Chúa Tể Chi Vương

Chương 1254: Tiếp tục trùng kích

Thần vực Man Hoang, lãnh địa Linh Tộc…

Bên trên tòa cung điện của Triệu Phong, đạo vòng xoáy ngũ sắc thật lớn kia, còn có hư ảnh tòa Thần thai thứ năm vẫn còn chưa ngưng tụ ra xong toàn bộ kia, đột nhiên tản đi!

Hiện tượng này, khiến cho tâm thần tất cả mọi người đang tụ tập ở phụ cận đột nhiên chấn động, hai mắt ngưng trọng.

- Đây là… Chuyện gì xảy ra?

- Dị tượng trùng kích Thần vị, đột nhiên biến mất rồi!

- …

Đám đệ tử vừa mới còn đang khiếp sợ, điên cuồng, nhất thời liền ngây ngẩn cả người.

Triệu Phong rõ ràng sắp thành công đắp nặn ra tòa Thần thai thứ năm, nhưng vì sao thiên địa dị tượng, lại đột nhiên tiêu tán rồi? Bất quá rất nhanh, mọi người liền minh bạch, Triệu Phong tất nhiên là đã trùng kích Thần vị thất bại!

- Ha ha… ta đã nói mà! Tiểu tử này tuyệt đối không có khả năng thành công!

- Trực tiếp chứng đạo Thần vị Ngũ giai? Cái này chỉ có Thiên kiêu mạnh nhất của các Thánh địa mới có thể làm được! Thật là không biết lượng sức!

Thần sắc Trương Vũ Đồng vừa rồi còn buộc chặt, lúc này cũng đã thở phào nhẹ nhõm. Nếu như Triệu Phong trực tiếp chứng đạo Thần vị Ngũ giai, chẳng phải là cùng một cấp bậc với Chuẩn Thần thiên kiêu của các Thánh địa rồi sao? Như vậy cao tầng của Linh Tộc cũng sẽ không tiếp tục ngăn cản chuyện tình giữa hắn và Triệu Vũ Phi nữa.

Thế nhưng, Triệu Phong đã thất bại!

Trương Vũ Đồng nở nụ cười âm lãnh.

- Không đúng! Nếu như đắp nặn Thần thai thất bại, phải là từng tòa lại từng tòa Thần thai liên tiếp tan vỡ. Nhưng cái này lại là hư ảnh năm tòa Thần thai phi thường đột ngột biến mất!

Một bên, ánh mắt Hạ Hầu Vũ khẽ trầm xuống, tỉ mỉ quan sát tòa cung điện trước mắt.

- Không có khả năng! Phong ca sẽ không thất bại!

Ở phương xa, thanh âm của Triệu Vũ Phi đã có chút thất thố.

- Triệu huynh đệ, ngươi rốt cuộc làm sao vậy?

Trong lòng Phan Hạo cũng vạn phần lo lắng.

Trên không trung, rất nhiều cường giả Cổ Thần cũng ngây ngẩn cả người.

- Thiên địa dị tượng biến mất, lẽ nào đã thất bại?

Một gã Cổ Thần Linh Tộc nhíu mày.




Từ dị tượng lúc trước, hắn có thể thấy được, Triệu Phong có khả năng rất lớn thành công đắp nặn ra tòa Thần thai thứ năm. Nhưng vì cái gì dị tượng trùng kích Thần vị đột nhiên lại biến mất như vậy…

- Tình huống có chút không đúng! Trong thiên địa tựa hồ vẫn tồn tại cỗ khí tức Thần thai giao hòa cùng thiên địa kia…

Trong lòng Phù Linh Cổ Thần thầm nói, nhưng cũng không quá xác định, bởi vì cỗ khí tức kia thật sự quá nhỏ yếu đi.

o0o

Trong Mộng Cảnh Thái Cổ, ý thức của Triệu Phong trong một trận đau nhức, bắt đầu lâm vào hôn mê. Nhưng cỗ cảm giác đau đớn này chỉ tồn tại trong nháy mắt, ý thức của hắn cũng không thật sự lâm vào ngủ say, rất nhanh đã thức tỉnh trở lại.

- Đây là…

Trong nháy mắt ý thức Triệu Phong khôi phục trở lại, trong lòng hắn liền hiện lên vẻ kinh sợ. Hắn phát hiện, linh hồn ý thức của chính mình đã không còn ở trong bản thể nữa, mà đã sáp nhập vào không gian của Mộng Cảnh Thái Cổ!

Tất cả mọi sự vật trong phương viên trăm vạn dặm đều nằm trong sự khống chế của hắn! Đồng thời, phạm vi chưởng khống này lại còn đang không ngừng mở rộng!

- Không tốt! Bản thể của ta! Thần thai!

