Tu sĩ truy sát Cổ Thần, thực lực mạnh nhất chính là Tàng Hồng Cơ, có tu vi Đoạt Xá trung kỳ, cho dù Tàng Hồng Cơ lâm vào trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, Cổ Thần cũng có tự tin lợi dụng trận pháp giết chết.
Thế nhưng, cũng không phải nói có Vạn Lý Hoàng Sa đại trận là Cổ Thần tuyệt đối an toàn rồi, nếu như đám người Tàng Hồng Cơ không tiến vào trong trận, gần hai mươi tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh bên ngoài tiến hành cường công đối với Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, trong thời gian nhất định đại trận tự nhiên bị phá hủy.
Vì vậy, thời gian đối với Cổ Thần phi thường quý giá, phải nắm chặt thời gian luyện chế ra hóa anh đan, sau đó phục dụng hóa anh đan trùng kích Mệnh Tuyền bí cảnh, chỉ cần bước vào Mệnh Tuyền bí cảnh, cho dù không cần Như Ý Linh Lung bảo tháp thì Cổ Thần cũng đủ sức bảo vệ mình. Nếu sử dụng Như Ý Linh Lung bảo tháp lập tức quét ngang tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh dưới Minh Khiếu kỳ.
Vèo vèo vèo…
Một người lại một người hạ xuống bên ngoài sơn cốc, đều là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, bọn họ cũng không tiến vào trong sơn cốc, bởi vì tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh đầu tiên tiến vào trong sơn cốc một mực vòng vo qua lại rìa ngoài, tối đa chỉ đi trong phạm vi hơn mười tượng, sau đó vòng ngược trở lại, liên tục không ngừng.
Cứ như vậy, hắn không hề rời khỏi sơn cốc, tại thời điểm giống như định rời đi lại đột nhiên vòng ngược lại, đi vào sâu hơn.
Nhiều lần như vậy thực sự khiến mọi người cảm thấy vô cùng quỷ dị, cao thủ Mệnh Tuyền cảnh tới đây nhất thời không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Rất nhanh, tất cả cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đều đã tới bên ngoài sơn cốc, trên đường còn có một ít cao thủ Mệnh Tuyền cảnh gia nhập vào đoàn đội, đủ mười chín người, cộng thêm một người bị vây trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, vừa vặn hai mươi người.
- Ngọc Cơ…
- Bát điện hạ…
Không ít cao thủ đều gọi tên cao thủ Mệnh Tuyền cảnh lâm vào trận pháp, người nọ chính là bát điện hạ của Đế Đình Đại Doanh, Tàng Ngọc Cơ, trong thập đại đế tử, người này xếp thứ tám, năm nay hơn bảy mươi tuổi, là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh Linh Anh trung kỳ.
Trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, phân không rõ phương hướng, không phân biệt được địa phương nào với địa phương nào, khắp nơi đều là cát vàng bao phủ, giống nhau như đúc.
Tiến vào trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận đã khá lâu, Tàng Ngọc Cơ liên tục di chuyển trong trận, hắn cảm giác chính mình đã đi được khoảng cách mấy trăm dặm rồi, nhưng trên thực tế hắn một mực vòng vo trong phạm vi hơn mười trượng rìa ngoài sơn cốc. :
Sơn cốc này ước chừng phương viên nghìn trượng, Vạn Lý Hoàng Sa đại trận cũng chỉ trong phương viên nghìn trượng này, phương viên nghìn trượng có kích cỡ trận pháp vạn dặm, vậy mười trượng cũng là trăm dặm.
Tàng Ngọc Cơ không phân biệt được phương hướng, tự nhiên một mực vòng vo qua lại trong phạm vi trăm dặm.
Đột nhiên, Tàng Ngọc Cơ cảm giác thấy một tia không ổn, cát vàng bên người tựa hồ như gào thét càng thêm lợi hại hơn, cuồng phong thổi càng lúc càng thêm mãnh liệt, uy lực càng thêm cường đại, cuối cùng, cát vàng bị cuồng phong thổi trúng giống như vô số hạt cương châu, đập mạnh vào người Tàng Ngọc Cơ, khiến cương tráo pháp lực của hắn phải lay động liên tục.
