Trong lòng đám người Cự Thần Tộc vốn cũng bức thiết muốn tiến vào trong cổ bảo, tuy rằng không ai biết bên trong đó tồn tại cái gì, tính nguy hiểm quá lớn, nhưng nếu để cho bên phía Cổ Hồn Điện càng cường đại hơn, kẻ bất lợi nhất chính là Cự Thần Tộc! Hơn nữa hiện tại bọn họ đã không thể rời khỏi phiến không gian này, không bằng buông tay liều mạng một trận.
Sự cường đại của Triệu Phong đã thâm nhập trong lòng bọn họ, nếu như Triệu Phong cũng nguyện ý cùng ở lại, như vậy năng lực tự vệ của bọn họ sẽ càng lớn hơn.
Sau đó, đám người Triệu Phong chậm rãi tiếp cận tòa cổ bảo kia, lựa chọn một địa phương đổ nát, trực tiếp nhảy vào trong đó.
Trải qua một trận thời không thác loạn, mọi người đột nhiên cảm giác thời không áp chế trên toàn thân lại càng cường đại hơn, thân thể đột nhiên trầm xuống. Trong này một mảnh mênh mang, quái thạch đầy mặt đất, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy một vài cành cây ngọn cỏ, nhưng tất cả cũng đều đã khô kiệt từ lâu rồi.
- Cảnh vật hoang vu như thế này, lại tản ra lực lượng Thời Gian cường đại như vậy!
Ánh mắt Tân Vô Ngân khẽ trầm xuống. Thời điểm mọi người vừa mới tiến vào trong này, cỗ áp chế kia đột nhiên đã ập mặt mà tới, vô cùng cường hãn. Hai người Vân Thải Cổ Thần cùng Phá Nhạc Cổ Thần có cảm giác giống như thân thể rơi vào vũng bùn, bước đi khó khăn.
Triệu Phong thoáng vận chuyển Thần lực Hỗn Nguyên thâm ngân vẫn đục, nhất thời cảm giác dễ dàng hơn rất nhiều. Đồng thời, lực lượng Thời Gian vô hình trong thiên địa cũng bị Thần lực Hỗn Nguyên hấp thu dung nạp, tăng cường uy lực của bản thân.
- Nơi này rốt cuộc là địa phương nào? Thời không áp chế mạnh mẽ như vậy!
Sắc mặt Phá Nhạc Cổ Thần đỏ bừng, vội vàng vận chuyển huyết mạch Cự Thần Tộc, mới cảm giác khá hơn một chút.
- Trình Vân Cổ Thần có lẽ đang ở phía trước!
Tân Vô Ngân thông qua lệnh bài truyền tin cảm ứng, trực tiếp nói. Trình Vân Cổ Thần đang ở cùng một chỗ với Mảnh vỡ Tổ khí, mà đám người Cổ Hồn Điện lại đang đuổi theo Mảnh vỡ Tổ khí.
Sau đó, đám người Triệu Phong cẩn thận hành động. Đầu tiên, thời không áp chế nơi đây rất mạnh, nói cách khác, thực lực của mọi người bị giảm xuống. Mặt khác, cũng phải đề phòng đám người Cổ Hồn Điện cùng Mảnh vỡ Tổ khí kia tập kích. Thời kỳ hoàn chỉnh, Mảnh vỡ Tổ khí kia chính là Tổ khí Thời Gian hệ, ở nơi này hẳn là không bị chút ảnh hưởng nào. Mà Vũ Hành thôi động lực lượng Thái Cổ Tộc, lại càng là ngạo nghễ bá đạo, không đếm xỉa tất cả.
Thời Không Áo Nghĩa áp chế ở nơi đây thập phần khổng lồ, tốc độ tiến tới của mọi người thập phần chậm chạp. Nếu như dốc toàn lực chống lại cỗ áp chế này, dĩ nhiên có thể khiến tốc độ tăng lên, nhưng nếu làm như vậy thì lại tiêu hao quá lớn.
Một ngày sau…
- Chậm đã!
Triệu Phong đột nhiên thốt lên. Trong phiến không gian này, mọi người bị áp chế cường đại trước giờ chưa từng có. Mà Thần Linh Nhãn của hắn bị áp chế tương đối nhỏ hơn một chút.
- Tình huống như thế nào?
Mọi người lập tức dừng lại. Bọn họ thập phần hiểu rõ sự lợi hại của huyết mạch nhãn đồng của Triệu Phong.
- Đám người Cổ Hồn Điện đang ở phía trước!
Triệu Phong khẽ thấp giọng nói. Sắc mặt những người còn lại nhất thời đại biến. Cổ Hồn Điện và Cự Thần Tộc vẫn luôn là địch nhân, chỉ bất quá bởi vì Mảnh vỡ Tổ khí xuất hiện, khiến cho bọn chúng tạm thời chuyển dời mục tiêu đi mà thôi. Nếu như hiện tại bọn họ lại chủ động tiếp cận đám người Cổ Hồn Điện, nhất định sẽ bị đối phương toàn lực tấn công.
- Bọn chúng đã dừng lại rồi!
