Ngay lập tức.
Triệu Phong đã trở thành nhân vật mấu chốt trong cuộc chiến giành bảo tọa Hải Tặc Hoàng.
Hắn nghiêng về bên nào, thế cục sẽ nghịch chuyển về bên đó.
Thậm chí, nếu như hắn và Bán Thần ấu đồng liên thủ, thực lực có thể áp chế bất kỳ cự đầu nào.
- Thật có lỗi, trước khi rời khỏi Thánh Địa hải tặc, ta vẫn là một thành viên dưới trướng “Lãnh Nguyệt Vương”.
Triệu Phong chậm rãi nói, huyết mạch đồng tử đã tập trung khóa chặt Cự Sa Vương.
Bởi vì nơi này là Không Gian Thánh Địa, hoàn toàn ngăn cách với ngoại
giới, cho nên hắn có thể sử dụng huyết mạch đồng tử mà không cần tận lực thu liễm che đậy.
- Đây là…
Cự Sa Vương chỉ cảm thấy một luồng ý chí Đồng lực kinh người, ập đến
trước mặt, khiến cho tâm hồn của mình cảm thấy áp lực bất an một hồi.
Tại phương diện linh hồn, mơ hồ truyền đến tiếng sấm sét nổ vang, còn có một tia khí tức kiếp nạn hủy diệt.
- Huyết mạch đồng tử… Đây mới là thực lực chân chính của hắn.
Trên mặt Cự Sa Vương tràn ngập kinh hãi.
Với nội tình linh hồn của Triệu Phong, ý chí Đồng lực, triển khai không hề bảo lưu, quả thực kinh thế hãi tục.
Sau khi Thần Linh Nhãn lột xác, Triệu Phong vẫn một mực tham tu “Vạn
Niệm Thần Quyết”, nhất là hấp thu Lôi lực Thần Kiếp, khiến cho Đồng lực
tâm hồn tiến thêm một bước lớn mạnh ngưng luyện.
Hiện nay.
Bất luận là thể chất huyết mạch hay là phương diện linh hồn của Triệu Phong, đều không hề thua bất kỳ Vương Giả đỉnh phong nào.
Linh hồn của hắn ngưng luyện đến mức, thậm chí còn hơi nhỉnh hơn Vương Giả đỉnh phong.
Triệu Phong cũng có chút cảm khái, thì ra trong khoảng thời gian chạy trốn này, mình lại phát triển nhanh như vậy.
- Triệu Phong, cảm tạ.
Lãnh Nguyệt Vương quăng đến thần sắc cảm kích.
Với thực lực của Triệu Phong, thêm vào Bán Thần ấu đồng, hoàn toàn có hi vọng tranh đoạt bảo tọa Hải Tặc Hoàng.
Thế nhưng, đối phương vẫn lấy thân phận là thủ hạ dưới trướng của mình.
- Chủ nhân!
Bán Thần ấu đồng phá không mà đến, trên người xuất hiện một luồng ý cảnh và ý chí Bán Thần, khiến cho thể xác và tinh thần của Cự Sa Vương trầm
xuống.
Cự Sa Vương lộ ra một tia cay đắng.
Triệu Phong và Bán Thần ấu đồng, đều là nhân vật mấu chốt trong việc chiến thắng Mộ Vân Đại Đế lúc trước.
Hai người này liên thủ với nhau, tuyệt đối là tồn tại vô địch dưới cấp bậc Đại Đế.
- Lãnh Nguyệt Vương, vận khí của ngươi rất tốt. Cuộc chiến tranh đoạt Hải Tặc Hoàng, ta sẽ rút lui.
Cự Sa Vương cười khổ một tiếng, chủ động nhận thua.
Hắn không khỏi có chút hối hận tại sao trước kia mình không đi lôi kéo Triệu Phong.
Nhưng nghĩ lại, Triệu Phong trợ giúp Lãnh Nguyệt Vương, rất có thể vì đối phương là đệ nhất mỹ nữ tại Thánh Địa hải tặc này.
Trước khi đi, Cự Sa Vương còn dùng ánh mắt đầy “thâm ý”, liếc qua Triệu Phong và Lãnh Nguyệt Vương.
Ánh mắt đó, có chút hoài nghi và ý vị hàm xúc.
Triệu Phong vẫn giữ vẻ mặt không biểu tình, đưa mắt nhìn hắn rời đi.
Gương mặt xinh đẹp của Lãnh Nguyệt Vương vẫn lạnh lùng như băng, không
nhìn ra được nội tâm đang suy nghĩ vẩn vơ. Nhưng nhịp tim của nàng vào
lúc này, đã có chút nhanh hơn.
Trong lòng nàng cũng thấp thỏm không yên, Triệu Phong có phải vì hâm mộ mình cho nên mới đồng ý ra tay giúp đỡ hay không?
Liệu hắn có đưa ra yêu cầu gì quá phận hay không?
