Triệu Phong vốn cũng không để tâm đến việc sống chết của Hoàng Vân, chẳng qua người này quá thật khiến hắn quá thất vọng, ngay ca dũng khí liều chết đánh cược một lần cũng không có.
Nếu không, chỉ cần kéo dài một lát thì Hình trang chủ đã bị ba người Lâm Phàm giết chết, sau đó mọi người lại quần công huyết thi, phần thắng có ít nhất sáu thành.
Thật sự ứng với một câu nói: Không sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo.
Lúc này chỉ còn lại một mình Triệu Phong phải đối mặt với Huyết Thi Ngân Văn.
-... Đến lượt ngươi ngay thôi!
Huyết Thi Ngân Văn đứng trong vũng máu, liếm liếm môi, nở nụ cười dữ tợn, bên ngoài thân thể lưu động một tầng huyết quang quỷ dị, tạo thành một vòng tuần hoàn cùng với huyết dịch dưới chân.
Phía cuối động quật.
Ba người Từ Chấp, Tiêu Vẫn, Lâm Phàm đang bức Hình trang chủ đến tuyệt cảnh.
Lúc Hình trang chủ còn ở rừng cây đã bị mọi người vây công khiến trọng thương, bây giờ lại bị ba người điên cuồng vây công, liên tục trọng thương, đã là nó mạnh hết đà.
Đột nhiên, ba người Từ Chấp nghe thấy tiếng hét thảm thiết của Hoàng Vân.
Vừa liếc mắt nhìn liền thấy Hoàng Vân đã bị chia thành hai mảnh thi thể, ngã trong vũng máu.
Mấy người lập tức cảm thấy trong lòng phát lạnh.
- Không tốt! Triệu sư đệ...
Lâm Phàm không khỏi lo lắng cho Triệu Phong.
Nhưng bên phía ba người cũng đang vào thời khắc mấu chốt, tùy thời đều có thể giết chết Hình trang chủ.
Hình trang chủ bị bức vào tình cảnh cực kỳ nguy hiểm, thế nhưng vẫn giữ chặt không buông, ngạnh kháng công kích của ba người.
Lâm Phàm biết rõ, nếu vẫn tiếp tục kéo dài thời gian thì Triệu Phong sẽ bị “Hộ pháp đại nhân” giết chết, lúc đó thế cục chắc chắn sẽ thay đổi.
Người thực sự gặp phải nguy cơ mấu chốt vẫn là Triệu Phong.
Một mình đối mặt với Huyết Thi Ngân Văn, Triệu Phong liệu có thể ngăn cản được một chiêu nửa thức hay không?
- Khặc khặc khặc...
Huyết Thi Ngân Văn đứng trong vũng máu, tiếng cười âm trầm kinh hồn vang vọng khắp bốn phía.
Triệu Phong vẫn bất động, kéo “Kim Lũ Cung” ra, cười lạnh nói:
- Ngươi cho rằng ta sẽ để ngươi thực hiện hay sao?
Vừa dứt lời.
Hắn đột nhiên kéo động Kim Lũ Cung trên tay, hiện ra một luồng chân lực sắc bén lấp lánh, độ sắc bén vượt xa những cấp độ trước đây.
Đây chính là chân lực của Thiên Phong Thần Quyết.
Vù vù vù...
Ba mũi kim tiễn lóe lên ánh sáng màu xanh, tạo thành một hình tam giác, đâm về phía Huyết Thi Ngân Văn như thiểm điện.
Một mũi tên trong đó có tốc độ càng nhanh hơn, bỗng nhiên đâm về phía mắt của Huyết Thi Ngân Văn.
Huyết Thi Ngân Văn lại càng hoảng sợ, vội vàng nhấm mắt lại.
Đinh đinh đinh...
Ba mũi tên cực kỳ bén nhọn ác liệt đâm trúng Huyết Thi Ngân Văn, tia lửa văng đầy trời.
Huyết Thi Ngân Văn không chút thương tổn nào.
Việc này cũng không nắm ngoài dự đoán của Triệu Phong.
- Tiểu tử đáng hận...
Huyết Thi Ngân Văn kinh sợ, thân hình rút lui vài bước.
Thì ra, mục đích thực sự của Triệu Phong chính là hai mũi tên còn lại lần lượt đâm trúng khớp xương đâu gối của Huyết Thi Ngân Văn.
Hai mũi tên này ẩn chứa uy lực đặc biệt sắc bén, có thể uy hiếp được Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, khiến cho Huyết Thí Ngân Văn phải tạm thời rút lui.
Bởi vậy, Huyết Thi Ngân Văn đã đi ra khỏi vũng máu thi thể của Hoàng Vân.
Huyết quang đang tuần hoàn lưu chuyển trên người Huyết Thi Ngân Văn, bỗng nhiên biến mất.