Triệu Phong tiếp tục nói lần nữa.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Đám người Cự Thần Tộc nghĩ mãi không ra nguyên nhân. Theo lý thuyết, với thực lực của đám người Cổ Hồn Tộc cộng thêm Vũ Hành, bọn chúng cũng không cần phải sợ Mảnh vỡ Tổ khí, nhưng không ngờ đối phương lại dừng lại, không tiếp tục truy đuổi nữa.
o0o
- Trực tiếp giết qua, đoạt lấy Mảnh vỡ Tổ khí là được a!
Ngục Hải Cổ Thần có chút nôn nóng, nói.
- Không vội!
Sắc mặt Vũ Hành bình thản, ánh mắt nhìn chằm chằm về phương xa.
Chỉ thấy tại trung tâm một mảnh bình nguyên trống trải, có một gốc cổ mộc che trời to lớn khôn cùng đứng sừng sững ở nơi đó. Toàn thân gốc cổ mộc một màu xám trắng, tản ra khí tức tang thương cổ lão, phảng phất như là trung tâm của phiến không gian này, dẫn động lực lượng Thời Gian của thiên địa. Nhưng trên gốc cổ mộc che trời kia lại không có một phiến lá cây nào, rất nhiều bộ phận của nó cũng đã thối rữa, cành cây khô quắt rụng đầy trên đất, nhìn qua giống như sắp sửa héo rũ chết khô đến nơi vậy. Mà ngay dưới tàng cây của gốc cổ mộc kia, Trình Vân Cổ Thần đang ngồi xếp bằng ở đó, Mảnh vỡ Tổ khí cũng đang phiêu phù ở một bên.
Ba vị Bán Bộ Thần Chủ đều lộ ra thần sắc kinh nghi.
- Đây rốt cuộc là loại cây gì vậy?
Hàn Ngọc Cổ Thần chợt mở miệng hỏi. Cho dù Mảnh vỡ Tổ khí liên thủ với Trình Vân Cổ Thần, cũng xa xa không phải là đối thủ của bọn chúng. Nhưng hiện tại Vũ Hành lại không lựa chọn tiến công, như vậy nguyên nhân chỉ có thể bởi vì gốc cổ mộc xám trắng kia. Gốc cổ mộc kia nhìn qua tựa hồ như sắp sửa héo rũ chết khô, nhưng tất cả lực lượng Thời Gian trong thiên địa cũng mơ hồ lấy gốc cổ mộc xám trắng kia làm trung tâm, bởi vậy có thể khẳng định gốc cổ mộc kia tuyệt đối không phải là một gốc cây bình thường.
- Sở dĩ Mảnh vỡ Tổ khí trấn thủ nơi này không chịu rời đi, chính là bởi vì gốc Thời Gian Chi Thụ kia! Nó chính là hạch tâm của toàn bộ phiến không gian này!
Vũ Hành khẽ cười nhạt một tiếng.
- Thời Gian Chi Thụ? Hạch tâm của phiến không gian này?
Sắc mặt ba người Cổ Hồn Điện lộ ra thần sắc nghi hoặc.
- Chỉ tiếc, gốc Thời Gian Chi Thụ kia đã sắp sửa chết khô rồi, nếu không, chỉ cần chúng ta nắm trong tay Thời Gian Chi Thụ, chính là tương đương với nắm trong tay toàn bộ phiến không gian này!
Vũ Hành thở dài một tiếng. Nắm trong tay toàn bộ phiến không gian này, sẽ không bị quy tắc nơi đây áp chế, thậm chí thực lực có thể được tăng phúc nữa. Đến lúc đó, toàn bộ những trân tài ở trong này, không phải là tùy tiện cho mọi người ngắt lấy sao? Nhưng đáng tiếc chính là, gốc Thời Gian Chi Thụ kia tựa hồ như sắp sửa héo rũ chết khô rồi, nếu như bọn chúng cưỡng ép khống chế nó, rất có thể sẽ khiến cho phiến không gian này lập tức bị hủy diệt luôn.
- Trước dừng lại ở chỗ này một hồi, điều chỉnh trạng thái đến đỉnh phong rồi tính tiếp!
Sau khi Vũ Hành nói xong, thân hình liền trực tiếp biến mất, tiến vào không gian tu luyện đơn độc của mình.
- Trong Thời Gian Chi Thụ, tựa hồ còn có biến số không biết!
Vũ Hành lẩm bẩm nói. Có lẽ bởi vì Thời Gian Chi Thụ còn có Mảnh vỡ Tổ khí cũng đều quá mức cao cấp, khiến cho năng lực dự đoán của hắn trở nên khó khăn hơn nhiều. Để phòng ngừa vạn nhất, tốt là trước dừng lại một đoạn thời gian, khôi phục lại trạng thái đỉnh phong rồi tính tiếp. Hơn nữa, sau mỗi lần sử dụng lực lượng của Thái Cổ Tộc cũng đều có tác dụng phụ rất lớn, cần tốn chút thời gian để điều trị.
- Chúng ta đi vòng qua bọn chúng, xem tình huống phía trước một chút đã!
Triệu Phong trực tiếp nói. Sau đó, đoàn người từ mặt bên đi vòng qua, thay đổi phương hướng một chút tiếp tục tiến về phía trước.
Đi tới không bao lâu, sắc mặt Triệu Phong đột nhiên chấn kinh, nhất thời dừng lại. Hắn đem những hình ảnh mà mình nhìn thấy thể hiện ra cho mọi người cùng nhìn.
- Trình Vân Cổ Thần còn có Mảnh vỡ Tổ khí, cũng đều đang ở đó!