- Lãnh Nguyệt Vương, sau khi truyền thừa Hải Tặc Hoàng kết thúc, ta sẽ rời khỏi Thánh Địa hải tặc.
Triệu Phong quay đầu lại, nói rõ hướng đi sau này.
Lãnh Nguyệt Vương không khỏi thở phào một hơi, thần sắc tỉnh táo không
chút nao núng của Triệu Phong, khiến cho nàng mơ hồ có một tia lạc lõng.
Nàng cũng không phải yêu thích Triệu Phong.
Thân là cự đầu quát sá Thánh Địa Hải Tặc Hoàng hơn trăm năm, Lãnh Nguyệt Vương trải qua vô số sát phạt, tâm trí đã kiên định như bàn thạch,
tuyệt đối không dễ dàng động tâm.
Nhưng không thể phủ nhận, nàng đối với nam tử này, có nhiều hảo cảm hơn là lòng cảm kích.
Triệu Phong tính cách lãnh tĩnh, dứt khoát thẳng thắn thành khẩn, khiến
nàng rất thưởng thức, tại thời khắc mấu chốt, đối phương đưa than sưởi
ấm trong ngày tuyết rơi, càng giành được hảo cảm của nàng.
Chẳng qua, xem hình huống thì Triệu Phong căn bản không hề có hứng thú
với Thánh Địa hải tặc, dường như chỉ hận không thể sớm rời khỏi đây.
Đối với truyền thừa Hải Tặc Hoàng, Triệu Phong cũng không có chút hứng thú nào.
- Tiểu Côn Vân, chúng ta đi nơi khác xem.
Triệu Phong nói với Bán Thần ấu đồng ở bên cạnh.
Trong đảo vực này, Thần Linh Nhãn của Triệu Phong có thể quan sát toàn
bộ, không hề có địa phương nào đặc biệt khiến người khác chú ý.
Tiểu Côn Vân?
Lãnh Nguyệt Vương cảm thấy, cái tên này dường như có chút quen tai, hình như đã từng được tiếp xúc trong điển tịch nào đó.
Đương nhiên, nàng cũng không nghĩ quá nhiều.
- Triệu Phong, Lãnh Nguyệt Vương ta thiếu ngươi một cái nhân tình. Ân tình hôm nay, ngày sau nhất định sẽ hồi báo gấp mười lần.
Lãnh Nguyệt Vương nhìn theo bóng lưng của Triệu Phong, trịnh trọng nói.
Triệu Phong cũng không để trong lòng, tiếp tục dẫn Bán Thần ấu đồng rời đi.
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu xuất hiện trên vai Triệu Phong, hai móng vuốt tung lên, ném ra mấy đồng tiền cổ.
- Chủ nhân, ta và cảm giác của ngài giống nhau, Không Gian Bí Cảnh này,
khẳng định không chỉ là một truyền thừa hải tặc đơn giản như vậy. Chỉ là một Đại Đế, cho dù hắn có là Cơ Quan Tông Sư, Trận Pháp Đại Sư thì cũng không có khả năng bố cục được thủ bút lớn như vậy.
Bán Thần ấu đồng gật đầu nói.
Cứ như vậy.
Một thanh niên, một đứa trẻ, một con mèo, tổ hợp kỳ quái cẩn thận dao quanh một vòng đảo vực trung tâm.
- Vẫn không phát hiện được gì sao?
- Đảo vực này, hẳn là do Hải Tặc Hoàng bố trí.
Triệu Phong và Bán Thần ấu đồng, một bên thăm dò, một bên nghiên cứu thảo luận.
Một ngày sau…
Triệu Phong cũng từ bỏ việc tìm hiểu hòn đảo này.
Chẳng qua, bên ngoài hòn đảo, có sóng biển cực lớn, lực lượng vô hình,
đem toàn bộ sinh linh vật chất trên khoảng không và dưới nước, đẩy đến
gần đảo vực trung tâm.
Lúc Triệu Phong phi hành ra ngoài, sẽ gặp phải lực cản cường đại.
Chỉ khi hắn triển khai Phong Lôi Chi Dực phi hành thì mới có thể miễn cưỡng ổn định.
Triệu Phong một hơi phi hành mấy ngàn dặm, gặp phải lực cản trùng trùng điệp điệp.
Cũng may, tài nguyên linh đan của hắn phong phú, việc bổ sung chân nguyên cũng không có vấn đề gì.
Mấy ngàn dặm sau…
Triệu Phong đột nhiên cảm thấy, sóng biển đã dần bình phục, lực cản vô hình trong hư không, cũng đã suy yếu.
- Đi xa hơn, tiếp tục điều tra một phen xem.
Triệu Phong tiếp tục phi hành.
Lúc này, hắn đã phi hành hơn vạn dặm, nhưng vẫn không phát hiện hòn đảo thứ hai nào.
Lúc này.
Đã đi đến điểm cuối Không Gian Bí Cảnh rồi.
