Cổ Thần nói:
- Độ Thiện lần trước cũng bị thương dưới tay ta, đừng lấy hắn đến đè đầu ta, nếu như sau này Độ Thiện và Cơ Nghiêu còn quấy rầy không ngớt, ta quyết không tha cho hắn, lần trước ta dựa vào lực lượng của Hắc Thủy đại đế đả thương hắn, tiếp theo ta sẽ bằng vào lực lượng của chính mình chém đầu Độ Thiện dưới chân!
Độ Thiện là trụ trì Thiên Thiền Tự, lãnh tụ phật môn, trong phật môn có xưng hào "Thánh tăng", cùng với Thánh hoàng Cơ Nghiêu ngồi cung một cấp, địa vị cực cao, nếu như bình thường Cổ Thần dám nói Độ Thiện như thế, sợ rằng ba người Khổ Thiện từ lâu nhảy lên mắng to Cổ Thần.
Thế nhưng hiện tại, ba người đã bị dọa sợ vỡ mật, không dám lên tiếng.
Bọn họ cũng không muốn lại bị Cổ Thần dùng một cước đạp lún xuống dưới đất.
Thấy ba người đã bị chấn trụ, Cổ Thần nói:
- Các ngươi muốn sống? Hay muốn chết?
- Muốn sống…
Hầu như không cần phải nghĩ ngợi, ba người đồng thời kêu lên nói, nói xong mới ngẩn người, khôi phục lại vẻ cung kính, nói:
- Cổ Chiến Thần khai ân.
Cổ Thần cười lạnh một tiếng, nói:
- Khai ân? Nếu như ta rơi vào tay các ngươi, các ngươi sẽ khai ân? Chúng ta ở đây tổng cộng bảy cái mạng, các ngươi đã tuyên bố muốn hàng yêu trừ ma, chém tận giết tuyệt chúng ta, ta giết ba cái mạng phật môn các ngươi, lại bị cho là cái gì?
Sắc mặt ba người đại biến, tựa hồ cảm nhận được sát tâm của Cổ Thần, vẻ sợ hãi trên mặt càng đậm.
- Cổ Chiến Thần muốn cái gì, người cứ việc nói.
Cường giả phật môn Giá Vụ hậu kỳ tựa hồ là mở khiếu, linh quang trong mắt chợt lóe, mở miệng nói.
Hai người khác bừng tỉnh đại ngộ, nói:
- Cổ Chiến Thần muốn cái gì? Chúng ta có thể dùng bảo bối đến đổi mạng!
Cổ Thần mỉm cười, quyền khống chế hoàn toàn nằm trong tay hắn, hắn đã nắm giữ thế chủ động.
Cổ Thần hỏi:
- Nghe nói phật môn đối với thuật luyện đan có truyền thừa hoàn thiện nhất?
Cường giả phật môn Giá Vụ hậu kỳ hưng phấn gật đầu, trả lời:
- Bần băng là đại sư luyện đan, tạo nghệ luyện đan thuật của phật môn không ai có thể hơn được bần tăng, Cổ Chiến Thần muốn loại đan dược gì? Bần tăng nhất định toàn lực trợ giúp Cổ Chiến Thần.
Dĩ nhiên là một vị đại sư luyện đan phật môn, Cổ Thần liếc mắt nhìn vị cường giả phật môn Giá Vụ hậu kỳ này, nói:
- Phật môn có thể có ức tâm đan?
Nói tới ức tâm đan, cổ Thần đảo mắt liếc qua Tiểu Bạch, Tiểu Bạch cũng đưa mắt nhìn về phía mấy người, trong ánh mắt hai người chạm nhau giữa không trung, trong lòng đều cảm nhận được tâm ý của đối phương.
