- Hỗn Nguyên Lôi Kiếp Kiếm!
Triệu Phong chém ra một đạo Hỗn Nguyên Lôi Kiếp Kiếm Mang khổng lồ, phá hủy, thôn phệ tất cả dọc theo đường đi, gào thét phóng thẳng về phía Thiên Minh Thần Chủ.
- Hắn muốn giết ta?
Thiên Minh Thần Chủ nhìn thấu ý đồ của Triệu Phong, không khỏi cười nhạt một tiếng. Tuy rằng uy năng công kích của Triệu Phong không kém gì hắn, tốc độ lại càng viễn siêu hắn. Nhưng chỉ dựa vào những cái này, xa xa không đủ để giết chết hắn.
Ông!
Thân thể Thiên Minh Thần Chủ đột nhiên hóa dịch, biến thành vô số những đạo thủy lưu phiêu tán, chuẩn bị né tránh cùng giảm xuống thương tổn. Nhưng thời điểm hắn còn chưa hoàn thành hết thảy những chuyện này, một cỗ lực lượng Pháp tắc Thời Gian đã hàng lâm trên người hắn.
- Làm sao có thể? Pháp tắc Thời Gian!
Sắc mặt Thiên Minh Thần Chủ nhất thời đại biến. Trước đây, Triệu Phong phóng xuất ra rõ ràng chỉ là Thời Gian Áo Nghĩa Bát trọng Đỉnh phong, hiện tại như thế nào lại trở thành Pháp tắc Thời Gian tầng thứ cao hơn rồi? Mắt thấy đạo Hỗn Nguyên Lôi Kiếp Kiếm Mang cường đại kia đã đánh đến nơi, Thiên Minh Thần Chủ lập tức vận chuyển Pháp tắc Thủy hệ, chống cự lại cỗ Pháp tắc Thời Gian này. Pháp tắc Thời Gian vừa suy yếu đi, hắn lập tức thi triển Bí thuật vừa rồi chưa kịp hoàn thành, thân hình liền hóa thành vô số đạo thủy lưu, chậm rãi phiêu tán.
Phốc xuy!
Đạo Hỗn Nguyên Lôi Kiếp Kiếm Mang kia xỏ xuyên qua vô số đạo thủy lưu phiêu tán. Nhưng Thiên Minh Thần Chủ đã có thể tránh né được chỗ yếu hại, đồng thời đem thân thể chuyển hóa thành Linh hồn thể, hơn nữa thể chất Cổ Hồn Thể của hắn vô cùng đặc thù, đem thương tổn giảm xuống đến thấp nhất. Nhưng cho dù là như vậy, cỗ lực lượng Lôi Kiếp Hỗn Nguyên kia cũng khiến cho hắn không dễ chịu chút nào.
Ông!
Sau khi thân thể khôi phục lại nguyên trạng, Thiên Minh Thần Chủ lập tức xoay người phóng chạy. Nhưng đúng lúc này, một cỗ cảm giác nguy cơ đột nhiên hàng lâm.
Phốc hưu!
Một đạo Hỗn Nguyên Thần Kiếm cỡ nhỏ cực nhanh xuyên toa tới, trực tiếp xỏ xuyên qua đầu hắn. Hóa ra, Triệu Phong từ sớm đã có dự định, trước dùng Hỗn Nguyên Lôi Kiếp Kiếm ép Thiên Minh Thần Chủ sử dụng Bí pháp phòng ngự đặc thù, đợi sau khi hắn khôi phục lại nguyên dạng, liền lập tức phát động đồng thuật, đánh cho hắn trở tay không kịp.
- A!
Sắc mặt Thiên Minh Thần Chủ lộ ra thần sắc thống khổ, cảm giác linh hồn của chính mình phảng phất như bị vô số thanh lợi kiếm xỏ xuyên qua vậy, đau đớn vô cùng. Dưới nguy cơ sinh tử, hắn liền cấp tốc tỉnh táo lại. Song chưởng hắn mạnh mẽ huy vũ, phóng xuất ra một mảnh quang vụ hắc bạch đan xen. Đồng thời, Thiên Minh Thần Chủ cũng hóa thành một đạo thân ảnh đen như mực, cấp tốc phóng chạy.
- Hỗn Thiên Hư Quyển!
Triệu Phong thi triển Bí kỹ phòng ngự, xung quanh thân thể cấp tốc xây dựng ra một tầng quang quyển ám ngân sắc vẫn đục. Sau đó, hắn thôi động năng lực phòng ngự của Trường bào Thời Không, trực tiếp xông vào quang vụ hắc bạch đan xen kia. Dưới song trọng phòng ngự của Hỗn Thiên Hư Quyển cùng Trường bào Thời Không, Triệu Phong bình yên xuyên qua quang vụ, mà Hỗn Thiên Hư Quyển lại hấp thu lực lượng trong đó, trở nên càng ngưng thực hơn.
- Hỗn Nguyên Chuyển Hóa!
Sau khi hấp thu lực lượng ngoại giới, toàn bộ Hỗn Thiên Hư Quyển liền chuyển hóa thành Thần lực Hỗn Nguyên, tiến nhập vào trong Hỗn Nguyên Lôi Kiếp Kiếm trong tay Triệu Phong. Giờ phút này, uy năng Hỗn Nguyên Lôi Kiếp Kiếm của hắn lại một lần nữa tăng lên.
