Chúa Tể Chi Vương

Chương 21: Cảnh giới viên mãn

Lời này của Triệu Phong vừa nói ra, lập tức dẫn phát sóng to gió lớn.

Đặc biệt là đệ tử Triệu tộc ở tiểu tổ số 7, hầu như tất cả đều nãy sinh thù hận đối với Triệu Phong.

- Lẽ nào lại như vậy! Tên này thật không coi ai ra gì!

- Triệu Thần Cương, đánh bại hắn!

Động tĩnh bên này cũng khiến những đệ tử của các tiểu tổ khác chú ý, nhao nhao đưa mắt nhìn.

- Võ học cơ sở? Có chút ý tứ.

Trong đám người đang quan chiến có một thiếu nữ xinh đẹp điềm đạm nho nhã lộ ra nụ cười mỉm bên khóe miệng, rõ ràng rất hứng thú.

Người vừa nói chính là Triệu Cầm xếp hạng thứ tư trong đệ tử nội tầng

Thân là đệ tử nội tầng Triệu Cầm không cần tham gia thi đấu dự tuyển, hơn nữa với tu vi và cảnh giới của nàng đủ để không quan tâm những đệ tử khác trong tộc, ngay cả Triệu Nhạc xếp hạng nhất đệ tử ngoại tầng cũng kém nàng một bậc.

- Tốt tốt tốt! Võ học cơ sở... Ta cũng muốn lĩnh giáo thử một phen!

Sắc mặt Triệu Thẩn Cương lúc trắng lúc xanh, ánh mắt âm trầm đến tận cùng.

Biểu hiện của đối phương chính là đang vũ nhục danh hiệu đệ nhất tiểu tổ số 7 của hắn một cách trần trụi.

- Lưu Phong quyền!

Triệu Thần Cương mang theo lửa giận trút ra một quyền như sấm sét.

Vừa ra tay thì hắn đã thi triển võ học cao cấp, Lưu Phong quyền.

Bộ quyền pháp này dùng tốc độ và hoàn cách áp bách ngựời khác, người luyện quyền pháp này đến đại thành giống như gió thu quét ngang lá rụng, thế công như vũ bão.

Uy lực một chiêu này của Triệu Thẩn Cương hoàn toàn nằm trong dự liệu của mọi người, thực lực của hắn tiếp cận chuẩn Võ Giả, không hổ danh xưng hạng bảy đệ tử ngoại tầng và hạng nhất tiểu tổ số 7.

Thế nhưng, phần lớn mọi người lại đều chú ý đến Triệu Phong.

Đối mặt với đối thủ lớn là hạng bảy đệ tử ngoại tầng, hạng nhất tiểu tổ số 7, Triệu Phong liệu có tiếp tục sử dụng quyền pháp cơ sở hay không?

Bộ dạng Triệu Phong thong dong điềm tĩnh, rất tự tin, hắn đùng hành động của mình để nói rõ tất cả.

- Viêm Cương quyền!

Một quyền đơn giản hời hợt phảng phất như một đoàn viêm quang đang gào thét, diễn tả sinh mệnh vô cùng mãnh liệt, như ý viên mãn, mơ hồ giống như tự nhiên.

Lại là quyền pháp cơ sở...

Trong Thiên Võ Trường phần lớn ánh mắt đệ tử Triệu tộc đều bị động tác của Triệu Phong hấp dẫn.

- Lại là Viêm Cương quyền!

- Hắn vẫn dùng quyền pháp cơ sở sao?

Một vài đệ tử Triệu tộc trợn mắt há hốc mồm, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Rất nhiều người đều cho rằng Triệu Phong chỉ nói miệng mà thôi, thực tế sẽ không dám ngông cuồng như vậy.

Nhưng tình huống bây giờ so với những gì bọn hắn tưởng tượng lại càng điên cuồng hơn.




- Tiểu tử này thật cuồngvọng gục xuống cho ta...

Ánh mắt Triệu Thần Cương gần như có thể phun ra lửa, hai nắm quyền như lưu tinh, thế như lôi đình, khiến không khí xung quanh mơ hồ đông cứng lại.

Uy lực của một quyền này khiến cho rất nhiều đệ tử Triệu tộc đều trầm trồ khen ngợi.

- Tam trọng võ đạo bình thường e rằng không tiếp nồi một quyền này đâu.

- Đúng vậy, Lưu Phong quyền tiểu thành đã có được một phần tinh túy rồi

Ngay cả một vài vị trưởng bối trong gia tộc cũng liên tục gật đầu.

Phành...

Trong khoảnh khắc hai đạo thân ảnh tiếp cận, nắm đấm giao cùng nắm đấm, cứng rắn ngạnh kháng

- Gục xuống cho ta!

