Tiếng da thịt ba chạm rõ ràng liên tiếp vang lên, trong nháy mắt không biết bao nhiêu tiếng nối liền nhau, trên mặt Ngao Dương không biết bị Ngô Tinh đánh bao nhiêu cái tát.
Chỉ là trong nháy mắt qua đi, toàn bộ khuôn mặt của Ngao Dương đã sưng phù cao hơn hai tấc, hoàn toàn biến thành một cái đầu heo, mắt, tai, miệng, mũi, ngũ quan thất khiếu đều bị đánh lẫn lộn một đống/
Liên tiếp vang lên tiếng kêu thê lương thảm thiết, Ngao Dương nhất thời kêu lên vang vọng, thanh âm hầu như xuyên thủng trời cao.
Còn đang trong tiếng kêu thảm thiết, năm ngón tay của Ngô Tinh căng thẳng, dùng sức bóp mạnh, toàn bộ thân thể của Ngao Dương đều bị bóp nát, hóa thành một đoàn máu thịt.
Thân thể bị hủy diệt, Ngao Dương còn chưa chết, linh hồn kêu gào thảm thiết, thế nhưng một bàn tay khác của Ngô Tinh điểm ngón tay trở ra, chỉ thẳng vào mi tâm Ngao Dương.
Tiếng kêu thảm thiết của Ngao Dương đột ngột dừng lại, trong sát na nguyên thần đã bị một chỉ của Ngô Tinh diệt sát, chỉ còn lưu lại một cái đầu tròn vo hoàn toàn yên lặng.
Ngao Dương chết, Ngô Tinh vung tay lên, trói buộc Ô Hùng đại vương lập tức được hủy bỏ, trong sát na thân thể văng mạnh đi, thẳng hướng chúng cường giả yêu tộc.
Trong cường giả yêu tộc. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Thấy Ngô Tinh không đánh chết Ô Hùng đại vương, trong lòng Thánh Ưng đại vương vui vẻ không ít, xem ra cừu hận giữa yêu tộc và long tộc không phải là không thể hóa giải.
Thánh Ưng đại vương chắp tay nói:
- Ngô Tinh đại thống lĩnh, bản vương đã dâng phản tặc long tộc các ngươi, thưởng tổn đối với Long tộc trong cuộc chiến Kim Long Nhai, bản vương đảm bảo sẽ bồi thường gấp bội lần, trước kia là do bản vương bị hai người Cơ Lăng Hư và Thiên Mục đầu độc, nhất thời bị che mờ tâm trí mới có hành động mạo phạm đối với long tộc, thực sự không phải ý nguyện của bản vương, sau này mỗi lần nhớ lại bản vương đều tự trách không ngớt, hai tộc long, yêu từ trước tới nay đều là một nhà, tương giao tâm đầu ý hợp, chỉ mong Ngô Tinh đại thống lĩnh nhìn vào phần tình nghĩa xưa nay giữa hai tộc long, yêu tha thứ cho hành động không đúng của yêu tộc, sau này yêu tộc nhất định toàn tâm toàn ý, cùng vinh cùng nhục với long tộc, đối kháng lại hai tộc nhân, vu.
Nghe Thánh Ưng đại vương chọn lọc từ ngữ, Ngô Tinh cười lạnh một tiếng, nói:
- Thánh Ưng, thù hận giữa ngươi và ta không có gì to tát, hôm nay tự có người tới tìm ngươi trả thù báo oán, ngươi không cần nhiều lời với ta, sinh tử của ngươi đều nằm trong tay Cổ Thần lão đệ.
- Thánh Ưng lão cẩu!
Cổ Thần hét lớn:
- Từ lâu ta đã nói qua, kẻ nào có lòng tham đối với Chiến Thần Lệnh của ta, các ngươi không thể đánh chết được ta, nhất định sẽ có một bàn bản tọa đánh chết đám lão cẩu các ngươi, từng bước từng bước thu thập. Kim Thai lão cẩu là kẻ thứ nhất, Thánh Ưng lão cẩu, ngươi chính là lão cẩu thứ hai ta chém giết.