Ý thức của Triệu Phong lập tức nhìn kỹ về phía một mảnh sâm lâm hắc sắc.

Hiện tại linh hồn ý thức của hắn đã sáp nhập vào trong Mộng Cảnh Thái Cổ, mà thân thể của hắn liền trở thành vật vô chủ! Không có ý niệm chỉ đạo, tất cả lực lượng trong cơ thể không hề chịu bất luận cái gì khống chế, việc đắp nặn Thần thai cũng sẽ bỏ dở giữa chừng, cuối cùng thất bại trong gang tấc!

Thế nhưng, khi ý niệm Triệu Phong ngưng tụ đến mảnh sâm lâm hắc sắc kia, ý niệm của hắn nhất thời bị mái tóc trên người mình hấp dẫn. Những sợi tóc trên đầu thuần một mảnh ngân sắc sáng rọi, lại phảng phất như lưu động bên trong hư không vậy, hiện lên quang trạch mộng huyễn đủ mọi màu sắc.

Sau đó, ý thức của Triệu Phong lại tụ tập đến vị trí Tả Mâu của hắn. Trạng thái của Tả Mâu giống như đúc một đầu mái tóc ngân sắc mộng huyễn kia của hắn.

Vù vù!

Bỗng nhiên, trong Tả Mâu ngân sắc mộng huyễn kia chợt tràn ngập ra một cỗ quang vụ ngũ quang thập sắc mộng huyễn, bao phủ thân thể của hắn vào bên trong.

Ngay tại lúc này, lấy thân thể của hắn làm trung tâm, một đạo vòng xoáy nguyên khí khổng lồ một lần nữa xuất hiện. Trên vòng xoáy nguyên khí kia phiêu phù năm tòa Thần thai bạch tinh, trên đó lưu động một tầng quang hoa ngũ sắc rực rỡ.

Mà tòa Thần thai phía trên cùng kia vẫn còn kém một tia nữa mới xem như đắp nặn hoàn chỉnh.

- Không ngờ Thần thai cũng không có tan vỡ!

Tâm thần Triệu Phong chấn động, có chút kích động, nhưng càng nhiều hơn lại là nghi hoặc.

Nhưng ngay vào lúc này, một màn khiến cho hắn vô cùng khiếp sợ xuất hiện. Chỉ thấy, tòa Thần thai thứ năm trên hư không kia không ngờ lại đang tự động bổ sung vào, dần dần trở nên hoàn chỉnh.

- Điều này sao có thể? Linh hồn ý thức của ta đã sáp nhập vào Mộng Cảnh Thái Cổ, không có ý niệm chưởng khống, vì sao Thần thai kia còn có thể tiếp tục đắp nặn được nữa?

Vẫn còn trong rung động, ý niệm Triệu Phong chậm rãi thâm nhập vào trong cỗ thân thể xếp bằng ngồi trên mặt đất kia.


- Đây là…

Thần sắc Triệu Phong chấn động.

Chỉ thấy ngay trên vùng đan điền trong thân thể hắn, bên trên năm tòa Thần thai kia đang nhấp nhô một đoàn quang vụ mê ly mộng huyễn. Lúc này, đoàn quang vụ kia đang phiêu phù bên trên tòa Thần thai thứ năm, mà những năng lượng khác bên trong thân thể hắn đang bị đoàn quang vụ mộng huyễn này rút ra, chậm rãi dung nhập vào trong tòa Thần thai thứ năm.

- Lực lượng của Thần Mâu đang giúp ta đắp nặn Thần thai!

Một hồi lâu sau, Triệu Phong mới đưa ra kết luận này.

Cùng lúc đó, hắn vẫn còn cảm giác được, bản thân mình cùng toàn bộ phiến thiên địa của Mộng Cảnh Thái Cổ càng thêm phù hợp, vẫn đang dung hợp cùng một chỗ.

Cái loại cảm giác này, thật giống như là phiến thiên địa này vốn dĩ chính là thân thể của hắn vậy!

- Xem ra, Thần Mâu của ta đang từ từ thức tỉnh, quyền chưởng khống của ta đối với Mộng Cảnh Thái Cổ cũng đang không ngừng tăng lên!

Triệu Phong vô cùng kinh hỉ.

Lúc này, hắn chính là chúa tể của phiến thiên địa này. Triệu Phong không nói hai lời, đem nguyên khí thiên địa trong phương viên trăm vạn dặm tụ tập lại xung quanh thân thể.

Đồng thời, hắn còn đem một đầu Thần Tinh Mạch Hạ phẩm khác cách nơi này mấy mươi vạn dặm, di động đến dưới lòng đất phiến sâm lâm hắc sắc kia.

- Không biết, lần này Thần Mâu dị biến sẽ mang đến cho ta năng lực mới gì?

