Người cầm Bàn Long Phá Thiên thương trong tay thực lực hơn xa so với hơn mười vị cao thủ long tộc Cổ Thần chiến đấu lúc trước. Cổ Thần thức sự không ngờ tới, Ngao Liệt chân trước vừa mới rời khỏi, dĩ nhiên long tộc Đông Hải đã có cao thủ đứng đầu tìm tới cửa, mà hiện tại bị người này tiến vào trong bảo tháp, tình huống không ổn.
Nếu như ở bên ngoài, Cổ Thần có thể trực tiếp thuấn di, sau đó phi độn hết tốc lực, cho dù là cao thủ Minh Khiếu kỳ cũng khó có thể đuổi theo được.
Thế nhưng lúc này Cổ Thần có thuấn di thế nào đi nữa, người này ở bên trong Như Ý Linh Lung bảo tháp cũng sẽ theo Cổ Thần đi động, vô luận chạy như thế nào cũng không thể bỏ rơi người này được rồi, nếu như muốn thoát khỏi, chỉ có hai biện pháp.
Một là đánh chết người này, xong hết mọi chuyện, hai là oanh kích người này ra khỏi Như Ý Linh Lung bảo tháp, tiếp tục tiến hành thuấn di!
Mặc kệ là phương pháp nào đều chỉ có một loại thủ đoạn, đó chính là: Chiến!
- Người tới là người phương nào?
Cổ Thần quát dò hỏi.
Người cầm trong tay Bàn Long Phá Thiên thương đáp:
- Tứ thái tử Đông Hải, Ngao Thắng!
Quả nhiên là người Đông Hải, Cổ Thần lạnh lùng nói:
- Ngươi thế nào tìm được nơi này?
Ngao Thắng cười hắc hắc, nói:
- Đông Hải có người ở đâu, ta sao không biết? Hắc hắc! Bí tháp thần thông long tộc Đông Hải đâu phải là phương đạo chích nhân tộc các ngươi có thể hiểu được? Ngao Liệt đi ra, ta liền lập tức tiến vào Như Ý Linh Lung bảo tháp, hôm nay ngươi chắp cánh cũng khó thoát.
Thần thức Cổ Thần khẽ động, cường độ thần thức của hắn vo với tu sĩ Nguyên Thần hậu kỳ tuyệt đối không kém hơn, trong nháy mắt phát tán mấy trăm dặm, không hề phát hiện bất cứ tu sĩ nào khác.
Đương nhiên, cũng không phải không có khả năng cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu ở rất gần, cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu ẩn nấp khí tức, Cổ Thần căn bản không thể dùng thần thức dò xét ra được.
Ngao Thắng thấy thế, khẽ cười một tiếng, nói:
- Ngươi không cần phải dò xét gì nhiều, trong phương viên vạn dăm xung quanh chỉ có một mình một người bản thái tử, bất quá chờ thêm một lúc nữa thì không nhất định rồi, tam ca của ta đã biết được vị trí của ngươi, lúc này đang phi độn về phía này, hắc hắc… Không cần chờ tam ca của ta chạy tới, bản thái tử đã có thể giết chết ngươi rồi, Bàn Phong Phá Thiên thương, bản thái tử đã sử dụng quá lâu rồi, hừ hừ… Như Ý Linh Lung bảo tháp, kiện tiên bảo vô thượng này rất hợp khẩu vị của ta!
Nghe Ngao Thắng nói phương viên một vạn dặm chỉ có một mình một người hắn, Cổ Thần yên tâm hơn rất nhiều, nhưng cũng không hề coi nhẹ, nói:
- Ta cùng với Ngao Liệt là bằng hữu, hắn xuất thân Đông Hải, ta không muốn giết người Đông Hải, ngươi đi di, nói cho long tộc Đông Hải, đừng tới chọc ta,bằng không…
Nghe thanh âm Cổ Thần dừng lại, Ngao Thắng hỏi:
- Băng không làm sao?
- Bằng không Cổ mỗ tức giận, sát tâm đã mở, hạ thủ sẽ không lưu lại bất cứ kẻ nào sống sót!
Cổ Thần chậm rãi nói.
Cổ Thần không hề đùa giỡn, cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu, bằng vào thực lực bản thân, Cổ Thần khó có thể địch nổi, nhưng nếu thực sự động thủ, vậy chỉ có thể sử dụng con bài chưa lật cuối cùng Chiến Thần Lệnh rồi.