Cổ Thần chỉ mới mở miệng nói, thân thể chưa hề động đậy, thế nhưng trong thanh âm đã có một cỗ khí thế cực kỳ to lớn, phô thiên cái địa cuồn cuộn áp bức tới, ập thẳng về phía chúng cường giả yêu tộc.
Chúng cường giả yêu tộc tựa hồ có một loại cảm giác, Cổ Thần lúc này chính là đứng trên đám mây bảy màu cuồn cuộn lao tới, thế nhưng một lúc tỉnh thần mới phát hiện, Cổ Thần vẫn chưa động đậy dù chỉ một chút, trong lòng không khỏi hoảng sợ.
Thực lực của Cổ Thần hầu như đã tiếp cận cảnh giới ngôn xuất pháp tùy, thẳng đuổi theo ngay sau chư tử đại tiên hợp đạo thành công.
Bị Cổ Thần nhiều lần mắng là lão cẩu, Thánh Ưng đại vương vô cùng tức giận, thế nhưng lúc này yêu tộc rơi vào thế yếu, trăm triệu lần không phải la đối thủ của ba người Cổ Thần, Ngô Tinh, Long Nguyên.
Hảo hán không ăn thiệt trước mặt, hiện tại Thánh Ưng đại vương suy nghĩ phải hạ thấp tư thái, nói:
- Cổ Thần đạo hữu, mặc dù yêu tộc từng mạo phạm ngươi, thế nhưng hiện tại ngươi cũng không có chuyện gì? Có mâu thuẫn thì mọi người đối mặt nói chuyện rõ ràng, yêu tộc tạo thành bất cứ tổn thất nào đối với ngươi, yêu tộc nhất định bồi thường gấp mười lần, không có địch nhân vĩnh hằng, chỉ có lợi ích vĩnh hằng, Cổ Thần đạo hữu, ngươi nghĩ muốn cái gì? Nếu như có thể hóa giải được thù hận giữa yêu tộc với ngươi, yêu tộc nhất định thỏa mãn!
Thánh Ưng đại vương chọn lọc từ ngữ, không hề nói tới thù hận giữa hắn và Cổ Thần, chỉ nói thù hận giữa yêu tộc và Cổ Thần, khiến chính mình và toàn bộ yêu tộc buộc chặt một chỗ.
- Thứ ta muốn chính là một cái mạng chó của lão cẩu ngươi.
Thanh âm của Cổ Thần lăng lệ, quát lớn:
- Thánh Ưng lão cẩu, bản tọa không dùng Cửu Sát Đô Thiên đại trận, bằng vào thực lực bản thân nhất quyết tử chiến với ngươi, nếu như ngươi có thể chiến thắng được ta, bút cừu hận này hủy bỏ, nếu như ngươi bại dưới tay ta, như vậy cái mạng chó của ngươi nhất định chấm dứt, lão cẩu, ngươi có dám đánh với ta một trận?
Đang lúc Cổ Thần nói chuyện, khẽ phất tay, Dương Châu đại vu, Kim Mãng đại vu cùng với bảy vị cường giả Đạo môn khác đều lĩnh hội ý tứ của Cổ Thần, nhất thời triệt tiêu Cửu Sát Đô Thiên đại trận, tu vi của Cổ Thần nhất thời lui trở về Hư Không trung kỳ, thực lực giảm xuống không chỉ mười lần, trở về trình độ gần như tương đương với cường giả cái thế tầng thứ nhất.
Hư Không trung kỳ so sánh với Hợp Đạo sơ kỳ có khác biệt giống như trên trời và dưới đất, thế thực lực của Cổ Thần giữa hai cảnh giới này mặc dù có khác biệt, nhưng còn chưa tới trình độ quá mức khủng bố.