Hưu!
Triệu Phong vận chuyển Pháp tắc Thời Gian, cực nhanh đuổi theo Thiên Minh Thần Chủ.
- Tiểu tử này tu luyện công pháp gì? Không ngờ Thần lực lại cường đại như vậy!
Hiện tại, Thiên Minh Thần Chủ thật sự đã có chút lo sợ.
- Thật tốt quá!
Phía dưới, đám cao tầng Cự Thần Điện thấy Thiên Minh Thần Chủ bị Triệu Phong đuổi đánh như vậy, nhất thời lộ ra thần sắc kinh hỉ chấn động. Một vài cao tầng trước đây không coi trọng Triệu Phong, nét mặt lại càng ửng đỏ, xấu hổ không thôi.
Bên phía chiến trường cấp Thần Chủ, Mộ Cốc cùng Ngân Dực Thần Chủ đang giao phong kịch liệt với nhau.
- Thực lực của tiểu tử này rốt cuộc đã đạt tới loại trình độ này?
Mộ Cốc liếc nhìn về phía Triệu Phong một cái, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc.
Hưu hưu!
Hư quang ngập trời lan tràn ra, vũ nhận cùng đao phong giao thoa cắt đứt lẫn nhau, hư không từng trận vặn vẹo.
- Thời Gian Phong Trảm!
Thủ chưởng Mộ Cốc rạch một cái vào hư không, trong nháy mắt, lực lượng Thời Gian cường đại liền biến thành một thanh đao phong hư bạch to lớn khôn cùng. Đạo Thời Gian Chi Nhận kia xỏ xuyên qua thiên địa, trực tiếp hàng lâm trước người Ngân Dực Thần Chủ.
- Lực lượng Thời Gian thật cường đại!
Trong lòng Ngân Dực Thần Chủ âm thầm chấn kinh. Hắn không thể không thừa nhận, trên phương diện vận dụng lực lượng Thời Gian, Mộ Cốc hoàn toàn viễn siêu hắn.
- Ngân Dực Hộ Thuẫn!
Ngân Dực Thần Chủ vận chuyển lực lượng Thời Gian, cũng thôi động cặp cánh Thần khí sau lưng mình. Cặp cánh chim thật lớn kia đột nhiên hợp lại, hai phiến cánh chim hoàn mỹ nối tiếp với nhau, hình thành nên một cái hộ thuẫn gình tròn, bảo hộ Ngân Dực Thần Chủ vào bên trong.
Oanh phanh!
Đạo Thời Gian Phong Trảm kia hàng lâm, lực lượng khổng lồ khiến cho hộ thuẫn cánh chim kia chấn lên kịch liệt một trận, cũng đẩy lui Ngân Dực Thần Chủ ra xa mấy dặm.
- Khốn kiếp! Tinh Tượng Thần Chủ như thế nào còn chưa ra tay?
Trong lòng Ngân Dực Thần Chủ âm thầm buồn bực. Tinh Tượng Thần Chủ thân là cường giả Thần Chủ Nhị Trọng Thiên, cho dù không am hiểu chiến đấu, cũng có thể trực tiếp xoay chuyển toàn bộ cục diện.
Bên kia, Tân Vô Ngân đang chiến đấu với Điện chủ Cổ Hồn Điện. Tân Vô Ngân vẫn đang phải liên tục bị động phòng ngự, chống đỡ. Mắt thấy đã sắp sửa không chịu nổi nữa.
- Lần này bản Điện chủ sẽ triệt để giết chết ngươi!
Ánh mắt Điện chủ Cổ Hồn Điện ngưng đọng. Nhưng đúng lúc này, phần eo của hắn đột nhiên truyền đến một cỗ cảm giác đau đớn thấu xương, cũng kèm theo cảm giác thiêu đốt nóng bỏng.
- Làm sao lại… ám tật vào lúc này lại phát tác!
Toàn thân Điện chủ Cổ Hồn Điện khẽ chấn động, có chút khó có thể tin nổi. Năm trăm vạn năm trước, hắn từng giao thủ với một gã Thần Chủ Nhị Trọng Thiên, chiến đấu bất phân thắng bại. Nhưng sau trận chiến đó, bộ vị phần eo Linh hồn thể của hắn đã bị trọng thương cực kỳ nghiêm trọng, bị hỏa độc triệt để ăn mòn. Tuy rằng hắn sớm đã chữa khỏi thương thế, nhưng cũng không hoàn toàn chữa trị hết, còn để lại một chút ám tật. Nhưng ám tật này đã mấy trăm vạn năm qua cũng không có phát tác, vì sao vào lúc này lại đột nhiên phát tác?
- Chẳng lẽ là do ảnh hưởng của Cực Nhiệt Địa Ngục?
Ánh mắt Điện chủ Cổ Hồn Điện lộ ra thần sắc nghi hoặc. Hơn nữa lúc trước Cực Nhiệt Địa Ngục lại còn bạo phát ra Cực Nhiệt Thiên Tai cực kỳ trứ danh nữa.
