Cây cung trong tay Vân Hải Dương không phải đơn giản, khí tức và chất liệu đều cổ xưa, vượt qua thần binh Cực phẩm, đạt tới thần binh Linh Cấp.
So tiễn thuật?
Triệu Phong rất hứng thú, cũng không cự tuyệt.
La Hầu cung và La Hầu Tiễn của hắn vừa trải qua dung luyện, phẩm chất và uy năng đạt tới một cấp độ mới, chính mình cũng đang không có cơ hội thử tên đây.
Đồng thời.
Hồng Hồ Thành chủ và Liễu Cầm Tâm ở đại sảnh thì liếc nhìn nhau, khẽ mỉm cười, đều không có ý phản đối.
Lúc Hồng Hồ Thành chủ gọi Triệu Phong đến đây, Liễu Cầm Tâm đã hiểu được dụng ý của phụ thân rồi.
Vân Hải Dương vốn đã bất mãn đối với hôn sự của Liễu Cầm Tâm, cho nên khi gặp Triệu Phong, hắn há còn có thể khách khí?
Càng vi diệu hơn chính là, lúc Vân Hải Dương biểu hiện miệt thị và địch ý với Triệu Phong, Hồng Hồ Thành chủ lại không tỏ vẻ bất cứ điều gì.
- Chẳng lẽ, việc Cầm muội gả cho tiểu tử này là có bí ẩn gì khó nói? Xem ra ta vẫn còn cơ hội rất lớn.
Vân Hải Dương nhìn thấy thái độ của Hồng Hồ Thành chủ, mừng rỡ như điên, cố gắng kìm chế hưng phấn.
Hắn thật tinh không biết rằng Hồng Hồ Thành chủ sắp xếp một bước này, cũng không phải muốn tạo cơ hội cho hắn, mà là muốn mượn tay hắn để tiến thêm một bước trong việc thăm dò chi tiết của Triệu Phong
- Phong nhi, ngươi không phản đối chứ?
Hồng Hồ Thành chủ nhìn về phía Triệu Phong với vẻ mặt chờ mong
Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ, Hồng Hồ Thành chủ này từ lúc bắt đầu đã tính kế mình, bây giờ lại muốn dò xét lai lịch.
Chẳng qua, hắn cũng đang muốn thử uy lực của La Hầu cung sau khi cường hóa, cho nên cũng không hề phản đối.
Một lát sau.
Triệu Phong và Vân Hải Dương đi vào một Tiễn tràng ngoài trời trong phủ Thành chủ. Trong Tiễn tràng vốn có không ít tiễn thủ, nhưng rất nhanh liền trở nên trống không
- Chuyện gì vậy?
- Con rể và cháu họ hàng xa của Thành chủ, đọ tiễn thuật sao?
Xung quanh Tiễn tràng có không ít người tụ tập.
Triệu Phong và Vân Hải Dương, phân biệt đứng hai bên Tiễn tràng
Dựa theo lệ cũ, giữa tiễn thủ với nhau, dĩ nhiên là so đấu tiễn pháp và độ tinh chuẩn rồi.
Vài tên Thần Tiễn Thủ này thậm chí còn đẩy tới mấy cái bia ngắm.
- So tiễn thuật thì thật không có ý nghĩa, tiễn thủ chính thức phải tôi luyện kinh nghiệm trong máu và lửa.
Khóe miệng Vân Hải Dương khẽ nhếch lên.
Dưới sân lập tức xôn xao, Vân Hải Dương chẳng lẽ muốn tiến hành quyết đấu sinh tử hay sao?
Quả nhiên, Vân Hải Dương liền đề nghị với Hồng Hồ Thành chủ, cử hành quyết đấu tiễn thuật.
Loại quyết đấu này đã không còn là tỷ thí nữa, mà là quyết đấu chém giết.
- Phong nhi, ngươi không có ý kiến chứ?
Hồng Hồ Thành chủ nhìn Triệu Phong với ánh mắt trưng cầu.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều không khó nhìn ra, Vân Hải Dương đến đây với ý đồ bất thiện.
Nếu như quyết đấu, vậy thì khó mà tránh khỏi có chút thương vong
Trong lòng Vân Hải Dương tràn ngập lãnh ý, thầm nghĩ:
- Tiểu tử đến từ địa vực bên ngoài nảy. Không hề có bối cảnh, bây giờ còn chưa chính thức trở thành phu quân của cầm muội. Cho dù trong quyết đấu “lỡ tay” giết chết hắn thì cũng không ai dám bất bình vì một tên thiên tài đã chết cả.
Luận thân phận, hắn đến từ Tứ đại tộc Vân gia, giết Triệu Phong trong quyết chiến thì Hồng Hồ Thành chủ cũng không thể làm gì hắn.
- Ta không có ý kiến.
