Khác nhau chính là, thân thể A Cưu La vương lúc này không hề lui lại phía sau nửa bước, vừa rồi trong miệng hắn tụng niệm cái gì "Minh vương phụ thể", tựa hồ thực lực lại đề cao thêm một hai thành, dĩ nhiên ngay cả quyền cương của Cổ Thần cũng mạnh mẽ ngăn cản được.
Ầm ầm ầm ầm ầm…
Long quyền của Cổ Thần một quyền lại một quyền đánh mạnh về phía A Cưu La vương, hai chân A Cưu La vương giống như mọc rễ tại chỗ, cho dù mặt đất xuất hiện vết rạn nứt giống như mạng nhện, kéo dài nghìn trượng, toàn bộ đại điện tan nát bừa bãi, nhưng một đôi kim quyền của A Cưu La vương luôn luôn có thể ngăn được công kích của Cổ Thần, chưa hề lui lại phía sau một bước.
Lông mày Cổ Thần nhíu lại, chân khí thuần dương không phải do bản thân Cổ Thần tu luyện ra, chỉ khi Chiến Thần Lệnh gặp được hỏa diễm chí dương mới có thể thôn phệ chuyển hóa thành chân khí thuần dương, sau khi dùng xong sẽ không còn nữa rồi.
Tuy rằng Cổ Thần đã ngưng tụ chân khí thuần dương thành một đoàn, thế nhưng mỗi một lần giao phong với A Cưu La vương đều kinh thiên động địa, trời long đất lở, va chạm kịch liệt khiến chân khí thuần dương trong quyền cương liên bị bị chấn văng đi, tiêu tán trong thiên địa.
Mỗi khi liều mạng một quyền, chân khí thuần dương trong cơ thể Cổ Thần lại tiêu hao một phần, chân khí thuần dương chính là chí bảo thiên địa, trân quý tới cực điểm, duy nhất chỉ một mình Cổ Thần có, Cổ Thần làm sao có thể để nó tùy ý tiêu hao như vậy.
Nhưng liều mạng với A Cưu La vương, muốn không tiêu hao cũng không thể.
A Cưu La vương có la hán kim thân, sức chiến đấu rất mạnh, cho dù là liều mạng chiến đấu ba ngày ba đêm cũng khó phân được thắng bại, thế nhưng chân khí thuần dương của Cổ Thần nếu liên tục chiến đấu ba ngày ba đêm, chỉ sợ toàn bộ phải tiêu hao hết, không còn chút gì.
- Hách hách hách hách…
A Cưu La vương một quyền lại một quyền tiếp nhận long quyền của Cổ Thần, cười lớn nói:
- Bản vương tìm hiểu Kim Cương Minh Vương kinh tới đại thành, không chỉ tu luyện thành la hán kim thân, càng có thể để Minh vương phụ thể, bất tử chi thân, nghiệp chướng, ngươi làm sau đấu được ta? Bản vương ngược lại muốn nghìn nghiệp chướng ngươi có thể bảo trì được bao lâu?
- Chậc chậc chậc chậc… Thực lực của A Cưu La vương thực mạnh, quả thực không thể tưởng tượng nổi, cho dù là cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần trung kỳ sợ rằng cũng không phải là đối thủ của hắn, ngay cả quyền cương thuần dương cũng có thể chống đối, quả thực quá mức biến thái rồi!
- Đây là bởi vì chân khí thuần dương của Cổ Sát Thần quá ít, hắn cũng không phải là thuần dương chi thể, xem ra chiếm được tạo hóa lớn nào đó, ngẫu nhiên hình thành một ít chân khí thuần đương, nếu như thực sự là thuần dương chi thể, cho dù A Cưu La vương có Minh vương phụ thể cũng không phải là đối thủ.
- Vậy hiện tại thì sao?
- Hiện tại rất khó nói, chân khí thuần dương của Cổ Sát Thần không phải do bản thân tu luyện ra, tiêu hao một phần thì ít đi một phần, nếu như trong thời gian ngắn không thể đánh bại được A Cưu La vương, hăc hắc… Sau đó, chân khí thuần dương tiêu hao quá nhiều, tình thế sẽ bị đảo ngược lại.
