Tuy rằng tự động chuyển hóa thì tốc độ chậm hơn nhiều, thế nhưng Cổ Thần có tiên căn siêu phẩm, Linh Kình Thuấn Tức quyết đã tới tầng thứ mười, có thể vững vàng ở lại tại rìa ngoài cùng trong tiểu tiên giới.
Một ngày một đêm như vậy, tốc độ tu luyện của Cổ Thần so với thiên tài cái thế có tiên căn siêu phẩm tiến vào tiểu tiên giới tu luyện còn nhanh hơn rất nhiều.
Thời gian một ngày một đêm trôi qua, trong nháy mắt đã là nửa tháng.
Thời gian nửa tháng, Cổ Thần vẫn đứng trong tiểu tiên giới, tuy rằng toàn tâm toàn ý tu luyện, thế nhưng không cách nào hoàn toàn võng ngã, tâm tư của hắn chung quy vẫn chia ra một phần để ý tới động tĩnh bên phía sơn cốc nơi Hư Tử Uyên và Nam Thiên đạo nhân ẩn cư.
Hiện tại Cổ Thần lo lắng nhất chính là có kẻ nào đó tập kích hai người Hư Tử Uyên và Nam Thiên đạo nhân, tuy rằng hai người ẩn cư trong sơn cốc này, ngay cả cách Đế Đình hơn trăm dặm, ngay cả chỉ có một mình một người Mông Tiên Âm biết, nhưng Cổ Thần chung quy có cảm giác trong minh minh đang nhìn kỹ chính mình, cho dù chính mình tiến vào tiểu tiên giới cũng như vậy, luôn luôn không thể hoàn toàn yên lòng.
Bất quá, thời gian nửa tháng trôi qua cũng không hề có bất cứ tin tức bất lợi nào truyền tới.
Bế quân nửa tháng, cộng thêm Mông Tiên Âm mới đăng lên đế vị, nắm giữ tiểu tiên giới cần phải có thời gian vài ngày, cách đại hội luận võ đoạt đế đã hai mươi ngày.
Bất luận thế lực nào có hành động đối với Cổ Thần hẳn là đã sớm động thủ rồi, trung thổ tuy lớn, nhưng giữa các Đế Đình luôn có truyền tống trận nối thông với nhau, vì vậy tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh trong vòng một ngày phi hành được mười vạn dặm, cho dù là nơi cách xa nhất là Đế Đình Đại Ly, chạy tới Đại Mông, tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh phi hành cũng chỉ cần thời gian mười ngày.
Thế nhưng, hơn nửa tháng qua vẫn vô thanh vô tức, tựa hồ như mỗi một thế lực đều không nhớ tới cái tên Cổ Thần này!
Thời gian hơn nửa tháng không có động tĩnh, Cổ Thần dần dần yên lòng.
Sau nửa tháng, Mông Tiên Âm mỗi ngày đúng giờ tiến vào tiểu tiên giới tu luyện hai canh giờ, tu luyện tại khu vực rìa ngoài cùng.
Nàng mang tới cho Cổ Thần tin tức thế giới bên ngoài, biết được các thế lực trung thổ gió êm sóng lặng, Cổ Thần chậm rãi thả lỏng lo lắng đối với sư tỷ của mình, toàn tâm toàn ý, dung nhập vào trong tu luyện.
Ngày qua ngày!
Trong nháy mắt trôi qua một tháng!
Tu vi của Cổ Thần hôm nay so với thời điểm đại hội luận võ đoạt đế đã tăng lên ba thành.
Một ngày này, trước thời điểm Mông Tiên Âm tiến vào tiểu tiên giới, đột nhiên dùng thần thần truyền âm hô to với Cổ Thần:
- Không hay rồi, Cổ Thần, sơn cốc nơi sư tỷ ngươi ẩn cư bị người tập kích!
…
Sáng sớm, sắc trời sáng sủa, một mảnh mông lung.
Chín đạo thân ảnh bay sát mặt đất, hướng về phía đế đô Đại Mông, phi hành cực nhanh.
Trong mông lung không nhìn thấy rõ dung mạo của chín người này, nhưng có thể biết được là bốn nam năm nữ.
Chín người tuy là phi độn theo hướng đế đô Đại Mông, nhưng không hề phi hành trên bầu trời Bình Nguyên Đế Đô, mà là phi hành trong rừng rậm chu vi bình yên, bí ẩn phi hành, tựa hồ không muốn có bất cứ người nào nhìn thấy thân ảnh bọn họ.
Phi độn như vậy khoảng nửa canh giờ, sắc trời đã hoàn toàn sáng, chín người không bay mà đi bộ, xuyên toa trong sơn lâm.
Năm vị nữ tử đều là thiếu phụ ước chừng ba mươi tuổi, cả đám phong vận tư nhan xinh đẹp như thiên tiên, bốn vị nam tử thoại nhìn trên dưới bốn mươi, mặc xích bào, thân hình cao lớn.
Bốn người vượt qua năm sáu ngọn núi lớn, thiếu phụ dẫn đầu đưa tay ngăn lại, thấp giọng nói:
- Tới rồi!
Đế đô Đại Mông cách nơi này khoảng trên dưới trăm dặm, phía trước là một sơn cốc sát biên giới Đế Đô Bình Nguyên.
Mọi người theo thiếu phụ chỉ nhìn lại, một nam tử nói:
- Mông tông chủ, chính là sơn cốc kia?
