Chân Tiên

Chương 372: Đánh mặt Tàng Thiên Cơ trước nhiều người

Trong kim quang vạn trượng, một hư ảnh màu vàng cao tới nghìn trượng đột nhiên xuất hiện, đầu đội kim ô quan, mặc hoàng kim bảo giáp, tay trái cầm tam xoa kích, tay phải nâng bảo tháp kim quang chín tầng, chính là cái bóng Bảo Tháp Thiên Vương.
Vẻ mặt Bảo Tháp Thiên Vương nghi hoặc, ngửa mặt lên trời hét lớn:
- Cảm vấn thương thiên, khả hữu chân tiên?
Vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo.
Tám đạo kim quang đột nhiên từ mi tâm Cổ Thần bắn ra ngoài, hóa thành tám chữ lớn màu vàng, mỗi một chứ lớn đều lớn nghìn trượng, giống như tám cự ấn.
Tám chữ lớn giống như ngọn núi mạnh mẽ đè xuống dưới mặt đất, bao toàn bộ bộ đỉnh Băng Thần Phong bên trong.
Quang mang từ Xích Dương Thần Hỏa kính bắn ra bao phủ Tàng Thiên Cơ tựa hồ có công năng trói buộc không gian, Tàng Thiên Cơ sử dụng Nhật Nguyệt Âm Dương toa thuấn di, thế nhưng không như hắn dự liệu, trong nháy mắt thuấn di hơn nghìn trượng, mới chỉ thuấn di được không tới trăm trượng đã hiện ra thân thể.
Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm!
Bát tự kim ấn liên tục oanh kích, vị trí Tàng Thiên Cơ hiện ra còn chưa vượt qua khỏi phạm vi công kích của Thiên Vương Vấn Thiên thuật.
Băng Thần Điện tỏa ra một đạo thần quang, bát tự kim ấn va chạm với Băng Thần Điện đều biến thành hư vô, có thể thấy được Băng Thần Điện có cấm chế cực mạnh bảo hộ, Thiên Vương Vấn Thiên thuật cũng không hủy diệt được.
Tám tiếng nổ liên tục vang lên, toàn bộ Băng Thần Phong bị rung động kịch liệt, nếu như không có cấm chế cực kỳ lợi hại bảo vệ Băng Thần Phong, chỉ sợ bát tự kim ấn áp xuống, chí ít ngọn núi này cũng bị hạ thấp độ cao trăm trượng.
Tàng Thiên Cơ bị bát tự kim ấn trực tiếp oanh kích từ trên không trung xuống dưới đất, mặt đất có cấm chế cứng rắn không gì sánh được, bát cự kim ấn không thể phá vỡ, đánh như vậy cho dù là cao thủ Nguyên Thần kỳ cũng bị nghiền nát thân thể, Tàng Thiên Cơ vừa bị bát tự kim ấn áp xuống, lập tức có uy hiếp tới sinh mệnh, trong cơ thể chợt lóe quang mang màu xanh, một cự đỉnh mầu xanh thật lớn đột nhiên xuất hiện bảo vệ thân thể hắn.
Tuy rằng Tàng Thiên Cơ và cự đỉnh đều bị bát tự kim ấn oanh kích lún xuống mặt đất, thế nhưng không hề bị thương, chỉ là lực chấn động vô cùng to lớn khiến hắn choáng váng đầu óc, mắt nổ kim tinh, trong lúc nhất thời linh hồn xoay chuyển, không phân biệt rõ mọi chuyện, như lọt vào sương mù.
Cổ Thần đâu thể buông tha cơ hội này, hai tay kết pháp ấn, chỉ một ngón tay về phía Tàng Thiên Cư, Như Ý Linh Lung bảo tháp nhất thời hóa thành nghìn trượng, mạnh mẽ rơi xuống.
Oanh…
Một tiếng nổ, so với bát tự kim ấn đánh xuống Băng Thần Phong còn mạnh hơn, truyền khắp mấy trăm dặm, toàn bộ tu sĩ Băng Thần Tông đều nghe thấy vô cùng rõ ràng, nhìn một ngọn tháp cao nghìn trượng trên đỉnh Băng Thần Phong, cả đám khiếp sợ không nói ra lời.