- Không đúng! Không chỉ bởi vì như vậy!
Ánh mắt Điện chủ Cổ Hồn Điện vô cùng âm trầm. Tuy rằng ám tật phát tác, thoạt nhìn cũng là có nguyên nhân, nhưng thân là Thần Chủ Nhị Trọng Thiên, trong lòng hắn có một loại dự cảm kỳ quái, chuyện này không đơn giản như vậy! Hiện tại, Điện chủ Cổ Hồn Điện còn nhớ lại chuyện tình trước đây hắn đã đến nơi này chậm trễ tới nửa tháng trời.
- Lẽ nào ta đã bị cường giả Mệnh đạo để mắt tới?
Trong lòng Điện chủ Cổ Hồn Điện không khỏi sinh ra ý nghĩ này. Cường giả Mệnh đạo sát nhân trong vô hình, dùng Vận Mệnh Chi Đạo, trong cõi u minh thôi động vạn vật, ảnh hưởng tất cả mọi thứ!
- Hửm? Điện chủ Cổ Hồn Điện hắn…
Tân Vô Ngân nhất thời phát hiện Điện chủ Cổ Hồn Điện có chút không thích hợp. Trong giao thủ kế tiếp, hắn lại phát hiện ra uy thế của Điện chủ Cổ Hồn Điện đã yếu bớt, lúc chiến đấu cũng không quá tập trung. Dần dần, Tân Vô Ngân phát hiện ra Điện chủ Cổ Hồn Điện tựa hồ ám thương phát tác, khiến cho chiến lực bị ảnh hưởng không nhỏ.
Giờ phút này, áp lực của Tân Vô Ngân giảm đi không ít. Thậm chí ám thương của Điện chủ Cổ Hồn Điện phát tác, nếu chiến đấu trong thời gian dài, tổn thương sẽ càng nghiêm trọng hơn. Cho nên Tân Vô Ngân chỉ cần kéo dài chiến đấu, nói không chừng sẽ có hy vọng chiến thắng.
Trong Cực Nhiệt Địa Ngục phương xa, Tinh Tượng Thần Chủ nhìn thấy hết thảy những chuyện này, sắc mặt trở nên thập phần khó nhìn. Triệu Phong truy đuổi Thiên Minh Thần Chủ, đã sắp sửa đẩy hắn vào tuyệt cảnh. Mà thực lực của Ngân Dực Thần Chủ lại không bằng Mộ Cốc, chiến bại cũng là chuyện sớm hay muộn. Chỉ là hắn không ngờ tới, vào thời điểm này, ám tật của Điện chủ Cổ Hồn Điện lại phát tác.
- Xem ra, ta không xuất thủ không được rồi!
Ánh mắt Tinh Tượng Thần Chủ khẽ trầm xuống. Tuy rằng hắn có chút cố kỵ cỗ lực lượng Mệnh đạo thần bí kia, nhưng hiện tại hắn nhất định phải xuất thủ. Hai tay hắn khẽ kháp động pháp quyết, từng cái văn tự khoa đẩu phiêu phù ra, dung nhập vào trong thiên địa.
Phương xa, Ngân Dực Thần Chủ đang chiến đấu cùng Mộ Cốc, trong lòng đột nhiên nảy sinh cảm ứng.
- Tốt!
Sắc mặt Ngân Dực Thần Chủ lộ ra thần sắc vui mừng, nhất thời lui về phía sau.
Trong thiên địa đột ngột xuất hiện vô số đạo phù văn kim sắc, trong nháy mắt liền cấu thành một tòa đại trận hư huyễn.
- Đây là… Thiên Cơ Trận!
Sắc mặt Mộ Cốc đại biến, cấp tốc thoái lui về phía sau. Nhưng tất cả đều đã muộn. Từ trong Thiên Cơ Trận kim sắc trên hư không kia đột nhiên tản mát ra mấy đạo quang trụ kim sắc, trải rộng toàn bộ trận pháp. Tuy rằng tốc độ Mộ Cốc cực nhanh, nhưng trận pháp kia tựa hồ có sự hạn chế cường đại, mạnh mẽ chế trụ Pháp tắc Thời Gian của hắn.
Hưu phốc!
Hai đạo quang trụ phù văn kim sắc trong đó xỏ xuyên qua trước ngực cùng vai phải của Mộ Cốc. Chỉ thấy bộ phận thân thể Mộ Cốc bị quang trụ phù văn kim sắc xỏ xuyên qua kia từ lưu quang hư bạch dần dần chuyển hóa thành thực thể.
- Không tốt! Huyết mạch Quang Tộc bị chế trụ!
Trong lòng Mộ Cốc vô cùng chấn động. Thiên Cơ Đại Trận đột nhiên xuất hiện này cũng không có bất kỳ lực thương tổn nào, nhưng một khi đối phương trúng chiêu, sẽ có tác dụng ức chế lực lượng huyết mạch trong cơ thể.
Bá!
Đại trận Thiên Cơ Tộc kia dần dần biến mất, nhưng đại bộ phận huyết mạch Quang Tộc của Mộ Cốc cũng đã bị áp chế xuống.
- Nhận lấy cái chết!