Phương pháp huyết tế đã bị Triệu Phong làm gián đoạn.
Thì ra, Huyết Thi Ngân Văn vẫn đứng yên tại chỗ, mục đích thật sự là dùng bí thuật đặc thù để hấp thu máu huyết trong thi thể Hoàng Vân lưu lại, chữa trị thương thế, khôi phục càng nhiều thực lực.
Nếu đổi lại là người bình thường, máu của bọn hắn không hề có tác dụng gì với Huyết Thi Ngân Văn. Thế nhưng, Hoàng Vân chính là võ giả Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đinh phọng, đã trải qua một lần lột xác khi “thoát phàm”, máu trong cơ thể ẩn chứa lực lượng không hề đơn giản.
- Chân lực của Thiên Phong Thần Quyết quả nhiên không tầm thường.
Triệu Phong thầm nghĩ, lại kéo động Kim Lũ Cung, phát động công kích sắc bén ác liệt với Huyết Thi Ngân Văn.
Đinh đinh đinh...
Huyết Thi Ngân Văn ngạnh kháng toàn bộ công kích, sau đó nhanh chóng đánh về phía Triệu Phong.
Vù...
Triệu Phong nhanh chóng thu hồi Kim Lũ Cung, thân hình huyễn hóa thành mấy đạo tàn ảnh, tản ra khắp nhiều phương hướng.
- Tiểu bối vô tri!
Huyết Thi Ngân Văn bật cười trào phúng, nhìn chuẩn chân thân của Triệu Phong, sau đó truy kích theo.
Trong lòng Triệu Phong thoáng run sợ, rất nhanh đã biết, mặc dù Huyết Thi Ngân Văn mất đi lực lượng, nhưng trình độ cảnh giới vẫn còn, không thể nào bị thân pháp của mình mê hoặc được.
Vù...
Vài đạo huyễn biến hư ánh biến mất, chân thân của Triệu Phong hiện động ánh sáng xanh trong suốt, tiếng gió vang lên, tốc độ bỗng nhiên tăng thêm một cấp.
Huyết Thi Ngân Văn bổ hụt một chưởng, đánh nát đá tảng, từng viên đá nhỏ ào ào rớt xuống.
Tốc độ của Triệu Phong tăng lên tới trình độ đáng sợ, thân pháp linh hoạt như cá, huyễn biến nhiều góc độ.
Toàn lực thúc dục Thiên Phong Thần Quyết, dưới tác dụng kỳ dị của chân lực, thân pháp và tốc độ của hắn đã đạt tới một trình độ mới.
Huống chi, thân pháp khinh công của Triệu Phong là tham khảo thân pháp Phàm phẩm thượng cấp, dùng Huyễn Ngư Đồ làm hạch tâm áo nghĩa mà thi triển.
Nhất thời, tốc độ thân pháp của Triệu Phong đã có thể sánh ngang với Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong.
Huyết Thi Ngân Văn mấy lần công kích đều thất bại, gào thét phát ra uy áp tinh thần cường đại, thậm chí tạo thành ảnh hưởng ảo thuật.
Nếu đổi lại là những người khác, cho dù đã ngoài Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, không cách nào may mắn thoát khỏi.
Đáng tiếc hắn lại gặp phải Triệu Phong, gần như có thể tránh được loại ảnh hưởng ảo thuật tinh thần này.
- Hộ pháp đại nhân, xem ra ngươi thức tỉnh còn chưa lâu, thân thể có chút cứng ngắc. Mặc dù phòng ngự thân thể rất mạnh, nhưng lực lượng trong cơ thể khẳng định không phải là vô hạn nhỉ?
Trong lúc thân hình Triệu Phong huyễn động, chợt thản nhiên cười.
Dựa theo kế hoạch của hắn, chỉ cần Hình trang chủ bị ba người Từ Chấp diệt sát, sau đó mọi người lại vây công, nhất định có thể làm đối phương hao tổn tới chết.
- Đã không làm được gì ngươi, vậy thì ta sẽ giết chết ba kẻ kia trước.
Trong mắt Huyết Thi Ngân Văn hiện lên một tia xảo trá âm hiểm, đột nhiên đánh về phía ba người Từ Chấp.
Không tốt!
Thần sắc Triệu Phong đại biến, địch nhân mà hắn đang phải đối mặt dù sao vẫn là một lão quái vật đã sống mấy trăm năm, ngày xưa còn là nhân vật tầng trung của Xích Nguyệt Ma Giáo, há có thể dễ dàng đối phó?
Ngay lập tức, Huyết Thi Ngân Văn phát ra uy áp tinh thần ngập trời, vách đá bốn phía chợt lắc dư dao động, sau đó lao thẳng về phía ba Từ Chấp.
