Đối với sự hỏi thăm của vị khách nhân Triệu Phong này, Ân Viễn cũng là biết gì trả lời đó.
- Bán Thần Di Viên, chính là Bí Cảnh di viên mà vài vạn năm trước, một
một vị cái thế đại năng của Đại Tông sắp lên đến Tứ Tinh siêu cấp Tông
phái, lưu lại. Nghe nói, vị cái thế đại năng kia, chỉ còn kém một bước,
sẽ đạt đến Thần vị, cuối cùng vẫn lạc dưới thần kiếp...
Ân Viễn mang theo một tia kính ngưỡng mà kể lại
Tứ Tinh đại Tông, cùng với Thiên Giai Thần Vị, đối với vô số đại năng và thiên chi kiêu tử trên thế gian, đều là tồn tại vô cùng xa xôi.
Những điều này, đều là điển tịch trong thần thoại, chỉ có thể nghe thấy.
Phóng tầm mắt nhìn khắp Thương Hải, Tam đại Linh Vực Thánh Địa, chưa nơi nào có bóng dáng Tứ Tinh Tông phái, chớ nói chi đến Thiên Giai Thần Vị.
- Tứ Tinh siêu cấp đại Tông, chẳng lẽ...
Ánh mắt Triệu Phong, hướng về chính giữa Thánh Địa, đó là nơi tòa chủ Linh Phong hoang vu phế tích—— Vạn Cổ Thánh Phong.
- Không sai.
Ân Viễn lộ ra một tia tán thưởng.
- Bán Thần Di Viên, ngay tại bên trên Vạn Cổ Thánh Phong. Không những
như thế, bên trên Vạn Cổ Thánh Phong, còn có lưu lại rất nhiều truyền
thừa cùng với Bí Cảnh Không Gian. Một ít là từ viễn cổ, thậm chí Thượng
Cổ, lưu lại cho đến ngày nay.
Ánh mắt của mọi người, đều hướng về “Vạn Cổ Thánh Phong”, phát ra kính ý cùng hi vọng từ tận nội tâm.
Dưới sự giải đáp của Ân Viễn, Triệu Phong đã minh bạch ý nghĩa của Vạn Cổ Thánh Phong.
Chân Vũ Thánh Địa, từ Thượng Cổ đến nay, đã từng có biết bao nhiêu Nhị
Tinh cấp cao, Tam Tinh Tông phái, lại càng không thiếu Vương Giả Đại Đế
Hư Thần Cảnh, thậm chí Huyền Quang Cảnh Thánh Chủ rất cao.
Nhưng mà.
Không phải mỗi một vị đại năng, trước khi chết, đều có thể tìm được truyền nhân phù hợp.
Dần dà.
Một ít tuyệt thế đại năng, tại bên trên Vạn Cổ Thánh Phong, ddax để lại
truyền thừa, hoặc là tuyệt học cả đời tích được, đợi người hữu duyên.
- Bên trên Vạn Cổ Thánh Phong lưu lại các loại truyền thừa, cho dù là Hư Thần Cảnh Vương Giả trở lên, hay “Thiên Cơ Truyền Thừa”xa xưa thần bí
nhất đều ở chỗ này, để chờ đợi người truyền thừa.
Đề cập đến Vạn Cổ Thánh Phong, trong lòng mọi người đều sinh kính ngưỡng.
Trong nội tâm Triệu Phong trở nên nghiêm nghị, bắt đầu kính nể, Vạn Cổ
Thánh Phong, không ngờ nó lại có ý nghĩa phi phàm như vậy.
Nó chứng kiến từng cái thời đại thiên kiêu vô cùng, cũng đem truyền kỳ cùng với lực lượng của bọn họ lưu lại mai sau.
- Bán Thần Di Viên, tại bên trên Vạn Cổ Thánh Phong, xem như một trong
Bí Cảnh di chỉ đứng đầu, có lưu Bán Thần truyền thừa cùng với bảo tàng.
Ân Viễn cảm khái nói.
Bán Thần Di Viên, năm trăm năm mới mở ra một lần.
Toàn bộ Kim Sơn Tông, tổng cộng chỉ có năm danh ngạch, Ân Viễn là đứng đầu trong đó.
Về chủ đề “Bán Thần Di Viên”, đàm luận nhanh chóng hoàn tất.
Kế tiếp.
Những chân truyền đệ tử hạch tâm của Kim Sơn Tông, tập trung tại một võ trường trống trải, bắt đầu luận bàn.
Rất nhanh, hai gã đệ tử Kim Sơn Tông, bắt đầu luận bàn.
Triệu Phong ôm hứng thú quan sát.
Diễn Võ Trường này, phương viên chỉ có trăm trượng, tại không gian đặc
thù kèm trận pháp gia tăng, phạm vi bên trong, lại có phương viên mười
dặm.
Hơn nữa.