- Đẳng cấp và quy mô của Không Gian Bí Cảnh này, rõ ràng không tầm thường.
Bán Thần ấu đồng nhíu mày.
Triệu Phong cũng không từ bỏ, lại thay đổi một hướng khác, trở lại đảo vực trung tâm, sau đó bay đến điểm cuối cùng khác.
Thế nhưng lại không phát hiện được gì.
Ngược lại, giữa đường còn gặp phải không ít tai nạn trong Không Gian Bí Cảnh.
Cũng may, với Thần Linh Nhãn, tốc độ của Phong Lôi Chi Dực, cùng rất nhiều thủ đoạn khác, Triệu Phong cũng ứng phó được.
- Phụ cận mặt biển, cũng không phát hiện được gì.
Đảo vực trung tâm và khoảng không trên biển, hắn đều đã loại trừ.
- Như vậy, không bằng xuống biển một chuyến thử xem.
Bán Thần ấu đồng đề nghị.
Triệu Phong khẽ gật đầu, hắn cũng đang có dự định này.
Bùm…
Triệu Phong lao xuống biển sâu, bên ngoài thân thể hiển hiện một tầng hoa văn màu tím, giống như một lớp lân phiến tử sắc.
Đây chính là huyết mạch phòng ngự tăng cường của Triệu Phong, hết sức hòa hợp với Thủy thuộc tính.
Hơn nữa, hắn cũng có huyết mạch hệ Thủy, cho dù lực cản trùng trùng điệp điệp, nhưng vẫn có thể tiến nhập đến chỗ sâu dưới đáy biển.
Sâu trong hải dương này, sóng biển kinh người, Vương Giả bình thường cũng khó có thể kiên trì được lâu.
Hơn nữa.
Dưới biển sâu, màu sắc của nước biển lúc sáng lúc tối, hạn chế giác quan rất lớn.
Triệu Phong mở ra Thần Linh Nhãn, mới có thể miễn cưỡng tìm hiểu được trong phạm vi một dặm.
Meo meo…
Tiểu Tặc Miêu lại lần nữa vứt lên đồng tiền cổ, tiếng “leng keng” vang lên, chỉ rõ một cái phương hướng.
Triệu Phong vận chuyển một tầng rào cản Thủy Lam, thủ hộ hắn cẩn thận.
Bán Thần ấu đồng ở bên cạnh tu luyện “Kim Khôn Thánh Thể”, cũng có thần quyết tránh nước, cho nên vội vàng theo sát phía sau.
- Con mèo này còn biết xem bói?
Bán Thần ấu đồng bất động thanh sắc, đi theo Triệu Phong và Tiểu Tặc Miêu.
Cũng không biết đã đi được bao lâu.
Sâu dưới đáy biển, ánh sáng màu xanh tối mịt ở phía trước, càng lúc càng sáng ngời, giống như nơi đó có một nguồn sáng vậy.
Meo meo…
Tiểu Tặc Miêu lại lần nữa vứt đồng tiền cổ lên, bộ dạng có chút hưng phấn.
Bán Thần ấu đồng thì lại lộ ra vẻ mặt hoài nghi.
Dường như Triệu Phong rất tín nhiệm Tiểu Tặc Miêu, vẫn gian nan tiến về phía trước.
Thế nhưng.
Càng tiếp cận nguồn sáng này, áp lực từ nước biển đè nén, lại càng khổng lồ hơn.
Một lúc sau…
Phía trước xuất hiện một đầu dây leo màu xanh u ám che trời lấp đất, mỗi một sợi đều có gai xanh sắc bén, nổi lên một trận hàn quang.
Mà nguồn sáng này, chính là bắt nguồn từ sâu bên trong dây leo.
Trong mơ hồ, Triệu Phong cũng cảm nhận được một luồng khí tức tang
thương cổ xưa, từ sâu bên trong đống dây leo màu xanh u ám truyền đến.
Meo meo…
Tiểu Tặc Miêu khoa chân múa tay vui sướng, càng lúc càng hưng phấn.
- Chủ nhân, ta hoài nghi ở sâu bên trong đống dây leo này, khẳng định có điều cơ mật không muốn cho người khác biết.
Bán Thần ấu đồng nói.
Thế nhưng, lúc tiếp cận nguồn ánh sáng màu xanh, phải vượt qua đám dây
leo màu xanh u ám che trời lấp đất, giống như vĩnh viễn không kết thúc
này.
Ầm…
Bán Thần ấu đồng đánh ra một chưởng, chỗ dây leo màu xanh u ám phía trước, lập tức vỡ ra một cái lỗ nhỏ.
- Loại dây leo này, thập phần cổ xưa, có sức miễn dịch rất mạnh đối với công kích vật lý.
Bán Thần ấu đồng động dung.
Một quyền bảy thành công kích của hắn, vậy mà chỉ có thể đánh ra được một cái lỗ rộng chừng nửa trượng.