Ba người Từ Chấp cảm thấy tâm thản run rẩy, Hình trang chủ đang rơi vào tuyệt cảnh, đột nhiên bắt được một đường sinh cơ, mạnh mẽ thúc dục chân lực, hóa thành một đạo thân ảnh huyết sắc, chạy về phía động quật.
Triệu Phong chỉ có hai lựa chọn:
Một. Chặn giết Hình trang chủ.
Hai, nghĩ cách cứu viện ba người Lâm Phàm.
Trong lúc ý niệm xoay chuyển, Triệu Phong đã làm ra lựa chọn thứ hai, thân hình vừa nhoáng lên, lập tức đuổi theo Huyết Thi Ngân Văn.
Phong Lôi Chưởng!
Tiếng lôi minh nổ vang rít gào, bao phủ cả một khu vực, khiến tâm thần của ba người Từ Chấp chấn động thoát ly khỏi ảnh hưởng ảo giác do uy áp tinh thần tạo thành.
Phành phành...
Triệu Phong và Huyết Thi Ngân Văn đối chiến một kích.
Sau khi tiếng lôi chấn nổ vang lên, thân hình hai người bỗng nhiên tách ra.
Thân hình Triệu Phong bay thẳng ra ngoài, bàn tay tê dại, gần như muốn thổ huyết tại chỗ. Lực lượng và công kích của Huyết Thi Ngân Văn quá thật khiến người khác sợ hãi, uy năng đã tiếp cận Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.
- Lôi chi lực quá yếu ớt...
Huyết Thi Ngân Văn đứng yên tại chỗ, ngưng mắt nhìn một trận thiểm điện màu đen nho nhỏ quấn quanh bàn tay, rất nhanh bị huyết quang tràn ra bao phủ.
Triệu Phong cảm thấy có chút ngoài ý muốn, dưới sự thúc dục chân lực của Thiên Phong Thần Quyết, Phong Lôi Chưởng có thể bộc phát một lực lượng vô cùng đáng sợ.
Bởi dù sao trụ cột của Phong Lôi Chưởng cũng là lực lượng và ý cảnh của Phong. Mà Thiên Phong Thân Quyết, không phải nghi ngờ chính là thứ nổi bật trong đó, trực tiếp bao gồm ý cảnh của ba thức đầu trong Tứ Phong thức và Huyền Phong Chưởng.
- Triệu sư đệ, bốn người chúng ta hãy liên thủ đánh chết kẻ này đi.
Từ Chấp huy động Tấn Nguyệt Kiếm trong tay, từ phía sau giáp công Huyết Thi Ngân Văn.
Triệu Phong thúc dục “Phong Lôi Chưởng”, chính diện đánh với Huyết Thi Ngân Văn.
Thực lực của Lâm Phàm và Tiêu Vẫn tương đối yếu kém, cho nên ở bên cạnh kìm chế, cũng không dám đến quá gần.
- Mấy con sâu cái kiến cũng vọng tưởng đánh chết bổn tọa!
Huyết Thi Ngân Văn không giận mà cười, móng vuốt sắc bén vung lên, một mảnh ánh sáng tử huyết giống như từng đạo móc câu sắc bén xuyên thủng khu vực vài chục trượng xung quanh.
Phành phành phành phành...
Dưới sự vây công của bốn người, Huyết Thi Ngân Văn vẫn thong dong đối mặt, thậm chí còn chiếm thượng phong.
Vù vù vù...
Đao kiếm của Lâm Phàm và Tiêu Vẫn đánh lên người đối phương, lập tức rạn nứt, thậm chí xuất hiện lỗ thủng.
Chỉ có thần binh Phàm cấp của Từ Chấp là vẫn hoàn hảo không hao tổn gì, thế nhưng mấy lần đối chiến với Huyết Thi Ngân Văn, thần binh trong tay hắn cũng suýt nữa bị đánh rời khỏi tay.
Ọc...
Sau một phen đối chiến, Từ Chấp đột nhiên thổ huyết trọng thương.
Triệu Phong cũng không tốt hơn bao nhiêu, tạng phụ và kinh mạch đều thụ thương nhẹ, có được kết quả như vậy cũng là nhờ có Ngân Bích Quyết bảo vệ.
Công kích của hắn dù mạnh, thậm chí có thể uy hiếp Tam trọng Thoát Phàm Cảnh, Phong Lôi Chưởng còn có thể mơ hồ khắc chế đối phương, thế nhưng vẫn không đủ sức chính diện ngạnh kháng Huyết Thi Ngân Văn.
Lúc này, ngoại trừ Triệu Phong ra, ba người còn lại đều đã bị thương không nhẹ.
Sau mấy lần giao phong, Huyết Thi Ngân Văn đã dần phát hiện, Triệu Phong thực sự rất quỷ dị và khó chơi, tất cả các phương diện đều khắc chế mình.