Người đi đầu chính là tông chủ Băng Thần Tông --- Mông Ngưng Băng, nàng bị Mông Tiên Âm trục xuốt Mông gia, cấm không được phép tiến vào phương viên vạn dặm xung quanh Đế Đô, lúc này nàng dĩ nhiên chạy tới sơn cốc cách đế đô trăm dặm.
Mông Ngưng Băng gật đầu, nói:
- Trong cốc có một người, cho dù hắn tại chân trời góc biển ta cũng biết được vị trí của hắn, chính là ở trong sơn cốc kia, hắn không có khả năng ẩn cư nơi này, trừ phi là hắn cùng với nữ nhi của hắn!
- Bọn họ thực sự có thể dẫn được Cổ Sát Thần ra?
Một nữ tử hỏi.
- Uh!
Mông Ngưng Băng gật đầu, nói:
- Vì sư tỷ của hắn, cho dù bảo hắn lên núi đao, xuống biển lửa, Cổ Sát Thần cũng không do dự một chút, ta đến đối phó với hai người trong sơn cốc, các ngươi đối phó với Cổ Sát Thần.
Một nam tử hừ hừ nói:
- Chỉ cần Cổ Sát Thần dám đến, bắt hắn chết không có chỗ chôn!
Mông Ngưng Băng mỉm cười, nói:
- Tốt, các ngươi giết Cổ Sát Thần, ta giết nữ nhi của "hắn"!
- Nếu như có thể tìm được thánh vật thánh tông, thánh tông đối với nhân tình của Mông tông chủ nhất định ghi tạc trong tâm, đợi Thánh Hoàng trở về, ta sẽ hướng Thánh Hoàng truyền lời cho Mông tông chủ, xin Thánh Hoàng chỉnh đốn Đế Đình Đại Mông.
Một nữ tử nói.
Nghe khẩu khí mấy người nói, thánh vật thánh tông hẳn là người Âm Dương Ma Tông.
- Sơn cốc phía trước bị bày không ít trận pháp!
Lại có một gã nam tử mở miệng nói, trong thanh âm tràn ngập ý coi thường.
Một gã nam tử tiếp lời nói:
- Bày trận trước mặt ta, quả thực chính là múa rìu trước mặt Lỗ Ban, hừ, luận trận pháp, ai có thể so sánh với thánh tông?
- Ha ha, nghe nói Cổ Sát Thần không chỉ có tu vi cao thâm, mà còn là một tiên đan sư, đồng thời phương diện trận pháp cũng có tạo nghệ rất cao, hôm nay chúng ta vô thanh vô tức phá hủy những trận pháp này, để hắn nhìn một cái, luận trận pháp, trước mặt thánh tông, hắn bất quá chỉ là ếch ngồi đáy giếng!
Một nữ tử nói.
Mọi người gật đầu.
Trận pháp của Cổ Thần đại bộ phận xuất phát từ Âm Dương Trận Đồ, mà Âm Dương Trận Đồ lại xuất phát từ Âm Dương Ma Tông, trận pháp thiên hạ lấy Âm Dương Ma Tông mạnh nhất, tuy rằng Âm Dương Ma Tông đã biến mất nghìn năm, thế nhưng truyền thừa trận pháp của tu sĩ Âm Dương Ma Tông vô cùng cao thâm.
Dưới tình huống thần không biết quỷ không hay, trận pháp do Cổ Thần bày ra đã bị tám vị tu sĩ Âm Dương Ma Tông phá đi, ngay cả Cổ Thần cũng không hề phát hiện ra.
Rất nhanh, Mông Ngưng Băng và tám vị cao thủ Âm Dương Ma Tông tiến vào trong sơn cốc, mấy người thu liễm pháp lực tu vi, ngay cả Nam Thiên đạo nhân cũng không thể dùng thần thức dò xét phát hiện ra.
Có thể thấy được, tu vi của tám vị tu sĩ Âm Dương Ma Tông đều cao hơn Nam Thiên đạo nhân, chí ít cũng tương đương với Mông Ngưng Băng, đều là cao thủ Đoạt Xá hậu kỳ.
Trong cốc, Hư Tử Uyên và Nam Thiên đạo nhân đang từ trong đả tọa tỉnh lại.
Đột nhiên hai mắt Nam Thiên đạo nhân khẽ động, ánh mắt như đao, nhìn về một phương hướng, chỉ thấy chín đạo cương mang xẹt qua nhìn trượng, bổ thẳng về phía gian phòng Hư Tử Uyên đang ở.
Cùng lúc đó, chín đạo ba động pháp lực mạnh mẽ không gì sánh được trong nháy mắt xuất hiện trong phạm vi thần thức dò xét của Nam Thiên đạo nhân.
Chín vị cao thủ dĩ nhiên vô thanh vô tức tiến vào phạm vi nghìn trượng?
Trong mắt Nam Thiên đạo nhân hiện vẻ kinh hãi.
Mi tâm chợt lóe quang mang, một chiếc hồ lô màu xanh bay ra ngoài, trong hồ lô bắn ra một đạo lục mang, đạo lục mang va chạm với bốn đạo cương mang, phát sinh tiếng chấn động vang dội.
Uy lực của hồ lô vô cùng kinh khủng, mấy đạo cương mang đều bị cản lại.
