Thuyền Lam Lôi Hải Thiên.
Triệu Phong và đám người Lâu Lan Chỉ Thủy, bị nhốt bên trong một tòa tiểu điện.
Sắc mặt Lâu Lan Chỉ Thủy tái nhợt, đám thuyền viên cũng tràn ngập sợ
hãi, chờ đợi bọn hắn là những điều sợ hãi chưa được công bố.
Bất ngờ chính là.
Qua hơn nửa ngày, thế nhưng đám cường giả của Tông phái Nhị Tinh cũng không hề tra hỏi đám người Triệu Phong.
- Chúng ta không phải gian tế hay đối địch với Tông phái các ngươi, nhanh thả chúng ta ra ngoài.
Vài tên thuyền viên, quát ầm lên.
- Thành thực một chút cho ta, kẻ nào còn làm ồn nữa, đừng trách lão phu tiễn các ngươi về Tây Thiên.
Thanh âm lạnh lùng của lão giả mặt đen truyền đến.
Tu vi của lão giả mặt đen này, cao tới Đại Đan Nguyên hậu kỳ, so với đám người Tôn Chủ mặc sam, Hồ Tác Vương, còn mạnh hơn mấy bậc.
Bên trong tiểu điện.
Đám thuyền viên đều yên tĩnh lại.
- Xem ra, Tông phái Nhị Tinh này cũng không quá quan tâm đến thân phận của chúng ta.
Triệu Phong nhíu mày, chợt lâm vào trầm tư.
Không quan tâm đến thân phận của bọn hắn, cũng không giết bọn hắn, vậy thì có ý đồ gì?
- Có một khả năng…
Thanh âm của Khô Lâu đường chủ, thông qua mối liên hệ của “Minh Tâm Chủng”, truyền đến.
Khả năng gì?
Triệu Phong ý thức được tình cảnh dường như không ổn, Khô Lâu đường chủ là người đã từng trải qua thời đại Xích Nguyệt Ma Giáo.
Thanh Hoa Vực năm xưa, chính là chiến trường giữa hai Tông phái Nhị Tinh.
Đúng lúc này.
- Vào hết đi cho ta!
Bên ngoài lại truyền đến tiếng quát tháo của lão giả mặt đen.
Linh thức của Triệu Phong quét qua, chợt phát hiện một vài thân ảnh giống như “tù binh” bị đuổi vào trong thuyền Hư Không Hải.
Những “tù binh” này, tu vi thấp nhất cũng là Chân Chủ Cấp đại thành,
phần lớn là Chân Chủ Cấp đỉnh phong, còn có một vài Nửa bước Đan Nguyên
Cảnh.
Sau thời gian uống cạn nửa chung trà.
Lại có 50-60 người tiếp tục tiến vào thuyền Hư Không Hải, phân bố khắp các gian phòng trên thuyền.
- Lục Hoàn Cung này thật là khinh người quá đáng, đem những người không liên quan như chúng ta, bắt làm đội cảm tử.
- Haizz, Lục Hoàn Cung và Cửu Tuyệt Điện, đánh nhau đã mấy trăm năm,
khiến cho cả Quần Đảo vực này chịu đủ tàn phá, những tên quỷ xui xẻo
chúng ta, cũng bị tai bay vạ gió.
Trong thuyền, chợt truyền đến một vài thanh âm bi phẫn tuyệt vọng.
Đội cảm tử?
Đám người Triệu Phong nghe vậy, trong lòng lập tức chấn động.
Mọi người cuối cùng cũng minh bạch, tại sao cường giả của Tông phái Nhị Tinh, căn bản đều không hỏi đến thân phận của bọn họ.
Mất nửa ngày, thì ra là dùng bọn họ làm pháo hôi.
- Ô ô… Ta không muốn trở thành pháo hôi.
Trong thuyền Hư Không Hải, chợt vang lên thanh âm khóc ròng, trong đó có không ít là thiên chi kiêu tử của những Tông phái khác.
Bầu không khí sợ hãi tử vong, lập tức bao trùm toàn bộ thuyền Hư Không Hải.
Trong phần đông đám tù binh pháo hôi, có ba Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh, hai nam một nữ, miễn cưỡng vẫn duy trì trấn định.
Hai nam một nữ này, lần lượt là một thanh niên cô độc, một lão nhân cụt tay, và một mỹ nhân áo vàng.
Trong đó, tu vi của thanh niên cô độc là cao nhất, đạt tới Tiểu Đan Nguyên hậu kỳ.
Lão nhân cụt tay và mỹ nhân áo vàng, đều là Tiểu Đan Nguyên trung kỳ.
