Nhìn bề ngoài Triệu Phong chỉ là một thiếu niên 14 tuổi, vẫn còn non nớt, nhưng hắn rất tỉnh táo, khả năng nhìn xuyên thấu không thể hình dung, phảng phất không phải sở hữu của nhân loại.
Thậm chí ngay cả chính bản thân Triệu Phong cũng không phát giác ra, sau khi mắt trái dung nhập, đã tiến hành cải tạo thân thể, huyết mạch thậm chí là tâm tính của hắn, sinh ra những thứ không thể đoán trước...
Bịch...
Một thiếu niên mặc trang phục thư sinh nhẹ nhàng rơi xuống bên cạnh Thu Mộng Vũ, chính là Thu Trường Y.
- Mộng Vũ, tiểu tử kia đi nhanh như vậy? Chẳng lẽ Vũ Dương đệ nhất mỹ nữ cũng có lúc thất thủ.
Thu Trường Y có chút ngoài dự liệu.
- Thất bại, hắn không giống những thiếu niên bình thường.
Thu Mộng Vũ cay đắng lắc đầu.
Đột nhiên, một âm thanh già nua truyền đến:
- Mộng Vũ, không cần lo lắng, lão phu cũng không cho rằng phương án thứ nhất có thể thành công.
Phía sau hai người, chẳng biết từ lúc nào lại xuất hiện một vị lão giả áo xám.
- Bái kiến trưởng lão.
Thu Mộng Vũ và Thu Trường Y vội vàng hành lễ, thần sắc cung kính.
Lần Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao này, do Thu gia chủ sự, phía sau màn tự nhiên cũng có nhân vật cấp trưởng lão tọa trấn.
Cách đó không lâu, hắn ta đã cùng với Quảng Quân Vệ thần bí kia giao thủ, bị thương không nhẹ, sắc mặt hơi tái nhợt.
Lão giả áo xám chính là trưởng lão của Thu gia.
- Mộng Vũ, ngươi đã thành công giữ chân hắn được nửa nén hương, phương án thứ hai ta đã bố trí xong rồi.
Trong mắt lão giả áo xám chớp động sát cơ.
- Trưởng lão thật sự muốn ra tay với hắn?
Trên mặt Thu Mộng Vũ có vài phần không đành lòng.
- Thiên phú tiềm lực của kẻ này thật sự đáng sợ, một ngày còn hắn, tương lai của Triệu tộc chắc chắn cường thịnh không thể lung lay, làm sao còn đất cho Thu gia chúng ta dung thân.
Lão giả áo xám nói.
- Trưởng lão! Nếu như Triệu Phong chết, quá nửa là Triệu tộc sẽ đoán được do Thu gia chúng ta làm.
Thu Trường Y có chút lo lắng nói.
- Ha ha, thiên tài chết đi, thì còn giá trị gì nữa, huống chi Triệu Phong chỉ xuất thân từ chi tộc. Hơn nữa, kế hoạch này vô cùng chu đáo chặt chẽ, Triệu Phong tuyệt đối sẽ không chết ở gần địa bàn của Thu gia...
Trên mặt lão giả áo xám lộ ra một tia vui vẻ thần bí khó lường.
Vụt...
Dứt lời, thân hình của hắn nhoáng lên một cái dung nhập vào trong bóng đêm, tốc độ khinh thần so với Thu Trường Y còn nhanh hơn một bậc.
- Đáng tiếc.
Thu Mộng Vũ và Thu Trường Y liếc nhìn nhau, đều cảm thấy tiếc hận.
Từ biệt Thu Mộng Vũ, Triệu Phong lẻ loi một mình bước xuống núi.
Lúc này, Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao đã sớm chấm dứt, trên đường cũng không còn mấy người.
Chẳng biết tại sao, Triệu Phong vẫn luôn có cảm giác bất an như bị nhìn trộm.
Trong vô hình có một tia sát cơ uy hiếp, khiến mắt trái của hắn nhảy lên “thịch thịch”.
Hả?
Triệu Phong lặng lẽ không một tiếng động mở mắt trái ra.
Lập tức, bên ngoài mắt trái của hắn lóe lên một tia sáng màu xanh lấp lánh, trong bóng đêm. ánh mắt của hắn càng trở nên thâm thúy, như vực sâu không đáy.
Triệu Phong lập tức tiến vào giao diện siêu cấp thị giác quen thuộc.
Đêm đen như mực, mắt trái của hắn nhìn quét một lượt, tất cả đều rõ như ban ngày.
Trong phạm vi mười dặm, chỉ cần nhìn một cái là thấy hết, nếu như là ban ngày, khoảng cách còn có thể tăng gấp đôi.
Tầm mắt hắn thậm chí có thể phóng to thu nhỏ, nếu tận lực ngưng mắt nhìn thậm chí có thể thấy rõ con kiến trên cành cây cách ngoài mười dặm.