Một tòa bảo tháp kim quang nghìn trượng lấy tốc độ khủng khiếp đè xuống, lực đánh sẽ lớn tới mứ nào? Chúng tu sĩ âm thầm líu lưỡi, quả thực không dám tưởng tượng.
Chúng cao thủ Mệnh Tuyền cảnh trước Băng Thần Điện khiếp sợ không nói thành lời, mắt thấy tốc độ Cổ Thần chống đối Tàng Thiên Cơ càng lúc càng chậm, tựa hồ rất nhanh sẽ bị thua, nào từng nghĩ tới thắng bại phân ra nhanh như vậy? Trong chớp mắt Cổ Thần đã chuyển bại thành thắng, đánh Tàng Thiên Cơ lún xuống dưới nền đất, khiến Tàng Thiên Cơ không kịp thuấn di chạy trốn.
Mỗi một cao thủ Băng Thần Tông đều lộ ra biểu tình không thể tưởng tượng nổi, nhìn Cổ Thần, trong mắt nhiều hơn một tia kinh khủng.
- Sao có khả năng? Tàng Thiên Cơ sao có khả năng bại trận?
Mông Ngưng Băng thì thào nói, kết quả khiến nàng kinh hãi tới cực điểm.
Nếu là Tàng Thiên Cơ không thể thủ thắng, Băng Thần Tông sợ là không ai có thể ngăn cản được Cổ Thần, mà đáng sợ nhất chính là, Cổ Thần có thể vô thanh vô tức vượt qua Huyền Băng Phong Thần đại trận, chỗ dựa lớn nhất của Băng Thần Tông hoàn toàn là thùng rỗng kêu to.
Sắc mặt mọi người kinh hãi, duy nhất chỉ có Nam Thiên đạo nhân nói:
- Truyền kỳ chân chính sẽ không vì bất cứ thiên tài nào mà dừng bước chân, tư chất của Tàng Thiên Cơ cho dù tốt, thực lực cường đại hơn nữa cũng chỉ là một thiên tài, mà Cổ Thần lại là truyền kỳ, truyền kỳ sở dĩ xưng là truyền kỳ là bởi vì một đường đạp lên vô số thiên tài mà bước tới, Tàng Thiên Cơ nhất định bị Cổ Thần dẫm nát dưới chân!
- Hừ!
Nghe Nam Thiên đạo nhân nói như vậy, một vị cao thủ Mệnh Tuyền cảnh tuổi tác hơi lớn một chút tức giận hừ một tiếng, nói:
- Tàng Thiên Cơ có Thái Hư Tiên Đỉnh hộ thể, bất tử chi thân, hiện tại tuy rằng bị thất thế, nhưng cũng không có nghĩa là sẽ thua, Cổ Thần không thể lấy tính mạng của hắn, thời gian trôi đi, Tàng Thiên Cơ nhất định chuyển bại thành thắng, Cổ Thân chung quy bước lên đường chết, truyền kỳ thì cũng có gì dùng, không quá bao lâu sẽ biến thành xác chết.
Các cao thủ Băng Thần Tông nghe vậy, tất cả đều gật đầu, Cổ Thần thắng đối với bọn họ mà nói trăm hại không có một lợi, vô luận như thế nào bọn họ cũng khát vọng Tàng Thiên Cơ thắng, Cổ Thần chết.
Cổ Thần đứng giữa hư không, hai tay kết pháp ấn, pháp ấn khẽ động, Như Ý Linh Lung bảo tháp vừa mới hạ xuống liền lập tức bay lên cao, vừa mới bay lên cao hơn mười trượng, pháp ấn của Cổ Thần lại điểm xuống Tàng Thiên Cơ.
Như Ý Linh Lung bảo tháp trong sát na dừng bay lên, ngược lại rất nhanh điên cuồng đè xuống dưới đất.