Tại trong Thánh Địa, không gian cấp độ cao, áp lực Thiên Địa lớn.
Trong phạm vi chiến kỹ Chân Linh cảnh, ảnh hướng ở chỗ này bao phủ tối đa đến hơn mười trượng.
Nói đơn giản.
Các loại lực lượng áo nghĩa, đều sẽ phải chịu áp chế.
Hai gã Đệ tử Kim Sơn Tông giao phong, một người là Tiểu Đan Nguyên Cảnh trung kỳ, một người là Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ.
Vị thiên tài Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ, chính là thanh niên với mái tóc xù đó.
- Hỗn Nguyên Khai Thiên Chưởng
Thanh niên tóc xù chưởng thế chậm, lại trầm trọng như núi, mắt thường có thể thấy được từng vòng đục ngầu xen lẫn chưởng quang ngũ sắc, đem hết
thảy chiêu thức ý cảnh, đơn giản mà bá đạo chấn khai.
Ý cảnh bên trong chưởng thế kia,khiến Triệu Phong hai mắt tỏa sáng.
- Không hổ là nhập trú Thánh Địa đại Tông, thiên tài ở đây, chiến kỹ
huyết mạch cao siêu, có thể thoải mái đánh trả mấy người cùng đẳng cấp ở ngoại giới.
Triệu Phong âm thầm gật đầu.
Nếu là trước khi đạt đến Đan Nguyên Cảnh, hắn muốn thắng thanh niên tóc xù này, chỉ sợ cũng sẽ không dễ dàng.
Tối thiểu nhất, dùng thực lực của Khô Lâu đường chủ, muốn chống lại thanh niên tóc xù này, phần thắng tương đối nhỏ.
Phành…
Bên trong Diễn Võ Trường, một hồi vang vọng, chưởng quang ngũ sắc đục
ngầu, tựa như Ngũ Chỉ Sơn Nhạc từ cổ chí kim, đem một Chân Truyền đệ tử
khác, đánh bay ra ngoài.
- Vạn sư huynh, « Hỗn Nguyên Khai Thiên Chưởng » của ngươi, uy năng ý cảnh, đã đạt đến Đại Đan Nguyên Cảnh, tiểu đệ hổ thẹn.
Chân Truyền đệ tử bị thua kia, lộ ra vẻ mặt cay đắng.
Thanh niên tóc xù, vô luận tu vi huyết mạch, hay là công pháp chiến kỹ, cơ bản có thể khinh thường cấp độ Tiểu Đan Nguyên Cảnh.
Sau khi chiến thắng.
Thanh niên tóc xù giống như cười mà không phải cười, nhìn về phía Triệu Phong:
- Vạn mỗ bất tài, tại trong hàng đệ tử Kim Sơn Tông, chỉ đứng trong
nhóm hai mươi, cả gan thỉnh Triệu huynh đệ, chỉ giáo một chút.
Ngữ khí của hắn, cực kỳ khách sáo và khiêm tốn.
Chỉ đứng hàng thứ hai mươi?
Một ít Chân Truyền đệ tử ở đây, đều lộ ra sắc mặt cổ quái.
- Hắc hắc, Vạn sư huynh thật là “Khiêm tốn”…
- Tiểu tử kia, mới vừa rồi được khoác lác lợi hại đến nhường nào, sẽ
không phải ngày đệ tử đứng hạng hai mươi của bổn Tông cũng đánh không
lại chứ?
Chúng đệ tử, đều chờ đợi xem kịch vui.
Hai người bạch y mỹ nữ cùng nam tử cơ bắp, sắc mặt lại có chút khẩn trương, lòng lo lắng không yên.
Dù sao lúc trước, hai người cũng tán dương rất nhiều đối với thực lực Triệu Phong.
- Triệu Phong, ngươi nhất định phải đánh thắng hắn.
Bạch y mỹ nữ nắm chặt đôi bàn tay phấn trắng, trên mặt đầy vẻ chờ mong.
Trong lòng nàng, nàng đối với Triệu Phong, khó tránh khỏi có một ít hâm mộ sùng bái.
Triệu Phong lắc đầu cười cười, tiến vào bên trong Diễn Võ Trường, cũng hướng hai người bạch y mỹ nữ, hơi hơi gật đầu.
- Vạn huynh quá khiêm tốn, dùng thực lực của ngươi, trong hàng đệ tử Kim Sơn Tông, đứng trong nhóm năm người, cũng không vấn đề gì.
Triệu Phong đứng tại chỗ mỉm cười.
Lời vừa nói ra, thanh niên tóc xù họ Vạn kia, trong lòng khẽ chấn.
Hiển nhiên.
Ánh mắt của Triệu Phong rất tinh chuẩn, trải qua quan sát phân tích, đã đoán được thứ hạng của thanh niên tóc xù.
- Trước nhận của ta một chưởng!