- Lý vân Nhai? Ngươi năm đó không phải là thiên tài ngàn năm khó gặp của “Lục Hoàn Cung”, về sau nghe nói làm trái Tông quy, bị phạt diện bích
suy nghĩ ư? Tại sao…
Vẻ mặt mỹ nhân áo vàng tràn ngập kinh ngạc, nhìn về phía thanh niên cô độc.
Thanh niên cô độc kia, chúng là “Lý vân Nhai” trong lời nói của mỹ nhân áo vàng.
- Đều là người sắp chết, đám Tông môn kia còn lục đục với nhau, cần gì phải nhắc lại?
Vẻ mặt Lý vân Nhai có chút lạc lõng.
- Với tài của lý huynh, sao có thể nhẹ nhàng từ bỏ như vậy? Cho dù là
đội cảm tử, pháo hôi, thì cũng có một phần ngàn tỷ lệ sống sót.
Trong mắt lão nhân cụt tay chợt lóe tinh quang.
- Không sai, mọi người chúng ta liên hợp lại, cùng tìm sinh lộ.
Mọi người trong thuyền Hư Không Hải, phần lớn đều là tu binh, nghiễm nhiên xem ba vị Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh là người cầm đầu.
Nhất là Lý vân Nhai, dường như có chút uy danh, khiến mọi người đều kính phục.
Hư Không Hải…
Vụt vụt vụt...
Lại có một vài thuyền Hư Không Hải, tiếp cận đội thuyền của Lục Hoàn Cung.
Những thuyền Hư Không Hải kia, cơ bản đều là áp giải phạm nhân, trong mỗi thuyền, ít nhiều đều có một vài Tôn Giả.
Lấy thuyền Lam Lôi Hải Thiên làm trung tâm, tổng cộng có đến hơn mười “thuyền tù binh”.
Trong đó.
Thực lực của thuyền Lam Lôi Hải Thiên, xem như tương đối mạnh.
- A a…
Vài tiếng kêu thảm thiết, đến từ những thuyền Hư Không Hải phụ cận.
Trong đó có mấy tên tù binh, vừa mới chạy thoát được vài dặm, đã bị
cường giả của Lục Hoàn Cung, dùng Thần binh loại cung tiễn bắn chết.
- Hừ, trong thuyền Hư Không Hải, bất kể là kẻ nào chạy trốn, đều giết sạch cả thuyền.
Một âm thanh phảng phất từ Cửu U truyền đến, vang trọng trong linh hồn mọi người.
Thoáng chốc.
Đám tù binh trên thuyền, đềm chìm vào tĩnh mịch, phần đông cường giả,
đều cảm thấy áp lực, nguyên khí thiên địa xung quanh, phảng phất đều bị
giam cầm.
- Luồng khí tức này…
Tâm hồn Triệu Phong, chợt cảm thấy một trận áp lực, ý niệm cũng khó mà nhúc nhích nổi.
- Nửa bước Hư Thần Cảnh đốc chiến, chư vị không cần ôm bất kỳ tâm tư may mắn nào.
Lý vân Nhai than nhẹ một tiếng.
Nửa bước Vương Giả?
Phần đông tù binh ở đây, đều không khỏi hít một hơi khí lạnh.
Trong lòng Triệu Phong thoáng cái trở nên nghiêm túc, hắn đoán chừng, vị Nửa bước Vương Giả kia, chỉ cần một ý niệm, liền có thể chôn vùi ý thức linh hồn của Tôn Giả bình thường.
Sau đó.
Từng cái thuyền tù binh, đều an bài nhân thủ, phụ trách điều khiển thuyền Hư Không Hải.
Thuyền Hư Không Hải bên này, đám người Triệu Phong đều là thuyền viên, tất nhiên sẽ do bọn hắn điều khiển thuyền Hư Không Hải.
Triệu Phong và đám thuyền viên như Lâu Lan Chỉ Thủy, đều tiến vào trong phòng điều khiển.
Ba vị Tôn Giả Lý vân Nhai, cũng tiến vào phòng điều khiển, thương nghị đối sách.
- Tính năng của thuyền Hư Không Hải này, tại phương diện phòng ngự, hoàn toàn không tầm thường, cũng không biết có thể phát huy tốc độ như thế
nào.
Ánh mắt Lý vân Nhai lóe lên.
- Toàn lực phát huy thì tốc độ có lẽ nhanh hơn Tôn Giả bình thường một chút.
Triệu Phong có chút giấu diếm.
- Xuất phát tiến vào chiến trường.
Đám người Đại Đan Nguyên như lão giả mặt đen, trôi nổi đằng sau và bên cạnh những chiến thuyền chở tù binh.
Mà ở sau cùng, chính là đội ngũ thuyền Hư Không Hải chính thức của “Lục Hoàn Cung”.