Ánh mắt Vân Thải Cổ Thần khẽ lóe lên. Mà ánh mắt Tân Vô Ngân thì lại nhìn chằm chằm về phía gốc cổ mộc màu xám trắng đằng kia.
- Gốc cổ mộc này, hẳn là đầu mối hạch tâm của phiến không gian này!
Thoáng trầm tư trong chốc lát, Tân Vô Ngân chợt mở miệng nói.
- Đầu mối hạch tâm?
Sắc mặt những người còn lại nhất thời chấn kinh. Bọn họ chỉ có thể nhìn ra gốc cổ mộc kia vô cùng bất phàm, nhưng cũng chỉ có một mình Tân Vô Ngân mới có thể đoán ra tác dụng cụ thể của nó.
- Chỉ tiếc là nó đã sắp sửa khô héo rồi, bằng không, nếu chúng ta có thể chưởng khống được nó, có lẽ sẽ còn có thể đối phó đám người Cổ Hồn Điện kia!
Vân Thải Cổ Thần có chút tiếc hận, nói.
- Ít nhất đám người Cổ Hồn Điện cũng không thể chưởng khống được nó!
Tân Vô Ngân mở miệng nói ra một cái tin tức tốt. Thời Gian Chi Thụ kia chính là hạch tâm của toàn bộ phiến không gian này, đẳng cấp vô cùng cao, phương pháp bình thường căn bản không thể nào khiến cho nó hồi sinh trở lại.
- Bọn chúng không hành động, như vậy chúng ta cũng án binh bất động!
Triệu Phong trực tiếp tiến vào không gian bên trong Trường bào Thời Không. Hiện tại tình thế khẩn cấp, hắn cần phải nắm chặt thời gian, đề thăng thực lực của chính mình.
Nhắm mắt lại, trước mặt Triệu Phong chợt hiện lên mấy món trân tài Thời Gian. Những trân tài Thời Gian này đều là cướp đoạt được tại phụ cận cổ bảo đổ nát, phẩm chất cực cao. Hắn phân tâm niệm của mình ra làm hai, một bộ phận hấp thu Thời Gian Tinh Hoa trong trân tài, một bộ phận khác lại vận chuyển Thần lực Hỗn Nguyên, trực tiếp hấp thu lực lượng Thời Gian.
Đồng thời, Triệu Phong cũng giải trừ không gian ngăn cách của Trường bào Thời Không, để cho lực lượng Thời Gian ở ngoại giới có thể lan tỏa vào trong này, khiến cho Thần lực Hỗn Nguyên có thể hấp thu càng nhiều lực lượng Thời Gian hơn.
Trong Trường bào Thời Không trôi qua không tới năm ngày, Thời Gian Áo Nghĩa của Triệu Phong đã thuận lợi đột phá đến Thất trọng.
- Thời Gian Áo Nghĩa đạt tới Thất trọng, uy lực của Thần lực Hỗn Nguyên cũng tăng lên không ít!
Triệu Phong thoáng có chút kinh ngạc. Tuy rằng trước đây Thời Gian Áo Nghĩa của hắn đã đạt tới Lục giai Đỉnh phong, nhưng gần đây Thời Gian Áo Nghĩa của hắn đề thăng lên quá nhanh, cũng không có bao nhiêu thời gian tiến hành thông thạo cùng củng cố, theo lý thuyết cũng không dễ dàng đề thăng như vậy. Nhưng không tới năm ngày, Thời Gian Áo Nghĩa đã lại đột phá! Nguyên nhân có thể là do tình thế khác nguy cấp, đã kích phát được tiềm năng của Triệu Phong. Hơn nữa, thời gian áp chế trong phiến không gian này lại càng cường đại hơn, lực lượng càng thêm tinh túy, bị Thần lực Hỗn Nguyên của Triệu Phong hấp thu không ít.
Tuy rằng Thời Gian Áo Nghĩa đã đột phá đến Thất trọng, nhưng cũng chỉ khiến cho uy lực của Thần lực Hỗn Nguyên tăng lên một chút, sức chống cự đối với thời không áp chế trong này càng mạnh hơn một chút mà thôi. Còn đối mặt với đám người Cổ Hồn Điện, vẫn như cũ không có bao nhiêu tác dụng. Bởi vậy Triệu Phong cũng không có đình chỉ, tiếp tục củng cố những lực lượng Áo nghĩa khác.
Hiện tại, Không Gian Áo Nghĩa của hắn đã đạt tới Bát trọng, Thời Gian Áo Nghĩa đạt tới Thất trọng, mà một vài những loại Áo nghĩa khác, đại đa số cũng đều dừng lại ở Lục trọng Đỉnh phong. Triệu Phong lại lấy ra mấy món trân tài tu luyện Áo nghĩa. Tuy rằng đại bộ phận trân tài trong phiến không gian này đều là trân tài tu luyện Thời Gian Áo Nghĩa, nhưng trân tài tu luyện những loại Áo nghĩa khác cũng không phải hoàn toàn không có.
Không tới mười ngày, Triệu Phong đã đem toàn bộ các loại Ngũ Hành, Phong Lôi Áo Nghĩa đề thăng tới cảnh giới Thất trọng. Cứ như vậy, nội tình của hắn lại càng thêm kiên cố hơn.