Cường giả phật môn Giá Vụ hậu kỳ nói:
- Ức tâm đan là tiên đan thượng cổ, số lượng cực nhỏ, Thiên Thiền Tự không có ức tâm đan, ngay cả đan phương cũng không hề lưu truyền lại, bất quá, Cổ Chiến Thần, ta trở lại Thiên Thiền Tự, nhất định tỉ mỉ kiểm tra lại ghi chép về ức tâm đan, chờ khi tìm được tin tức nhất định sẽ thông báo cho Cổ Chiến Thần,
Cổ Thần hơi thất vọng, ngay cả Thiên Thiền tự cũng không có ức tâm đan, hiện tại tu chân giới Cổ Hoang chỉ sợ thực sự không còn loại đan dược này.
Cổ Thần gật đầu, vị cường giả phật môn Giá Vụ hậu kỳ cho rằng Cổ Thần đã đáp ứng cho hắn trở về Thiên Thiền tự, nhất thời trên mặt vui vẻ.
Cổ thần hỏi:
- Hư không đan thì sao?
Cường giả phật môn Giá Vụ hậu kỳ tựa hồ như thấy được hi vọng sống sót trở về Thiên Thiền Tự, thần tình trở nên hưng phấn rất nhiều, nói:
- Hư không đan là tiên đan vô thượng, cũng chỉ xuất hiện tại thời thái cổ, thời kỳ thượng cổ truyền xuống hư không đan từ ba nghìn năm trước đã hoàn toàn tiêu hao hết, bất quá hư không đan thực ra có truyền xuống đan phương, bởi vì tài liệu cần có để luyện chế rất khó tìm kiếm, vì vậy ba nghìn năm qua phật môn chưa từng luyện chế hư không đan, Cổ Chiến Thần, nếu ngài cần, trở lại Thiên Thiền Tự, nhất định ta sẽ lấy đan phương luyện chế hư không đan cho ngài nhìn qua…
Vị cường giả phật môn này không hề rời khỏi câu nói trở về Thiên Thiền Tự, hi vọng trong lòng tăng lên tới cực điểm, ước gì Cổ Thần nói: "Được rồi, ngươi trở về Thiên Thiền Tự lấy ra cho ta". Như vậy có thể tránh được một kiếp.
Đợi khi trở lại Thiên Thiền Tự, tất cả đều an toàn rồi, thiên hạ không có bất cứ ai xông vào được Thiên Thiền Tự, coi như là Thánh hoàng Cơ Nghiêu cũng không thể, đến lúc đó cái gì là Cổ Chiến Thần, vứt đi không quan tâm là được.
Cổ Thần mỉm cười, nói:
- Thiên Thiền Tự, tự nhiên là muốn các ngươi trở lại.
Ba vị cường giả phật môn nhất thời vui vẻ, không ngờ Cổ Thần lại chuyển, nói:
- Nhưng ta không tin các ngươi, các ngươi phải làm ra một chuyện khiến ta có thể tin tưởng được, ta mới tha cho các ngươi rời đi!
- Chuyện gì?
Ba người ngẩn ra.
Ánh mắt Cổ Thần rơi vào người Khổ Thiện, giác quan thứ sáu của Khổ Thiện lập tức cảm giác được một tia không ổn, sắc mặt biến đổi.
Cổ Thần xoay chuyển ánh mắt, rơi vào hai vị cường giả phật môn Giá Vụ kỳ, nói:
- Giết chết Khổ Thiện, ta mới có thể tin tưởng các ngươi, tha cho các ngươi trở về.
Sắc mặt hai vị cường giả phật môn Giá Vụ kỳ đại biến, kinh khủng nói:
- Không không được!
Khổ Thiện là sư huynh của Độ Thiện, đại vị trong Thiên Thiền tự gần với Độ Thiện nhất, bình thường cao cao tại thượng, bối phận so với hai vị cường giả phật môn Giá Vụ kỳ còn cao hơn hẳn một lứa, là sư thúc của bọn họ.
Hai vị cường giả phật môn Giá Vụ kỳ bình thường vẫn luôn luôn bị Khổ Thiện quản chế, trực tiếp nghe theo mệnh lệnh của Khổ Thiện, sớm đã thành thói quen nghe theo mệnh lệnh của Khổ Thiện, hiện tại muốn bọn họ giết chết Khổ Thiện, làm sao dám hạ thủ?