Đối mặt với cường giả Độ Hư cảnh, trong lòng Cổ Thần không quá nắm chắc, thế nhưng dùng Chiến Thần Lệnh đối phó với tu sĩ Minh Khiếu kỳ, trong lòng Cổ Thần rất nắm chắn, nhất là tu sĩ Minh Khiếu sơ kỳ, khiếu huyệt trên người chưa kích phát được bao nhiêu, thực lực tuy rất mạnh, nhưng còn chưa đạt tới mức kinh khủng tới cực điểm. Truyện Tiên Hiệp
Sử dụng Chiến Thần Lệnh, Cổ Thần có lòng tin phi thường lớn, nhất cử đánh chết!
Chiến Thần Lệnh là thứ không thể ra ánh sáng, một khi xuất hiện, người thấy hắn phải chết, lúc Cổ Thần nói ra, trong thanh âm đã ẩn hàm sát khí.
- Ha ha ha ha…
Ngao Thắng ngửa mặt lên trời cười to, Bàn Long Phá Thiên thương chỉ về phía trước, mũi thương lóng lánh hàn quang, đối mặt với Cổ Thần quát lớn:
- Nghe nói Cổ Sát Thần cuồng vọng cực độ, hôm nay vừa thấy quả nhiên không giả, chỉ bằng ngươi cũng có thể đối nghịch với long tộc Đông Hải chúng ta? Hôm nay ta liền lấy cái đầu trên cổ ngươi, diệt nguyên anh của ngươi, để người trong thiên hạ đều biết, ai dám đối nghịch với long tộc Đông Hải, chỉ có một kết quả thân tử đạo tiêu.
Nói tới đây, Ngao Thắng quát lớn:
- Xem thương!
Chỉ thấy hắn đâm mạnh thương về phía trước, một tiếng nổ bạo tạc vang lên, trong nháy mắt không gian bị hắn đâm thủng một lỗ lớn, Bàn Phong Thá Thiên thương sát na đã đánh ra một đạo thương cương nghìn trượng, đâm thẳng vào mệnh tuyền của Cổ Thần.
- Muốn chết!
Cổ Thần hừ lạnh một tiếng, thân thể đột nhiên biến mất không thấy, nghìn thương cương nghìn trượng đâm vào khoảng không, tiếp tục xuyên qua không gian, không gian bị xé thành thành một lỗ thủng lớn, thẳng cho tới khi đánh vào vách tháp, thương cương mới dừng lại.
Một tiếng nổ vang vọng, toàn bộ Như Ý Linh Lung bảo tháp mạnh mẽ chấn động.
Một thương này giống như mặt trời đỏ thăng yến, không thể ngăn cản, thế nhưng Cổ Thần đột nhiên thuấn di lại khiến một thương không thể ngăn cản này hoàn toàn rơi vào khoảng không.
Thân thể Cổ Thần đột nhiên xuất hiện bên cạnh Ngao Thắng không tới một trăm trượng, chỉ thấy hai tay Cổ Thần kết thành pháp ấn, trước ngực đột nhiên phát ra xích mang chói mắt không gì sánh được, một đạo xích mang bị bao phủ trong viên cầu từ trước ngực Cổ Thần bay ra ngoài.
Đoàn xích mang kia chính là Chiến Thần Lệnh, Cổ Thần hầu như đã sử dụng toàn bộ pháp lực, dũng mãnh truyền vào trong Chiến Thần Lệnh, đây là lần đầu tiên hắn chủ động sử dụng Chiến Thần Lệnh. Chiến Thần Lệnh vừa ra, trong lòng Cổ Thần có ý phải giết, vô luận như thế nào cũng phải giết chết Ngao Thắng, bằng không Chiến Thần Lệnh bị tiết lộ ra ngoài, vậy mạng nhỏ của Cổ Thần khó có thể bảo toàn.
Vì vậy, Cổ Thần vừa ra tay, tự nhiên là sử dụng thực lực mạnh nhất.
Chiến Thần Lệnh vừa ra, nhất thời toàn bộ không gian đều bị xích mang bao phủ, biến thành màu đỏ tươi, giống như một lò lửa lớn, nhiệt độ trong nháy mắt tăng lên kịch liệt, chốc lát đã trở nên cực nóng không gì sánh được.