Ngân Dực Thần Chủ liên tục cười to, một lần nữa tiếp cận Mộ Cốc. Dưới tình huống huyết mạch Quang Tộc bị áp chế, các phương diện thực lực của Mộ Cốc cũng giảm xuống kịch liệt.
- Ngân Dực Vũ Kích!
Cánh chim Thần khí Cực phẩm sau lưng Ngân Dực Thần Chủ liên tục chấn động, bắn thẳng ra vô số mảnh lông chim hư huyễn.
Oanh! Phanh! Oành!
Mộ Cốc toàn lực thi triển thủ đoạn phòng ngự, chật vật lắm mới đón đỡ được. Trong nháy mắt Mộ Cốc liền rơi vào thế yếu, không ngừng bị Ngân Dực Thần Chủ nghiền ép. Những thành viên còn lại trên chiến trường cũng đều có chút kinh ngạc.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Đại Trưởng lão Cự Thần Điện đang chiến đấu, thần sắc nhất thời sửng sốt. Vốn dĩ Mộ Cốc đang chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng trong thiên địa đột nhiên xuất hiện một tòa đại trận Thiên Cơ Tộc, nhất thời khiến thế cục cải biến.
- Còn có cường giả ở phụ cận!
Ánh mắt Tân Vô Ngân khẽ trầm xuống. Nhưng xem ra, gã cường giả này chỉ khi nào thấy cục diện Cổ Hồn Điện quá tệ hại mới bất đắc dĩ xuất thủ, cũng không dự định sẽ tham chiến hoặc là lộ diện. Không cần suy nghĩ, hắn tất nhiên chính là Thiên Cơ Tộc!
Đúng lúc này, Mộ Cốc đã bị Ngân Dực Thần Chủ đánh trọng thương, thương thế vô cùng nghiêm trọng. Mộ Cốc cũng không quản được nhiều như vậy nữa. Nếu tiếp tục ở lại chỗ này, hắn rất có thể sẽ chết. Toàn thân Mộ Cốc liền lóe vô số đạo quang tuyến hư bạch thần bí khó lường, thân hình nháy mắt hóa thành một đạo quang mang thần bí, cấp tốc bỏ chạy.
- Không nên!
Ngân Dực Thần Chủ vừa định đuổi theo, thì một đạo thanh âm linh hồn đã vang lên trong đầu hắn.
- Nếu ngươi cũng đuổi theo, như vậy Cổ Hồn Điện có thể sẽ bại! Huống hồ chỉ là một lão già Quang Tộc mà thôi, không cần quá để ý! Hiện tại ngươi đi đối phó Triệu Phong đi! Nhất định phải bắt sống hắn!
Tinh Tượng Thần Chủ rất nhanh hạ đạt mệnh lệnh. Thời điểm trước đây Tinh Tượng Thần Chủ thôi diễn toàn bộ chiến cuộc, mục tiêu khó thôi diễn nhất chính là Triệu Phong, cộng thêm kết quả thôi diễn lại phi thường mơ hồ. Hơn nữa không ngờ Triệu Phong có thể dùng tu vi Bán Bộ Thần Chủ đánh trọng thương Thiên Minh Thần Chủ, điều này khiến cho Tinh Tượng Thần Chủ càng cảm thấy hứng thú hơn với hắn. Cộng thêm trước đây hắn từng nghe nói qua, trên người Triệu Phong có một con mèo Linh sủng. Lúc này, mặc dù Tiểu tặc miêu chưa xuất hiện, nhưng Tinh Tượng Thần Chủ tựa hồ đã suy đoán ra được điều gì.
- Tốt!
Thân hình Ngân Dực Thần Chủ khẽ chuyển, lập tức bay thẳng về phía sau.
Lúc này, Triệu Phong đã đẩy Thiên Minh Thần Chủ vào tuyệt cảnh, gần như sắp sửa giết chết đối phương. Nhưng đột nhiên hắn chợt cảm giác có một cỗ khí tức cường đại tiếp cận.
- Không tốt! Hai gã Thần Chủ!
Sắc mặt Triệu Phong khẽ ngưng đọng. Hơn nữa gã Ngân Dực Thần Chủ này lại còn là Thần Chủ có được huyết mạch Quang Tộc.
- Triệu Phong, cẩn thận!
Tân Vô Ngân không khỏi hô lớn một tiếng.
- Đại nhân!
Chiến trường bên dưới, rất nhiều chủng tộc Thái Cổ đồng dạng cũng lo lắng không thôi. Một gã Bán Bộ Thần Chủ có thể đánh bại Thần Chủ Nhất Trọng Thiên đỉnh cao đã là một cái kỳ tích, nhưng nếu đối mặt với hai gã Thần Chủ thì sao?
Dưới nguy cơ cùng áp bách cường đại, Triệu Phong bình tĩnh trước giờ chưa từng có.
Nhưng đúng lúc này, Tả Mâu của hắn đột nhiên truyền đến một cỗ cảm giác căng đau. Trong Không gian Thần Mâu, ngân cầu mộng huyễn kia rung động kịch liệt, đồ án nhãn mâu trên ngân cầu toàn bộ bao phủ thải sắc mộng huyễn, chỉ còn lại một điểm cuối cùng!