Thanh niên tóc xù cũng không có suy nghĩ nhiều, đưa tay ra, Ngũ sắc
chưởng quang đục ngầu hùng hậu, tựa như Ngũ Chỉ sơn nhạc, ầm ầm tiến
tới.
Dưới ý cảnh áp bách của thủ chưởng kia, thể xác và tinh thần của Triệu Phong, thoáng có chút trầm xuống.
Nếu ở bên ngoài, dưới Đại Đan Nguyên Cảnh, hiếm có người nào tiến công, mà có thể mang đến cho hắn cảm giác như vậy.
Tử Diệt Phong Lôi!
Triệu Phong đứng lặng tại chỗ, tay vẽ một đường, một mảnh Tử sắc phong
điện quang hà nổ tung, “bùm” một tiếng, va chạm với Ngũ sắc chưởng quang đục ngầu của thanh niên tóc xù.
Răng rắc…
Hỗn nguyên chưởng quang mạnh mẽ như núi kia, dưới sự công kích của Tử Diệt Phong Lôi, sụp đổ tán loạn.
Hơn nữa, một tia Tử Diệt quang lưu, thuận thế từ trên ép xuống, đem thanh niên tóc xù, chấn cho liên tục bại lui.
- Hỗn nguyên chưởng quang của ta, vậy mà...
Thanh niên tóc xù, thân hình bạo lui, trên mặt một mảnh kinh hãi.
Triệu Phong thậm chí còn không có sử dụng chiêu thức chiến kỹ, chỉ xuất
ra Chân Nguyên, vậy mà Phong Lôi ngưng luyện kinh người kia, lại có một
lực lượng cường thế phá diệt vạn vật.
- Hỗn Nguyên Khai Sơn, Cửu Trọng Thiên.
Thanh niên tóc xù hét lớn một tiếng, Chân Nguyên chiến kỹ, vận chuyển
tới đỉnh phong, tầng tầng hỗn nguyên chưởng quang, nương theo hào quang
Ngũ sắc đục ngầu, tựa như chín tòa Hỗn Nguyên Đại Sơn, bàng bạc hùng
hậu.
Thế công của hắn, trùng trùng điệp điệp áp bách, đủ để hướng Đại Đan Nguyên Cảnh, phát ra trùng kích.
- Phá!
Triệu Phong khẽ cười một tiếng, một quyền đánh qua, trong hư không nổi
lên một quyền ảnh như Tử Điện Phong Long, dùng phương thức đơn giản mà
bá đạo nhất, đánh xuyên qua cửu trọng hỗn nguyên chưởng quang của thanh
niên tóc xù.
Ầm ầm…
Trong chưởng quang tan vỡ, tử điện cuồng phong bao trùm tất cả, cùng với tiếng kêu rên thảm thiết của thanh niên tóc xù.
- Thật mạnh!
Đám thiên tài Kim Sơn Tông ở đây, đều vô cùng sợ hãi.
Bành…
Thanh niên tóc xù vô cùng chật vật, thân hình bị cháy đen, bị văng ra khỏi Diễn Võ Trường.
- Đa tạ.
Triệu Phong không quan tâm hơn thua, hắn ra tay rất có chừng mực, nếu
như toàn lực ra tay, e rằng thanh niên tóc xù kia, đã tan thành mây khói rồi.
- Phong Lôi Áo Nghĩa thật kinh người, uy lực Chân Nguyên của hắn, vậy mà thẳng cả Đại Đan Nguyên Cảnh...
Ngay cả Ân sư huynh, cũng lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
Triệu Phong dễ dàng chiến thắng, lại khiến cho thiên tài của Kim Sơn Tông, thu hồi vẻ khinh thị, thay vào đó là sợ hãi kiêng kị.
- Hừ! Ta đã sớm nói, thực lực của Triệu Phong, có thể so sánh với một ít thiên tài đứng đầu trong Thánh Địa.
Hai người bạch y mỹ nữ, thở dài một hơi, rất là thống khoái.
- Để ta lên!
Trong đám người, lại nhảy lên một thanh niên mày rậm, tu vi tiếp cận Tiểu Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong.
Chân Truyền đệ tử này, thứ hạng trong Kim Sơn Tông, so với thanh niên tóc xù, còn cao hơn một chút.
Thế nhưng.
Hắn ở trước mặt Triệu Phong, cũng chỉ chống đỡ được một chiêu.
- Phành…
Quyền ảnh tử điện phong long kia hủy diệt tàn sát bừa bãi, trực tiếp nổ nát Thánh Địa chiến kỹ của vị thanh niên mày rậm.
Bành…
Thân thể thanh niên mày rậm, lấy tốc độ nhanh nhất, bị đánh bay ra ngoài.
Thoáng chốc.
Chúng thiên tài toàn Diễn võ trường, ngược lại hít một hơi lạnh.