Triệu Phong chậm rãi lấy ra La Hầu cung Tiễn.
Sau đó, toàn bộ Tiễn tràng liền bị trận pháp lực lượng che phủ, tránh cho cuộc chiến ảnh hưởng tới người ở ngoài.
Giờ khắc này.
Liễu Cầm Tâm ở ngoài sân lại có chút không đành lòng, nàng mơ hồ phát hiện Vân Hải Dương không có hảo ý.
- Yên tâm, có vi phụ ở đây, sẽ không có thương vong đâu.
Hồng Hồ Thành chủ trấn định tự nhiên, đưa tay vỗ vai nàng cười nói.
Lúc này Liễu Cầm Tâm mới hơi yên tâm một chút, nhưng vẫn có chút áy náy, bởi dù sao phụ thân cũng đang lợi dụng Vân Hải Dương để thăm dò chi tiết của Triệu Phong rất có thể khiến Triệu Phong nguy hiểm tới tính mạng.
Trong Tiễn trường.
Vân Hải Dương và Triệu Phong đứng xa xa đối diện.
Bởi vì là quyết đấu tiễn thuật, cho nên cũng có quy tắc, chỉ được phép dùng cung tiễn, không thể dùng thủ đoạn công kích khác.
Tu vi của Vân Hải Dương đạt tới nửa bước Chân Linh cảnh, thực lực chân chính có thể tiếp cận Liễu Cầm Tâm.
Chẳng qua, bây giờ là quyết đấu tiễn thuật, chỉ so đọ tiễn thuật, cho nên Triệu Phong cũng không hề sợ hãi chút nào.
- Bắt đầu...
Vân Hải Dương lấy ra cổ cung màu thanh xích, một luồng diễm quang màu đỏ từ thân cung lan tràn, giao hòa với chân lực đỏ thẫm trên người hắn.
Không chỉ thế quanh người Vân Hải Dương còn lóe lên một tầng thanh phong sắc bén, giống như tạo thành một màn hào quang Phong Hỏa.
- Cũng tiễn viêm thuộc tính, còn được gia tốc thêm phong lực, hiệu quả bạo liệt lên tới tám phần...
Thần Linh nhãn của Triệu Phong vội vàng quét qua, trái tim khẽ đập mạnh một cái.
Tu vi của Vân Hải Dương đạt tới nửa bước Chân Linh cảnh, chân lực càng mạnh hơn, cung tên trong tay là loại thuộc tính Phong Hỏa, Hỏa mượn thế Phong lực sát thương có thể miễu sát nửa bước Chân Linh cảnh.
Gặp tình huống này, Triệu Phong quyết định tốc chiến tốc thắng.
Động tác của hắn không hề chậm trễ, lập tức lấy ra La Hầu cung ba mũi La Hầu Tiễn tự động trở về vị trí cũ, một tầng ánh sáng băng lam tản ra, bao phủ quanh người Triệu Phong.
Tầng ánh sáng băng lam quanh người Triệu Phong đan xen với một vài tia hồ quang điện, âm thanh “đùng đùng” vang lên.
Hơn nữa, ba mũi La Hầu Tiễn cũng xuất hiện từng sợi điện mang lợi hại, phân đuổi ngưng tụ một đạo vòng gió.
- Không ngờ cung tiễn của tiểu tử này ẩn chứa ba loại thuộc tính Băng Lôi, Phong còn mũi tên là loại “tử mẫu đồng tâm”.
Vân Hải Dương kinh hãi thất sắc, không khỏi có chút ghen ghét.
Bản thân hắn đam mê cung tiễn, cũng yêu thích cung tiễn, thế nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy cung khí có thiết kế hoàn mỹ như vậy.
Có thể khẳng định, thanh cung này quá nửa là do Luyện Khí Đại Sư xuất thủ.
Tốc chiến tốc thắng!
Dây cung trong tay Vân Hải Dương mãnh lực chấn động phảng phất như sấm sét.
Vù...
Một mũi tên nhọn màu đen, kéo theo một trận xích viêm, nộ phong xung quanh gào thét, giống như một con Hỏa Phong Long Xà, nhanh như thiểm điện tiếp cận Triệu Phong
Tiên hạ thủ vi cường, thành công rồi!
Vân Hải Dương như mở cờ trong bụng quyết đấu giữa tiễn thủ, thực ra là cuộc chiến tốc độ, cho dù nhanh hơn một phân cũng có thể quyết định thắng bại sinh tử rồi.
Thế nhưng ngay khoảnh khắc mũi tên của hắn phát ra, dây cung của La Hầu cung trong tay Triệu Phong cũng chấn động
Băng...
