Trong đám hắc khi kia vươn ra một bàn tay đem Nguyệt nhi lôi vào, thanh âm của Vu Thần đồng thời vang lên:
-Đi!
Dứt lời, hắc khí liền cấp tốc phóng lên cao, tiến vào cái thông đạo chỗ xích sắc quang trụ vừa biến mất tạo thành.
Trong lúc Cổ Thần còn đang kinh ngạc vì lực lượng còn sót lại của Chiến Thần Xi trong Hoả chi bản nguyên chưa kịp phản ứng lại thì bóng dáng của Vu Thần đã biến mất trong thông đạo.
Đáy sông Xích Thủy đột nhiên thoát ra một đoàn hắc khí, một người từ trong đáy sông nhanh chóng thoát ra.
Đoàn hắc khi vừa tới trên đáy sông thì bỏng người trong đố liền phun ra một ngụm tiên huyết, dĩ nhiên Vu Thần bị thương không nhẹ. - www.
- Vu Thần đại nhân, người thế nào rồi?
Bên trong hắc khi, thanh âm của Vu Thần tông thánh nữ Nguyệt nhi vang lên.
Vu Thần không nói gì, một đạo bạch quang từ trong hắc khí hiện lên, trong tay Vu Thần đã có thêm một khối ngọc, Vu Thần vung tay lên, khối ngọc đó liền thoát ra khỏi hắc khí hướng hố sâu bên dưới phóng tới.
Khối ngọc toả ra quang mạng đại thịnh, hình thành một cái quang võng đem toàn bộ hố sâu đó bao phủ lại.
Vu Thần lúc này mới nói:
- Chiến Thần Xi quả nhiên lợi hại, mặc dù đã chết hơn mười vạn năm rồi, mà lực lượng còn tồn trữ trong hoả chi bản nguyên vẫn còn khủng bố như vậy. Chỉ lực phản chấn mà đã khiến bản thần trọng thương, không có Hoả chi bản nguyên thì hi vọng bản tôn của bản thần phủ xuống cổ Hoang đã không còn! Ta hận!
Hắc khi rất nhanh rời khỏi Xích Thuỷ hà rơi xuống trên bờ sông, hắc khí tan đi, thân hình Vu Thần và Nguyệt nhi hiện ra.
Vu Thần há mồm tiếp tục hộc ra một ngụm máu, sau đó nhanh chóng lấy ra một viên đan dược nuốt vào, khoanh chân ngồi xuống điều tức, một lúc sâu sắc mặt hắn đã khôi phục không ít.
Nguyệt nhi lúc này nói:
- Vu Thần đại nhân, Cổ Thần rất nhanh sẽ đuổi theo, chúng ta nhanh chóng rời khỏi đây đi!
Vu Thần khoát tay, lạnh nhạt nói:
- Ta đã dùng thần quang ngọc phủ đem toàn bộ thông đạo đó phong ấn lại. Cho dù là Độ Hư cuờng giả cũng vô pháp phá vỡ được, Cổ Thần sẽ trốn không thoát đâu, trừ khi hắn bước vào Độ Hư cảnh, rồi dùng Chiến Thần lệnh may ra có thể phá vỡ được phong ấn. Cứ để hắn ngây ngốc ở trong đó mấy trăm năm đi, nếu không thể bước vào Độ Hư cảnh thì để hắn chôn cùng với Chiến Thần Xi luôn!
Vu Thần đứng dậy đi tới trước vài bước, nhìn vào mặt sông Xích Thuỷ, lộ vẻ oán giận nói:
- Bản thần cần thời gian khá dài tĩnh dưỡng mới có thể hồi phục được. Nhanh thì bảy tám năm, chậm thì hơn mười năm, đợi lúc bản thần khôi phục liền tái nhập Xích đế mộ trủng, đến lúc đó, lực lượng của chiến Thần Xi trong Hoả chi bản nguyên sớm đã biến mất, ta sẽ đem Cổ Thần rút gân lột da, đưa hắn nguyên thần luyện thành khôi lỗi, để hắn muốn sống không được, muốn chết không xong!
Nguyệt nhi cũng nhìn mặt sông bình lặng trước mặt nói:
- Thuộc hạ kế tiếp nên làm gì?
Vu Thần nói:
- Chiến Thần sơn còn bao lâu nữa thì mở ra?
Nguyệt nhi nói:
- Còn khoáng năm năm!