Không chỉ như vậy, theo thời gian trôi qua, cuồng phong càng lúc càng mãnh liệt, tốc độ cát vàng càng lúc càng nhanh, mỗi một hạt cát đều đạt tới cực hạn, lực công kích vô cùng kinh khủng.
May mà Tàng Ngọc Cơ chính là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, mà Cổ Thần dùng tu vi Kim Đan hậu kỳ bố trí trận pháp, vì vậy Tàng Ngọc Cơ bằng vào cương tráo pháp lực mới miễn cưỡng ngăn cản được cát vàng.
Mọi người bên ngoài sơn cốc đều mở to hai mắt nhìn, bọn họ căn bản không thấy bất cứ cát vàng nào, chỉ nhìn thấy Tàng Ngọc Cơ dừng bước chân, mạnh mẽ phát ra cương tráo pháp lực, tựa hồ như toàn lực chống đỡ cái gì đó.
Những cao thủ Mệnh Tuyền bí cảnh này tự nhiên không thiếu người từng nghiên cứu qua trận pháp, rất nhanh liền biết được đây chính là hợp trận hệ thổ Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, hung danh vang dội, cho dù là tu sĩ Minh Khiếu kỳ đi vào cũng có thể vẫn lạc, không có người nào đủ can đảm tiến vào trong trận cứu người.
Chỉ thấy cương tráo pháp lực trên người Tàng Ngọc Cơ liên tục chơp động, tựa hồ như phải chống đỡ công kích phi thường kinh khủng.
Đột nhiên, sắc mặt Tàng Ngọc Cơ tái nhợt, trong hai mắt tràn đầy vẻ kinh khủng!
Chúng tu sĩ bên ngoài Vạn Lý Hoàng Sa đại trận căn bản không hề nhìn thấy bất cứ cái gì, thế nhưng Tàng Ngọc Cơ lại thấy phía trước chừng mấy nghìn trượng có một cơn lốc cường liệt không gì sánh được đang mạnh mẽ quét về phía hắn, cơn lốc xoay tròn cực nhanh, hình thành một cột trụ bằng gió xoáy, nối liền đất trời.
Cơn lốc đồng thời xoay tròn còn phóng ra vô số đạo phong nhận, ngay cả không gian cũng có thể bị cắt nát, bổ về bốn phương tám hướng.
Phong nhận bổ vào cương tráo pháp lực trên người Tàng Ngọc Cơ, so với công kích bằng cát vàng còn mạnh mẽ hơn trăm nghìn lần, khiến cương tráo pháp lực không ngừng bị thu nhỏ lại.
Theo cơn lốc càng lúc càng tiếp cận gần hơn, phong nhận bổ ra càng lúc càng nhiều, đây chính là sát chiêu mạnh nhất trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, coi như là tu sĩ Đoạt Xá kỳ cũng không thể chịu được vài ba lần công kích bởi cơn lốc này.
Vèo…
Một đạo phong nhận thật lớn bổ tới, Tàng Ngọc Cơ chung quy không kiên trì ngăn cản, phong trận đánh vào cương tráo, chia cương tráo thành hai nửa, đồng thời kéo theo thân thể xương thịt bên trong cũng bị chém thành hai nửa.
Cơn lốc nhanh chóng ập tới, vô số phong nhận rậm rạp từ bốn phương tám hướng bổ ra, nhất thời chém thi thể Tàng Ngọc Cơ thành vô số mảnh, hóa thành hư vô.
Một Linh Anh từ trong mi tâm Tàng Ngọc Cơ bay ra, thế nhưng cũng không thể chạy trốn được số phận tử vong, phong nhận từ cơn lốc mạnh mẽ tới mức nào? Cho dù Tàng Ngọc Cơ đã linh hồn hóa anh, từ hư huyễn biến thành thực thể huyết nhục cũng không chịu được phong nhận từ cơn lốc xé rách.
Trong sát na, linh anh bị cơn lốc xé nát, cuối cùng ngay cả huyết vụ cũng bị cơn lốc thổi đi tiêu tán không còn bóng dáng tăm hơi.
