Tây Hải kia được gọi là Tử Hải, cũng được gọi là Tiên Nhân Chi Mộ, coi như cường giả Độ Hư cảnh cũng không dám tiến sâu, nhưng Ngô Tinh bị Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện thiền sư truy đuổi quá rát, không còn để ý nhiều như vậy, trực tiếp nhảy vào trong Tây Hải.
Tây Hải vô biên vô hạn, nhưng cũng không phải mỗi một địa phương đều là cấm địa, trong phương viên mấy trăm vạn dặm, tại Tây Hải chỉ được coi như muối bỏ biển, cường giả Độ Hư cảnh chỉ cần không vượt qua một nghìn vạn dặm, từ xưa tới nay, không hề thiếu tu sĩ sống sót từ bên trong ra ngoài.
Cái chết của Thiên Nguyên đế quân, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu hoàn tòn tính lên đầu Ngô Tinh, sau đó Tiêu Thần đế quân lại bị thương nặng trong tay Ngao Liệt, cơn giận trong lòng Thánh Hoàng Cơ Nghiêu không thể tắt được, cùng với Độ Thiện thiền sư nhất loạt truy đuổi vào trong Tây Hải.
Bọn họ đều là một trong những cường giả mạnh nhất đương đại, sừng sững đỉnh cao thiên hạ, truyền thuyết thượng cổ đã trải qua hàng vạn năm, cái gì là Tiên Nhân Chi Mộ cũng không thể nào tạo thành uy hiếp quá lớn đối với tâm tình của bọn họ.
Vì vậy, một bên truy đuổi, một bên chạy trốn, mấy người trong Tây Hải tiếp tục vượt qua khoảng cách nghìn vạn dặm.
Càng đi về phía tây, cát vàng trên bầu trời càng thêm nồng đậm, ánh mắt không nhìn được quá mười trượng, cuối cùng, ngay cả phạm vi thần thức cũng trở nên càng lúc càng nhỏ.
Lại trải qua một mảnh địa vực, đột nhiên, tại chỗ sâu trong Tây Hải sinh ra một cỗ lực hút vô cùng cường đại, cỗ lực hút này có chút đặc thù, đối với thực lực của tu sĩ sản sinh cộng minh, tu vi càng cao thâm vậy lực hút này càng thêm mạnh mẽ.
Ngô Tinh, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư, ba người đều bị cỗ lực hút mạnh mẽ kia hút vào, tuy rằng Ngao Liệt cũng bị hút vào sâu hơn mười vạn dặm, nhưng không hề bị hút đi xa như ba người, cuối cùng đã hoàn toàn mất đi liên hệ. :
Ngao Liệt kinh ngạc phát hiện, tại chỗ sâu trong Tây Hải dĩ nhiên có một loại trận pháp kỳ quái, đều là kỳ trận thượng cổ, hắn bị nhốt tại nơi này hơn một năm mới có thể thoát khốn chạy ra ngoài, sau đó nhắm thẳng Bắc Hải phi độn đi.
- Cái gì? Ngô Tinh đại ca và Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư, ba người bị hút vào chỗ sâu trong Tây Hải?
Nghe xong cố sự Ngao Liệt nói tiến vào sâu trong Tây Hải, Cổ Thần có chút kinh ngạc hỏi.
Ngô Tinh, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư, ba người đều là cường giả mạnh nhất đương đại, ngay cả ba người này cũng bị cỗ lực hút kia hút vào chỗ sâu, Tây Hải được gọi là Tiên Nhân Chi Mộ quả nhiên danh đúng với thực.
Ngao Liệt cúi đầu, nói:
- Thượng cổ đồn đãi, Tây Hải là Tử Vong Chi Hải, cũng được gọi Tiên Nhân Chi Mộ, coi như chư tử đại tiên tiến vào trong đó cũng phải vẫn lạc, hắc hắc… Nếu không tự mình thể nghiệm, thực sự không thể tưởng tượng nổi, trong không gian cát vàng kia dĩ nhiên nguy hiểm tới như vậy.
- Thế giới Cổ Hoang, quả nhiên kỳ diệu vô thường, coi như là tiên nhân Độ Hư cảnh cũng không thể tìm tòi nghiên cứu tột cùng.
