Huyễn Thải Thần Chủ vẫn lạc, tạo thành sự trùng kích thật lớn đối với tâm thần những thành viên còn lại của Huyễn Thần Thánh Địa. Mà Triệu Phong sau khi đánh chết Huyễn Thải Thần Chủ, ánh mắt lại rơi xuống trên người bọn họ, càng khiến cho mọi người rợn cả tóc gáy, trong lòng run rẩy lo lắng.
- Chạy!
Lão bà mái tóc xanh lục nhất thời mặc kệ tất cả, thi triển Bí pháp huyết mạch, bỏ chạy về phía lỗ hổng của Thần Quốc Quang Tộc. Cái lỗ hổng này lúc trước đã bị Thiên Cơ Tộc oanh phá ra, lúc này đã mở ra khá lớn, mà Mộ Cốc vẫn luôn tập trung vào chiến cuộc, bởi vậy cũng không có thời gian tiến hành chữa trị.
- Còn muốn chạy sao?
Triệu Phong hừ lạnh một tiếng, thôi động Pháp tắc Thời Không, trong nháy mắt phóng thẳng tới. Hắn ngay cả Huyễn Thải Thần Chủ cũng giết chết, có thể nói đã triệt để kết thù oán với Huyễn Thần Thánh Địa rồi. Đã như vậy, hắn cũng không cần nhân từ nương tay nữa. Người của Huyễn Thần Thánh Địa, có thể giết một tên tính một tên. Bằng không, ngày sau những người này đều sẽ trở thành địch nhân của chính mình!
Trên hư không rung động liên hồi, thân hình Triệu Phong cấp tốc tiếp cận lão bà mái tóc xanh lục. Những người còn lại của Huyễn Thần Thánh Địa có thể giao cho mấy phân thân cùng đám chủng tộc Thái Cổ, nhưng lão bà mái tóc xanh lục tu vi Thần Chủ Tam Trọng Thiên, cũng chỉ có một mình Triệu Phong có thể đối phó.
Lão bà mái tóc xanh lục đang điên cuồng phóng chạy, chợt cảm giác được Triệu Phong đang tiếp cận phía sau, tốc độ của đối phương cực nhanh, tựa hồ đã sắp sửa đuổi kịp chính mình. Bà ta vội vàng vận chuyển Pháp tắc Mộc hệ, không ngừng huy động thanh mộc trượng bích ngọc trong tay. Bốn phía thân thể bà ta chợt dâng lên một tầng lục quang dày đặc, trong đó đột nhiên phóng ra vô số sợi dây leo tráng kiện, giống như có sinh mệnh vậy, cấp tốc vặn vẹo, phóng vọt về phía sau.
Đối mặt với Bí thuật ngăn cản của lão bà mái tóc xanh lục, Triệu Phong hoàn toàn không chút sợ hãi. Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm trong tay liên tục huy vũ, lực phá hoại đáng sợ kia, nhanh chóng phá hủy tất cả các sợi dây leo trước mặt.
Nhưng sinh mệnh lực của đám dây leo này cực kỳ mạnh mẽ, phảng phất như có thể sinh trưởng vô hạn vậy, từ trong tầng lục quang dày đặc kia ùn ùn phóng ra, không ngừng công kích về phía Triệu Phong. Mà thời điểm khi Triệu Phong chuẩn bị bay vòng qua, thì đám dây leo tráng kiện dày đặc trong thiên địa lại từ bốn phương tám hướng quấn thẳng tới. Đối mặt với tình huống như vậy, Triệu Phong chỉ có thể phá hủy nguồn cung cấp năng lượng của bọn chúng.
- Hỗn Độn Tỏa!
Hai tay Triệu Phong đánh ra hai cỗ hỗn độn loạn lưu khổng lồ, dùng tốc độ lôi đình đánh thẳng phía đoàn lục quang dày đặc ở phương xa kia. Trong nháy mắt, đạo hỗn độn loạn lưu này bắt đầu xoay tròn, bao vây đoàn lục quang kia lại, đồng thời cũng cấp tốc co rút lại. Dưới sự áp chế của Hỗn Độn Tỏa, lực lượng của đoàn lục nguyên dày đặc kia dần dần bị thôn phệ hết, đám dây leo tráng kiện trong thiên địa cũng từ từ khô héo đi.
Phương xa, lão bà mái tóc xanh lục đang cật lực phóng chạy, thấy Triệu Phong nhanh như vậy đã giải quyết Bí thuật của nàng, trong lòng nhất thời giật mình. Lúc trước, tận mắt nhìn thấy quá trình Triệu Phong giết chết Huyễn Thải Thần Chủ, khiến cho lão bà mái tóc xanh lục có chút hiểu rõ đối với Triệu Phong, biết được những loại Bí pháp bỏ chạy của Huyễn Thần Tộc có lẽ vô dụng với Triệu Phong. Bởi vậy, bà ta mới nghĩ ra một chiêu cản đường này, đặc biệt dùng để cản trở Triệu Phong. Mặc dù cũng có chút hiệu quả, nhưng vẫn như cũ bị Triệu Phong giải quyết rất nhanh.
- Địa Bạo Kinh Tinh!
