Vụt...
Phản lưng của Triệu Phong, xuất hiện một đôi hư ảnh “Phong Lôi Vù Dực”, vừa khe khẽ rung lên, lập tức dân động một trận sóng Phong Lôi kinh người, mơ hồ xen lẫn tiếng gió rít điện minh.
Một tia khí tức chấn động kia, thậm chí xuyên thấu đại điện, phát sinh hô ứng cộng minh mãnh liệt với nguyên khí Phong Lôi trong thiên địa.
Lúc này. “Phong Lôi Chi Dực” sau lưng Triệu Phong rõ ràng đã ngưng thực và ổn định hơn lần đầu tiên rất nhiều.
- “Phong Lôi Chi Dực” mà bây giờ ta ngưng kết thành, chẳng qua chỉ là một hình thái ban đầu, trước mắt chỉ có công năng phụ trợ phi hành. Trong truyền thừa của “tâm bia cổ Phong Lôi”, “Phong Lôi Chi Dực” chính thức, không những phụ trợ phi hành mà còn có thể phát động một vài chiến kỹ Lôi Dực cường đại, thậm chí còn xuất hiện một vài loại lực lượng trong truyền thuyết, ví dụ như thuấn di vạn dặm, phi độn Ngoại Vực, xuyên qua không gian...
Trên mặt Triệu Phong lộ ra một tia chờ mong
“Tấm bia cổ Phong Lôi” trong đầu hắn, thông tin về truyền thừa mênh mông như biển, thậm chí còn tự thành lập một thế giới tinh thần riêng.
Nhưng Triệu Phong chỉ mới tiếp cận được 1 phần trong truyền thừa của “tấm bia cổ Phong Lôi” mà thôi.
Trong đan điền, tại vị trí hạch tâm của Chân Linh nguyên, ngẫu nhiên hiện động một tia khí tức “màu tím nhạt”, bên trong ẩn chứa Phong Lôi Chân Linh Chi hỏa, phẩm chất và uy năng đều tăng mạnh so với trước kia.
Phong Lôi đạm sắc, Phong Lôi thanh sắc, Phong Lôi tử sắc, Phong Lôi xích sắc, Phong Lôi kim sắc,... Đây là những cấp bậc bên trong tấm bia cổ Phong Lôi, có liên quan đến việc tăng cường uy lực Phong Lôi.
Bởi vì trước kia Triệu Phong đã tham tu “Phong Lôi Chưởng” và “Điện Chi Truyền Thừa”, cho nên Triệu Phong đã tu luyện đến hòa hầu Phong Lôi thanh sắc.
Đúng lúc này, bên ngoài đại điện truyền đến một thanh âm:
- Triệu Đà chủ, rốt cuộc ngài cũng xuất quan rồi! Bao giờ thì chúng ta lên đường trở về Thiên Bồng đại quốc?
Lúc Triệu Phong phát động “Phong Lôi Chi Dực”, khí tức lực lượng đã kinh động đến người ở bên ngoài.
Vụt...
Triệu Phong mặt không đổi sắc, “Phong Lôi Chi Dực” sau lưng, bỗng nhiên thu lại.
Tiếp đó, “vụt” một tiếng, thân hình của hắn đã biến mất khỏi đại điện.
Bên ngoài đại điện.
Một nam một nữ đứng hai bên Triệu Phong trên mặt đầy vẻ chờ mong
- Khương Tam Phong, Điệp Diệp, ta sớm đã nói rồi, sau khi giải quyết xong chuyện tại khu vực Hoành Vân, ta sẽ trở về Thiên Bồng đại quốc.
Triệu Phong nhàn nhạt mở miệng, cũng không quá kỳ quái trước việc một nam một nữ này xuất hiện ở đây.
Thì ra.
Trong lúc Triệu Phong ngủ say, hai thiên tài của Thiết Huyết Giáo, ngày xưa từng tham gia Chân Long hội cũng đã tới Hoành Vân Thập Tam Quốc, đồng thời thăm dò Hiểu Nguyệt Tông
Tại Thánh Vực Chân Long Hội, chiến tích của Khương Tam Phong và Điệp Diệp tiến bộ bất ngờ.
Chủ yếu là tại giai đoạn thứ hai của Chân Long hội, lúc độ Triệu Phong đã ra tay giúp đỡ, cho nên hai người mới giữ được Lệnh bài Chân Long, xếp vào “100 hạng đầu Chân Long”.
Mấy tháng trước, Khương Tam Phong và Điệp Diệp đã trở về từ truyền thừa Ngoại Vực.
Đương nhiên.
“Truyền thừa Ngoại Vực” mà hai người tiến vào đều là truyền thừa tương đối bình thường cũng rất an toàn.
Dù vậy, sau khi hai người Khương Tam Phong trở về Đại lục, tu vi thực lực đều nhảy vọt, đủ xếp vào hàng ngũ thiên tài đỉnh cao của Đại lục.