Loại giác quan siêu cường này mang đến cho hắn cảm giác tự tin và sự tỉnh táo như của chúa tể.
Vụt...
Mắt trái quét qua, Triệu Phong đột nhiên nhìn thấy cách mình hơn trăm trượng có một đạo thân ảnh đang lặng lẽ đứng trên một cây đại thụ.
Thân ảnh đó mặc áo bào xám, ở trong bóng tối mượn bóng cây cối che giấu, người bình thường căn bản không thể nhận ra.
Thế nhưng ánh mắt của Triệu Phong lại có thể nhìn thấy rõ ràng thân hình dáng vẻ của đối phương.
Là hắn!
Trái tim trong lòng Triệu Phong đập mạnh một cái!
Đó chính là lão giả áo xám mà hắn từng thấy.
Trước đó, lúc lão giả áo xám cùng giao phong với thân ảnh mặc ngân giáp màu tối thần bí, mắt trái của hắn đã nhìn thấy được toàn bộ quá trình.
- Không tốt! Người này quá nửa là trưởng lão của Thu gia, nhất định đã nảy sinh sát ý với ta rồi.
Tâm tư Triệu Phong nhanh chóng xoay chuyển.
Lần Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao này, biểu hiện của hắn quá mức kinh người, khiến cao tầng của Thu gia cảm thấy nguy cơ và áp lực.
- Còn may ta vẫn bảo lưu lại tu vi lục trọng võ đạo chính thức.
Triệu Phong cũng không lộ ra kinh hoảng, dùng tốc độ bình thường theo đường cũ trở về Triệu tộc.
Mắt thấy càng lúc càng gần địa bàn cách Triệu tộc.
Trong lòng Triệu Phong đột nhiên cảm thấy kỳ quái, tại sao đối phương còn chưa ra tay?
Hắn mở mắt trái ra, quan sát hoàn cảnh chung quanh.
Khi tiến vào địa bàn Triệu tộc, vẫn còn một đoạn khu vực tương đối vắng vẻ, ước chừng khoảng sáu bảy dặm.
Triệu Phong đã xác định được, đoạn đường tiếp theo sẽ là khu vực duy nhất và cũng là nơi cuối cùng có thể hạ thủ.
Tại sao đối phương phải ra tay ở phụ cận địa bàn của Triệu tộc.
Nghĩ một hồi, Triệu Phong đã hiểu ra.
Nếu như Triệu Phong chết gần nơi tổ chức Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao, tất sẽ dẫn đến hoài nghi của Triệu tộc, hướng mũi nhọn về phía Thu gia.
Bởi vì địa điểm tổ chức Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao chính là phụ cận thể lực của Thu gia.
Kế hoạch của Thu gia chính là muốn Triệu Phong chết ở phụ cận địa bàn của Triệu tộc.
Bởi chỉ như vậy thì sau này Triệu tộc mới không có bằng chứng, cũng khó có thể lần ra đầu mối.
Kế hoạch thật cao minh!
Trong lòng Triệu Phong phát lạnh, âm thầm thúc dục Võ Đạo Nội Kình, đi thẳng về phía cửa lớn của Triệu tộc.
- Chỉ cần về đến khu vực phụ cận cửa lớn của Triệu tộc, thủ vệ bên đó rất nhiều, cho Thu gia một trăm lá gan thì đối phương cũng không dám ra tay.
Trong lòng Triệu tộc đã có tính toán.
Nghĩ tới đây, tốc độ dưới chân của hắn đột nhiên nhanh hơn.
- Không ngờ tiểu tử này lại che giấu thực lực, tốc độ chính thức của hắn còn nhanh hơn cả Thu Trường Y.
Tốc độ dưới chân của lão giả áo xám cũng tăng lên.
Sáu dặm... Năm dặm... Bốn dặm...
Chỉ thấy Triệu Phong sắp tiếp cận cửa lớn của Triệu tộc.
Vù vù vù...
Đúng lúc này, phía cửa lớn của Triệu tộc nhảy ra hai đạo thân ảnh.
Nhìn trang phục hẳn là trưởng bối của Triệu tộc.
Điều này đối với Triệu tộc mà nói hiển nhiên là một tin tức tốt.
Nếu có trường bối trong tộc ở đây, kẻ phía sau có muốn ra tay thì cũng phải cố kỵ vài phần.
Mắt trái của hắn quét qua một lượt, liền thấy rõ gương mặt của hai người tới.
Hai người tới đều là trung niên, tu vi đạt tới lục trọng võ đạo.
Đặc biệt là một gương mặt trong đó, Triệu Phong nhìn thấy rất rõ, mười phần quen mắt.
- Không ngờ lại là hắn! Triệu Thiên Kiểm...