- Bát điện hạ…
- Ngọc Cơ…
Mười chín vị cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đứng bên ngoài Vạn Lý Hoàng Sa đại trận mở mắt trừng trừng nhìn Tàng Ngọc Cơ, đột nhiên cương tráo pháp lực vừa vỡ, thân thể bị một đạo lực lượng vô hình chém thành hai nửa, sau đó lại bị chém thành vô số mảnh nhỏ, cuối cùng linh anh cũng bị lực lượng vô hình xé thành huyết vụ, tiêu tán trong hư không.
Tàng Ngọc Cơ --- thần hình câu diệt!
Thập đại đế tử của Đế Đình Đại Doanh, theo chân Tàng Chân Cơ, Tàng Ngọc Cơ là người thứ hai chết trong tay Cổ Thần.
- Cổ Thần… Ta phải bầm thây ngươi vạn đoạn!
Râu tóc Tàng Hồng Cơ dựng đứng, lửa giận bốc cao, quay vào sơn cốc cố sức tê rống.
Vạn Lý Hoàng Sa đại trận phía trước, chặn đứng đường đi của cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, có giáo huấn của Tàng Ngọc Cơ ngay vừa rồi, không có bất cứ người nào dám can đảm bước vào trong sơn cốc, mười chín vị cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đều ở bên ngoài đại trận, quay vào Vạn Lý Hoàng Sa đại trận tiến hành cường công.
Tuy rằng là cậy mạnh phá trận là biện pháp trong lúc không có biện pháp nào, những trận pháp sư trong số bọn họ không hề có trận đồ Thổ Chi Đại Trận, tuy rằng nhận ra Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, nhưng không có thời gian nhất định không thể tìm ra cách phá giải, so với mạnh mẽ phá trận còn tốn thời gian hơn.
Vạn Lý Hoàng Sa đại trận là một hợp trận hệ thổ, không có thời gian mười ngày nửa tháng, mọi người mơ tưởng mạnh mẽ phá hủy đại trận.
Tiếng ầm ầm nổ vang không dứt, mỗi một lần công kích, Cổ Thần và Mông Tiên Âm trong sơn cốc đều có thể cảm nhận được đại trận rung động.
Cổ Thần một lòng luyện đan, liên tục ba ngày ba đêm trôi qua, rốt cuộc cũng đại công cáo thành, hóa anh đan vào tay.
Không nói hai lời, hóa anh đan vừa mới xuất lô đã bị Cổ Thần nuốt vào trong bụng, bắt đầu bế quan, trùng kích Mệnh Tuyền cảnh.
Thế nhưng, cũng không phải nói có Vạn Lý Hoàng Sa đại trận là Cổ Thần tuyệt đối an toàn rồi, nếu như đám người Tàng Hồng Cơ không tiến vào trong trận, gần hai mươi tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh bên ngoài tiến hành cường công đối với Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, trong thời gian nhất định đại trận tự nhiên bị phá hủy.
Vì vậy, thời gian đối với Cổ Thần phi thường quý giá, phải nắm chặt thời gian luyện chế ra hóa anh đan, sau đó phục dụng hóa anh đan trùng kích Mệnh Tuyền bí cảnh, chỉ cần bước vào Mệnh Tuyền bí cảnh, cho dù không cần Như Ý Linh Lung bảo tháp thì Cổ Thần cũng đủ sức bảo vệ mình. Nếu sử dụng Như Ý Linh Lung bảo tháp lập tức quét ngang tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh dưới Minh Khiếu kỳ.
Vèo vèo vèo…
Một người lại một người hạ xuống bên ngoài sơn cốc, đều là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, bọn họ cũng không tiến vào trong sơn cốc, bởi vì tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh đầu tiên tiến vào trong sơn cốc một mực vòng vo qua lại rìa ngoài, tối đa chỉ đi trong phạm vi hơn mười tượng, sau đó vòng ngược trở lại, liên tục không ngừng.
Cứ như vậy, hắn không hề rời khỏi sơn cốc, tại thời điểm giống như định rời đi lại đột nhiên vòng ngược lại, đi vào sâu hơn.
Nhiều lần như vậy thực sự khiến mọi người cảm thấy vô cùng quỷ dị, cao thủ Mệnh Tuyền cảnh tới đây nhất thời không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Rất nhanh, tất cả cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đều đã tới bên ngoài sơn cốc, trên đường còn có một ít cao thủ Mệnh Tuyền cảnh gia nhập vào đoàn đội, đủ mười chín người, cộng thêm một người bị vây trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, vừa vặn hai mươi người.