- Triệu Đà chủ! Sau khi Chân Long hội kết thúc, không có tin tức của ngài, Phó giáo chủ cũng không từ bỏ, ngược lại hao phí rất nhiều tâm huyết, phái người đi khắp nơi tìm hiểu. Hiện nay, trên Đại lục này, cũng có không ít thế lực đều quan tâm tới nơi hạ lạc của ngài.
Khương Tam Phong cười khổ nói.
- Đúng vậy, chúng ta đến khu vực Hoành Vân này, chẳng qua chỉ muốn thử vận may, hoàn thành nhiệm vụ. Không ngờ Đà chủ lại thực sự ở đây, thế nhưng ngài lại một mực ngủ say, sau đó thì bế quan, căn bản không hề để ý tới chúng ta.
Vẻ mặt Điệp Diệp đầy ủy khuất, bộ dạng có chút làm nũng
- Hoàn thành nhiệm vụ? Phó giáo chủ không ngờ lại cố chấp như vậy, ông ấy xác định ta không táng thân trong “truyền thừa Ngoại Vực” sao?
Trên mặt Triệu Phong có chút cổ quái.
- Không rõ lắm, Phó giáo chủ đã vì ngài mà cầu kiến “Lục Vu Trí Giả”, có lẽ đã được Trí Giả chỉ điểm.
Hai người khẽ lắc đầu, cũng không dám xác định vẫn đề này.
Lục Vu Trí Giả?
Triệu Phong khẽ nheo mắt lại, Thần Linh nhãn đột nhiên sinh ra một tia cảm ứng kỳ dị.
Lúc còn ở Thiên Bồng đại quốc, hắn từng không chỉ một lần nghe qua cái tên “Lục Vu Trí Giả” này.
Nghe đồn, đương kim Vương phi của Thiên Bồng đại quốc chính là đệ tử của Lục Vu Trí Giả.
- Yên tâm! Cho dù các ngươi không thúc dục thì ta cũng sẽ trở về Thiên Bồng đại quốc. Nhưng trước đó, ta phải diệt trừ toàn bộ uy hiếp tại khu vực Hoành Vân này đã.
Triệu Phong lập tức cắt ngang những lời kể khổ của hai người.
Khu vực Hoành Vân đối với hai người vốn xuất thân từ Thiên Bồng đại quốc mà nói, không khác gì thâm sơn cùng cốc. Nơi này tài nguyên thiếu thốn, nguyên khí thiên địa mong manh, hiệu quả tu luyện kém thánh địa Đại quốc quá xa.
Khương Tam Phong và Điệp Diệp cũng không muốn ở lại nơi này lâu hơn.
Hai ngày sau...
Tại Thiết Long Cường Quốc, giữa sa mạc hoang vu...
Tòa lâu đài cổ khổng lồ vẫn sửng sững giữa cát vàng “sương khói màu đen” bao trùm bên ngoài, không những không giảm mà còn tăng lên, không khí tràn ngập tà khí dày đặc.
Trước tòa lâu đài cổ, hài cốt chồng chất tầng tầng
Trận doanh của Liên minh Thí Long, có mấy ngàn cường giả tinh anh đã bao vây tòa lâu đài cổ này.
Dù vậy, bên phía Liên minh Thí Long vẫn không hề có cảm giác thắng lợi hay an toàn nào.
Vụt vụt vụt...
Vài đạo kiếm quang rực rỡ như một dải lụa, trảm tiến vào “sương khói màu đen”, một khu vực sương khói, lập tức xuất hiện từng vết rách, tán loạn không ít.
Trên bầu trời.
Thương Vũ Nguyệt và Bạch trưởng lão đang phát động công kích, công kích Kiếm Đạo cường đại kia cũng tạo thành chấn động nhất định đối với “Phệ Linh Vạn Khô Đại Trận”.
Đặc biệt là công kích của Bạch Trưởng lão, mỗi lần ngọc thủ huy động kiếm khí như hồng quang kinh thiên, dù cách ngoài mười dặm cũng có thể nhìn thấy được.
- Bạch trưởng lão này quả thật không hổ xuất thân từ đệ nhất Kiếm Tông của Bắc đại lục, chỉ một kiếm tùy tiện đã có chiến lực ngạo thị vô địch khu vực Hoành Vân này. Trong khu vực Hoành Vân, e rằng không có Chân Chủ cấp nào có thể chính diện chống đỡ một kiếm của nàng
Cao tầng của Liên minh Thí Long, kể cả đám người Túc lão cũng thảm sinh lòng kính sợ Bạch Trưởng lão.
Ít nhất, không có bất kỳ người nào ở đây, có lóng tin có thể chặn được một kiếm tùy tiện của Bạch Trưởng lão.