Chỉ trong nháy mắt. Một vòng điện quang màu xanh lóe lên giữa dây cung và mũi tên, phát ra tia lửa rực rỡ, trong hư không truyền đến một đạo tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Vân Hải Dương chỉ cảm thấy mắt mình nhoáng lên một cái, một đạo điện mang giống như chùm tia sáng, mang theo một dòng hàn lưu lạnh thấu xương và gió bão mãnh liệt ập tới trước mặt.
Phốc ầm ầm...
Mũi tên như điện mang này bay theo một đường vòng cung, chuẩn xác đánh trúng mũi tên xích viêm màu đen giữa không trung.
Gió lạnh và viêm hỏa đan vào cùng một chỗ, trong tiếng nổ tung, khói bụi bốc lên cao, một tầng sương mù bao phủ gần nửa cái Tiễn tràng
Nhóm tiễn thủ ở ngoài sân đều trợn mắt há hốc mồm.
Vù...
Lại một đạo điện mang cực nhỏ, xuyên qua hơi nước và bụi mù, từ trên cao đâm thẳng xuống Vân Hải Dương.
Tốc độ này thật sự quá nhanh, vượt qua vận tốc âm thanh, phảng phất như điện quang hỏa thạch.
Vân Hải Dương kinh hoàng thất sắc, điên cuồng vận chân lực, trên thân cung dâng lên một con hỏa xà dài hẹp và một cái màng gió quanh người, hình thành một tầng Phong Hỏa che chắn.
Không đến nửa hơi thở, Vân Hải Dương đã ổn định cục diện, mũi tên của Triệu Phong sau khi tiếp cận người thì uy năng chỉ còn một hai thành, thế nhưng dòng hàn lưu và điện lưu xâm lấn lại khiến cho hắn có chút phiền toái.
Hắn hít sâu một hơi, ngưng tụ nửa bước Chân Linh khí, chuẩn bị điên cuồng mãnh công.
Nhưng đúng lúc này, hai đạo mũi tên mang theo điện mang lại xẹt qua hư không tiếng “đùng đùng” vang lên, kéo theo một tầng cuồng phong hàn lưu mà đến.
Vân Hải Dương cố gắng bắn ra một mũi tên, viêm hỏa điên cuồng rít gào, thế nhưng lại bị một luồng điện mang và hàn ý khủng bố nuốt sạch.
Nhất thời, nộ phong gào rú khắp bốn phía, điện lưu và hàn lưu xâm thực.
Thân thể Vân Hải Dương lúc thì tê dại, lúc thì đông cứng.
Mũi tên thứ ba của hắn còn chưa kịp phát ra thì cảm giác điện giật và hàn ý trên người lại tăng thêm một cấp độ.
Mũi tên thứ ba của Triệu Phong bỗng nhiên lao đến.
Trên Tiễn tràng, Vân Hải Dương bị một tầng điện mang màu xanh tán loạn đan xen, bốn phía là băng phong gào thét.
Hắn kinh hãi rú lên, thanh âm càng ngày càng nhỏ, toàn thân lạnh cứng tê liệt, một tầng sương lạnh ngưng kết khắp toàn thân.
Không đến nửa hơi thở, Vân Hải Dương đã hóa thành một tòa băng điêu hình người rất sống động.
Người bên ngoài Tiễn tràng đều hít một hơi khí lạnh, lúc này cả đám mới như vừa tỉnh dậy từ trong mộng
Trên mặt Hồng Hồ Thành chủ đầy vẻ kinh ngạc, sắc mặt khẽ biến, nhanh chóng bay đến trước mặt Vân Hải Dương, trong lòng bàn tay tuôn ra một luồng Chân Linh khí mênh mông giải cứu Vân Hải Dương.
- Thiết Càn đại sư quả thật danh bất hư truyền, ba mũi tên vừa rồi, thậm chí có thể uy hiếp Chân Linh cảnh. Chăng qua, thần binh Cực phẩm cũng tiêu hao chân lực quá mức khủng bố...
Triệu Phong sợ hãi thán phục, thu hồi La Hầu cung Tiễn, hô hấp có chút dồn dập.
Sau khi La Hầu cung được dung luyện cường hóa, mặc dù uy lực khủng bố, nhưng chỉ thoáng sử dụng một lúc mà đã tiêu hao một phần tư chân lực của Triệu Phong rồi.
Trừ phi đạt tới cấp bậc nửa bước Chân Linh cảnh, lúc đó mới có thể phát huy La Hầu cung Tiễn như ý.
Trong Tiễn tràng.
Trải qua sự cứu giúp của Hồng Hồ Thành chủ, Vân Hải Dương cuối cùng cũng giữ lại được một mạng thế nhưng thương thế cũng khiến người khác sợ hãi vô cùng, một cánh tay bị đứt gãy.
Trận chiến này, chấm dứt trong tàn tật, có thể thấy được hắn thể thảm như thế nào.