Đây là bởi vì Cổ Thần mượn vào Cửu Sát Đô Thiên đại trận đề cao tu vi, chỉ là tu vi đề cao, thực lực vì tu vi tăng trưởng mà tăng trưởng, còn thực lực chân chính của Cổ Thần lại không phụ thuộc quá lớn vào tu vi, mà là lực lượng tứ đại bản nguyên cùng với mấy con bài sát thủ của hắn.
Tu vi đề cao tới Hợp Đạo sơ kỳ, lực lượng tứ đại bản nguyên trong cơ thể Cổ Thần vẫn giống như khi còn tại Hư Không trung kỳ, không hề có bao nhiêu biến hóa, biến hóa duy nhất chính là tu vi đề cao từ Hư Không trung tăng vọt lên tới Hợp Đạo sơ kỳ, Cổ Thần tại thời điểm Hư Không trung kỳ đã có thực lực tương đương với Hợp Đạo sơ kỳ.
Vì vậy, biến hóa thực lực cũng không quá mức to lớn giống như khác biệt giữa Hư Không trung kỳ thông thường và Hợp Đạo sơ kỳ.
Ví dụ như Cổ Thần đã từng tại thời điểm các cường giả yêu tộc Ngọc Kình Vương, Thạch Hầu Vương thi triển Cửu Sát Đô Thiên đại trận, tu vi đạt tới Hư Không hậu kỳ, thế nhưng thực lực khi đó so với cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ thông thường còn kém hơn một chút.
Mà hiện tại, tu vi của Cổ Thần mới chỉ là Hư Không trung kỳ, thực lực lại tương đương với cường giả cái thế tầng thứ nhất, so với trước đây mượn Cửu Sát Đô Thiên đại trận đề cao tới Hư Không trung kỳ có thực lực cao hơn rất nhiều, bởi vì trong cơ thể Cổ Thần đã có nhiều hơn một loại bản nguyên là kim chi bản nguyên, đồng thời đối với dung hợp tứ đại bản nguyên so với trước kia đã sâu sắc hơn rất nhiều.
Chỉ là trong nháy mắt qua đi, toàn bộ khuôn mặt của Ngao Dương đã sưng phù cao hơn hai tấc, hoàn toàn biến thành một cái đầu heo, mắt, tai, miệng, mũi, ngũ quan thất khiếu đều bị đánh lẫn lộn một đống/
Liên tiếp vang lên tiếng kêu thê lương thảm thiết, Ngao Dương nhất thời kêu lên vang vọng, thanh âm hầu như xuyên thủng trời cao.
Còn đang trong tiếng kêu thảm thiết, năm ngón tay của Ngô Tinh căng thẳng, dùng sức bóp mạnh, toàn bộ thân thể của Ngao Dương đều bị bóp nát, hóa thành một đoàn máu thịt.
Thân thể bị hủy diệt, Ngao Dương còn chưa chết, linh hồn kêu gào thảm thiết, thế nhưng một bàn tay khác của Ngô Tinh điểm ngón tay trở ra, chỉ thẳng vào mi tâm Ngao Dương.
Tiếng kêu thảm thiết của Ngao Dương đột ngột dừng lại, trong sát na nguyên thần đã bị một chỉ của Ngô Tinh diệt sát, chỉ còn lưu lại một cái đầu tròn vo hoàn toàn yên lặng.
Ngao Dương chết, Ngô Tinh vung tay lên, trói buộc Ô Hùng đại vương lập tức được hủy bỏ, trong sát na thân thể văng mạnh đi, thẳng hướng chúng cường giả yêu tộc.
Trong cường giả yêu tộc. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Thấy Ngô Tinh không đánh chết Ô Hùng đại vương, trong lòng Thánh Ưng đại vương vui vẻ không ít, xem ra cừu hận giữa yêu tộc và long tộc không phải là không thể hóa giải.