Ý thức của Triệu Phong chìm vào Thần thai trong khu vực đan điền. Trên hình thức ban đầu của tòa Thần thai thứ chín vẫn còn quấn lấy một cỗ dược hiệu cuối cùng của Cửu Liên Bích Diệp Hoa. Triệu Phong tiến hành giải trừ tầng tầng hạn chế, hấp thu dược hiệu của nó. Tại thời khắc này, Triệu Phong đã bắt đầu đắp nặn tòa Thần thai thứ chín.
Tại ngoại giới, tuy rằng đám người Cự Thần Tộc cũng đang tu luyện, nhưng khí tức Triệu Phong ngưng tụ Thần thai lại tương đối khổng lồ, bọn họ cũng phát hiện ra.
Cũng không bao lâu, tại nơi Tân Vô Ngân tu luyện đột nhiên cũng truyền đến một cỗ huyết mạch cường hãn ba động. Tại thời khắc nguy cấp này, Tân Vô Ngân cũng đề thăng thực lực của chính mình với trình độ lớn nhất.
o0o
Bên kia…
- Đã đến lúc ra tay rồi!
Vũ Hành thản nhiên nói.
Trong hư không chợt dâng lên vài tia không gian rung động, sau đó, ba vị Bán Bộ Thần Chủ của Cổ Hồn Điện trực tiếp nhảy ra.
- Ừm! Thương thế đã khỏi hẳn rồi!
Ngục Hải Cổ Thần lập tức nói. Trong ba người, thương thế của hắn tương đối nghiêm trọng nhất. Bởi vì muốn có thể chữa trị tốt thương thế trong khoảng thời gian ngắn nhất, hắn thậm chí đã sử dụng luôn mấy món trân bảo thập phần trân quý trước đây đã đạt được.
- Hành động a! Mục tiêu chính là Mảnh vỡ Tổ khí, kể cả Thời Gian Chi Thụ luôn!
Vũ Hành khẽ cười nhạt một tiếng.
Ba người Cổ Hồn Điện nhất thời kinh hãi. Thời Gian Chi Thụ kia, cho dù là ai cũng có thể nhìn ra nó đã sắp sửa chết khô rồi. Muốn làm cho nó hồi sinh, tuyệt đối là vô cùng khó khăn. Cho dù là Thần Chủ đích thân ra tay, sợ rằng cũng sẽ thất bại. Nhưng Vũ Hành không ngờ lại dám đánh chủ ý luôn cả nó nữa.
Ba người Cổ Hồn Điện cũng không nói gì, trực tiếp tiếp cận Thời Gian Chi Thụ. Càng tiếp cận Thời Gian Chi Thụ, thời gian áp chế mà bọn chúng gặp phải cũng đột nhiên gia tăng lên gấp bội.
Dưới tán cây Thời Gian Chi Thụ, Trình Vân Cổ Thần đột nhiên mở mắt ra, mà Mảnh vỡ Tổ khí cũng tản ra từng đợt từng đợt thời gian ba động cường đại.
- Mau thúc thủ chịu trói đi!
Vũ Hành ngạo nghễ đứng thẳng giữa không trung, trực tiếp quát lên.
Đám người Cổ Hồn Điện khẽ cười lạnh. Sau khi đạt được Mảnh vỡ Tổ khí, hết thảy mọi chuyện liền sẽ kết thúc, cướp lấy Cổ Thần Ấn cũng sẽ dễ như trở bàn tay.
Nhưng đúng vào lúc này…
- Các ngươi thật to gan! Không ngờ lại tự tiện xông vào Cấm địa tộc ta!
Bên trong Thời Gian Chi Thụ đột nhiên vang lên một đạo thanh âm tang thương cổ lão. Cỗ thanh âm kia quanh quẩn thiên địa, liên miên không dứt, mang đến cảm giác thời không thác loạn khủng bố.
Ông!
Một cỗ khí tức huyết mạch cường đại mang theo lực lượng Thời Gian vô hình chậm rãi lan tràn ra. Huyết mạch trong cơ thể đám người Cổ Hồn Điện nhất thời cũng run lên, mà thân thể bọn chúng cũng bị cỗ lực lượng Thời Gian cường đại kia không ngừng vặn vẹo một trận.
- Còn có người ở đây!
Ánh mắt Hàn Ngọc Cổ Thần khẽ trầm xuống, gắt gao nhìn chằm chằm về phía Thời Gian Chi Thụ.
- Lực lượng Thời Gian thật mạnh mẽ!
Sắc mặt Ngục Hải Cổ Thần lộ ra thần sắc cảnh giác. Khí tức của đối phương thập phần cường đại, hơn nữa cỗ khí tức huyết mạch kia hoàn toàn viễn siêu Cổ Hồn Tộc, ít nhất là chủng tộc nằm trên mười hạng đầu trong Thái Cổ Vạn Tộc.
Sắc mặt Vũ Hành khẽ biến, vội vung tay lên, thi triển ra một tầng quang thuẫn thần bí, nằm chống lại cỗ lực lượng Thời Gian vô hình kia.
Ông!
Trên thân cây khô của Thời Gian Chi Thụ đột nhiên dâng lên một tia lực lượng ba động. Một đạo thân ảnh già nua đột nhiên từ trong đó chậm rãi trồi ra. Thân thể của hắn thập phần kỳ diệu, do một tầng hư quang tinh bạch lưu động cấu thành. Trong khoảnh khắc hắn xuất hiện, liền dẫn động lực lượng Thời Gian vô hạn trong thiên địa, mang đến cho đám người Cổ Hồn Điện một cỗ áp lực to lớn.