Triệu Phong có chút giật mình.
Một trung niên lục trọng võ đạo trong đó, không ngờ lại là phụ thân của Triệu Nhất Kiêm, Triệu Thiên Kiêm.
Hai người Triệu Thiên Kiểm giống như hữu ý vô ý tiến thẳng đến phía Triệu Phong.
Triệu Phong lập tức cảm thấy không ổn.
Nếu như là trưởng bối khác trong tộc, có thể hắn sẽ không hoài nghi.
Nhưng một người trong đó lại là Triệu Thiên Kiểm, điều này lập tức khiến hắn cảnh giác.
- Chặn hắn lại, phải giết thật nhanh!
Triệu Thiên Kiểm nói với vị trung niên lục trọng võ đạo bên cạnh.
Hai phe cách nhau một khoảng, mà trời lại tối Triệu Thiên Kiếm cũng không biết rằng mắt trái của Triệu Phong đã nhìn thấy rõ diện mạo của hắn.
Vù...
Lão giả áo xám đang theo dõi phía sau bỗng nhiên gia tốc, có thể nói là trước sau hô ứng.
Triệu Phong liền cảm thấy một luồng nguy cơ.
Hắn cũng không sợ hãi hai người Triệu Thiên Kiểm, chính thức khiến hắn kiêng kỵ chính là trưởng lão của Thu gia.
Tu vi của trường lão Thu gia đã đạt tới cấp bậc thất trọng võ đạo, đã không còn là cấp bậc Võ Giả nữa, mà là Đại Sư, Đại Sư võ đạo!
Phiêu Lăng Độ!
Thân hình Triệu Phong bỗng nhiên nhẹ bẫng đi, tốc độ tăng mạnh, Võ Đạo Nội Kình mơ hồ tiếp cận trạng thái lục trọng.
Tốc độ thật nhanh!
Hai người Triệu Thiên Kiểm lập tức biến sắc, phân ra thành hai phương vị chặn đứng lối đi của Triệu Phong.
Nếu như không thể nhanh chóng giết Triệu Phong thân phận nội ứng của bọn hắn tại Triệu tộc sẽ bị phá.
- Không phải cá chết, thì chính là lưới rách!
Triệu Thiên Kiểm và người còn lại đều là Võ Giả lục trọng gần như đồng thời giết đến Triệu Phong.
Giết!
Lãnh Lưu Kiểm!
Bảo kiếm của Triệu Thiên Kiếm rời khỏi vỏ, huyễn hóa thành một đạo quang ảnh Lưu Kiểm lạnh lẽo, hàn khí dày đặc.
Môn võ học Lãnh Lưu Kiểm này, Triệu Phong đã lĩnh giáo qua từ Triệu Nhất Kiểm, tự nhiên biết rõ sự lợi hại của nó.
Mà lúc này, Lãnh Lưu Kiểm của Triệu Thiên Kiểm đã tu luyện đến đỉnh phong tu vi cũng là lục trọng đỉnh phong, thể công như “kiếm tẩu thiên phong” (*), càng đáng sợ hơn.
(*) Kiếm tẩu thiên phong: nét bút nghiêng, kỳ chiêu, đường khác với lệ thường
Bá Phong Quyền!
Bên cạnh truyền đến một đạo kinh phong nặng nề gào thét, một gã trung niên lục trọng võ đạo khác đồng thời phát ra công kích.
Hai Võ Giả lục trọng phối hợp đã lâu, vây công một hậu bối ngũ trọng, như vậy chẳng khác gì giết cá đang nằm trên thớt.
Huống chi... Đằng sau còn có đòn sát thủ của trường lão Thu gia.
Nếu không có gì ngoài dự liệu, với thực lực Đại Sư thất trọng võ đạo của trưởng lão thu gia, đó chắc chắn là một kích như sấm sét.
Phiêu Lăng Độ! Lăng Vi Bộ!
Triệu Phong trong thời khắc nguy cấp, liền đem hai môn võ học phối hợp, phát huy đến mức tận cùng tránh thoát vòng vây giết thứ nhất của hai người, vô cùng nguy hiểm.
Hai người Triệu Thiên Kiêm cũng không giống loại Tân Tú mới bước vào lục trọng như Triệu Lân Long, chiêu thức võ học của bọn hắn đều vô cùng cay độc, kinh nghiệm tác chiến đầy mình.
Thời khắc nguy cấp, Lăng Vi Bộ của Triệu Phong hoàn toàn ổn định ở hỏa hầu đỉnh phong, phối hợp với Lăng Độ Khí Quyết và cơ sở của Phiêu Lăng Độ, thành công tránh thoát một hồi công kích như cuồng phong bạo Vũ.
Điểm Tinh Nhất Chi!