Hơn nữa, áp lực dưới biển sâu rất lớn, không tốt cho việc phát lực.
Tử Diệt Phong Lôi.
Triệu Phong vung ra một chưởng, cũng chỉ đánh ra được một cái lỗ hổng nhỏ.
Hệ thực vật, có sức miễn dịch rất mạnh đối với công kích Lôi đạo.
- Loại dây leo màu xanh u ám này, e rằng cũng trải khắp phạm vi mấy trăm dặm.
Triệu Phong và Bán Thần ấu đồng, đều cảm thấy khó giải quyết.
Loại dây leo màu xanh u ám này, sau khi bị đánh vỡ một lỗ hổng, sẽ chậm rãi khôi phục lại.
- Thử cái này xem!
Trong tay Triệu Phong, chợt xuất hiện một hạt giống đen thui, đã bị đông cứng khô quắt.
- Hạt giống Hắc Ngục Ma Đằng.
Bán Thần ấu đồng không khỏi giật mình, thoáng cái đã nhận ra lai lịch của hạt giống này.
Năm đó, tại Di tích Tử Thánh, ba đại Tông phái Nhị Tinh, đã thúc dục hạt giống Hắc Ngục Ma Đằng sinh trưởng, nhằm ý đồ xâm lấn Di tích Tử Thánh.
Phốc…
Triệu Phong đem hạt giống Hắc Ngục Ma Đằng, trồng vào trong đất.
- Nguyên dịch sinh mệnh!
Triệu Phong nhanh chóng đem một giọt nguyên dịch sinh mệnh, dung nhập vào bên trong hạt giống Hắc Ngục Ma Đằng.
Một giọt nguyên dịch sinh mệnh, ẩn chứa lực lượng sinh cơ khổng lồ, có
thể khiến cho một mảnh tử địa phương viên trăm dặm, biến thành sinh địa
phì nhiêu, thậm chí còn có thể khiến các loại linh dược phát triển, cung ứng hơn ngàn năm.
Vù vù…
Chỉ trong thoáng chốc, hạt giống ma đằng lập tức sinh trưởng ra một đống lớn “rễ cây” màu xanh sẫm, điên cuồng phát triển, biến thô biến dài,
màu sắc càng lúc càng đậm.
Chỉ trong mấy nhịp hô hấp, trong phạm vi vài dặm, đã xuất hiện một đống
dây leo đen như mực to lớn, những sợi dây leo này, bên ngoài phủ kín gai nhọn thị huyết dữ tợn, khiến người khác không rét mà run.
- Tinh thạch sinh mệnh… Vạn Niên Châu Quả… Huyết Nguyên Duẩn…
Triệu Phong đem những loại trân tài dị bảo đồng dạng, cho vào Hắc Ngục Ma Đằng, khiến nó điên cuồng tăng vọt.
Tốc độ sinh trưởng của Hắc Ngục Ma Đằng, lập tức tăng lên gấp mấy lần.
Chỉ trong chốc lát, một đám hải dương ma đằng đã xuất hiện trong tầm mắt.
Những dây leo u ám tiếp xúc với Hắc Ngục Ma Đằng, lập tức nhanh chóng bị đối phương hấp thu tinh khí sinh mệnh.
- Không hổ là ma đằng cấp bậc tai kiếp.
Bán Thần ấu đồng sợ hãi thán phục.
Hắc Ngục Ma Đằng có thể thông phệ hết thảy vận chất chứa sinh cơ, kể cả máu huyết sinh mệnh của cường giả.
Loại dây leo u ám này, mặc dù có năng lực miễn dịch công kích vật lý
cường đại, nhưng dù sao cũng là một loại sinh vật ẩn chứa sinh mệnh Mộc
hệ.
Hai loại dây leo đan vào nhau, có thể dùng mắt thường nhìn thấy loại dây leo u ám bắt đầu héo rũ với tốc độ nhanh chóng.
Không lâu sau…
Trong hải dương ma đằng, chợt dâng lên một luồng khí tức thị huyết bạo
ngược đáng sợ, xuất hiện một cự quái ma đằng khổng lồ, giống như con mực lớn, có hơn trăm cái vòi xúc tu dài đến mấy chục trượng.
- Ha ha, Ma Đằng Vương tới đúng lúc lắm.
Triệu Phong mở ra Thần Linh Nhãn, thoáng cái đã khống chế “Hắc Ngục Ma Đằng Vương”.
Sau khi khống chế Ma Đằng Vương, Triệu Phong lập tức có thể ảnh hưởng đến phương hướng sinh trưởng của Hắc Ngục Ma Đằng.
Không lâu sau.
Ma đằng này đã phát triển đến cấp độ Đan Nguyên Cảnh. Một mảnh hải dương ma đằng, hấp thu đại lượng tinh khí tính mệnh của dây leo hải dương,
thế không thể đỡ, chậm rãi len lỏi vào sâu bên trong.