Nếu không được cứu giúp kịp thời, vân Hải Dương có lẽ đã bị đóng băng ngũ say trong vĩnh viễn rồi.
Có thể thấy trong trận quyết đầu giữa tiễn thủ là nguy hiểm như thế nào.
- Ngươi ra tay nặng vậy?
Đôi mi thanh tú của Liễu Cầm Tâm khẽ nhăn lại, không nhịn được lên tiếng.
Triệu Phong thiếu chút nữa trợn mắt, tại sao mình lại trở thành người bị hại rồi?
Đầu tiên là Hồng Hồ Thành chủ muốn thăm dò Triệu Phong nên mượn tay Vân Hải Dương.
Vân Hải Dương thì một lòng muốn dồn Triệu Phong vào chỗ chết, không hề nghĩ nhiều.
Người chính thức bị hại là Triệu Phong
Chẳng qua, cuối cùng Triệu Phong lại tốc chiến tốc thắng chỉ ba mũi tên đã quyết định thắng bại.
Quyết đấu giữa tiễn thủ quả thật quá mạo hiểm, nếu như đánh lâu dài, Triệu Phong chắc chắn phải chết.
Sau khi La Hầu Cũng được cường hóa, chân lực tiêu hao quá lớn. Mà cung tiễn của Vân Hải Dương có phẩm cấp không thua gì La Hầu cung của Triệu Phong lại có ưu thế tu vi, nếu kéo dài, Vân Hải Dương chắc chắn sẽ chiến thắng dễ dàng
Lúc này, Hồng Hồ Thành chủ thoáng chau mày, Vân Hải Dương chính là đệ tử Tổng hệ Vân tộc, thân thế không đơn giản, hôm nay bị đứt rời một cánh tay tại quý phủ của mình, phiền toái e rằng không nhỏ.
Trong dự liệu của hắn, Vân Hải Dương và Triệu Phong so tiễn thuật, phần thắng có lẽ là 6:4.
Dù sao thì Vân Hải Dương cũng nổi danh Thần Tiễn Thủ trong Vân tộc, phương diện tu vi cũng hơn Triệu Phong
Kết quả bây giờ lại khiến Hồng Hồ Thành chủ và Liễu Cầm Tâm không kịp chuẩn bị.
Trong lòng Triệu Phong thầm cười, cục diện rối rắm này, các ngươi tự lo đi.
Hồng Hồ Thành chủ nhiều lần tính toán, càng khiến cho kế hoạch đào hôn của Triệu Phong thêm kiên định hơn. Nếu như trận quyết đấu ngày hôm nay, thực lực của mình không đủ, vậy ai sẽ đòi lại công đạo cho mình?
Liễu Cầm Tâm thở dài sâu kín, nàng biết rõ, Triệu Phong không sai. Đây là do tính toán của phụ thân và ý đồ bất thiện của biểu ca.
Thế nhưng...
Người thắng cờ cuối cùng lại không phải Hồng Hồ Thành chủ, cũng không phải Vân Hải Dương.
Vân Hải Dương tàn tật.
Hồng Hồ Thành chủ muốn giải quyết cục diện rối rắm này cũng đủ đau đầu rồi.
Chỉ có Triệu Phong là thành thơi xong việc, không sợ vinh nhục.
Một phen dò xét này, Hồng Hồ Thành chủ đã phát hiện thiếu niên này còn có thể mang đến cho mình nhiều kinh hỉ và phiền toái hơn.
Mà Liễu Cầm Tâm lại cảm giác vị hôn phu này càng ngày càng không đơn giản, phảng phất như vĩnh viễn ẩn mình trong sương mù.
Mà hắn lại chính là “Thiên mệnh chi tử” của mình.
Đêm đó...
Triệu Phong khoanh chân ngồi, nhẹ nhàng chạm tay vào La Hầu cung Tiễn.
Sau khi trải qua cường hóa, phẩm cấp của La Hầu cung đã tăng vọt, với tu vi của Triệu Phong hiện nay, khó có thể phát huy được uy lực chính thức của nó.
Thu hồi La Hầu cung
Triệu Phong nhắm mắt lại, tiếp tục đột phá cửa khẩu cuối cùng của “Điện Chi Truyền Thừa”.
Trong đầu.
Đủ loại cảnh tượng áo nghĩa của Điện Chi Truyền Thừa hiển hiện ra, diễn dịch đến mức tận cùng.
Trong tràng cảnh trong đầu, từng đạo điện quang màu xanh đan xen vào nhau, nổ tung như pháo hoa.
Cứ như vậy, liên tục kéo dài mấy ngày.
Một lúc nào đó...
Trong mắt Triệu Phong thoáng hiện một tia mình ngộ, trong lòng bàn tay, điện mang yếu ớt như tơ nhện vờn quanh một Thanh Điện Hoàn Ấn kỳ dị, giống như một đóa hoa nở tung, đẹp đến mê người.