Khí tức trên người Triệu Phong bỗng nhiên biến hóa, Võ Đạo Nội Kình hoàn toàn đạt tới cấp bậc lục trọng võ đạo.
Phụt phụt...
Một đạo thủ chỉ màu xanh nhạt lóe lên rồi biến mất, như lưu tinh mang theo một luồng nội kình ngưng tụ đêm mức tận cùng, hung hăng đánh trúng bảo kiếm của Triệu Thiên Kiêm.
Keng keng...
Hổ khẩu của Triệu Thiên Kiếm tê rần, không ngờ bảo kiếm trong tay lại gãy đoạn.
Đồng thời một luồng chỉ kình ngưng luyện đến mức tận cùng giống như châm xông vào cơ thể hắn, bộc phát ra lực lượng kinh người.
Ọc...
Triệu Thiên Kiểm thổ huyết, lập tức bị nội thương, sắc mặt trở nên cực kỳ hoảng sợ, hét:
- Điểm Tinh Nhất Chi... Ngươi làm sao có thể học được? Còn tu vi của ngươi, không ngờ...
Điểm Tinh Nhất Chỉ!
Đây chính là một trong những chiêu bài tuyệt kỹ của võ học đỉnh cấp Điểm Tinh Chỉ, chiêu này vừa xuất ra liền ngạo thì đối thủ cùng cấp.
Cho dù tu vi của Triệu Thiên Kiểm là lục trọng võ đạo đỉnh phong, nhưng chính diện đối chiến với “Điểm Tinh Nhât Chỉ” cũng bị trực tiếp chấn vỡ vũ khí, nội thương không nhẹ.
- Chết đi!
Triệu Phong lại liên tục điểm ra vài quang điểm màu xanh, dù không phải là đòn sát thủ “Điểm Tinh Nhất Chi”, thế nhưng cũng đủ khiến Triệu Thiên Kiếm đã tổn thương lại càng thêm thương tổn, tràn đây nguy cơ, mắt thấy sắp bị mất mạng tại chỗ.
Bá Phong Quyền!
Vị Võ Giả tu vi lục trọng khác hét to một tiếng, từ sau tập kích đến cứu viện Triệu Thiên Kiếm.
Hai người tuyệt đối không ngờ tu vi của Triệu Phong đã đạt tới lục trọng, càng đáng sợ hơn chính là hắn đã học xong “Điểm Tinh Nhất Chỉ”.
Lúc này, nếu Triệu Phong muốn đánh chết Triệu Thiên Kiểm, tất sẽ chịu phải kích của người kia.
Chết!
Triệu Phong không ngờ lại không để ý đến công kích phía sau, lại lần nữa phát động “Điểm Tinh Nhât Chi”, thủ chỉ màu xanh nhạt lóe lên rồi biến mất, như lưu tinh trong bóng đêm rực rỡ huyễn lệ mê người.
Phụt...
Một chỉ trúng mục tiêu.
- A....
Thân hình Triệu Thiên Kiếm cứng đờ, chỗ lồng ngực bị xuyên thủng một lỗ máu, tạng phủ bị nghiền nát.
Bịch...
Cường giả lục trọng võ đạo, không ngờ chết tại chỗ.
Tuy rằng “Điểm Tinh Nhất Chỉ” có uy lực ngạo thì cùng cấp, nhưng Triệu Phong cũng nhờ vào lực lượng hậu thuân của Thiết Bích Quyết mới có thể khiến uy lực của một chiêu này giống như hổ thêm cánh.
Bá Phong Quyền!
Gần như là cùng lúc, Võ Giả lục trọng võ đạo phía sau đánh ra một chưởng toàn lực tới trước người.
Phành...
Một quyền này, Triệu Phong muốn tránh cũng không được, việc duy nhất hắn có thể làm là điều chỉnh lưng, tránh thoát chỗ hiểm.
Phành...
Một quyền đánh trúng Triệu Phong, trên mặt Võ Giả trung niên hiện lên vẻ dữ tợn.
Trưởng lão áo bào xám của Thu gia ở đằng xa cũng lộ ra vẻ vui mừng, nếu có thể giết chết Triệu Phong, chết một mình Triệu Thiên Kiếm cũng không có gì đáng tiếc.
- Thiết Bích Chấn Sát!
Triệu Phong quát một tiếng chói tai, Võ Đạo Nội Kình toàn thân dung nhập vào trong áo nghĩa của Thiết Bích Quyết.
Toàn bộ thân hình của hắn trở nên cứng rắn giống như tường đồng vách sắt, còn bộc ra một luồng lực phản chấn mạnh mẽ.
Phành...
Võ Giả trung niên chỉ cảm thấy một luồng lực chấn động truyền đến, khí huyết sôi trào, hổ khẩu rỉ máu, một quyền vừa rồi phảng phất như đánh lên một bức tường sắt.
Bịch! Bịch! Bịch...