Khóe mắt Triệu Thần Cương như muốn rách ra, trút hết lực lượng cả đời, đem Lưu Phong quyển phát huy đến cực hạn.

Hắn thi triển võ học cao cấp, nếu như không thể trong hai ba chiêu chế trụ Triệu Phong thì còn mặt mũi nào đặt chân vào mười hạng đầu trong hàng ngũ đệ tử ngoại tầng?

-Mở!

Trong mắt Triệu Phong vẫn giữ vẻ trầm ồn, tỉnh táo, quyền pháp của hắn như có linh tính, giống hệt một đoàn lửa cháy rực rỡ thiêu đốt hư không trong khoảnh khắc hết sức vi diệu, chặn đứng nắm quyền của Triệu Thần Cương.

Phànhphành...

Thân hình Triệu Thần Cương chấn động một cỗ khí tức cương liệt như muốn bạo phát, khiến cho nắm quyền của hắn như tê rần, thân thể không chịu khống chế mà lui về sau hai bước.

Còn đối thủ Triệu Phong của hắn thì thân hình chỉ thoáng dao động một chút.

-.... Sao có thể như vậy?

Trên mặt Triệu Thần Cương tràn đầy hoảng sợ và khó tin.

Vốn hắn cho rằng có thể dùng một quyển đánh bại Triệu Phong nhưng không ngờ lại bị đối phương hời hợt đánh lui.

- Xảy ra chuyện gì?

Đệ tử Triệu tộc ở xung quanh luận võ đài số 7 cũng đều sững sờ.

- Ta không tin... Vừa rồi nhất định là trùng hợp! Tiểu từ kia chỉ đánh bậy đánh bạ, đánh trúng điểm yếu nhất trong chiêu thức của ta.

Triệu Thần Cương gào thét giận dữ, lại lần nữa thúc dục Lưu Phong quyền, điên cuồng đánh về phía Triệu Phong

- Viêm Cương thức thứ tư!

Triệu Phong không nhanh không chậm, vẫn lạnh nhạt như cũ, tiếp tục sử dụng quyền pháp cơ sở.

Hai người lại lần nữa giao phong lấy cứng đối cứng, thân hình của Triệu Thần Cương lại lần nữa bị đẩy lui.

Hai bên giao phong chính diện, mặc dù không phân thắng bại, thế nhưng Triệu Thần Cương lại mơ hồ bị áp chế vài phần.

- Đúng là quyền pháp cơ sở... Hắn làm sao làm được?


Một vài đệ tử đang quan chiến đều sợ hãi đến ngây người, đều không biết nguyên do tại sao.

- Quyền pháp cơ sở, làm sao có thể địch nổi võ học cao cấp, lại còn chiếm thượng phong?

Phần đông đệ tử Triệu tộc đều cảm thấy nghi hoặc khó hiểu.

Một chiêu... hai chiêu... ba chiêu...

Chỉ thấy Triệu Thần Cương liên tục bị Triệu Phong đẩy lùi.

Hai người đều cùng cấp, mỗi bên đều có ưu khuyết cũng bình thường

Thế nhưng nếu trong tình huống chỉ sử dụng quyền pháp cơ sở lại có thể áp bách được võ học cao cấp, vậy thì quả thực có chút khó tin

Đến tột cùng đã xãy ra chuyện gì?

Vẻ mặt Triệu Thần Cương gần như điên cuồng dốc cạn lực mà công kích.

Vì vậy, ánh mắt của rất nhiều người đều chuyển về phía trọng tài và một số trưởng bối trong gia tộc đang theo dõi trận chiến trên sân.

- Ý thức chiến đấu, cùng với kỹ xảo thực chiến của Triệu Phong đều hơn xa Triệu Thần Cương, tâm tính cũng rất trầm ổn, tỉnh táo.

Một vị trọng tài không chắc chắn nói.

Phân tích của hắn hiển nhiên không đủ khiến người khác thỏa mãn

- Ha ha, không ngờ kẻ này lại luyện một bộ quyền pháp cơ sở đến cảnh giới ‘Viên mãn”.

Một âm thanh già nua đến từ vị trí chính giữa đài quan chiến vang lên.

Người lên tiếng là một vị lão giả râu bạc trắng người này chính là “Trọng tài trưởng” của lần thi đấu dự tuyển này, trải nghiệm rất sâu sắc.

Cảnh giới viên mãn?

Một vài trọng tài nhao nhao gật đầu, lập tức hoảng hốt.

Mọi người đều biết, đẳng cấp võ học càng cao thì uy lực lại càng lớn.

Thế nhưng điều này cũng không phải là tuyệt đối.

Võ học có chia cao thấp, nhưng người tu luyện lại khác nhau, cho nên cảnh giới hòa hầu cũng khác nhau.