Triệu Phong đã trở thành nhân vật mấu chốt trong cuộc chiến giành bảo tọa Hải Tặc Hoàng.
Hắn nghiêng về bên nào, thế cục sẽ nghịch chuyển về bên đó.
Thậm chí, nếu như hắn và Bán Thần ấu đồng liên thủ, thực lực có thể áp chế bất kỳ cự đầu nào.
- Thật có lỗi, trước khi rời khỏi Thánh Địa hải tặc, ta vẫn là một thành viên dưới trướng “Lãnh Nguyệt Vương”.
Triệu Phong chậm rãi nói, huyết mạch đồng tử đã tập trung khóa chặt Cự Sa Vương.
Bởi vì nơi này là Không Gian Thánh Địa, hoàn toàn ngăn cách với ngoại
giới, cho nên hắn có thể sử dụng huyết mạch đồng tử mà không cần tận lực thu liễm che đậy.
- Đây là…
Cự Sa Vương chỉ cảm thấy một luồng ý chí Đồng lực kinh người, ập đến
trước mặt, khiến cho tâm hồn của mình cảm thấy áp lực bất an một hồi.
Tại phương diện linh hồn, mơ hồ truyền đến tiếng sấm sét nổ vang, còn có một tia khí tức kiếp nạn hủy diệt.
- Huyết mạch đồng tử… Đây mới là thực lực chân chính của hắn.
Trên mặt Cự Sa Vương tràn ngập kinh hãi.
Với nội tình linh hồn của Triệu Phong, ý chí Đồng lực, triển khai không hề bảo lưu, quả thực kinh thế hãi tục.
Sau khi Thần Linh Nhãn lột xác, Triệu Phong vẫn một mực tham tu “Vạn
Niệm Thần Quyết”, nhất là hấp thu Lôi lực Thần Kiếp, khiến cho Đồng lực
tâm hồn tiến thêm một bước lớn mạnh ngưng luyện.
Hiện nay.
Bất luận là thể chất huyết mạch hay là phương diện linh hồn của Triệu Phong, đều không hề thua bất kỳ Vương Giả đỉnh phong nào.
Linh hồn của hắn ngưng luyện đến mức, thậm chí còn hơi nhỉnh hơn Vương Giả đỉnh phong.
Triệu Phong cũng có chút cảm khái, thì ra trong khoảng thời gian chạy trốn này, mình lại phát triển nhanh như vậy.
- Triệu Phong, cảm tạ.
Lãnh Nguyệt Vương quăng đến thần sắc cảm kích.
Với thực lực của Triệu Phong, thêm vào Bán Thần ấu đồng, hoàn toàn có hi vọng tranh đoạt bảo tọa Hải Tặc Hoàng.
Thế nhưng, đối phương vẫn lấy thân phận là thủ hạ dưới trướng của mình.
- Chủ nhân!
Bán Thần ấu đồng phá không mà đến, trên người xuất hiện một luồng ý cảnh và ý chí Bán Thần, khiến cho thể xác và tinh thần của Cự Sa Vương trầm
xuống.
Cự Sa Vương lộ ra một tia cay đắng.
Triệu Phong và Bán Thần ấu đồng, đều là nhân vật mấu chốt trong việc chiến thắng Mộ Vân Đại Đế lúc trước.
Hai người này liên thủ với nhau, tuyệt đối là tồn tại vô địch dưới cấp bậc Đại Đế.
- Lãnh Nguyệt Vương, vận khí của ngươi rất tốt. Cuộc chiến tranh đoạt Hải Tặc Hoàng, ta sẽ rút lui.
Cự Sa Vương cười khổ một tiếng, chủ động nhận thua.
Hắn không khỏi có chút hối hận tại sao trước kia mình không đi lôi kéo Triệu Phong.
Nhưng nghĩ lại, Triệu Phong trợ giúp Lãnh Nguyệt Vương, rất có thể vì đối phương là đệ nhất mỹ nữ tại Thánh Địa hải tặc này.
Trước khi đi, Cự Sa Vương còn dùng ánh mắt đầy “thâm ý”, liếc qua Triệu Phong và Lãnh Nguyệt Vương.
Ánh mắt đó, có chút hoài nghi và ý vị hàm xúc.
Triệu Phong vẫn giữ vẻ mặt không biểu tình, đưa mắt nhìn hắn rời đi.
Gương mặt xinh đẹp của Lãnh Nguyệt Vương vẫn lạnh lùng như băng, không
nhìn ra được nội tâm đang suy nghĩ vẩn vơ. Nhưng nhịp tim của nàng vào
lúc này, đã có chút nhanh hơn.
Trong lòng nàng cũng thấp thỏm không yên, Triệu Phong có phải vì hâm mộ mình cho nên mới đồng ý ra tay giúp đỡ hay không?
Liệu hắn có đưa ra yêu cầu gì quá phận hay không?
