"Chị, chị không sao chứ?"
"Em sao rồi?"
Tôi nghĩ đến phải sống và thở cùng bầu không khí với 2 người vô sỉ này thì liền muốn khùng rồi.
Hai con người này vẫn cứ luyên thuyên mãi.
Họ nghĩ tôi chưa phát hiện được những chuyện họ làm sau lưng tôi thật ghê tởm.
Mãi cho đến khi nghe tiếng mở cửa.
Mẹ tôi bước vào:
"Mỹ Lệ đến rồi.
Hôm nay, con không phải đi học sao?"
"Con được nghỉ.
Để con trông chị.
Mẹ về nghỉ ngơi đi."
"Thôi mẹ ở đây được rồi.
Con cứ về nhà trước đi."
"Dạ, được.
Con về chuẩn bị ít áo quần cho mẹ và chị.
Nấu đồ bồi bổ cho chị Hai luôn.
Tí con quay lại."
Tôi luôn nghĩ đứa em gái ngoan ngoãn của mình thật dễ thương và hiểu chuyện.
Bây giờ, tôi chỉ cảm thấy nó thật giả tạo.
Tôi đứng dậy mò tới cánh cửa định gọi y tá.
Vừa mở ra nghe tiếng nói chuyện của 2 người.
"Mẹ muốn bế cháu.
Con cũng 28 tuổi rồi.
Nên kiếm 1 người vợ.
Mấy bạn con nhìn mà xem ai cũng có con rồi."
"Mẹ chuyện này về nhà rồi nói.
Con chưa muốn lấy vợ."
Họ vẫn đôi co với nhau.
Tôi cũng không cố tình nghe lén.
Chẳng quan tiếng của họ khá to.
Y tá trực đi ngang quanh.
Tôi được y tá đỡ vào phòng.
Khi anh khám cho tôi.
Y tá ra ngoài lấy thuốc.
Tôi quyết định nói chuyện với anh:
"Tôi muốn làm 1 giao dịch với anh?"
Anh kinh ngạc:
"Cô muốn giao dịch với tôi?"
Tôi gật đầu.
"Đúng."
Anh mở to mắt ra nhìn cẩn thận vào tôi.
Nghi ngờ hỏi:
"Cô có hiểu mình đang nói gì không?"
Tôi chậm rãi nói như đang nói chuyện bình thường:
"Tôi sẽ lấy anh."
Anh khẽ cười:
"Cô dựa vào đâu?"
Tôi tức giận với cái giọng diệu xem thường của anh:
"Tôi bị mù.
Chứ không có bị điên."
Tôi nói tiếp:
"Tôi có thể sinh con."
"Cô nghe lén tôi nói chuyện."
Tôi hứa vào vấn đề trọng tâm:
"Mẹ anh cần cháu.
Anh cần 1 người vợ."
Anh nhăn mày.
Thử xem cô muốn gì:
"Điều kiện của cô là gì?"
Tôi dứt khoát nói nhanh:
"Tôi muốn 1 nơi ở.
Một y tá chăm sóc đặc biệt."
Anh cũng bất ngờ nhưng có thể được điều cô muốn nói.
Anh cũng muốn nhanh chóng giải quyết vấn đề mẹ anh cứ mãi bắt anh đi xem mắt.
Đúng là bây giờ anh cần 1 người vợ.
"Được."
Thế là hiệp định được bắt đầu.
Giao dịch thành công.
Cô ngồi cười như điên dại.
Hóa ra tất cả điều là giả tạo.
Chỉ là vở kịch họ tự tạo ra nhằm tẩy não của cô.
Gia đình của Hạ Tuyết Băng có một công ty bách hóa lớn ở tỉnh Tinh Hoa.
Mẹ là Đỗ Ngọc người phụ nữ quyền lực nhất trong nhà.
Ba là Hạ Nhiên.
Gồm:
Chị hai Hạ Tuyết Nhu là đại tiểu thư sở hữu công ty riêng là Tinh Thần.
Đại tiểu thư 30 tuổi xinh đẹp - tài năng - độc lập.
Thừa hưởng nét đẹp của mẹ.
Bản lĩnh quyết đoán 18 tuổi nhanh chóng trụ vững 1 phương ở tỉnh Tinh Hoa.
Năm 25 tuổi tự bản thân xây dựng nên Tinh Thần phát triển đến Thành phố A.
Chi nhánh nhỏ lẻ ở Thành Phố B.
Chồng của đại tiểu thư là Hắc Phong.
Bang chủ ngầm của Địa Tây.
Đại thiếu gia của công ty nhỏ Sơn Long.
Chị ba Hạ Tuyết Lan là nhị tiểu thư cũng sở hữu công ty quy mô nhỏ hơn Tinh Hải.