Ví dụ như một người tu luyện võ học hạ cấp đến đại thành, một người lại vừa mới nhập môn võ học cao cấp. Như vậy thì người tu luyện võ học cao cấp ngược lại không phải là đối thủ của người tu luyện võ học hạ cấp.

Bình thường độ dao động tăng tưởng uy lực của võ học đều được chia làm bốn cảnh giới: sơ thành, tiểu thành, đại thành, đỉnh phong.

Trong đó, cành giới đỉnh phong là có chín thành hỏa hầu.

Người bình thường có thể tu luyện võ học đến cảnh giới tổ phong cũng đã là vô cùng hiếm thấy rồi

Thế nhưng cảnh giới tổ phong cũng không có nghĩa đó là cảnh giới cao nhất.


Trên cảnh giới này vẫn còn cảnh giới cao hơn, đó là cảnh giới “viên mãn”.

Cái gọi là viên mãn, có nghĩa là hòa hầu ít nhất đạt tói 99% trở lên, thậm chí gần như hoàn mỹ, không có chút khuyết điểm nhỉ nào.

- Cành giới viên mãn và cảnh giới tổ phong, mặc dù thoạt nhìn thì chênh lệch rất ít, thế nhưng nếu như một người tu luyện một bộ công pháp đến tình trạng như ý viên mãn, phản phác quy chân(*), thậm chí thoát ly gông cùm xiềng xích của chiêu thức võ kỹ. vậy thì, cảnh giới viên mãn và cảnh giới tổ phong, so với cảnh giới tiêu thành và đại thành còn chênh lệch nhiều hơn.

(*) tắt cả quy về một mối

Trọng tài trưởng lại cười nói.

- Nếu như vậy thì Triệu Phong chỉ có thể bất phân thắng bại với Triệu Thần Cương mới đúng.

Một vị Võ Giả ở bên cạnh vẫn có chút không rõ.

Dù sao thì võ học cao cấp vẫn cao hơn võ học cơ sơ ba cấp bậc, mà võ học cao cấp của Triệu Thần Cương lại còn tu luyện tới cảnh giới tiêu thành.

- Không sai! Quyền pháp cơ sở cảnh giới viên mãn, chỉ miễn cường có thể bất phân thắng bại với võ học cao cấp. Thế nhưng các phương diện cường độ khí huyết, năng lực phản ứng, tố chất tâm lý, ý thức chiến đấu,... của Triệu Phong, đều hơn hẳn Triệu Thẩn Cương, đúng là người tài có thể bồi dưỡng.

Trọng tài trưởng nói với vẻ tán thưởng

Trãi qua một phen giải thích của ông ta, mọi người rốt cuộc đã tỉnh ngộ.

Mà lúc này, cuộc chiến trên tỷ võ đài số 7 cũng đã phát sinh biến hóa.

- Triệu Phong bắt đầu phản kích rồi!

- Trời đất! Tốc độ thật nhanh!

Phần đông ánh mắt đều bị luận võ đài số 7 hấp dẫn.

Phành... phành... phành...

Chỉ thấy Triệu Phong từ phòng ngự chuyển thành công kích, thế công quyền pháp của hắn như thiên mã hành không hiển nhiên đã thoát khỏi hạn chế chiêu thức của Viêm Cương quyền.

Thế công, tốc độ, uy lực,... của hắn đều không thể bắt bẻ, mà mỗi lần lại đều đánh trúng chỗ hiểm.

Vốn Triệu Thần Cương còn muốn nổi trận lôi đình, thế nhưng rơi vào tình huống này lập tức luống cuống tay chân, vừa thất thần thì liền trúng phải một quyền của Triệu Phong

Phành...

Đầu vai của Triệu Thần Cương bị đánh trúng một quyền, hú lên một tiếng, các đốt xương tay đều trật khớp, ngã trên mặt đất, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng

- Số 188, Triệu Phong thắng!

Trọng tài ở luận võ đài số 7 thở dài một hơi, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc.

Ào...

Toàn bộ đệ tử Triệu tộc của tiểu tổ số 7 lập tức náo động

- Triệu Phong lại chiến thắng Triệu Thần Cương, lại còn dùng quyền pháp cơ sở nữa!

- Quả thực không thể tin nổi! Triệu Thần Cương chính là đệ nhất tiểu tổ số 7 đó...

Trong từng đợt sợ hãi thán phục, Triệu Phong đã chiến thắng Triệu Thần Cương, giành được mười lăm trận thắng liên tiếp.

Điều này cũng có nghĩa là, hắn đã trở thành đệ nhất nhân của tiểu tổ số 7.