Ân sư huynh cũng biến sắc.
Ngay sau đó…
Lại một vị Tiểu Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong, Chân Truyền đệ tử bài danh thứ hai Kim Sơn Tông lên sân khấu.
- Phá!
Triệu Phong vẫn dùng thế công như cũ, đem đối thủ đánh bay.
Quyền ảnh thế công của hắn, uy năng đạt tới cấp độ Đại Đan Nguyên Cảnh,
tốc độ bộc phát cực nhanh, phía dưới Đại Đan Nguyên Cảnh, đương nhiên
không có sức phản kháng.
Lúc Triệu Phong ra tay, đã đánh bại Chân Truyền đệ tử thứ hai.
Tại phương diện linh hồn vô hình, vài cổ thần niệm sức mạnh to lớn mịt mờ, quanh quẩn trên bầu trời.
- Triệu Phong này, thật đúng là không đơn giản.
Trong đó, một Vương Giả Hư Thần Cảnh nói.
- Xem điệu bộ này, hắn hoàn toàn có thể cùng thủ tịch đệ tử đánh một trận.
Lúc này.
Trong Kim Sơn Tông, có mấy vị Vương Giả, đang chú ý trận chiến phía dưới.
Lý lão râu bạc, cũng đứng ở gần đó.
- Có ai biết được, thực lực chân chính của Triệu Phong này...
Lý lão nhớ lại một trận trên Kim Lân Long Thuyền.
Lúc ấy, việc có thể đánh bại ba gã Tử Vệ, Triệu Phong đóng vai trò rất lớn.
Đúng lúc này.
Bên trong Diễn Võ Trường, thủ tịch đệ tử Ân sư huynh, cùng Triệu Phong đã giao chiến với nhau.
Ầm ầm…
Bên trong Diễn Võ Trường, hai cỗ lực lượng giao phong, nghiễm nhiên cấp độ là Đại Đan Nguyên Cảnh.
Triệu Phong ra tay, cũng không nhẹ nhàng giống như trước đó nữa, thân hình liên tục di động bên trong Diễn Võ Trường.
- Cuối cùng là thủ tịch đệ tử của Thánh Địa Đại Tông...
Triệu Phong thúc dục Chân Nguyên, thậm chí sử dụng một bộ phận lực lượng huyết mạch, cùng Ân Viễn quần nhau.
Ân Viễn tuy là vừa thăng lên Đại Đan Nguyên Cảnh không lâu, nhưng thực
lực chân chính của hắn, có thể so với Đại Đan Nguyên Cảnh trung kỳ ở
ngoại giới.
- Ân sư huynh, không thể bại bởi tiểu tử kia.
Bên ngoài Diễn Võ Trường, các đệ tử Kim Sơn Tông, thầm che giấu một trận mồ hôi lạnh.
Một khi Ân sư huynh bị thua, thể diện Kim Sơn Tông, liền vứt đi luôn.
Sau khi đấu nhau trăm hiệp
Triệu Phong đột nhiên rời khỏi vòng chiến, ôm quyền cười cười:
- Xem ra một trận này, chỉ có thể chấm dứt với kết quả hòa.
Ân sư huynh cũng không có phản đối, hơi buông lỏng một hơi, cũng nhìn Triệu Phong thật sâu.
Trực giác nói cho hắn biết, Triệu Phong trong lúc chiến đấu với hắn, vẫn rất thoải mái, giống như còn lưu lại một ít thực lực.
Trên bầu trời.
Vài cổ thần niệm Vương Giả Hư Thần Cảnh, thoáng trầm mặc một lát.
- Triệu Phong này, nếu như là toàn lực ra tay, Ân Viễn chỉ sợ chống đỡ không quá mười chiêu.
- Mười chiêu? Có lẽ chỉ có thể kiên trì ba chiêu.
Mấy vị Vương Giả Hư Thần Cảnh, cao cao tại thượng cũng không có nể mặt gì.
Nếu để cho chúng thiên tài Kim Sơn Tông, nhất là Ân sư huynh, biết được
những lời bình luận của mấy vị Vương Giả này, không biết sẽ có cảm tưởng gì.
- Hừ, ta đã sớm nói rồi, thực lực của Triệu Phong này, có thể so sánh với Ân sư huynh mà.
Bạch y mỹ nữ ngữ khí mang theo một tia tự hào.
Một trận chiến này.
Triệu Phong với thân phận thiên tài đến từ ngoại giới, hoàn toàn chấn động Kim Sơn Tông.
Trên bầu trời, thần niệm Vương Giả, vẫn còn quanh quẩn.
- Nếu như tiểu bối này, có thể gia nhập Kim Sơn Tông của chúng ta, tiến
vào Bán Thần Di Viên, nhất định sẽ trở thành một con hắc mã.
- Điều này chỉ sợ không thực tế...
