- Thực lực của Cổ Sát Thần quá mức cường hãn? Lôi kiếp tam trọng, cho dù là đại cao thủ Đoạt Xá hậu kỳ cũng không dám coi thường a, bị ba đạo lôi kiếp đồng thời bổ trúng cũng phải bị thương tổn chút ít, thế nhưng, Cổ Sát Thần dĩ nhiên… Lông tóc không thương tổn?
- Ta cảm thấy Cổ Sát Thần không đi chống đối lôi kiếp, căn bản không hề chống đối lôi kiếp, trực tiếp để lôi kiếp đánh vào thân thể hắn, hắn cũng quá mức cường hãn đi? Không chỉ không hề thụ thương, tựa hồ lực lượng càng trở nên cường đại, có thể là hấp thu lượng lượng lôi kiếp!
- Thời điểm độ kiếp, hấp thu lực lượng lôi kiếp?
- Trời ạ, chúng ta độ kiếp, cửu tử nhất sinh, cho dù là một ít thiên tài độ kiếp cũng bị lôi kiếp đánh cho một trận chết khiếp, Cổ Sát Thần độ kiếp dĩ nhiên đơn giản như vậy, không chỉ không hề bị thương, ngược lại thực lực còn tăng trưởng, ông trời của ta, người so với người, để chúng ta sống như thế nào a?
Chúng tu sĩ ứng với độ kiếp, cả đám đều sợ hãi than thở, nhìn Cổ Sát Thần đứng giữa không trung, vẻ mặt chấn động, tuy rằng tu sĩ Kim Đan kỳ ứng với lôi kiếp đệ nhất trọng nhiều nhất, nhưng cao thủ Mệnh Tuyền cảnh cũng không ít.
Coi như là cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần kỳ nhìn Cổ Thần, trong mắt cũng cảm thấy chấn động vô cùng, trong lòng thầm giật mình, ngắn ngủi trong thời gian một năm, thực lực của Cổ Thần so với thời điểm tham gia đại hội luận võ đoạt đế đã đề cao hơn không chỉ ba lần.
Cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần sơ kỳ cảm giác được trên người Cổ Thần có một cỗ khí tức cực kỳ kinh khủng, nếu như hiện tại Cổ Sát Thần đối chiến với ba người Hầu Quân Cực, Vu Đạo Tông, A Cưu La vương, sợ rằng Cổ Thần chắc chắn thủ thắng tương đối dễ dàng, chứ không như trên đại hội luận võ đoạt đế, đánh khổ cực như vậy, hầu như đã dùng hết toàn bộ con bài chưa lật.
Không quá lâu sau, lực lượng lôi kiếp Cổ Thần vừa hấp thu đã hoàn toàn chuyển hóa thành lực lượng của chính mình, hai mắt vừa mở, hai đạo quang hoa thoáng hiện, giống như hai đạo điện quang.
Ánh mắt Cổ Thần rơi vào một sơn cốc các đế đô Đại Mông mấy trăm dặm, nơi đó chính là sơn cốc Hư Tử Uyên ẩn cư.
Điện quang chợt lóe, Cổ Thần biến mất không thấy, Phong Ảnh Độn…
Trong nháy mắt Cổ Thần đã thuấn di được khoảng cách mấy trăm dặm, xuất hiện bên trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, đi tới bên người Hư Tử Uyên.
Hư Tử Uyên đang ngước đầu nhìn về phía đế đô, nhưng nàng bên trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, chỉ nhìn được hơn trăm trượng, khắp bầu trời là cát vàng bay lượn, nhìn không thấy đầu cùng, không thể thấy tất cả mọi chuyện phát sinh bên ngoài.
Thế nhưng tiếng sấm nổ rung trời nàng có thể nghe được vô cùng rõ ràng.