Triệu Phong chém ra một đạo Hỗn Nguyên Lôi Kiếp Kiếm Mang khổng lồ, phá hủy, thôn phệ tất cả dọc theo đường đi, gào thét phóng thẳng về phía Thiên Minh Thần Chủ.
- Hắn muốn giết ta?
Thiên Minh Thần Chủ nhìn thấu ý đồ của Triệu Phong, không khỏi cười nhạt một tiếng. Tuy rằng uy năng công kích của Triệu Phong không kém gì hắn, tốc độ lại càng viễn siêu hắn. Nhưng chỉ dựa vào những cái này, xa xa không đủ để giết chết hắn.
Ông!
Thân thể Thiên Minh Thần Chủ đột nhiên hóa dịch, biến thành vô số những đạo thủy lưu phiêu tán, chuẩn bị né tránh cùng giảm xuống thương tổn. Nhưng thời điểm hắn còn chưa hoàn thành hết thảy những chuyện này, một cỗ lực lượng Pháp tắc Thời Gian đã hàng lâm trên người hắn.
- Làm sao có thể? Pháp tắc Thời Gian!
Sắc mặt Thiên Minh Thần Chủ nhất thời đại biến. Trước đây, Triệu Phong phóng xuất ra rõ ràng chỉ là Thời Gian Áo Nghĩa Bát trọng Đỉnh phong, hiện tại như thế nào lại trở thành Pháp tắc Thời Gian tầng thứ cao hơn rồi? Mắt thấy đạo Hỗn Nguyên Lôi Kiếp Kiếm Mang cường đại kia đã đánh đến nơi, Thiên Minh Thần Chủ lập tức vận chuyển Pháp tắc Thủy hệ, chống cự lại cỗ Pháp tắc Thời Gian này. Pháp tắc Thời Gian vừa suy yếu đi, hắn lập tức thi triển Bí thuật vừa rồi chưa kịp hoàn thành, thân hình liền hóa thành vô số đạo thủy lưu, chậm rãi phiêu tán.
Phốc xuy!
Đạo Hỗn Nguyên Lôi Kiếp Kiếm Mang kia xỏ xuyên qua vô số đạo thủy lưu phiêu tán. Nhưng Thiên Minh Thần Chủ đã có thể tránh né được chỗ yếu hại, đồng thời đem thân thể chuyển hóa thành Linh hồn thể, hơn nữa thể chất Cổ Hồn Thể của hắn vô cùng đặc thù, đem thương tổn giảm xuống đến thấp nhất. Nhưng cho dù là như vậy, cỗ lực lượng Lôi Kiếp Hỗn Nguyên kia cũng khiến cho hắn không dễ chịu chút nào.
Ông!
Sau khi thân thể khôi phục lại nguyên trạng, Thiên Minh Thần Chủ lập tức xoay người phóng chạy. Nhưng đúng lúc này, một cỗ cảm giác nguy cơ đột nhiên hàng lâm.
Phốc hưu!
Một đạo Hỗn Nguyên Thần Kiếm cỡ nhỏ cực nhanh xuyên toa tới, trực tiếp xỏ xuyên qua đầu hắn. Hóa ra, Triệu Phong từ sớm đã có dự định, trước dùng Hỗn Nguyên Lôi Kiếp Kiếm ép Thiên Minh Thần Chủ sử dụng Bí pháp phòng ngự đặc thù, đợi sau khi hắn khôi phục lại nguyên dạng, liền lập tức phát động đồng thuật, đánh cho hắn trở tay không kịp.
- A!
Sắc mặt Thiên Minh Thần Chủ lộ ra thần sắc thống khổ, cảm giác linh hồn của chính mình phảng phất như bị vô số thanh lợi kiếm xỏ xuyên qua vậy, đau đớn vô cùng. Dưới nguy cơ sinh tử, hắn liền cấp tốc tỉnh táo lại. Song chưởng hắn mạnh mẽ huy vũ, phóng xuất ra một mảnh quang vụ hắc bạch đan xen. Đồng thời, Thiên Minh Thần Chủ cũng hóa thành một đạo thân ảnh đen như mực, cấp tốc phóng chạy.
- Hỗn Thiên Hư Quyển!
Triệu Phong thi triển Bí kỹ phòng ngự, xung quanh thân thể cấp tốc xây dựng ra một tầng quang quyển ám ngân sắc vẫn đục. Sau đó, hắn thôi động năng lực phòng ngự của Trường bào Thời Không, trực tiếp xông vào quang vụ hắc bạch đan xen kia. Dưới song trọng phòng ngự của Hỗn Thiên Hư Quyển cùng Trường bào Thời Không, Triệu Phong bình yên xuyên qua quang vụ, mà Hỗn Thiên Hư Quyển lại hấp thu lực lượng trong đó, trở nên càng ngưng thực hơn.
- Hỗn Nguyên Chuyển Hóa!
Sau khi hấp thu lực lượng ngoại giới, toàn bộ Hỗn Thiên Hư Quyển liền chuyển hóa thành Thần lực Hỗn Nguyên, tiến nhập vào trong Hỗn Nguyên Lôi Kiếp Kiếm trong tay Triệu Phong. Giờ phút này, uy năng Hỗn Nguyên Lôi Kiếp Kiếm của hắn lại một lần nữa tăng lên.