Tiếng vang thật lớn đồng thời truyền tới đế đô Đại Mông cách trăm dặm. Mông Tiên Âm vừa nghe được thanh âm chính là từ sơn cốc nơi Hư Tử Uyên và Nam Thiên đạo nhân truyền tới, lập tức tiến vào trong tiểu tiên giới, truyền tin tức này cho Cổ Thần.
Vài đạo cương mang còn sót lại, thân thể Nam Thiên đạo nhân chợt lóe, liền phóng tới bên ngoài gian phòng Hư Tử Uyên đang ở, vẽ lên một bộ tinh đồ thật lớn, bao phủ toàn bộ gian phòng bên trong.
Ầm ầm ầm ầm…
Mấy đạo cương mang liên tục va chạm vào tinh độ, phát sinh tiếng chấn động vang vọng.
Vài đạo cương mang biến mất, quang tráo tinh đồ cũng bị đánh nát bấy, hóa thành hư vô, thân thể Nam Thiên đạo nhân lui về phía sau mấy bước, phun ra một ngụm máu tươi.
Nếu không phải mấy tháng vừa qua Nam Thiên Đạo nhân liên tục tu luyện Hư Thiên Kinh, khiến pháp lực tiến nhanh, tu vi đã đạt tới Đoạt Xá trung kỳ đại viên mãn, chỉ kém nửa bước là có thể bước vào Đoạt Xá hậu kỳ, hắn căn bản không thể ngăn cản được mấy đại cao thủ đồng thời công kích, khả năng nháy mắt trọng thương tới chết.
Hư Tử Uyên từ trong phòng chạy ra ngoài, đồng thời chín vị cao thủ cũng xuất hiện trong mắt Nam Thiên Đạo Nhân, Nam Thiên Đạo Nhân hét lên kinh hãi:
- Bát Âm Thiên Ma?
Đang khi nói chuyện, hồ lô bắn ra một đạo lục mang, bất quá lần này đối phương có chín người, mà Nam Thiên Đạo nhân chỉ có một mình, hắn kéo mạnh Hư Tử Uyên, quang hoa chợt lóe, thân thể trong nháy mắt không thấy, bị hút vào trong hồ lô.
Hồ lô phóng lên cao, đang muốn chạy trốn, tám vị cao thủ Âm Dương Ma Tông cùng kêu lên, trong miệng mỗi người phun ra một đạo sóng âm khác nhau, tám đạo sóng âm đồng thời kích vào hồ lô, hồ lô vừa mới bay được nghìn trượng đã chấn động mạnh mẽ, phương hướng chệch đi, nghiêng sang bên phải, rơi xuống một ngọn núi nghìn trượng.
- Đừng thương tới tính mệnh hắn!
Mông Ngưng Băng hô lên một tiếng to, phi độn đuổi theo hồ lô hạ xuống, nói:
- Cổ Sát Thần sắp tới rồi, các ngươi chuẩn bị sẵn sàng, hắn đã thụ thương, hai người giao cho ta là được rồi!
Hồ lô rơi xuống mặt đất, Nam Thiên đạo nhân và Hư Tử Uyên đều bị chấn văng ra ngoài, Nam Thiên đạo nhân phun ra một ngụm máu tươi, tám đạo công kích sóng âm kia hiển nhiên lợi hại tới cực điểm.
Cổ Thần biết được sư tỷ bị tập kích, trong lòng chấn động, đồng thời vô cùng kinh ngạc, vì sao sơn cốc bị công kích mà hắn không có chút cảm giác nào? Nếu như công kích trận pháp, hắn hẳn là người đầu tiên biết được mới đúng.
Thần niệm khẽ động, sắc mặt Cổ Thần đại biến, trận pháp hắn bày ra dĩ nhiên không còn, bị người khác vô thanh vô tức phá hủy, thầm nghĩ:
- Không xong, là cao thủ trận pháp tới!
Thân ảnh Cổ Thần chợt lóe, liền xuất hiện bên cạnh Mông Tiên Âm, thông qua truyền tống trận, trong nháy mắt xuất hiện tại hậu điện đế cung.
Thần thức của Cổ Thần vô cùng cường đại, đủ bao phủ trăm dặm, thần thức đảo qua, chỗ sơn cốc nơi sư tỷ ẩn cư quả nhiên có người ngoài đến, Nam Thiên đạo nhân bị thương, đang bảo hộ Hư Tử Uyên đánh nhau với một người.
Trừ điều này ra, không còn người khác!
Thấy khí tức của Nam Thiên đạo nhân bất ổn, dưới sự công kích của đối thủ liên tục bại lui, trong lòng Cổ Thần quýnh lên, lập tức thi triển Phong Ảnh Độn, sưu một tiếng biến mất không thấy, thông qua thuấn di chạy về phía sơn cốc.
Trong nháy mắt Cổ Thần đã xuyên toa qua không gian trăm dặm, xuất hiện tại sơn cốc, mục tiêu thuấn di chính là chỗ Nam Thiên đạo nhân giao chiến.
Thế nhưng, vừa mới tiến vào phạm vi sơn cốc, cách Nam Thiên dạo nhân chỉ chừng ba nghìn dặm, đột nhiên trong đầu Cổ Thần ong lên một tiếng, tựa hồ như cự chùy đánh trong trong đầu, khiến thân ảnh của hắn từ hư không chấn động ra ngoài.