Vu Thần lại nói:
- Từ lúc Chiến Thần cuối củng vẫn lạc đã qua hơn ngàn năm rồi, Chiến Thần mới của Cổ vu tộc có lẽ cũng nên xuất hiện rồi, Vu Nguyệt, ngươi đi nam hoang vu cương một chuyến, còn có năm năm thời gian, ngươi phải dung nhập vào trong cổ vu tộc, thay bản thần lưu ý xem người nào có khả năng trở thành tân Chiến Thần. Nếu xác định được thì ngươi hãy để cho hắn yêu ngươi, rồi từ trong miệng của hắn lấy Chiến Thần Tinh Kinh mang về. Còn việc nên làm thế nào, không cần bản thần phải nói chứ?
Nguyệt nhi gật đầu nói:
- Vâng, tuân lệnh Vu Thần đại nhân!
Vu Thần nói:
- Tên Cổ Thần này, thời gian tiến bộ quá nhanh, ta cũng không dám xác định lúc tu vi ta hồi phục, tiến vào Xích đế mộ trủng còn có khả năng áp chế hắn hay không?
Nếu không có Hoả chi bản nguyên thì bản tôn của ta cũng không thể nào hoàn toàn phủ xuống được, cho nên chỉ có thể đật hi vọng vào Chiến Thần sơn của cổ vu tộc thôi. Bản thần nhất thống cổ Hoang sẽ bắt đầu từ cổ vu tộc vậy!
Cổ Thần đứng bên cạnh thi thể của Chiến Thần Xi trên cự thạch trung tâm, trong lòng đầy phiền muộn.
Cổ Thần vừa mới từ chỗ thông đạo trở xuống.
Lúc Vu Thần trốn thoát, Cổ Thần vẫn còn đang kinh ngạc vì lực lượng của hư ảnh Chiến Thần Xi một lúc sau mới đuổi theo. Thế nhưng không ngờ, Vu Thần chân trước vừa thoát ra, chân sau đã thả ra một khối ngọc phù phong toả cả thông đạo.
Cổ Thần phá không được, chỉ đành trở lại trong Xích đế mộ trủng, cực khổ suy tư biện pháp thoát thân.
Cái phong ấn kia, Cổ Thần cho dù công kích thế nào cũng không lay động một chút. Mà lực lượng Chiến Thần Xi lưu lại Cổ Thần cũng không thể sử dụng được, lúc nãy do tính mệnh hắn bị uy hiếp nên Hoả chi bản nguyên mới kích phát lực lượng còn sót lại của Chiến Thần Xi dể thủ hộ cho hắn, hiện tại đã sớm biến mất không còn chút nào!
Hoả chi bản nguyên cắm rễ tại mệnh tuyền của Cổ Thần giống như một khối cự thạch vững chắc qua vô vàn năm tháng vậy, Cổ Thần căn bản không thể động nó được chút nào chứ đừng nói đến luyện hoá nó.
Cổ Thần chỉ cảm thấy trong mệnh tuyền có một đoàn hoả diễm nóng cháy nhưng đoàn hoả diễm này hoàn toàn không nằm trong sự khống chế của hắn. Lúc nó bình thường thì như một khối cực thạch ngàn năm, mà lúc nó hứng lên lại bộc phát như một toà núi lửa phun trào!
Cố gắng một hồi, cổ Thần đành phải buông tha cho ý niệm luyện hoá Hoả chi bản nguyên, thân thể hắn lúc này cũng không có chút biến hoá nào cả, chỉ khác là trong mệnh tuyền có thêm một khối hoả cầu mà thôi, mà khối hoả cầu đó không nhúc nhích Cổ Thần cũng chả làm gì được nó.
Cổ Thần dời chú ý ra khỏi Hoả chi bản nguyên, cất bước đi tới trước Hoả đại trận trận đồ tiếp tục tham ngộ xem thử có biện pháp khác rời khỏi đây hay không.
Cổ Thần còn cần phải tìm Cửu Dương Liệt Nhật quả, Hoả Kinh quả, Hoả Lân đan hoặc Hoả Long đan ... hắn còn rất nhiều việc cần phải hoàn thành, làm sao có thể để bản thân bị nhốt ở đây được!
Tuy nói ở nơi đây còn có Hư Tử Uyên tuỳ thời đều có thể bồi tiếp hắn thế nhưng càng là như vậy tâm tình muốn rời khỏi đây của Cổ Thần càng nặng hơn.