- Thương Vũ Nguyệt kia cũng rất đáng sợ, đạt được Thất Kiếm truyền thừa, Kiếm Đạo ý cảnh kinh người, một kiếm toàn lực, thậm chỉ có thể giết chết cả Chân Chủ cấp tiểu thành.
- Tiềm lực của nàng không thể hạn lượng, tương lai rất có hi vọng sánh ngang cấp độ với “Kiếm Tôn” Diệp Vô Tà.
Trên bầu trời.
Thực lực mà Bạch Trưởng lão và Thương Vũ Nguyệt bày ra, khiến cho cao tầng của Liên minh Thi Long đều kính ngưỡng, đạt tới đỉnh cao không thể vượt qua.
Thế nhưng, “Phệ Linh Vạn Khô Đại Trận” bao trùm lâu đài cổ còn khó chơi ngoài sức tưởng tượng.
Công kích của hai nữ tử, mặc dù có thể dễ dàng trảm phá “sương khói màu đen”, thế nhưng chỉ cần dừng lại vài nhịp hô hấp, khu vực vừa tan vỡ sẽ nhanh chóng được khói đen khép liên.
- Chỉ cần Tử Ảm khí và nguyên tinh thạch đầy đủ, “Phệ Linh Vạn Khô Đại Trận” kia sẽ liên tục không ngừng chữa trị bổ sung
Lâm Thông từ xa nhìn lại, trên mặt tràn ngập lãnh ý.
Hiển nhiên, chỗ cứ điểm của Xích Nguyệt Ma Giáo, Tử Âm khí hết sức nồng hậu dày đặc, bốn phía tòa lâu đài là tầng tầng hài cốt chồng chất, tất cả đã thể hiện quá rõ ràng
Vạn Kiếm Xuyên Tâm!
Bạch trưởng lão vung tay lên một cái, kiếm quang che trời lấp đất, tạo thành một trận kiếm hà huy hoàng
Uy thể của một kiếm này, bao trùm càn khôn, khiến nhật nguyệt thất sắc, các cường giả bên ngoài lâu đài cổ, đều cảm thấy tâm linh mình giống như bị vạn đạo kiếm quang đâm xuyên.
- Uy lực của một kiếm này, e rằng đã vượt qua cấp độ của Chân Chủ cấp rồi.
Trong lòng Túc lão chấn động
Trong số những cường giả mà ông ta biết, còn chưa có ai có thể bày ra chiến lực khủng bố bễ nghễ ngạo thị Chân Chủ cấp như vậy - Kể cả Triệu Phong của khu vực Hoành Vân
Mọi người chỉ cảm thấy một luồng kiếm quang rực rỡ lóa mắt, giống như thủy triều vô tận, trùng kích tới lâu đài cổ.
Xung quanh lâu đài cổ, một mảng lớn sương khói tán loạn, lộ ra một vài cảnh tượng bên trong
- Vạn Kiếm Quyết? Đã mấy trăm năm rồi, không ngờ còn có thể nhìn thấy bộ Kiếm Quyết của địch nhân ngày xưa... Đây là số mệnh ư?
Một thanh âm khàn khàn thần bí giống như mộng ảo, từ sâu bên trong lâu đài truyền đến.
Thanh âm kia không hề lạnh lùng, thậm chí rất đạm mạc, nhưng lại lộ ra một loại quỷ dị, khiến người khác phải run sợ.
Mấy ngàn cường giả tinh nhuệ đứng trước tòa lâu đài cổ đều cảm thấy tinh thần và thể xác bỗng nhiên run lên.
Cường giả Chân Linh cảnh, có giác quan nhạy bén, linh hồn đột nhiên xuất hiện rung động bất an.
Thanh âm nhàn nhạt kia, có một loại lực lượng đáng sợ, có thể xuyên thấu tâm hồn.
- Ngươi là ai?
Bạch trưởng lão có chút thất sắc, khí tức mờ mịt đến từ sâu bên trong tòa lâu đài cổ kia, thậm chí khiến cho nàng thân là Chân Chủ cấp đỉnh phong cũng cảm thấy sợ hãi bất an.
Ô... Ô... Ô... A.. G!
Trên khoảng không của tòa lâu đài cổ, bỗng nhiên hiển hiện một “Bộ khô lâu” hình người, xương cốt toàn thân là hai màu vàng bạc đan xen, trong hốc mắt lóe lên hai luồng u hồng thâm thúy, đứng giữa trung tâm của tầng sương mù màu đen.
Trong khoảnh khắc tròng mặt u hồng của Bộ khô lâu thần bí kia tiếp xúc với Bạch Trưởng lão, Bạch Trưởng lão lập tức giống như bị sét đánh.