- Đúng rồi, Đoan Mộc Thanh hình như vừa xuất quan, bên kia có tin tức chưa?
- Bán Thần Di Viên, chính là Bí Cảnh di viên mà vài vạn năm trước, một
một vị cái thế đại năng của Đại Tông sắp lên đến Tứ Tinh siêu cấp Tông
phái, lưu lại. Nghe nói, vị cái thế đại năng kia, chỉ còn kém một bước,
sẽ đạt đến Thần vị, cuối cùng vẫn lạc dưới thần kiếp...
Ân Viễn mang theo một tia kính ngưỡng mà kể lại
Tứ Tinh đại Tông, cùng với Thiên Giai Thần Vị, đối với vô số đại năng và thiên chi kiêu tử trên thế gian, đều là tồn tại vô cùng xa xôi.
Những điều này, đều là điển tịch trong thần thoại, chỉ có thể nghe thấy.
Phóng tầm mắt nhìn khắp Thương Hải, Tam đại Linh Vực Thánh Địa, chưa nơi nào có bóng dáng Tứ Tinh Tông phái, chớ nói chi đến Thiên Giai Thần Vị.
- Tứ Tinh siêu cấp đại Tông, chẳng lẽ...
Ánh mắt Triệu Phong, hướng về chính giữa Thánh Địa, đó là nơi tòa chủ Linh Phong hoang vu phế tích—— Vạn Cổ Thánh Phong.
- Không sai.
Ân Viễn lộ ra một tia tán thưởng.
- Bán Thần Di Viên, ngay tại bên trên Vạn Cổ Thánh Phong. Không những
như thế, bên trên Vạn Cổ Thánh Phong, còn có lưu lại rất nhiều truyền
thừa cùng với Bí Cảnh Không Gian. Một ít là từ viễn cổ, thậm chí Thượng
Cổ, lưu lại cho đến ngày nay.
Ánh mắt của mọi người, đều hướng về “Vạn Cổ Thánh Phong”, phát ra kính ý cùng hi vọng từ tận nội tâm.
Dưới sự giải đáp của Ân Viễn, Triệu Phong đã minh bạch ý nghĩa của Vạn Cổ Thánh Phong.
Chân Vũ Thánh Địa, từ Thượng Cổ đến nay, đã từng có biết bao nhiêu Nhị
Tinh cấp cao, Tam Tinh Tông phái, lại càng không thiếu Vương Giả Đại Đế
Hư Thần Cảnh, thậm chí Huyền Quang Cảnh Thánh Chủ rất cao.
Nhưng mà.
Không phải mỗi một vị đại năng, trước khi chết, đều có thể tìm được truyền nhân phù hợp.
Dần dà.
Một ít tuyệt thế đại năng, tại bên trên Vạn Cổ Thánh Phong, ddax để lại
truyền thừa, hoặc là tuyệt học cả đời tích được, đợi người hữu duyên.
- Bên trên Vạn Cổ Thánh Phong lưu lại các loại truyền thừa, cho dù là Hư Thần Cảnh Vương Giả trở lên, hay “Thiên Cơ Truyền Thừa”xa xưa thần bí
nhất đều ở chỗ này, để chờ đợi người truyền thừa.
Đề cập đến Vạn Cổ Thánh Phong, trong lòng mọi người đều sinh kính ngưỡng.
Trong nội tâm Triệu Phong trở nên nghiêm nghị, bắt đầu kính nể, Vạn Cổ
Thánh Phong, không ngờ nó lại có ý nghĩa phi phàm như vậy.
Nó chứng kiến từng cái thời đại thiên kiêu vô cùng, cũng đem truyền kỳ cùng với lực lượng của bọn họ lưu lại mai sau.
- Bán Thần Di Viên, tại bên trên Vạn Cổ Thánh Phong, xem như một trong
Bí Cảnh di chỉ đứng đầu, có lưu Bán Thần truyền thừa cùng với bảo tàng.
Ân Viễn cảm khái nói.
Bán Thần Di Viên, năm trăm năm mới mở ra một lần.
Toàn bộ Kim Sơn Tông, tổng cộng chỉ có năm danh ngạch, Ân Viễn là đứng đầu trong đó.
Về chủ đề “Bán Thần Di Viên”, đàm luận nhanh chóng hoàn tất.
Kế tiếp.
Những chân truyền đệ tử hạch tâm của Kim Sơn Tông, tập trung tại một võ trường trống trải, bắt đầu luận bàn.
Rất nhanh, hai gã đệ tử Kim Sơn Tông, bắt đầu luận bàn.
Triệu Phong ôm hứng thú quan sát.
Diễn Võ Trường này, phương viên chỉ có trăm trượng, tại không gian đặc
thù kèm trận pháp gia tăng, phạm vi bên trong, lại có phương viên mười
dặm.
Hơn nữa.
Tại trong Thánh Địa, không gian cấp độ cao, áp lực Thiên Địa lớn.