Chiến Thần Lệnh vừa ra, xích mang tuy rằng vô cùng chói mắt, thế nhưng Ngao Thắng là cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu, tuy rằng chỉ là Minh Khiếu sơ kỳ, nhưng thực lực cực mạnh, hơn xa so với Cổ Thần, đạo xích mang chói mắt kia cũng không thể ngăn cản được ánh mắt của hắn.
Chỉ thấy trong xích mang có một khối lệnh bài chừng một bàn tay huyền phù giữa không trung, khí tức cực nóng chính là từ lệnh bài phát ra, lệnh bài chậm rãi chuyển động, hai mặt trước sau đều có chín đồ đằng hỏa diễm cổ xưa, khiến người khác vừa nhìn liền sản sinh một loại khí tức thương cổ cực kỳ cổ lão.
- A! Đây là Chiến Thần Lệnh! Đây là Chiến Thần Lệnh…
Thấy lệnh bài trên không trung, Ngao Thắng đột nhiên la hoảng, trong thanh âm tràn ngập vẻ sợ hãi cùng cực!
Chiến Thần Lệnh có uy lực như thế nào? Ngao Thắng đã từng tham gia trận đại chiến tam tộc nghìn năm trước, tự nhiên hiểu biết ít nhiều.
Nghìn năm trước, cường giả Độ Hư cảnh nhiều như mây, một long tu Mệnh Tuyền cảnh như hắn trong mắt cường giả Độ Hư cảnh giống như con kiến hôi nho nhỏ, trong cuộc đại chiến tam tộc, hắn chăm chú đi theo phía sau Đông Long Vương, hắn từng tận mắt nhìn thấy Chiến Thần Lệnh phát ra thuần dương chi hỏa, khiến mấy vị cường giả Độ Hư cảnh hoàn toàn bị thiêu đốt thành tro tàn.
Chiến Thần Lệnh, một kiện chí bảo thuần dương duy nhất khắp Cổ Hoang, trong lịch đại chiến thần cổ vu tộc, không người nào không phải là cường giả siêu cấp quét ngang cùng giai, là một Chiến Thần có Chiến Thần Lệnh trong tay, đủ sức vượt qua hẳn một cấp bậc, thậm chí là vượt qua hẳn một cảnh giới để giết chết đối thủ.
Nếu như ở bên ngoài, Cổ Thần có thể trực tiếp thuấn di, sau đó phi độn hết tốc lực, cho dù là cao thủ Minh Khiếu kỳ cũng khó có thể đuổi theo được.
Thế nhưng lúc này Cổ Thần có thuấn di thế nào đi nữa, người này ở bên trong Như Ý Linh Lung bảo tháp cũng sẽ theo Cổ Thần đi động, vô luận chạy như thế nào cũng không thể bỏ rơi người này được rồi, nếu như muốn thoát khỏi, chỉ có hai biện pháp.
Một là đánh chết người này, xong hết mọi chuyện, hai là oanh kích người này ra khỏi Như Ý Linh Lung bảo tháp, tiếp tục tiến hành thuấn di!
Mặc kệ là phương pháp nào đều chỉ có một loại thủ đoạn, đó chính là: Chiến!
- Người tới là người phương nào?
Cổ Thần quát dò hỏi.
Người cầm trong tay Bàn Long Phá Thiên thương đáp:
- Tứ thái tử Đông Hải, Ngao Thắng!
Quả nhiên là người Đông Hải, Cổ Thần lạnh lùng nói:
- Ngươi thế nào tìm được nơi này?
Ngao Thắng cười hắc hắc, nói:
- Đông Hải có người ở đâu, ta sao không biết? Hắc hắc! Bí tháp thần thông long tộc Đông Hải đâu phải là phương đạo chích nhân tộc các ngươi có thể hiểu được? Ngao Liệt đi ra, ta liền lập tức tiến vào Như Ý Linh Lung bảo tháp, hôm nay ngươi chắp cánh cũng khó thoát.
Thần thức Cổ Thần khẽ động, cường độ thần thức của hắn vo với tu sĩ Nguyên Thần hậu kỳ tuyệt đối không kém hơn, trong nháy mắt phát tán mấy trăm dặm, không hề phát hiện bất cứ tu sĩ nào khác.