Mà chiến thuyền của những tù binh như Triệu Phong, thân là đội cảm tử số một, liền trở thành pháo hôi, xông lên giết địch.
Thân là đội cảm tử.
Nếu như bọn hắn rút lui về phía sau, chỉ có một con đường chết.
Nếu như liều giết tới, có lẽ còn có một đường sinh cơ.
- Dựa theo quy tắc chiến trường của Lục Hoàn Cung ta, đám tù binh các
ngươi, chỉ cần có thể sống sót sau ba đợt hành động của đội cảm tử, lập
tức có thể trở thành đội ngũ chính thức của bổn Tông.
Lão giả mặt đen cười nhạt một tiếng.
Ba lần?
Trong lòng đám tù binh, đều cảm thấy đắng chát.
Chiến trường của đội cảm tử, chính là pháo hôi, tỉ lệ sống sót chỉ có một phần ngàn.
Đương nhiên, cho dù tỉ lệ sống sót có là một phần ngàn, thì chung quy là vẫn còn một tia hi vọng, so với kết cục lùi về sau chắc chắn phải chết, tỉ lệ vẫn lớn hơn nhiều.
Vụt vụt vụt...
Hơn mười chiến thuyền tù binh, khống chế trong phạm vi mười dặm, bay về phía Vực Nội lục địa.
Rất nhanh.
Đám thuyền Hư Không Hải vừa tiến vào không gian Vực Nội, lực cản không khí trở nên mạnh hơn, trọng lực bỗng tăng lên.
Mục tiêu công kích của Lục Hoàn Cung, chính là sơn môn của một Tông phái Nhất Tinh nào đó, phụ cận có một vài sông ngòi hồ nước.
- Ha ha ha… Đám pháo hôi của Lục Hoàn Cung đánh tới rồi, mọi người hãy chuẩn bị kỹ lưỡng.
Phụ cận sơn môn, chính là nhân mã của Tông phái Nhị Tinh “Cửu Tuyệt Điện”, cường giả như mây.
- Giết! Các ngươi không có đường lui đâu!
Đám người Đại Đan Nguyên như lão giả mặt đen, đứng ở đằng sau những thuyền Hư Không Hải đốc chiến.
Vụt vụt vụt...
Cường giả của Lục Hoàn Cung, phá không bay ra, dàn thành nửa vòng tròn, đứng phía sau những chiến thuyền cảm tử.
Chỉ chờ đội cảm tử gắng gượng qua một đợt công kích, giết đến sơn môn, bọn hắn mới có thể trở thành chủ lực, tham dự chiến đấu.
- Giết!
Hơn mười chiến thuyền tù binh, bất đắc dĩ phải làm thiêu thân lao đầu vào lửa, bay thẳng về phía Cửu Tuyệt Điện.
Phía trận doanh của Cửu Tuyệt Điện, có bảy tám vị Đại Đan Nguyên, cường giả Tiểu Đan Nguyên cũng có hơn mười người.
Ngoài ra.
Những người tu vi Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, Chân Chủ Cấp, Chân Huyền Cấp, Chân Nhân Cấp, cộng lại cũng quá ngàn.
Đối mặt với sát khí chiến trường che trời lấp đất, một vài nhóm tù binh, đều cảm thấy không rét mà run, thân thể xụi lơ.
Phành phành phành...
Hào quang hoa mỹ bay đầy trời, từ phía phụ cận sơn môn bay đến, bao phủ đám thuyền chở tù binh.
Chỉ vẻn vẹn đợt công kích thứ nhất.
Quá nửa thuyền Hư Không Hải đã vỡ thành mảnh nhỏ, thậm chí sinh ra bạo tạc.
- Giết…
Một vài tù binh, ra sức giết ra khỏi thuyền Hư Không Hải.
Ầm ầm…
Thuyền Hư Không Hải bạo tạc, sinh ra uy lực thậm chí đủ uy hiếp sinh mạng của Tôn Giả bình thường.
Ô...ô...ô...n...g!
Đám người Triệu Phong ở trong thuyền Lam Lôi Hải Thiên, sau đợt công
kích biển người thứ nhất, trận pháp mở ra, không ngờ vẫn bình yên vô sự.
- Ồ! Lực phòng ngự của thuyền Hư Không Hải này, không ngờ còn mạnh hơn cả tưởng tượng.
Ba vị Tôn Giả Lý vân Nhai, không khỏi cảm thấy ngoài dự liệu.
Trong hơn mười cái thuyền Hư Không Hải, cũng không thiếu những chiếc có
phẩm cấp tốt, mà chất lượng của thuyền Lam Lôi Hải Thiên cũng là số một
số hai.
Vụt vụt vụt...
Sau khi gắng gượng qua đợt trùng kích đầu tiên, chỉ có một nửa số thuyền Hư Không Hải là giết đến trước sơn môn.