Vừa mới hạ xuống đất, tám đạo sóng âm giống như tám sóng gợn hình tròn cấp tốc bắn thẳng về phía Cổ Thần.
Tốc độ sóng âm nhanh tới cực điểm, trong sát na đã tới bên cạnh Cổ Thần, xung quanh đều có hai đạo sóng âm, vây quanh hắn ở trung tâm.
Thanh mang chợt lóe, Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn trong nháy mắt xuất hiện bên ngoài cơ thể Cổ Thần, cấp tốc xoay tròn.
Băng băng băng băng băng băng băng băng…
Tám tiếng nổ trong nháy mắt hầu như đồng thời vang lên, tám đạo sóng âm tựa hồ không bị Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn ngăn cản bao nhiêu, thanh âm xuyên qua Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn, đinh tai nhức óc, tiếng nổ bạo tạc vang vọng, sóng gợn âm bạo vô hình khiến phương viên hơn mười trượng hoàn toàn bị phá hủy.
Mặt đất bị âm bạo tạc nổ thành một lỗ thủng lớn sâu hơn hơn mười trương.
Âm bạo kịch liệt như vậy, thân thể của cao thủ Mệnh Tuyền cảnh thông thường có thể bị nổ tung tứ phân ngũ liệt.
Bất quá thân thể Cổ Thần cường hãn tới mức nào? Từ lúc thi triển thuấn di Cổ Thần đã thi triển Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ thập trọng, thân thể mạnh mẽ chỉ kém hơn so với A Cưu La vương một bậc, tiếng âm bạo tuy vô cùng kịch liệt, nhưng còn chưa đủ sức lay động thân thể Cổ Thần.
Bất quá, âm bạo chấn đại não của Cổ Thần ong ong vang vọng, con mắt mờ ảo.
Trong trong sát na này, một đoàn kim quang từ trong mi tâm Cổ Thần bay ra ngoài, chính là Như Ý Linh Lung bảo tháp, bảo tháp hóa thành nghìn trượng, mạnh mẽ hạ xuống ngay bên cạnh Cổ Thần, toàn bộ đại đại như run rẩy, tất cả thanh âm đều bị Như Ý Linh Lung bảo tháp hóa thành hư vô.
- Bát Âm Thiên Ma?
Cũng giống như Nam Thiên đạo nhân, Cổ Thần phát ra tiếng kinh hô sợ hãi.
Bát Âm Thiên Ma, tám vị cao thủ tiếng tăm lừng lẫy của Âm Dương Ma Tông, kiếp trước của Cổ Thân, Bát Âm Thiên Ma danh chấn thiên hạ, phân biệt là: Ma Âm Thiên Ma, Cầm Âm Thiên Ma, Linh Âm Thiên Ma, Thiên Âm Thiên Ma, Tiêu Âm Thiên Ma, Chung Âm Thiên Ma, Cổ Âm Thiên Ma, Lôi Âm Thiên Ma
Tám vị thiên ma, mỗi một người đều là đại cao thủ Đoạt Xá hậu kỳ, tám người liên thủ, không chỉ vô địch cùng giai, coi như là tu sĩ cao hơn một bậc cũng không thể chống đỡ nổi, muốn giết dễ như thái rau bổ dưa.
Kiếp trước, lúc tu vi của Cổ Thần đại thành, trong Bát Âm Thiên Ma đã có sáu người đạt tới tu vi Nguyên Thần kỳ, Cổ Thần từng gặp phải Ma Âm Thiên Ma, đơn độc một người khiến Cổ Thần phải chịu thiệt thòi nhiều.
Ma Âm Như Dục của Ma Âm Thiên Ma là một môn đại thần thông so với bất cứ loại dược vật thôi tình nào trên thế gian đều mãnh liệt hơn gấp trăm lần, thời điểm thiếu niên Cổ Thần từng gặp phải Vạn Nhân Kỳ Vạn gia thành Thái Dương, nàng sử dụng Dục Hải Ma Âm chính là một loại ma âm cấp thấp thoát thai từ Ma Âm Như Dục.
Tuy rằng tu vi của Bát Âm Thiên Ma lúc này còn chưa có người nào đột phá Nguyên Thần kỳ, thế nhưng tám vị thiên ma liên thủ, cao thủ tuyệt đỉnh nguyên thần kỳ cũng chỉ có nước cửu tử nhất sinh.
Mạnh như A Cưu La vương gặp phải Bát Âm Thiên Ma, tám phần mười phải toi mạng.
- Cổ Sát Thần! Ngươi đoạt thánh vật truyền thừa của Thánh Tông chúng ta, giết thái thượng trưởng lão Thánh Tông, tội đáng chết ngàn lần, hôm nay sẽ cho ngươi mất mạng…
- Đối địch với Thánh Tông chính là đối địch với Thánh Đình, Cổ Sát Thần, ngươi tự tìm đường chết.
- Ha ha ha ha… Ngươi vào Thiên Ma Bát Âm trận, cho dù có ba đầu sáu tay thì cũng chỉ có một đường chết.
- Cho dù ngươi có pháp bảo vô thượng, trước mặt Thiên Ma Bát Âm cũng giống như không có, Thiên Ma Bát Âm, vô hình vô tướng, không có gì có thể kháng cự, Cổ Sát Thần, hôm nay ngươi hẳn phải chết không cần nghi ngờ…
- Cổ Sát Thần, hôm nay ngươi hẳn phải chết không cần nghi ngờ, ha ha ha ha…
Thanh âm nam nữ liên tục vang lên, trong thanh âm tiết lộ vẻ vui sướng không gì sánh được.