Bị bát tự kim ấn oanh kích tám lần, Tàng Thiên Cơ bị chấn tới đầu choáng não váng, sau đó lại bị Như Ý Linh Lung bảo tháp đè xuống, tức thì mắt nổ đom đóm.
Lúc này tuy rằng Như Ý Linh Lung bảo tháp đã rời khỏi thân thể hắn, thế nhưng thời gian quá ngắn, Tàng Thiên Cơ còn chưa kịp thanh tỉnh.
Oanh…
Lại một tiếng nổ vang, Như Ý Linh Lung bảo tháp tiếp tục chấn xuống mặt đất, khiến toàn bộ Băng Thần Phong bị chấn tới không ngừng lay động, tiếng vang truyền khắp mấy trăm dặm.
Cổ Thần tự nhiên sẽ không để Tàng Thiên Cơ có nửa điểm cơ hội tiếp tục thi triển thuấn di, hai tay kết pháp ấn ngự khống Như Ý Linh Lung bảo tháp, giống như một người cầm thiết chùy, liên tục đánh mạnh lên người Tàng Thiên Cơ.
Mỗi một lần đánh xuống chỉ trong thời gian sát na, tuy rằng phản ứng của Tàng Thiên Cơ cực kỳ nhanh chóng, thế nhưng mỗi lần bị Như Ý Linh Lung bảo tháp chấn kích như vậy đều sản sinh ngất lịm một đoạn thời gian, tuy rằng gần như chỉ trong nháy mắt, thế nhưng vừa mới có chút thanh tỉnh Như Ý Linh Lung bảo tháp đã hạ xuống Thái Hư Tiên Đỉnh, tiếp tục chấn hắn tới ngất ngư.
Chỉ thấy Như Ý Linh Lung bảo tháp trên đỉnh Băng Thần Phong liên tục lên xuống, liên tục đè mạnh xuống dưới mặt đất, Tàng Thiên Cơ không có một chút thời gian sử dụng thuấn di chạy trốn, vẫn luôn luôn bị Như Ý Linh Lung bảo tháp chấn đầu óc quay cuồng.
Đồng thời, theo mỗi lần Như Ý Linh Lung bảo tháp đánh xuống, thời gian ngất lịm của Tàng Thiên Cơ càng lâu, hầu như cơ hội xoay mình cũng không có.
Nếu như Cổ Thần có thể vô hạn không chế Như Ý Linh Lung bảo tháp đánh xuống như vậy coi như có thể vô hạn đè Tàng Thiên Cơ không ngóc đầu lên được, thậm chí liên tục vài năm, thân thể Tàng Thiên Cơ cũng có thể bị phá hủy. Thế nhưng Như Ý Linh Lung bảo tháp nặng nghìn vạn cân, cho dù pháp lực Cổ Thần cao cường hơn nữa cũng không thể vô hạn khống chế Như Ý Linh Lung bảo tháp lên xuống, dù là một khắc cũng không đủ sức.
Trước trước sau sau, liên tục chấn xuống Tàng Thiên Cơ mấy chục lần, thời gian Tàng Thiên Cơ bị ngất lịm hầu như bị kéo dài thành hai cái chớp mắt.
Sau khi chấn xuống vài chục lần, Cổ Thần đột nhiên thu Như Ý Linh Lung bảo tháp lại, Thiểm Thiên Phong Dực vỗ nhẹ, thân thể bay về phía trước hơn trăm trượng, đứng trên bầu trời đỉnh đầu Tàng Thiên Cơ ba trăm trượng.
Một vòng nắng gắt đột nhiên từ đỉnh đầu Cổ Thần mọc lên, Xích Dương Thần Hỏa kính bắn ra một tầng quang mang màu đỏ, bao phủ toàn bộ phạm vi mười trượng xung quanh Tàng Thiên Cơ.
Thần tình Tàng Thiên Cơ có chút hoảng hốt, Thái Hư Tiên Đỉnh bảo hộ hắn bên trong, ngoại trừ lực chấn động mãnh liệt khiến hắn đầu choáng não váng, công kích còn lại phải phá hủy được Thái Hư Tiên Đỉnh mới có thể khiến hắn bị thương tổn.