Sự cường đại của Triệu Phong đã thâm nhập trong lòng bọn họ, nếu như Triệu Phong cũng nguyện ý cùng ở lại, như vậy năng lực tự vệ của bọn họ sẽ càng lớn hơn.
Sau đó, đám người Triệu Phong chậm rãi tiếp cận tòa cổ bảo kia, lựa chọn một địa phương đổ nát, trực tiếp nhảy vào trong đó.
Trải qua một trận thời không thác loạn, mọi người đột nhiên cảm giác thời không áp chế trên toàn thân lại càng cường đại hơn, thân thể đột nhiên trầm xuống. Trong này một mảnh mênh mang, quái thạch đầy mặt đất, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy một vài cành cây ngọn cỏ, nhưng tất cả cũng đều đã khô kiệt từ lâu rồi.
- Cảnh vật hoang vu như thế này, lại tản ra lực lượng Thời Gian cường đại như vậy!
Ánh mắt Tân Vô Ngân khẽ trầm xuống. Thời điểm mọi người vừa mới tiến vào trong này, cỗ áp chế kia đột nhiên đã ập mặt mà tới, vô cùng cường hãn. Hai người Vân Thải Cổ Thần cùng Phá Nhạc Cổ Thần có cảm giác giống như thân thể rơi vào vũng bùn, bước đi khó khăn.
Triệu Phong thoáng vận chuyển Thần lực Hỗn Nguyên thâm ngân vẫn đục, nhất thời cảm giác dễ dàng hơn rất nhiều. Đồng thời, lực lượng Thời Gian vô hình trong thiên địa cũng bị Thần lực Hỗn Nguyên hấp thu dung nạp, tăng cường uy lực của bản thân.
- Nơi này rốt cuộc là địa phương nào? Thời không áp chế mạnh mẽ như vậy!
Sắc mặt Phá Nhạc Cổ Thần đỏ bừng, vội vàng vận chuyển huyết mạch Cự Thần Tộc, mới cảm giác khá hơn một chút.
- Trình Vân Cổ Thần có lẽ đang ở phía trước!
Tân Vô Ngân thông qua lệnh bài truyền tin cảm ứng, trực tiếp nói. Trình Vân Cổ Thần đang ở cùng một chỗ với Mảnh vỡ Tổ khí, mà đám người Cổ Hồn Điện lại đang đuổi theo Mảnh vỡ Tổ khí.
Sau đó, đám người Triệu Phong cẩn thận hành động. Đầu tiên, thời không áp chế nơi đây rất mạnh, nói cách khác, thực lực của mọi người bị giảm xuống. Mặt khác, cũng phải đề phòng đám người Cổ Hồn Điện cùng Mảnh vỡ Tổ khí kia tập kích. Thời kỳ hoàn chỉnh, Mảnh vỡ Tổ khí kia chính là Tổ khí Thời Gian hệ, ở nơi này hẳn là không bị chút ảnh hưởng nào. Mà Vũ Hành thôi động lực lượng Thái Cổ Tộc, lại càng là ngạo nghễ bá đạo, không đếm xỉa tất cả.
Thời Không Áo Nghĩa áp chế ở nơi đây thập phần khổng lồ, tốc độ tiến tới của mọi người thập phần chậm chạp. Nếu như dốc toàn lực chống lại cỗ áp chế này, dĩ nhiên có thể khiến tốc độ tăng lên, nhưng nếu làm như vậy thì lại tiêu hao quá lớn.
Một ngày sau…
- Chậm đã!
Triệu Phong đột nhiên thốt lên. Trong phiến không gian này, mọi người bị áp chế cường đại trước giờ chưa từng có. Mà Thần Linh Nhãn của hắn bị áp chế tương đối nhỏ hơn một chút.
- Tình huống như thế nào?
Mọi người lập tức dừng lại. Bọn họ thập phần hiểu rõ sự lợi hại của huyết mạch nhãn đồng của Triệu Phong.
- Đám người Cổ Hồn Điện đang ở phía trước!
Triệu Phong khẽ thấp giọng nói. Sắc mặt những người còn lại nhất thời đại biến. Cổ Hồn Điện và Cự Thần Tộc vẫn luôn là địch nhân, chỉ bất quá bởi vì Mảnh vỡ Tổ khí xuất hiện, khiến cho bọn chúng tạm thời chuyển dời mục tiêu đi mà thôi. Nếu như hiện tại bọn họ lại chủ động tiếp cận đám người Cổ Hồn Điện, nhất định sẽ bị đối phương toàn lực tấn công.
- Bọn chúng đã dừng lại rồi!
Triệu Phong tiếp tục nói lần nữa.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Đám người Cự Thần Tộc nghĩ mãi không ra nguyên nhân. Theo lý thuyết, với thực lực của đám người Cổ Hồn Tộc cộng thêm Vũ Hành, bọn chúng cũng không cần phải sợ Mảnh vỡ Tổ khí, nhưng không ngờ đối phương lại dừng lại, không tiếp tục truy đuổi nữa.
o0o
- Trực tiếp giết qua, đoạt lấy Mảnh vỡ Tổ khí là được a!