Nhưng đồng thời…
Bên phía Cửu Tuyệt Điện, lại một lượng lớn cường giả cũng giết ra từ trong sơn môn.
- A a a…
Tiếng kêu gào thảm thiết, không ngừng vang lên.
Đây hoàn toàn là một tràng giết chóc, bên phái Cửu Tuyệt Điện, bất luận
là đẳng cấp hay số lượng cường giả, đều dư sức miểu sát những đội cảm tử này.
Phành phành phành...
Liên tục có thuyền Hư Không Hải bạo tạc, đám tù binh bên trong cũng ra sức chống đỡ cường giả của Cửu Tuyệt Điện.
A a…
Cũng có một số tù binh pháo hôi chạy trốn, đều bị đám cường giả đốc chiến của Lục Hoàn Cung giết sạch.
Một bầu không khí khắc nghiệt, tràn ngập khắp chiến trường.
- Mọi người, không thể ngồi chờ chết được nữa, thuyền Hư Không Hải có kiên cố đến đây, thì cũng sẽ bị công phá.
Lý vân Nhai tổ chức đám tù binh, đón đánh cường giả thuộc trận doanh của Cửu Tuyệt Điện.
Phành phành phành...
Phần đông công kích đều rơi lên thuyền Lam Lôi Hải Thiên, toàn bộ con thuyền đều rung lắc mãnh liệt.
- Thuyền trưởng, trận pháp phòng ngự sắp bị công phá rồi.
Lâu Lan Chỉ Thủy thấp giọng hô lên.
Gặp phải tình huống này, đám tù binh cũng rất sợ thuyền Hư Không Hải sẽ
bạo tạc, đều nhao nhao bay ra ngoài, kết quả là có không ít lập tức bị
đánh chết.
Khóe miệng Triệu Phong khẽ nhếch lên một tia châm biếm.
Với lực phòng ngự của thân thuyền này, ít nhất vẫn còn có thể kiên trì được thời gian mười nhịp hô hấp.
Đương nhiên, hắn cũng sẽ không cho phép thuyền của mình bị hư tổn.
Bày trận.
Triệu Phong đứng trên thuyền Hư Không Hải, triệu hồi ra ba bốn chục bộ
quỷ thi trớ chú, tạo thành sương mù u ám dày đặc, áp súc trong phương
viên trăm trượng.
Chính vì vậy.
Những công kích đến từ ngoại giới, đều bị Quỷ Thi Trớ Chú đại trận khiến cho suy yếu hơn phân nửa, uy hiếp đối với thuyền Hư Không Hải cũng giảm thấp.
- Quỷ Thi đại trận thật kỳ lạ.
Ánh mắt của ba người Lý vân Nhai lập tức sáng lên, vội vàng tập trung với Triệu Phong.
Cho dù chỉ có ba bốn chục bộ quỷ thi trớ chú thì uy lực cũng không phải chuyện đùa, thậm chí còn có thể uy hiếp cả Tôn Giả.
Dù sao thì những quỷ thi trớ chú của Triệu Phong, cũng đều có thực lực
mạnh mẽ, hấp thu không ít tinh phách khí huyết của Tôn Giả Đan Nguyên
Cảnh, thậm chí cả một đầu Hư Không Hải kình nữa.
- A a…
Hai vị Tôn Giả và mấy vị Nửa bước Đan Nguyên Cảnh của Cửu Tuyệt Điện, vô ý xâm nhập Quỷ Thi Trớ Chú đại trận, thực lực lập tức bị suy giảm mấy
thành, sau đó chết thảm dưới công kích của ba đại Tôn Giả Lý vân Nhai.
- Khặc khặc khặc… Lại thu hoạch được hai vị Tôn Giả. Chiến trường ở đây, quả là một nơi tốt để thu hoạch tinh phách khí huyết.
Thanh âm của Khô Lâu đường chủ truyền đến.
Vì ẩn giấu thực lực, tránh bị địch quân phát hiện, Triệu Phong chỉ triệu ra một bộ phận quỷ thi trớ chú, cũng không gọi Khô Lâu đường chủ ra
ngoài.
Nhưng ba người Lý vân Nhai, rõ ràng cảm nhận được, tinh huyết tàn phách
của Tôn Giả sau khi tử vong, đều bị Quỷ Thi Trớ Chú đại trận hấp thu,
phát ra oán lực càng đáng sợ hơn.
Phành phành phành...
Trên sân lúc này, là giao phong chính thức của hai đại Tông phái Nhị Tinh.
Trong đám thuyền tù binh, chỉ có thuyền Lam Lôi Hải Thiên của Triệu
Phong là hoàn toàn không tổn hao. Nhưng số tù binh sống sót, vẫn không
đến nửa thành.