- Lãnh Nguyệt Vương, sau khi truyền thừa Hải Tặc Hoàng kết thúc, ta sẽ rời khỏi Thánh Địa hải tặc.
Triệu Phong quay đầu lại, nói rõ hướng đi sau này.
Lãnh Nguyệt Vương không khỏi thở phào một hơi, thần sắc tỉnh táo không
chút nao núng của Triệu Phong, khiến cho nàng mơ hồ có một tia lạc lõng.
Nàng cũng không phải yêu thích Triệu Phong.
Thân là cự đầu quát sá Thánh Địa Hải Tặc Hoàng hơn trăm năm, Lãnh Nguyệt Vương trải qua vô số sát phạt, tâm trí đã kiên định như bàn thạch,
tuyệt đối không dễ dàng động tâm.
Nhưng không thể phủ nhận, nàng đối với nam tử này, có nhiều hảo cảm hơn là lòng cảm kích.
Triệu Phong tính cách lãnh tĩnh, dứt khoát thẳng thắn thành khẩn, khiến
nàng rất thưởng thức, tại thời khắc mấu chốt, đối phương đưa than sưởi
ấm trong ngày tuyết rơi, càng giành được hảo cảm của nàng.
Chẳng qua, xem hình huống thì Triệu Phong căn bản không hề có hứng thú
với Thánh Địa hải tặc, dường như chỉ hận không thể sớm rời khỏi đây.
Đối với truyền thừa Hải Tặc Hoàng, Triệu Phong cũng không có chút hứng thú nào.
- Tiểu Côn Vân, chúng ta đi nơi khác xem.
Triệu Phong nói với Bán Thần ấu đồng ở bên cạnh.
Trong đảo vực này, Thần Linh Nhãn của Triệu Phong có thể quan sát toàn
bộ, không hề có địa phương nào đặc biệt khiến người khác chú ý.
Tiểu Côn Vân?
Lãnh Nguyệt Vương cảm thấy, cái tên này dường như có chút quen tai, hình như đã từng được tiếp xúc trong điển tịch nào đó.
Đương nhiên, nàng cũng không nghĩ quá nhiều.
- Triệu Phong, Lãnh Nguyệt Vương ta thiếu ngươi một cái nhân tình. Ân tình hôm nay, ngày sau nhất định sẽ hồi báo gấp mười lần.
Lãnh Nguyệt Vương nhìn theo bóng lưng của Triệu Phong, trịnh trọng nói.
Triệu Phong cũng không để trong lòng, tiếp tục dẫn Bán Thần ấu đồng rời đi.
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu xuất hiện trên vai Triệu Phong, hai móng vuốt tung lên, ném ra mấy đồng tiền cổ.
- Chủ nhân, ta và cảm giác của ngài giống nhau, Không Gian Bí Cảnh này,
khẳng định không chỉ là một truyền thừa hải tặc đơn giản như vậy. Chỉ là một Đại Đế, cho dù hắn có là Cơ Quan Tông Sư, Trận Pháp Đại Sư thì cũng không có khả năng bố cục được thủ bút lớn như vậy.
Bán Thần ấu đồng gật đầu nói.
Cứ như vậy.
Một thanh niên, một đứa trẻ, một con mèo, tổ hợp kỳ quái cẩn thận dao quanh một vòng đảo vực trung tâm.
- Vẫn không phát hiện được gì sao?
- Đảo vực này, hẳn là do Hải Tặc Hoàng bố trí.
Triệu Phong và Bán Thần ấu đồng, một bên thăm dò, một bên nghiên cứu thảo luận.
Một ngày sau…
Triệu Phong cũng từ bỏ việc tìm hiểu hòn đảo này.
Chẳng qua, bên ngoài hòn đảo, có sóng biển cực lớn, lực lượng vô hình,
đem toàn bộ sinh linh vật chất trên khoảng không và dưới nước, đẩy đến
gần đảo vực trung tâm.
Lúc Triệu Phong phi hành ra ngoài, sẽ gặp phải lực cản cường đại.
Chỉ khi hắn triển khai Phong Lôi Chi Dực phi hành thì mới có thể miễn cưỡng ổn định.
Triệu Phong một hơi phi hành mấy ngàn dặm, gặp phải lực cản trùng trùng điệp điệp.
Cũng may, tài nguyên linh đan của hắn phong phú, việc bổ sung chân nguyên cũng không có vấn đề gì.
Mấy ngàn dặm sau…
Triệu Phong đột nhiên cảm thấy, sóng biển đã dần bình phục, lực cản vô hình trong hư không, cũng đã suy yếu.
- Đi xa hơn, tiếp tục điều tra một phen xem.
Triệu Phong tiếp tục phi hành.
Lúc này, hắn đã phi hành hơn vạn dặm, nhưng vẫn không phát hiện hòn đảo thứ hai nào.
Lúc này.
Đã đi đến điểm cuối Không Gian Bí Cảnh rồi.