- Nhìn tình huống, muốn đánh bại được A Cưu La vương trong thời gian ngắn, tựa hồ không thể a!
- Đúng vậy, chậc chậc chậc chậc… Cổ Sát Thần và A Cưu La vương chiến đấu với nhau, đây tuyệt đối là quyết đỉnh đỉnh phong trong một đời hậu bối rồi, trừ phi là lão quái vật thế hệ trước xuất hiện mới có thể áp chế được hai người này, tu sĩ trong vòng hai trăm tuổi sợ rằng không có người nào so sánh được với bọn họ, coi như là Tàng Thiên Cơ, hiện tại chỉ sợ vẫn chưa phải là đối thủ của A Cưu La vương!
…
Chúng tu sĩ quan chiến nghị luận với nhau, trong miệng đều chậc chậc tán thán, không dứt bên tai.
Liên tục mấy chục quyền đều bị A Cưu La vương tiếp được, lấy thực lực của A Cưu La vương hiện tại, Cổ Thần rất khó đánh bại được hắn, trừ phi xuyên thấu qua phòng ngự song quyền của hắn, trực tiếp đánh trúng thân thể, cho dù có la hán kim thân, bị quyền cương ngưng tụ chân khí thuần dương đánh trúng chắc chắn phải thụ thương.
Thế nhưng, tấn công chính diện, muốn xuyên thấu qua song quyền của A Cưu La vương, bắn trúng thân thể hắn, nói dễ như vậy sao?
Nghĩ lại, Cổ Thần bay lên trời, không hề lập tức phát động công kích, mà tiếp tục bay lên cao mấy nghìn trượng, thanh âm giống như hồng chung vang lên:
- A Cưu La vương, không không có cơ hội rồi!
Tiếng nói vừa dứt, kim long nghìn trượng mạnh mẽ lao xuống, long quyền oanh kích, quyền cương thuần dương lại hiện.
Nhìn công kích của Cổ Thần, trong đầu chúng tu sĩ tràn đầy sương mù, công kích lúc này so với lúc trước rõ ràng không khác nhau, A Cưu La vương có thể dễ dàng ngăn cản được, không biết vì sao Cổ Thần lại nói A Cưu La vương không có cơ hội?
Chỉ có Mông Ngưng Băng khẽ động trong mắt, thất kinh quát lớn:
- Cẩn thận phía sau…
Thế nhưng Mông Ngưng Băng mở miệng đã muộn, kim long nghìn trượng trên không trung đột nhiên biến mất không thấy, trong sát na xuất hiện ngay phía sau A Cưu La vương, nguyên bản Cổ Thần và A Cưu La vương còn cách nhau hai nghìn trượng, A Cưu La vương nhìn thấy Cổ Thần vọt tới, đang chuẩn bị song quyền xuất kích, nào nghĩ ra Cổ Thần đột nhiên xuất hiện phía sau?
Đợi khi Mông Ngưng Băng vừa nhắc nhở, long quyền lớn mười trượng mang theo chân khí thuần dương từ phía sau A Cưu La vương kích đến, A Cưu La vương vừa mới quay được nửa thân người, phía sau nổ mạnh, quyền cương thuần dương đã đánh trúng vào thân thể A Cưu La vương.
Ầm…
Lực lượng thật lớn kéo tới, thân thể A Cưu La vương giống như đạn pháo màu vàng nổ bắn đi, trong sát na đã bay được mấy nghìn trượng, vượt qua khoảng cách hơn hai nghìn trượng A Cưu La vương mới dừng lại thân thể được, nặng nề hạ xuống đất.
Kim quang chợt lóe, A Cưu La vương liền đứng lên, la hán kim thân không dễ dàng thụ thương, thế nhưng đánh ra khỏi phạm vi lôi đài có nghĩa là hắn bại trân, trong mắt A Cưu La vương tràn đầy vẻ kinh hãi nhìn Cổ Thần, lớn tiếng nói:
- Thuấn di?
- Dĩ nhiên là thuấn di?
- Thuấn di không phải là thần thông chỉ cường giả Độ Hư cảnh mới có hay sao? Cổ Sát Thần sao lại làm được?
