thiên địa tu luyện, tốc độ tu luyện không khác biệt quá lớn, thậm chí còn vượt hơn tiên căn siêu phẩm.
Tu sĩ trước Độ Hư cảnh tu luyện chính là hấp thu linh khí, tài nguyên vô cùng quan trọng, người có thiên tư tuyệt cao không có tài nguyên tu luyện tương ứng thì tốc độ tu luyện cũng rất bình thường, giống như Cổ Thương Khung.
Bản thân có tiên căn siêu phẩm, nếu có linh thạch vô hạn sử dụng, còn có linh đan, tốc độ tu luyện càng thêm kinh khủng. Tàng Thiên Cơ chính là ví dụ như vậy, gần 20 tuổi đã đột phá Mệnh Tuyền cảnh.
Chỉ là, sau khi bước vào Mệnh Tuyền cảnh cần phải có linh thạch thượng phẩm mới có hiệu quả thúc đẩy tốc độ tu luyện nhanh nhất, nhưng linh thạch thượng phẩm quá mức ít ỏi, từ cống phẩm Cự Linh Môn dâng lên Đế Đình là có thể thấy được, cống phẩm năm năm mới có một vạn hai nghìn khối linh thạch thượng phẩm.
Đế Đình Đại Doanh không chỉ có một tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh như Tàng Thiên Cơ, cho dù hắn là thái tử, có thể phân phối tài nguyên nhiều một chút, rất nhiều tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh khác không thể sánh bằng, nhưng cũng không cách biệt quá nhiều, vì vậy cho dù là đế tử, tới tu vi Mệnh Tuyền cảnh, muốn có linh thạch thượng phẩm tu luyện là chuyện không có khả năng.
Tuy rằng Đế Đình khẳn định cũng có mạch khoáng linh thạch thượng phẩm, thế nhưng muốn cung cấp đủ tiêu hao cho rất nhiều tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, căn bản là chuyện không thể, coi như là Doanh đế chỉ sợ cũng không có linh thạch thượng phẩm vô hạn để tu luyện.
Trừ phi là thánh hoàng, thánh tử của Thánh Đình, tụ tập tài nguyên tu chân của cả một chủng tộc mới có thể có tài nguyên tu luyện bất tận, đồng thời, tu luyện tới hậu kỳ cần mức tiêu hao quá lớn, coi như là Thánh Đình cũng không thể đảm bảo luôn luôn có tài nguyên bất tận.
Cổ Thần thu được gần hai vạn khối linh thạch thượng phẩm, cũng đủ cho hắn tu luyện tới Đoạt Xá Kỳ với tốc độ nhanh nhất, liên tiếp tăng hai cấp, ngay cả Tàng Thiên Cơ thúc ngựa cũng kém hơn.
Thu thập toàn bộ linh thạch vào trong Càn Khôn Trạc, nhiều linh thạch thượng phẩm như vậy đủ cho mình dùng, linh thạch trung phẩm thì dành cho Cổ gia tiêu sài thời gian dài, đồng thời còn có rất nhiều thặng dư, có thể cống hiến cho sư môn một phần, để càng nhiều tu sĩ Thần Hải cảnh bước vào Mệnh Tuyền cảnh.
Trong lòng Thiên Linh Phong có rất nhiều mật đạo động thính, lao tù của Cự Linh Môn nằm ngay trong những động thính này, Cổ Thần thu hoạch xong linh thạch, sau đó tiến vào lao tù trong lòng núi.
Thần thức Cổ Thần Đảo qua, bất luận kẻ nào cũng không trốn được, dư nhiệt Cự Linh Môn trốn trong động đều bị mất mạng.
Trong lao tù đều là những nữ tử tuổi chừng mười lăm tới ba mươi, trong đó đại bộ phận là phàm nhân, cũng có một phần nhỏ là nữ tử tu vi thấp, bình thường chỉ có tu vi Hậu Thiên cảnh, Tiên Thiên cảnh có rất ít, đều là những nữ tử phàm nhân và nữ tu Cổ Linh Môn bắt giữ trong các cuộc tàn sát thôn trang và đồ diệt tiểu gia tộc tu chân.
Cổ Thần thực sự càng xem càng giận dữ, mở lao tù ra, trong lòng Cổ Thần thầm đếm nhân số, tròn 783 nữ tử bị tu sĩ Cự Linh Môn bắt nhốt, hơn thế còn lăng nhục hàng đêm, tổng số tu sĩ Cự Linh Môn cả vòng trong lẫn vòng ngoài là hơn hai nghìn người, mỗi đêm chí ít cũng bị ba bốn gã tu sĩ Cự Linh Môn lăng nhục.