Gần một tháng thời gian trôi qua, Cổ Thần đối với Hoả đại trận đã lĩnh ngộ cực kỳ thấu triệt, rốt cuộc dã tìm ra biện pháp khác ròi khỏi đây, nhưng lúc này lại gặp phải một nan đề khác.
Hoả dại trận này nằm sau dưới đáy sông hơn vạn trượng, ra khỏi Hoả đại trận thì liền xuất hiện trong vạn trượng thổ thạch này.
Vạn trượng dưới đất, ngoại trừ Độ Hư cường giả, ai có thể tiến nhập vào được chứ? Coi như là Minh Khiếu hậu kỳ đỉnh phong cũng không cách nào xuống tới độ sâu này. Nói cách khác, Cổ Thần cho dù có thoát khỏi Hoả đại trận cũng không có cách nào rời khỏi vạn trượng thổ địa này để trở lên mặt đất được, trừ khi từ dưới nền đất có thông dạo đi thông lên mặt đất.
Nếu là tu sĩ bình thường chưa bước vào Độ Hư cảnh thì không có khả năng từ vạn trượng dưới lòng đất thoát ra được, thế nhưng Cổ Thần lại là ngoại lệ, Cổ Thần đã từng tiến vào trong Hiên Viên mộ trủng học xong thổ bí thuật mà Hiên Viên đại đế lưu lại, tuy rằng tu vi hắn hiện giờ vẫn chưa thể lĩnh ngộ được thổ pháp tắc nhưng độ dung hợp với thổ so với những tu sĩ khác cao hơn nhiều lắm.
Cổ Thần tu luyện Huyết dẫn thổ độn thuật có thể tại trong lòng đất phi độn hơn ngàn trượng, hiện tại tu vi của Cổ Thần so với lúc gặp Cơ Thần Không đã cao hơn mấy lần, chí ít cũng có thể ở trong lòng đất dưới mất ngàn trượng, nếu tu vi có thể tiến thêm một bước, bước vào Nguyên Thần hậu kỳ thì thực lực của Cổ Thần lúc đó nói không chừng liền có thể thông qua Huyết dẫn thổ độn thuật ly khai Xích đế mộ trủng này.
-Đi!
Dứt lời, hắc khí liền cấp tốc phóng lên cao, tiến vào cái thông đạo chỗ xích sắc quang trụ vừa biến mất tạo thành.
Trong lúc Cổ Thần còn đang kinh ngạc vì lực lượng còn sót lại của Chiến Thần Xi trong Hoả chi bản nguyên chưa kịp phản ứng lại thì bóng dáng của Vu Thần đã biến mất trong thông đạo.
Đáy sông Xích Thủy đột nhiên thoát ra một đoàn hắc khí, một người từ trong đáy sông nhanh chóng thoát ra.
Đoàn hắc khi vừa tới trên đáy sông thì bỏng người trong đố liền phun ra một ngụm tiên huyết, dĩ nhiên Vu Thần bị thương không nhẹ. - www.
- Vu Thần đại nhân, người thế nào rồi?
Bên trong hắc khi, thanh âm của Vu Thần tông thánh nữ Nguyệt nhi vang lên.
Vu Thần không nói gì, một đạo bạch quang từ trong hắc khí hiện lên, trong tay Vu Thần đã có thêm một khối ngọc, Vu Thần vung tay lên, khối ngọc đó liền thoát ra khỏi hắc khí hướng hố sâu bên dưới phóng tới.
Khối ngọc toả ra quang mạng đại thịnh, hình thành một cái quang võng đem toàn bộ hố sâu đó bao phủ lại.
Vu Thần lúc này mới nói:
- Chiến Thần Xi quả nhiên lợi hại, mặc dù đã chết hơn mười vạn năm rồi, mà lực lượng còn tồn trữ trong hoả chi bản nguyên vẫn còn khủng bố như vậy. Chỉ lực phản chấn mà đã khiến bản thần trọng thương, không có Hoả chi bản nguyên thì hi vọng bản tôn của bản thần phủ xuống cổ Hoang đã không còn! Ta hận!
Hắc khi rất nhanh rời khỏi Xích Thuỷ hà rơi xuống trên bờ sông, hắc khí tan đi, thân hình Vu Thần và Nguyệt nhi hiện ra.