So tiễn thuật?
Triệu Phong rất hứng thú, cũng không cự tuyệt.
La Hầu cung và La Hầu Tiễn của hắn vừa trải qua dung luyện, phẩm chất và uy năng đạt tới một cấp độ mới, chính mình cũng đang không có cơ hội thử tên đây.
Đồng thời.
Hồng Hồ Thành chủ và Liễu Cầm Tâm ở đại sảnh thì liếc nhìn nhau, khẽ mỉm cười, đều không có ý phản đối.
Lúc Hồng Hồ Thành chủ gọi Triệu Phong đến đây, Liễu Cầm Tâm đã hiểu được dụng ý của phụ thân rồi.
Vân Hải Dương vốn đã bất mãn đối với hôn sự của Liễu Cầm Tâm, cho nên khi gặp Triệu Phong, hắn há còn có thể khách khí?
Càng vi diệu hơn chính là, lúc Vân Hải Dương biểu hiện miệt thị và địch ý với Triệu Phong, Hồng Hồ Thành chủ lại không tỏ vẻ bất cứ điều gì.
- Chẳng lẽ, việc Cầm muội gả cho tiểu tử này là có bí ẩn gì khó nói? Xem ra ta vẫn còn cơ hội rất lớn.
Vân Hải Dương nhìn thấy thái độ của Hồng Hồ Thành chủ, mừng rỡ như điên, cố gắng kìm chế hưng phấn.
Hắn thật tinh không biết rằng Hồng Hồ Thành chủ sắp xếp một bước này, cũng không phải muốn tạo cơ hội cho hắn, mà là muốn mượn tay hắn để tiến thêm một bước trong việc thăm dò chi tiết của Triệu Phong
- Phong nhi, ngươi không phản đối chứ?
Hồng Hồ Thành chủ nhìn về phía Triệu Phong với vẻ mặt chờ mong
Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ, Hồng Hồ Thành chủ này từ lúc bắt đầu đã tính kế mình, bây giờ lại muốn dò xét lai lịch.
Chẳng qua, hắn cũng đang muốn thử uy lực của La Hầu cung sau khi cường hóa, cho nên cũng không hề phản đối.
Một lát sau.
Triệu Phong và Vân Hải Dương đi vào một Tiễn tràng ngoài trời trong phủ Thành chủ. Trong Tiễn tràng vốn có không ít tiễn thủ, nhưng rất nhanh liền trở nên trống không
- Chuyện gì vậy?
- Con rể và cháu họ hàng xa của Thành chủ, đọ tiễn thuật sao?
Xung quanh Tiễn tràng có không ít người tụ tập.
Triệu Phong và Vân Hải Dương, phân biệt đứng hai bên Tiễn tràng
Dựa theo lệ cũ, giữa tiễn thủ với nhau, dĩ nhiên là so đấu tiễn pháp và độ tinh chuẩn rồi.
Vài tên Thần Tiễn Thủ này thậm chí còn đẩy tới mấy cái bia ngắm.
- So tiễn thuật thì thật không có ý nghĩa, tiễn thủ chính thức phải tôi luyện kinh nghiệm trong máu và lửa.
Khóe miệng Vân Hải Dương khẽ nhếch lên.
Dưới sân lập tức xôn xao, Vân Hải Dương chẳng lẽ muốn tiến hành quyết đấu sinh tử hay sao?
Quả nhiên, Vân Hải Dương liền đề nghị với Hồng Hồ Thành chủ, cử hành quyết đấu tiễn thuật.
Loại quyết đấu này đã không còn là tỷ thí nữa, mà là quyết đấu chém giết.
- Phong nhi, ngươi không có ý kiến chứ?
Hồng Hồ Thành chủ nhìn Triệu Phong với ánh mắt trưng cầu.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều không khó nhìn ra, Vân Hải Dương đến đây với ý đồ bất thiện.
Nếu như quyết đấu, vậy thì khó mà tránh khỏi có chút thương vong
Trong lòng Vân Hải Dương tràn ngập lãnh ý, thầm nghĩ:
- Tiểu tử đến từ địa vực bên ngoài nảy. Không hề có bối cảnh, bây giờ còn chưa chính thức trở thành phu quân của cầm muội. Cho dù trong quyết đấu “lỡ tay” giết chết hắn thì cũng không ai dám bất bình vì một tên thiên tài đã chết cả.
Luận thân phận, hắn đến từ Tứ đại tộc Vân gia, giết Triệu Phong trong quyết chiến thì Hồng Hồ Thành chủ cũng không thể làm gì hắn.
- Ta không có ý kiến.
Triệu Phong chậm rãi lấy ra La Hầu cung Tiễn.