Thánh Ưng đại vương chắp tay nói:
- Ngô Tinh đại thống lĩnh, bản vương đã dâng phản tặc long tộc các ngươi, thưởng tổn đối với Long tộc trong cuộc chiến Kim Long Nhai, bản vương đảm bảo sẽ bồi thường gấp bội lần, trước kia là do bản vương bị hai người Cơ Lăng Hư và Thiên Mục đầu độc, nhất thời bị che mờ tâm trí mới có hành động mạo phạm đối với long tộc, thực sự không phải ý nguyện của bản vương, sau này mỗi lần nhớ lại bản vương đều tự trách không ngớt, hai tộc long, yêu từ trước tới nay đều là một nhà, tương giao tâm đầu ý hợp, chỉ mong Ngô Tinh đại thống lĩnh nhìn vào phần tình nghĩa xưa nay giữa hai tộc long, yêu tha thứ cho hành động không đúng của yêu tộc, sau này yêu tộc nhất định toàn tâm toàn ý, cùng vinh cùng nhục với long tộc, đối kháng lại hai tộc nhân, vu.
Nghe Thánh Ưng đại vương chọn lọc từ ngữ, Ngô Tinh cười lạnh một tiếng, nói:
- Thánh Ưng, thù hận giữa ngươi và ta không có gì to tát, hôm nay tự có người tới tìm ngươi trả thù báo oán, ngươi không cần nhiều lời với ta, sinh tử của ngươi đều nằm trong tay Cổ Thần lão đệ.
- Thánh Ưng lão cẩu!
Cổ Thần hét lớn:
- Từ lâu ta đã nói qua, kẻ nào có lòng tham đối với Chiến Thần Lệnh của ta, các ngươi không thể đánh chết được ta, nhất định sẽ có một bàn bản tọa đánh chết đám lão cẩu các ngươi, từng bước từng bước thu thập. Kim Thai lão cẩu là kẻ thứ nhất, Thánh Ưng lão cẩu, ngươi chính là lão cẩu thứ hai ta chém giết.
Cổ Thần chỉ mới mở miệng nói, thân thể chưa hề động đậy, thế nhưng trong thanh âm đã có một cỗ khí thế cực kỳ to lớn, phô thiên cái địa cuồn cuộn áp bức tới, ập thẳng về phía chúng cường giả yêu tộc.
Chúng cường giả yêu tộc tựa hồ có một loại cảm giác, Cổ Thần lúc này chính là đứng trên đám mây bảy màu cuồn cuộn lao tới, thế nhưng một lúc tỉnh thần mới phát hiện, Cổ Thần vẫn chưa động đậy dù chỉ một chút, trong lòng không khỏi hoảng sợ.
Thực lực của Cổ Thần hầu như đã tiếp cận cảnh giới ngôn xuất pháp tùy, thẳng đuổi theo ngay sau chư tử đại tiên hợp đạo thành công.
Bị Cổ Thần nhiều lần mắng là lão cẩu, Thánh Ưng đại vương vô cùng tức giận, thế nhưng lúc này yêu tộc rơi vào thế yếu, trăm triệu lần không phải la đối thủ của ba người Cổ Thần, Ngô Tinh, Long Nguyên.
Hảo hán không ăn thiệt trước mặt, hiện tại Thánh Ưng đại vương suy nghĩ phải hạ thấp tư thái, nói:
- Cổ Thần đạo hữu, mặc dù yêu tộc từng mạo phạm ngươi, thế nhưng hiện tại ngươi cũng không có chuyện gì? Có mâu thuẫn thì mọi người đối mặt nói chuyện rõ ràng, yêu tộc tạo thành bất cứ tổn thất nào đối với ngươi, yêu tộc nhất định bồi thường gấp mười lần, không có địch nhân vĩnh hằng, chỉ có lợi ích vĩnh hằng, Cổ Thần đạo hữu, ngươi nghĩ muốn cái gì? Nếu như có thể hóa giải được thù hận giữa yêu tộc với ngươi, yêu tộc nhất định thỏa mãn!