Vu Thần há mồm tiếp tục hộc ra một ngụm máu, sau đó nhanh chóng lấy ra một viên đan dược nuốt vào, khoanh chân ngồi xuống điều tức, một lúc sâu sắc mặt hắn đã khôi phục không ít.
Nguyệt nhi lúc này nói:
- Vu Thần đại nhân, Cổ Thần rất nhanh sẽ đuổi theo, chúng ta nhanh chóng rời khỏi đây đi!
Vu Thần khoát tay, lạnh nhạt nói:
- Ta đã dùng thần quang ngọc phủ đem toàn bộ thông đạo đó phong ấn lại. Cho dù là Độ Hư cuờng giả cũng vô pháp phá vỡ được, Cổ Thần sẽ trốn không thoát đâu, trừ khi hắn bước vào Độ Hư cảnh, rồi dùng Chiến Thần lệnh may ra có thể phá vỡ được phong ấn. Cứ để hắn ngây ngốc ở trong đó mấy trăm năm đi, nếu không thể bước vào Độ Hư cảnh thì để hắn chôn cùng với Chiến Thần Xi luôn!
Vu Thần đứng dậy đi tới trước vài bước, nhìn vào mặt sông Xích Thuỷ, lộ vẻ oán giận nói:
- Bản thần cần thời gian khá dài tĩnh dưỡng mới có thể hồi phục được. Nhanh thì bảy tám năm, chậm thì hơn mười năm, đợi lúc bản thần khôi phục liền tái nhập Xích đế mộ trủng, đến lúc đó, lực lượng của chiến Thần Xi trong Hoả chi bản nguyên sớm đã biến mất, ta sẽ đem Cổ Thần rút gân lột da, đưa hắn nguyên thần luyện thành khôi lỗi, để hắn muốn sống không được, muốn chết không xong!
Nguyệt nhi cũng nhìn mặt sông bình lặng trước mặt nói:
- Thuộc hạ kế tiếp nên làm gì?
Vu Thần nói:
- Chiến Thần sơn còn bao lâu nữa thì mở ra?
Nguyệt nhi nói:
- Còn khoáng năm năm!
Vu Thần lại nói:
- Từ lúc Chiến Thần cuối củng vẫn lạc đã qua hơn ngàn năm rồi, Chiến Thần mới của Cổ vu tộc có lẽ cũng nên xuất hiện rồi, Vu Nguyệt, ngươi đi nam hoang vu cương một chuyến, còn có năm năm thời gian, ngươi phải dung nhập vào trong cổ vu tộc, thay bản thần lưu ý xem người nào có khả năng trở thành tân Chiến Thần. Nếu xác định được thì ngươi hãy để cho hắn yêu ngươi, rồi từ trong miệng của hắn lấy Chiến Thần Tinh Kinh mang về. Còn việc nên làm thế nào, không cần bản thần phải nói chứ?
Nguyệt nhi gật đầu nói:
- Vâng, tuân lệnh Vu Thần đại nhân!
Vu Thần nói:
- Tên Cổ Thần này, thời gian tiến bộ quá nhanh, ta cũng không dám xác định lúc tu vi ta hồi phục, tiến vào Xích đế mộ trủng còn có khả năng áp chế hắn hay không?
Nếu không có Hoả chi bản nguyên thì bản tôn của ta cũng không thể nào hoàn toàn phủ xuống được, cho nên chỉ có thể đật hi vọng vào Chiến Thần sơn của cổ vu tộc thôi. Bản thần nhất thống cổ Hoang sẽ bắt đầu từ cổ vu tộc vậy!
Cổ Thần đứng bên cạnh thi thể của Chiến Thần Xi trên cự thạch trung tâm, trong lòng đầy phiền muộn.
Cổ Thần vừa mới từ chỗ thông đạo trở xuống.
Lúc Vu Thần trốn thoát, Cổ Thần vẫn còn đang kinh ngạc vì lực lượng của hư ảnh Chiến Thần Xi một lúc sau mới đuổi theo. Thế nhưng không ngờ, Vu Thần chân trước vừa thoát ra, chân sau đã thả ra một khối ngọc phù phong toả cả thông đạo.
Cổ Thần phá không được, chỉ đành trở lại trong Xích đế mộ trủng, cực khổ suy tư biện pháp thoát thân.