Vì vậy hắn dứt khoát chuyển dời “hỏa lực” lên trên thân ba người Từ Chấp.
Keng... Rắc rắc...
Trường đao của Lâm Phàm bị Huyết Thi Ngân Văn đánh gãy, thổ huyết bay ra ngoài.
Tiêu Vẫn cũng bị một đạo ánh sáng tử huyết quét qua, thân thể bay ra ngoài, trên vai xuất hiện một rãnh máu dài hơn cả thước.
Chiến lực chân chính của hai người này có thể so với Nhị trọng Thoát Phàm Cảnh, thế nhưng không ngờ chỉ trong nháy mắt đã bị đánh bay.
Sắc mặt Triệu Phong lập tức trở nên ngưng trọng, hôm nay muốn chiến thắng Huyết Thi Ngân Văn thì quả thực vô cùng khó khăn.
Bởi vì ba người Từ Chấp không có khả năng giống như hắn, ở phương diện công kích, tốc độ, thân pháp và phòng ngự đều đạt tới cấp bậc cực cao, thậm chí còn có thể miễn dịch ảnh hưởng uy hiếp tinh thần của Huyết Thi Ngân Văn.
- Toàn bộ các ngươi lui lại, ta sẽ cầm chân hắn!
Triệu Phong liền dứt khoát làm ra quyết định.
- Triệu sư đệ, ngươi cũng phải cẩn thận!
Ba người Lâm Phàm kéo theo một thân mệt mỏi, rút ra khỏi bên ngoài động quật.
Bọn hắn cũng biết rằng chỉ có Triệu Phong mới có thể kiềm chế được Huyết Thi Ngân Văn đôi chút, nhóm người của mình chỉ có thể làm vướng tay vướng chân hắn mà thôi.
Phong Lôi Chưởng! Liệt Phong Thức!
Lúc ba người Lâm Phàm lui lại, Triệu Phong đột nhiên phát động công kích mạnh nhất, phòng ngừa Huyết Thi Ngân Văn tiếp tục truy kích.
Nào ngờ Huyết Thi Ngân Văn cũng không ngăn trở, khóe miệng chợt nhếch lên một nụ cười tà:
- Chậm rồi, hôm nay, các ngươi đều phải lưu lại đây.
Triệu Phong khẽ giật mình, phát giác có gì đó không đúng
Bịch!
Vừa chạy ra được hơn mười trượng thì toàn thân Tiêu Vẫn đã đông cứng, vô lực té nhào trên mặt đất.
- Tiêu sư đệ!
Từ Chấp và Lâm Phàm nâng Tiêu Vẫn dậy, chỉ phát hiện trên mi tâm của hắn xuất hiên một đường cong màu tím đen, toàn thân huyết nhục có chút cứng ngắc.
- Tất cả các ngươi đều đã trúng “Thi độc” của ta, cho dù bổn tọa không ra tay thì các ngươi cũng sẽ chết hết.
Huyết Thi Ngân Văn cười tà một tiếng, cũng không hề ra tay.
Ngay sau đó, đến lượt thân thể Lâm Phàm lạnh cứng, ngã xuống mặt đất.
Thân thể Từ Chấp lung lay muốn đổ, chỉ có thể miễn cưỡng quay đầu liếc nhìn Triệu Phong sau đó cũng ngã xuống đất.
- Thi độc? Chúng ta trúng thi độc từ lúc nào?
Trong lòng Triệu Phong thầm lạnh lẽo, hắn cũng cảm nhận được trong khí huyết trầm ổn của mình có một luồng lực lượng âm hàn quỷ dị đang ngưng kết khí huyết, sau đó lan tràn tới tạng phủ.
- Thi độc này của bổn tọa có thể khiến cho khí huyết của địch nhân trong lúc chiến đấu sôi trào, sau đó luồng lực lượng này sẽ nhanh chóng lan tràn khắp toàn thân, trong vòng ba ngày sẽ biến thành “hoạt tử nhân”. (*)
(*) Người chết cử động xác sống.
Huyết Thi Ngân Văn liếm liếm đầu lưỡi, nở nụ cười u ám.
Hoạt tử nhân?
Triệu Phong không khỏi rùng mình một cái, hiển nhiên hiểu điều này có nghĩa là gì.
Lúc này, ba người Từ Chấp đã nhắm mắt hôn mê.
Có lẽ trải qua một phen chiến đấu luân phiên, bọn họ đã quá mức mệt mỏi, cũng có lẽ thi độc đang uy hiếp tính mạng của bọn họ.
- Ồ! Ngươi chỉ là một Tiểu tử Nhất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, thế nhưng năng lực kháng “thi độc” dường như còn mạnh hơn bọn hắn.
Huyết Thi Ngân Văn nói với vẻ ngạc nhiên ngoài dự liệu.