Có một số nữ tử trong lao tù khóc không thành tiếng, có một số nữ tử thì chết lặng từ lâu, hiển nhiên đã bị giam dữ không ngắn.
Cổ Thần cứu chúng nữ tử ra, chúng nữ tử quả thực không thể tin tưởng, biết Cự Linh Môn đã bị tiêu diệt, các nàng khôi phục tự do, nhất thời tuôn ra tiếng kêu la vang vọng trời đất, đây là vui quá mà khóc, cũng có một số không biết phải làm như thế nào.
Một tòa lao tù cuối cùng khiến Cổ Thần hơi kinh ngạc, dĩ nhiên không phải là nữ tử mà là hơn ba mươi gã tu sĩ, trong đó tuổi trẻ hơn ba mươi tuổi, già thì có hơn sáu mươi tuổi, đều có tu vi Tiên Thiên cảnh trở lên, không ít người là tu sĩ Thần Hải cảnh.
Cổ Thần tra xét cẩn thận, biết được đám người này đều là đệ tử Cự Linh Môn, nhưng vì phản đối hành vi ác độc của môn phái mà bị bắt nhốt, nhốt dài nhất đã hơn hai mươi năm, nhốt ngắn nhất cũng có năm sáu năm.
Thần thức Cổ Thần dũng mãnh tràn vào mi tâm mọi người, phát hiện ra trong ký ức thức hải đích xác không có hành vi ác liệt như những tu sĩ Cự Linh Môn khác. Truyện Tiên Hiệp
Từ trong miệng mọi người biết được, những tu sĩ phản đối, phần lớn đều bị giết, bọn họ là những tu sĩ có cống hiến nhất định đối với Cự Linh Môn, vì vậy mới lưu lại một mạng, bị giam giữ suốt đời.
Lúc này Cổ Thần mới hiểu được vì sao trước đó không hề gặp phải bất cứ tu sĩ Cự Linh Môn nào chưa làm qua chuyện ác, nguyên lai đều đã bị giết chết hoặc bỏ tù, số còn lại bên ngoài đều là hạng người chồng chất tội lỗi.
Nếu như mọi người chưa bao giờ làm chuyện ác, cũng không liên quan tới ân oán giữa Cự Linh Môn và Cổ gia, lúc này Cổ Thần mặc long bào, không phải tướng mạo chân thực, mọi người nhìn thấy cũng không sao, vì vậy đều thả hết đi.
783 nữ tử cần người hộ tống ra khỏi dãy núi Cự Linh, những tu sĩ này chính là người được chọn, cho dù Đế Đình có điều tra tới nơi, mọi người nói ra tướng mạo của Cổ Thần, vừa vặn mê hoặc Đế Đình.
Trong đó, linh thạch hạ phẩm tổng cộng có mười sáu rương, cũng chính là 384 vạn linh thạch hạ phẩm.
Linh thạch trung phẩm tổng cộng có hai chiếc rương, trong đó có một chiếc rương tràn đầy, một chiếc còn lại chỉ có mười vạn, tổng cộng có 34 vạn linh thạch trung phẩm, mỗi một khối linh thạch trung phẩm tương đương với 100 khối linh thạch hạ phẩm, số lượng này tương đương với 3400 vạn linh thạch hạ phẩm.
Chiếc rương chưa chứa đầy còn có một tầng khác, bên trong đặt linh thạch thượng phẩm, nhìn một chút, dĩ nhiên có một vạn hai nghìn khối, bằng với một ức hai nghìn vạn linh thạch hạ phẩm.
Cổ Thần thu hoạch được linh thạch nhiều nhất chính là trong Thương Lang Động Phủ yêu vực, bất quá là ba vạn linh thạch trung phẩm, so sánh với Cự Linh Môn, căn bản không đáng nhắc tới.
Nhiều linh thạch như vậy, cũng đủ để cung cấp cho một tông phái tu tiên cỡ lớn trong vòng mười lăm năm, cống phấm Cự Linh Môn cống hiến cho Đế Đình quả nhiên không bình thường.
Trách không được Cự Linh Môn thập ác bất xá, Đế Đình lại không thèm quan tâm, cống hiến của Cự Linh Môn đối với Đế Đình thực sự quá lớn, không có linh thạch số lượng khổng lồ như vậy cung ứng, thực lực của Đế Đình sợ là bị giảm xuống một phần mười.
Mà đây chỉ là cống phẩm mà một Cự Linh Môn cống hiến cho Đế Đình mà thôi, bản thân Cự Linh Môn khẳng định có lưu lại cho chín mình dùng, một môn phái trung đẳng cấp thấp, dĩ nhiên có thể sản sinh ra một tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, hiển nhiên là dựa vào linh thạch vô cùng vô tận nhồi béo ra, kéo theo thực lực môn phái tăng mạnh.