Hưu!
Triệu Phong vận chuyển Pháp tắc Thời Gian, cực nhanh đuổi theo Thiên Minh Thần Chủ.
- Tiểu tử này tu luyện công pháp gì? Không ngờ Thần lực lại cường đại như vậy!
Hiện tại, Thiên Minh Thần Chủ thật sự đã có chút lo sợ.
- Thật tốt quá!
Phía dưới, đám cao tầng Cự Thần Điện thấy Thiên Minh Thần Chủ bị Triệu Phong đuổi đánh như vậy, nhất thời lộ ra thần sắc kinh hỉ chấn động. Một vài cao tầng trước đây không coi trọng Triệu Phong, nét mặt lại càng ửng đỏ, xấu hổ không thôi.
Bên phía chiến trường cấp Thần Chủ, Mộ Cốc cùng Ngân Dực Thần Chủ đang giao phong kịch liệt với nhau.
- Thực lực của tiểu tử này rốt cuộc đã đạt tới loại trình độ này?
Mộ Cốc liếc nhìn về phía Triệu Phong một cái, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc.
Hưu hưu!
Hư quang ngập trời lan tràn ra, vũ nhận cùng đao phong giao thoa cắt đứt lẫn nhau, hư không từng trận vặn vẹo.
- Thời Gian Phong Trảm!
Thủ chưởng Mộ Cốc rạch một cái vào hư không, trong nháy mắt, lực lượng Thời Gian cường đại liền biến thành một thanh đao phong hư bạch to lớn khôn cùng. Đạo Thời Gian Chi Nhận kia xỏ xuyên qua thiên địa, trực tiếp hàng lâm trước người Ngân Dực Thần Chủ.
- Lực lượng Thời Gian thật cường đại!
Trong lòng Ngân Dực Thần Chủ âm thầm chấn kinh. Hắn không thể không thừa nhận, trên phương diện vận dụng lực lượng Thời Gian, Mộ Cốc hoàn toàn viễn siêu hắn.
- Ngân Dực Hộ Thuẫn!
Ngân Dực Thần Chủ vận chuyển lực lượng Thời Gian, cũng thôi động cặp cánh Thần khí sau lưng mình. Cặp cánh chim thật lớn kia đột nhiên hợp lại, hai phiến cánh chim hoàn mỹ nối tiếp với nhau, hình thành nên một cái hộ thuẫn gình tròn, bảo hộ Ngân Dực Thần Chủ vào bên trong.
Oanh phanh!
Đạo Thời Gian Phong Trảm kia hàng lâm, lực lượng khổng lồ khiến cho hộ thuẫn cánh chim kia chấn lên kịch liệt một trận, cũng đẩy lui Ngân Dực Thần Chủ ra xa mấy dặm.
- Khốn kiếp! Tinh Tượng Thần Chủ như thế nào còn chưa ra tay?
Trong lòng Ngân Dực Thần Chủ âm thầm buồn bực. Tinh Tượng Thần Chủ thân là cường giả Thần Chủ Nhị Trọng Thiên, cho dù không am hiểu chiến đấu, cũng có thể trực tiếp xoay chuyển toàn bộ cục diện.
Bên kia, Tân Vô Ngân đang chiến đấu với Điện chủ Cổ Hồn Điện. Tân Vô Ngân vẫn đang phải liên tục bị động phòng ngự, chống đỡ. Mắt thấy đã sắp sửa không chịu nổi nữa.
- Lần này bản Điện chủ sẽ triệt để giết chết ngươi!
Ánh mắt Điện chủ Cổ Hồn Điện ngưng đọng. Nhưng đúng lúc này, phần eo của hắn đột nhiên truyền đến một cỗ cảm giác đau đớn thấu xương, cũng kèm theo cảm giác thiêu đốt nóng bỏng.
- Làm sao lại… ám tật vào lúc này lại phát tác!
Toàn thân Điện chủ Cổ Hồn Điện khẽ chấn động, có chút khó có thể tin nổi. Năm trăm vạn năm trước, hắn từng giao thủ với một gã Thần Chủ Nhị Trọng Thiên, chiến đấu bất phân thắng bại. Nhưng sau trận chiến đó, bộ vị phần eo Linh hồn thể của hắn đã bị trọng thương cực kỳ nghiêm trọng, bị hỏa độc triệt để ăn mòn. Tuy rằng hắn sớm đã chữa khỏi thương thế, nhưng cũng không hoàn toàn chữa trị hết, còn để lại một chút ám tật. Nhưng ám tật này đã mấy trăm vạn năm qua cũng không có phát tác, vì sao vào lúc này lại đột nhiên phát tác?
- Chẳng lẽ là do ảnh hưởng của Cực Nhiệt Địa Ngục?
Ánh mắt Điện chủ Cổ Hồn Điện lộ ra thần sắc nghi hoặc. Hơn nữa lúc trước Cực Nhiệt Địa Ngục lại còn bạo phát ra Cực Nhiệt Thiên Tai cực kỳ trứ danh nữa.