Phạm Âm cảm thán nói.
Ngao Nhị Nhi nói:
- Đừng nói Cổ Hoang rộng lớn bao nhiêu, coi như là trời cao bao nhiêu cũng không thê điều tra, truyền thuyết trời cao mười hai vạn chín nghìn sáu trăm trượng, tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh bất quá có thể bay được lên cao hơn vạn trượng, coi như là cường giả Độ Hư cảnh cũng không thể bay được cực hạn trời cao, bên ngoài trời có cái gì? Ai cũng không biết.
Ngao Liệt nói:
- Tu sĩ có thể đạt được bầu trời cao bao nhiêu có liên quan tới thực lực, ta hiện tại cũng chỉ bay được lên trời cao hơn hai vạn trượng, liều mạng dốc hết toàn lực tối đa có thể vượt qua ba vạn trượng. Trên trời cao vượt qua hai vạn trượng có gió thổi cực mạnh, trong gió thổi lại ẩn chứa công kích pháp tắc, thực lực không đến, bay lên quá cao sẽ trực tiếp bị các loại pháp tắc gạt bỏ!
Thấy trên mặt Cổ Thần hiện lên vẻ lo lắng, Ngao Liệt dừng lại một chút nói thêm:
- Tây Hải vô biên vô hạn, nghìn vạn dặm mặc dù xa, nhưng đối với Tây Hải mà nói cũng không tính xâm nhập quá sâu, ta có thể trốn được từ nơi đó, Ngô đại ca thần thông quảng đại, nhất định cũng có thể trốn được, siêu cấp cường giả Hư Không kỳ không dễ dàng vẫn lạc như vậy!
- Hư Không kỳ?
Ba người Cổ Thần, Phạm Âm và Ngao Nhị Nhi cùng kêu lên hỏi.
Tu vi kiếp trước của Cổ Thần chỉ dừng lại ở Nguyên Thần kỳ Mệnh Tuyền cảnh, chỉ biết tu sĩ sau khi đạt tới Minh Khiếu hậu kỳ đỉnh phải lĩnh ngộ được pháp tắc mới có thể đột phá tới Độ Hư cảnh, nhưng tu vi Độ Hư cnahr chia làm mấy cấp độ thì hoàn toàn không biết.
Thấy ba người mờ mịt, Ngao Liệt nói:
- Mệnh Tuyền cảnh chia làm Linh anh, Đoạt Xá, Nguyên Thần, Minh Khiếu, tổng cộng bốn giai đoạn, Độ Hư cảnh cũng phân chia làm bốn giai đoạn, lần lượt phân chia là: Đằng Vân, Giá Vụ, Hư Không, Hợp Đạo. Ba giai đoạn trước là dựa theo trình độ lĩnh ngộ của tu sĩ đối với pháp tắc mà phân chia.
- Bước vào Độ Hư cảnh, pháp lực sẽ chuẩn hóa thành tiên lực chứa pháp tắc, pháp tắc không gian và nhiều loại pháp tắc khác có liên hệ chặt chẽ với nhau, cấp độ phân chia của tu sĩ thường lấy trình độ lĩnh ngộ đối với pháp tắc không gian làm tiêu chuẩn, mới vào Độ Hư cảnh cần phải tiêu hao rất nhiều lực lượng pháp tắc mới có thể nâng được thân thể lớn, dưới chân như đạp trên một đám mây trắng, tên là Đằng Vân kỳ.
- Theo trình độ lĩnh ngộ đối với pháp tắc của tu sĩ càng lúc càng sâu, lực lượng pháp tắc càng lúc càng mạnh, nâng thân thể phi hành cần lực lượng pháp tắc càng lúc càng ít, đám mây dưới chân trở nên loãng dần, cuối cùng hóa thành một đoàn vụ khí, tên là Giá Vụ kỳ.
- Cuối cùng, tu sĩ lĩnh ngộ pháp tắc đạt tới trình độ cực kỳ cao thâm, thân thể có thể dung hợp với hư không cùng một chỗ, không cần phải vận chuyển bất cứ lực lượng pháp tắc nào cũng có thể lăng không khi hành, lúc phi độn dưới chân không hề có bất cứ thứ gì tồn tại, tên là Hư Không kỳ.