Trong Tả Mâu Triệu Phong tụ tập đại lượng lực lượng Hỗn Độn, vặn vẹo thành một quả cầu thâm ngân hôn ám. Trong nháy mắt, quả cầu kia đột nhiên bùng nổ, công kích thẳng về phía lão bà mái tóc xanh lục đang phóng chạy ở phía trước.
Lão bà mái tóc xanh lục phát hiện công kích đồng thuật của Triệu Phong, chuẩn bị né tránh. Nhưng bà ta còn chưa kịp bắt đầu né tránh, ngân cầu hôn ám kia đã đột nhiên nổ tung. Đồng thuật Địa Bạo Kinh Tinh này sau khi đánh trúng mục tiêu cũng sẽ lập tức bạo tạc, lúc này Triệu Phong chẳng qua chỉ là để cho nó nổ sớm một chút mà thôi.
Một cỗ Thần lực hỗn loạn cường đại trùng kích thẳng ra, đánh thẳng lên trên người lão bà mái tóc xanh lục. Tuy cường độ của bộ phận công kích Thần lực này không lớn, không đủ để khiến cho lão bà mái tóc xanh lục trọng thương, nhưng một cỗ Pháp tắc Thời Không lại hàng lâm trên người bà ta, tạo thành ảnh hưởng không nhỏ đối với bà ta.
- Pháp tắc Thời Không khốn kiếp!
Trong lòng lão bà mái tóc xanh lục nôn nóng, giận dữ mở miệng mắng chửi. Nếu không phải có Pháp tắc Thời Không, Triệu Phong cũng sẽ không có được tốc độ nhanh chóng như vậy, hiện tại bà ta cũng sẽ không bị ảnh hưởng, tất nhiên đã có thể thuận lợi đào tẩu.
Đúng lúc này, một cỗ Thần lực ba động cường đại đột nhiên hàng lâm nơi này. Lão bà mái tóc xanh lục xoay người lại, đánh ra mấy đạo quang ba bích lục. Đám quang ba bích lục kia ầm ầm va chạm với Hỗn Độn Lôi Kiếp Trảm của Triệu Phong, nhưng không bao lâu đã bị nghiền nát.
- Để ta tiễn ngươi đi theo Huyễn Thải Thần Chủ a!
Trong mắt Triệu Phong toát ra sát ý lẫm nhiên, thanh Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm trong tay điên cuồng chém mạnh ra.
Đối mặt với công kích cường đại như vậy của Triệu Phong, lão bà mái tóc xanh lục vội vàng thôi động Thần lực, hình thành ở xung quanh thân thể một tầng quang tráo mộc văn. Nhưng tầng quang tráo mộc văn này không chống đỡ được bao lâu, đã bị Triệu Phong oanh kích nát bấy. Lão bà mái tóc xanh lục cũng bị Triệu Phong chém trúng hai kiếm, lưu lại trên người hai cái lỗ máu thật lớn, thân hình bay ngược về phía phương xa.
- Triệu Phong, U Vân Thần Vương lập tức sẽ tới đây, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Lão bà mái tóc xanh lục phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt ngoan lệ nhìn chằm chằm Triệu Phong.
Không cần nghĩ cũng biết, U Vân Thần Vương chính là cường giả Thần Vương của Huyễn Thần Thánh Địa. Kỳ thật, trong lòng Triệu Phong cũng có chút kỳ quái. Vì sao hiện tại Thần Vương của Huyễn Thần Thánh Địa vẫn chưa xuất động. Nhưng Triệu Phong cũng không tin tưởng lời nói của lão bà mái tóc xanh lục. Hắn làm sao có thể đơn giản tin tưởng lời nói của địch nhân? Có lẽ lão bà mái tóc xanh lục chính là định dùng cái này để nhiễu loạn, đe dọa Triệu Phong, sau đó nhân cơ hội đào tẩu.
Nhưng lời nói này của bà ta cũng khiến cho Triệu Phong cảnh giác, dự định nhanh chóng giải quyết chiến cuộc, sau đó rời đi.
- Mộng Huyễn Hóa!
Tả Mâu Triệu Phong mạnh mẽ khởi động lực lượng Bản Nguyên. Trong Tả Mâu, từng tầng từng tầng quang vụ mộng huyễn xoay tròn ra, dung nhập vào không gian thiên địa. Thoáng chốc, lấy Triệu Phong làm trung tâm, tất cả mọi vật trong phương viên khoảng cách nhất định cũng bao phủ lên một tầng thải sắc mộng huyễn.
- Loại cảm giác này…
Lão bà mái tóc xanh lục đột nhiên có cảm giác, các phương diện trạng thái tinh khí thần của chính mình đang cấp tốc giảm xuống, mà trong lòng bà ta cũng sinh ra một loại cảm giác nguy cơ vô hình.
- Diệt!
Triệu Phong nhìn chằm chằm về phía lão bà mái tóc xanh lục, lực lượng Tâm niệm vận chuyển, trong đầu dâng lên một đạo ý niệm mãnh liệt.
- Không tốt!
