Đến ngày thứ tư thì cảm giác từ ấm nóng đã chuyển thành đau nhức, trong lúc tu luyện Ba đầu sáu tay, toàn thân Cổ Thần hầu như đều vận động, giống như trong cơ thể hắn có hàng vạn cây kim đâm vào khắp nơi trong cơ thề.
Đến ngày thứ năm, sự đau đớn càng được cảm nhận sâu sắc hơn.
Ngày thứ sáu, sự đau đớn tiếp tục gia tăng.
Đến ngày thứ bảy, sự đau đớn đã như là có một lưỡi dao sắc bén đâm cắt khắp cơ thể, tưởng như muốn đem cơ thế Cổ Thần cắt thành hai mảnh.
Ngày thứ tám, sự đau đớn giống như thiên đao vạn quả, lúc này Cổ Thần tu luyện Ba dầu sáu tay đã không nhịn nỗi mà toàn thần liên tục run rẩy. Hôm nay với tu vi Nguyên Thần hậu kỳ, Thiên Cương Thối Thể đại pháp đã sớm tu luyện đến tối cao, ngay cả những pháp bảo pháp khí bình thường cũng không thể tổn thương được Cổ Thần chút nào, thế nhưng lúc này hắn lại cảm nhận được sự đau đớn như có ngàn mũi dao đâm cắt cơ thể!
Cổ Thần ngàn vạn lần không thể nào ngờ được tu luyện ba đầu sáu tay lại mang đến thống khổ như vậy. Kiếp trước đến kiếp này, Cổ Thần cũng trải qua không ít đau đớn cho nên đau đớn hiện giờ vẫn không thể quật ngã được Cổ Thần. Tín niệm trong lòng hắn vẫn rất mãnh liệt!
Cho dù cơ thể thập phần đau đớn nhưng ý nghĩ của Cổ Thần vẫn duy trì được thanh tỉnh, chưa hề dừng tu luyện Ba đầu sáu tay chút nào.
Thân thể đau đớn lúc này chỉ mới là bắt đầu, trong những ngày tiếp theo, sự đau đớn ngày càng gia tăng, Cổ Thần cảm giác như thân thể hắn liên tục bị phân thành từng mảnh nhỏ vậy. Nhưng cũng chỉ là cảm giác chứ thật ra thân thể hắn không hề bị tổn thương.
Mỗi ngày qua đi, Cổ Thần liên tục gánh chịu sự thống khổ gia tăng, sự đau nhức đến nỗi nguyên thần cũng phải run rẩy, nhưng trong lòng Cổ Thần luôn duy trì một tín niệm: "Kiên trì! Kiên trì! Phải kiên trì tới cùng! Phải luyện thành Ba đầu sáu tay! Sau đó liền có thể rời khỏi chỗ này!"
Trước khi đến Nam hoang vu cương, Cổ Thần đã tìm đọc không ít tư liệu về cổ vu tộc, biết thánh địa Chiến Thần sơn của cổ vu tộc mỗi trăm năm sẽ mở ra một lần. Chưa tới thời gian thì cả toà Chiến Thần sơn đều bị hoả diễm bao phủ. Cả ngọn núi đều dung hợp với hoả chi pháp tắc cho nên ngay cả Độ Hư cường giả cũng không thể tiến vào được!
Đồng thời trong Chiến Thần sơn còn có cấm chế do các đại nhân vật từ thời thái cổ lưu lại, nghe nói cho dù là Chư tử đại tiên, trong lúc Chiến Thần sơn đang phong bế có thể bài trù được hoả pháp tắc bên ngoài thì cũng bị cấm chế bên trong huỷ diệt.
Lúc Cổ Thần khởi hành đi tói Nam hoang vu cương chỉ còn năm năm thời gian là Chiến Thần sơn mở ra, mà hiện tại Cổ Thần đã bị nhốt trong Xích để mộ trủng này hơn ba năm, cách thời gian Chiến Thần sơn mở ra chỉ còn hơn một năm nữa!