- Vậy Hơp Đạo kỳ thì sao? Là loại cảnh giới như thế nào?
Thấy Ngao Liệt dừng nói, Cổ Thần liền hỏi.
Phạm Âm và Ngao Nhị Nhi mở lớn con mắt, ham muốn tìm hiểu của tu sĩ so với phàm nhân thông thường mạnh mẽ hơn nghìn lần, vạn lần, đối với bất cứ lĩnh vực nào không biết, vô luận là tu sĩ nào cũng có hứng thú vô cùng to lớn.
Điều này cũng là lý do vì sao tu sĩ từ trước tới nay luôn muốn biết trời cao bao nhiêu, đất rộng bao nhiêu, Cổ Hoang có bao nhiêu loại vấn đề đại loại như thế này, mà phàm nhân bình thường không quá để ý tới những vấn đề như vậy.
- Hợp Đạo kỳ?
Ngao Liệt thở dài một tiếng, nói:
- Hợp Đao kỳ so với Độ Hư cảnh cũng giống như Minh Khiếu kỳ so với Mệnh Tuyền cảnh, thực lực sẽ tăng trưởng rất nhanh theo bội số lần, cường giả siêu cấp Hư Không kỳ cần phải có trình độ lĩnh ngộ đối với pháp tắc thiên địa đạt tới cảnh giới cực kỳ thấu triệt, đồng thời dung hợp với đạo tâm của chính mình để sáng tạo ra pháp tắc riêng, do đó được gọi là Hợp Đạo!
- Tới loại cảnh giới này có thể mở rộng hư không, sáng tạo ra một phương thế giới của chính bản thân mình, có thể khiến tiểu thế giới này vận chuyển pháp tắc mà mình muốn, hắc hắc… Loại cảnh giới này chỉ tồn tại trong truyền thuyết thượng cổ, chư tử đại tiên thượng cổ chính là những người đã bước vào cảnh giới này, đối với pháp tắc có lĩnh ngộ phi thường thấu triệt, đồng thời đã dung hợp với đạo tâm của bản thân, ngôn xuất pháp tùy, thanh âm vừa ra liền ẩn chứa lực lượng pháp tắc, hô gió thì có gió, gọi mưa thì có mưa, di sơn đảo hải chỉ trong lúc mở miệng.
Tây Hải vô biên vô hạn, nhưng cũng không phải mỗi một địa phương đều là cấm địa, trong phương viên mấy trăm vạn dặm, tại Tây Hải chỉ được coi như muối bỏ biển, cường giả Độ Hư cảnh chỉ cần không vượt qua một nghìn vạn dặm, từ xưa tới nay, không hề thiếu tu sĩ sống sót từ bên trong ra ngoài.
Cái chết của Thiên Nguyên đế quân, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu hoàn tòn tính lên đầu Ngô Tinh, sau đó Tiêu Thần đế quân lại bị thương nặng trong tay Ngao Liệt, cơn giận trong lòng Thánh Hoàng Cơ Nghiêu không thể tắt được, cùng với Độ Thiện thiền sư nhất loạt truy đuổi vào trong Tây Hải.
Bọn họ đều là một trong những cường giả mạnh nhất đương đại, sừng sững đỉnh cao thiên hạ, truyền thuyết thượng cổ đã trải qua hàng vạn năm, cái gì là Tiên Nhân Chi Mộ cũng không thể nào tạo thành uy hiếp quá lớn đối với tâm tình của bọn họ.
Vì vậy, một bên truy đuổi, một bên chạy trốn, mấy người trong Tây Hải tiếp tục vượt qua khoảng cách nghìn vạn dặm.
Càng đi về phía tây, cát vàng trên bầu trời càng thêm nồng đậm, ánh mắt không nhìn được quá mười trượng, cuối cùng, ngay cả phạm vi thần thức cũng trở nên càng lúc càng nhỏ.
Lại trải qua một mảnh địa vực, đột nhiên, tại chỗ sâu trong Tây Hải sinh ra một cỗ lực hút vô cùng cường đại, cỗ lực hút này có chút đặc thù, đối với thực lực của tu sĩ sản sinh cộng minh, tu vi càng cao thâm vậy lực hút này càng thêm mạnh mẽ.