Triệu Phong vẫn hoàn hảo đứng yên tại chỗ, không chút tổn hao.
Nếu không, chỉ cần kéo dài một lát thì Hình trang chủ đã bị ba người Lâm Phàm giết chết, sau đó mọi người lại quần công huyết thi, phần thắng có ít nhất sáu thành.
Thật sự ứng với một câu nói: Không sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo.
Lúc này chỉ còn lại một mình Triệu Phong phải đối mặt với Huyết Thi Ngân Văn.
-... Đến lượt ngươi ngay thôi!
Huyết Thi Ngân Văn đứng trong vũng máu, liếm liếm môi, nở nụ cười dữ tợn, bên ngoài thân thể lưu động một tầng huyết quang quỷ dị, tạo thành một vòng tuần hoàn cùng với huyết dịch dưới chân.
Phía cuối động quật.
Ba người Từ Chấp, Tiêu Vẫn, Lâm Phàm đang bức Hình trang chủ đến tuyệt cảnh.
Lúc Hình trang chủ còn ở rừng cây đã bị mọi người vây công khiến trọng thương, bây giờ lại bị ba người điên cuồng vây công, liên tục trọng thương, đã là nó mạnh hết đà.
Đột nhiên, ba người Từ Chấp nghe thấy tiếng hét thảm thiết của Hoàng Vân.
Vừa liếc mắt nhìn liền thấy Hoàng Vân đã bị chia thành hai mảnh thi thể, ngã trong vũng máu.
Mấy người lập tức cảm thấy trong lòng phát lạnh.
- Không tốt! Triệu sư đệ...
Lâm Phàm không khỏi lo lắng cho Triệu Phong.
Nhưng bên phía ba người cũng đang vào thời khắc mấu chốt, tùy thời đều có thể giết chết Hình trang chủ.
Hình trang chủ bị bức vào tình cảnh cực kỳ nguy hiểm, thế nhưng vẫn giữ chặt không buông, ngạnh kháng công kích của ba người.
Lâm Phàm biết rõ, nếu vẫn tiếp tục kéo dài thời gian thì Triệu Phong sẽ bị “Hộ pháp đại nhân” giết chết, lúc đó thế cục chắc chắn sẽ thay đổi.
Người thực sự gặp phải nguy cơ mấu chốt vẫn là Triệu Phong.
Một mình đối mặt với Huyết Thi Ngân Văn, Triệu Phong liệu có thể ngăn cản được một chiêu nửa thức hay không?
- Khặc khặc khặc...
Huyết Thi Ngân Văn đứng trong vũng máu, tiếng cười âm trầm kinh hồn vang vọng khắp bốn phía.
Triệu Phong vẫn bất động, kéo “Kim Lũ Cung” ra, cười lạnh nói:
- Ngươi cho rằng ta sẽ để ngươi thực hiện hay sao?
Vừa dứt lời.
Hắn đột nhiên kéo động Kim Lũ Cung trên tay, hiện ra một luồng chân lực sắc bén lấp lánh, độ sắc bén vượt xa những cấp độ trước đây.
Đây chính là chân lực của Thiên Phong Thần Quyết.
Vù vù vù...
Ba mũi kim tiễn lóe lên ánh sáng màu xanh, tạo thành một hình tam giác, đâm về phía Huyết Thi Ngân Văn như thiểm điện.
Một mũi tên trong đó có tốc độ càng nhanh hơn, bỗng nhiên đâm về phía mắt của Huyết Thi Ngân Văn.
Huyết Thi Ngân Văn lại càng hoảng sợ, vội vàng nhấm mắt lại.
Đinh đinh đinh...
Ba mũi tên cực kỳ bén nhọn ác liệt đâm trúng Huyết Thi Ngân Văn, tia lửa văng đầy trời.
Huyết Thi Ngân Văn không chút thương tổn nào.
Việc này cũng không nắm ngoài dự đoán của Triệu Phong.
- Tiểu tử đáng hận...
Huyết Thi Ngân Văn kinh sợ, thân hình rút lui vài bước.
Thì ra, mục đích thực sự của Triệu Phong chính là hai mũi tên còn lại lần lượt đâm trúng khớp xương đâu gối của Huyết Thi Ngân Văn.
Hai mũi tên này ẩn chứa uy lực đặc biệt sắc bén, có thể uy hiếp được Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, khiến cho Huyết Thí Ngân Văn phải tạm thời rút lui.
Bởi vậy, Huyết Thi Ngân Văn đã đi ra khỏi vũng máu thi thể của Hoàng Vân.
Huyết quang đang tuần hoàn lưu chuyển trên người Huyết Thi Ngân Văn, bỗng nhiên biến mất.
Phương pháp huyết tế đã bị Triệu Phong làm gián đoạn.