Phạm Âm và Ngao Liệt nhìn nhau, đều thầm hít một ngụm khí lạnh, trong mắt hai người trao đổi ý, hiểu được suy nghĩ của nhau, đều sợ hãi than thở. Một chiêu này của Cổ Thần rất sắc bén, rất độc ác.
Nếu hai vị cường giả phật môn Giá Vụ kỳ thực sự giết chết Khổ Thiện, như vậy nhược điểm của bọn họ bị Cổ Thần nắm giữ trong tay, sau này chỉ có một con đường duy nhất để đi, Cổ Thần nói cái gì bọn họ cũng không dám cãi lời, chỉ biết nghe theo mệnh lệnh của Cổ Thần để làm việc.
Bởi vì, nếu là Cổ Thần đưa chuyện bọn họ đánh chết Khổ Thiện truyền ra ngoài, trong phật môn, cả nhân tộc không còn chỗ dung thân cho bọn họ.
Hành động này của Cổ Thần không chỉ muốn thu đan phương hư không đan, mà quan trọng hơn chính là bày ở phật môn hai quân cờ.
Hiện tại thực lực của Cổ Thần gần như tương đương với chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong, đã có thực lực gọi nhịp chính diện với Thánh Đình và phật môn rồi, vô luận là Cơ Nghiêu hay Độ Thiện, nếu như một mình một người đấu với Cổ Thần mà nói, Cổ Thần còn một Cấm Tiên Thần Phù cuối cùng, trói buộc tu vi của bọn họ hạ xuống, bọn họ càng không phải là đối thủ của Cổ Thần.
Từ giờ trở đi, Cổ Thần cũng muốn trừ đi Thánh Đình và Phật môn, an bài hai quân cờ cường giả Độ Hư cảnh trong quân doanh đối phương, tự nhiên không thể tốt hơn.
Phản ứng của hai vị cường giả phật môn Giá Vụ kỳ hoàn toàn nằm trong dự liệu của Cổ Thần.
- Độ Thiện lần trước cũng bị thương dưới tay ta, đừng lấy hắn đến đè đầu ta, nếu như sau này Độ Thiện và Cơ Nghiêu còn quấy rầy không ngớt, ta quyết không tha cho hắn, lần trước ta dựa vào lực lượng của Hắc Thủy đại đế đả thương hắn, tiếp theo ta sẽ bằng vào lực lượng của chính mình chém đầu Độ Thiện dưới chân!
Độ Thiện là trụ trì Thiên Thiền Tự, lãnh tụ phật môn, trong phật môn có xưng hào "Thánh tăng", cùng với Thánh hoàng Cơ Nghiêu ngồi cung một cấp, địa vị cực cao, nếu như bình thường Cổ Thần dám nói Độ Thiện như thế, sợ rằng ba người Khổ Thiện từ lâu nhảy lên mắng to Cổ Thần.
Thế nhưng hiện tại, ba người đã bị dọa sợ vỡ mật, không dám lên tiếng.
Bọn họ cũng không muốn lại bị Cổ Thần dùng một cước đạp lún xuống dưới đất.
Thấy ba người đã bị chấn trụ, Cổ Thần nói:
- Các ngươi muốn sống? Hay muốn chết?
- Muốn sống…
Hầu như không cần phải nghĩ ngợi, ba người đồng thời kêu lên nói, nói xong mới ngẩn người, khôi phục lại vẻ cung kính, nói:
- Cổ Chiến Thần khai ân.
Cổ Thần cười lạnh một tiếng, nói:
- Khai ân? Nếu như ta rơi vào tay các ngươi, các ngươi sẽ khai ân? Chúng ta ở đây tổng cộng bảy cái mạng, các ngươi đã tuyên bố muốn hàng yêu trừ ma, chém tận giết tuyệt chúng ta, ta giết ba cái mạng phật môn các ngươi, lại bị cho là cái gì?
Sắc mặt ba người đại biến, tựa hồ cảm nhận được sát tâm của Cổ Thần, vẻ sợ hãi trên mặt càng đậm.