Ngục Hải Cổ Thần có chút nôn nóng, nói.
- Không vội!
Sắc mặt Vũ Hành bình thản, ánh mắt nhìn chằm chằm về phương xa.
Chỉ thấy tại trung tâm một mảnh bình nguyên trống trải, có một gốc cổ mộc che trời to lớn khôn cùng đứng sừng sững ở nơi đó. Toàn thân gốc cổ mộc một màu xám trắng, tản ra khí tức tang thương cổ lão, phảng phất như là trung tâm của phiến không gian này, dẫn động lực lượng Thời Gian của thiên địa. Nhưng trên gốc cổ mộc che trời kia lại không có một phiến lá cây nào, rất nhiều bộ phận của nó cũng đã thối rữa, cành cây khô quắt rụng đầy trên đất, nhìn qua giống như sắp sửa héo rũ chết khô đến nơi vậy. Mà ngay dưới tàng cây của gốc cổ mộc kia, Trình Vân Cổ Thần đang ngồi xếp bằng ở đó, Mảnh vỡ Tổ khí cũng đang phiêu phù ở một bên.
Ba vị Bán Bộ Thần Chủ đều lộ ra thần sắc kinh nghi.
- Đây rốt cuộc là loại cây gì vậy?
Hàn Ngọc Cổ Thần chợt mở miệng hỏi. Cho dù Mảnh vỡ Tổ khí liên thủ với Trình Vân Cổ Thần, cũng xa xa không phải là đối thủ của bọn chúng. Nhưng hiện tại Vũ Hành lại không lựa chọn tiến công, như vậy nguyên nhân chỉ có thể bởi vì gốc cổ mộc xám trắng kia. Gốc cổ mộc kia nhìn qua tựa hồ như sắp sửa héo rũ chết khô, nhưng tất cả lực lượng Thời Gian trong thiên địa cũng mơ hồ lấy gốc cổ mộc xám trắng kia làm trung tâm, bởi vậy có thể khẳng định gốc cổ mộc kia tuyệt đối không phải là một gốc cây bình thường.
- Sở dĩ Mảnh vỡ Tổ khí trấn thủ nơi này không chịu rời đi, chính là bởi vì gốc Thời Gian Chi Thụ kia! Nó chính là hạch tâm của toàn bộ phiến không gian này!
Vũ Hành khẽ cười nhạt một tiếng.
- Thời Gian Chi Thụ? Hạch tâm của phiến không gian này?
Sắc mặt ba người Cổ Hồn Điện lộ ra thần sắc nghi hoặc.
- Chỉ tiếc, gốc Thời Gian Chi Thụ kia đã sắp sửa chết khô rồi, nếu không, chỉ cần chúng ta nắm trong tay Thời Gian Chi Thụ, chính là tương đương với nắm trong tay toàn bộ phiến không gian này!
Vũ Hành thở dài một tiếng. Nắm trong tay toàn bộ phiến không gian này, sẽ không bị quy tắc nơi đây áp chế, thậm chí thực lực có thể được tăng phúc nữa. Đến lúc đó, toàn bộ những trân tài ở trong này, không phải là tùy tiện cho mọi người ngắt lấy sao? Nhưng đáng tiếc chính là, gốc Thời Gian Chi Thụ kia tựa hồ như sắp sửa héo rũ chết khô rồi, nếu như bọn chúng cưỡng ép khống chế nó, rất có thể sẽ khiến cho phiến không gian này lập tức bị hủy diệt luôn.
- Trước dừng lại ở chỗ này một hồi, điều chỉnh trạng thái đến đỉnh phong rồi tính tiếp!
Sau khi Vũ Hành nói xong, thân hình liền trực tiếp biến mất, tiến vào không gian tu luyện đơn độc của mình.
- Trong Thời Gian Chi Thụ, tựa hồ còn có biến số không biết!
Vũ Hành lẩm bẩm nói. Có lẽ bởi vì Thời Gian Chi Thụ còn có Mảnh vỡ Tổ khí cũng đều quá mức cao cấp, khiến cho năng lực dự đoán của hắn trở nên khó khăn hơn nhiều. Để phòng ngừa vạn nhất, tốt là trước dừng lại một đoạn thời gian, khôi phục lại trạng thái đỉnh phong rồi tính tiếp. Hơn nữa, sau mỗi lần sử dụng lực lượng của Thái Cổ Tộc cũng đều có tác dụng phụ rất lớn, cần tốn chút thời gian để điều trị.
- Chúng ta đi vòng qua bọn chúng, xem tình huống phía trước một chút đã!
Triệu Phong trực tiếp nói. Sau đó, đoàn người từ mặt bên đi vòng qua, thay đổi phương hướng một chút tiếp tục tiến về phía trước.
Đi tới không bao lâu, sắc mặt Triệu Phong đột nhiên chấn kinh, nhất thời dừng lại. Hắn đem những hình ảnh mà mình nhìn thấy thể hiện ra cho mọi người cùng nhìn.
- Trình Vân Cổ Thần còn có Mảnh vỡ Tổ khí, cũng đều đang ở đó!
Ánh mắt Vân Thải Cổ Thần khẽ lóe lên. Mà ánh mắt Tân Vô Ngân thì lại nhìn chằm chằm về phía gốc cổ mộc màu xám trắng đằng kia.