Vô luân như thế nào, Cổ Thần cũng muốn tại trong vòng một năm này rời khỏi Xích đế mộ trủng. Có Chân Nhan đan, Cổ Thần có thể tuỳ ý biến ảo bộ dáng thành cổ vu tộc tu sĩ lẫn vào bên trong Chiến Thần sơn. Chiến Thần sơn chính là hi vọng cuối cùng để cứu sư tỷ, cho dù tài liệu luyện chế Thuần Dương Tiên đan hay là bí pháp bảo điển của cổ vu tộc đều có hi vọng tìm được trong đó.
Do đó, mặc dù thống khổ nhưng Cổ Thần vẫn nhịn không rên một tiếng, mỗi ngày đều kiên trì tu luyện Ba dầu sáu tay. Thống khổ từ cảm giác như thiên đao vạn quả đến phân thân toái cốt rồi lại phân thân toái cốt rồi biến thành luyện hồn trừu tuỷ ... Như vậy ngày qua ngày, liên tục một trăm ngày dằn vặt như vậy, rốt cuộc cũng đến một ngày cơ thể Cổ Thần không còn cảm thấy thống khổ nữa mà thay vào đó là một cảm giác thư sướng, thư sướng đến cực điểm.
Cơ thể Cồ Thần lúc này tựa hồ nhu một mảnh đại dương tràn ngập sinh cơ. Cổ Thần đồng thời cảm giác được trong cơ thể có một luồng lực lượng mới đang không ngừng bành trướng.
Từ mỗi một tế bào trên người, Cổ Thần đều cảm giác được sinh cơ bừng bừng, tinh thần phấn chấn, da thịt đã không còn là da thịt như trước nữa, xương cốt cũng không còn là xương cốt như trước nữa...
Trải qua trăm ngày bị thống khổ dằn vặt, Cổ Thần lại một lần nữa thoát thai hoán cốt.
Những Mệnh Tuyền tu sĩ bình thường chỉ có thể trải qua một lần thoát thai hoàn cốt khi bước vào Mệnh Tuyền cảnh, thân thể được tinh nguyên tẩy rữa.
Mà Cổ Thần đã trải qua tới ba lần thoát thai hoàn cốt rồi. Lần đầu tiên là ở trong Côn Ngô bí cảnh, nhờ có Côn Ngô Ấn mà Cổ Thần chiếm được linh lực bên trong Côn Ngô bí cánh giúp tu vi của Cổ Thần đột tăng lên Mệnh Tuyền cảnh giới. Mà lần thứ hai là khi tu vi của Cổ Thần chính thức bước vào Mệnh Tuyền cảnh, và lần thứ ba chính là lần này đây!
Ba lần thoát thai hoàn cốt, cho nên chỉ bằng vào lực lượng thuần tuý của thân thể, Cổ Thần so với tu sĩ bình thường mạnh hơn ít nhất hai lần.
Sau cơn mưa trời lại sáng, lời này quả nhiên không sai, Cổ Thần trải qua trăm ngày thống khổ rốt cuộc cũng có thành tựu, bao nhiêu thống khổ đều biến mất, thay vào dó là lực lượng càng lúc càng bạo tăng, Cổ Thần có thể cảm giác được trong cơ thể hắn đang có vô số cốt nhục mới sinh trường.
Vừa trải qua cảm giác thống khổ đến chết đi sống lại, mà lúc này lại nhận được cảm giác thư sướng thì có thể hiểu được tâm tình của Cổ Thần lúc này thế nào!
Lúc này Cổ Thần cũng cảm giác được thực lực của hắn so với trăm ngày trước mạnh hơn gấp đôi có thừa.
Đồng thời Cổ Thần cũng cám giác được trong cơ thể hắn như dư thừa rất nhiều cốt nhục, tựa hồ muốn bạo phá thân thể hắn chui ra vậy.
Cổ Thần cũng không áp chế cảm giác này mà tuỳ tâm để nó bạo phát.
Đột nhiên! Hai cái đầu từ hai bên vai Cổ Thẩn mọc ra.
Cổ Thần càng cảm giác được lực lượng bạo tăng nhiều hơn.
Lúc này Cổ Thần phát hiện ra một cái thế giới hoàn toàn mới, hoàn cảnh xung quanh trở nên rõ ràng và chân thực hơn. Ba cái đầu, sáu con mắt, giúp Cổ Thần có thể nhìn được khắp phía.
Trong cơ thể vẫn còn một chút áp lực của cốt nhục dư thừa, tâm niệm khẽ động, dưới hai lại mọc ra thêm bốn cánh tay.