Hắn đau đớn rú lên một tiếng, thân hình liên tục thối lui vài bước, khiếp sợ biến sắc.
Thậm chí ngay cả chính bản thân Triệu Phong cũng không phát giác ra, sau khi mắt trái dung nhập, đã tiến hành cải tạo thân thể, huyết mạch thậm chí là tâm tính của hắn, sinh ra những thứ không thể đoán trước...
Bịch...
Một thiếu niên mặc trang phục thư sinh nhẹ nhàng rơi xuống bên cạnh Thu Mộng Vũ, chính là Thu Trường Y.
- Mộng Vũ, tiểu tử kia đi nhanh như vậy? Chẳng lẽ Vũ Dương đệ nhất mỹ nữ cũng có lúc thất thủ.
Thu Trường Y có chút ngoài dự liệu.
- Thất bại, hắn không giống những thiếu niên bình thường.
Thu Mộng Vũ cay đắng lắc đầu.
Đột nhiên, một âm thanh già nua truyền đến:
- Mộng Vũ, không cần lo lắng, lão phu cũng không cho rằng phương án thứ nhất có thể thành công.
Phía sau hai người, chẳng biết từ lúc nào lại xuất hiện một vị lão giả áo xám.
- Bái kiến trưởng lão.
Thu Mộng Vũ và Thu Trường Y vội vàng hành lễ, thần sắc cung kính.
Lần Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao này, do Thu gia chủ sự, phía sau màn tự nhiên cũng có nhân vật cấp trưởng lão tọa trấn.
Cách đó không lâu, hắn ta đã cùng với Quảng Quân Vệ thần bí kia giao thủ, bị thương không nhẹ, sắc mặt hơi tái nhợt.
Lão giả áo xám chính là trưởng lão của Thu gia.
- Mộng Vũ, ngươi đã thành công giữ chân hắn được nửa nén hương, phương án thứ hai ta đã bố trí xong rồi.
Trong mắt lão giả áo xám chớp động sát cơ.
- Trưởng lão thật sự muốn ra tay với hắn?
Trên mặt Thu Mộng Vũ có vài phần không đành lòng.
- Thiên phú tiềm lực của kẻ này thật sự đáng sợ, một ngày còn hắn, tương lai của Triệu tộc chắc chắn cường thịnh không thể lung lay, làm sao còn đất cho Thu gia chúng ta dung thân.
Lão giả áo xám nói.
- Trưởng lão! Nếu như Triệu Phong chết, quá nửa là Triệu tộc sẽ đoán được do Thu gia chúng ta làm.
Thu Trường Y có chút lo lắng nói.
- Ha ha, thiên tài chết đi, thì còn giá trị gì nữa, huống chi Triệu Phong chỉ xuất thân từ chi tộc. Hơn nữa, kế hoạch này vô cùng chu đáo chặt chẽ, Triệu Phong tuyệt đối sẽ không chết ở gần địa bàn của Thu gia...
Trên mặt lão giả áo xám lộ ra một tia vui vẻ thần bí khó lường.
Vụt...
Dứt lời, thân hình của hắn nhoáng lên một cái dung nhập vào trong bóng đêm, tốc độ khinh thần so với Thu Trường Y còn nhanh hơn một bậc.
- Đáng tiếc.
Thu Mộng Vũ và Thu Trường Y liếc nhìn nhau, đều cảm thấy tiếc hận.
Từ biệt Thu Mộng Vũ, Triệu Phong lẻ loi một mình bước xuống núi.
Lúc này, Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao đã sớm chấm dứt, trên đường cũng không còn mấy người.
Chẳng biết tại sao, Triệu Phong vẫn luôn có cảm giác bất an như bị nhìn trộm.
Trong vô hình có một tia sát cơ uy hiếp, khiến mắt trái của hắn nhảy lên “thịch thịch”.
Hả?
Triệu Phong lặng lẽ không một tiếng động mở mắt trái ra.
Lập tức, bên ngoài mắt trái của hắn lóe lên một tia sáng màu xanh lấp lánh, trong bóng đêm. ánh mắt của hắn càng trở nên thâm thúy, như vực sâu không đáy.
Triệu Phong lập tức tiến vào giao diện siêu cấp thị giác quen thuộc.
Đêm đen như mực, mắt trái của hắn nhìn quét một lượt, tất cả đều rõ như ban ngày.
Trong phạm vi mười dặm, chỉ cần nhìn một cái là thấy hết, nếu như là ban ngày, khoảng cách còn có thể tăng gấp đôi.
Tầm mắt hắn thậm chí có thể phóng to thu nhỏ, nếu tận lực ngưng mắt nhìn thậm chí có thể thấy rõ con kiến trên cành cây cách ngoài mười dặm.