- Không đúng! Không chỉ bởi vì như vậy!
Ánh mắt Điện chủ Cổ Hồn Điện vô cùng âm trầm. Tuy rằng ám tật phát tác, thoạt nhìn cũng là có nguyên nhân, nhưng thân là Thần Chủ Nhị Trọng Thiên, trong lòng hắn có một loại dự cảm kỳ quái, chuyện này không đơn giản như vậy! Hiện tại, Điện chủ Cổ Hồn Điện còn nhớ lại chuyện tình trước đây hắn đã đến nơi này chậm trễ tới nửa tháng trời.
- Lẽ nào ta đã bị cường giả Mệnh đạo để mắt tới?
Trong lòng Điện chủ Cổ Hồn Điện không khỏi sinh ra ý nghĩ này. Cường giả Mệnh đạo sát nhân trong vô hình, dùng Vận Mệnh Chi Đạo, trong cõi u minh thôi động vạn vật, ảnh hưởng tất cả mọi thứ!
- Hửm? Điện chủ Cổ Hồn Điện hắn…
Tân Vô Ngân nhất thời phát hiện Điện chủ Cổ Hồn Điện có chút không thích hợp. Trong giao thủ kế tiếp, hắn lại phát hiện ra uy thế của Điện chủ Cổ Hồn Điện đã yếu bớt, lúc chiến đấu cũng không quá tập trung. Dần dần, Tân Vô Ngân phát hiện ra Điện chủ Cổ Hồn Điện tựa hồ ám thương phát tác, khiến cho chiến lực bị ảnh hưởng không nhỏ.
Giờ phút này, áp lực của Tân Vô Ngân giảm đi không ít. Thậm chí ám thương của Điện chủ Cổ Hồn Điện phát tác, nếu chiến đấu trong thời gian dài, tổn thương sẽ càng nghiêm trọng hơn. Cho nên Tân Vô Ngân chỉ cần kéo dài chiến đấu, nói không chừng sẽ có hy vọng chiến thắng.
Trong Cực Nhiệt Địa Ngục phương xa, Tinh Tượng Thần Chủ nhìn thấy hết thảy những chuyện này, sắc mặt trở nên thập phần khó nhìn. Triệu Phong truy đuổi Thiên Minh Thần Chủ, đã sắp sửa đẩy hắn vào tuyệt cảnh. Mà thực lực của Ngân Dực Thần Chủ lại không bằng Mộ Cốc, chiến bại cũng là chuyện sớm hay muộn. Chỉ là hắn không ngờ tới, vào thời điểm này, ám tật của Điện chủ Cổ Hồn Điện lại phát tác.
- Xem ra, ta không xuất thủ không được rồi!
Ánh mắt Tinh Tượng Thần Chủ khẽ trầm xuống. Tuy rằng hắn có chút cố kỵ cỗ lực lượng Mệnh đạo thần bí kia, nhưng hiện tại hắn nhất định phải xuất thủ. Hai tay hắn khẽ kháp động pháp quyết, từng cái văn tự khoa đẩu phiêu phù ra, dung nhập vào trong thiên địa.
Phương xa, Ngân Dực Thần Chủ đang chiến đấu cùng Mộ Cốc, trong lòng đột nhiên nảy sinh cảm ứng.
- Tốt!
Sắc mặt Ngân Dực Thần Chủ lộ ra thần sắc vui mừng, nhất thời lui về phía sau.
Trong thiên địa đột ngột xuất hiện vô số đạo phù văn kim sắc, trong nháy mắt liền cấu thành một tòa đại trận hư huyễn.
- Đây là… Thiên Cơ Trận!
Sắc mặt Mộ Cốc đại biến, cấp tốc thoái lui về phía sau. Nhưng tất cả đều đã muộn. Từ trong Thiên Cơ Trận kim sắc trên hư không kia đột nhiên tản mát ra mấy đạo quang trụ kim sắc, trải rộng toàn bộ trận pháp. Tuy rằng tốc độ Mộ Cốc cực nhanh, nhưng trận pháp kia tựa hồ có sự hạn chế cường đại, mạnh mẽ chế trụ Pháp tắc Thời Gian của hắn.
Hưu phốc!
Hai đạo quang trụ phù văn kim sắc trong đó xỏ xuyên qua trước ngực cùng vai phải của Mộ Cốc. Chỉ thấy bộ phận thân thể Mộ Cốc bị quang trụ phù văn kim sắc xỏ xuyên qua kia từ lưu quang hư bạch dần dần chuyển hóa thành thực thể.
- Không tốt! Huyết mạch Quang Tộc bị chế trụ!
Trong lòng Mộ Cốc vô cùng chấn động. Thiên Cơ Đại Trận đột nhiên xuất hiện này cũng không có bất kỳ lực thương tổn nào, nhưng một khi đối phương trúng chiêu, sẽ có tác dụng ức chế lực lượng huyết mạch trong cơ thể.
Bá!
Đại trận Thiên Cơ Tộc kia dần dần biến mất, nhưng đại bộ phận huyết mạch Quang Tộc của Mộ Cốc cũng đã bị áp chế xuống.
- Nhận lấy cái chết!