Lực lượng của Cổ Thần lúc này lại bạo tăng lên một tầng thứ mới, mỗi cánh tay mọc thêm ra đều không khác gì hai cánh tay trước cả.
Cổ Thần đứng lên, trong lòng vạn phần kinh hỉ, huýt dài một tiếng.
Ba dầu sáu tay, Cổ Thần tu luyện cả nửa năm thời gian mới có thể đại thành.
Ba cái đầu nhìn về ba hướng khác nhau, mỗi một phương hướng đều bị Cổ Thần nhìn rõ ràng, nhưng vì vậy mà cảnh tượng lúc này trong mắt Cổ Thần có chút không quen nên chưa thể thuận lợi khổng chế thân hình di chuyển được.
Trong lòng cổ Thần vừa động: "Thu!", hai cái đầu và bốn cánh tay mới mọc ra liền thu hồi trong cơ thể.
"Ra!" Cổ Thần lại một lần nữa hiện thân thành ba dầu sáu tay.
Nguyên bản Cổ Thần luyện thành ba đầu sáu tay lực lượng đã tăng thêm gấp đôi, nhưng khi hiện thân thành ba đầu sáu tay lực lượng lại bạo tăng thêm gấp đôi nữa!
Chỉ trong vòng nửa năm mà thực lực Cổ Thần đã bạo tăng gấp ba lần!
Trong lòng Cổ Thần đại hỉ, thực lực tăng lên khiến lòng tin của hắn cũng tăng lên nhiều. Hắn tin tưởng lúc này có thể rời khỏi Xích Đế mộ trủng rồi.
Thiểm Thiên Phong Dực mở ra, Cổ Thần nhanh chóng phóng lên cao, dựa theo lộ tuyến đặc thù, nhanh chóng rời khỏi Hoả đại trận đi tới đỉnh động, sau đó lại thâm nhập vào trong lòng đất hướng lên phía trên hơn trăm trượng.
Thổ địa cứng rắn lại một lần nữa ngắn lối đi trước mặt, Cỗ Thần nhanh chóng biến thành ba đầu sáu tay, rồi xuất Bàn Long Sát Thần thương ra hướng bên trên mạnh mẽ đánh ra một cái lỗ sâu hoắm.
Đến ngày thứ năm, sự đau đớn càng được cảm nhận sâu sắc hơn.
Ngày thứ sáu, sự đau đớn tiếp tục gia tăng.
Đến ngày thứ bảy, sự đau đớn đã như là có một lưỡi dao sắc bén đâm cắt khắp cơ thể, tưởng như muốn đem cơ thế Cổ Thần cắt thành hai mảnh.
Ngày thứ tám, sự đau đớn giống như thiên đao vạn quả, lúc này Cổ Thần tu luyện Ba dầu sáu tay đã không nhịn nỗi mà toàn thần liên tục run rẩy. Hôm nay với tu vi Nguyên Thần hậu kỳ, Thiên Cương Thối Thể đại pháp đã sớm tu luyện đến tối cao, ngay cả những pháp bảo pháp khí bình thường cũng không thể tổn thương được Cổ Thần chút nào, thế nhưng lúc này hắn lại cảm nhận được sự đau đớn như có ngàn mũi dao đâm cắt cơ thể!
Cổ Thần ngàn vạn lần không thể nào ngờ được tu luyện ba đầu sáu tay lại mang đến thống khổ như vậy. Kiếp trước đến kiếp này, Cổ Thần cũng trải qua không ít đau đớn cho nên đau đớn hiện giờ vẫn không thể quật ngã được Cổ Thần. Tín niệm trong lòng hắn vẫn rất mãnh liệt!
Cho dù cơ thể thập phần đau đớn nhưng ý nghĩ của Cổ Thần vẫn duy trì được thanh tỉnh, chưa hề dừng tu luyện Ba đầu sáu tay chút nào.
Thân thể đau đớn lúc này chỉ mới là bắt đầu, trong những ngày tiếp theo, sự đau đớn ngày càng gia tăng, Cổ Thần cảm giác như thân thể hắn liên tục bị phân thành từng mảnh nhỏ vậy. Nhưng cũng chỉ là cảm giác chứ thật ra thân thể hắn không hề bị tổn thương.