Ngay cả trạng thái ngất lịm, trong thiên hạ cũng không có ai đủ sức lấy đi tính mạng của Tàng Thiên Cơ.
- Hắn muốn làm gì?
Thấy Cổ Thần dừng Như Ý Linh Lung bảo tháp lại, một vị cao thủ Mệnh Tuyền cảnh Băng Thần Tông hỏi.
Theo cái nhìn của bọn họ, Cổ Thần có thể áp chế được Tàng Thiên Cơ, Như Ý Linh Lung bảo tháp chiếm công lao vô cùng to lớn, hiện tại thu Như Ý Linh Lung bảo tháp lại, thực sự nghĩ không ra tiếp theo Cổ Thần muốn làm gì.
Bọn họ nghĩ, Tàng Thiên Cơ có Thái Hư Tiên Đỉnh hộ thể, Cổ Thần phát ra bất cứ công kích nào cũng không thể gây tổn thương tới Tàng Thiên Cơ.
Thiểm Thiên Phong Dực mở ra, Cổ Thần đứng giữa hư không, hai tay chụm lại, thành hình thái cực, bí pháp Đỉnh Thiên Quyết trong cơ thể vận chuyển, hai tay kết pháp ấn, trảo mạnh về phía trước, cương khí pháp lực hóa thành hai cự chưởng, chụp mạnh vào Thái Hư Tiên Đỉnh.
- Lên…
Cổ Thần hét lớn một tiếng, pháp ấn vừa thu lại, pháp lực cương khí hóa thành cự chưởng, theo phương hướng Cổ Thần kéo mạnh, nhất thời mang theo Thái Hư Tiên Đỉnh từ cơ thể Tàng Thiên Cơ mạnh mẽ rút ra.
- Sao có khả năng?
- Hắn dĩ nhiên có thể điều khiển Thái Hư Tiên Đỉnh?
- Không có khả năng, Thái Hư Tiên Đỉnh sao có thể chịu ảnh hưởng của hắn?

Thanh âm giật mình tới cực điểm liên tiếp từ trong miệng chúng cao thủ Mệnh Tuyền cảnh truyền ra.
- Lẽ nào, Cổ Thần có Đỉnh Thiên Chiến Địa quyết?
- Sao có khả năng? Thái Hư Cung không phải đã bị tiêu diệt từ nghìn năm trước hay sao? Hắn sao có khả năng lấy được truyền thừa của Thái Hư Cung?
- Hư Thiên Tông truyền từ Thái Hư Cung, lẽ nào… Trong Hư Thiên Công còn có truyền thừa bí pháp vô thượng Đỉnh Thiên Chiến Địa quyết này?

Trong mắt các cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đều là biểu tình không thể tưởng tượng nổi, truyền thừa vô thượng của Thái Hư Cung a, một khi mọc rễ mọc cành, đủ để phát triển thành một thánh địa mới.
Vẻ kinh hãi trong mắt Nam Thiên Đạo nhân không hề ít hơn so với các tu sĩ Băng Thần Tông, Hư Thiên Tông có pháp quyết truyền thừa gì hắn tự nhiên biết rõ ràng, Đỉnh Thiên Chiến Địa Quyết là bí pháp vô thượng của Thái Hư Cung, tuyệt đối không truyền ra ngoài, cho dù tổ sư Hư Tử khai tông lập phái, sáng lập ra Hư Thiên Tông cũng không có truyền thừa Đỉnh Thiên Chiến Địa quyết.
Một trong tam đại thánh địa thái cổ truyền thừa xuống --- truyền thừa đạo tống của Thái Hư Cung, đây là truyền thừa đủ khiến bất cứ thế lực lớn nào cũng phải điên cuồng.