Sau đó, toàn bộ Tiễn tràng liền bị trận pháp lực lượng che phủ, tránh cho cuộc chiến ảnh hưởng tới người ở ngoài.
Giờ khắc này.
Liễu Cầm Tâm ở ngoài sân lại có chút không đành lòng, nàng mơ hồ phát hiện Vân Hải Dương không có hảo ý.
- Yên tâm, có vi phụ ở đây, sẽ không có thương vong đâu.
Hồng Hồ Thành chủ trấn định tự nhiên, đưa tay vỗ vai nàng cười nói.
Lúc này Liễu Cầm Tâm mới hơi yên tâm một chút, nhưng vẫn có chút áy náy, bởi dù sao phụ thân cũng đang lợi dụng Vân Hải Dương để thăm dò chi tiết của Triệu Phong rất có thể khiến Triệu Phong nguy hiểm tới tính mạng.
Trong Tiễn trường.
Vân Hải Dương và Triệu Phong đứng xa xa đối diện.
Bởi vì là quyết đấu tiễn thuật, cho nên cũng có quy tắc, chỉ được phép dùng cung tiễn, không thể dùng thủ đoạn công kích khác.
Tu vi của Vân Hải Dương đạt tới nửa bước Chân Linh cảnh, thực lực chân chính có thể tiếp cận Liễu Cầm Tâm.
Chẳng qua, bây giờ là quyết đấu tiễn thuật, chỉ so đọ tiễn thuật, cho nên Triệu Phong cũng không hề sợ hãi chút nào.
- Bắt đầu...
Vân Hải Dương lấy ra cổ cung màu thanh xích, một luồng diễm quang màu đỏ từ thân cung lan tràn, giao hòa với chân lực đỏ thẫm trên người hắn.
Không chỉ thế quanh người Vân Hải Dương còn lóe lên một tầng thanh phong sắc bén, giống như tạo thành một màn hào quang Phong Hỏa.
- Cũng tiễn viêm thuộc tính, còn được gia tốc thêm phong lực, hiệu quả bạo liệt lên tới tám phần...
Thần Linh nhãn của Triệu Phong vội vàng quét qua, trái tim khẽ đập mạnh một cái.
Tu vi của Vân Hải Dương đạt tới nửa bước Chân Linh cảnh, chân lực càng mạnh hơn, cung tên trong tay là loại thuộc tính Phong Hỏa, Hỏa mượn thế Phong lực sát thương có thể miễu sát nửa bước Chân Linh cảnh.
Gặp tình huống này, Triệu Phong quyết định tốc chiến tốc thắng.
Động tác của hắn không hề chậm trễ, lập tức lấy ra La Hầu cung ba mũi La Hầu Tiễn tự động trở về vị trí cũ, một tầng ánh sáng băng lam tản ra, bao phủ quanh người Triệu Phong.
Tầng ánh sáng băng lam quanh người Triệu Phong đan xen với một vài tia hồ quang điện, âm thanh “đùng đùng” vang lên.
Hơn nữa, ba mũi La Hầu Tiễn cũng xuất hiện từng sợi điện mang lợi hại, phân đuổi ngưng tụ một đạo vòng gió.
- Không ngờ cung tiễn của tiểu tử này ẩn chứa ba loại thuộc tính Băng Lôi, Phong còn mũi tên là loại “tử mẫu đồng tâm”.
Vân Hải Dương kinh hãi thất sắc, không khỏi có chút ghen ghét.
Bản thân hắn đam mê cung tiễn, cũng yêu thích cung tiễn, thế nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy cung khí có thiết kế hoàn mỹ như vậy.
Có thể khẳng định, thanh cung này quá nửa là do Luyện Khí Đại Sư xuất thủ.
Tốc chiến tốc thắng!
Dây cung trong tay Vân Hải Dương mãnh lực chấn động phảng phất như sấm sét.
Vù...
Một mũi tên nhọn màu đen, kéo theo một trận xích viêm, nộ phong xung quanh gào thét, giống như một con Hỏa Phong Long Xà, nhanh như thiểm điện tiếp cận Triệu Phong
Tiên hạ thủ vi cường, thành công rồi!
Vân Hải Dương như mở cờ trong bụng quyết đấu giữa tiễn thủ, thực ra là cuộc chiến tốc độ, cho dù nhanh hơn một phân cũng có thể quyết định thắng bại sinh tử rồi.
Thế nhưng ngay khoảnh khắc mũi tên của hắn phát ra, dây cung của La Hầu cung trong tay Triệu Phong cũng chấn động
Băng...
Chỉ trong nháy mắt. Một vòng điện quang màu xanh lóe lên giữa dây cung và mũi tên, phát ra tia lửa rực rỡ, trong hư không truyền đến một đạo tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Vân Hải Dương chỉ cảm thấy mắt mình nhoáng lên một cái, một đạo điện mang giống như chùm tia sáng, mang theo một dòng hàn lưu lạnh thấu xương và gió bão mãnh liệt ập tới trước mặt.