Mỗi ngày qua đi, Cổ Thần liên tục gánh chịu sự thống khổ gia tăng, sự đau nhức đến nỗi nguyên thần cũng phải run rẩy, nhưng trong lòng Cổ Thần luôn duy trì một tín niệm: "Kiên trì! Kiên trì! Phải kiên trì tới cùng! Phải luyện thành Ba đầu sáu tay! Sau đó liền có thể rời khỏi chỗ này!"
Trước khi đến Nam hoang vu cương, Cổ Thần đã tìm đọc không ít tư liệu về cổ vu tộc, biết thánh địa Chiến Thần sơn của cổ vu tộc mỗi trăm năm sẽ mở ra một lần. Chưa tới thời gian thì cả toà Chiến Thần sơn đều bị hoả diễm bao phủ. Cả ngọn núi đều dung hợp với hoả chi pháp tắc cho nên ngay cả Độ Hư cường giả cũng không thể tiến vào được!
Đồng thời trong Chiến Thần sơn còn có cấm chế do các đại nhân vật từ thời thái cổ lưu lại, nghe nói cho dù là Chư tử đại tiên, trong lúc Chiến Thần sơn đang phong bế có thể bài trù được hoả pháp tắc bên ngoài thì cũng bị cấm chế bên trong huỷ diệt.
Lúc Cổ Thần khởi hành đi tói Nam hoang vu cương chỉ còn năm năm thời gian là Chiến Thần sơn mở ra, mà hiện tại Cổ Thần đã bị nhốt trong Xích để mộ trủng này hơn ba năm, cách thời gian Chiến Thần sơn mở ra chỉ còn hơn một năm nữa!
Vô luân như thế nào, Cổ Thần cũng muốn tại trong vòng một năm này rời khỏi Xích đế mộ trủng. Có Chân Nhan đan, Cổ Thần có thể tuỳ ý biến ảo bộ dáng thành cổ vu tộc tu sĩ lẫn vào bên trong Chiến Thần sơn. Chiến Thần sơn chính là hi vọng cuối cùng để cứu sư tỷ, cho dù tài liệu luyện chế Thuần Dương Tiên đan hay là bí pháp bảo điển của cổ vu tộc đều có hi vọng tìm được trong đó.
Do đó, mặc dù thống khổ nhưng Cổ Thần vẫn nhịn không rên một tiếng, mỗi ngày đều kiên trì tu luyện Ba dầu sáu tay. Thống khổ từ cảm giác như thiên đao vạn quả đến phân thân toái cốt rồi lại phân thân toái cốt rồi biến thành luyện hồn trừu tuỷ ... Như vậy ngày qua ngày, liên tục một trăm ngày dằn vặt như vậy, rốt cuộc cũng đến một ngày cơ thể Cổ Thần không còn cảm thấy thống khổ nữa mà thay vào đó là một cảm giác thư sướng, thư sướng đến cực điểm.
Cơ thể Cồ Thần lúc này tựa hồ nhu một mảnh đại dương tràn ngập sinh cơ. Cổ Thần đồng thời cảm giác được trong cơ thể có một luồng lực lượng mới đang không ngừng bành trướng.
Từ mỗi một tế bào trên người, Cổ Thần đều cảm giác được sinh cơ bừng bừng, tinh thần phấn chấn, da thịt đã không còn là da thịt như trước nữa, xương cốt cũng không còn là xương cốt như trước nữa...
Trải qua trăm ngày bị thống khổ dằn vặt, Cổ Thần lại một lần nữa thoát thai hoán cốt.
Những Mệnh Tuyền tu sĩ bình thường chỉ có thể trải qua một lần thoát thai hoàn cốt khi bước vào Mệnh Tuyền cảnh, thân thể được tinh nguyên tẩy rữa.
Mà Cổ Thần đã trải qua tới ba lần thoát thai hoàn cốt rồi. Lần đầu tiên là ở trong Côn Ngô bí cảnh, nhờ có Côn Ngô Ấn mà Cổ Thần chiếm được linh lực bên trong Côn Ngô bí cánh giúp tu vi của Cổ Thần đột tăng lên Mệnh Tuyền cảnh giới. Mà lần thứ hai là khi tu vi của Cổ Thần chính thức bước vào Mệnh Tuyền cảnh, và lần thứ ba chính là lần này đây!