- Khí tức tinh thần này, chẳng lẽ là Tôn Giả Đan Nguyên cảnh? Không đúng! Thực lực của hắn tối đa chỉ là Nửa bước Đan Nguyên cảnh, nếu không thì căn bản không cần mượn trận pháp kia để yểm trợ.
Ánh mắt Bạch trưởng lão lập lòe bất định, cuối cùng cũng thở phào một hơi.
Chỉ cần đối phương không phải cấp độ Đan Nguyên cảnh, với tu vi Chân Chủ cấp đỉnh phong cộng thêm Kiếm Quyết vô thượng của nàng cũng không cần e ngại bất kỳ khiêu chiến nào.
Vụt...
Trước mặt bộ khô lâu chợt xuất hiện một cây hắc kỳ, khe khẽ rung lên, dưới sự dẫn động của hắc kỳ, tàn quang màu tro bạc lập tức tu bổ lại vị trí lỗ hổng của trận pháp.
- Mơ tưởng!
Bạch trưởng lão cười lạnh một tiếng, liên thủ với Thương Vũ Nguyệt, phát động công kích với lỗ hổng.
- Ngăn bọn chúng lại!
Thanh âm khàn khàn của Bộ khô lâu thần bí, đột nhiên vang lên trong đầu đám thủ hạ.
- Vâng! Đường chủ đại nhân!
Phụ cận tòa lâu đài, có một vài thân ảnh nhảy ra, nhiều đến hơn mười người, khí tức mỗi đạo thân ảnh, thấp nhất cũng là Chân Nhân cấp đỉnh phong
Ba luồng khí tức mạnh nhất, đạt tới Chân Chủ cấp, bay trên không trung của tòa lâu đài.
Trong đó có một thân ảnh cao lớn, tay cầm Cự Thiết Phủ, sắc mặt ngốc trệ, trên người phát ra từng trận Thi khí
- Bá Thiết đà chủ! Không ngờ hắn còn chưa chết...
Đám người Túc lão lập tức chấn động
Trước đây, Bá Thiết đà chủ bị Triệu Phong dùng một kiếm “từ Thủy hóa Băng” đâm xuyên, thương thế trí mạng theo lý thuyết thì không thể sống được.
- Không! Hắn bây giờ chỉ là một cái “xác sống”, bị người khác thi triển bí thuật Khôi Lỗi điều khiển, nhằm duy trì chiến lực, tối đa chỉ còn sống được vài tháng nữa mà thôi.
Lâm Thông lạnh nhạt nhìn qua ba đạo khí tức Chân Chủ cấp trên không trung
- Cường giả cấp Đà chủ của Xích Nguyệt Ma Giáo?
Trên mặt Bạch trưởng lão lộ ra một tia ngưng trọng
Tu vi của Bá Thiết đà chủ đạt tới Chân Chủ cấp đỉnh phong cùng một cấp độ với nàng
- Có năng lực thi triển bí pháp với Chân Chủ cấp đỉnh phong đồng thời khống chế đối phương như Khôi Lỗi, Bộ khô lâu kia, có lẽ là tồn tại cấp “Đường chủ” của Xích Nguyệt Ma Giáo...
Thanh âm của Lâm Thông có chút run rẩy, không biết là đang sợ hãi hay là hưng phấn.
Xích Nguyệt Đường chủ!
Đám cường giả bên trận doanh của Liên minh Thí Long cũng cảm thấy trong lòng chấn động trên mặt không thể che dấu được vẻ kinh ngạc và sợ hãi.
Cấp bậc Đường chủ, đây chính là cự đầu cao tầng trong thời kỳ đỉnh phong của Xích Nguyệt Ma Giáo.
Mấy trăm năm trước, cự đầu cao tầng của Xích Nguyệt Ma Giáo, giống như mặt trời giữa trưa, đối với khu vực Hoành Vân xa xôi này mà nói, đó là tồn tại khủng bố cỡ nào?
Ô... Ô... Ô... N... G!
Sương mù màu đen vận chuyển mãnh liệt, hoàn toàn che lấp thân ảnh của “Khô Lâu đường chủ”.
- Giết!
Xích Nguyệt Đà chủ huy động Cự Thiết Phủ, tiến hành chặn giết Bạch trưởng lão và Thương Vũ Nguyệt.
Bên cạnh Bá Thiết đà chủ lần lượt là U Long Điện Vương và một vị lão giả áo xám, hai người đều có tu vi Chân Chủ cấp đại thành.
Một vị Chân Chủ cấp đỉnh phong, hai vị Chân Chủ cấp đại thành, đây là chiến lực khủng bố cỡ nào?
Vụt vụt vụt...
Trên khoảng không tòa lâu đài sau lưng ba đại Chân Chủ cấp còn có khí tức Chân Linh cảnh cường đại, như ẩn như hiện bên trong tầng sương khói có lẽ là cao thủ phòng thủ trận pháp.
Đại chiến, hết sức căng thẳng...