- Chẳng lẽ trên người Cổ Sát Thần còn có tiên bảo xuyên toa không gian?
…
Chúng tu sĩ trên thành tường khiếp sợ không gì sánh được, bất quá tu sĩ Băng Thần Tông đã từng nhìn thấy Cổ Thần thuấn di, tuy rằng trong mắt cũng có vẻ kinh ngạc, thế nhưng không giống như các tu sĩ khác cảm thấy kỳ quái như vậy.
A Cưu La vương bị đẩy lui hơn hai nghìn trượng, long quyền của Cổ Thần tiếp tục oanh kích, lúc này mục tiêu chính là xá lợi cổ phật. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Xá lợi cổ phật mất đi A Cưu La vương khống chế, bị Cổ Thần dùng một quyền đánh bay.
Cổ Thần hóa thành hình người, khẽ lật tay, Như Ý Linh Lung bảo tháp lập tức thu hồi vào lòng bàn tay.
Đại chiến đã hạ màn, Cổ Sát Thần lấy lực lượng một người liên tục đại chiến tứ đại cao thủ tuyệt đỉnh Mông Anh Minh, Hầu Quân Cực, Vu Đạo Tông và A Cưu La vương, bốn trận thắng liên tiếp, thần thoại bất bại của Cổ Sát Thần lại nhiều hơn một bút.
Một trận chiến này, nhất định truyền khắp trung thổ, thậm chí ngũ hoang tứ hải, một trận chiến này nhất định để người trong thiên hạ đối với Cổ Sát Thần phải nhìn với con mắt khác.
Thiểm Thiên Phong Dực mở ra, Cổ Thần bay lên trời cao, đứng giữa hư không, quát lớn:
- Luận võ đoạt đế, Mông Tiên Âm thắng lợi, từ khoảnh khắc này, Mông Tiên Âm chính là đế quân Đại Mông, ai dám không phục đối với Tiên Âm đế quân có thể đứng ra khiêu chiến với ta, ai dám bất kính đối với Tiên Âm đế quân, tất giết không tha!
Ầm ầm…
Theo tiếng nói của Cổ Thần vừa dứt, trên bầu trời vang lên tiếng sấm ì ùng, vô số lôi điện trên cao vạn trượng bổ xuống, lập lòe trời cao.
Ầm ầm ầm ầm ầm…
Long quyền của Cổ Thần một quyền lại một quyền đánh mạnh về phía A Cưu La vương, hai chân A Cưu La vương giống như mọc rễ tại chỗ, cho dù mặt đất xuất hiện vết rạn nứt giống như mạng nhện, kéo dài nghìn trượng, toàn bộ đại điện tan nát bừa bãi, nhưng một đôi kim quyền của A Cưu La vương luôn luôn có thể ngăn được công kích của Cổ Thần, chưa hề lui lại phía sau một bước.
Lông mày Cổ Thần nhíu lại, chân khí thuần dương không phải do bản thân Cổ Thần tu luyện ra, chỉ khi Chiến Thần Lệnh gặp được hỏa diễm chí dương mới có thể thôn phệ chuyển hóa thành chân khí thuần dương, sau khi dùng xong sẽ không còn nữa rồi.
Tuy rằng Cổ Thần đã ngưng tụ chân khí thuần dương thành một đoàn, thế nhưng mỗi một lần giao phong với A Cưu La vương đều kinh thiên động địa, trời long đất lở, va chạm kịch liệt khiến chân khí thuần dương trong quyền cương liên bị bị chấn văng đi, tiêu tán trong thiên địa.
Mỗi khi liều mạng một quyền, chân khí thuần dương trong cơ thể Cổ Thần lại tiêu hao một phần, chân khí thuần dương chính là chí bảo thiên địa, trân quý tới cực điểm, duy nhất chỉ một mình Cổ Thần có, Cổ Thần làm sao có thể để nó tùy ý tiêu hao như vậy.
Nhưng liều mạng với A Cưu La vương, muốn không tiêu hao cũng không thể.