Ba lần thoát thai hoàn cốt, cho nên chỉ bằng vào lực lượng thuần tuý của thân thể, Cổ Thần so với tu sĩ bình thường mạnh hơn ít nhất hai lần.
Sau cơn mưa trời lại sáng, lời này quả nhiên không sai, Cổ Thần trải qua trăm ngày thống khổ rốt cuộc cũng có thành tựu, bao nhiêu thống khổ đều biến mất, thay vào dó là lực lượng càng lúc càng bạo tăng, Cổ Thần có thể cảm giác được trong cơ thể hắn đang có vô số cốt nhục mới sinh trường.
Vừa trải qua cảm giác thống khổ đến chết đi sống lại, mà lúc này lại nhận được cảm giác thư sướng thì có thể hiểu được tâm tình của Cổ Thần lúc này thế nào!
Lúc này Cổ Thần cũng cảm giác được thực lực của hắn so với trăm ngày trước mạnh hơn gấp đôi có thừa.
Đồng thời Cổ Thần cũng cám giác được trong cơ thể hắn như dư thừa rất nhiều cốt nhục, tựa hồ muốn bạo phá thân thể hắn chui ra vậy.
Cổ Thần cũng không áp chế cảm giác này mà tuỳ tâm để nó bạo phát.
Đột nhiên! Hai cái đầu từ hai bên vai Cổ Thẩn mọc ra.
Cổ Thần càng cảm giác được lực lượng bạo tăng nhiều hơn.
Lúc này Cổ Thần phát hiện ra một cái thế giới hoàn toàn mới, hoàn cảnh xung quanh trở nên rõ ràng và chân thực hơn. Ba cái đầu, sáu con mắt, giúp Cổ Thần có thể nhìn được khắp phía.
Trong cơ thể vẫn còn một chút áp lực của cốt nhục dư thừa, tâm niệm khẽ động, dưới hai lại mọc ra thêm bốn cánh tay.
Lực lượng của Cổ Thần lúc này lại bạo tăng lên một tầng thứ mới, mỗi cánh tay mọc thêm ra đều không khác gì hai cánh tay trước cả.
Cổ Thần đứng lên, trong lòng vạn phần kinh hỉ, huýt dài một tiếng.
Ba dầu sáu tay, Cổ Thần tu luyện cả nửa năm thời gian mới có thể đại thành.
Ba cái đầu nhìn về ba hướng khác nhau, mỗi một phương hướng đều bị Cổ Thần nhìn rõ ràng, nhưng vì vậy mà cảnh tượng lúc này trong mắt Cổ Thần có chút không quen nên chưa thể thuận lợi khổng chế thân hình di chuyển được.
Trong lòng cổ Thần vừa động: "Thu!", hai cái đầu và bốn cánh tay mới mọc ra liền thu hồi trong cơ thể.
"Ra!" Cổ Thần lại một lần nữa hiện thân thành ba dầu sáu tay.
Nguyên bản Cổ Thần luyện thành ba đầu sáu tay lực lượng đã tăng thêm gấp đôi, nhưng khi hiện thân thành ba đầu sáu tay lực lượng lại bạo tăng thêm gấp đôi nữa!
Chỉ trong vòng nửa năm mà thực lực Cổ Thần đã bạo tăng gấp ba lần!
Trong lòng Cổ Thần đại hỉ, thực lực tăng lên khiến lòng tin của hắn cũng tăng lên nhiều. Hắn tin tưởng lúc này có thể rời khỏi Xích Đế mộ trủng rồi.
Thiểm Thiên Phong Dực mở ra, Cổ Thần nhanh chóng phóng lên cao, dựa theo lộ tuyến đặc thù, nhanh chóng rời khỏi Hoả đại trận đi tới đỉnh động, sau đó lại thâm nhập vào trong lòng đất hướng lên phía trên hơn trăm trượng.
Thổ địa cứng rắn lại một lần nữa ngắn lối đi trước mặt, Cỗ Thần nhanh chóng biến thành ba đầu sáu tay, rồi xuất Bàn Long Sát Thần thương ra hướng bên trên mạnh mẽ đánh ra một cái lỗ sâu hoắm.