Lão bà mái tóc xanh lục chợt nhớ tới, trước đây Triệu Phong đã từng thi triển qua một chiêu này, sau đó mạc danh kỳ diệu diệt sát đại bộ phận thành viên của Huyễn Thần Thánh Địa. Nàng lập tức thôi động huyết mạch, vận chuyển Pháp tắc, chống lại cỗ lực lượng huyền diệu khó lường này. Nhưng lúc này nàng cũng không làm gì được. Trước đây liên tục trải qua đại chiến, lại thêm thi triển Ác Mộng Vô Tận, lực lượng huyết mạch của bà ta còn dư lại cũng không nhiều lắm.
Triệu Phong huy động Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm trong tay, chém mạnh về phía lão bà mái tóc xanh lục kia. Dưới tình huống duy trì Mộng Huyễn Hóa, thực lực trạng thái bản thân Triệu Phong cũng có chút giảm thấp. Nhưng hiện tại lão bà mái tóc xanh lục đã là nỏ mạnh hết đà, càng thêm suy yếu hơn.
Oanh phanh!
Lão bà mái tóc xanh lục cắn răng một cái, vươn hai tay ra, thi triển ra một tầng quang đoàn bích lục, đánh về phía đạo công kích của Triệu Phong. Nhưng ngay sau đó, càng nhiều Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm Mang hơn chợt hàng lâm về phía bà ta. Dưới tình huống chống lại Mộng Huyễn Hóa, trạng thái của lão bà mái tóc xanh lục càng lúc càng kém hơn.
Oanh phốc!
Lão bà mái tóc xanh lục tận lực chống lại, nhưng vẫn như cũ có ba đạo kiếm mang chém trúng lên người của nàng. Cùng lúc đó, bởi vì nàng phân tâm quá nhiều, năng lực Mộng Huyễn Hóa thừa dịp suy yếu mà vào, khiến cho thân thể bà ta tiêu tán đi một bộ phận. Bởi vậy, thương thế của bà ta càng trở nên thảm trọng hơn.
- Chết đi!
Triệu Phong điều động lực lượng Hỗn Độn, lực lượng Lôi kiếp mạnh mẽ đánh ra một kích uy lực khổng lồ.
- Không!
Lão bà mái tóc xanh lục thét lên kinh khủng, vội vàng tế ra Thần Quốc của chính mình. Trong hư không xuất hiện một cái thông đạo ám lục sắc, bà ta cấp tốc chui vào trong đó. Nhưng tốc độ của Triệu Phong vô cùng nhanh chóng, thông đạo còn chưa kịp đóng lại, hắn cũng tiến vào bên trong.
- Trưởng lão?
Phương xa, gã nam tử áo vàng của Huyễn Thần Thánh Địa không khỏi kêu sợ hãi. Theo lý thuyết, chạy vào Thần Quốc của người khác, bản thân chủ nhân của Thần Quốc sẽ có ưu thế hơn một chút. Nhưng không bao lâu sau, trong hư không lại một lần nữa xuất hiện một cái thông đạo, một đạo thân ảnh ngân sắc, từ trong nhảy ra!
Nhìn thấy Triệu Phong sống sót đi ra, các thành viên Huyễn Thần Thánh Địa đã biết được kết quả. Triệu Phong đã chiếm ưu thế tuyệt đối, cho dù lão bà mái tóc xanh lục trốn vào Thần Quốc của mình, vẫn như cũ không tránh khỏi cái chết.
Ngược lại thì cái Thần Quốc này hiện tại đã trở thành vật vô chủ, bị Triệu Phong bỏ vào trong túi. Lão bà mái tóc xanh lục đã là gã Thần Chủ Tam Trọng Thiên thứ hai bị Triệu Phong giết chết sau khi đột phá. Đương nhiên, lão bà mái tóc xanh lục cùng Huyễn Thải Thần Chủ cũng đều thân mang thương thế, không ở trạng thái toàn thịnh.
Hưu!
Sau khi đánh chết lão bà mái tóc xanh lục, Triệu Phong tiếp tục giết thẳng về phía những thành viên còn lại của Huyễn Thần Thánh Địa.
Trơ mắt nhìn thấy Triệu Phong chém chết hai gã Thần Chủ Tam Trọng Thiên của Thánh địa bọn chúng, sự khủng bố của Triệu Phong, đã khắc thật sâu vào trong lòng bọn chúng. Lúc này thấy Triệu Phong tấn công tới, bọn chúng nhất thời bị dọa cho bể mật, không để ý tới gì nữa, lập tức cuống quít chạy trốn.
Nhưng với tốc độ cùng công kích của Triệu Phong, giết chết những kẻ này hoàn toàn dễ như trở bàn tay. Không bao lâu sau, các thành viên Huyễn Thần Thánh Địa đã toàn diệt!
Lúc này, Triệu Phong chợt nhìn về phía chiến trường Thiên Cơ Tộc phương xa. Vũ Lưu Bình cùng với vài gã thành viên Thiên Cơ Tộc còn lại đang ngồi trên một cái trận bàn kim chúc màu xám bạc cấp tốc phóng chạy. Hóa ra, ngay sau khi Triệu Phong giết chết Huyễn Thải Thần Chủ cùng lão bà mái tóc xanh lục, Thiên Cơ Tộc đã lựa chọn lui lại. Tốc độ của trận bàn kim chúc kia cực nhanh, cấp tốc bỏ chạy, nhưng tốc độ của Mộ Cốc cũng không chậm, theo sát phía sau, trong mắt tràn ngập sát ý băng lãnh.