Thì ra, Huyết Thi Ngân Văn vẫn đứng yên tại chỗ, mục đích thật sự là dùng bí thuật đặc thù để hấp thu máu huyết trong thi thể Hoàng Vân lưu lại, chữa trị thương thế, khôi phục càng nhiều thực lực.
Nếu đổi lại là người bình thường, máu của bọn hắn không hề có tác dụng gì với Huyết Thi Ngân Văn. Thế nhưng, Hoàng Vân chính là võ giả Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đinh phọng, đã trải qua một lần lột xác khi “thoát phàm”, máu trong cơ thể ẩn chứa lực lượng không hề đơn giản.
- Chân lực của Thiên Phong Thần Quyết quả nhiên không tầm thường.
Triệu Phong thầm nghĩ, lại kéo động Kim Lũ Cung, phát động công kích sắc bén ác liệt với Huyết Thi Ngân Văn.
Đinh đinh đinh...
Huyết Thi Ngân Văn ngạnh kháng toàn bộ công kích, sau đó nhanh chóng đánh về phía Triệu Phong.
Vù...
Triệu Phong nhanh chóng thu hồi Kim Lũ Cung, thân hình huyễn hóa thành mấy đạo tàn ảnh, tản ra khắp nhiều phương hướng.
- Tiểu bối vô tri!
Huyết Thi Ngân Văn bật cười trào phúng, nhìn chuẩn chân thân của Triệu Phong, sau đó truy kích theo.
Trong lòng Triệu Phong thoáng run sợ, rất nhanh đã biết, mặc dù Huyết Thi Ngân Văn mất đi lực lượng, nhưng trình độ cảnh giới vẫn còn, không thể nào bị thân pháp của mình mê hoặc được.
Vù...
Vài đạo huyễn biến hư ánh biến mất, chân thân của Triệu Phong hiện động ánh sáng xanh trong suốt, tiếng gió vang lên, tốc độ bỗng nhiên tăng thêm một cấp.
Huyết Thi Ngân Văn bổ hụt một chưởng, đánh nát đá tảng, từng viên đá nhỏ ào ào rớt xuống.
Tốc độ của Triệu Phong tăng lên tới trình độ đáng sợ, thân pháp linh hoạt như cá, huyễn biến nhiều góc độ.
Toàn lực thúc dục Thiên Phong Thần Quyết, dưới tác dụng kỳ dị của chân lực, thân pháp và tốc độ của hắn đã đạt tới một trình độ mới.
Huống chi, thân pháp khinh công của Triệu Phong là tham khảo thân pháp Phàm phẩm thượng cấp, dùng Huyễn Ngư Đồ làm hạch tâm áo nghĩa mà thi triển.
Nhất thời, tốc độ thân pháp của Triệu Phong đã có thể sánh ngang với Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong.
Huyết Thi Ngân Văn mấy lần công kích đều thất bại, gào thét phát ra uy áp tinh thần cường đại, thậm chí tạo thành ảnh hưởng ảo thuật.
Nếu đổi lại là những người khác, cho dù đã ngoài Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, không cách nào may mắn thoát khỏi.
Đáng tiếc hắn lại gặp phải Triệu Phong, gần như có thể tránh được loại ảnh hưởng ảo thuật tinh thần này.
- Hộ pháp đại nhân, xem ra ngươi thức tỉnh còn chưa lâu, thân thể có chút cứng ngắc. Mặc dù phòng ngự thân thể rất mạnh, nhưng lực lượng trong cơ thể khẳng định không phải là vô hạn nhỉ?
Trong lúc thân hình Triệu Phong huyễn động, chợt thản nhiên cười.
Dựa theo kế hoạch của hắn, chỉ cần Hình trang chủ bị ba người Từ Chấp diệt sát, sau đó mọi người lại vây công, nhất định có thể làm đối phương hao tổn tới chết.
- Đã không làm được gì ngươi, vậy thì ta sẽ giết chết ba kẻ kia trước.
Trong mắt Huyết Thi Ngân Văn hiện lên một tia xảo trá âm hiểm, đột nhiên đánh về phía ba người Từ Chấp.
Không tốt!
Thần sắc Triệu Phong đại biến, địch nhân mà hắn đang phải đối mặt dù sao vẫn là một lão quái vật đã sống mấy trăm năm, ngày xưa còn là nhân vật tầng trung của Xích Nguyệt Ma Giáo, há có thể dễ dàng đối phó?
Ngay lập tức, Huyết Thi Ngân Văn phát ra uy áp tinh thần ngập trời, vách đá bốn phía chợt lắc dư dao động, sau đó lao thẳng về phía ba Từ Chấp.
Ba người Từ Chấp cảm thấy tâm thản run rẩy, Hình trang chủ đang rơi vào tuyệt cảnh, đột nhiên bắt được một đường sinh cơ, mạnh mẽ thúc dục chân lực, hóa thành một đạo thân ảnh huyết sắc, chạy về phía động quật.