Dĩ nhiên co người độ lôi kiếp trong đế đô Đại Mông, Hư Tử Uyên vừa nghĩ liền lập tức liên tưởng tới Cổ Thần, vừa mới chuyển niệm không lâu sau, quả nhiên Cổ Thần đã từ trong hư không bước ra, chạy tới bên người Hư Tử Uyên, vui vẻ nói:
- Sư tỷ, ta đã bước vào Đoạt Xá kỳ rồi, ha ha… Ta có thể mở ra được Như Ý Linh Lung bảo tháp tầng thứ hai rồi, ha ha…
Tâm tình Cổ Thần thư sướng không gì sánh được, hắn đã chờ mông ngày này rất lâu, chờ lâu lắm rồi, từ khi thu được Như Ý Linh Lung bảo tháp hắn đã huyễn tưởng tới ngày có thể mở được bảo tháp tầng thứ hai --- thời gian chi tháp.
Bây giờ, ngày này rốt cuộc đã tới tồi.
Cổ Thần sao có thể không vui sướng.
Vừa nói, bàn tay Cổ Thần khẽ nhấc, một tòa bảo tháp kim quang từ lòng bàn tay trồi lên, Cổ Thần khẽ ném, Như Ý Linh Lung bảo tháp hóa thành nghìn trượng, hạ xuống cách hai người chỉ mấy trượng.
- Thời gian chi tháp, mở…
Cổ Thần hét lớn một tiếng.
Ầm ầm!
Một thanh âm trầm muộn vang lên, cửa tháp nặng nề chậm rãi mở tung!
Lúc cửa tháp mở ra, chiếu rọi quang mang màu trắng, tựa hồ nối thông với một thế giới khác.
Cổ Thần kéo bàn tay Hư Tử Uyên, vui vẻ nói:
- Sư tỷ, chúng ta đi!
Hai người đi qua cửa tháp, quang mang màu trắng tan đi, một phương tiểu thế giới xuất hiện trước mặt hai người.
Bên trong có núi, có nước, có hoa, cỏ, còn có cây cối rừng rập, toàn bộ Như Ý Linh Lung bảo tháp tầng thứ hai rộng chừng nghìn trượng (đường kính ~ 3,33km).
Hư Tử Uyên nhìn cảnh sắc trước mắt, mỉm cười nói:
- Đây là kim hành chi tháp sao? Ta còn tưởng tằng là một tầng tháp, nguyên lai là một phương tiểu thế giới.
Cổ Thần gật đầu, nói:
- Như Ý Linh Lung bảo tháp mỗi một tầng đều là một phương thế giới, tầng thứ hai, tầng thứ tư, tầng thứ sáu là thời gian chi tháp, có thể gia tốc, chậm lại hoặc đẩy nhanh thời gian trôi qua, tầng thứ hai có thể điều chỉnh thời gian gấp hai lần so với bên ngoài, chia làm hai khu vực, một khu vực là thời gian nhanh hơn bên ngoài gấp hai, một khu vực là thời gian trôi chậm hơn gấp đôi, sư tỷ, đi theo ta, chúng ta tới khu vực giảm thời gian trôi đi!
Toàn bộ không gian chừng phương viên vài dặm, trung gian còn có một đạo quang tráo, chia hai không gian thành hai khu vực riêng biệt, bên trái là khu vực thời gian gia tốc, bên phải là khu vực thời gian giảm tốc. (1 dặm = 15 dẫn = 500m, theo đơn vị đo TQ)
Tầng thứ hai là thời gian chi tháp, chỉ là thay đổi tốc độ thời gian trôi đi, tương đương với thay đổi pháp tắc thời gian, thế nhưng không thể thay đổi được pháp tắc sinh mệnh, thọ nguyên của con người ở bên ngoài có bao nhiêu thì ở bên trung cũng chỉ có bấy nhiêu.
Vì vậy tiến vào trong thời gian chi tháp không thể gia tăng thêm tuổi thọ, hoặc là giảm tuổi thọ, chỉ so sánh với bên ngoài mà nói, thời gian dài hay ngắn mà thôi.
Nếu như một người có thọ nguyên 100 năm, như vậy hắn tiến vào trong bảo tháp tầng thứ hai, mặc kệ là khu vực gia tốc hay là khu vực giảm tốc, thọ nguyên của hắn đều là 100 năm.
Thế nhưng, khu vực thời gian gia tốc so sánh với thế giới bên ngoài là hai lần, bên ngoài trôi qua một năm, bên trong đã vượt qua hai năm, bên ngoài vượt qua 50 năm, bên trong đã vượt qua 100 năm, so sánh với bên ngoài mà nói, người vốn sống được 100 năm tính mốc thời gian bên ngoài, nhưng vào tháp lại chỉ sống được 50 tính mốc mốc thời gian bên ngoài, thọ nguyên 100 năm không giảm đi. Khu vực giảm thời gian thì ngược lại.