Loại giác quan siêu cường này mang đến cho hắn cảm giác tự tin và sự tỉnh táo như của chúa tể.
Vụt...
Mắt trái quét qua, Triệu Phong đột nhiên nhìn thấy cách mình hơn trăm trượng có một đạo thân ảnh đang lặng lẽ đứng trên một cây đại thụ.
Thân ảnh đó mặc áo bào xám, ở trong bóng tối mượn bóng cây cối che giấu, người bình thường căn bản không thể nhận ra.
Thế nhưng ánh mắt của Triệu Phong lại có thể nhìn thấy rõ ràng thân hình dáng vẻ của đối phương.
Là hắn!
Trái tim trong lòng Triệu Phong đập mạnh một cái!
Đó chính là lão giả áo xám mà hắn từng thấy.
Trước đó, lúc lão giả áo xám cùng giao phong với thân ảnh mặc ngân giáp màu tối thần bí, mắt trái của hắn đã nhìn thấy được toàn bộ quá trình.
- Không tốt! Người này quá nửa là trưởng lão của Thu gia, nhất định đã nảy sinh sát ý với ta rồi.
Tâm tư Triệu Phong nhanh chóng xoay chuyển.
Lần Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao này, biểu hiện của hắn quá mức kinh người, khiến cao tầng của Thu gia cảm thấy nguy cơ và áp lực.
- Còn may ta vẫn bảo lưu lại tu vi lục trọng võ đạo chính thức.
Triệu Phong cũng không lộ ra kinh hoảng, dùng tốc độ bình thường theo đường cũ trở về Triệu tộc.
Mắt thấy càng lúc càng gần địa bàn cách Triệu tộc.
Trong lòng Triệu Phong đột nhiên cảm thấy kỳ quái, tại sao đối phương còn chưa ra tay?
Hắn mở mắt trái ra, quan sát hoàn cảnh chung quanh.
Khi tiến vào địa bàn Triệu tộc, vẫn còn một đoạn khu vực tương đối vắng vẻ, ước chừng khoảng sáu bảy dặm.
Triệu Phong đã xác định được, đoạn đường tiếp theo sẽ là khu vực duy nhất và cũng là nơi cuối cùng có thể hạ thủ.
Tại sao đối phương phải ra tay ở phụ cận địa bàn của Triệu tộc.
Nghĩ một hồi, Triệu Phong đã hiểu ra.
Nếu như Triệu Phong chết gần nơi tổ chức Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao, tất sẽ dẫn đến hoài nghi của Triệu tộc, hướng mũi nhọn về phía Thu gia.
Bởi vì địa điểm tổ chức Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao chính là phụ cận thể lực của Thu gia.
Kế hoạch của Thu gia chính là muốn Triệu Phong chết ở phụ cận địa bàn của Triệu tộc.
Bởi chỉ như vậy thì sau này Triệu tộc mới không có bằng chứng, cũng khó có thể lần ra đầu mối.
Kế hoạch thật cao minh!
Trong lòng Triệu Phong phát lạnh, âm thầm thúc dục Võ Đạo Nội Kình, đi thẳng về phía cửa lớn của Triệu tộc.
- Chỉ cần về đến khu vực phụ cận cửa lớn của Triệu tộc, thủ vệ bên đó rất nhiều, cho Thu gia một trăm lá gan thì đối phương cũng không dám ra tay.
Trong lòng Triệu tộc đã có tính toán.
Nghĩ tới đây, tốc độ dưới chân của hắn đột nhiên nhanh hơn.
- Không ngờ tiểu tử này lại che giấu thực lực, tốc độ chính thức của hắn còn nhanh hơn cả Thu Trường Y.
Tốc độ dưới chân của lão giả áo xám cũng tăng lên.
Sáu dặm... Năm dặm... Bốn dặm...
Chỉ thấy Triệu Phong sắp tiếp cận cửa lớn của Triệu tộc.
Vù vù vù...
Đúng lúc này, phía cửa lớn của Triệu tộc nhảy ra hai đạo thân ảnh.
Nhìn trang phục hẳn là trưởng bối của Triệu tộc.
Điều này đối với Triệu tộc mà nói hiển nhiên là một tin tức tốt.
Nếu có trường bối trong tộc ở đây, kẻ phía sau có muốn ra tay thì cũng phải cố kỵ vài phần.
Mắt trái của hắn quét qua một lượt, liền thấy rõ gương mặt của hai người tới.
Hai người tới đều là trung niên, tu vi đạt tới lục trọng võ đạo.
Đặc biệt là một gương mặt trong đó, Triệu Phong nhìn thấy rất rõ, mười phần quen mắt.
- Không ngờ lại là hắn! Triệu Thiên Kiểm...
Triệu Phong có chút giật mình.
Một trung niên lục trọng võ đạo trong đó, không ngờ lại là phụ thân của Triệu Nhất Kiêm, Triệu Thiên Kiêm.