Trong phạm vi chiến kỹ Chân Linh cảnh, ảnh hướng ở chỗ này bao phủ tối đa đến hơn mười trượng.
Nói đơn giản.
Các loại lực lượng áo nghĩa, đều sẽ phải chịu áp chế.
Hai gã Đệ tử Kim Sơn Tông giao phong, một người là Tiểu Đan Nguyên Cảnh trung kỳ, một người là Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ.
Vị thiên tài Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ, chính là thanh niên với mái tóc xù đó.
- Hỗn Nguyên Khai Thiên Chưởng
Thanh niên tóc xù chưởng thế chậm, lại trầm trọng như núi, mắt thường có thể thấy được từng vòng đục ngầu xen lẫn chưởng quang ngũ sắc, đem hết
thảy chiêu thức ý cảnh, đơn giản mà bá đạo chấn khai.
Ý cảnh bên trong chưởng thế kia,khiến Triệu Phong hai mắt tỏa sáng.
- Không hổ là nhập trú Thánh Địa đại Tông, thiên tài ở đây, chiến kỹ
huyết mạch cao siêu, có thể thoải mái đánh trả mấy người cùng đẳng cấp ở ngoại giới.
Triệu Phong âm thầm gật đầu.
Nếu là trước khi đạt đến Đan Nguyên Cảnh, hắn muốn thắng thanh niên tóc xù này, chỉ sợ cũng sẽ không dễ dàng.
Tối thiểu nhất, dùng thực lực của Khô Lâu đường chủ, muốn chống lại thanh niên tóc xù này, phần thắng tương đối nhỏ.
Phành…
Bên trong Diễn Võ Trường, một hồi vang vọng, chưởng quang ngũ sắc đục
ngầu, tựa như Ngũ Chỉ Sơn Nhạc từ cổ chí kim, đem một Chân Truyền đệ tử
khác, đánh bay ra ngoài.
- Vạn sư huynh, « Hỗn Nguyên Khai Thiên Chưởng » của ngươi, uy năng ý cảnh, đã đạt đến Đại Đan Nguyên Cảnh, tiểu đệ hổ thẹn.
Chân Truyền đệ tử bị thua kia, lộ ra vẻ mặt cay đắng.
Thanh niên tóc xù, vô luận tu vi huyết mạch, hay là công pháp chiến kỹ, cơ bản có thể khinh thường cấp độ Tiểu Đan Nguyên Cảnh.
Sau khi chiến thắng.
Thanh niên tóc xù giống như cười mà không phải cười, nhìn về phía Triệu Phong:
- Vạn mỗ bất tài, tại trong hàng đệ tử Kim Sơn Tông, chỉ đứng trong
nhóm hai mươi, cả gan thỉnh Triệu huynh đệ, chỉ giáo một chút.
Ngữ khí của hắn, cực kỳ khách sáo và khiêm tốn.
Chỉ đứng hàng thứ hai mươi?
Một ít Chân Truyền đệ tử ở đây, đều lộ ra sắc mặt cổ quái.
- Hắc hắc, Vạn sư huynh thật là “Khiêm tốn”…
- Tiểu tử kia, mới vừa rồi được khoác lác lợi hại đến nhường nào, sẽ
không phải ngày đệ tử đứng hạng hai mươi của bổn Tông cũng đánh không
lại chứ?
Chúng đệ tử, đều chờ đợi xem kịch vui.
Hai người bạch y mỹ nữ cùng nam tử cơ bắp, sắc mặt lại có chút khẩn trương, lòng lo lắng không yên.
Dù sao lúc trước, hai người cũng tán dương rất nhiều đối với thực lực Triệu Phong.
- Triệu Phong, ngươi nhất định phải đánh thắng hắn.
Bạch y mỹ nữ nắm chặt đôi bàn tay phấn trắng, trên mặt đầy vẻ chờ mong.
Trong lòng nàng, nàng đối với Triệu Phong, khó tránh khỏi có một ít hâm mộ sùng bái.
Triệu Phong lắc đầu cười cười, tiến vào bên trong Diễn Võ Trường, cũng hướng hai người bạch y mỹ nữ, hơi hơi gật đầu.
- Vạn huynh quá khiêm tốn, dùng thực lực của ngươi, trong hàng đệ tử Kim Sơn Tông, đứng trong nhóm năm người, cũng không vấn đề gì.
Triệu Phong đứng tại chỗ mỉm cười.
Lời vừa nói ra, thanh niên tóc xù họ Vạn kia, trong lòng khẽ chấn.
Hiển nhiên.
Ánh mắt của Triệu Phong rất tinh chuẩn, trải qua quan sát phân tích, đã đoán được thứ hạng của thanh niên tóc xù.
- Trước nhận của ta một chưởng!