Triệu Phong và đám người Lâu Lan Chỉ Thủy, bị nhốt bên trong một tòa tiểu điện.
Sắc mặt Lâu Lan Chỉ Thủy tái nhợt, đám thuyền viên cũng tràn ngập sợ
hãi, chờ đợi bọn hắn là những điều sợ hãi chưa được công bố.
Bất ngờ chính là.
Qua hơn nửa ngày, thế nhưng đám cường giả của Tông phái Nhị Tinh cũng không hề tra hỏi đám người Triệu Phong.
- Chúng ta không phải gian tế hay đối địch với Tông phái các ngươi, nhanh thả chúng ta ra ngoài.
Vài tên thuyền viên, quát ầm lên.
- Thành thực một chút cho ta, kẻ nào còn làm ồn nữa, đừng trách lão phu tiễn các ngươi về Tây Thiên.
Thanh âm lạnh lùng của lão giả mặt đen truyền đến.
Tu vi của lão giả mặt đen này, cao tới Đại Đan Nguyên hậu kỳ, so với đám người Tôn Chủ mặc sam, Hồ Tác Vương, còn mạnh hơn mấy bậc.
Bên trong tiểu điện.
Đám thuyền viên đều yên tĩnh lại.
- Xem ra, Tông phái Nhị Tinh này cũng không quá quan tâm đến thân phận của chúng ta.
Triệu Phong nhíu mày, chợt lâm vào trầm tư.
Không quan tâm đến thân phận của bọn hắn, cũng không giết bọn hắn, vậy thì có ý đồ gì?
- Có một khả năng…
Thanh âm của Khô Lâu đường chủ, thông qua mối liên hệ của “Minh Tâm Chủng”, truyền đến.
Khả năng gì?
Triệu Phong ý thức được tình cảnh dường như không ổn, Khô Lâu đường chủ là người đã từng trải qua thời đại Xích Nguyệt Ma Giáo.
Thanh Hoa Vực năm xưa, chính là chiến trường giữa hai Tông phái Nhị Tinh.
Đúng lúc này.
- Vào hết đi cho ta!
Bên ngoài lại truyền đến tiếng quát tháo của lão giả mặt đen.
Linh thức của Triệu Phong quét qua, chợt phát hiện một vài thân ảnh giống như “tù binh” bị đuổi vào trong thuyền Hư Không Hải.
Những “tù binh” này, tu vi thấp nhất cũng là Chân Chủ Cấp đại thành,
phần lớn là Chân Chủ Cấp đỉnh phong, còn có một vài Nửa bước Đan Nguyên
Cảnh.
Sau thời gian uống cạn nửa chung trà.
Lại có 50-60 người tiếp tục tiến vào thuyền Hư Không Hải, phân bố khắp các gian phòng trên thuyền.
- Lục Hoàn Cung này thật là khinh người quá đáng, đem những người không liên quan như chúng ta, bắt làm đội cảm tử.
- Haizz, Lục Hoàn Cung và Cửu Tuyệt Điện, đánh nhau đã mấy trăm năm,
khiến cho cả Quần Đảo vực này chịu đủ tàn phá, những tên quỷ xui xẻo
chúng ta, cũng bị tai bay vạ gió.
Trong thuyền, chợt truyền đến một vài thanh âm bi phẫn tuyệt vọng.
Đội cảm tử?
Đám người Triệu Phong nghe vậy, trong lòng lập tức chấn động.
Mọi người cuối cùng cũng minh bạch, tại sao cường giả của Tông phái Nhị Tinh, căn bản đều không hỏi đến thân phận của bọn họ.
Mất nửa ngày, thì ra là dùng bọn họ làm pháo hôi.
- Ô ô… Ta không muốn trở thành pháo hôi.
Trong thuyền Hư Không Hải, chợt vang lên thanh âm khóc ròng, trong đó có không ít là thiên chi kiêu tử của những Tông phái khác.
Bầu không khí sợ hãi tử vong, lập tức bao trùm toàn bộ thuyền Hư Không Hải.
Trong phần đông đám tù binh pháo hôi, có ba Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh, hai nam một nữ, miễn cưỡng vẫn duy trì trấn định.
Hai nam một nữ này, lần lượt là một thanh niên cô độc, một lão nhân cụt tay, và một mỹ nhân áo vàng.
Trong đó, tu vi của thanh niên cô độc là cao nhất, đạt tới Tiểu Đan Nguyên hậu kỳ.
Lão nhân cụt tay và mỹ nhân áo vàng, đều là Tiểu Đan Nguyên trung kỳ.