Triệu Phong lập tức chạy tới, chuẩn bị chặn đường Vũ Lưu Bình.
- Triệu Phong, Thiên Chủ đại nhân đang chạy tới! Ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Thần sắc Vũ Lưu Bình tràn ngập phẫn hận.
- Thiên Chủ?
Vừa nhắc tới cái tên này, tâm thần Triệu Phong nhất thời kinh hãi. Khoảng thời gian trước ở Thần Quốc Thiên Cơ Tộc, Thiên Chủ đã để lại cho hắn ấn tượng cực kỳ sâu sắc. Hắn tin chắc, nếu hiện tại đối mặt với Thiên Chủ, hắn căn bản là không hề có lực lượng chống lại, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, ngay cả cơ hội bỏ chạy cũng không có.
- Mộ Cốc tiền bối, ngươi đi chữa trị lại Thần Quốc, chuẩn bị chuyển dời rời khỏi! Kẻ này giao cho ta!
Triệu Phong truyền âm nói. Thiên Chủ thề nhất định phải đạt được Thần Mâu thứ chín, Vũ Lưu Bình thân là tộc nhân Thiên Cơ Tộc, nhất định trước đó đã thông tri cho Thiên Chủ, cho nên Triệu Phong ít nhiều cũng có chút lo lắng.
- Được!
Mộ Cốc lập tức rời đi. Thiên Cơ Tộc thật sự là quá khó chơi, dưới tình huống cùng giai, hắn căn bản rất khó đánh chết đối phương. Mặt khác, hắn cũng cực kỳ hiểu rõ sự khủng bố của chủng tộc Thiên Cơ Tộc này, nếu đối phương thật sự có cường giả nào đó đang chạy tới, như vậy hiện tại chuyển dời trận địa mới là quan trọng nhất.
Trong lòng Vũ Lưu Bình thoáng vui vẻ. Đồng thời đối mặt với Mộ Cốc cùng Thần Mâu thứ chín, hắn rất có thể sẽ vẫn lạc, nhưng chỉ đơn độc đối mặt với bất kỳ kẻ nào trong đó, hắn cũng có nắm chắc thật lớn có thể trốn thoát một mạng. Bất quá đột nhiên, Vũ Lưu Bình chợt cảm thụ được một cỗ khí tức quen thuộc mà cường đại.
- Đây là… khí tức huyết mạch Thiên Cơ Tộc…
Trong lòng Vũ Lưu Bình chấn kinh, chẳng lẽ thật sự còn có chi viện? Nhưng hắn cũng không có phát ra tin tức cầu cứu chi viện a!
Đúng lúc này, một cỗ quang huy ám ngân sắc đột nhiên từ chỗ lỗ hổng của Thần Quốc phóng vọt vào.
- Khí tức Thiên Cơ Tộc! Hơn nữa còn thật mạnh!
Tâm thần Triệu Phong ầm ầm chấn động. Vừa rồi Vũ Lưu Bình nói Thiên Chủ đang chạy tới, hiện tại lại phát sinh một màn này, hắn thậm chí hoài nghi Thiên Chủ thật sự đã tới rồi!
Cỗ quang huy ám ngân sắc kia phóng lên thiên không, không ngừng ba động lập lòe, biến thành một đạo hư ảnh to lớn, tản mát ra vĩ lực khôn cùng. Đó là một lão giả thân hình vĩ ngạn, chòm râu cùng mái tóc hoa râm già nua, sau lưng đeo một cái mai rùa màu xám phong cách cổ xưa, trên đó khắc đầy những loại đồ án cổ lão mà ẩn chứa chân lý vô cùng. Cặp mắt lão giả thâm thúy như tinh không vũ trụ, quan sát phía dưới, phảng phất như đem tất cả để ở trong mắt.
- Cường giả Thiên Cơ Tộc!
Trong Thần Quốc, đám người Quang Tộc, Cự Thần Tộc cùng chủng tộc Thái Cổ, mỗi người đều giống như gặp phải đại địch. Căn cứ vào đặc thù ngoại hình của người này, đây tuyệt đối là tộc nhân Thiên Cơ Tộc không thể nghi ngờ. Hơn nữa khí tức cùng vĩ lực do đạo hư ảnh này lan tỏa ra cũng khiến cho tâm thần mọi người ở đây cảm thấy vô cùng áp lực.
- Không phải là Thiên Chủ!
Trong lòng Triệu Phong thầm nói. Mặc dù là như vậy, nhưng Thiên Cơ Tộc sâu không thể lường, trong đó có những cường giả đỉnh cao mà hắn chưa từng gặp qua cũng không có gì lạ.
Nhưng Vũ Lưu Bình bên kia, giờ phút này tâm thần lại phi thường kinh hãi.
- Thiên Vu!
Vũ Lưu Bình há hốc miệng, có chút không nói nên lời. Hắn vốn dĩ còn tưởng rằng có lẽ là cường giả phái Nghịch Thiên ở phụ cận đã tới cứu viện, nhưng không ngờ người tới lại là Vũ Thiên Vu!