Thái Hư Tiên Đỉnh bị Cổ Thần dùng Đỉnh Thiên Quyết lôi kéo, hút ra khỏi thân thể Tàng Thiên Cơ, lúc này Tàng Thiên Cơ vừa mới từ trong ngất ngư tỉnh lại, vừa nhìn thấy Thái Hư Tiên Đỉnh bay về phía Cổ Thần, cách hắn chừng hơn trăm trượng, hình ảnh này thực sự khiến hắn kinh hồn phách tán. Đọc Truyện Online Tại https://
Đoạt đi Thái Hư Tiên Đỉnh bằng với đoạt tính mệnh của Tàng Thiên Cơ, cho dù hắn có thiên tư cao tới mức nào, không có bất tử chi thân cũng không dám coi rẻ cường giả thiên hạ.
Thân thể Tàng Thiên Cơ chợt lóe, liền biến mất không thấy, vừa mới tỉnh lại đã lập tức sử dụng thuấn di.
Thế nhưng trong quang mang màu đỏ của Xích Dương Thần Hỏa kính, hiệu quả thuấn di của Nhật Nguyệt Âm Dương toa suy giảm cực lớn, chỉ trăm trượng cũng không thuấn di được, chớp mắt hiện ra thân thể cách mấy chục trượng.
Lúc này thân thể Cổ Thần đồng thời biến mất, một lần nữa xuất hiện đã đến bên cạnh Tàng Thiên Cơ, cánh tay vung mạnh.
Ba…
Một tiếng thanh thúy vang lên, vang vọng toàn bộ Băng Thần Phong, trên mặt Tàng Thiên Cơ nhiều hơn một dấu tay đỏ hồng, lúc này đây lại bị Cổ Thần tặng một cái tát tai thật kêu.
Đồng thời còn đứng trước mặt mấy nghìn tu sĩ Băng Thần Tông, bị Cổ Thần hung hăng tát mặt.
Tàng Thiên Cơ bị Cổ Thần tát tai một cái!
Trước Băng Thần Điện, chúng cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đều hiện rõ vẻ hoảng sợ trong mắt, Tàng Thiên Cơ đột nhiên bị Cổ Thần tát tai, hình ảnh này so với hình ảnh Cổ Thần một lần tru diệt hơn ba mươi cao thủ Mệnh Tuyền cảnh còn khiến mọi người khó tin tưởng hơn!
Tuy rằng Cổ Thần đã từng tát tai Tàng Thiên Cơ qua, thế nhưng lúc đó là ở trong Côn Ngô Bí Cảnh, nhìn thấy chỉ có mấy người, Hoàng Dược Tiên, Đạo Cửu Thiên tự nhiên sẽ không tuyên dương trắng trợn, Quy tổng quản thì trở về Đông Hải.
Trung thổ căn bản không có bất cứ người nào biết được chuyện phát sinh trong Côn Ngô Bí Cảnh!
Ai cũng không biết, thái tử Đế Đình Đại Doanh cao cao tại thượng, đệ nhất thiên tài trung thổ nghìn năm trở lại đây cư nhiên bị Cổ Thần tát tai một cái vô cùng vang vọng.
Thế nhưng, ngày hôm nay có người đã biết!
Hơn hai mươi cao thủ Mệnh Tuyền cảnh Băng Thần Tông đứng trên đỉnh Băng Thần Phong, ngay cả dấu tay đỏ hồng trên mặt Tàng Hồng Cơ cũng có thể nhìn thấy vô cùng rõ ràng. Mấy trăm vị tu sĩ Thần Hải cảnh cũng nhìn thấy mọi chuyện sảy ra trên bầu trời đỉnh Băng Thần Phong. Tuy rằng không nhìn thấy dấu tay trên mặt Tàng Thiên Cơ, thế nhưng từ động tác có thể phân định vô cùng rõ ràng.
- Cái gì… Cổ Thần cư nhiên tát tai thái tử Thiên Cơ?
Một vị trưởng lão Kim Đan hậu kỳ ánh mắt tinh tường nhất thời kinh hô một câu.
Lập tức, câu nói này truyền vào tai toàn bộ mấy nghìn tu sĩ Băng Thần Tông.