Nhị tiểu thư cũng không chịu thua kém.
Với đầu óc thông minh - thanh tú 20 tuổi cũng dần dần nắm trong tay một phần ở tỉnh Tinh Hoa.
Sau đó, chị ba 27 tuổi cũng đuổi kịp đại tiểu thư đến Thành phố A và B.
Chồng của nhị tiểu thư là Trình Cẩm.
Thiếu gia của tập đoàn số 1 tài chính của Thành phố A.
Sở hữu 5 khách sạn lớn hàng đầu ở đây.
Hạ Tuyết Băng - Tam tiểu thư thì làm Giám đốc - Tư vấn cho Tinh Hoa.
Tam tiểu thư mang dáng vẻ bề ngoài yểu điệu thục nữ nhưng luôn khiến người ta bất ngờ vì tính cách lạnh lùng.
Mỗi lời nói đều nhanh - gọn - lẹ và dứt khoát đơn giản.
Từ nhỏ 16 tuổi đã thâu tóm nắm trong tay nhiều công ty con của Thiên Ngọc.
Lục Từ Quân chồng của cô.
Nhị thiếu gia của tập đoàn Kính Lam sở hữu chuỗi Nhà Hàng Đệ Nhất.
Quý công tử duy nhất trong nhà Hạ Tử Hạo.
Tiểu đệ tử Hạo 20 tuổi là sở hữu số tài sản khổng lồ.
Đại ca của bang Bạch Long.
Tương lai là người kế thừa công ty Thiên Ngọc.
Vợ của Tử Hạo là con gái cưng của Bí thư tỉnh Tinh Hoa.
Em gái Hạ Tuyết Chi và em út Hạ Tuyết Nhi.
Phải kể đến tiểu sử xưa kia của Bà Ngọc.
Mẹ của cô từ hai bàn tay trắng mở một tiệm bách hóa nhỏ rồi trải rộng các chi nhánh bách hóa khắp tỉnh Tinh Hoa.
Xây dựng chuỗi cửa hàng thành công ty bách hóa Thiên Ngọc hàng ở đầu ở đây.
Âm thầm nắm trong tay một nửa bất động sản ở tỉnh này.
Chưa kể, mối quen biết rộng rãi khắp nơi khiến mọi người phải nên mặt 3 phần.
Một gia đình nhỏ nhìn bề ngoài rất đơn giản.
Bên trong lại khiến người ta kinh hãi đến trợn mắt.
"Em sao rồi?"
Tôi nghĩ đến phải sống và thở cùng bầu không khí với 2 người vô sỉ này thì liền muốn khùng rồi.
Hai con người này vẫn cứ luyên thuyên mãi.
Họ nghĩ tôi chưa phát hiện được những chuyện họ làm sau lưng tôi thật ghê tởm.
Mãi cho đến khi nghe tiếng mở cửa.
Mẹ tôi bước vào:
"Mỹ Lệ đến rồi.
Hôm nay, con không phải đi học sao?"
"Con được nghỉ.
Để con trông chị.
Mẹ về nghỉ ngơi đi."
"Thôi mẹ ở đây được rồi.
Con cứ về nhà trước đi."
"Dạ, được.
Con về chuẩn bị ít áo quần cho mẹ và chị.
Nấu đồ bồi bổ cho chị Hai luôn.
Tí con quay lại."
Tôi luôn nghĩ đứa em gái ngoan ngoãn của mình thật dễ thương và hiểu chuyện.
Bây giờ, tôi chỉ cảm thấy nó thật giả tạo.
Tôi đứng dậy mò tới cánh cửa định gọi y tá.
Vừa mở ra nghe tiếng nói chuyện của 2 người.
"Mẹ muốn bế cháu.
Con cũng 28 tuổi rồi.
Nên kiếm 1 người vợ.
Mấy bạn con nhìn mà xem ai cũng có con rồi."
"Mẹ chuyện này về nhà rồi nói.
Con chưa muốn lấy vợ."
Họ vẫn đôi co với nhau.
Tôi cũng không cố tình nghe lén.
Chẳng quan tiếng của họ khá to.
Y tá trực đi ngang quanh.
Tôi được y tá đỡ vào phòng.
Khi anh khám cho tôi.
Y tá ra ngoài lấy thuốc.
Tôi quyết định nói chuyện với anh:
"Tôi muốn làm 1 giao dịch với anh?"
Anh kinh ngạc:
"Cô muốn giao dịch với tôi?"
Tôi gật đầu.
"Đúng."
Anh mở to mắt ra nhìn cẩn thận vào tôi.
Nghi ngờ hỏi:
"Cô có hiểu mình đang nói gì không?"
Tôi chậm rãi nói như đang nói chuyện bình thường:
"Tôi sẽ lấy anh."