Đương nhiên, cũng không phải không có khả năng cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu ở rất gần, cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu ẩn nấp khí tức, Cổ Thần căn bản không thể dùng thần thức dò xét ra được.
Ngao Thắng thấy thế, khẽ cười một tiếng, nói:
- Ngươi không cần phải dò xét gì nhiều, trong phương viên vạn dăm xung quanh chỉ có một mình một người bản thái tử, bất quá chờ thêm một lúc nữa thì không nhất định rồi, tam ca của ta đã biết được vị trí của ngươi, lúc này đang phi độn về phía này, hắc hắc… Không cần chờ tam ca của ta chạy tới, bản thái tử đã có thể giết chết ngươi rồi, Bàn Phong Phá Thiên thương, bản thái tử đã sử dụng quá lâu rồi, hừ hừ… Như Ý Linh Lung bảo tháp, kiện tiên bảo vô thượng này rất hợp khẩu vị của ta!
Nghe Ngao Thắng nói phương viên một vạn dặm chỉ có một mình một người hắn, Cổ Thần yên tâm hơn rất nhiều, nhưng cũng không hề coi nhẹ, nói:
- Ta cùng với Ngao Liệt là bằng hữu, hắn xuất thân Đông Hải, ta không muốn giết người Đông Hải, ngươi đi di, nói cho long tộc Đông Hải, đừng tới chọc ta,bằng không…
Nghe thanh âm Cổ Thần dừng lại, Ngao Thắng hỏi:
- Băng không làm sao?
- Bằng không Cổ mỗ tức giận, sát tâm đã mở, hạ thủ sẽ không lưu lại bất cứ kẻ nào sống sót!
Cổ Thần chậm rãi nói.
Cổ Thần không hề đùa giỡn, cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu, bằng vào thực lực bản thân, Cổ Thần khó có thể địch nổi, nhưng nếu thực sự động thủ, vậy chỉ có thể sử dụng con bài chưa lật cuối cùng Chiến Thần Lệnh rồi.
Đối mặt với cường giả Độ Hư cảnh, trong lòng Cổ Thần không quá nắm chắc, thế nhưng dùng Chiến Thần Lệnh đối phó với tu sĩ Minh Khiếu kỳ, trong lòng Cổ Thần rất nắm chắn, nhất là tu sĩ Minh Khiếu sơ kỳ, khiếu huyệt trên người chưa kích phát được bao nhiêu, thực lực tuy rất mạnh, nhưng còn chưa đạt tới mức kinh khủng tới cực điểm. Truyện Tiên Hiệp
Sử dụng Chiến Thần Lệnh, Cổ Thần có lòng tin phi thường lớn, nhất cử đánh chết!
Chiến Thần Lệnh là thứ không thể ra ánh sáng, một khi xuất hiện, người thấy hắn phải chết, lúc Cổ Thần nói ra, trong thanh âm đã ẩn hàm sát khí.
- Ha ha ha ha…
Ngao Thắng ngửa mặt lên trời cười to, Bàn Long Phá Thiên thương chỉ về phía trước, mũi thương lóng lánh hàn quang, đối mặt với Cổ Thần quát lớn:
- Nghe nói Cổ Sát Thần cuồng vọng cực độ, hôm nay vừa thấy quả nhiên không giả, chỉ bằng ngươi cũng có thể đối nghịch với long tộc Đông Hải chúng ta? Hôm nay ta liền lấy cái đầu trên cổ ngươi, diệt nguyên anh của ngươi, để người trong thiên hạ đều biết, ai dám đối nghịch với long tộc Đông Hải, chỉ có một kết quả thân tử đạo tiêu.
Nói tới đây, Ngao Thắng quát lớn:
- Xem thương!
Chỉ thấy hắn đâm mạnh thương về phía trước, một tiếng nổ bạo tạc vang lên, trong nháy mắt không gian bị hắn đâm thủng một lỗ lớn, Bàn Phong Thá Thiên thương sát na đã đánh ra một đạo thương cương nghìn trượng, đâm thẳng vào mệnh tuyền của Cổ Thần.
- Muốn chết!