Một ngày một đêm như vậy, tốc độ tu luyện của Cổ Thần so với thiên tài cái thế có tiên căn siêu phẩm tiến vào tiểu tiên giới tu luyện còn nhanh hơn rất nhiều.
Thời gian một ngày một đêm trôi qua, trong nháy mắt đã là nửa tháng.
Thời gian nửa tháng, Cổ Thần vẫn đứng trong tiểu tiên giới, tuy rằng toàn tâm toàn ý tu luyện, thế nhưng không cách nào hoàn toàn võng ngã, tâm tư của hắn chung quy vẫn chia ra một phần để ý tới động tĩnh bên phía sơn cốc nơi Hư Tử Uyên và Nam Thiên đạo nhân ẩn cư.
Hiện tại Cổ Thần lo lắng nhất chính là có kẻ nào đó tập kích hai người Hư Tử Uyên và Nam Thiên đạo nhân, tuy rằng hai người ẩn cư trong sơn cốc này, ngay cả cách Đế Đình hơn trăm dặm, ngay cả chỉ có một mình một người Mông Tiên Âm biết, nhưng Cổ Thần chung quy có cảm giác trong minh minh đang nhìn kỹ chính mình, cho dù chính mình tiến vào tiểu tiên giới cũng như vậy, luôn luôn không thể hoàn toàn yên lòng.
Bất quá, thời gian nửa tháng trôi qua cũng không hề có bất cứ tin tức bất lợi nào truyền tới.
Bế quân nửa tháng, cộng thêm Mông Tiên Âm mới đăng lên đế vị, nắm giữ tiểu tiên giới cần phải có thời gian vài ngày, cách đại hội luận võ đoạt đế đã hai mươi ngày.
Bất luận thế lực nào có hành động đối với Cổ Thần hẳn là đã sớm động thủ rồi, trung thổ tuy lớn, nhưng giữa các Đế Đình luôn có truyền tống trận nối thông với nhau, vì vậy tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh trong vòng một ngày phi hành được mười vạn dặm, cho dù là nơi cách xa nhất là Đế Đình Đại Ly, chạy tới Đại Mông, tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh phi hành cũng chỉ cần thời gian mười ngày.
Thế nhưng, hơn nửa tháng qua vẫn vô thanh vô tức, tựa hồ như mỗi một thế lực đều không nhớ tới cái tên Cổ Thần này!
Thời gian hơn nửa tháng không có động tĩnh, Cổ Thần dần dần yên lòng.
Sau nửa tháng, Mông Tiên Âm mỗi ngày đúng giờ tiến vào tiểu tiên giới tu luyện hai canh giờ, tu luyện tại khu vực rìa ngoài cùng.
Nàng mang tới cho Cổ Thần tin tức thế giới bên ngoài, biết được các thế lực trung thổ gió êm sóng lặng, Cổ Thần chậm rãi thả lỏng lo lắng đối với sư tỷ của mình, toàn tâm toàn ý, dung nhập vào trong tu luyện.
Ngày qua ngày!
Trong nháy mắt trôi qua một tháng!
Tu vi của Cổ Thần hôm nay so với thời điểm đại hội luận võ đoạt đế đã tăng lên ba thành.
Một ngày này, trước thời điểm Mông Tiên Âm tiến vào tiểu tiên giới, đột nhiên dùng thần thần truyền âm hô to với Cổ Thần:
- Không hay rồi, Cổ Thần, sơn cốc nơi sư tỷ ngươi ẩn cư bị người tập kích!
…
Sáng sớm, sắc trời sáng sủa, một mảnh mông lung.
Chín đạo thân ảnh bay sát mặt đất, hướng về phía đế đô Đại Mông, phi hành cực nhanh.
Trong mông lung không nhìn thấy rõ dung mạo của chín người này, nhưng có thể biết được là bốn nam năm nữ.
Chín người tuy là phi độn theo hướng đế đô Đại Mông, nhưng không hề phi hành trên bầu trời Bình Nguyên Đế Đô, mà là phi hành trong rừng rậm chu vi bình yên, bí ẩn phi hành, tựa hồ không muốn có bất cứ người nào nhìn thấy thân ảnh bọn họ.
Phi độn như vậy khoảng nửa canh giờ, sắc trời đã hoàn toàn sáng, chín người không bay mà đi bộ, xuyên toa trong sơn lâm.
Năm vị nữ tử đều là thiếu phụ ước chừng ba mươi tuổi, cả đám phong vận tư nhan xinh đẹp như thiên tiên, bốn vị nam tử thoại nhìn trên dưới bốn mươi, mặc xích bào, thân hình cao lớn.
Bốn người vượt qua năm sáu ngọn núi lớn, thiếu phụ dẫn đầu đưa tay ngăn lại, thấp giọng nói:
- Tới rồi!
Đế đô Đại Mông cách nơi này khoảng trên dưới trăm dặm, phía trước là một sơn cốc sát biên giới Đế Đô Bình Nguyên.
Mọi người theo thiếu phụ chỉ nhìn lại, một nam tử nói:
- Mông tông chủ, chính là sơn cốc kia?