- Lý vân Nhai? Ngươi năm đó không phải là thiên tài ngàn năm khó gặp của “Lục Hoàn Cung”, về sau nghe nói làm trái Tông quy, bị phạt diện bích
suy nghĩ ư? Tại sao…
Vẻ mặt mỹ nhân áo vàng tràn ngập kinh ngạc, nhìn về phía thanh niên cô độc.
Thanh niên cô độc kia, chúng là “Lý vân Nhai” trong lời nói của mỹ nhân áo vàng.
- Đều là người sắp chết, đám Tông môn kia còn lục đục với nhau, cần gì phải nhắc lại?
Vẻ mặt Lý vân Nhai có chút lạc lõng.
- Với tài của lý huynh, sao có thể nhẹ nhàng từ bỏ như vậy? Cho dù là
đội cảm tử, pháo hôi, thì cũng có một phần ngàn tỷ lệ sống sót.
Trong mắt lão nhân cụt tay chợt lóe tinh quang.
- Không sai, mọi người chúng ta liên hợp lại, cùng tìm sinh lộ.
Mọi người trong thuyền Hư Không Hải, phần lớn đều là tu binh, nghiễm nhiên xem ba vị Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh là người cầm đầu.
Nhất là Lý vân Nhai, dường như có chút uy danh, khiến mọi người đều kính phục.
Hư Không Hải…
Vụt vụt vụt...
Lại có một vài thuyền Hư Không Hải, tiếp cận đội thuyền của Lục Hoàn Cung.
Những thuyền Hư Không Hải kia, cơ bản đều là áp giải phạm nhân, trong mỗi thuyền, ít nhiều đều có một vài Tôn Giả.
Lấy thuyền Lam Lôi Hải Thiên làm trung tâm, tổng cộng có đến hơn mười “thuyền tù binh”.
Trong đó.
Thực lực của thuyền Lam Lôi Hải Thiên, xem như tương đối mạnh.
- A a…
Vài tiếng kêu thảm thiết, đến từ những thuyền Hư Không Hải phụ cận.
Trong đó có mấy tên tù binh, vừa mới chạy thoát được vài dặm, đã bị
cường giả của Lục Hoàn Cung, dùng Thần binh loại cung tiễn bắn chết.
- Hừ, trong thuyền Hư Không Hải, bất kể là kẻ nào chạy trốn, đều giết sạch cả thuyền.
Một âm thanh phảng phất từ Cửu U truyền đến, vang trọng trong linh hồn mọi người.
Thoáng chốc.
Đám tù binh trên thuyền, đềm chìm vào tĩnh mịch, phần đông cường giả,
đều cảm thấy áp lực, nguyên khí thiên địa xung quanh, phảng phất đều bị
giam cầm.
- Luồng khí tức này…
Tâm hồn Triệu Phong, chợt cảm thấy một trận áp lực, ý niệm cũng khó mà nhúc nhích nổi.
- Nửa bước Hư Thần Cảnh đốc chiến, chư vị không cần ôm bất kỳ tâm tư may mắn nào.
Lý vân Nhai than nhẹ một tiếng.
Nửa bước Vương Giả?
Phần đông tù binh ở đây, đều không khỏi hít một hơi khí lạnh.
Trong lòng Triệu Phong thoáng cái trở nên nghiêm túc, hắn đoán chừng, vị Nửa bước Vương Giả kia, chỉ cần một ý niệm, liền có thể chôn vùi ý thức linh hồn của Tôn Giả bình thường.
Sau đó.
Từng cái thuyền tù binh, đều an bài nhân thủ, phụ trách điều khiển thuyền Hư Không Hải.
Thuyền Hư Không Hải bên này, đám người Triệu Phong đều là thuyền viên, tất nhiên sẽ do bọn hắn điều khiển thuyền Hư Không Hải.
Triệu Phong và đám thuyền viên như Lâu Lan Chỉ Thủy, đều tiến vào trong phòng điều khiển.
Ba vị Tôn Giả Lý vân Nhai, cũng tiến vào phòng điều khiển, thương nghị đối sách.
- Tính năng của thuyền Hư Không Hải này, tại phương diện phòng ngự, hoàn toàn không tầm thường, cũng không biết có thể phát huy tốc độ như thế
nào.
Ánh mắt Lý vân Nhai lóe lên.
- Toàn lực phát huy thì tốc độ có lẽ nhanh hơn Tôn Giả bình thường một chút.
Triệu Phong có chút giấu diếm.
- Xuất phát tiến vào chiến trường.
Đám người Đại Đan Nguyên như lão giả mặt đen, trôi nổi đằng sau và bên cạnh những chiến thuyền chở tù binh.
Mà ở sau cùng, chính là đội ngũ thuyền Hư Không Hải chính thức của “Lục Hoàn Cung”.
Mà chiến thuyền của những tù binh như Triệu Phong, thân là đội cảm tử số một, liền trở thành pháo hôi, xông lên giết địch.
