Hắc bào nhân tựa như không nhìn thấy gì, cũng không nghĩ ngợi gì, vẫn tiểu tử tiến về phía Triệu Phong.
- Người này…
Sắc mặt Triệu Phong thoáng trầm xuống.
Hắc bào nhân này khiến người khác có cảm giác như muốn chen ngang, sâu bên trong bộ hắc bào là một luồng sóng linh hồn dao động.
Một luồng áo nghĩa linh hồn Tử Vong mơ hồ ập tới.
Ầm...
Một quyền của Triệu Phong đánh trúng cánh tay phải của hắc bào nhân, mà
công kích linh hồn của hắc bào nhân, cũng ập về phía linh hồn của Triệu
Phong.
Linh hồn Tử Vong ngưng tụ ập về phía Triệu Phong, nhất thời bộc phát một luồng lực lượng Lôi Kiếp, công kích áo nghĩa Tử Vong vừa muốn tập kích
linh hồn của hắn, liền bị Lôi Điện đánh tan.
Đồng thời, một quyền của Triệu Phong cũng đánh nứt cánh tay của hắc bào
nhân, ống tay áo của bộ hắc bào bị xé nát, lộ ra một cánh tay khô gầy
như que củi.
Trên cánh tay quấn đầy băng vải, trên băng vải có vô số phù văn ấn ký màu đen dày đặc, thâm ảo mà tối nghĩa.
Triệu Phong vững vàng nghênh đón công kích linh hồn của hắc bào nhân.
Mà hắc bào nhân lại không phòng ngự công kích vật chất của Triệu Phong.
- Hừ!
Triệu Phong hừ lạnh một tiếng, lập tức tiến vào màn ánh sáng.
Phế một cánh tay của hắc bào nhân, cho đối phương một bài học.
Thế nhưng, một màn tiếp theo, lại khiến cho toàn bộ những người chưa tiến vào lăng mộ Hoàng tộc, đều trợn trừng hai mắt.
Chỉ thấy, cánh tay của hắc bào nhân, chậm rãi phục hồi lại như cũ, vung vẩy như thường.
Còn phần tay áo của bộ hắc bào bị xé nát, cũng đồng thời trở lại hoàn chỉnh, che giấu đi cánh tay của hắn.
Mà Triệu Phong đang tiến vào màn ánh sáng, chỉ quan sát được trong giây lát.
- Hít, hắc bào nhân này thật tà môn, đây là bí thuật gì?
- Khả năng khôi phục so với Thánh Thể của Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh còn nhanh hơn.
- Ngu xuẩn, đây căn bản không phải là khôi phục, ngươi không thấy ngay cả quần áo bị xé rách cũng có thể tự động khôi phục ư?
- Công kích linh hồn của hắc bào nhân kia, dường như cũng không tạo thành thương tổn cho Triệu Phong.
Nhất thời, một vài thành viên còn chưa tiến vào lăng mộ Hoàng tộc, đều ngây người như phỗng, tâm thần chấn động.
Sự quỷ dị và khủng bố của hắc bào nhân, khiến cho mọi người đều không ngừng lùi về sau, không dám tới gần.
Mà Triệu Phong, cũng không thể khinh thường, không ngờ lại có thể đón đỡ được công kích linh hồn của hắc bào nhân.
Phải biết rằng, ngay cả Đường Trạch cấp bậc Chuẩn Thánh Chủ, trúng phải
công kích linh hồn của hắc bào nhân, liền bị giết chết ngay lập tức,
không có chút sức chống cự nào.
Chu Tố Nhi cũng ở trong đám người, nàng thân là Y Sư, không cần vội vã, cho nên tốc độ cũng rất chậm.
Nàng là người cuối cùng tiến vào trong số thành viên của Cửu hoàng tử, cho nên cũng nhìn thấy một màn này.
- Hắc bào đại ca, xin mời.
- Hắc bào tiền bối, mời vào.
Một vài cường giả chuẩn bị tiến vào màn ánh sáng, nhất thời thoái nhượng trở về, nở nụ cười nịnh nọt lấy lòng, sau lưng ứa ra mồ hôi lạnh.
- Triệu Phong!
Hắc bào nhân phát ra thanh âm khàn khàn khiến người khác sởn tóc gáy, sau đó cũng lập tức tiến vào màn ánh sáng.
Đông đảo thế lực trong đại điện, cũng tận mắt nhìn thấy một màn giao thủ giữa hắc bào nhân và Triệu Phong.
Mọi người đều khiếp sợ, đồng thời cảm thấy không thể tượng tượng nổi.
Chỉ có một vài thế gia Tông môn gốc gác thâm hậu, mới mơ hồ đoán ra được một chút gì đó.
Trưởng lão của Địa Ma Giáo, dường như nghĩ đến chuyện gì đó, sắc mặt trầm xuống, không khỏi thở dài.
Vụt...
Triệu Phong xuất hiện trong một khu rừng cổ già nua.
Chỉ cảm thấy thân thể và linh hồn, thoáng trầm xuống.
Một luồng áp lực Thương Cổ vô tận, che trời ngợp đất, tiếp đó là khí tức Thượng Cổ, Thái Cổ.
Triệu Phong có một loại ảo giác như vừa tiến vào Mộng cảnh Thái Cổ.