Người đi đầu chính là tông chủ Băng Thần Tông --- Mông Ngưng Băng, nàng bị Mông Tiên Âm trục xuốt Mông gia, cấm không được phép tiến vào phương viên vạn dặm xung quanh Đế Đô, lúc này nàng dĩ nhiên chạy tới sơn cốc cách đế đô trăm dặm.
Mông Ngưng Băng gật đầu, nói:
- Trong cốc có một người, cho dù hắn tại chân trời góc biển ta cũng biết được vị trí của hắn, chính là ở trong sơn cốc kia, hắn không có khả năng ẩn cư nơi này, trừ phi là hắn cùng với nữ nhi của hắn!
- Bọn họ thực sự có thể dẫn được Cổ Sát Thần ra?
Một nữ tử hỏi.
- Uh!
Mông Ngưng Băng gật đầu, nói:
- Vì sư tỷ của hắn, cho dù bảo hắn lên núi đao, xuống biển lửa, Cổ Sát Thần cũng không do dự một chút, ta đến đối phó với hai người trong sơn cốc, các ngươi đối phó với Cổ Sát Thần.
Một nam tử hừ hừ nói:
- Chỉ cần Cổ Sát Thần dám đến, bắt hắn chết không có chỗ chôn!
Mông Ngưng Băng mỉm cười, nói:
- Tốt, các ngươi giết Cổ Sát Thần, ta giết nữ nhi của "hắn"!
- Nếu như có thể tìm được thánh vật thánh tông, thánh tông đối với nhân tình của Mông tông chủ nhất định ghi tạc trong tâm, đợi Thánh Hoàng trở về, ta sẽ hướng Thánh Hoàng truyền lời cho Mông tông chủ, xin Thánh Hoàng chỉnh đốn Đế Đình Đại Mông.
Một nữ tử nói.
Nghe khẩu khí mấy người nói, thánh vật thánh tông hẳn là người Âm Dương Ma Tông.
- Sơn cốc phía trước bị bày không ít trận pháp!
Lại có một gã nam tử mở miệng nói, trong thanh âm tràn ngập ý coi thường.
Một gã nam tử tiếp lời nói:
- Bày trận trước mặt ta, quả thực chính là múa rìu trước mặt Lỗ Ban, hừ, luận trận pháp, ai có thể so sánh với thánh tông?
- Ha ha, nghe nói Cổ Sát Thần không chỉ có tu vi cao thâm, mà còn là một tiên đan sư, đồng thời phương diện trận pháp cũng có tạo nghệ rất cao, hôm nay chúng ta vô thanh vô tức phá hủy những trận pháp này, để hắn nhìn một cái, luận trận pháp, trước mặt thánh tông, hắn bất quá chỉ là ếch ngồi đáy giếng!
Một nữ tử nói.
Mọi người gật đầu.
Trận pháp của Cổ Thần đại bộ phận xuất phát từ Âm Dương Trận Đồ, mà Âm Dương Trận Đồ lại xuất phát từ Âm Dương Ma Tông, trận pháp thiên hạ lấy Âm Dương Ma Tông mạnh nhất, tuy rằng Âm Dương Ma Tông đã biến mất nghìn năm, thế nhưng truyền thừa trận pháp của tu sĩ Âm Dương Ma Tông vô cùng cao thâm.
Dưới tình huống thần không biết quỷ không hay, trận pháp do Cổ Thần bày ra đã bị tám vị tu sĩ Âm Dương Ma Tông phá đi, ngay cả Cổ Thần cũng không hề phát hiện ra.
Rất nhanh, Mông Ngưng Băng và tám vị cao thủ Âm Dương Ma Tông tiến vào trong sơn cốc, mấy người thu liễm pháp lực tu vi, ngay cả Nam Thiên đạo nhân cũng không thể dùng thần thức dò xét phát hiện ra.
Có thể thấy được, tu vi của tám vị tu sĩ Âm Dương Ma Tông đều cao hơn Nam Thiên đạo nhân, chí ít cũng tương đương với Mông Ngưng Băng, đều là cao thủ Đoạt Xá hậu kỳ.
Trong cốc, Hư Tử Uyên và Nam Thiên đạo nhân đang từ trong đả tọa tỉnh lại.
Đột nhiên hai mắt Nam Thiên đạo nhân khẽ động, ánh mắt như đao, nhìn về một phương hướng, chỉ thấy chín đạo cương mang xẹt qua nhìn trượng, bổ thẳng về phía gian phòng Hư Tử Uyên đang ở.
Cùng lúc đó, chín đạo ba động pháp lực mạnh mẽ không gì sánh được trong nháy mắt xuất hiện trong phạm vi thần thức dò xét của Nam Thiên đạo nhân.
Chín vị cao thủ dĩ nhiên vô thanh vô tức tiến vào phạm vi nghìn trượng?
Trong mắt Nam Thiên đạo nhân hiện vẻ kinh hãi.
Mi tâm chợt lóe quang mang, một chiếc hồ lô màu xanh bay ra ngoài, trong hồ lô bắn ra một đạo lục mang, đạo lục mang va chạm với bốn đạo cương mang, phát sinh tiếng chấn động vang dội.
Uy lực của hồ lô vô cùng kinh khủng, mấy đạo cương mang đều bị cản lại.
Tiếng vang thật lớn đồng thời truyền tới đế đô Đại Mông cách trăm dặm. Mông Tiên Âm vừa nghe được thanh âm chính là từ sơn cốc nơi Hư Tử Uyên và Nam Thiên đạo nhân truyền tới, lập tức tiến vào trong tiểu tiên giới, truyền tin tức này cho Cổ Thần.