Triệu Phong chỉ có hai lựa chọn:
Một. Chặn giết Hình trang chủ.
Hai, nghĩ cách cứu viện ba người Lâm Phàm.
Trong lúc ý niệm xoay chuyển, Triệu Phong đã làm ra lựa chọn thứ hai, thân hình vừa nhoáng lên, lập tức đuổi theo Huyết Thi Ngân Văn.
Phong Lôi Chưởng!
Tiếng lôi minh nổ vang rít gào, bao phủ cả một khu vực, khiến tâm thần của ba người Từ Chấp chấn động thoát ly khỏi ảnh hưởng ảo giác do uy áp tinh thần tạo thành.
Phành phành...
Triệu Phong và Huyết Thi Ngân Văn đối chiến một kích.
Sau khi tiếng lôi chấn nổ vang lên, thân hình hai người bỗng nhiên tách ra.
Thân hình Triệu Phong bay thẳng ra ngoài, bàn tay tê dại, gần như muốn thổ huyết tại chỗ. Lực lượng và công kích của Huyết Thi Ngân Văn quá thật khiến người khác sợ hãi, uy năng đã tiếp cận Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.
- Lôi chi lực quá yếu ớt...
Huyết Thi Ngân Văn đứng yên tại chỗ, ngưng mắt nhìn một trận thiểm điện màu đen nho nhỏ quấn quanh bàn tay, rất nhanh bị huyết quang tràn ra bao phủ.
Triệu Phong cảm thấy có chút ngoài ý muốn, dưới sự thúc dục chân lực của Thiên Phong Thần Quyết, Phong Lôi Chưởng có thể bộc phát một lực lượng vô cùng đáng sợ.
Bởi dù sao trụ cột của Phong Lôi Chưởng cũng là lực lượng và ý cảnh của Phong. Mà Thiên Phong Thân Quyết, không phải nghi ngờ chính là thứ nổi bật trong đó, trực tiếp bao gồm ý cảnh của ba thức đầu trong Tứ Phong thức và Huyền Phong Chưởng.
- Triệu sư đệ, bốn người chúng ta hãy liên thủ đánh chết kẻ này đi.
Từ Chấp huy động Tấn Nguyệt Kiếm trong tay, từ phía sau giáp công Huyết Thi Ngân Văn.
Triệu Phong thúc dục “Phong Lôi Chưởng”, chính diện đánh với Huyết Thi Ngân Văn.
Thực lực của Lâm Phàm và Tiêu Vẫn tương đối yếu kém, cho nên ở bên cạnh kìm chế, cũng không dám đến quá gần.
- Mấy con sâu cái kiến cũng vọng tưởng đánh chết bổn tọa!
Huyết Thi Ngân Văn không giận mà cười, móng vuốt sắc bén vung lên, một mảnh ánh sáng tử huyết giống như từng đạo móc câu sắc bén xuyên thủng khu vực vài chục trượng xung quanh.
Phành phành phành phành...
Dưới sự vây công của bốn người, Huyết Thi Ngân Văn vẫn thong dong đối mặt, thậm chí còn chiếm thượng phong.
Vù vù vù...
Đao kiếm của Lâm Phàm và Tiêu Vẫn đánh lên người đối phương, lập tức rạn nứt, thậm chí xuất hiện lỗ thủng.
Chỉ có thần binh Phàm cấp của Từ Chấp là vẫn hoàn hảo không hao tổn gì, thế nhưng mấy lần đối chiến với Huyết Thi Ngân Văn, thần binh trong tay hắn cũng suýt nữa bị đánh rời khỏi tay.
Ọc...
Sau một phen đối chiến, Từ Chấp đột nhiên thổ huyết trọng thương.
Triệu Phong cũng không tốt hơn bao nhiêu, tạng phụ và kinh mạch đều thụ thương nhẹ, có được kết quả như vậy cũng là nhờ có Ngân Bích Quyết bảo vệ.
Công kích của hắn dù mạnh, thậm chí có thể uy hiếp Tam trọng Thoát Phàm Cảnh, Phong Lôi Chưởng còn có thể mơ hồ khắc chế đối phương, thế nhưng vẫn không đủ sức chính diện ngạnh kháng Huyết Thi Ngân Văn.
Lúc này, ngoại trừ Triệu Phong ra, ba người còn lại đều đã bị thương không nhẹ.
Sau mấy lần giao phong, Huyết Thi Ngân Văn đã dần phát hiện, Triệu Phong thực sự rất quỷ dị và khó chơi, tất cả các phương diện đều khắc chế mình.
Vì vậy hắn dứt khoát chuyển dời “hỏa lực” lên trên thân ba người Từ Chấp.