Cái phong ấn kia, Cổ Thần cho dù công kích thế nào cũng không lay động một chút. Mà lực lượng Chiến Thần Xi lưu lại Cổ Thần cũng không thể sử dụng được, lúc nãy do tính mệnh hắn bị uy hiếp nên Hoả chi bản nguyên mới kích phát lực lượng còn sót lại của Chiến Thần Xi dể thủ hộ cho hắn, hiện tại đã sớm biến mất không còn chút nào!
Hoả chi bản nguyên cắm rễ tại mệnh tuyền của Cổ Thần giống như một khối cự thạch vững chắc qua vô vàn năm tháng vậy, Cổ Thần căn bản không thể động nó được chút nào chứ đừng nói đến luyện hoá nó.
Cổ Thần chỉ cảm thấy trong mệnh tuyền có một đoàn hoả diễm nóng cháy nhưng đoàn hoả diễm này hoàn toàn không nằm trong sự khống chế của hắn. Lúc nó bình thường thì như một khối cực thạch ngàn năm, mà lúc nó hứng lên lại bộc phát như một toà núi lửa phun trào!
Cố gắng một hồi, cổ Thần đành phải buông tha cho ý niệm luyện hoá Hoả chi bản nguyên, thân thể hắn lúc này cũng không có chút biến hoá nào cả, chỉ khác là trong mệnh tuyền có thêm một khối hoả cầu mà thôi, mà khối hoả cầu đó không nhúc nhích Cổ Thần cũng chả làm gì được nó.
Cổ Thần dời chú ý ra khỏi Hoả chi bản nguyên, cất bước đi tới trước Hoả đại trận trận đồ tiếp tục tham ngộ xem thử có biện pháp khác rời khỏi đây hay không.
Cổ Thần còn cần phải tìm Cửu Dương Liệt Nhật quả, Hoả Kinh quả, Hoả Lân đan hoặc Hoả Long đan ... hắn còn rất nhiều việc cần phải hoàn thành, làm sao có thể để bản thân bị nhốt ở đây được!
Tuy nói ở nơi đây còn có Hư Tử Uyên tuỳ thời đều có thể bồi tiếp hắn thế nhưng càng là như vậy tâm tình muốn rời khỏi đây của Cổ Thần càng nặng hơn.
Gần một tháng thời gian trôi qua, Cổ Thần đối với Hoả đại trận đã lĩnh ngộ cực kỳ thấu triệt, rốt cuộc dã tìm ra biện pháp khác ròi khỏi đây, nhưng lúc này lại gặp phải một nan đề khác.
Hoả dại trận này nằm sau dưới đáy sông hơn vạn trượng, ra khỏi Hoả đại trận thì liền xuất hiện trong vạn trượng thổ thạch này.
Vạn trượng dưới đất, ngoại trừ Độ Hư cường giả, ai có thể tiến nhập vào được chứ? Coi như là Minh Khiếu hậu kỳ đỉnh phong cũng không cách nào xuống tới độ sâu này. Nói cách khác, Cổ Thần cho dù có thoát khỏi Hoả đại trận cũng không có cách nào rời khỏi vạn trượng thổ địa này để trở lên mặt đất được, trừ khi từ dưới nền đất có thông dạo đi thông lên mặt đất.
Nếu là tu sĩ bình thường chưa bước vào Độ Hư cảnh thì không có khả năng từ vạn trượng dưới lòng đất thoát ra được, thế nhưng Cổ Thần lại là ngoại lệ, Cổ Thần đã từng tiến vào trong Hiên Viên mộ trủng học xong thổ bí thuật mà Hiên Viên đại đế lưu lại, tuy rằng tu vi hắn hiện giờ vẫn chưa thể lĩnh ngộ được thổ pháp tắc nhưng độ dung hợp với thổ so với những tu sĩ khác cao hơn nhiều lắm.
Cổ Thần tu luyện Huyết dẫn thổ độn thuật có thể tại trong lòng đất phi độn hơn ngàn trượng, hiện tại tu vi của Cổ Thần so với lúc gặp Cơ Thần Không đã cao hơn mấy lần, chí ít cũng có thể ở trong lòng đất dưới mất ngàn trượng, nếu tu vi có thể tiến thêm một bước, bước vào Nguyên Thần hậu kỳ thì thực lực của Cổ Thần lúc đó nói không chừng liền có thể thông qua Huyết dẫn thổ độn thuật ly khai Xích đế mộ trủng này.