Phản lưng của Triệu Phong, xuất hiện một đôi hư ảnh “Phong Lôi Vù Dực”, vừa khe khẽ rung lên, lập tức dân động một trận sóng Phong Lôi kinh người, mơ hồ xen lẫn tiếng gió rít điện minh.
Một tia khí tức chấn động kia, thậm chí xuyên thấu đại điện, phát sinh hô ứng cộng minh mãnh liệt với nguyên khí Phong Lôi trong thiên địa.
Lúc này. “Phong Lôi Chi Dực” sau lưng Triệu Phong rõ ràng đã ngưng thực và ổn định hơn lần đầu tiên rất nhiều.
- “Phong Lôi Chi Dực” mà bây giờ ta ngưng kết thành, chẳng qua chỉ là một hình thái ban đầu, trước mắt chỉ có công năng phụ trợ phi hành. Trong truyền thừa của “tâm bia cổ Phong Lôi”, “Phong Lôi Chi Dực” chính thức, không những phụ trợ phi hành mà còn có thể phát động một vài chiến kỹ Lôi Dực cường đại, thậm chí còn xuất hiện một vài loại lực lượng trong truyền thuyết, ví dụ như thuấn di vạn dặm, phi độn Ngoại Vực, xuyên qua không gian...
Trên mặt Triệu Phong lộ ra một tia chờ mong
“Tấm bia cổ Phong Lôi” trong đầu hắn, thông tin về truyền thừa mênh mông như biển, thậm chí còn tự thành lập một thế giới tinh thần riêng.
Nhưng Triệu Phong chỉ mới tiếp cận được 1 phần trong truyền thừa của “tấm bia cổ Phong Lôi” mà thôi.
Trong đan điền, tại vị trí hạch tâm của Chân Linh nguyên, ngẫu nhiên hiện động một tia khí tức “màu tím nhạt”, bên trong ẩn chứa Phong Lôi Chân Linh Chi hỏa, phẩm chất và uy năng đều tăng mạnh so với trước kia.
Phong Lôi đạm sắc, Phong Lôi thanh sắc, Phong Lôi tử sắc, Phong Lôi xích sắc, Phong Lôi kim sắc,... Đây là những cấp bậc bên trong tấm bia cổ Phong Lôi, có liên quan đến việc tăng cường uy lực Phong Lôi.
Bởi vì trước kia Triệu Phong đã tham tu “Phong Lôi Chưởng” và “Điện Chi Truyền Thừa”, cho nên Triệu Phong đã tu luyện đến hòa hầu Phong Lôi thanh sắc.
Đúng lúc này, bên ngoài đại điện truyền đến một thanh âm:
- Triệu Đà chủ, rốt cuộc ngài cũng xuất quan rồi! Bao giờ thì chúng ta lên đường trở về Thiên Bồng đại quốc?
Lúc Triệu Phong phát động “Phong Lôi Chi Dực”, khí tức lực lượng đã kinh động đến người ở bên ngoài.
Vụt...
Triệu Phong mặt không đổi sắc, “Phong Lôi Chi Dực” sau lưng, bỗng nhiên thu lại.
Tiếp đó, “vụt” một tiếng, thân hình của hắn đã biến mất khỏi đại điện.
Bên ngoài đại điện.
Một nam một nữ đứng hai bên Triệu Phong trên mặt đầy vẻ chờ mong
- Khương Tam Phong, Điệp Diệp, ta sớm đã nói rồi, sau khi giải quyết xong chuyện tại khu vực Hoành Vân, ta sẽ trở về Thiên Bồng đại quốc.
Triệu Phong nhàn nhạt mở miệng, cũng không quá kỳ quái trước việc một nam một nữ này xuất hiện ở đây.
Thì ra.
Trong lúc Triệu Phong ngủ say, hai thiên tài của Thiết Huyết Giáo, ngày xưa từng tham gia Chân Long hội cũng đã tới Hoành Vân Thập Tam Quốc, đồng thời thăm dò Hiểu Nguyệt Tông
Tại Thánh Vực Chân Long Hội, chiến tích của Khương Tam Phong và Điệp Diệp tiến bộ bất ngờ.
Chủ yếu là tại giai đoạn thứ hai của Chân Long hội, lúc độ Triệu Phong đã ra tay giúp đỡ, cho nên hai người mới giữ được Lệnh bài Chân Long, xếp vào “100 hạng đầu Chân Long”.
Mấy tháng trước, Khương Tam Phong và Điệp Diệp đã trở về từ truyền thừa Ngoại Vực.
Đương nhiên.
“Truyền thừa Ngoại Vực” mà hai người tiến vào đều là truyền thừa tương đối bình thường cũng rất an toàn.
Dù vậy, sau khi hai người Khương Tam Phong trở về Đại lục, tu vi thực lực đều nhảy vọt, đủ xếp vào hàng ngũ thiên tài đỉnh cao của Đại lục.