- Đẳng cấp và quy mô của Không Gian Bí Cảnh này, rõ ràng không tầm thường.
Bán Thần ấu đồng nhíu mày.
Triệu Phong cũng không từ bỏ, lại thay đổi một hướng khác, trở lại đảo vực trung tâm, sau đó bay đến điểm cuối cùng khác.
Thế nhưng lại không phát hiện được gì.
Ngược lại, giữa đường còn gặp phải không ít tai nạn trong Không Gian Bí Cảnh.
Cũng may, với Thần Linh Nhãn, tốc độ của Phong Lôi Chi Dực, cùng rất nhiều thủ đoạn khác, Triệu Phong cũng ứng phó được.
- Phụ cận mặt biển, cũng không phát hiện được gì.
Đảo vực trung tâm và khoảng không trên biển, hắn đều đã loại trừ.
- Như vậy, không bằng xuống biển một chuyến thử xem.
Bán Thần ấu đồng đề nghị.
Triệu Phong khẽ gật đầu, hắn cũng đang có dự định này.
Bùm…
Triệu Phong lao xuống biển sâu, bên ngoài thân thể hiển hiện một tầng hoa văn màu tím, giống như một lớp lân phiến tử sắc.
Đây chính là huyết mạch phòng ngự tăng cường của Triệu Phong, hết sức hòa hợp với Thủy thuộc tính.
Hơn nữa, hắn cũng có huyết mạch hệ Thủy, cho dù lực cản trùng trùng điệp điệp, nhưng vẫn có thể tiến nhập đến chỗ sâu dưới đáy biển.
Sâu trong hải dương này, sóng biển kinh người, Vương Giả bình thường cũng khó có thể kiên trì được lâu.
Hơn nữa.
Dưới biển sâu, màu sắc của nước biển lúc sáng lúc tối, hạn chế giác quan rất lớn.
Triệu Phong mở ra Thần Linh Nhãn, mới có thể miễn cưỡng tìm hiểu được trong phạm vi một dặm.
Meo meo…
Tiểu Tặc Miêu lại lần nữa vứt lên đồng tiền cổ, tiếng “leng keng” vang lên, chỉ rõ một cái phương hướng.
Triệu Phong vận chuyển một tầng rào cản Thủy Lam, thủ hộ hắn cẩn thận.
Bán Thần ấu đồng ở bên cạnh tu luyện “Kim Khôn Thánh Thể”, cũng có thần quyết tránh nước, cho nên vội vàng theo sát phía sau.
- Con mèo này còn biết xem bói?
Bán Thần ấu đồng bất động thanh sắc, đi theo Triệu Phong và Tiểu Tặc Miêu.
Cũng không biết đã đi được bao lâu.
Sâu dưới đáy biển, ánh sáng màu xanh tối mịt ở phía trước, càng lúc càng sáng ngời, giống như nơi đó có một nguồn sáng vậy.
Meo meo…
Tiểu Tặc Miêu lại lần nữa vứt đồng tiền cổ lên, bộ dạng có chút hưng phấn.
Bán Thần ấu đồng thì lại lộ ra vẻ mặt hoài nghi.
Dường như Triệu Phong rất tín nhiệm Tiểu Tặc Miêu, vẫn gian nan tiến về phía trước.
Thế nhưng.
Càng tiếp cận nguồn sáng này, áp lực từ nước biển đè nén, lại càng khổng lồ hơn.
Một lúc sau…
Phía trước xuất hiện một đầu dây leo màu xanh u ám che trời lấp đất, mỗi một sợi đều có gai xanh sắc bén, nổi lên một trận hàn quang.
Mà nguồn sáng này, chính là bắt nguồn từ sâu bên trong dây leo.
Trong mơ hồ, Triệu Phong cũng cảm nhận được một luồng khí tức tang
thương cổ xưa, từ sâu bên trong đống dây leo màu xanh u ám truyền đến.
Meo meo…
Tiểu Tặc Miêu khoa chân múa tay vui sướng, càng lúc càng hưng phấn.
- Chủ nhân, ta hoài nghi ở sâu bên trong đống dây leo này, khẳng định có điều cơ mật không muốn cho người khác biết.
Bán Thần ấu đồng nói.
Thế nhưng, lúc tiếp cận nguồn ánh sáng màu xanh, phải vượt qua đám dây
leo màu xanh u ám che trời lấp đất, giống như vĩnh viễn không kết thúc
này.
Ầm…
Bán Thần ấu đồng đánh ra một chưởng, chỗ dây leo màu xanh u ám phía trước, lập tức vỡ ra một cái lỗ nhỏ.
- Loại dây leo này, thập phần cổ xưa, có sức miễn dịch rất mạnh đối với công kích vật lý.
Bán Thần ấu đồng động dung.
Một quyền bảy thành công kích của hắn, vậy mà chỉ có thể đánh ra được một cái lỗ rộng chừng nửa trượng.