Anh khẽ cười:
"Cô dựa vào đâu?"
Tôi tức giận với cái giọng diệu xem thường của anh:
"Tôi bị mù.
Chứ không có bị điên."
Tôi nói tiếp:
"Tôi có thể sinh con."
"Cô nghe lén tôi nói chuyện."
Tôi hứa vào vấn đề trọng tâm:
"Mẹ anh cần cháu.
Anh cần 1 người vợ."
Anh nhăn mày.
Thử xem cô muốn gì:
"Điều kiện của cô là gì?"
Tôi dứt khoát nói nhanh:
"Tôi muốn 1 nơi ở.
Một y tá chăm sóc đặc biệt."
Anh cũng bất ngờ nhưng có thể được điều cô muốn nói.
Anh cũng muốn nhanh chóng giải quyết vấn đề mẹ anh cứ mãi bắt anh đi xem mắt.
Đúng là bây giờ anh cần 1 người vợ.
"Được."
Thế là hiệp định được bắt đầu.
Giao dịch thành công.
Cô ngồi cười như điên dại.
Hóa ra tất cả điều là giả tạo.
Chỉ là vở kịch họ tự tạo ra nhằm tẩy não của cô.
Gia đình của Hạ Tuyết Băng có một công ty bách hóa lớn ở tỉnh Tinh Hoa.
Mẹ là Đỗ Ngọc người phụ nữ quyền lực nhất trong nhà.
Ba là Hạ Nhiên.
Gồm:
Chị hai Hạ Tuyết Nhu là đại tiểu thư sở hữu công ty riêng là Tinh Thần.
Đại tiểu thư 30 tuổi xinh đẹp - tài năng - độc lập.
Thừa hưởng nét đẹp của mẹ.
Bản lĩnh quyết đoán 18 tuổi nhanh chóng trụ vững 1 phương ở tỉnh Tinh Hoa.
Năm 25 tuổi tự bản thân xây dựng nên Tinh Thần phát triển đến Thành phố A.
Chi nhánh nhỏ lẻ ở Thành Phố B.
Chồng của đại tiểu thư là Hắc Phong.
Bang chủ ngầm của Địa Tây.
Đại thiếu gia của công ty nhỏ Sơn Long.
Chị ba Hạ Tuyết Lan là nhị tiểu thư cũng sở hữu công ty quy mô nhỏ hơn Tinh Hải.
Nhị tiểu thư cũng không chịu thua kém.
Với đầu óc thông minh - thanh tú 20 tuổi cũng dần dần nắm trong tay một phần ở tỉnh Tinh Hoa.
Sau đó, chị ba 27 tuổi cũng đuổi kịp đại tiểu thư đến Thành phố A và B.
Chồng của nhị tiểu thư là Trình Cẩm.
Thiếu gia của tập đoàn số 1 tài chính của Thành phố A.
Sở hữu 5 khách sạn lớn hàng đầu ở đây.
Hạ Tuyết Băng - Tam tiểu thư thì làm Giám đốc - Tư vấn cho Tinh Hoa.
Tam tiểu thư mang dáng vẻ bề ngoài yểu điệu thục nữ nhưng luôn khiến người ta bất ngờ vì tính cách lạnh lùng.
Mỗi lời nói đều nhanh - gọn - lẹ và dứt khoát đơn giản.
Từ nhỏ 16 tuổi đã thâu tóm nắm trong tay nhiều công ty con của Thiên Ngọc.
Lục Từ Quân chồng của cô.
Nhị thiếu gia của tập đoàn Kính Lam sở hữu chuỗi Nhà Hàng Đệ Nhất.
Quý công tử duy nhất trong nhà Hạ Tử Hạo.
Tiểu đệ tử Hạo 20 tuổi là sở hữu số tài sản khổng lồ.
Đại ca của bang Bạch Long.
Tương lai là người kế thừa công ty Thiên Ngọc.
Vợ của Tử Hạo là con gái cưng của Bí thư tỉnh Tinh Hoa.
Em gái Hạ Tuyết Chi và em út Hạ Tuyết Nhi.
Phải kể đến tiểu sử xưa kia của Bà Ngọc.
Mẹ của cô từ hai bàn tay trắng mở một tiệm bách hóa nhỏ rồi trải rộng các chi nhánh bách hóa khắp tỉnh Tinh Hoa.
Xây dựng chuỗi cửa hàng thành công ty bách hóa Thiên Ngọc hàng ở đầu ở đây.
Âm thầm nắm trong tay một nửa bất động sản ở tỉnh này.
Chưa kể, mối quen biết rộng rãi khắp nơi khiến mọi người phải nên mặt 3 phần.
Một gia đình nhỏ nhìn bề ngoài rất đơn giản.
Bên trong lại khiến người ta kinh hãi đến trợn mắt.