- Triệu Đà chủ! Sau khi Chân Long hội kết thúc, không có tin tức của ngài, Phó giáo chủ cũng không từ bỏ, ngược lại hao phí rất nhiều tâm huyết, phái người đi khắp nơi tìm hiểu. Hiện nay, trên Đại lục này, cũng có không ít thế lực đều quan tâm tới nơi hạ lạc của ngài.
Khương Tam Phong cười khổ nói.
- Đúng vậy, chúng ta đến khu vực Hoành Vân này, chẳng qua chỉ muốn thử vận may, hoàn thành nhiệm vụ. Không ngờ Đà chủ lại thực sự ở đây, thế nhưng ngài lại một mực ngủ say, sau đó thì bế quan, căn bản không hề để ý tới chúng ta.
Vẻ mặt Điệp Diệp đầy ủy khuất, bộ dạng có chút làm nũng
- Hoàn thành nhiệm vụ? Phó giáo chủ không ngờ lại cố chấp như vậy, ông ấy xác định ta không táng thân trong “truyền thừa Ngoại Vực” sao?
Trên mặt Triệu Phong có chút cổ quái.
- Không rõ lắm, Phó giáo chủ đã vì ngài mà cầu kiến “Lục Vu Trí Giả”, có lẽ đã được Trí Giả chỉ điểm.
Hai người khẽ lắc đầu, cũng không dám xác định vẫn đề này.
Lục Vu Trí Giả?
Triệu Phong khẽ nheo mắt lại, Thần Linh nhãn đột nhiên sinh ra một tia cảm ứng kỳ dị.
Lúc còn ở Thiên Bồng đại quốc, hắn từng không chỉ một lần nghe qua cái tên “Lục Vu Trí Giả” này.
Nghe đồn, đương kim Vương phi của Thiên Bồng đại quốc chính là đệ tử của Lục Vu Trí Giả.
- Yên tâm! Cho dù các ngươi không thúc dục thì ta cũng sẽ trở về Thiên Bồng đại quốc. Nhưng trước đó, ta phải diệt trừ toàn bộ uy hiếp tại khu vực Hoành Vân này đã.
Triệu Phong lập tức cắt ngang những lời kể khổ của hai người.
Khu vực Hoành Vân đối với hai người vốn xuất thân từ Thiên Bồng đại quốc mà nói, không khác gì thâm sơn cùng cốc. Nơi này tài nguyên thiếu thốn, nguyên khí thiên địa mong manh, hiệu quả tu luyện kém thánh địa Đại quốc quá xa.
Khương Tam Phong và Điệp Diệp cũng không muốn ở lại nơi này lâu hơn.
Hai ngày sau...
Tại Thiết Long Cường Quốc, giữa sa mạc hoang vu...
Tòa lâu đài cổ khổng lồ vẫn sửng sững giữa cát vàng “sương khói màu đen” bao trùm bên ngoài, không những không giảm mà còn tăng lên, không khí tràn ngập tà khí dày đặc.
Trước tòa lâu đài cổ, hài cốt chồng chất tầng tầng
Trận doanh của Liên minh Thí Long, có mấy ngàn cường giả tinh anh đã bao vây tòa lâu đài cổ này.
Dù vậy, bên phía Liên minh Thí Long vẫn không hề có cảm giác thắng lợi hay an toàn nào.
Vụt vụt vụt...
Vài đạo kiếm quang rực rỡ như một dải lụa, trảm tiến vào “sương khói màu đen”, một khu vực sương khói, lập tức xuất hiện từng vết rách, tán loạn không ít.
Trên bầu trời.
Thương Vũ Nguyệt và Bạch trưởng lão đang phát động công kích, công kích Kiếm Đạo cường đại kia cũng tạo thành chấn động nhất định đối với “Phệ Linh Vạn Khô Đại Trận”.
Đặc biệt là công kích của Bạch Trưởng lão, mỗi lần ngọc thủ huy động kiếm khí như hồng quang kinh thiên, dù cách ngoài mười dặm cũng có thể nhìn thấy được.
- Bạch trưởng lão này quả thật không hổ xuất thân từ đệ nhất Kiếm Tông của Bắc đại lục, chỉ một kiếm tùy tiện đã có chiến lực ngạo thị vô địch khu vực Hoành Vân này. Trong khu vực Hoành Vân, e rằng không có Chân Chủ cấp nào có thể chính diện chống đỡ một kiếm của nàng
Cao tầng của Liên minh Thí Long, kể cả đám người Túc lão cũng thảm sinh lòng kính sợ Bạch Trưởng lão.
Ít nhất, không có bất kỳ người nào ở đây, có lóng tin có thể chặn được một kiếm tùy tiện của Bạch Trưởng lão.