Thời điểm này, Triệu Phong rốt cuộc có thể buông xuống Thần thai, nghĩ đến vấn đề này. Lần này Thần Mâu dị biến rất kỳ quái, hắn cũng không lâm vào ngủ say, mà là ý chí linh hồn lại còn dung nhập vào Mộng Cảnh Thái Cổ…

Cho nên, hắn không để ý đến tình huống đang phát sinh trong Không gian Thần Mâu.

Hô hưu hưu!

Trong Không gian Thần Mâu, khỏa kim cầu thần bí kia đang không ngừng xoay tròn, từ trong đó tản ra từng mảnh từng mảnh quang vụ mê ly mộng huyễn. Mà bản thân khỏa kim cầu này đã lột xác làm một khỏa ngân cầu mộng huyễn.

Bỗng nhiên, trên khỏa ngân cầu mộng huyễn kia chợt xuất hiện một quang điểm rực rỡ. Sau đó, điểm sáng kia chợt chậm rãi kéo dài ra, biến thành một đoạn thẳng ngắn nhỏ, tựa hồ như muốn xoay quanh một bộ đồ án gì đó.

o0o

Điểm liên tiếp giữa Mộng Cảnh Thái Cổ cùng Thần vực Man Hoang chính là Tả Mâu của Triệu Phong. Mà hiện tại, Tả Mâu của hắn đang trong quá trình lột xác, cỗ lực lượng bản nguyên Thần Mâu kia đã ngăn cách hết thảy thiên địa tinh hoa hấp thụ đến từ Thần vực Man Hoang.

Bởi vậy, trong Thần vực Man Hoang cũng không tiếp tục xuất hiện dị tượng trùng kích Thiên giai Thần vị nữa.

- Ha ha… không ngờ hắn lại đi trùng kích tòa Thần thai thứ năm! Thật là không biết sống chết!


- Hiện tại đã thất bại, hắn cũng không dám hiện thân nữa!

- …

Đoàn người mới vừa rồi bị Triệu Phong dọa cho không nhẹ, lúc này lập tức bắt đầu châm chọc.

- Ân? Cỗ khí tức này!

Ánh mắt Trương Vũ Đồng chợt lóe lên. Ngay tại vừa rồi, hắn bỗng nhiên phát hiện ra một chút thiên địa dị động. Một cỗ khí tức kỳ dị đột nhiên dâng lên.

- Làm sao có thể? Đây là cỗ khí tức Thần vị mà chỉ khi trùng kích Thần vị, giao hòa cùng thiên địa, đạt được Thần vực Man Hoang công nhận!

Trong lòng Trương Vũ Đồng đột nhiên run lên.

Không phải đã thất bại rồi sao? Vì sao cỗ khí tức này vẫn còn tồn tại?

Cùng lúc đó, một vài Đệ tử Hạch tâm khác hoặc là đám người có Thần thức cường đại, quan sát nhạy cảm, cũng dần dần phát hiện ra điểm này. Sắc mặt tất cả mọi người khẽ trầm xuống, không ai mở miệng nói gì.

Trên bầu trời, sắc mặt mấy vị Cổ Thần cũng khẽ biến, lộ ra vẻ nghi hoặc.

- Hình như hắn vẫn chưa có thất bại…

Phù Linh Cổ Thần bình thản lên tiếng.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Một gã Cổ Thần Linh Tộc nghi hoặc hỏi.

Bên cạnh đó, ánh mắt Dạ Long Cổ Thần liên tục lấp lánh tử quang.

- Tiểu tử này rõ ràng có thể trùng kích đến Thần vị Ngũ giai, thế nhưng cuối cùng rốt cuộc đã xảy ra biến cố gì, khiến cho thiên địa dị tượng biến mất? Nhưng cỗ khí tức Thần vị được thiên địa công nhận này, lại không có biến mất…

Dạ Long Cổ Thần khẽ suy tư trong chốc lát, bỗng nhiên mở miệng:

- Các vị, ta cáo từ trước!

Sưu!

Trong nháy mắt Dạ Long Cổ Thần biến mất không thấy đâu nữa.

Nếu như Triệu Phong trùng kích Thần vị thất bại, Dạ Long Cổ Thần xuất thủ giết chết hắn, Linh Tộc cũng sẽ không nói cái gì. Thế nhưng trực giác nói cho hắn biết, Triệu Phong trùng kích Thần vị, tựa hồ còn chưa kết thúc. Như vậy, Triệu Phong rất có thể sẽ chứng đạo Thần vị Ngũ giai! Đến lúc đó, hắn muốn giết Triệu Phong, Linh Tộc nhất định sẽ ngăn cản!