Thân là đội cảm tử.
Nếu như bọn hắn rút lui về phía sau, chỉ có một con đường chết.
Nếu như liều giết tới, có lẽ còn có một đường sinh cơ.
- Dựa theo quy tắc chiến trường của Lục Hoàn Cung ta, đám tù binh các
ngươi, chỉ cần có thể sống sót sau ba đợt hành động của đội cảm tử, lập
tức có thể trở thành đội ngũ chính thức của bổn Tông.
Lão giả mặt đen cười nhạt một tiếng.
Ba lần?
Trong lòng đám tù binh, đều cảm thấy đắng chát.
Chiến trường của đội cảm tử, chính là pháo hôi, tỉ lệ sống sót chỉ có một phần ngàn.
Đương nhiên, cho dù tỉ lệ sống sót có là một phần ngàn, thì chung quy là vẫn còn một tia hi vọng, so với kết cục lùi về sau chắc chắn phải chết, tỉ lệ vẫn lớn hơn nhiều.
Vụt vụt vụt...
Hơn mười chiến thuyền tù binh, khống chế trong phạm vi mười dặm, bay về phía Vực Nội lục địa.
Rất nhanh.
Đám thuyền Hư Không Hải vừa tiến vào không gian Vực Nội, lực cản không khí trở nên mạnh hơn, trọng lực bỗng tăng lên.
Mục tiêu công kích của Lục Hoàn Cung, chính là sơn môn của một Tông phái Nhất Tinh nào đó, phụ cận có một vài sông ngòi hồ nước.
- Ha ha ha… Đám pháo hôi của Lục Hoàn Cung đánh tới rồi, mọi người hãy chuẩn bị kỹ lưỡng.
Phụ cận sơn môn, chính là nhân mã của Tông phái Nhị Tinh “Cửu Tuyệt Điện”, cường giả như mây.
- Giết! Các ngươi không có đường lui đâu!
Đám người Đại Đan Nguyên như lão giả mặt đen, đứng ở đằng sau những thuyền Hư Không Hải đốc chiến.
Vụt vụt vụt...
Cường giả của Lục Hoàn Cung, phá không bay ra, dàn thành nửa vòng tròn, đứng phía sau những chiến thuyền cảm tử.
Chỉ chờ đội cảm tử gắng gượng qua một đợt công kích, giết đến sơn môn, bọn hắn mới có thể trở thành chủ lực, tham dự chiến đấu.
- Giết!
Hơn mười chiến thuyền tù binh, bất đắc dĩ phải làm thiêu thân lao đầu vào lửa, bay thẳng về phía Cửu Tuyệt Điện.
Phía trận doanh của Cửu Tuyệt Điện, có bảy tám vị Đại Đan Nguyên, cường giả Tiểu Đan Nguyên cũng có hơn mười người.
Ngoài ra.
Những người tu vi Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, Chân Chủ Cấp, Chân Huyền Cấp, Chân Nhân Cấp, cộng lại cũng quá ngàn.
Đối mặt với sát khí chiến trường che trời lấp đất, một vài nhóm tù binh, đều cảm thấy không rét mà run, thân thể xụi lơ.
Phành phành phành...
Hào quang hoa mỹ bay đầy trời, từ phía phụ cận sơn môn bay đến, bao phủ đám thuyền chở tù binh.
Chỉ vẻn vẹn đợt công kích thứ nhất.
Quá nửa thuyền Hư Không Hải đã vỡ thành mảnh nhỏ, thậm chí sinh ra bạo tạc.
- Giết…
Một vài tù binh, ra sức giết ra khỏi thuyền Hư Không Hải.
Ầm ầm…
Thuyền Hư Không Hải bạo tạc, sinh ra uy lực thậm chí đủ uy hiếp sinh mạng của Tôn Giả bình thường.
Ô...ô...ô...n...g!
Đám người Triệu Phong ở trong thuyền Lam Lôi Hải Thiên, sau đợt công
kích biển người thứ nhất, trận pháp mở ra, không ngờ vẫn bình yên vô sự.
- Ồ! Lực phòng ngự của thuyền Hư Không Hải này, không ngờ còn mạnh hơn cả tưởng tượng.
Ba vị Tôn Giả Lý vân Nhai, không khỏi cảm thấy ngoài dự liệu.
Trong hơn mười cái thuyền Hư Không Hải, cũng không thiếu những chiếc có
phẩm cấp tốt, mà chất lượng của thuyền Lam Lôi Hải Thiên cũng là số một
số hai.
Vụt vụt vụt...
Sau khi gắng gượng qua đợt trùng kích đầu tiên, chỉ có một nửa số thuyền Hư Không Hải là giết đến trước sơn môn.