- Ngọc Cơ…
- Bát điện hạ…
Không ít cao thủ đều gọi tên cao thủ Mệnh Tuyền cảnh lâm vào trận pháp, người nọ chính là bát điện hạ của Đế Đình Đại Doanh, Tàng Ngọc Cơ, trong thập đại đế tử, người này xếp thứ tám, năm nay hơn bảy mươi tuổi, là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh Linh Anh trung kỳ.
Trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, phân không rõ phương hướng, không phân biệt được địa phương nào với địa phương nào, khắp nơi đều là cát vàng bao phủ, giống nhau như đúc.
Tiến vào trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận đã khá lâu, Tàng Ngọc Cơ liên tục di chuyển trong trận, hắn cảm giác chính mình đã đi được khoảng cách mấy trăm dặm rồi, nhưng trên thực tế hắn một mực vòng vo trong phạm vi hơn mười trượng rìa ngoài sơn cốc. :
Sơn cốc này ước chừng phương viên nghìn trượng, Vạn Lý Hoàng Sa đại trận cũng chỉ trong phương viên nghìn trượng này, phương viên nghìn trượng có kích cỡ trận pháp vạn dặm, vậy mười trượng cũng là trăm dặm.
Tàng Ngọc Cơ không phân biệt được phương hướng, tự nhiên một mực vòng vo qua lại trong phạm vi trăm dặm.
Đột nhiên, Tàng Ngọc Cơ cảm giác thấy một tia không ổn, cát vàng bên người tựa hồ như gào thét càng thêm lợi hại hơn, cuồng phong thổi càng lúc càng thêm mãnh liệt, uy lực càng thêm cường đại, cuối cùng, cát vàng bị cuồng phong thổi trúng giống như vô số hạt cương châu, đập mạnh vào người Tàng Ngọc Cơ, khiến cương tráo pháp lực của hắn phải lay động liên tục.
Không chỉ như vậy, theo thời gian trôi qua, cuồng phong càng lúc càng mãnh liệt, tốc độ cát vàng càng lúc càng nhanh, mỗi một hạt cát đều đạt tới cực hạn, lực công kích vô cùng kinh khủng.
May mà Tàng Ngọc Cơ chính là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, mà Cổ Thần dùng tu vi Kim Đan hậu kỳ bố trí trận pháp, vì vậy Tàng Ngọc Cơ bằng vào cương tráo pháp lực mới miễn cưỡng ngăn cản được cát vàng.
Mọi người bên ngoài sơn cốc đều mở to hai mắt nhìn, bọn họ căn bản không thấy bất cứ cát vàng nào, chỉ nhìn thấy Tàng Ngọc Cơ dừng bước chân, mạnh mẽ phát ra cương tráo pháp lực, tựa hồ như toàn lực chống đỡ cái gì đó.
Những cao thủ Mệnh Tuyền bí cảnh này tự nhiên không thiếu người từng nghiên cứu qua trận pháp, rất nhanh liền biết được đây chính là hợp trận hệ thổ Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, hung danh vang dội, cho dù là tu sĩ Minh Khiếu kỳ đi vào cũng có thể vẫn lạc, không có người nào đủ can đảm tiến vào trong trận cứu người.
Chỉ thấy cương tráo pháp lực trên người Tàng Ngọc Cơ liên tục chơp động, tựa hồ như phải chống đỡ công kích phi thường kinh khủng.
Đột nhiên, sắc mặt Tàng Ngọc Cơ tái nhợt, trong hai mắt tràn đầy vẻ kinh khủng!
Chúng tu sĩ bên ngoài Vạn Lý Hoàng Sa đại trận căn bản không hề nhìn thấy bất cứ cái gì, thế nhưng Tàng Ngọc Cơ lại thấy phía trước chừng mấy nghìn trượng có một cơn lốc cường liệt không gì sánh được đang mạnh mẽ quét về phía hắn, cơn lốc xoay tròn cực nhanh, hình thành một cột trụ bằng gió xoáy, nối liền đất trời.
Cơn lốc đồng thời xoay tròn còn phóng ra vô số đạo phong nhận, ngay cả không gian cũng có thể bị cắt nát, bổ về bốn phương tám hướng.