Cổ Thần hừ lạnh một tiếng, thân thể đột nhiên biến mất không thấy, nghìn thương cương nghìn trượng đâm vào khoảng không, tiếp tục xuyên qua không gian, không gian bị xé thành thành một lỗ thủng lớn, thẳng cho tới khi đánh vào vách tháp, thương cương mới dừng lại.
Một tiếng nổ vang vọng, toàn bộ Như Ý Linh Lung bảo tháp mạnh mẽ chấn động.
Một thương này giống như mặt trời đỏ thăng yến, không thể ngăn cản, thế nhưng Cổ Thần đột nhiên thuấn di lại khiến một thương không thể ngăn cản này hoàn toàn rơi vào khoảng không.
Thân thể Cổ Thần đột nhiên xuất hiện bên cạnh Ngao Thắng không tới một trăm trượng, chỉ thấy hai tay Cổ Thần kết thành pháp ấn, trước ngực đột nhiên phát ra xích mang chói mắt không gì sánh được, một đạo xích mang bị bao phủ trong viên cầu từ trước ngực Cổ Thần bay ra ngoài.
Đoàn xích mang kia chính là Chiến Thần Lệnh, Cổ Thần hầu như đã sử dụng toàn bộ pháp lực, dũng mãnh truyền vào trong Chiến Thần Lệnh, đây là lần đầu tiên hắn chủ động sử dụng Chiến Thần Lệnh. Chiến Thần Lệnh vừa ra, trong lòng Cổ Thần có ý phải giết, vô luận như thế nào cũng phải giết chết Ngao Thắng, bằng không Chiến Thần Lệnh bị tiết lộ ra ngoài, vậy mạng nhỏ của Cổ Thần khó có thể bảo toàn.
Vì vậy, Cổ Thần vừa ra tay, tự nhiên là sử dụng thực lực mạnh nhất.
Chiến Thần Lệnh vừa ra, nhất thời toàn bộ không gian đều bị xích mang bao phủ, biến thành màu đỏ tươi, giống như một lò lửa lớn, nhiệt độ trong nháy mắt tăng lên kịch liệt, chốc lát đã trở nên cực nóng không gì sánh được.
Chiến Thần Lệnh vừa ra, xích mang tuy rằng vô cùng chói mắt, thế nhưng Ngao Thắng là cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu, tuy rằng chỉ là Minh Khiếu sơ kỳ, nhưng thực lực cực mạnh, hơn xa so với Cổ Thần, đạo xích mang chói mắt kia cũng không thể ngăn cản được ánh mắt của hắn.
Chỉ thấy trong xích mang có một khối lệnh bài chừng một bàn tay huyền phù giữa không trung, khí tức cực nóng chính là từ lệnh bài phát ra, lệnh bài chậm rãi chuyển động, hai mặt trước sau đều có chín đồ đằng hỏa diễm cổ xưa, khiến người khác vừa nhìn liền sản sinh một loại khí tức thương cổ cực kỳ cổ lão.
- A! Đây là Chiến Thần Lệnh! Đây là Chiến Thần Lệnh…
Thấy lệnh bài trên không trung, Ngao Thắng đột nhiên la hoảng, trong thanh âm tràn ngập vẻ sợ hãi cùng cực!
Chiến Thần Lệnh có uy lực như thế nào? Ngao Thắng đã từng tham gia trận đại chiến tam tộc nghìn năm trước, tự nhiên hiểu biết ít nhiều.
Nghìn năm trước, cường giả Độ Hư cảnh nhiều như mây, một long tu Mệnh Tuyền cảnh như hắn trong mắt cường giả Độ Hư cảnh giống như con kiến hôi nho nhỏ, trong cuộc đại chiến tam tộc, hắn chăm chú đi theo phía sau Đông Long Vương, hắn từng tận mắt nhìn thấy Chiến Thần Lệnh phát ra thuần dương chi hỏa, khiến mấy vị cường giả Độ Hư cảnh hoàn toàn bị thiêu đốt thành tro tàn.
Chiến Thần Lệnh, một kiện chí bảo thuần dương duy nhất khắp Cổ Hoang, trong lịch đại chiến thần cổ vu tộc, không người nào không phải là cường giả siêu cấp quét ngang cùng giai, là một Chiến Thần có Chiến Thần Lệnh trong tay, đủ sức vượt qua hẳn một cấp bậc, thậm chí là vượt qua hẳn một cảnh giới để giết chết đối thủ.