- Gốc cổ mộc này, hẳn là đầu mối hạch tâm của phiến không gian này!
Thoáng trầm tư trong chốc lát, Tân Vô Ngân chợt mở miệng nói.
- Đầu mối hạch tâm?
Sắc mặt những người còn lại nhất thời chấn kinh. Bọn họ chỉ có thể nhìn ra gốc cổ mộc kia vô cùng bất phàm, nhưng cũng chỉ có một mình Tân Vô Ngân mới có thể đoán ra tác dụng cụ thể của nó.
- Chỉ tiếc là nó đã sắp sửa khô héo rồi, bằng không, nếu chúng ta có thể chưởng khống được nó, có lẽ sẽ còn có thể đối phó đám người Cổ Hồn Điện kia!
Vân Thải Cổ Thần có chút tiếc hận, nói.
- Ít nhất đám người Cổ Hồn Điện cũng không thể chưởng khống được nó!
Tân Vô Ngân mở miệng nói ra một cái tin tức tốt. Thời Gian Chi Thụ kia chính là hạch tâm của toàn bộ phiến không gian này, đẳng cấp vô cùng cao, phương pháp bình thường căn bản không thể nào khiến cho nó hồi sinh trở lại.
- Bọn chúng không hành động, như vậy chúng ta cũng án binh bất động!
Triệu Phong trực tiếp tiến vào không gian bên trong Trường bào Thời Không. Hiện tại tình thế khẩn cấp, hắn cần phải nắm chặt thời gian, đề thăng thực lực của chính mình.
Nhắm mắt lại, trước mặt Triệu Phong chợt hiện lên mấy món trân tài Thời Gian. Những trân tài Thời Gian này đều là cướp đoạt được tại phụ cận cổ bảo đổ nát, phẩm chất cực cao. Hắn phân tâm niệm của mình ra làm hai, một bộ phận hấp thu Thời Gian Tinh Hoa trong trân tài, một bộ phận khác lại vận chuyển Thần lực Hỗn Nguyên, trực tiếp hấp thu lực lượng Thời Gian.
Đồng thời, Triệu Phong cũng giải trừ không gian ngăn cách của Trường bào Thời Không, để cho lực lượng Thời Gian ở ngoại giới có thể lan tỏa vào trong này, khiến cho Thần lực Hỗn Nguyên có thể hấp thu càng nhiều lực lượng Thời Gian hơn.
Trong Trường bào Thời Không trôi qua không tới năm ngày, Thời Gian Áo Nghĩa của Triệu Phong đã thuận lợi đột phá đến Thất trọng.
- Thời Gian Áo Nghĩa đạt tới Thất trọng, uy lực của Thần lực Hỗn Nguyên cũng tăng lên không ít!
Triệu Phong thoáng có chút kinh ngạc. Tuy rằng trước đây Thời Gian Áo Nghĩa của hắn đã đạt tới Lục giai Đỉnh phong, nhưng gần đây Thời Gian Áo Nghĩa của hắn đề thăng lên quá nhanh, cũng không có bao nhiêu thời gian tiến hành thông thạo cùng củng cố, theo lý thuyết cũng không dễ dàng đề thăng như vậy. Nhưng không tới năm ngày, Thời Gian Áo Nghĩa đã lại đột phá! Nguyên nhân có thể là do tình thế khác nguy cấp, đã kích phát được tiềm năng của Triệu Phong. Hơn nữa, thời gian áp chế trong phiến không gian này lại càng cường đại hơn, lực lượng càng thêm tinh túy, bị Thần lực Hỗn Nguyên của Triệu Phong hấp thu không ít.
Tuy rằng Thời Gian Áo Nghĩa đã đột phá đến Thất trọng, nhưng cũng chỉ khiến cho uy lực của Thần lực Hỗn Nguyên tăng lên một chút, sức chống cự đối với thời không áp chế trong này càng mạnh hơn một chút mà thôi. Còn đối mặt với đám người Cổ Hồn Điện, vẫn như cũ không có bao nhiêu tác dụng. Bởi vậy Triệu Phong cũng không có đình chỉ, tiếp tục củng cố những lực lượng Áo nghĩa khác.
Hiện tại, Không Gian Áo Nghĩa của hắn đã đạt tới Bát trọng, Thời Gian Áo Nghĩa đạt tới Thất trọng, mà một vài những loại Áo nghĩa khác, đại đa số cũng đều dừng lại ở Lục trọng Đỉnh phong. Triệu Phong lại lấy ra mấy món trân tài tu luyện Áo nghĩa. Tuy rằng đại bộ phận trân tài trong phiến không gian này đều là trân tài tu luyện Thời Gian Áo Nghĩa, nhưng trân tài tu luyện những loại Áo nghĩa khác cũng không phải hoàn toàn không có.
Không tới mười ngày, Triệu Phong đã đem toàn bộ các loại Ngũ Hành, Phong Lôi Áo Nghĩa đề thăng tới cảnh giới Thất trọng. Cứ như vậy, nội tình của hắn lại càng thêm kiên cố hơn.
Ý thức của Triệu Phong chìm vào Thần thai trong khu vực đan điền. Trên hình thức ban đầu của tòa Thần thai thứ chín vẫn còn quấn lấy một cỗ dược hiệu cuối cùng của Cửu Liên Bích Diệp Hoa. Triệu Phong tiến hành giải trừ tầng tầng hạn chế, hấp thu dược hiệu của nó. Tại thời khắc này, Triệu Phong đã bắt đầu đắp nặn tòa Thần thai thứ chín.