Ngân Dực Thần Chủ liên tục cười to, một lần nữa tiếp cận Mộ Cốc. Dưới tình huống huyết mạch Quang Tộc bị áp chế, các phương diện thực lực của Mộ Cốc cũng giảm xuống kịch liệt.
- Ngân Dực Vũ Kích!
Cánh chim Thần khí Cực phẩm sau lưng Ngân Dực Thần Chủ liên tục chấn động, bắn thẳng ra vô số mảnh lông chim hư huyễn.
Oanh! Phanh! Oành!
Mộ Cốc toàn lực thi triển thủ đoạn phòng ngự, chật vật lắm mới đón đỡ được. Trong nháy mắt Mộ Cốc liền rơi vào thế yếu, không ngừng bị Ngân Dực Thần Chủ nghiền ép. Những thành viên còn lại trên chiến trường cũng đều có chút kinh ngạc.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Đại Trưởng lão Cự Thần Điện đang chiến đấu, thần sắc nhất thời sửng sốt. Vốn dĩ Mộ Cốc đang chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng trong thiên địa đột nhiên xuất hiện một tòa đại trận Thiên Cơ Tộc, nhất thời khiến thế cục cải biến.
- Còn có cường giả ở phụ cận!
Ánh mắt Tân Vô Ngân khẽ trầm xuống. Nhưng xem ra, gã cường giả này chỉ khi nào thấy cục diện Cổ Hồn Điện quá tệ hại mới bất đắc dĩ xuất thủ, cũng không dự định sẽ tham chiến hoặc là lộ diện. Không cần suy nghĩ, hắn tất nhiên chính là Thiên Cơ Tộc!
Đúng lúc này, Mộ Cốc đã bị Ngân Dực Thần Chủ đánh trọng thương, thương thế vô cùng nghiêm trọng. Mộ Cốc cũng không quản được nhiều như vậy nữa. Nếu tiếp tục ở lại chỗ này, hắn rất có thể sẽ chết. Toàn thân Mộ Cốc liền lóe vô số đạo quang tuyến hư bạch thần bí khó lường, thân hình nháy mắt hóa thành một đạo quang mang thần bí, cấp tốc bỏ chạy.
- Không nên!
Ngân Dực Thần Chủ vừa định đuổi theo, thì một đạo thanh âm linh hồn đã vang lên trong đầu hắn.
- Nếu ngươi cũng đuổi theo, như vậy Cổ Hồn Điện có thể sẽ bại! Huống hồ chỉ là một lão già Quang Tộc mà thôi, không cần quá để ý! Hiện tại ngươi đi đối phó Triệu Phong đi! Nhất định phải bắt sống hắn!
Tinh Tượng Thần Chủ rất nhanh hạ đạt mệnh lệnh. Thời điểm trước đây Tinh Tượng Thần Chủ thôi diễn toàn bộ chiến cuộc, mục tiêu khó thôi diễn nhất chính là Triệu Phong, cộng thêm kết quả thôi diễn lại phi thường mơ hồ. Hơn nữa không ngờ Triệu Phong có thể dùng tu vi Bán Bộ Thần Chủ đánh trọng thương Thiên Minh Thần Chủ, điều này khiến cho Tinh Tượng Thần Chủ càng cảm thấy hứng thú hơn với hắn. Cộng thêm trước đây hắn từng nghe nói qua, trên người Triệu Phong có một con mèo Linh sủng. Lúc này, mặc dù Tiểu tặc miêu chưa xuất hiện, nhưng Tinh Tượng Thần Chủ tựa hồ đã suy đoán ra được điều gì.
- Tốt!
Thân hình Ngân Dực Thần Chủ khẽ chuyển, lập tức bay thẳng về phía sau.
Lúc này, Triệu Phong đã đẩy Thiên Minh Thần Chủ vào tuyệt cảnh, gần như sắp sửa giết chết đối phương. Nhưng đột nhiên hắn chợt cảm giác có một cỗ khí tức cường đại tiếp cận.
- Không tốt! Hai gã Thần Chủ!
Sắc mặt Triệu Phong khẽ ngưng đọng. Hơn nữa gã Ngân Dực Thần Chủ này lại còn là Thần Chủ có được huyết mạch Quang Tộc.
- Triệu Phong, cẩn thận!
Tân Vô Ngân không khỏi hô lớn một tiếng.
- Đại nhân!
Chiến trường bên dưới, rất nhiều chủng tộc Thái Cổ đồng dạng cũng lo lắng không thôi. Một gã Bán Bộ Thần Chủ có thể đánh bại Thần Chủ Nhất Trọng Thiên đỉnh cao đã là một cái kỳ tích, nhưng nếu đối mặt với hai gã Thần Chủ thì sao?
Dưới nguy cơ cùng áp bách cường đại, Triệu Phong bình tĩnh trước giờ chưa từng có.
Nhưng đúng lúc này, Tả Mâu của hắn đột nhiên truyền đến một cỗ cảm giác căng đau. Trong Không gian Thần Mâu, ngân cầu mộng huyễn kia rung động kịch liệt, đồ án nhãn mâu trên ngân cầu toàn bộ bao phủ thải sắc mộng huyễn, chỉ còn lại một điểm cuối cùng!