- Triệu Phong, chúng ta rốt cuộc đã gặp lại!
Vũ Thiên Vu nhìn về phía Triệu Phong, lộ ra nụ cười hòa ái.
- Chạy!
Lão bà mái tóc xanh lục nhất thời mặc kệ tất cả, thi triển Bí pháp huyết mạch, bỏ chạy về phía lỗ hổng của Thần Quốc Quang Tộc. Cái lỗ hổng này lúc trước đã bị Thiên Cơ Tộc oanh phá ra, lúc này đã mở ra khá lớn, mà Mộ Cốc vẫn luôn tập trung vào chiến cuộc, bởi vậy cũng không có thời gian tiến hành chữa trị.
- Còn muốn chạy sao?
Triệu Phong hừ lạnh một tiếng, thôi động Pháp tắc Thời Không, trong nháy mắt phóng thẳng tới. Hắn ngay cả Huyễn Thải Thần Chủ cũng giết chết, có thể nói đã triệt để kết thù oán với Huyễn Thần Thánh Địa rồi. Đã như vậy, hắn cũng không cần nhân từ nương tay nữa. Người của Huyễn Thần Thánh Địa, có thể giết một tên tính một tên. Bằng không, ngày sau những người này đều sẽ trở thành địch nhân của chính mình!
Trên hư không rung động liên hồi, thân hình Triệu Phong cấp tốc tiếp cận lão bà mái tóc xanh lục. Những người còn lại của Huyễn Thần Thánh Địa có thể giao cho mấy phân thân cùng đám chủng tộc Thái Cổ, nhưng lão bà mái tóc xanh lục tu vi Thần Chủ Tam Trọng Thiên, cũng chỉ có một mình Triệu Phong có thể đối phó.
Lão bà mái tóc xanh lục đang điên cuồng phóng chạy, chợt cảm giác được Triệu Phong đang tiếp cận phía sau, tốc độ của đối phương cực nhanh, tựa hồ đã sắp sửa đuổi kịp chính mình. Bà ta vội vàng vận chuyển Pháp tắc Mộc hệ, không ngừng huy động thanh mộc trượng bích ngọc trong tay. Bốn phía thân thể bà ta chợt dâng lên một tầng lục quang dày đặc, trong đó đột nhiên phóng ra vô số sợi dây leo tráng kiện, giống như có sinh mệnh vậy, cấp tốc vặn vẹo, phóng vọt về phía sau.
Đối mặt với Bí thuật ngăn cản của lão bà mái tóc xanh lục, Triệu Phong hoàn toàn không chút sợ hãi. Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm trong tay liên tục huy vũ, lực phá hoại đáng sợ kia, nhanh chóng phá hủy tất cả các sợi dây leo trước mặt.
Nhưng sinh mệnh lực của đám dây leo này cực kỳ mạnh mẽ, phảng phất như có thể sinh trưởng vô hạn vậy, từ trong tầng lục quang dày đặc kia ùn ùn phóng ra, không ngừng công kích về phía Triệu Phong. Mà thời điểm khi Triệu Phong chuẩn bị bay vòng qua, thì đám dây leo tráng kiện dày đặc trong thiên địa lại từ bốn phương tám hướng quấn thẳng tới. Đối mặt với tình huống như vậy, Triệu Phong chỉ có thể phá hủy nguồn cung cấp năng lượng của bọn chúng.
- Hỗn Độn Tỏa!
Hai tay Triệu Phong đánh ra hai cỗ hỗn độn loạn lưu khổng lồ, dùng tốc độ lôi đình đánh thẳng phía đoàn lục quang dày đặc ở phương xa kia. Trong nháy mắt, đạo hỗn độn loạn lưu này bắt đầu xoay tròn, bao vây đoàn lục quang kia lại, đồng thời cũng cấp tốc co rút lại. Dưới sự áp chế của Hỗn Độn Tỏa, lực lượng của đoàn lục nguyên dày đặc kia dần dần bị thôn phệ hết, đám dây leo tráng kiện trong thiên địa cũng từ từ khô héo đi.
Phương xa, lão bà mái tóc xanh lục đang cật lực phóng chạy, thấy Triệu Phong nhanh như vậy đã giải quyết Bí thuật của nàng, trong lòng nhất thời giật mình. Lúc trước, tận mắt nhìn thấy quá trình Triệu Phong giết chết Huyễn Thải Thần Chủ, khiến cho lão bà mái tóc xanh lục có chút hiểu rõ đối với Triệu Phong, biết được những loại Bí pháp bỏ chạy của Huyễn Thần Tộc có lẽ vô dụng với Triệu Phong. Bởi vậy, bà ta mới nghĩ ra một chiêu cản đường này, đặc biệt dùng để cản trở Triệu Phong. Mặc dù cũng có chút hiệu quả, nhưng vẫn như cũ bị Triệu Phong giải quyết rất nhanh.
- Địa Bạo Kinh Tinh!
Trong Tả Mâu Triệu Phong tụ tập đại lượng lực lượng Hỗn Độn, vặn vẹo thành một quả cầu thâm ngân hôn ám. Trong nháy mắt, quả cầu kia đột nhiên bùng nổ, công kích thẳng về phía lão bà mái tóc xanh lục đang phóng chạy ở phía trước.