Tại ngoại giới, tuy rằng đám người Cự Thần Tộc cũng đang tu luyện, nhưng khí tức Triệu Phong ngưng tụ Thần thai lại tương đối khổng lồ, bọn họ cũng phát hiện ra.
Cũng không bao lâu, tại nơi Tân Vô Ngân tu luyện đột nhiên cũng truyền đến một cỗ huyết mạch cường hãn ba động. Tại thời khắc nguy cấp này, Tân Vô Ngân cũng đề thăng thực lực của chính mình với trình độ lớn nhất.
o0o
Bên kia…
- Đã đến lúc ra tay rồi!
Vũ Hành thản nhiên nói.
Trong hư không chợt dâng lên vài tia không gian rung động, sau đó, ba vị Bán Bộ Thần Chủ của Cổ Hồn Điện trực tiếp nhảy ra.
- Ừm! Thương thế đã khỏi hẳn rồi!
Ngục Hải Cổ Thần lập tức nói. Trong ba người, thương thế của hắn tương đối nghiêm trọng nhất. Bởi vì muốn có thể chữa trị tốt thương thế trong khoảng thời gian ngắn nhất, hắn thậm chí đã sử dụng luôn mấy món trân bảo thập phần trân quý trước đây đã đạt được.
- Hành động a! Mục tiêu chính là Mảnh vỡ Tổ khí, kể cả Thời Gian Chi Thụ luôn!
Vũ Hành khẽ cười nhạt một tiếng.
Ba người Cổ Hồn Điện nhất thời kinh hãi. Thời Gian Chi Thụ kia, cho dù là ai cũng có thể nhìn ra nó đã sắp sửa chết khô rồi. Muốn làm cho nó hồi sinh, tuyệt đối là vô cùng khó khăn. Cho dù là Thần Chủ đích thân ra tay, sợ rằng cũng sẽ thất bại. Nhưng Vũ Hành không ngờ lại dám đánh chủ ý luôn cả nó nữa.
Ba người Cổ Hồn Điện cũng không nói gì, trực tiếp tiếp cận Thời Gian Chi Thụ. Càng tiếp cận Thời Gian Chi Thụ, thời gian áp chế mà bọn chúng gặp phải cũng đột nhiên gia tăng lên gấp bội.
Dưới tán cây Thời Gian Chi Thụ, Trình Vân Cổ Thần đột nhiên mở mắt ra, mà Mảnh vỡ Tổ khí cũng tản ra từng đợt từng đợt thời gian ba động cường đại.
- Mau thúc thủ chịu trói đi!
Vũ Hành ngạo nghễ đứng thẳng giữa không trung, trực tiếp quát lên.
Đám người Cổ Hồn Điện khẽ cười lạnh. Sau khi đạt được Mảnh vỡ Tổ khí, hết thảy mọi chuyện liền sẽ kết thúc, cướp lấy Cổ Thần Ấn cũng sẽ dễ như trở bàn tay.
Nhưng đúng vào lúc này…
- Các ngươi thật to gan! Không ngờ lại tự tiện xông vào Cấm địa tộc ta!
Bên trong Thời Gian Chi Thụ đột nhiên vang lên một đạo thanh âm tang thương cổ lão. Cỗ thanh âm kia quanh quẩn thiên địa, liên miên không dứt, mang đến cảm giác thời không thác loạn khủng bố.
Ông!
Một cỗ khí tức huyết mạch cường đại mang theo lực lượng Thời Gian vô hình chậm rãi lan tràn ra. Huyết mạch trong cơ thể đám người Cổ Hồn Điện nhất thời cũng run lên, mà thân thể bọn chúng cũng bị cỗ lực lượng Thời Gian cường đại kia không ngừng vặn vẹo một trận.
- Còn có người ở đây!
Ánh mắt Hàn Ngọc Cổ Thần khẽ trầm xuống, gắt gao nhìn chằm chằm về phía Thời Gian Chi Thụ.
- Lực lượng Thời Gian thật mạnh mẽ!
Sắc mặt Ngục Hải Cổ Thần lộ ra thần sắc cảnh giác. Khí tức của đối phương thập phần cường đại, hơn nữa cỗ khí tức huyết mạch kia hoàn toàn viễn siêu Cổ Hồn Tộc, ít nhất là chủng tộc nằm trên mười hạng đầu trong Thái Cổ Vạn Tộc.
Sắc mặt Vũ Hành khẽ biến, vội vung tay lên, thi triển ra một tầng quang thuẫn thần bí, nằm chống lại cỗ lực lượng Thời Gian vô hình kia.
Ông!
Trên thân cây khô của Thời Gian Chi Thụ đột nhiên dâng lên một tia lực lượng ba động. Một đạo thân ảnh già nua đột nhiên từ trong đó chậm rãi trồi ra. Thân thể của hắn thập phần kỳ diệu, do một tầng hư quang tinh bạch lưu động cấu thành. Trong khoảnh khắc hắn xuất hiện, liền dẫn động lực lượng Thời Gian vô hạn trong thiên địa, mang đến cho đám người Cổ Hồn Điện một cỗ áp lực to lớn.