Hơn nữa, áp lực dưới biển sâu rất lớn, không tốt cho việc phát lực.
Tử Diệt Phong Lôi.
Triệu Phong vung ra một chưởng, cũng chỉ đánh ra được một cái lỗ hổng nhỏ.
Hệ thực vật, có sức miễn dịch rất mạnh đối với công kích Lôi đạo.
- Loại dây leo màu xanh u ám này, e rằng cũng trải khắp phạm vi mấy trăm dặm.
Triệu Phong và Bán Thần ấu đồng, đều cảm thấy khó giải quyết.
Loại dây leo màu xanh u ám này, sau khi bị đánh vỡ một lỗ hổng, sẽ chậm rãi khôi phục lại.
- Thử cái này xem!
Trong tay Triệu Phong, chợt xuất hiện một hạt giống đen thui, đã bị đông cứng khô quắt.
- Hạt giống Hắc Ngục Ma Đằng.
Bán Thần ấu đồng không khỏi giật mình, thoáng cái đã nhận ra lai lịch của hạt giống này.
Năm đó, tại Di tích Tử Thánh, ba đại Tông phái Nhị Tinh, đã thúc dục hạt giống Hắc Ngục Ma Đằng sinh trưởng, nhằm ý đồ xâm lấn Di tích Tử Thánh.
Phốc…
Triệu Phong đem hạt giống Hắc Ngục Ma Đằng, trồng vào trong đất.
- Nguyên dịch sinh mệnh!
Triệu Phong nhanh chóng đem một giọt nguyên dịch sinh mệnh, dung nhập vào bên trong hạt giống Hắc Ngục Ma Đằng.
Một giọt nguyên dịch sinh mệnh, ẩn chứa lực lượng sinh cơ khổng lồ, có
thể khiến cho một mảnh tử địa phương viên trăm dặm, biến thành sinh địa
phì nhiêu, thậm chí còn có thể khiến các loại linh dược phát triển, cung ứng hơn ngàn năm.
Vù vù…
Chỉ trong thoáng chốc, hạt giống ma đằng lập tức sinh trưởng ra một đống lớn “rễ cây” màu xanh sẫm, điên cuồng phát triển, biến thô biến dài,
màu sắc càng lúc càng đậm.
Chỉ trong mấy nhịp hô hấp, trong phạm vi vài dặm, đã xuất hiện một đống
dây leo đen như mực to lớn, những sợi dây leo này, bên ngoài phủ kín gai nhọn thị huyết dữ tợn, khiến người khác không rét mà run.
- Tinh thạch sinh mệnh… Vạn Niên Châu Quả… Huyết Nguyên Duẩn…
Triệu Phong đem những loại trân tài dị bảo đồng dạng, cho vào Hắc Ngục Ma Đằng, khiến nó điên cuồng tăng vọt.
Tốc độ sinh trưởng của Hắc Ngục Ma Đằng, lập tức tăng lên gấp mấy lần.
Chỉ trong chốc lát, một đám hải dương ma đằng đã xuất hiện trong tầm mắt.
Những dây leo u ám tiếp xúc với Hắc Ngục Ma Đằng, lập tức nhanh chóng bị đối phương hấp thu tinh khí sinh mệnh.
- Không hổ là ma đằng cấp bậc tai kiếp.
Bán Thần ấu đồng sợ hãi thán phục.
Hắc Ngục Ma Đằng có thể thông phệ hết thảy vận chất chứa sinh cơ, kể cả máu huyết sinh mệnh của cường giả.
Loại dây leo u ám này, mặc dù có năng lực miễn dịch công kích vật lý
cường đại, nhưng dù sao cũng là một loại sinh vật ẩn chứa sinh mệnh Mộc
hệ.
Hai loại dây leo đan vào nhau, có thể dùng mắt thường nhìn thấy loại dây leo u ám bắt đầu héo rũ với tốc độ nhanh chóng.
Không lâu sau…
Trong hải dương ma đằng, chợt dâng lên một luồng khí tức thị huyết bạo
ngược đáng sợ, xuất hiện một cự quái ma đằng khổng lồ, giống như con mực lớn, có hơn trăm cái vòi xúc tu dài đến mấy chục trượng.
- Ha ha, Ma Đằng Vương tới đúng lúc lắm.
Triệu Phong mở ra Thần Linh Nhãn, thoáng cái đã khống chế “Hắc Ngục Ma Đằng Vương”.
Sau khi khống chế Ma Đằng Vương, Triệu Phong lập tức có thể ảnh hưởng đến phương hướng sinh trưởng của Hắc Ngục Ma Đằng.
Không lâu sau.
Ma đằng này đã phát triển đến cấp độ Đan Nguyên Cảnh. Một mảnh hải dương ma đằng, hấp thu đại lượng tinh khí tính mệnh của dây leo hải dương,
thế không thể đỡ, chậm rãi len lỏi vào sâu bên trong.