Tàng Thiên Cơ, giống như mặt trời giữa trưa, mỗi một tu sĩ Băng Thần Tông đều không thể tin được, Tàng Thiên Cơ cư nhiên trước mặt rất nhiều người bị tát vào mặt.
Oanh…
Đột nhiên một tiếng nổ vang khiễn mỗi một vị tu sĩ từ trong khiếp sợ khôi phục lại, chỉ thấy một tòa bảo tháp kim quang chín tầng từ trên trời cao giáng xuống, nặng nề đựng đứng trên đỉnh Băng Thần Phong, mang theo Thái Hư Tiên Đỉnh ghim chặt bên dưới đáy tháp.
Đáy tháp phương viên trăm trượng và mặt đất Băng Thần Phong liên hệ chặt chẽ như áo trời không vết vá, pháp tắc không gian từ bảo tháp dù một con kiến nhỏ nhất cũng không thể vào được.
Như Ý Linh Lung bảo tháp giữ chặt Thái Hư Tiên Đỉnh dưới đấy tháp, không chút nhúc nhích.
Thái Hư Tiên Đỉnh bị giữ chặt dưới đáy tháp, khiến Tàng Thiên Cơ thuấn di thế nào cũng không thể nào vào trong Thái Hư Tiên Đỉnh.
Cổ Thần đứng ngay bên cạnh Như Ý Linh Lung bảo tháp, nói:
- Tàng Thiên Cơ, ngươi không có Thái Hư Tiên Đỉnh, nhìn ngươi bừa bãi như thế nào!
Nói xong, Cổ Thần kết pháp ấn, một đao pháp lực rót vào trong Thần Hình Câu Diệt kiếm, Thần Hình Câu Diệt kiếm bùng phát ô quang, trong nháy mắt bổ về phía Tàng Thiên Cơ.
Đối mặt với kiếm cương ô quang chém xuống cực nhanh, hai tay Tàng Thiên Cơ bắt chéo, thần thái tự nhiên, không nhìn kiếm cương, tựa hồ đối với Thần Hình Câu Diệt kiếm cực kỳ không để ý.
Tàng Thiên Cơ đương nhiên coi thường Thần Hình Câu Diệt kiếm, hắn và Thái Hư Tiên Đỉnh mệnh thần tương liên, chỉ cần hắn có uy hiếp sinh mệnh, Thái Hư Tiên Đỉnh sẽ hộ thể trong nháy mắt, một khi Thái Hư Tiên Đỉnh phát uy, cho dù Như Ý Linh Lung bảo tháp cũng không thể giữ được dưới đấy.
Hiện tại Thái Hư Tiên Đỉnh bị Như Ý Linh Lung bảo tháp đè dưới đáy la vì không ai khống chế, chỉ khi Tàng Thiên Cơ có uy hiếp tới tính mệnh thì Thái Hư Tiên Đỉnh sẽ bộc phát uy lực vốn có, bảo hộ chủ nhân, Tàng Thiên Cơ tự nhiên không sợ hãi Thần Hình Câu Diệt kiếm, một khi bị uy hiếp trí mạng ngược lại càng khiến Thái Hư Tiên Đỉnh thoát ra, trong nháy mắt xuất hiện bên người Tàng Thiên Cơ.
Kiếm cương của Thần Hình Câu Diệt kiếm bay tới đỉnh đầu Tàng Thiên Cơ chừng mười trượng đột nhiên dừng lại, một kiếm này của Cổ Thần vốn là hư chiêu, mục đích lợi dụng phản ứng bản năng của Tàng Thiên Cơ chống lại, kết quả Tàng Thiên Cơ lại hành động ngược lại, Cổ Thần tự nhiên sẽ không để Thần Hình Câu Diệt kiếm thực sự bổ vào người Tàng Thiên Cơ.
Thiểm Thiên Phong Dực vỗ mạnh, trong nháy mắt Cổ Thần bay về phía trước, song song kết quyền hai tay, Kim Cương Thần Quyền mạnh mẽ kích phát.

back top