Vài đạo cương mang còn sót lại, thân thể Nam Thiên đạo nhân chợt lóe, liền phóng tới bên ngoài gian phòng Hư Tử Uyên đang ở, vẽ lên một bộ tinh đồ thật lớn, bao phủ toàn bộ gian phòng bên trong.
Ầm ầm ầm ầm…
Mấy đạo cương mang liên tục va chạm vào tinh độ, phát sinh tiếng chấn động vang vọng.
Vài đạo cương mang biến mất, quang tráo tinh đồ cũng bị đánh nát bấy, hóa thành hư vô, thân thể Nam Thiên đạo nhân lui về phía sau mấy bước, phun ra một ngụm máu tươi.
Nếu không phải mấy tháng vừa qua Nam Thiên Đạo nhân liên tục tu luyện Hư Thiên Kinh, khiến pháp lực tiến nhanh, tu vi đã đạt tới Đoạt Xá trung kỳ đại viên mãn, chỉ kém nửa bước là có thể bước vào Đoạt Xá hậu kỳ, hắn căn bản không thể ngăn cản được mấy đại cao thủ đồng thời công kích, khả năng nháy mắt trọng thương tới chết.
Hư Tử Uyên từ trong phòng chạy ra ngoài, đồng thời chín vị cao thủ cũng xuất hiện trong mắt Nam Thiên Đạo Nhân, Nam Thiên Đạo Nhân hét lên kinh hãi:
- Bát Âm Thiên Ma?
Đang khi nói chuyện, hồ lô bắn ra một đạo lục mang, bất quá lần này đối phương có chín người, mà Nam Thiên Đạo nhân chỉ có một mình, hắn kéo mạnh Hư Tử Uyên, quang hoa chợt lóe, thân thể trong nháy mắt không thấy, bị hút vào trong hồ lô.
Hồ lô phóng lên cao, đang muốn chạy trốn, tám vị cao thủ Âm Dương Ma Tông cùng kêu lên, trong miệng mỗi người phun ra một đạo sóng âm khác nhau, tám đạo sóng âm đồng thời kích vào hồ lô, hồ lô vừa mới bay được nghìn trượng đã chấn động mạnh mẽ, phương hướng chệch đi, nghiêng sang bên phải, rơi xuống một ngọn núi nghìn trượng.
- Đừng thương tới tính mệnh hắn!
Mông Ngưng Băng hô lên một tiếng to, phi độn đuổi theo hồ lô hạ xuống, nói:
- Cổ Sát Thần sắp tới rồi, các ngươi chuẩn bị sẵn sàng, hắn đã thụ thương, hai người giao cho ta là được rồi!
Hồ lô rơi xuống mặt đất, Nam Thiên đạo nhân và Hư Tử Uyên đều bị chấn văng ra ngoài, Nam Thiên đạo nhân phun ra một ngụm máu tươi, tám đạo công kích sóng âm kia hiển nhiên lợi hại tới cực điểm.
Cổ Thần biết được sư tỷ bị tập kích, trong lòng chấn động, đồng thời vô cùng kinh ngạc, vì sao sơn cốc bị công kích mà hắn không có chút cảm giác nào? Nếu như công kích trận pháp, hắn hẳn là người đầu tiên biết được mới đúng.
Thần niệm khẽ động, sắc mặt Cổ Thần đại biến, trận pháp hắn bày ra dĩ nhiên không còn, bị người khác vô thanh vô tức phá hủy, thầm nghĩ:
- Không xong, là cao thủ trận pháp tới!
Thân ảnh Cổ Thần chợt lóe, liền xuất hiện bên cạnh Mông Tiên Âm, thông qua truyền tống trận, trong nháy mắt xuất hiện tại hậu điện đế cung.
Thần thức của Cổ Thần vô cùng cường đại, đủ bao phủ trăm dặm, thần thức đảo qua, chỗ sơn cốc nơi sư tỷ ẩn cư quả nhiên có người ngoài đến, Nam Thiên đạo nhân bị thương, đang bảo hộ Hư Tử Uyên đánh nhau với một người.
Trừ điều này ra, không còn người khác!
Thấy khí tức của Nam Thiên đạo nhân bất ổn, dưới sự công kích của đối thủ liên tục bại lui, trong lòng Cổ Thần quýnh lên, lập tức thi triển Phong Ảnh Độn, sưu một tiếng biến mất không thấy, thông qua thuấn di chạy về phía sơn cốc.
Trong nháy mắt Cổ Thần đã xuyên toa qua không gian trăm dặm, xuất hiện tại sơn cốc, mục tiêu thuấn di chính là chỗ Nam Thiên đạo nhân giao chiến.
Thế nhưng, vừa mới tiến vào phạm vi sơn cốc, cách Nam Thiên dạo nhân chỉ chừng ba nghìn dặm, đột nhiên trong đầu Cổ Thần ong lên một tiếng, tựa hồ như cự chùy đánh trong trong đầu, khiến thân ảnh của hắn từ hư không chấn động ra ngoài.
Vừa mới hạ xuống đất, tám đạo sóng âm giống như tám sóng gợn hình tròn cấp tốc bắn thẳng về phía Cổ Thần.