Hai người Triệu Thiên Kiểm giống như hữu ý vô ý tiến thẳng đến phía Triệu Phong.
Triệu Phong lập tức cảm thấy không ổn.
Nếu như là trưởng bối khác trong tộc, có thể hắn sẽ không hoài nghi.
Nhưng một người trong đó lại là Triệu Thiên Kiểm, điều này lập tức khiến hắn cảnh giác.
- Chặn hắn lại, phải giết thật nhanh!
Triệu Thiên Kiểm nói với vị trung niên lục trọng võ đạo bên cạnh.
Hai phe cách nhau một khoảng, mà trời lại tối Triệu Thiên Kiếm cũng không biết rằng mắt trái của Triệu Phong đã nhìn thấy rõ diện mạo của hắn.
Vù...
Lão giả áo xám đang theo dõi phía sau bỗng nhiên gia tốc, có thể nói là trước sau hô ứng.
Triệu Phong liền cảm thấy một luồng nguy cơ.
Hắn cũng không sợ hãi hai người Triệu Thiên Kiểm, chính thức khiến hắn kiêng kỵ chính là trưởng lão của Thu gia.
Tu vi của trường lão Thu gia đã đạt tới cấp bậc thất trọng võ đạo, đã không còn là cấp bậc Võ Giả nữa, mà là Đại Sư, Đại Sư võ đạo!
Phiêu Lăng Độ!
Thân hình Triệu Phong bỗng nhiên nhẹ bẫng đi, tốc độ tăng mạnh, Võ Đạo Nội Kình mơ hồ tiếp cận trạng thái lục trọng.
Tốc độ thật nhanh!
Hai người Triệu Thiên Kiểm lập tức biến sắc, phân ra thành hai phương vị chặn đứng lối đi của Triệu Phong.
Nếu như không thể nhanh chóng giết Triệu Phong thân phận nội ứng của bọn hắn tại Triệu tộc sẽ bị phá.
- Không phải cá chết, thì chính là lưới rách!
Triệu Thiên Kiểm và người còn lại đều là Võ Giả lục trọng gần như đồng thời giết đến Triệu Phong.
Giết!
Lãnh Lưu Kiểm!
Bảo kiếm của Triệu Thiên Kiếm rời khỏi vỏ, huyễn hóa thành một đạo quang ảnh Lưu Kiểm lạnh lẽo, hàn khí dày đặc.
Môn võ học Lãnh Lưu Kiểm này, Triệu Phong đã lĩnh giáo qua từ Triệu Nhất Kiểm, tự nhiên biết rõ sự lợi hại của nó.
Mà lúc này, Lãnh Lưu Kiểm của Triệu Thiên Kiểm đã tu luyện đến đỉnh phong tu vi cũng là lục trọng đỉnh phong, thể công như “kiếm tẩu thiên phong” (*), càng đáng sợ hơn.
(*) Kiếm tẩu thiên phong: nét bút nghiêng, kỳ chiêu, đường khác với lệ thường
Bá Phong Quyền!
Bên cạnh truyền đến một đạo kinh phong nặng nề gào thét, một gã trung niên lục trọng võ đạo khác đồng thời phát ra công kích.
Hai Võ Giả lục trọng phối hợp đã lâu, vây công một hậu bối ngũ trọng, như vậy chẳng khác gì giết cá đang nằm trên thớt.
Huống chi... Đằng sau còn có đòn sát thủ của trường lão Thu gia.
Nếu không có gì ngoài dự liệu, với thực lực Đại Sư thất trọng võ đạo của trưởng lão thu gia, đó chắc chắn là một kích như sấm sét.
Phiêu Lăng Độ! Lăng Vi Bộ!
Triệu Phong trong thời khắc nguy cấp, liền đem hai môn võ học phối hợp, phát huy đến mức tận cùng tránh thoát vòng vây giết thứ nhất của hai người, vô cùng nguy hiểm.
Hai người Triệu Thiên Kiêm cũng không giống loại Tân Tú mới bước vào lục trọng như Triệu Lân Long, chiêu thức võ học của bọn hắn đều vô cùng cay độc, kinh nghiệm tác chiến đầy mình.
Thời khắc nguy cấp, Lăng Vi Bộ của Triệu Phong hoàn toàn ổn định ở hỏa hầu đỉnh phong, phối hợp với Lăng Độ Khí Quyết và cơ sở của Phiêu Lăng Độ, thành công tránh thoát một hồi công kích như cuồng phong bạo Vũ.
Điểm Tinh Nhất Chi!
Khí tức trên người Triệu Phong bỗng nhiên biến hóa, Võ Đạo Nội Kình hoàn toàn đạt tới cấp bậc lục trọng võ đạo.
Phụt phụt...