A Cưu La vương có la hán kim thân, sức chiến đấu rất mạnh, cho dù là liều mạng chiến đấu ba ngày ba đêm cũng khó phân được thắng bại, thế nhưng chân khí thuần dương của Cổ Thần nếu liên tục chiến đấu ba ngày ba đêm, chỉ sợ toàn bộ phải tiêu hao hết, không còn chút gì.
- Hách hách hách hách…
A Cưu La vương một quyền lại một quyền tiếp nhận long quyền của Cổ Thần, cười lớn nói:
- Bản vương tìm hiểu Kim Cương Minh Vương kinh tới đại thành, không chỉ tu luyện thành la hán kim thân, càng có thể để Minh vương phụ thể, bất tử chi thân, nghiệp chướng, ngươi làm sau đấu được ta? Bản vương ngược lại muốn nghìn nghiệp chướng ngươi có thể bảo trì được bao lâu?
- Chậc chậc chậc chậc… Thực lực của A Cưu La vương thực mạnh, quả thực không thể tưởng tượng nổi, cho dù là cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần trung kỳ sợ rằng cũng không phải là đối thủ của hắn, ngay cả quyền cương thuần dương cũng có thể chống đối, quả thực quá mức biến thái rồi!
- Đây là bởi vì chân khí thuần dương của Cổ Sát Thần quá ít, hắn cũng không phải là thuần dương chi thể, xem ra chiếm được tạo hóa lớn nào đó, ngẫu nhiên hình thành một ít chân khí thuần đương, nếu như thực sự là thuần dương chi thể, cho dù A Cưu La vương có Minh vương phụ thể cũng không phải là đối thủ.
- Vậy hiện tại thì sao?
- Hiện tại rất khó nói, chân khí thuần dương của Cổ Sát Thần không phải do bản thân tu luyện ra, tiêu hao một phần thì ít đi một phần, nếu như trong thời gian ngắn không thể đánh bại được A Cưu La vương, hăc hắc… Sau đó, chân khí thuần dương tiêu hao quá nhiều, tình thế sẽ bị đảo ngược lại.
- Nhìn tình huống, muốn đánh bại được A Cưu La vương trong thời gian ngắn, tựa hồ không thể a!
- Đúng vậy, chậc chậc chậc chậc… Cổ Sát Thần và A Cưu La vương chiến đấu với nhau, đây tuyệt đối là quyết đỉnh đỉnh phong trong một đời hậu bối rồi, trừ phi là lão quái vật thế hệ trước xuất hiện mới có thể áp chế được hai người này, tu sĩ trong vòng hai trăm tuổi sợ rằng không có người nào so sánh được với bọn họ, coi như là Tàng Thiên Cơ, hiện tại chỉ sợ vẫn chưa phải là đối thủ của A Cưu La vương!
…
Chúng tu sĩ quan chiến nghị luận với nhau, trong miệng đều chậc chậc tán thán, không dứt bên tai.
Liên tục mấy chục quyền đều bị A Cưu La vương tiếp được, lấy thực lực của A Cưu La vương hiện tại, Cổ Thần rất khó đánh bại được hắn, trừ phi xuyên thấu qua phòng ngự song quyền của hắn, trực tiếp đánh trúng thân thể, cho dù có la hán kim thân, bị quyền cương ngưng tụ chân khí thuần dương đánh trúng chắc chắn phải thụ thương.
Thế nhưng, tấn công chính diện, muốn xuyên thấu qua song quyền của A Cưu La vương, bắn trúng thân thể hắn, nói dễ như vậy sao?
Nghĩ lại, Cổ Thần bay lên trời, không hề lập tức phát động công kích, mà tiếp tục bay lên cao mấy nghìn trượng, thanh âm giống như hồng chung vang lên:
- A Cưu La vương, không không có cơ hội rồi!
Tiếng nói vừa dứt, kim long nghìn trượng mạnh mẽ lao xuống, long quyền oanh kích, quyền cương thuần dương lại hiện.
Nhìn công kích của Cổ Thần, trong đầu chúng tu sĩ tràn đầy sương mù, công kích lúc này so với lúc trước rõ ràng không khác nhau, A Cưu La vương có thể dễ dàng ngăn cản được, không biết vì sao Cổ Thần lại nói A Cưu La vương không có cơ hội?