- Thương Vũ Nguyệt kia cũng rất đáng sợ, đạt được Thất Kiếm truyền thừa, Kiếm Đạo ý cảnh kinh người, một kiếm toàn lực, thậm chỉ có thể giết chết cả Chân Chủ cấp tiểu thành.
- Tiềm lực của nàng không thể hạn lượng, tương lai rất có hi vọng sánh ngang cấp độ với “Kiếm Tôn” Diệp Vô Tà.
Trên bầu trời.
Thực lực mà Bạch Trưởng lão và Thương Vũ Nguyệt bày ra, khiến cho cao tầng của Liên minh Thi Long đều kính ngưỡng, đạt tới đỉnh cao không thể vượt qua.
Thế nhưng, “Phệ Linh Vạn Khô Đại Trận” bao trùm lâu đài cổ còn khó chơi ngoài sức tưởng tượng.
Công kích của hai nữ tử, mặc dù có thể dễ dàng trảm phá “sương khói màu đen”, thế nhưng chỉ cần dừng lại vài nhịp hô hấp, khu vực vừa tan vỡ sẽ nhanh chóng được khói đen khép liên.
- Chỉ cần Tử Ảm khí và nguyên tinh thạch đầy đủ, “Phệ Linh Vạn Khô Đại Trận” kia sẽ liên tục không ngừng chữa trị bổ sung
Lâm Thông từ xa nhìn lại, trên mặt tràn ngập lãnh ý.
Hiển nhiên, chỗ cứ điểm của Xích Nguyệt Ma Giáo, Tử Âm khí hết sức nồng hậu dày đặc, bốn phía tòa lâu đài là tầng tầng hài cốt chồng chất, tất cả đã thể hiện quá rõ ràng
Vạn Kiếm Xuyên Tâm!
Bạch trưởng lão vung tay lên một cái, kiếm quang che trời lấp đất, tạo thành một trận kiếm hà huy hoàng
Uy thể của một kiếm này, bao trùm càn khôn, khiến nhật nguyệt thất sắc, các cường giả bên ngoài lâu đài cổ, đều cảm thấy tâm linh mình giống như bị vạn đạo kiếm quang đâm xuyên.
- Uy lực của một kiếm này, e rằng đã vượt qua cấp độ của Chân Chủ cấp rồi.
Trong lòng Túc lão chấn động
Trong số những cường giả mà ông ta biết, còn chưa có ai có thể bày ra chiến lực khủng bố bễ nghễ ngạo thị Chân Chủ cấp như vậy - Kể cả Triệu Phong của khu vực Hoành Vân
Mọi người chỉ cảm thấy một luồng kiếm quang rực rỡ lóa mắt, giống như thủy triều vô tận, trùng kích tới lâu đài cổ.
Xung quanh lâu đài cổ, một mảng lớn sương khói tán loạn, lộ ra một vài cảnh tượng bên trong
- Vạn Kiếm Quyết? Đã mấy trăm năm rồi, không ngờ còn có thể nhìn thấy bộ Kiếm Quyết của địch nhân ngày xưa... Đây là số mệnh ư?
Một thanh âm khàn khàn thần bí giống như mộng ảo, từ sâu bên trong lâu đài truyền đến.
Thanh âm kia không hề lạnh lùng, thậm chí rất đạm mạc, nhưng lại lộ ra một loại quỷ dị, khiến người khác phải run sợ.
Mấy ngàn cường giả tinh nhuệ đứng trước tòa lâu đài cổ đều cảm thấy tinh thần và thể xác bỗng nhiên run lên.
Cường giả Chân Linh cảnh, có giác quan nhạy bén, linh hồn đột nhiên xuất hiện rung động bất an.
Thanh âm nhàn nhạt kia, có một loại lực lượng đáng sợ, có thể xuyên thấu tâm hồn.
- Ngươi là ai?
Bạch trưởng lão có chút thất sắc, khí tức mờ mịt đến từ sâu bên trong tòa lâu đài cổ kia, thậm chí khiến cho nàng thân là Chân Chủ cấp đỉnh phong cũng cảm thấy sợ hãi bất an.
Ô... Ô... Ô... A.. G!
Trên khoảng không của tòa lâu đài cổ, bỗng nhiên hiển hiện một “Bộ khô lâu” hình người, xương cốt toàn thân là hai màu vàng bạc đan xen, trong hốc mắt lóe lên hai luồng u hồng thâm thúy, đứng giữa trung tâm của tầng sương mù màu đen.
Trong khoảnh khắc tròng mặt u hồng của Bộ khô lâu thần bí kia tiếp xúc với Bạch Trưởng lão, Bạch Trưởng lão lập tức giống như bị sét đánh.