- Cổ Chiến Thần muốn cái gì, người cứ việc nói.
Cường giả phật môn Giá Vụ hậu kỳ tựa hồ là mở khiếu, linh quang trong mắt chợt lóe, mở miệng nói.
Hai người khác bừng tỉnh đại ngộ, nói:
- Cổ Chiến Thần muốn cái gì? Chúng ta có thể dùng bảo bối đến đổi mạng!
Cổ Thần mỉm cười, quyền khống chế hoàn toàn nằm trong tay hắn, hắn đã nắm giữ thế chủ động.
Cổ Thần hỏi:
- Nghe nói phật môn đối với thuật luyện đan có truyền thừa hoàn thiện nhất?
Cường giả phật môn Giá Vụ hậu kỳ hưng phấn gật đầu, trả lời:
- Bần băng là đại sư luyện đan, tạo nghệ luyện đan thuật của phật môn không ai có thể hơn được bần tăng, Cổ Chiến Thần muốn loại đan dược gì? Bần tăng nhất định toàn lực trợ giúp Cổ Chiến Thần.
Dĩ nhiên là một vị đại sư luyện đan phật môn, Cổ Thần liếc mắt nhìn vị cường giả phật môn Giá Vụ hậu kỳ này, nói:
- Phật môn có thể có ức tâm đan?
Nói tới ức tâm đan, cổ Thần đảo mắt liếc qua Tiểu Bạch, Tiểu Bạch cũng đưa mắt nhìn về phía mấy người, trong ánh mắt hai người chạm nhau giữa không trung, trong lòng đều cảm nhận được tâm ý của đối phương.
Cường giả phật môn Giá Vụ hậu kỳ nói:
- Ức tâm đan là tiên đan thượng cổ, số lượng cực nhỏ, Thiên Thiền Tự không có ức tâm đan, ngay cả đan phương cũng không hề lưu truyền lại, bất quá, Cổ Chiến Thần, ta trở lại Thiên Thiền Tự, nhất định tỉ mỉ kiểm tra lại ghi chép về ức tâm đan, chờ khi tìm được tin tức nhất định sẽ thông báo cho Cổ Chiến Thần,
Cổ Thần hơi thất vọng, ngay cả Thiên Thiền tự cũng không có ức tâm đan, hiện tại tu chân giới Cổ Hoang chỉ sợ thực sự không còn loại đan dược này.
Cổ Thần gật đầu, vị cường giả phật môn Giá Vụ hậu kỳ cho rằng Cổ Thần đã đáp ứng cho hắn trở về Thiên Thiền tự, nhất thời trên mặt vui vẻ.
Cổ thần hỏi:
- Hư không đan thì sao?
Cường giả phật môn Giá Vụ hậu kỳ tựa hồ như thấy được hi vọng sống sót trở về Thiên Thiền Tự, thần tình trở nên hưng phấn rất nhiều, nói:
- Hư không đan là tiên đan vô thượng, cũng chỉ xuất hiện tại thời thái cổ, thời kỳ thượng cổ truyền xuống hư không đan từ ba nghìn năm trước đã hoàn toàn tiêu hao hết, bất quá hư không đan thực ra có truyền xuống đan phương, bởi vì tài liệu cần có để luyện chế rất khó tìm kiếm, vì vậy ba nghìn năm qua phật môn chưa từng luyện chế hư không đan, Cổ Chiến Thần, nếu ngài cần, trở lại Thiên Thiền Tự, nhất định ta sẽ lấy đan phương luyện chế hư không đan cho ngài nhìn qua…
Vị cường giả phật môn này không hề rời khỏi câu nói trở về Thiên Thiền Tự, hi vọng trong lòng tăng lên tới cực điểm, ước gì Cổ Thần nói: "Được rồi, ngươi trở về Thiên Thiền Tự lấy ra cho ta". Như vậy có thể tránh được một kiếp.