Tốc độ sóng âm nhanh tới cực điểm, trong sát na đã tới bên cạnh Cổ Thần, xung quanh đều có hai đạo sóng âm, vây quanh hắn ở trung tâm.
Thanh mang chợt lóe, Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn trong nháy mắt xuất hiện bên ngoài cơ thể Cổ Thần, cấp tốc xoay tròn.
Băng băng băng băng băng băng băng băng…
Tám tiếng nổ trong nháy mắt hầu như đồng thời vang lên, tám đạo sóng âm tựa hồ không bị Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn ngăn cản bao nhiêu, thanh âm xuyên qua Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn, đinh tai nhức óc, tiếng nổ bạo tạc vang vọng, sóng gợn âm bạo vô hình khiến phương viên hơn mười trượng hoàn toàn bị phá hủy.
Mặt đất bị âm bạo tạc nổ thành một lỗ thủng lớn sâu hơn hơn mười trương.
Âm bạo kịch liệt như vậy, thân thể của cao thủ Mệnh Tuyền cảnh thông thường có thể bị nổ tung tứ phân ngũ liệt.
Bất quá thân thể Cổ Thần cường hãn tới mức nào? Từ lúc thi triển thuấn di Cổ Thần đã thi triển Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ thập trọng, thân thể mạnh mẽ chỉ kém hơn so với A Cưu La vương một bậc, tiếng âm bạo tuy vô cùng kịch liệt, nhưng còn chưa đủ sức lay động thân thể Cổ Thần.
Bất quá, âm bạo chấn đại não của Cổ Thần ong ong vang vọng, con mắt mờ ảo.
Trong trong sát na này, một đoàn kim quang từ trong mi tâm Cổ Thần bay ra ngoài, chính là Như Ý Linh Lung bảo tháp, bảo tháp hóa thành nghìn trượng, mạnh mẽ hạ xuống ngay bên cạnh Cổ Thần, toàn bộ đại đại như run rẩy, tất cả thanh âm đều bị Như Ý Linh Lung bảo tháp hóa thành hư vô.
- Bát Âm Thiên Ma?
Cũng giống như Nam Thiên đạo nhân, Cổ Thần phát ra tiếng kinh hô sợ hãi.
Bát Âm Thiên Ma, tám vị cao thủ tiếng tăm lừng lẫy của Âm Dương Ma Tông, kiếp trước của Cổ Thân, Bát Âm Thiên Ma danh chấn thiên hạ, phân biệt là: Ma Âm Thiên Ma, Cầm Âm Thiên Ma, Linh Âm Thiên Ma, Thiên Âm Thiên Ma, Tiêu Âm Thiên Ma, Chung Âm Thiên Ma, Cổ Âm Thiên Ma, Lôi Âm Thiên Ma
Tám vị thiên ma, mỗi một người đều là đại cao thủ Đoạt Xá hậu kỳ, tám người liên thủ, không chỉ vô địch cùng giai, coi như là tu sĩ cao hơn một bậc cũng không thể chống đỡ nổi, muốn giết dễ như thái rau bổ dưa.
Kiếp trước, lúc tu vi của Cổ Thần đại thành, trong Bát Âm Thiên Ma đã có sáu người đạt tới tu vi Nguyên Thần kỳ, Cổ Thần từng gặp phải Ma Âm Thiên Ma, đơn độc một người khiến Cổ Thần phải chịu thiệt thòi nhiều.
Ma Âm Như Dục của Ma Âm Thiên Ma là một môn đại thần thông so với bất cứ loại dược vật thôi tình nào trên thế gian đều mãnh liệt hơn gấp trăm lần, thời điểm thiếu niên Cổ Thần từng gặp phải Vạn Nhân Kỳ Vạn gia thành Thái Dương, nàng sử dụng Dục Hải Ma Âm chính là một loại ma âm cấp thấp thoát thai từ Ma Âm Như Dục.
Tuy rằng tu vi của Bát Âm Thiên Ma lúc này còn chưa có người nào đột phá Nguyên Thần kỳ, thế nhưng tám vị thiên ma liên thủ, cao thủ tuyệt đỉnh nguyên thần kỳ cũng chỉ có nước cửu tử nhất sinh.
Mạnh như A Cưu La vương gặp phải Bát Âm Thiên Ma, tám phần mười phải toi mạng.
- Cổ Sát Thần! Ngươi đoạt thánh vật truyền thừa của Thánh Tông chúng ta, giết thái thượng trưởng lão Thánh Tông, tội đáng chết ngàn lần, hôm nay sẽ cho ngươi mất mạng…
- Đối địch với Thánh Tông chính là đối địch với Thánh Đình, Cổ Sát Thần, ngươi tự tìm đường chết.
- Ha ha ha ha… Ngươi vào Thiên Ma Bát Âm trận, cho dù có ba đầu sáu tay thì cũng chỉ có một đường chết.
- Cho dù ngươi có pháp bảo vô thượng, trước mặt Thiên Ma Bát Âm cũng giống như không có, Thiên Ma Bát Âm, vô hình vô tướng, không có gì có thể kháng cự, Cổ Sát Thần, hôm nay ngươi hẳn phải chết không cần nghi ngờ…
- Cổ Sát Thần, hôm nay ngươi hẳn phải chết không cần nghi ngờ, ha ha ha ha…
Thanh âm nam nữ liên tục vang lên, trong thanh âm tiết lộ vẻ vui sướng không gì sánh được.