Thanh niên tóc xù cũng không có suy nghĩ nhiều, đưa tay ra, Ngũ sắc
chưởng quang đục ngầu hùng hậu, tựa như Ngũ Chỉ sơn nhạc, ầm ầm tiến
tới.
Dưới ý cảnh áp bách của thủ chưởng kia, thể xác và tinh thần của Triệu Phong, thoáng có chút trầm xuống.
Nếu ở bên ngoài, dưới Đại Đan Nguyên Cảnh, hiếm có người nào tiến công, mà có thể mang đến cho hắn cảm giác như vậy.
Tử Diệt Phong Lôi!
Triệu Phong đứng lặng tại chỗ, tay vẽ một đường, một mảnh Tử sắc phong
điện quang hà nổ tung, “bùm” một tiếng, va chạm với Ngũ sắc chưởng quang đục ngầu của thanh niên tóc xù.
Răng rắc…
Hỗn nguyên chưởng quang mạnh mẽ như núi kia, dưới sự công kích của Tử Diệt Phong Lôi, sụp đổ tán loạn.
Hơn nữa, một tia Tử Diệt quang lưu, thuận thế từ trên ép xuống, đem thanh niên tóc xù, chấn cho liên tục bại lui.
- Hỗn nguyên chưởng quang của ta, vậy mà...
Thanh niên tóc xù, thân hình bạo lui, trên mặt một mảnh kinh hãi.
Triệu Phong thậm chí còn không có sử dụng chiêu thức chiến kỹ, chỉ xuất
ra Chân Nguyên, vậy mà Phong Lôi ngưng luyện kinh người kia, lại có một
lực lượng cường thế phá diệt vạn vật.
- Hỗn Nguyên Khai Sơn, Cửu Trọng Thiên.
Thanh niên tóc xù hét lớn một tiếng, Chân Nguyên chiến kỹ, vận chuyển
tới đỉnh phong, tầng tầng hỗn nguyên chưởng quang, nương theo hào quang
Ngũ sắc đục ngầu, tựa như chín tòa Hỗn Nguyên Đại Sơn, bàng bạc hùng
hậu.
Thế công của hắn, trùng trùng điệp điệp áp bách, đủ để hướng Đại Đan Nguyên Cảnh, phát ra trùng kích.
- Phá!
Triệu Phong khẽ cười một tiếng, một quyền đánh qua, trong hư không nổi
lên một quyền ảnh như Tử Điện Phong Long, dùng phương thức đơn giản mà
bá đạo nhất, đánh xuyên qua cửu trọng hỗn nguyên chưởng quang của thanh
niên tóc xù.
Ầm ầm…
Trong chưởng quang tan vỡ, tử điện cuồng phong bao trùm tất cả, cùng với tiếng kêu rên thảm thiết của thanh niên tóc xù.
- Thật mạnh!
Đám thiên tài Kim Sơn Tông ở đây, đều vô cùng sợ hãi.
Bành…
Thanh niên tóc xù vô cùng chật vật, thân hình bị cháy đen, bị văng ra khỏi Diễn Võ Trường.
- Đa tạ.
Triệu Phong không quan tâm hơn thua, hắn ra tay rất có chừng mực, nếu
như toàn lực ra tay, e rằng thanh niên tóc xù kia, đã tan thành mây khói rồi.
- Phong Lôi Áo Nghĩa thật kinh người, uy lực Chân Nguyên của hắn, vậy mà thẳng cả Đại Đan Nguyên Cảnh...
Ngay cả Ân sư huynh, cũng lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
Triệu Phong dễ dàng chiến thắng, lại khiến cho thiên tài của Kim Sơn Tông, thu hồi vẻ khinh thị, thay vào đó là sợ hãi kiêng kị.
- Hừ! Ta đã sớm nói, thực lực của Triệu Phong, có thể so sánh với một ít thiên tài đứng đầu trong Thánh Địa.
Hai người bạch y mỹ nữ, thở dài một hơi, rất là thống khoái.
- Để ta lên!
Trong đám người, lại nhảy lên một thanh niên mày rậm, tu vi tiếp cận Tiểu Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong.
Chân Truyền đệ tử này, thứ hạng trong Kim Sơn Tông, so với thanh niên tóc xù, còn cao hơn một chút.
Thế nhưng.
Hắn ở trước mặt Triệu Phong, cũng chỉ chống đỡ được một chiêu.
- Phành…
Quyền ảnh tử điện phong long kia hủy diệt tàn sát bừa bãi, trực tiếp nổ nát Thánh Địa chiến kỹ của vị thanh niên mày rậm.
Bành…
Thân thể thanh niên mày rậm, lấy tốc độ nhanh nhất, bị đánh bay ra ngoài.
Thoáng chốc.
Chúng thiên tài toàn Diễn võ trường, ngược lại hít một hơi lạnh.
Ân sư huynh cũng biến sắc.