Vì vậy, Hư Tử Uyên tại khu vực thời gian giảm tốc độ, huyền âm tuyệt mạch chung quy sẽ phát tác tại lúc nàng 33 tuổi, hiện tại Hư Tử Uyên 23 tuổi, cách huyên âm tuyệt mạch bạo phát còn thời gian 10 năm.
Nếu Hư Tử Uyên luôn luôn ở trong khu vực thời gian giảm tốc độ, bên ngoài trôi qua 20 năm, bên trong mới 10 năm, tức là 20 năm bên ngoài huyền âm tuyệt mạch của nàng mới bạo phát.
Như vậy, Cổ Thần nguyên bản chỉ có thời gian mười năm để tìm kiếm phương pháp hóa giải huyền âm tuyệt mạch, hiện tại đã có hai mươi năm, hơn gấp đôi.
Rất nhanh, Cổ Thần liền dẫn Hư Tử Uyên tiến tới quang mạng chính giữa, sau đó tiến vào khu vực tốc độ thời gian giảm gấp đôi, nơi này có một ngọn núi không tính là rất cao, dưới ngọn núi có phương viên một trăm dặm, bên hồ cây cỏ xanh mượt như mùa xuân, cảnh sắc tươi đẹp, là một địa phương tuyệt vời.
Hai người đi tới bên hồ nước, Cổ Thần nói:
- Sư tỷ, sau này nàng ở đây rồi, tận lực giảm thiểu thời gian đi ra ngoài, muốn có cái gì ta đều mang tới cho nàng, thời gian 20 năm, ta nhất định sẽ tìm được phương pháp giải trừ huyền âm tuyệt mạch, sau đó chúng ta du lịch thiên hạ, làm một đôi thần tiên quyến lữ.
Hư Tử Uyên gật đầu, đưa tay vuốt ve khuôn mặt Cổ Thần, nói:
- Sư đệ, tận lực là được, không cần cưỡng cầu, cuộc đời này có thể quen biết với ngươi đã là vui vẻ lớn nhất của ta, cho dù chết đi cũng không tiếc!
- Ta cảm thấy Cổ Sát Thần không đi chống đối lôi kiếp, căn bản không hề chống đối lôi kiếp, trực tiếp để lôi kiếp đánh vào thân thể hắn, hắn cũng quá mức cường hãn đi? Không chỉ không hề thụ thương, tựa hồ lực lượng càng trở nên cường đại, có thể là hấp thu lượng lượng lôi kiếp!
- Thời điểm độ kiếp, hấp thu lực lượng lôi kiếp?
- Trời ạ, chúng ta độ kiếp, cửu tử nhất sinh, cho dù là một ít thiên tài độ kiếp cũng bị lôi kiếp đánh cho một trận chết khiếp, Cổ Sát Thần độ kiếp dĩ nhiên đơn giản như vậy, không chỉ không hề bị thương, ngược lại thực lực còn tăng trưởng, ông trời của ta, người so với người, để chúng ta sống như thế nào a?
Chúng tu sĩ ứng với độ kiếp, cả đám đều sợ hãi than thở, nhìn Cổ Sát Thần đứng giữa không trung, vẻ mặt chấn động, tuy rằng tu sĩ Kim Đan kỳ ứng với lôi kiếp đệ nhất trọng nhiều nhất, nhưng cao thủ Mệnh Tuyền cảnh cũng không ít.
Coi như là cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần kỳ nhìn Cổ Thần, trong mắt cũng cảm thấy chấn động vô cùng, trong lòng thầm giật mình, ngắn ngủi trong thời gian một năm, thực lực của Cổ Thần so với thời điểm tham gia đại hội luận võ đoạt đế đã đề cao hơn không chỉ ba lần.
Cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần sơ kỳ cảm giác được trên người Cổ Thần có một cỗ khí tức cực kỳ kinh khủng, nếu như hiện tại Cổ Sát Thần đối chiến với ba người Hầu Quân Cực, Vu Đạo Tông, A Cưu La vương, sợ rằng Cổ Thần chắc chắn thủ thắng tương đối dễ dàng, chứ không như trên đại hội luận võ đoạt đế, đánh khổ cực như vậy, hầu như đã dùng hết toàn bộ con bài chưa lật.
Không quá lâu sau, lực lượng lôi kiếp Cổ Thần vừa hấp thu đã hoàn toàn chuyển hóa thành lực lượng của chính mình, hai mắt vừa mở, hai đạo quang hoa thoáng hiện, giống như hai đạo điện quang.
Ánh mắt Cổ Thần rơi vào một sơn cốc các đế đô Đại Mông mấy trăm dặm, nơi đó chính là sơn cốc Hư Tử Uyên ẩn cư.
Điện quang chợt lóe, Cổ Thần biến mất không thấy, Phong Ảnh Độn…
Trong nháy mắt Cổ Thần đã thuấn di được khoảng cách mấy trăm dặm, xuất hiện bên trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, đi tới bên người Hư Tử Uyên.
Hư Tử Uyên đang ngước đầu nhìn về phía đế đô, nhưng nàng bên trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, chỉ nhìn được hơn trăm trượng, khắp bầu trời là cát vàng bay lượn, nhìn không thấy đầu cùng, không thể thấy tất cả mọi chuyện phát sinh bên ngoài.
Thế nhưng tiếng sấm nổ rung trời nàng có thể nghe được vô cùng rõ ràng.
Dĩ nhiên co người độ lôi kiếp trong đế đô Đại Mông, Hư Tử Uyên vừa nghĩ liền lập tức liên tưởng tới Cổ Thần, vừa mới chuyển niệm không lâu sau, quả nhiên Cổ Thần đã từ trong hư không bước ra, chạy tới bên người Hư Tử Uyên, vui vẻ nói:
- Sư tỷ, ta đã bước vào Đoạt Xá kỳ rồi, ha ha… Ta có thể mở ra được Như Ý Linh Lung bảo tháp tầng thứ hai rồi, ha ha…
Tâm tình Cổ Thần thư sướng không gì sánh được, hắn đã chờ mông ngày này rất lâu, chờ lâu lắm rồi, từ khi thu được Như Ý Linh Lung bảo tháp hắn đã huyễn tưởng tới ngày có thể mở được bảo tháp tầng thứ hai --- thời gian chi tháp.
Bây giờ, ngày này rốt cuộc đã tới tồi.
Cổ Thần sao có thể không vui sướng.
Vừa nói, bàn tay Cổ Thần khẽ nhấc, một tòa bảo tháp kim quang từ lòng bàn tay trồi lên, Cổ Thần khẽ ném, Như Ý Linh Lung bảo tháp hóa thành nghìn trượng, hạ xuống cách hai người chỉ mấy trượng.
- Thời gian chi tháp, mở…
Cổ Thần hét lớn một tiếng.
Ầm ầm!
Một thanh âm trầm muộn vang lên, cửa tháp nặng nề chậm rãi mở tung!
Lúc cửa tháp mở ra, chiếu rọi quang mang màu trắng, tựa hồ nối thông với một thế giới khác.
Cổ Thần kéo bàn tay Hư Tử Uyên, vui vẻ nói:
- Sư tỷ, chúng ta đi!
Hai người đi qua cửa tháp, quang mang màu trắng tan đi, một phương tiểu thế giới xuất hiện trước mặt hai người.
Bên trong có núi, có nước, có hoa, cỏ, còn có cây cối rừng rập, toàn bộ Như Ý Linh Lung bảo tháp tầng thứ hai rộng chừng nghìn trượng (đường kính ~ 3,33km).
Hư Tử Uyên nhìn cảnh sắc trước mắt, mỉm cười nói:
- Đây là kim hành chi tháp sao? Ta còn tưởng tằng là một tầng tháp, nguyên lai là một phương tiểu thế giới.