Đợi khi trở lại Thiên Thiền Tự, tất cả đều an toàn rồi, thiên hạ không có bất cứ ai xông vào được Thiên Thiền Tự, coi như là Thánh hoàng Cơ Nghiêu cũng không thể, đến lúc đó cái gì là Cổ Chiến Thần, vứt đi không quan tâm là được.
Cổ Thần mỉm cười, nói:
- Thiên Thiền Tự, tự nhiên là muốn các ngươi trở lại.
Ba vị cường giả phật môn nhất thời vui vẻ, không ngờ Cổ Thần lại chuyển, nói:
- Nhưng ta không tin các ngươi, các ngươi phải làm ra một chuyện khiến ta có thể tin tưởng được, ta mới tha cho các ngươi rời đi!
- Chuyện gì?
Ba người ngẩn ra.
Ánh mắt Cổ Thần rơi vào người Khổ Thiện, giác quan thứ sáu của Khổ Thiện lập tức cảm giác được một tia không ổn, sắc mặt biến đổi.
Cổ Thần xoay chuyển ánh mắt, rơi vào hai vị cường giả phật môn Giá Vụ kỳ, nói:
- Giết chết Khổ Thiện, ta mới có thể tin tưởng các ngươi, tha cho các ngươi trở về.
Sắc mặt hai vị cường giả phật môn Giá Vụ kỳ đại biến, kinh khủng nói:
- Không không được!
Khổ Thiện là sư huynh của Độ Thiện, đại vị trong Thiên Thiền tự gần với Độ Thiện nhất, bình thường cao cao tại thượng, bối phận so với hai vị cường giả phật môn Giá Vụ kỳ còn cao hơn hẳn một lứa, là sư thúc của bọn họ.
Hai vị cường giả phật môn Giá Vụ kỳ bình thường vẫn luôn luôn bị Khổ Thiện quản chế, trực tiếp nghe theo mệnh lệnh của Khổ Thiện, sớm đã thành thói quen nghe theo mệnh lệnh của Khổ Thiện, hiện tại muốn bọn họ giết chết Khổ Thiện, làm sao dám hạ thủ?
Phạm Âm và Ngao Liệt nhìn nhau, đều thầm hít một ngụm khí lạnh, trong mắt hai người trao đổi ý, hiểu được suy nghĩ của nhau, đều sợ hãi than thở. Một chiêu này của Cổ Thần rất sắc bén, rất độc ác.
Nếu hai vị cường giả phật môn Giá Vụ kỳ thực sự giết chết Khổ Thiện, như vậy nhược điểm của bọn họ bị Cổ Thần nắm giữ trong tay, sau này chỉ có một con đường duy nhất để đi, Cổ Thần nói cái gì bọn họ cũng không dám cãi lời, chỉ biết nghe theo mệnh lệnh của Cổ Thần để làm việc.
Bởi vì, nếu là Cổ Thần đưa chuyện bọn họ đánh chết Khổ Thiện truyền ra ngoài, trong phật môn, cả nhân tộc không còn chỗ dung thân cho bọn họ.
Hành động này của Cổ Thần không chỉ muốn thu đan phương hư không đan, mà quan trọng hơn chính là bày ở phật môn hai quân cờ.
Hiện tại thực lực của Cổ Thần gần như tương đương với chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong, đã có thực lực gọi nhịp chính diện với Thánh Đình và phật môn rồi, vô luận là Cơ Nghiêu hay Độ Thiện, nếu như một mình một người đấu với Cổ Thần mà nói, Cổ Thần còn một Cấm Tiên Thần Phù cuối cùng, trói buộc tu vi của bọn họ hạ xuống, bọn họ càng không phải là đối thủ của Cổ Thần.
Từ giờ trở đi, Cổ Thần cũng muốn trừ đi Thánh Đình và Phật môn, an bài hai quân cờ cường giả Độ Hư cảnh trong quân doanh đối phương, tự nhiên không thể tốt hơn.
Phản ứng của hai vị cường giả phật môn Giá Vụ kỳ hoàn toàn nằm trong dự liệu của Cổ Thần.