- Khí tức tinh thần này, chẳng lẽ là Tôn Giả Đan Nguyên cảnh? Không đúng! Thực lực của hắn tối đa chỉ là Nửa bước Đan Nguyên cảnh, nếu không thì căn bản không cần mượn trận pháp kia để yểm trợ.
Ánh mắt Bạch trưởng lão lập lòe bất định, cuối cùng cũng thở phào một hơi.
Chỉ cần đối phương không phải cấp độ Đan Nguyên cảnh, với tu vi Chân Chủ cấp đỉnh phong cộng thêm Kiếm Quyết vô thượng của nàng cũng không cần e ngại bất kỳ khiêu chiến nào.
Vụt...
Trước mặt bộ khô lâu chợt xuất hiện một cây hắc kỳ, khe khẽ rung lên, dưới sự dẫn động của hắc kỳ, tàn quang màu tro bạc lập tức tu bổ lại vị trí lỗ hổng của trận pháp.
- Mơ tưởng!
Bạch trưởng lão cười lạnh một tiếng, liên thủ với Thương Vũ Nguyệt, phát động công kích với lỗ hổng.
- Ngăn bọn chúng lại!
Thanh âm khàn khàn của Bộ khô lâu thần bí, đột nhiên vang lên trong đầu đám thủ hạ.
- Vâng! Đường chủ đại nhân!
Phụ cận tòa lâu đài, có một vài thân ảnh nhảy ra, nhiều đến hơn mười người, khí tức mỗi đạo thân ảnh, thấp nhất cũng là Chân Nhân cấp đỉnh phong
Ba luồng khí tức mạnh nhất, đạt tới Chân Chủ cấp, bay trên không trung của tòa lâu đài.
Trong đó có một thân ảnh cao lớn, tay cầm Cự Thiết Phủ, sắc mặt ngốc trệ, trên người phát ra từng trận Thi khí
- Bá Thiết đà chủ! Không ngờ hắn còn chưa chết...
Đám người Túc lão lập tức chấn động
Trước đây, Bá Thiết đà chủ bị Triệu Phong dùng một kiếm “từ Thủy hóa Băng” đâm xuyên, thương thế trí mạng theo lý thuyết thì không thể sống được.
- Không! Hắn bây giờ chỉ là một cái “xác sống”, bị người khác thi triển bí thuật Khôi Lỗi điều khiển, nhằm duy trì chiến lực, tối đa chỉ còn sống được vài tháng nữa mà thôi.
Lâm Thông lạnh nhạt nhìn qua ba đạo khí tức Chân Chủ cấp trên không trung
- Cường giả cấp Đà chủ của Xích Nguyệt Ma Giáo?
Trên mặt Bạch trưởng lão lộ ra một tia ngưng trọng
Tu vi của Bá Thiết đà chủ đạt tới Chân Chủ cấp đỉnh phong cùng một cấp độ với nàng
- Có năng lực thi triển bí pháp với Chân Chủ cấp đỉnh phong đồng thời khống chế đối phương như Khôi Lỗi, Bộ khô lâu kia, có lẽ là tồn tại cấp “Đường chủ” của Xích Nguyệt Ma Giáo...
Thanh âm của Lâm Thông có chút run rẩy, không biết là đang sợ hãi hay là hưng phấn.
Xích Nguyệt Đường chủ!
Đám cường giả bên trận doanh của Liên minh Thí Long cũng cảm thấy trong lòng chấn động trên mặt không thể che dấu được vẻ kinh ngạc và sợ hãi.
Cấp bậc Đường chủ, đây chính là cự đầu cao tầng trong thời kỳ đỉnh phong của Xích Nguyệt Ma Giáo.
Mấy trăm năm trước, cự đầu cao tầng của Xích Nguyệt Ma Giáo, giống như mặt trời giữa trưa, đối với khu vực Hoành Vân xa xôi này mà nói, đó là tồn tại khủng bố cỡ nào?
Ô... Ô... Ô... N... G!
Sương mù màu đen vận chuyển mãnh liệt, hoàn toàn che lấp thân ảnh của “Khô Lâu đường chủ”.
- Giết!
Xích Nguyệt Đà chủ huy động Cự Thiết Phủ, tiến hành chặn giết Bạch trưởng lão và Thương Vũ Nguyệt.
Bên cạnh Bá Thiết đà chủ lần lượt là U Long Điện Vương và một vị lão giả áo xám, hai người đều có tu vi Chân Chủ cấp đại thành.
Một vị Chân Chủ cấp đỉnh phong, hai vị Chân Chủ cấp đại thành, đây là chiến lực khủng bố cỡ nào?
Vụt vụt vụt...
Trên khoảng không tòa lâu đài sau lưng ba đại Chân Chủ cấp còn có khí tức Chân Linh cảnh cường đại, như ẩn như hiện bên trong tầng sương khói có lẽ là cao thủ phòng thủ trận pháp.
Đại chiến, hết sức căng thẳng...