Phong nhận bổ vào cương tráo pháp lực trên người Tàng Ngọc Cơ, so với công kích bằng cát vàng còn mạnh mẽ hơn trăm nghìn lần, khiến cương tráo pháp lực không ngừng bị thu nhỏ lại.
Theo cơn lốc càng lúc càng tiếp cận gần hơn, phong nhận bổ ra càng lúc càng nhiều, đây chính là sát chiêu mạnh nhất trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, coi như là tu sĩ Đoạt Xá kỳ cũng không thể chịu được vài ba lần công kích bởi cơn lốc này.
Vèo…
Một đạo phong nhận thật lớn bổ tới, Tàng Ngọc Cơ chung quy không kiên trì ngăn cản, phong trận đánh vào cương tráo, chia cương tráo thành hai nửa, đồng thời kéo theo thân thể xương thịt bên trong cũng bị chém thành hai nửa.
Cơn lốc nhanh chóng ập tới, vô số phong nhận rậm rạp từ bốn phương tám hướng bổ ra, nhất thời chém thi thể Tàng Ngọc Cơ thành vô số mảnh, hóa thành hư vô.
Một Linh Anh từ trong mi tâm Tàng Ngọc Cơ bay ra, thế nhưng cũng không thể chạy trốn được số phận tử vong, phong nhận từ cơn lốc mạnh mẽ tới mức nào? Cho dù Tàng Ngọc Cơ đã linh hồn hóa anh, từ hư huyễn biến thành thực thể huyết nhục cũng không chịu được phong nhận từ cơn lốc xé rách.
Trong sát na, linh anh bị cơn lốc xé nát, cuối cùng ngay cả huyết vụ cũng bị cơn lốc thổi đi tiêu tán không còn bóng dáng tăm hơi.
- Bát điện hạ…
- Ngọc Cơ…
Mười chín vị cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đứng bên ngoài Vạn Lý Hoàng Sa đại trận mở mắt trừng trừng nhìn Tàng Ngọc Cơ, đột nhiên cương tráo pháp lực vừa vỡ, thân thể bị một đạo lực lượng vô hình chém thành hai nửa, sau đó lại bị chém thành vô số mảnh nhỏ, cuối cùng linh anh cũng bị lực lượng vô hình xé thành huyết vụ, tiêu tán trong hư không.
Tàng Ngọc Cơ --- thần hình câu diệt!
Thập đại đế tử của Đế Đình Đại Doanh, theo chân Tàng Chân Cơ, Tàng Ngọc Cơ là người thứ hai chết trong tay Cổ Thần.
- Cổ Thần… Ta phải bầm thây ngươi vạn đoạn!
Râu tóc Tàng Hồng Cơ dựng đứng, lửa giận bốc cao, quay vào sơn cốc cố sức tê rống.
Vạn Lý Hoàng Sa đại trận phía trước, chặn đứng đường đi của cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, có giáo huấn của Tàng Ngọc Cơ ngay vừa rồi, không có bất cứ người nào dám can đảm bước vào trong sơn cốc, mười chín vị cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đều ở bên ngoài đại trận, quay vào Vạn Lý Hoàng Sa đại trận tiến hành cường công.
Tuy rằng là cậy mạnh phá trận là biện pháp trong lúc không có biện pháp nào, những trận pháp sư trong số bọn họ không hề có trận đồ Thổ Chi Đại Trận, tuy rằng nhận ra Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, nhưng không có thời gian nhất định không thể tìm ra cách phá giải, so với mạnh mẽ phá trận còn tốn thời gian hơn.
Vạn Lý Hoàng Sa đại trận là một hợp trận hệ thổ, không có thời gian mười ngày nửa tháng, mọi người mơ tưởng mạnh mẽ phá hủy đại trận.
Tiếng ầm ầm nổ vang không dứt, mỗi một lần công kích, Cổ Thần và Mông Tiên Âm trong sơn cốc đều có thể cảm nhận được đại trận rung động.
Cổ Thần một lòng luyện đan, liên tục ba ngày ba đêm trôi qua, rốt cuộc cũng đại công cáo thành, hóa anh đan vào tay.
Không nói hai lời, hóa anh đan vừa mới xuất lô đã bị Cổ Thần nuốt vào trong bụng, bắt đầu bế quan, trùng kích Mệnh Tuyền cảnh.