Ngô Tinh, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư, ba người đều bị cỗ lực hút mạnh mẽ kia hút vào, tuy rằng Ngao Liệt cũng bị hút vào sâu hơn mười vạn dặm, nhưng không hề bị hút đi xa như ba người, cuối cùng đã hoàn toàn mất đi liên hệ. :
Ngao Liệt kinh ngạc phát hiện, tại chỗ sâu trong Tây Hải dĩ nhiên có một loại trận pháp kỳ quái, đều là kỳ trận thượng cổ, hắn bị nhốt tại nơi này hơn một năm mới có thể thoát khốn chạy ra ngoài, sau đó nhắm thẳng Bắc Hải phi độn đi.
- Cái gì? Ngô Tinh đại ca và Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư, ba người bị hút vào chỗ sâu trong Tây Hải?
Nghe xong cố sự Ngao Liệt nói tiến vào sâu trong Tây Hải, Cổ Thần có chút kinh ngạc hỏi.
Ngô Tinh, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư, ba người đều là cường giả mạnh nhất đương đại, ngay cả ba người này cũng bị cỗ lực hút kia hút vào chỗ sâu, Tây Hải được gọi là Tiên Nhân Chi Mộ quả nhiên danh đúng với thực.
Ngao Liệt cúi đầu, nói:
- Thượng cổ đồn đãi, Tây Hải là Tử Vong Chi Hải, cũng được gọi Tiên Nhân Chi Mộ, coi như chư tử đại tiên tiến vào trong đó cũng phải vẫn lạc, hắc hắc… Nếu không tự mình thể nghiệm, thực sự không thể tưởng tượng nổi, trong không gian cát vàng kia dĩ nhiên nguy hiểm tới như vậy.
- Thế giới Cổ Hoang, quả nhiên kỳ diệu vô thường, coi như là tiên nhân Độ Hư cảnh cũng không thể tìm tòi nghiên cứu tột cùng.
Phạm Âm cảm thán nói.
Ngao Nhị Nhi nói:
- Đừng nói Cổ Hoang rộng lớn bao nhiêu, coi như là trời cao bao nhiêu cũng không thê điều tra, truyền thuyết trời cao mười hai vạn chín nghìn sáu trăm trượng, tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh bất quá có thể bay được lên cao hơn vạn trượng, coi như là cường giả Độ Hư cảnh cũng không thể bay được cực hạn trời cao, bên ngoài trời có cái gì? Ai cũng không biết.
Ngao Liệt nói:
- Tu sĩ có thể đạt được bầu trời cao bao nhiêu có liên quan tới thực lực, ta hiện tại cũng chỉ bay được lên trời cao hơn hai vạn trượng, liều mạng dốc hết toàn lực tối đa có thể vượt qua ba vạn trượng. Trên trời cao vượt qua hai vạn trượng có gió thổi cực mạnh, trong gió thổi lại ẩn chứa công kích pháp tắc, thực lực không đến, bay lên quá cao sẽ trực tiếp bị các loại pháp tắc gạt bỏ!
Thấy trên mặt Cổ Thần hiện lên vẻ lo lắng, Ngao Liệt dừng lại một chút nói thêm:
- Tây Hải vô biên vô hạn, nghìn vạn dặm mặc dù xa, nhưng đối với Tây Hải mà nói cũng không tính xâm nhập quá sâu, ta có thể trốn được từ nơi đó, Ngô đại ca thần thông quảng đại, nhất định cũng có thể trốn được, siêu cấp cường giả Hư Không kỳ không dễ dàng vẫn lạc như vậy!
- Hư Không kỳ?
Ba người Cổ Thần, Phạm Âm và Ngao Nhị Nhi cùng kêu lên hỏi.
Tu vi kiếp trước của Cổ Thần chỉ dừng lại ở Nguyên Thần kỳ Mệnh Tuyền cảnh, chỉ biết tu sĩ sau khi đạt tới Minh Khiếu hậu kỳ đỉnh phải lĩnh ngộ được pháp tắc mới có thể đột phá tới Độ Hư cảnh, nhưng tu vi Độ Hư cnahr chia làm mấy cấp độ thì hoàn toàn không biết.