Nhưng đồng thời…
Bên phía Cửu Tuyệt Điện, lại một lượng lớn cường giả cũng giết ra từ trong sơn môn.
- A a a…
Tiếng kêu gào thảm thiết, không ngừng vang lên.
Đây hoàn toàn là một tràng giết chóc, bên phái Cửu Tuyệt Điện, bất luận
là đẳng cấp hay số lượng cường giả, đều dư sức miểu sát những đội cảm tử này.
Phành phành phành...
Liên tục có thuyền Hư Không Hải bạo tạc, đám tù binh bên trong cũng ra sức chống đỡ cường giả của Cửu Tuyệt Điện.
A a…
Cũng có một số tù binh pháo hôi chạy trốn, đều bị đám cường giả đốc chiến của Lục Hoàn Cung giết sạch.
Một bầu không khí khắc nghiệt, tràn ngập khắp chiến trường.
- Mọi người, không thể ngồi chờ chết được nữa, thuyền Hư Không Hải có kiên cố đến đây, thì cũng sẽ bị công phá.
Lý vân Nhai tổ chức đám tù binh, đón đánh cường giả thuộc trận doanh của Cửu Tuyệt Điện.
Phành phành phành...
Phần đông công kích đều rơi lên thuyền Lam Lôi Hải Thiên, toàn bộ con thuyền đều rung lắc mãnh liệt.
- Thuyền trưởng, trận pháp phòng ngự sắp bị công phá rồi.
Lâu Lan Chỉ Thủy thấp giọng hô lên.
Gặp phải tình huống này, đám tù binh cũng rất sợ thuyền Hư Không Hải sẽ
bạo tạc, đều nhao nhao bay ra ngoài, kết quả là có không ít lập tức bị
đánh chết.
Khóe miệng Triệu Phong khẽ nhếch lên một tia châm biếm.
Với lực phòng ngự của thân thuyền này, ít nhất vẫn còn có thể kiên trì được thời gian mười nhịp hô hấp.
Đương nhiên, hắn cũng sẽ không cho phép thuyền của mình bị hư tổn.
Bày trận.
Triệu Phong đứng trên thuyền Hư Không Hải, triệu hồi ra ba bốn chục bộ
quỷ thi trớ chú, tạo thành sương mù u ám dày đặc, áp súc trong phương
viên trăm trượng.
Chính vì vậy.
Những công kích đến từ ngoại giới, đều bị Quỷ Thi Trớ Chú đại trận khiến cho suy yếu hơn phân nửa, uy hiếp đối với thuyền Hư Không Hải cũng giảm thấp.
- Quỷ Thi đại trận thật kỳ lạ.
Ánh mắt của ba người Lý vân Nhai lập tức sáng lên, vội vàng tập trung với Triệu Phong.
Cho dù chỉ có ba bốn chục bộ quỷ thi trớ chú thì uy lực cũng không phải chuyện đùa, thậm chí còn có thể uy hiếp cả Tôn Giả.
Dù sao thì những quỷ thi trớ chú của Triệu Phong, cũng đều có thực lực
mạnh mẽ, hấp thu không ít tinh phách khí huyết của Tôn Giả Đan Nguyên
Cảnh, thậm chí cả một đầu Hư Không Hải kình nữa.
- A a…
Hai vị Tôn Giả và mấy vị Nửa bước Đan Nguyên Cảnh của Cửu Tuyệt Điện, vô ý xâm nhập Quỷ Thi Trớ Chú đại trận, thực lực lập tức bị suy giảm mấy
thành, sau đó chết thảm dưới công kích của ba đại Tôn Giả Lý vân Nhai.
- Khặc khặc khặc… Lại thu hoạch được hai vị Tôn Giả. Chiến trường ở đây, quả là một nơi tốt để thu hoạch tinh phách khí huyết.
Thanh âm của Khô Lâu đường chủ truyền đến.
Vì ẩn giấu thực lực, tránh bị địch quân phát hiện, Triệu Phong chỉ triệu ra một bộ phận quỷ thi trớ chú, cũng không gọi Khô Lâu đường chủ ra
ngoài.
Nhưng ba người Lý vân Nhai, rõ ràng cảm nhận được, tinh huyết tàn phách
của Tôn Giả sau khi tử vong, đều bị Quỷ Thi Trớ Chú đại trận hấp thu,
phát ra oán lực càng đáng sợ hơn.
Phành phành phành...
Trên sân lúc này, là giao phong chính thức của hai đại Tông phái Nhị Tinh.
Trong đám thuyền tù binh, chỉ có thuyền Lam Lôi Hải Thiên của Triệu
Phong là hoàn toàn không tổn hao. Nhưng số tù binh sống sót, vẫn không
đến nửa thành.