Phốc ầm ầm...
Mũi tên như điện mang này bay theo một đường vòng cung, chuẩn xác đánh trúng mũi tên xích viêm màu đen giữa không trung.
Gió lạnh và viêm hỏa đan vào cùng một chỗ, trong tiếng nổ tung, khói bụi bốc lên cao, một tầng sương mù bao phủ gần nửa cái Tiễn tràng
Nhóm tiễn thủ ở ngoài sân đều trợn mắt há hốc mồm.
Vù...
Lại một đạo điện mang cực nhỏ, xuyên qua hơi nước và bụi mù, từ trên cao đâm thẳng xuống Vân Hải Dương.
Tốc độ này thật sự quá nhanh, vượt qua vận tốc âm thanh, phảng phất như điện quang hỏa thạch.
Vân Hải Dương kinh hoàng thất sắc, điên cuồng vận chân lực, trên thân cung dâng lên một con hỏa xà dài hẹp và một cái màng gió quanh người, hình thành một tầng Phong Hỏa che chắn.
Không đến nửa hơi thở, Vân Hải Dương đã ổn định cục diện, mũi tên của Triệu Phong sau khi tiếp cận người thì uy năng chỉ còn một hai thành, thế nhưng dòng hàn lưu và điện lưu xâm lấn lại khiến cho hắn có chút phiền toái.
Hắn hít sâu một hơi, ngưng tụ nửa bước Chân Linh khí, chuẩn bị điên cuồng mãnh công.
Nhưng đúng lúc này, hai đạo mũi tên mang theo điện mang lại xẹt qua hư không tiếng “đùng đùng” vang lên, kéo theo một tầng cuồng phong hàn lưu mà đến.
Vân Hải Dương cố gắng bắn ra một mũi tên, viêm hỏa điên cuồng rít gào, thế nhưng lại bị một luồng điện mang và hàn ý khủng bố nuốt sạch.
Nhất thời, nộ phong gào rú khắp bốn phía, điện lưu và hàn lưu xâm thực.
Thân thể Vân Hải Dương lúc thì tê dại, lúc thì đông cứng.
Mũi tên thứ ba của hắn còn chưa kịp phát ra thì cảm giác điện giật và hàn ý trên người lại tăng thêm một cấp độ.
Mũi tên thứ ba của Triệu Phong bỗng nhiên lao đến.
Trên Tiễn tràng, Vân Hải Dương bị một tầng điện mang màu xanh tán loạn đan xen, bốn phía là băng phong gào thét.
Hắn kinh hãi rú lên, thanh âm càng ngày càng nhỏ, toàn thân lạnh cứng tê liệt, một tầng sương lạnh ngưng kết khắp toàn thân.
Không đến nửa hơi thở, Vân Hải Dương đã hóa thành một tòa băng điêu hình người rất sống động.
Người bên ngoài Tiễn tràng đều hít một hơi khí lạnh, lúc này cả đám mới như vừa tỉnh dậy từ trong mộng
Trên mặt Hồng Hồ Thành chủ đầy vẻ kinh ngạc, sắc mặt khẽ biến, nhanh chóng bay đến trước mặt Vân Hải Dương, trong lòng bàn tay tuôn ra một luồng Chân Linh khí mênh mông giải cứu Vân Hải Dương.
- Thiết Càn đại sư quả thật danh bất hư truyền, ba mũi tên vừa rồi, thậm chí có thể uy hiếp Chân Linh cảnh. Chăng qua, thần binh Cực phẩm cũng tiêu hao chân lực quá mức khủng bố...
Triệu Phong sợ hãi thán phục, thu hồi La Hầu cung Tiễn, hô hấp có chút dồn dập.
Sau khi La Hầu cung được dung luyện cường hóa, mặc dù uy lực khủng bố, nhưng chỉ thoáng sử dụng một lúc mà đã tiêu hao một phần tư chân lực của Triệu Phong rồi.
Trừ phi đạt tới cấp bậc nửa bước Chân Linh cảnh, lúc đó mới có thể phát huy La Hầu cung Tiễn như ý.
Trong Tiễn tràng.
Trải qua sự cứu giúp của Hồng Hồ Thành chủ, Vân Hải Dương cuối cùng cũng giữ lại được một mạng thế nhưng thương thế cũng khiến người khác sợ hãi vô cùng, một cánh tay bị đứt gãy.
Trận chiến này, chấm dứt trong tàn tật, có thể thấy được hắn thể thảm như thế nào.
Nếu không được cứu giúp kịp thời, vân Hải Dương có lẽ đã bị đóng băng ngũ say trong vĩnh viễn rồi.