Lão bà mái tóc xanh lục phát hiện công kích đồng thuật của Triệu Phong, chuẩn bị né tránh. Nhưng bà ta còn chưa kịp bắt đầu né tránh, ngân cầu hôn ám kia đã đột nhiên nổ tung. Đồng thuật Địa Bạo Kinh Tinh này sau khi đánh trúng mục tiêu cũng sẽ lập tức bạo tạc, lúc này Triệu Phong chẳng qua chỉ là để cho nó nổ sớm một chút mà thôi.
Một cỗ Thần lực hỗn loạn cường đại trùng kích thẳng ra, đánh thẳng lên trên người lão bà mái tóc xanh lục. Tuy cường độ của bộ phận công kích Thần lực này không lớn, không đủ để khiến cho lão bà mái tóc xanh lục trọng thương, nhưng một cỗ Pháp tắc Thời Không lại hàng lâm trên người bà ta, tạo thành ảnh hưởng không nhỏ đối với bà ta.
- Pháp tắc Thời Không khốn kiếp!
Trong lòng lão bà mái tóc xanh lục nôn nóng, giận dữ mở miệng mắng chửi. Nếu không phải có Pháp tắc Thời Không, Triệu Phong cũng sẽ không có được tốc độ nhanh chóng như vậy, hiện tại bà ta cũng sẽ không bị ảnh hưởng, tất nhiên đã có thể thuận lợi đào tẩu.
Đúng lúc này, một cỗ Thần lực ba động cường đại đột nhiên hàng lâm nơi này. Lão bà mái tóc xanh lục xoay người lại, đánh ra mấy đạo quang ba bích lục. Đám quang ba bích lục kia ầm ầm va chạm với Hỗn Độn Lôi Kiếp Trảm của Triệu Phong, nhưng không bao lâu đã bị nghiền nát.
- Để ta tiễn ngươi đi theo Huyễn Thải Thần Chủ a!
Trong mắt Triệu Phong toát ra sát ý lẫm nhiên, thanh Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm trong tay điên cuồng chém mạnh ra.
Đối mặt với công kích cường đại như vậy của Triệu Phong, lão bà mái tóc xanh lục vội vàng thôi động Thần lực, hình thành ở xung quanh thân thể một tầng quang tráo mộc văn. Nhưng tầng quang tráo mộc văn này không chống đỡ được bao lâu, đã bị Triệu Phong oanh kích nát bấy. Lão bà mái tóc xanh lục cũng bị Triệu Phong chém trúng hai kiếm, lưu lại trên người hai cái lỗ máu thật lớn, thân hình bay ngược về phía phương xa.
- Triệu Phong, U Vân Thần Vương lập tức sẽ tới đây, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Lão bà mái tóc xanh lục phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt ngoan lệ nhìn chằm chằm Triệu Phong.
Không cần nghĩ cũng biết, U Vân Thần Vương chính là cường giả Thần Vương của Huyễn Thần Thánh Địa. Kỳ thật, trong lòng Triệu Phong cũng có chút kỳ quái. Vì sao hiện tại Thần Vương của Huyễn Thần Thánh Địa vẫn chưa xuất động. Nhưng Triệu Phong cũng không tin tưởng lời nói của lão bà mái tóc xanh lục. Hắn làm sao có thể đơn giản tin tưởng lời nói của địch nhân? Có lẽ lão bà mái tóc xanh lục chính là định dùng cái này để nhiễu loạn, đe dọa Triệu Phong, sau đó nhân cơ hội đào tẩu.
Nhưng lời nói này của bà ta cũng khiến cho Triệu Phong cảnh giác, dự định nhanh chóng giải quyết chiến cuộc, sau đó rời đi.
- Mộng Huyễn Hóa!
Tả Mâu Triệu Phong mạnh mẽ khởi động lực lượng Bản Nguyên. Trong Tả Mâu, từng tầng từng tầng quang vụ mộng huyễn xoay tròn ra, dung nhập vào không gian thiên địa. Thoáng chốc, lấy Triệu Phong làm trung tâm, tất cả mọi vật trong phương viên khoảng cách nhất định cũng bao phủ lên một tầng thải sắc mộng huyễn.
- Loại cảm giác này…
Lão bà mái tóc xanh lục đột nhiên có cảm giác, các phương diện trạng thái tinh khí thần của chính mình đang cấp tốc giảm xuống, mà trong lòng bà ta cũng sinh ra một loại cảm giác nguy cơ vô hình.
- Diệt!
Triệu Phong nhìn chằm chằm về phía lão bà mái tóc xanh lục, lực lượng Tâm niệm vận chuyển, trong đầu dâng lên một đạo ý niệm mãnh liệt.
- Không tốt!
Lão bà mái tóc xanh lục chợt nhớ tới, trước đây Triệu Phong đã từng thi triển qua một chiêu này, sau đó mạc danh kỳ diệu diệt sát đại bộ phận thành viên của Huyễn Thần Thánh Địa. Nàng lập tức thôi động huyết mạch, vận chuyển Pháp tắc, chống lại cỗ lực lượng huyền diệu khó lường này. Nhưng lúc này nàng cũng không làm gì được. Trước đây liên tục trải qua đại chiến, lại thêm thi triển Ác Mộng Vô Tận, lực lượng huyết mạch của bà ta còn dư lại cũng không nhiều lắm.