Tuy nói cống phẩm hiến cho Đế Đình là một phần ba, bản thân Cự Linh Môn chỉ giữ lại chừng một phần ba thu hoạch, thế nhưng một phần ba đối với một môn phái trung đẳng cấp thấp như vậy quả thực nghe mà rợn người.
Rất nhanh, Cổ Thần vòng qua phía sau đại điện, tìm được bí tàng cất giấu linh thạch, số lượng Cự Linh Môn lưu lại cho chính mình nhiều năm cộng lại không hề ít, tương đương với phân nửa cống phẩm cho Đế Đình, Cổ Thần thu hoạch được gần hai trăm vạn linh thạch hạ phẩm, hơn mười vạn linh thạch trung phẩm, linh thạch thượng phẩm cũng có mấy nghìn khối.
Tu sĩ tu luyện chính là hấp thu linh khí thiên đại, hóa thành mình dùng, cường hóa thân thể, rèn luyện linh hồn, tu thành pháp lực vô thượng.
Tiên căn càng cao, tốc độ hấp thu linh khí thiên địa càng nhanh, tốc độ tu luyện tự nhiên càng nhanh, tiên căn siêu phẩm hấp thu số lượng linh khí thiên địa một năm thường thường tiên căn hạ phẩm hấp thu một năm năm cũng không bằng được.
Thế nhưng trong linh thạch chứa đựng linh khí tinh thuần, ếu như tu sĩ tu luyện có thể dùng linh thạch không hạn lượng, như vậy có thể trực tiếp hấp thu linh khí trong linh thạch, so với tốc độ hấp thu từ trong không khí hiển nhiên nhanh hơn rất nhiều.
Một tu sĩ có tiên căn hạ phẩm, dùng linh thạch tu luyện so với một tu sĩ có tiên căn siêu phẩm hấp thu linh khí thiên địa tu luyện, tốc độ tu luyện không khác biệt quá lớn, thậm chí còn vượt hơn tiên căn siêu phẩm.
Tu sĩ trước Độ Hư cảnh tu luyện chính là hấp thu linh khí, tài nguyên vô cùng quan trọng, người có thiên tư tuyệt cao không có tài nguyên tu luyện tương ứng thì tốc độ tu luyện cũng rất bình thường, giống như Cổ Thương Khung.
Bản thân có tiên căn siêu phẩm, nếu có linh thạch vô hạn sử dụng, còn có linh đan, tốc độ tu luyện càng thêm kinh khủng. Tàng Thiên Cơ chính là ví dụ như vậy, gần 20 tuổi đã đột phá Mệnh Tuyền cảnh.
Chỉ là, sau khi bước vào Mệnh Tuyền cảnh cần phải có linh thạch thượng phẩm mới có hiệu quả thúc đẩy tốc độ tu luyện nhanh nhất, nhưng linh thạch thượng phẩm quá mức ít ỏi, từ cống phẩm Cự Linh Môn dâng lên Đế Đình là có thể thấy được, cống phẩm năm năm mới có một vạn hai nghìn khối linh thạch thượng phẩm.
Đế Đình Đại Doanh không chỉ có một tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh như Tàng Thiên Cơ, cho dù hắn là thái tử, có thể phân phối tài nguyên nhiều một chút, rất nhiều tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh khác không thể sánh bằng, nhưng cũng không cách biệt quá nhiều, vì vậy cho dù là đế tử, tới tu vi Mệnh Tuyền cảnh, muốn có linh thạch thượng phẩm tu luyện là chuyện không có khả năng.
Tuy rằng Đế Đình khẳn định cũng có mạch khoáng linh thạch thượng phẩm, thế nhưng muốn cung cấp đủ tiêu hao cho rất nhiều tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, căn bản là chuyện không thể, coi như là Doanh đế chỉ sợ cũng không có linh thạch thượng phẩm vô hạn để tu luyện.
Trừ phi là thánh hoàng, thánh tử của Thánh Đình, tụ tập tài nguyên tu chân của cả một chủng tộc mới có thể có tài nguyên tu luyện bất tận, đồng thời, tu luyện tới hậu kỳ cần mức tiêu hao quá lớn, coi như là Thánh Đình cũng không thể đảm bảo luôn luôn có tài nguyên bất tận.
Cổ Thần thu được gần hai vạn khối linh thạch thượng phẩm, cũng đủ cho hắn tu luyện tới Đoạt Xá Kỳ với tốc độ nhanh nhất, liên tiếp tăng hai cấp, ngay cả Tàng Thiên Cơ thúc ngựa cũng kém hơn.