Keng... Rắc rắc...
Trường đao của Lâm Phàm bị Huyết Thi Ngân Văn đánh gãy, thổ huyết bay ra ngoài.
Tiêu Vẫn cũng bị một đạo ánh sáng tử huyết quét qua, thân thể bay ra ngoài, trên vai xuất hiện một rãnh máu dài hơn cả thước.
Chiến lực chân chính của hai người này có thể so với Nhị trọng Thoát Phàm Cảnh, thế nhưng không ngờ chỉ trong nháy mắt đã bị đánh bay.
Sắc mặt Triệu Phong lập tức trở nên ngưng trọng, hôm nay muốn chiến thắng Huyết Thi Ngân Văn thì quả thực vô cùng khó khăn.
Bởi vì ba người Từ Chấp không có khả năng giống như hắn, ở phương diện công kích, tốc độ, thân pháp và phòng ngự đều đạt tới cấp bậc cực cao, thậm chí còn có thể miễn dịch ảnh hưởng uy hiếp tinh thần của Huyết Thi Ngân Văn.
- Toàn bộ các ngươi lui lại, ta sẽ cầm chân hắn!
Triệu Phong liền dứt khoát làm ra quyết định.
- Triệu sư đệ, ngươi cũng phải cẩn thận!
Ba người Lâm Phàm kéo theo một thân mệt mỏi, rút ra khỏi bên ngoài động quật.
Bọn hắn cũng biết rằng chỉ có Triệu Phong mới có thể kiềm chế được Huyết Thi Ngân Văn đôi chút, nhóm người của mình chỉ có thể làm vướng tay vướng chân hắn mà thôi.
Phong Lôi Chưởng! Liệt Phong Thức!
Lúc ba người Lâm Phàm lui lại, Triệu Phong đột nhiên phát động công kích mạnh nhất, phòng ngừa Huyết Thi Ngân Văn tiếp tục truy kích.
Nào ngờ Huyết Thi Ngân Văn cũng không ngăn trở, khóe miệng chợt nhếch lên một nụ cười tà:
- Chậm rồi, hôm nay, các ngươi đều phải lưu lại đây.
Triệu Phong khẽ giật mình, phát giác có gì đó không đúng
Bịch!
Vừa chạy ra được hơn mười trượng thì toàn thân Tiêu Vẫn đã đông cứng, vô lực té nhào trên mặt đất.
- Tiêu sư đệ!
Từ Chấp và Lâm Phàm nâng Tiêu Vẫn dậy, chỉ phát hiện trên mi tâm của hắn xuất hiên một đường cong màu tím đen, toàn thân huyết nhục có chút cứng ngắc.
- Tất cả các ngươi đều đã trúng “Thi độc” của ta, cho dù bổn tọa không ra tay thì các ngươi cũng sẽ chết hết.
Huyết Thi Ngân Văn cười tà một tiếng, cũng không hề ra tay.
Ngay sau đó, đến lượt thân thể Lâm Phàm lạnh cứng, ngã xuống mặt đất.
Thân thể Từ Chấp lung lay muốn đổ, chỉ có thể miễn cưỡng quay đầu liếc nhìn Triệu Phong sau đó cũng ngã xuống đất.
- Thi độc? Chúng ta trúng thi độc từ lúc nào?
Trong lòng Triệu Phong thầm lạnh lẽo, hắn cũng cảm nhận được trong khí huyết trầm ổn của mình có một luồng lực lượng âm hàn quỷ dị đang ngưng kết khí huyết, sau đó lan tràn tới tạng phủ.
- Thi độc này của bổn tọa có thể khiến cho khí huyết của địch nhân trong lúc chiến đấu sôi trào, sau đó luồng lực lượng này sẽ nhanh chóng lan tràn khắp toàn thân, trong vòng ba ngày sẽ biến thành “hoạt tử nhân”. (*)
(*) Người chết cử động xác sống.
Huyết Thi Ngân Văn liếm liếm đầu lưỡi, nở nụ cười u ám.
Hoạt tử nhân?
Triệu Phong không khỏi rùng mình một cái, hiển nhiên hiểu điều này có nghĩa là gì.
Lúc này, ba người Từ Chấp đã nhắm mắt hôn mê.
Có lẽ trải qua một phen chiến đấu luân phiên, bọn họ đã quá mức mệt mỏi, cũng có lẽ thi độc đang uy hiếp tính mạng của bọn họ.
- Ồ! Ngươi chỉ là một Tiểu tử Nhất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, thế nhưng năng lực kháng “thi độc” dường như còn mạnh hơn bọn hắn.
Huyết Thi Ngân Văn nói với vẻ ngạc nhiên ngoài dự liệu.
Triệu Phong vẫn hoàn hảo đứng yên tại chỗ, không chút tổn hao.