Một đạo thủ chỉ màu xanh nhạt lóe lên rồi biến mất, như lưu tinh mang theo một luồng nội kình ngưng tụ đêm mức tận cùng, hung hăng đánh trúng bảo kiếm của Triệu Thiên Kiêm.
Keng keng...
Hổ khẩu của Triệu Thiên Kiếm tê rần, không ngờ bảo kiếm trong tay lại gãy đoạn.
Đồng thời một luồng chỉ kình ngưng luyện đến mức tận cùng giống như châm xông vào cơ thể hắn, bộc phát ra lực lượng kinh người.
Ọc...
Triệu Thiên Kiểm thổ huyết, lập tức bị nội thương, sắc mặt trở nên cực kỳ hoảng sợ, hét:
- Điểm Tinh Nhất Chi... Ngươi làm sao có thể học được? Còn tu vi của ngươi, không ngờ...
Điểm Tinh Nhất Chỉ!
Đây chính là một trong những chiêu bài tuyệt kỹ của võ học đỉnh cấp Điểm Tinh Chỉ, chiêu này vừa xuất ra liền ngạo thì đối thủ cùng cấp.
Cho dù tu vi của Triệu Thiên Kiểm là lục trọng võ đạo đỉnh phong, nhưng chính diện đối chiến với “Điểm Tinh Nhât Chỉ” cũng bị trực tiếp chấn vỡ vũ khí, nội thương không nhẹ.
- Chết đi!
Triệu Phong lại liên tục điểm ra vài quang điểm màu xanh, dù không phải là đòn sát thủ “Điểm Tinh Nhất Chi”, thế nhưng cũng đủ khiến Triệu Thiên Kiếm đã tổn thương lại càng thêm thương tổn, tràn đây nguy cơ, mắt thấy sắp bị mất mạng tại chỗ.
Bá Phong Quyền!
Vị Võ Giả tu vi lục trọng khác hét to một tiếng, từ sau tập kích đến cứu viện Triệu Thiên Kiếm.
Hai người tuyệt đối không ngờ tu vi của Triệu Phong đã đạt tới lục trọng, càng đáng sợ hơn chính là hắn đã học xong “Điểm Tinh Nhất Chỉ”.
Lúc này, nếu Triệu Phong muốn đánh chết Triệu Thiên Kiểm, tất sẽ chịu phải kích của người kia.
Chết!
Triệu Phong không ngờ lại không để ý đến công kích phía sau, lại lần nữa phát động “Điểm Tinh Nhât Chi”, thủ chỉ màu xanh nhạt lóe lên rồi biến mất, như lưu tinh trong bóng đêm rực rỡ huyễn lệ mê người.
Phụt...
Một chỉ trúng mục tiêu.
- A....
Thân hình Triệu Thiên Kiếm cứng đờ, chỗ lồng ngực bị xuyên thủng một lỗ máu, tạng phủ bị nghiền nát.
Bịch...
Cường giả lục trọng võ đạo, không ngờ chết tại chỗ.
Tuy rằng “Điểm Tinh Nhất Chỉ” có uy lực ngạo thì cùng cấp, nhưng Triệu Phong cũng nhờ vào lực lượng hậu thuân của Thiết Bích Quyết mới có thể khiến uy lực của một chiêu này giống như hổ thêm cánh.
Bá Phong Quyền!
Gần như là cùng lúc, Võ Giả lục trọng võ đạo phía sau đánh ra một chưởng toàn lực tới trước người.
Phành...
Một quyền này, Triệu Phong muốn tránh cũng không được, việc duy nhất hắn có thể làm là điều chỉnh lưng, tránh thoát chỗ hiểm.
Phành...
Một quyền đánh trúng Triệu Phong, trên mặt Võ Giả trung niên hiện lên vẻ dữ tợn.
Trưởng lão áo bào xám của Thu gia ở đằng xa cũng lộ ra vẻ vui mừng, nếu có thể giết chết Triệu Phong, chết một mình Triệu Thiên Kiếm cũng không có gì đáng tiếc.
- Thiết Bích Chấn Sát!
Triệu Phong quát một tiếng chói tai, Võ Đạo Nội Kình toàn thân dung nhập vào trong áo nghĩa của Thiết Bích Quyết.
Toàn bộ thân hình của hắn trở nên cứng rắn giống như tường đồng vách sắt, còn bộc ra một luồng lực phản chấn mạnh mẽ.
Phành...
Võ Giả trung niên chỉ cảm thấy một luồng lực chấn động truyền đến, khí huyết sôi trào, hổ khẩu rỉ máu, một quyền vừa rồi phảng phất như đánh lên một bức tường sắt.
Bịch! Bịch! Bịch...
Hắn đau đớn rú lên một tiếng, thân hình liên tục thối lui vài bước, khiếp sợ biến sắc.