Thu thập toàn bộ linh thạch vào trong Càn Khôn Trạc, nhiều linh thạch thượng phẩm như vậy đủ cho mình dùng, linh thạch trung phẩm thì dành cho Cổ gia tiêu sài thời gian dài, đồng thời còn có rất nhiều thặng dư, có thể cống hiến cho sư môn một phần, để càng nhiều tu sĩ Thần Hải cảnh bước vào Mệnh Tuyền cảnh.
Trong lòng Thiên Linh Phong có rất nhiều mật đạo động thính, lao tù của Cự Linh Môn nằm ngay trong những động thính này, Cổ Thần thu hoạch xong linh thạch, sau đó tiến vào lao tù trong lòng núi.
Thần thức Cổ Thần Đảo qua, bất luận kẻ nào cũng không trốn được, dư nhiệt Cự Linh Môn trốn trong động đều bị mất mạng.
Trong lao tù đều là những nữ tử tuổi chừng mười lăm tới ba mươi, trong đó đại bộ phận là phàm nhân, cũng có một phần nhỏ là nữ tử tu vi thấp, bình thường chỉ có tu vi Hậu Thiên cảnh, Tiên Thiên cảnh có rất ít, đều là những nữ tử phàm nhân và nữ tu Cổ Linh Môn bắt giữ trong các cuộc tàn sát thôn trang và đồ diệt tiểu gia tộc tu chân.
Cổ Thần thực sự càng xem càng giận dữ, mở lao tù ra, trong lòng Cổ Thần thầm đếm nhân số, tròn 783 nữ tử bị tu sĩ Cự Linh Môn bắt nhốt, hơn thế còn lăng nhục hàng đêm, tổng số tu sĩ Cự Linh Môn cả vòng trong lẫn vòng ngoài là hơn hai nghìn người, mỗi đêm chí ít cũng bị ba bốn gã tu sĩ Cự Linh Môn lăng nhục.
Có một số nữ tử trong lao tù khóc không thành tiếng, có một số nữ tử thì chết lặng từ lâu, hiển nhiên đã bị giam dữ không ngắn.
Cổ Thần cứu chúng nữ tử ra, chúng nữ tử quả thực không thể tin tưởng, biết Cự Linh Môn đã bị tiêu diệt, các nàng khôi phục tự do, nhất thời tuôn ra tiếng kêu la vang vọng trời đất, đây là vui quá mà khóc, cũng có một số không biết phải làm như thế nào.
Một tòa lao tù cuối cùng khiến Cổ Thần hơi kinh ngạc, dĩ nhiên không phải là nữ tử mà là hơn ba mươi gã tu sĩ, trong đó tuổi trẻ hơn ba mươi tuổi, già thì có hơn sáu mươi tuổi, đều có tu vi Tiên Thiên cảnh trở lên, không ít người là tu sĩ Thần Hải cảnh.
Cổ Thần tra xét cẩn thận, biết được đám người này đều là đệ tử Cự Linh Môn, nhưng vì phản đối hành vi ác độc của môn phái mà bị bắt nhốt, nhốt dài nhất đã hơn hai mươi năm, nhốt ngắn nhất cũng có năm sáu năm.
Thần thức Cổ Thần dũng mãnh tràn vào mi tâm mọi người, phát hiện ra trong ký ức thức hải đích xác không có hành vi ác liệt như những tu sĩ Cự Linh Môn khác. Truyện Tiên Hiệp
Từ trong miệng mọi người biết được, những tu sĩ phản đối, phần lớn đều bị giết, bọn họ là những tu sĩ có cống hiến nhất định đối với Cự Linh Môn, vì vậy mới lưu lại một mạng, bị giam giữ suốt đời.
Lúc này Cổ Thần mới hiểu được vì sao trước đó không hề gặp phải bất cứ tu sĩ Cự Linh Môn nào chưa làm qua chuyện ác, nguyên lai đều đã bị giết chết hoặc bỏ tù, số còn lại bên ngoài đều là hạng người chồng chất tội lỗi.
Nếu như mọi người chưa bao giờ làm chuyện ác, cũng không liên quan tới ân oán giữa Cự Linh Môn và Cổ gia, lúc này Cổ Thần mặc long bào, không phải tướng mạo chân thực, mọi người nhìn thấy cũng không sao, vì vậy đều thả hết đi.
783 nữ tử cần người hộ tống ra khỏi dãy núi Cự Linh, những tu sĩ này chính là người được chọn, cho dù Đế Đình có điều tra tới nơi, mọi người nói ra tướng mạo của Cổ Thần, vừa vặn mê hoặc Đế Đình.