Thấy ba người mờ mịt, Ngao Liệt nói:
- Mệnh Tuyền cảnh chia làm Linh anh, Đoạt Xá, Nguyên Thần, Minh Khiếu, tổng cộng bốn giai đoạn, Độ Hư cảnh cũng phân chia làm bốn giai đoạn, lần lượt phân chia là: Đằng Vân, Giá Vụ, Hư Không, Hợp Đạo. Ba giai đoạn trước là dựa theo trình độ lĩnh ngộ của tu sĩ đối với pháp tắc mà phân chia.
- Bước vào Độ Hư cảnh, pháp lực sẽ chuẩn hóa thành tiên lực chứa pháp tắc, pháp tắc không gian và nhiều loại pháp tắc khác có liên hệ chặt chẽ với nhau, cấp độ phân chia của tu sĩ thường lấy trình độ lĩnh ngộ đối với pháp tắc không gian làm tiêu chuẩn, mới vào Độ Hư cảnh cần phải tiêu hao rất nhiều lực lượng pháp tắc mới có thể nâng được thân thể lớn, dưới chân như đạp trên một đám mây trắng, tên là Đằng Vân kỳ.
- Theo trình độ lĩnh ngộ đối với pháp tắc của tu sĩ càng lúc càng sâu, lực lượng pháp tắc càng lúc càng mạnh, nâng thân thể phi hành cần lực lượng pháp tắc càng lúc càng ít, đám mây dưới chân trở nên loãng dần, cuối cùng hóa thành một đoàn vụ khí, tên là Giá Vụ kỳ.
- Cuối cùng, tu sĩ lĩnh ngộ pháp tắc đạt tới trình độ cực kỳ cao thâm, thân thể có thể dung hợp với hư không cùng một chỗ, không cần phải vận chuyển bất cứ lực lượng pháp tắc nào cũng có thể lăng không khi hành, lúc phi độn dưới chân không hề có bất cứ thứ gì tồn tại, tên là Hư Không kỳ.
- Vậy Hơp Đạo kỳ thì sao? Là loại cảnh giới như thế nào?
Thấy Ngao Liệt dừng nói, Cổ Thần liền hỏi.
Phạm Âm và Ngao Nhị Nhi mở lớn con mắt, ham muốn tìm hiểu của tu sĩ so với phàm nhân thông thường mạnh mẽ hơn nghìn lần, vạn lần, đối với bất cứ lĩnh vực nào không biết, vô luận là tu sĩ nào cũng có hứng thú vô cùng to lớn.
Điều này cũng là lý do vì sao tu sĩ từ trước tới nay luôn muốn biết trời cao bao nhiêu, đất rộng bao nhiêu, Cổ Hoang có bao nhiêu loại vấn đề đại loại như thế này, mà phàm nhân bình thường không quá để ý tới những vấn đề như vậy.
- Hợp Đạo kỳ?
Ngao Liệt thở dài một tiếng, nói:
- Hợp Đao kỳ so với Độ Hư cảnh cũng giống như Minh Khiếu kỳ so với Mệnh Tuyền cảnh, thực lực sẽ tăng trưởng rất nhanh theo bội số lần, cường giả siêu cấp Hư Không kỳ cần phải có trình độ lĩnh ngộ đối với pháp tắc thiên địa đạt tới cảnh giới cực kỳ thấu triệt, đồng thời dung hợp với đạo tâm của chính mình để sáng tạo ra pháp tắc riêng, do đó được gọi là Hợp Đạo!
- Tới loại cảnh giới này có thể mở rộng hư không, sáng tạo ra một phương thế giới của chính bản thân mình, có thể khiến tiểu thế giới này vận chuyển pháp tắc mà mình muốn, hắc hắc… Loại cảnh giới này chỉ tồn tại trong truyền thuyết thượng cổ, chư tử đại tiên thượng cổ chính là những người đã bước vào cảnh giới này, đối với pháp tắc có lĩnh ngộ phi thường thấu triệt, đồng thời đã dung hợp với đạo tâm của bản thân, ngôn xuất pháp tùy, thanh âm vừa ra liền ẩn chứa lực lượng pháp tắc, hô gió thì có gió, gọi mưa thì có mưa, di sơn đảo hải chỉ trong lúc mở miệng.