Thánh Ưng đại vương chọn lọc từ ngữ, không hề nói tới thù hận giữa hắn và Cổ Thần, chỉ nói thù hận giữa yêu tộc và Cổ Thần, khiến chính mình và toàn bộ yêu tộc buộc chặt một chỗ.
- Thứ ta muốn chính là một cái mạng chó của lão cẩu ngươi.
Thanh âm của Cổ Thần lăng lệ, quát lớn:
- Thánh Ưng lão cẩu, bản tọa không dùng Cửu Sát Đô Thiên đại trận, bằng vào thực lực bản thân nhất quyết tử chiến với ngươi, nếu như ngươi có thể chiến thắng được ta, bút cừu hận này hủy bỏ, nếu như ngươi bại dưới tay ta, như vậy cái mạng chó của ngươi nhất định chấm dứt, lão cẩu, ngươi có dám đánh với ta một trận?
Đang lúc Cổ Thần nói chuyện, khẽ phất tay, Dương Châu đại vu, Kim Mãng đại vu cùng với bảy vị cường giả Đạo môn khác đều lĩnh hội ý tứ của Cổ Thần, nhất thời triệt tiêu Cửu Sát Đô Thiên đại trận, tu vi của Cổ Thần nhất thời lui trở về Hư Không trung kỳ, thực lực giảm xuống không chỉ mười lần, trở về trình độ gần như tương đương với cường giả cái thế tầng thứ nhất.
Hư Không trung kỳ so sánh với Hợp Đạo sơ kỳ có khác biệt giống như trên trời và dưới đất, thế thực lực của Cổ Thần giữa hai cảnh giới này mặc dù có khác biệt, nhưng còn chưa tới trình độ quá mức khủng bố.
Đây là bởi vì Cổ Thần mượn vào Cửu Sát Đô Thiên đại trận đề cao tu vi, chỉ là tu vi đề cao, thực lực vì tu vi tăng trưởng mà tăng trưởng, còn thực lực chân chính của Cổ Thần lại không phụ thuộc quá lớn vào tu vi, mà là lực lượng tứ đại bản nguyên cùng với mấy con bài sát thủ của hắn.
Tu vi đề cao tới Hợp Đạo sơ kỳ, lực lượng tứ đại bản nguyên trong cơ thể Cổ Thần vẫn giống như khi còn tại Hư Không trung kỳ, không hề có bao nhiêu biến hóa, biến hóa duy nhất chính là tu vi đề cao từ Hư Không trung tăng vọt lên tới Hợp Đạo sơ kỳ, Cổ Thần tại thời điểm Hư Không trung kỳ đã có thực lực tương đương với Hợp Đạo sơ kỳ.
Vì vậy, biến hóa thực lực cũng không quá mức to lớn giống như khác biệt giữa Hư Không trung kỳ thông thường và Hợp Đạo sơ kỳ.
Ví dụ như Cổ Thần đã từng tại thời điểm các cường giả yêu tộc Ngọc Kình Vương, Thạch Hầu Vương thi triển Cửu Sát Đô Thiên đại trận, tu vi đạt tới Hư Không hậu kỳ, thế nhưng thực lực khi đó so với cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ thông thường còn kém hơn một chút.
Mà hiện tại, tu vi của Cổ Thần mới chỉ là Hư Không trung kỳ, thực lực lại tương đương với cường giả cái thế tầng thứ nhất, so với trước đây mượn Cửu Sát Đô Thiên đại trận đề cao tới Hư Không trung kỳ có thực lực cao hơn rất nhiều, bởi vì trong cơ thể Cổ Thần đã có nhiều hơn một loại bản nguyên là kim chi bản nguyên, đồng thời đối với dung hợp tứ đại bản nguyên so với trước kia đã sâu sắc hơn rất nhiều.