Bởi vậy, Dạ Long Cổ Thần quyết định tạm thời rời đi, âm thầm quan sát. Bất luận Triệu Phong thành công hay là thất bại, hắn nhất định cũng sẽ giết chết Triệu Phong.

Dạ Long Cổ Thần rời đi, đám Cổ Thần Linh Tộc cũng không thèm để ý tới. Hiện tại, bọn họ đang cẩn thận quan sát tòa cung điện kia của Triệu Phong, hy vọng còn có thể nhìn ra một ít gì đó.

- Trương huynh? Tiểu tử kia đã trùng kích Thần vị thất bại, chúng ta còn ở lại chỗ này làm gì nữa?

Vẻ mặt Kim Uy tươi cười, nghi hoặc hỏi.

- A! Ta biết rồi! Nhất định là Trương huynh đang đợi tiểu tử kia đi ra, sau đó hung hăng nhục nhã hắn một phen!




Khóe miệng Kim Uy lộ ra một nụ cười tàn nhẫn.

- Câm miệng!

Trương Vũ Đồng quát lạnh một tiếng, hai mắt tiếp tục nhìn chằm chằm về phía tòa cung điện kia.

- Ngươi…

Sắc mặt Kim Uy đại biến, muốn tức giận, nhưng lại nhịn được. Bối cảnh phía sau hắn cường đại hơn so với Trương Vũ Đồng, nhưng mà thiên phú cùng thực lực của hắn, vẫn còn xa không bằng Trương Vũ Đồng!

Mặt khác, Kim Uy cũng phát hiện ra có cái gì đó không đúng. Triệu Phong rõ ràng đã trùng kích Thần vị thất bại, nhưng vì cái gì đám người bốn phía cũng không có rời khỏi, trái lại bộ dáng còn như là suy nghĩ sâu xa ngưng trọng như vậy?

Hô!

Ngay vào lúc này, từ trong tòa cung điện của Triệu Phong chợt tản mát ra một cỗ khí tức Thần vị thiên địa càng thêm nồng nặc.

Ánh mắt Trương Vũ Đồng ngưng đọng, sắc mặt càng thêm thâm trầm. Hiện tại, hắn vững tin, Triệu Phong vẫn còn đang trùng kích Thần vị!

Theo cỗ khí tức Thần thai giao hòa cùng thiên địa này càng thêm rõ ràng hơn, xung quanh lại có thêm một vài người phát hiện ra điểm này.

o0o

Mộng Cảnh Thái Cổ…

- Ha ha… tòa Thần thai thứ sáu!

Toàn bộ phiến thiên địa chợt vang lên một đạo thanh âm cười to. Giống như là trời xanh đang cười to vui vẻ vậy. Loại dị tượng kỳ quái này khiến cho các chủng tộc Thái Cổ phụ cận kinh hãi khiếp đảm một trận.

Vù vù!

Trong sâm lâm hắc sắc, vòng xoáy nguyên khí ngũ sắc kia điên cuồng vận chuyển, trên đó thình lình xuất hiện khung ảnh tòa Thần thai thứ sáu!

- Cho dù là ta, cũng không nắm chắc có thể đắp nặn ra sáu tòa Thần thai! Nhưng mà hiện tại Thần Mâu dị biến, ý chí linh hồn của ta sáp nhập vào không gian Mộng Cảnh Thái Cổ, Thần Mâu lại giúp ta thành công ngưng tụ ra tòa Thần thai thứ sáu! Hết thảy chuyện này, thật là không thể tưởng tượng a!

Thần Linh Nhãn lại một lần nữa mang đến cho hắn sự trợ giúp cực lớn, đem tòa Thần thai thứ sáu mà ngay cả Triệu Phong cũng không nắm chắc có thể đắp nặn, lại đắp nặn ra!

- Chỉ riêng tòa Thần thai thứ sáu này, cũng đã là sự vui mừng thật lớn! Không biết lần này Tả Mâu dị biến, sẽ khiến cho Thần Linh Nhãn của ta phát sinh biến hóa gì nữa?

Trong lòng Triệu Phong có chút mong đợi.

Thế nhưng bỗng nhiên lúc này, não hải Triệu Phong lại một lần nữa ầm ầm chấn động, ý thức ngốc trệ.

- Cái này… Đây là…

Lần này, thanh âm Triệu Phong cũng đã có chút run rẩy.

Chỉ thấy, trên bầu trời sâm lâm hắc sắc kia, bên trên tòa Thần thai thứ sáu, hư ảnh hình dáng bên ngoài tòa Thần thai thứ bảy đang chậm rãi thành hình!

Hình dáng tòa Thần thai thứ bảy kia giống như hư ảnh mộng huyễn vậy, liên tục lấp lánh, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có thể tan vỡ…

back top