Hào quang thắng lợi như thế đủ khiển hắn trở thành tiêu điểm chú ý của đệ tử ngoại tầng

Lúc này, Triệu Nhạc xếp hạng nhất, Triệu Nhất Kiếm và Triệu Vũ Phi xếp hạng ba, còn có đám người Triệu Càn cũng đồng loạt ghé mắt nhìn Triệu Phong

- Cảnh giới viên mãn? Lần trước lúc giáo đầu giảng bài, ta cũng cảm thấy mình đã lĩnh ngộ chiêu thức Viêm Cương quyền, tất cả biến mất trong đầu... Hẳn đây là nguyên nhân.

Trong lòng Triệu Phong đã hiểu ra.




Từ lần nghe giảng bài đó trở về, hắn cảm thấy quyền pháp cơ sở của mình đã đạt đến một cảnh giới hoàn toàn mới, đoán chừng có thể chống lại chuẩn Võ Già rồi.

Mà thực lực của Triệu Thần Cương chỉ mới miễn cưỡng tiếp cận chuẩn Võ Giả mà thôi.

- Đúng vậy, trong đám đệ tử ngoại tầng không ngờ lại xuất hiện một hắc mã.

Trọng tài trưởng mỉm cười.

- Quyền pháp cơ sở, tu luyện đến cảnh giới viên mãn, quả thật là không ngờ tới... Chẳng qua... Nếu như gặp phải con trai “Triệu Nhất Kiếm” của ta, chỉ e sẽ thất bại thám hại. Võ học cơ sở dù sao cũng chỉ là cơ sở.

Một Võ Giá trung niên ở bên cạnh cười nhạt nói.

-Ồ?

Trên mặt trọng tài trưởng lộ ra một tia hứng thú, nhìn về phía Võ Giả trung niên vừa lên tiếng.

Đó chính là phụ thân của Triệu Nhất Kiếm.

Võ Giả trung niên chỉ mỉm cười không đáp, ánh mắt nhìn về phía Triệu Nhất Kiếm ở tiểu tổ số 2, bộ dạng mười phần tự tin.

- Cũng đúng tiềm lực của võ học cơ sở dù sao cũng có hạn. Triệu Phong có thể tu luyện quyền pháp cơ sở này đến cảnh giới viên mãn thì đã bỏ ra rất nhiều tinh lực, không có thời gian tu luyện võ học đẳng cấp cao khác... đáng tiếc đáng tiếc.

Trọng tài trưởng nói xong lời cuối cùng cũng không nhịn được mà lắc đầu.

- Hừ! Cảnh giới viên mãn? Võ học cơ sỏ?

Triệu Nhất Kiếm ở tiểu tổ số 2 lộ vẻ trào phúng

Trong mắt hắn, võ học cơ sở căn bản không đáng để nhắc tới, cho dù có tu luyện đến cảnh giới viên mãn đi nữa.

Thiếu nữ mặc tuyết bào bên cạnh hắn nhìn thầy Triệu Phong bỗng nhiên nổi tiếng, đôi mắt sáng không khỏi ảm đạm, cắn chặt bờ môi, thấp giọng nói:

- Kiếm ca, huynh nhất định phải đánh bại hắn.

- Tuyết nhi, muội yên tâm, ít thì ba chiêu, nhiều thì mười chiêu là có thể đánh bại hắn! Thế nhưng ta không muốn dễ đàng như vậy với hắn, đến lúc đó nhất định phải làm nhục hắn một phen.

Triệu Nhất Kiếm tràn đầy tự tin mà nói.

Thanh âm của hắn rắt lớn, khiến không ít người trên sân đều nghe thấy.

Mà lúc này, ánh mắt của Triệu Phong cũng vừa vặn hướng đền bên này.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt của Triệu Nhất Kiếm vô cùng băng lãnh, vẻ mặt âm lệ.

Còn Triệu Phong thì vẻ mặt vẫnbình tĩnh, giống như cười mà không phải cười.

- Số 188 đấu với số 233!

Cuộc thi giữa tiểu tổ vẫn tiếp tục tiến hành.

Sau khi Triệu Phong đánh bại Triệu Thần Cương tại luận võ đài số 7 nàv đã không còn đổi thủ.

Mười sáu trận thắng liên tiếp... Mười bảy trận thắng liên tiếp... Mười tám trận thắng liên tiếp...

Đối thủ gặp Triệu Thần Cương, phần lớn đều nhận thua, cho dù có giao thủ thì cũng bị một chiêu quyền pháp cơ sở đánh bại.

- Thua bởi quyền pháp cơ sở, thật là xấu hồ chết người ta rồi!

Đệ tử Triệu tộc ở tiểu tổ số 7 đều xem Triệu Phong là ôn thần, đứng từ xa mà nhìn.

Mười tám thắng liên tiếp... Mười chín thắng liên tiếp... Hai mươi thắng liên tiếp...

Cuối cùng, Triệu Phong đã liên tục thắng hai mươi trận, trực tiếp thoát ly khỏi cuộc thi đấu tiểu tổ, thành công tấn thăng.

back top