Triệu Phong huy động Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm trong tay, chém mạnh về phía lão bà mái tóc xanh lục kia. Dưới tình huống duy trì Mộng Huyễn Hóa, thực lực trạng thái bản thân Triệu Phong cũng có chút giảm thấp. Nhưng hiện tại lão bà mái tóc xanh lục đã là nỏ mạnh hết đà, càng thêm suy yếu hơn.
Oanh phanh!
Lão bà mái tóc xanh lục cắn răng một cái, vươn hai tay ra, thi triển ra một tầng quang đoàn bích lục, đánh về phía đạo công kích của Triệu Phong. Nhưng ngay sau đó, càng nhiều Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm Mang hơn chợt hàng lâm về phía bà ta. Dưới tình huống chống lại Mộng Huyễn Hóa, trạng thái của lão bà mái tóc xanh lục càng lúc càng kém hơn.
Oanh phốc!
Lão bà mái tóc xanh lục tận lực chống lại, nhưng vẫn như cũ có ba đạo kiếm mang chém trúng lên người của nàng. Cùng lúc đó, bởi vì nàng phân tâm quá nhiều, năng lực Mộng Huyễn Hóa thừa dịp suy yếu mà vào, khiến cho thân thể bà ta tiêu tán đi một bộ phận. Bởi vậy, thương thế của bà ta càng trở nên thảm trọng hơn.
- Chết đi!
Triệu Phong điều động lực lượng Hỗn Độn, lực lượng Lôi kiếp mạnh mẽ đánh ra một kích uy lực khổng lồ.
- Không!
Lão bà mái tóc xanh lục thét lên kinh khủng, vội vàng tế ra Thần Quốc của chính mình. Trong hư không xuất hiện một cái thông đạo ám lục sắc, bà ta cấp tốc chui vào trong đó. Nhưng tốc độ của Triệu Phong vô cùng nhanh chóng, thông đạo còn chưa kịp đóng lại, hắn cũng tiến vào bên trong.
- Trưởng lão?
Phương xa, gã nam tử áo vàng của Huyễn Thần Thánh Địa không khỏi kêu sợ hãi. Theo lý thuyết, chạy vào Thần Quốc của người khác, bản thân chủ nhân của Thần Quốc sẽ có ưu thế hơn một chút. Nhưng không bao lâu sau, trong hư không lại một lần nữa xuất hiện một cái thông đạo, một đạo thân ảnh ngân sắc, từ trong nhảy ra!
Nhìn thấy Triệu Phong sống sót đi ra, các thành viên Huyễn Thần Thánh Địa đã biết được kết quả. Triệu Phong đã chiếm ưu thế tuyệt đối, cho dù lão bà mái tóc xanh lục trốn vào Thần Quốc của mình, vẫn như cũ không tránh khỏi cái chết.
Ngược lại thì cái Thần Quốc này hiện tại đã trở thành vật vô chủ, bị Triệu Phong bỏ vào trong túi. Lão bà mái tóc xanh lục đã là gã Thần Chủ Tam Trọng Thiên thứ hai bị Triệu Phong giết chết sau khi đột phá. Đương nhiên, lão bà mái tóc xanh lục cùng Huyễn Thải Thần Chủ cũng đều thân mang thương thế, không ở trạng thái toàn thịnh.
Hưu!
Sau khi đánh chết lão bà mái tóc xanh lục, Triệu Phong tiếp tục giết thẳng về phía những thành viên còn lại của Huyễn Thần Thánh Địa.
Trơ mắt nhìn thấy Triệu Phong chém chết hai gã Thần Chủ Tam Trọng Thiên của Thánh địa bọn chúng, sự khủng bố của Triệu Phong, đã khắc thật sâu vào trong lòng bọn chúng. Lúc này thấy Triệu Phong tấn công tới, bọn chúng nhất thời bị dọa cho bể mật, không để ý tới gì nữa, lập tức cuống quít chạy trốn.
Nhưng với tốc độ cùng công kích của Triệu Phong, giết chết những kẻ này hoàn toàn dễ như trở bàn tay. Không bao lâu sau, các thành viên Huyễn Thần Thánh Địa đã toàn diệt!
Lúc này, Triệu Phong chợt nhìn về phía chiến trường Thiên Cơ Tộc phương xa. Vũ Lưu Bình cùng với vài gã thành viên Thiên Cơ Tộc còn lại đang ngồi trên một cái trận bàn kim chúc màu xám bạc cấp tốc phóng chạy. Hóa ra, ngay sau khi Triệu Phong giết chết Huyễn Thải Thần Chủ cùng lão bà mái tóc xanh lục, Thiên Cơ Tộc đã lựa chọn lui lại. Tốc độ của trận bàn kim chúc kia cực nhanh, cấp tốc bỏ chạy, nhưng tốc độ của Mộ Cốc cũng không chậm, theo sát phía sau, trong mắt tràn ngập sát ý băng lãnh.