Cổ Thần gật đầu, nói:
- Như Ý Linh Lung bảo tháp mỗi một tầng đều là một phương thế giới, tầng thứ hai, tầng thứ tư, tầng thứ sáu là thời gian chi tháp, có thể gia tốc, chậm lại hoặc đẩy nhanh thời gian trôi qua, tầng thứ hai có thể điều chỉnh thời gian gấp hai lần so với bên ngoài, chia làm hai khu vực, một khu vực là thời gian nhanh hơn bên ngoài gấp hai, một khu vực là thời gian trôi chậm hơn gấp đôi, sư tỷ, đi theo ta, chúng ta tới khu vực giảm thời gian trôi đi!
Toàn bộ không gian chừng phương viên vài dặm, trung gian còn có một đạo quang tráo, chia hai không gian thành hai khu vực riêng biệt, bên trái là khu vực thời gian gia tốc, bên phải là khu vực thời gian giảm tốc. (1 dặm = 15 dẫn = 500m, theo đơn vị đo TQ)
Tầng thứ hai là thời gian chi tháp, chỉ là thay đổi tốc độ thời gian trôi đi, tương đương với thay đổi pháp tắc thời gian, thế nhưng không thể thay đổi được pháp tắc sinh mệnh, thọ nguyên của con người ở bên ngoài có bao nhiêu thì ở bên trung cũng chỉ có bấy nhiêu.
Vì vậy tiến vào trong thời gian chi tháp không thể gia tăng thêm tuổi thọ, hoặc là giảm tuổi thọ, chỉ so sánh với bên ngoài mà nói, thời gian dài hay ngắn mà thôi.
Nếu như một người có thọ nguyên 100 năm, như vậy hắn tiến vào trong bảo tháp tầng thứ hai, mặc kệ là khu vực gia tốc hay là khu vực giảm tốc, thọ nguyên của hắn đều là 100 năm.
Thế nhưng, khu vực thời gian gia tốc so sánh với thế giới bên ngoài là hai lần, bên ngoài trôi qua một năm, bên trong đã vượt qua hai năm, bên ngoài vượt qua 50 năm, bên trong đã vượt qua 100 năm, so sánh với bên ngoài mà nói, người vốn sống được 100 năm tính mốc thời gian bên ngoài, nhưng vào tháp lại chỉ sống được 50 tính mốc mốc thời gian bên ngoài, thọ nguyên 100 năm không giảm đi. Khu vực giảm thời gian thì ngược lại.
Vì vậy, Hư Tử Uyên tại khu vực thời gian giảm tốc độ, huyền âm tuyệt mạch chung quy sẽ phát tác tại lúc nàng 33 tuổi, hiện tại Hư Tử Uyên 23 tuổi, cách huyên âm tuyệt mạch bạo phát còn thời gian 10 năm.
Nếu Hư Tử Uyên luôn luôn ở trong khu vực thời gian giảm tốc độ, bên ngoài trôi qua 20 năm, bên trong mới 10 năm, tức là 20 năm bên ngoài huyền âm tuyệt mạch của nàng mới bạo phát.
Như vậy, Cổ Thần nguyên bản chỉ có thời gian mười năm để tìm kiếm phương pháp hóa giải huyền âm tuyệt mạch, hiện tại đã có hai mươi năm, hơn gấp đôi.
Rất nhanh, Cổ Thần liền dẫn Hư Tử Uyên tiến tới quang mạng chính giữa, sau đó tiến vào khu vực tốc độ thời gian giảm gấp đôi, nơi này có một ngọn núi không tính là rất cao, dưới ngọn núi có phương viên một trăm dặm, bên hồ cây cỏ xanh mượt như mùa xuân, cảnh sắc tươi đẹp, là một địa phương tuyệt vời.
Hai người đi tới bên hồ nước, Cổ Thần nói:
- Sư tỷ, sau này nàng ở đây rồi, tận lực giảm thiểu thời gian đi ra ngoài, muốn có cái gì ta đều mang tới cho nàng, thời gian 20 năm, ta nhất định sẽ tìm được phương pháp giải trừ huyền âm tuyệt mạch, sau đó chúng ta du lịch thiên hạ, làm một đôi thần tiên quyến lữ.
Hư Tử Uyên gật đầu, đưa tay vuốt ve khuôn mặt Cổ Thần, nói:
- Sư đệ, tận lực là được, không cần cưỡng cầu, cuộc đời này có thể quen biết với ngươi đã là vui vẻ lớn nhất của ta, cho dù chết đi cũng không tiếc!