Ngay sau đó…
Lại một vị Tiểu Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong, Chân Truyền đệ tử bài danh thứ hai Kim Sơn Tông lên sân khấu.
- Phá!
Triệu Phong vẫn dùng thế công như cũ, đem đối thủ đánh bay.
Quyền ảnh thế công của hắn, uy năng đạt tới cấp độ Đại Đan Nguyên Cảnh,
tốc độ bộc phát cực nhanh, phía dưới Đại Đan Nguyên Cảnh, đương nhiên
không có sức phản kháng.
Lúc Triệu Phong ra tay, đã đánh bại Chân Truyền đệ tử thứ hai.
Tại phương diện linh hồn vô hình, vài cổ thần niệm sức mạnh to lớn mịt mờ, quanh quẩn trên bầu trời.
- Triệu Phong này, thật đúng là không đơn giản.
Trong đó, một Vương Giả Hư Thần Cảnh nói.
- Xem điệu bộ này, hắn hoàn toàn có thể cùng thủ tịch đệ tử đánh một trận.
Lúc này.
Trong Kim Sơn Tông, có mấy vị Vương Giả, đang chú ý trận chiến phía dưới.
Lý lão râu bạc, cũng đứng ở gần đó.
- Có ai biết được, thực lực chân chính của Triệu Phong này...
Lý lão nhớ lại một trận trên Kim Lân Long Thuyền.
Lúc ấy, việc có thể đánh bại ba gã Tử Vệ, Triệu Phong đóng vai trò rất lớn.
Đúng lúc này.
Bên trong Diễn Võ Trường, thủ tịch đệ tử Ân sư huynh, cùng Triệu Phong đã giao chiến với nhau.
Ầm ầm…
Bên trong Diễn Võ Trường, hai cỗ lực lượng giao phong, nghiễm nhiên cấp độ là Đại Đan Nguyên Cảnh.
Triệu Phong ra tay, cũng không nhẹ nhàng giống như trước đó nữa, thân hình liên tục di động bên trong Diễn Võ Trường.
- Cuối cùng là thủ tịch đệ tử của Thánh Địa Đại Tông...
Triệu Phong thúc dục Chân Nguyên, thậm chí sử dụng một bộ phận lực lượng huyết mạch, cùng Ân Viễn quần nhau.
Ân Viễn tuy là vừa thăng lên Đại Đan Nguyên Cảnh không lâu, nhưng thực
lực chân chính của hắn, có thể so với Đại Đan Nguyên Cảnh trung kỳ ở
ngoại giới.
- Ân sư huynh, không thể bại bởi tiểu tử kia.
Bên ngoài Diễn Võ Trường, các đệ tử Kim Sơn Tông, thầm che giấu một trận mồ hôi lạnh.
Một khi Ân sư huynh bị thua, thể diện Kim Sơn Tông, liền vứt đi luôn.
Sau khi đấu nhau trăm hiệp
Triệu Phong đột nhiên rời khỏi vòng chiến, ôm quyền cười cười:
- Xem ra một trận này, chỉ có thể chấm dứt với kết quả hòa.
Ân sư huynh cũng không có phản đối, hơi buông lỏng một hơi, cũng nhìn Triệu Phong thật sâu.
Trực giác nói cho hắn biết, Triệu Phong trong lúc chiến đấu với hắn, vẫn rất thoải mái, giống như còn lưu lại một ít thực lực.
Trên bầu trời.
Vài cổ thần niệm Vương Giả Hư Thần Cảnh, thoáng trầm mặc một lát.
- Triệu Phong này, nếu như là toàn lực ra tay, Ân Viễn chỉ sợ chống đỡ không quá mười chiêu.
- Mười chiêu? Có lẽ chỉ có thể kiên trì ba chiêu.
Mấy vị Vương Giả Hư Thần Cảnh, cao cao tại thượng cũng không có nể mặt gì.
Nếu để cho chúng thiên tài Kim Sơn Tông, nhất là Ân sư huynh, biết được
những lời bình luận của mấy vị Vương Giả này, không biết sẽ có cảm tưởng gì.
- Hừ, ta đã sớm nói rồi, thực lực của Triệu Phong này, có thể so sánh với Ân sư huynh mà.
Bạch y mỹ nữ ngữ khí mang theo một tia tự hào.
Một trận chiến này.
Triệu Phong với thân phận thiên tài đến từ ngoại giới, hoàn toàn chấn động Kim Sơn Tông.
Trên bầu trời, thần niệm Vương Giả, vẫn còn quanh quẩn.
- Nếu như tiểu bối này, có thể gia nhập Kim Sơn Tông của chúng ta, tiến
vào Bán Thần Di Viên, nhất định sẽ trở thành một con hắc mã.
- Điều này chỉ sợ không thực tế...
- Đúng rồi, Đoan Mộc Thanh hình như vừa xuất quan, bên kia có tin tức chưa?