Chỉ có Mông Ngưng Băng khẽ động trong mắt, thất kinh quát lớn:
- Cẩn thận phía sau…
Thế nhưng Mông Ngưng Băng mở miệng đã muộn, kim long nghìn trượng trên không trung đột nhiên biến mất không thấy, trong sát na xuất hiện ngay phía sau A Cưu La vương, nguyên bản Cổ Thần và A Cưu La vương còn cách nhau hai nghìn trượng, A Cưu La vương nhìn thấy Cổ Thần vọt tới, đang chuẩn bị song quyền xuất kích, nào nghĩ ra Cổ Thần đột nhiên xuất hiện phía sau?
Đợi khi Mông Ngưng Băng vừa nhắc nhở, long quyền lớn mười trượng mang theo chân khí thuần dương từ phía sau A Cưu La vương kích đến, A Cưu La vương vừa mới quay được nửa thân người, phía sau nổ mạnh, quyền cương thuần dương đã đánh trúng vào thân thể A Cưu La vương.
Ầm…
Lực lượng thật lớn kéo tới, thân thể A Cưu La vương giống như đạn pháo màu vàng nổ bắn đi, trong sát na đã bay được mấy nghìn trượng, vượt qua khoảng cách hơn hai nghìn trượng A Cưu La vương mới dừng lại thân thể được, nặng nề hạ xuống đất.
Kim quang chợt lóe, A Cưu La vương liền đứng lên, la hán kim thân không dễ dàng thụ thương, thế nhưng đánh ra khỏi phạm vi lôi đài có nghĩa là hắn bại trân, trong mắt A Cưu La vương tràn đầy vẻ kinh hãi nhìn Cổ Thần, lớn tiếng nói:
- Thuấn di?
- Dĩ nhiên là thuấn di?
- Thuấn di không phải là thần thông chỉ cường giả Độ Hư cảnh mới có hay sao? Cổ Sát Thần sao lại làm được?
- Chẳng lẽ trên người Cổ Sát Thần còn có tiên bảo xuyên toa không gian?
…
Chúng tu sĩ trên thành tường khiếp sợ không gì sánh được, bất quá tu sĩ Băng Thần Tông đã từng nhìn thấy Cổ Thần thuấn di, tuy rằng trong mắt cũng có vẻ kinh ngạc, thế nhưng không giống như các tu sĩ khác cảm thấy kỳ quái như vậy.
A Cưu La vương bị đẩy lui hơn hai nghìn trượng, long quyền của Cổ Thần tiếp tục oanh kích, lúc này mục tiêu chính là xá lợi cổ phật. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Xá lợi cổ phật mất đi A Cưu La vương khống chế, bị Cổ Thần dùng một quyền đánh bay.
Cổ Thần hóa thành hình người, khẽ lật tay, Như Ý Linh Lung bảo tháp lập tức thu hồi vào lòng bàn tay.
Đại chiến đã hạ màn, Cổ Sát Thần lấy lực lượng một người liên tục đại chiến tứ đại cao thủ tuyệt đỉnh Mông Anh Minh, Hầu Quân Cực, Vu Đạo Tông và A Cưu La vương, bốn trận thắng liên tiếp, thần thoại bất bại của Cổ Sát Thần lại nhiều hơn một bút.
Một trận chiến này, nhất định truyền khắp trung thổ, thậm chí ngũ hoang tứ hải, một trận chiến này nhất định để người trong thiên hạ đối với Cổ Sát Thần phải nhìn với con mắt khác.
Thiểm Thiên Phong Dực mở ra, Cổ Thần bay lên trời cao, đứng giữa hư không, quát lớn:
- Luận võ đoạt đế, Mông Tiên Âm thắng lợi, từ khoảnh khắc này, Mông Tiên Âm chính là đế quân Đại Mông, ai dám không phục đối với Tiên Âm đế quân có thể đứng ra khiêu chiến với ta, ai dám bất kính đối với Tiên Âm đế quân, tất giết không tha!
Ầm ầm…
Theo tiếng nói của Cổ Thần vừa dứt, trên bầu trời vang lên tiếng sấm ì ùng, vô số lôi điện trên cao vạn trượng bổ xuống, lập lòe trời cao.