Có thể thấy trong trận quyết đầu giữa tiễn thủ là nguy hiểm như thế nào.
- Ngươi ra tay nặng vậy?
Đôi mi thanh tú của Liễu Cầm Tâm khẽ nhăn lại, không nhịn được lên tiếng.
Triệu Phong thiếu chút nữa trợn mắt, tại sao mình lại trở thành người bị hại rồi?
Đầu tiên là Hồng Hồ Thành chủ muốn thăm dò Triệu Phong nên mượn tay Vân Hải Dương.
Vân Hải Dương thì một lòng muốn dồn Triệu Phong vào chỗ chết, không hề nghĩ nhiều.
Người chính thức bị hại là Triệu Phong
Chẳng qua, cuối cùng Triệu Phong lại tốc chiến tốc thắng chỉ ba mũi tên đã quyết định thắng bại.
Quyết đấu giữa tiễn thủ quả thật quá mạo hiểm, nếu như đánh lâu dài, Triệu Phong chắc chắn phải chết.
Sau khi La Hầu Cũng được cường hóa, chân lực tiêu hao quá lớn. Mà cung tiễn của Vân Hải Dương có phẩm cấp không thua gì La Hầu cung của Triệu Phong lại có ưu thế tu vi, nếu kéo dài, Vân Hải Dương chắc chắn sẽ chiến thắng dễ dàng
Lúc này, Hồng Hồ Thành chủ thoáng chau mày, Vân Hải Dương chính là đệ tử Tổng hệ Vân tộc, thân thế không đơn giản, hôm nay bị đứt rời một cánh tay tại quý phủ của mình, phiền toái e rằng không nhỏ.
Trong dự liệu của hắn, Vân Hải Dương và Triệu Phong so tiễn thuật, phần thắng có lẽ là 6:4.
Dù sao thì Vân Hải Dương cũng nổi danh Thần Tiễn Thủ trong Vân tộc, phương diện tu vi cũng hơn Triệu Phong
Kết quả bây giờ lại khiến Hồng Hồ Thành chủ và Liễu Cầm Tâm không kịp chuẩn bị.
Trong lòng Triệu Phong thầm cười, cục diện rối rắm này, các ngươi tự lo đi.
Hồng Hồ Thành chủ nhiều lần tính toán, càng khiến cho kế hoạch đào hôn của Triệu Phong thêm kiên định hơn. Nếu như trận quyết đấu ngày hôm nay, thực lực của mình không đủ, vậy ai sẽ đòi lại công đạo cho mình?
Liễu Cầm Tâm thở dài sâu kín, nàng biết rõ, Triệu Phong không sai. Đây là do tính toán của phụ thân và ý đồ bất thiện của biểu ca.
Thế nhưng...
Người thắng cờ cuối cùng lại không phải Hồng Hồ Thành chủ, cũng không phải Vân Hải Dương.
Vân Hải Dương tàn tật.
Hồng Hồ Thành chủ muốn giải quyết cục diện rối rắm này cũng đủ đau đầu rồi.
Chỉ có Triệu Phong là thành thơi xong việc, không sợ vinh nhục.
Một phen dò xét này, Hồng Hồ Thành chủ đã phát hiện thiếu niên này còn có thể mang đến cho mình nhiều kinh hỉ và phiền toái hơn.
Mà Liễu Cầm Tâm lại cảm giác vị hôn phu này càng ngày càng không đơn giản, phảng phất như vĩnh viễn ẩn mình trong sương mù.
Mà hắn lại chính là “Thiên mệnh chi tử” của mình.
Đêm đó...
Triệu Phong khoanh chân ngồi, nhẹ nhàng chạm tay vào La Hầu cung Tiễn.
Sau khi trải qua cường hóa, phẩm cấp của La Hầu cung đã tăng vọt, với tu vi của Triệu Phong hiện nay, khó có thể phát huy được uy lực chính thức của nó.
Thu hồi La Hầu cung
Triệu Phong nhắm mắt lại, tiếp tục đột phá cửa khẩu cuối cùng của “Điện Chi Truyền Thừa”.
Trong đầu.
Đủ loại cảnh tượng áo nghĩa của Điện Chi Truyền Thừa hiển hiện ra, diễn dịch đến mức tận cùng.
Trong tràng cảnh trong đầu, từng đạo điện quang màu xanh đan xen vào nhau, nổ tung như pháo hoa.
Cứ như vậy, liên tục kéo dài mấy ngày.
Một lúc nào đó...
Trong mắt Triệu Phong thoáng hiện một tia mình ngộ, trong lòng bàn tay, điện mang yếu ớt như tơ nhện vờn quanh một Thanh Điện Hoàn Ấn kỳ dị, giống như một đóa hoa nở tung, đẹp đến mê người.