Triệu Phong lập tức chạy tới, chuẩn bị chặn đường Vũ Lưu Bình.
- Triệu Phong, Thiên Chủ đại nhân đang chạy tới! Ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Thần sắc Vũ Lưu Bình tràn ngập phẫn hận.
- Thiên Chủ?
Vừa nhắc tới cái tên này, tâm thần Triệu Phong nhất thời kinh hãi. Khoảng thời gian trước ở Thần Quốc Thiên Cơ Tộc, Thiên Chủ đã để lại cho hắn ấn tượng cực kỳ sâu sắc. Hắn tin chắc, nếu hiện tại đối mặt với Thiên Chủ, hắn căn bản là không hề có lực lượng chống lại, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, ngay cả cơ hội bỏ chạy cũng không có.
- Mộ Cốc tiền bối, ngươi đi chữa trị lại Thần Quốc, chuẩn bị chuyển dời rời khỏi! Kẻ này giao cho ta!
Triệu Phong truyền âm nói. Thiên Chủ thề nhất định phải đạt được Thần Mâu thứ chín, Vũ Lưu Bình thân là tộc nhân Thiên Cơ Tộc, nhất định trước đó đã thông tri cho Thiên Chủ, cho nên Triệu Phong ít nhiều cũng có chút lo lắng.
- Được!
Mộ Cốc lập tức rời đi. Thiên Cơ Tộc thật sự là quá khó chơi, dưới tình huống cùng giai, hắn căn bản rất khó đánh chết đối phương. Mặt khác, hắn cũng cực kỳ hiểu rõ sự khủng bố của chủng tộc Thiên Cơ Tộc này, nếu đối phương thật sự có cường giả nào đó đang chạy tới, như vậy hiện tại chuyển dời trận địa mới là quan trọng nhất.
Trong lòng Vũ Lưu Bình thoáng vui vẻ. Đồng thời đối mặt với Mộ Cốc cùng Thần Mâu thứ chín, hắn rất có thể sẽ vẫn lạc, nhưng chỉ đơn độc đối mặt với bất kỳ kẻ nào trong đó, hắn cũng có nắm chắc thật lớn có thể trốn thoát một mạng. Bất quá đột nhiên, Vũ Lưu Bình chợt cảm thụ được một cỗ khí tức quen thuộc mà cường đại.
- Đây là… khí tức huyết mạch Thiên Cơ Tộc…
Trong lòng Vũ Lưu Bình chấn kinh, chẳng lẽ thật sự còn có chi viện? Nhưng hắn cũng không có phát ra tin tức cầu cứu chi viện a!
Đúng lúc này, một cỗ quang huy ám ngân sắc đột nhiên từ chỗ lỗ hổng của Thần Quốc phóng vọt vào.
- Khí tức Thiên Cơ Tộc! Hơn nữa còn thật mạnh!
Tâm thần Triệu Phong ầm ầm chấn động. Vừa rồi Vũ Lưu Bình nói Thiên Chủ đang chạy tới, hiện tại lại phát sinh một màn này, hắn thậm chí hoài nghi Thiên Chủ thật sự đã tới rồi!
Cỗ quang huy ám ngân sắc kia phóng lên thiên không, không ngừng ba động lập lòe, biến thành một đạo hư ảnh to lớn, tản mát ra vĩ lực khôn cùng. Đó là một lão giả thân hình vĩ ngạn, chòm râu cùng mái tóc hoa râm già nua, sau lưng đeo một cái mai rùa màu xám phong cách cổ xưa, trên đó khắc đầy những loại đồ án cổ lão mà ẩn chứa chân lý vô cùng. Cặp mắt lão giả thâm thúy như tinh không vũ trụ, quan sát phía dưới, phảng phất như đem tất cả để ở trong mắt.
- Cường giả Thiên Cơ Tộc!
Trong Thần Quốc, đám người Quang Tộc, Cự Thần Tộc cùng chủng tộc Thái Cổ, mỗi người đều giống như gặp phải đại địch. Căn cứ vào đặc thù ngoại hình của người này, đây tuyệt đối là tộc nhân Thiên Cơ Tộc không thể nghi ngờ. Hơn nữa khí tức cùng vĩ lực do đạo hư ảnh này lan tỏa ra cũng khiến cho tâm thần mọi người ở đây cảm thấy vô cùng áp lực.
- Không phải là Thiên Chủ!
Trong lòng Triệu Phong thầm nói. Mặc dù là như vậy, nhưng Thiên Cơ Tộc sâu không thể lường, trong đó có những cường giả đỉnh cao mà hắn chưa từng gặp qua cũng không có gì lạ.
Nhưng Vũ Lưu Bình bên kia, giờ phút này tâm thần lại phi thường kinh hãi.
- Thiên Vu!
Vũ Lưu Bình há hốc miệng, có chút không nói nên lời. Hắn vốn dĩ còn tưởng rằng có lẽ là cường giả phái Nghịch Thiên ở phụ cận đã tới cứu viện, nhưng không ngờ người tới lại là Vũ Thiên Vu!
- Triệu Phong, chúng ta rốt cuộc đã gặp lại!
Vũ Thiên Vu nhìn về phía Triệu Phong, lộ ra nụ cười hòa ái.