Có điều, thân thể và linh hồn của Triệu Phong hiện nay, đều xen lẫn với
khí tức Thái Cổ, cho nên những áp lực này dồn lên người Triệu Phong, đa
phần đều biến mất.
Phảng phất như sự tồn tại của Triệu Phong, được nơi này thừa nhận.
Áp lực và ràng buộc tại nơi này, so với Mộng cảnh Thái Cổ, vẫn yếu hơn rất nhiều.
Đối với Triệu Phong mà nói, chỉ có thể tạo thành một chút ảnh hưởng mà thôi.
Xung quanh.
Cửu hoàng tử và những thành viên khác, cũng ở đây.
- Áp lực không gian thật mạnh.
Chu Tố Nhi theo Triệu Phong bước vào, vừa đến nơi này, nhất thời sắc mặt lập tức trướng hồng, chỉ cảm thấy khó thở, ngay cả bước đi cũng vô cùng khó khăn.
- Thích ứng một chút đi, Long ngọc sẽ hấp thu một lượng nhỏ Long vận khí trong không khí, tiêu hao Long vận khí là có thể giảm bớt hạn chế và áp lực của không gian còn sót lại của Thái Cổ đối với các ngươi.
Ưng lão lập tức giải thích, khi nhìn thấy Triệu Phong, ánh mắt thoáng rung động.
Triệu Phong ở nơi này, không ngờ lại không có bất kỳ khó chịu gì, vẫn
ung dung như thường, phảng phất rất quen thuộc với không gian Thái Cổ
này.
Chuyện gì thế này?
Cho dù hắn là cường giả Luyện Thể, năng lực đề kháng mạnh, nhưng áp lực
của không gian Thái Cổ, tuyệt đối không đơn giản, bên trong ẩn chứa quy
tắc thiên địa và bài xích đối với sinh vật xa lạ.
Người có cảnh giới thấp, thậm chí còn không thể động đậy, bị ép đến mức nằm sấp xuống đất.
Những người còn lại cũng phát hiện tình huống của Triệu Phong, đều không khỏi kinh ngạc.
Trong đó, Thạch Vũ Lôi thân là cường giả Luyện Thể, vậy mà vẫn cảm thấy
không khí trong thiên địa vô cùng trầm trọng, toàn thân ngột ngạt.
- Mọi người đến đông đủ rồi, bây giờ nghe ta nói, Long ngọc trong tay
chúng ta, có mối liên hệ nhất định với ngụy ấn trong tay Cửu hoàng tử,
vì lẽ đó, cho nên thứ tự tiến vào dù khác nhau, nhưng thời điểm truyền
tống đều giống nhau.
Ưng lão bắt đầu nói nhanh hơn, hiển nhiên quãng thời gian sau đó, sẽ vô cùng quan trọng.
- Long ngọc và “Thái Tử ngụy ấn” đều có thể tự động hấp thu một lượng
nhỏ Long vận khí trong không khí, nhưng cũng chính vì thế, nếu như chúng ta tụ tập một chỗ, hiệu suất thu thập Long vận khí cũng sẽ rất thấp.
Ưng lão giơ Long ngọc trong tay lên, sau khi hấp thu sạch Long vận khí xung quanh, ngọc bội lại trở nên u ám.
Thái Tử ngụy ấn trong tay Cửu hoàng tử vốn lấp lánh trong suốt, bây giờ cũng chỉ thoáng lóe sáng một chút.
Đây chính là do lúc thành viên đoàn đội tiến vào lăng mộ Hoàng tộc, ngụy ấn đã tiêu hao một lượng số mệnh trung đẳng.
- Vì lẽ đó, cho nên chúng ta không thể không phân công nhau làm việc.
Ưng lão trịnh trọng nói.
Mọi người cũng đoán được sẽ xuất hiện loại kết quả như thế này.
Tiến vào lăng mộ Hoàng tộc, tất cả mọi người đều cảm nhận được tầm quan trọng của Long vận khí.
Không có Long vận khí chống lại áp lực không gian Thái Cổ, bọn họ sẽ bị bóp nghẹt, ngay cả chiến lực cũng sẽ giảm mạnh.
Dưới sự áp chế mạnh mẽ trong không gian Thái Cổ, bọn họ ngay cả phi hành cũng không làm được.
Phỏng chừng, chỉ có cấp độ Thánh Chủ mới có thể miễn cưỡng phi hành.
Nhưng nếu như có đủ Long vận khí, trung hòa áp lực trong không gian Thái Cổ, như vậy thì vẫn có thể tạm thời phi hành trong không trung.
- Chúng ta có tám người, chia làm ba đội là tốt nhất. Ta, Thần Cơ Tử và
Triệu Phong, mỗi người dẫn theo hai người, các ngươi đồng ý đi cùng ai?
Ánh mắt Ưng lão quét về phía mọi người, đề xuất phương án.
Tô Thanh Linh, Kinh Khải và Thạch Vũ Lôi, nhất thời sững sờ, Ưng lão và Thần Cơ Tử dẫn dắt đội, bọn họ cũng không có ý kiến gì.
Bởi vì Ưng lão và Thần Cơ Tử đều là lão bối có kinh nghiệm phong phú,
thậm chí Ưng lão còn am hiểu thông tin nhất định, có thể tránh được nguy hiểm, mà Thần Cơ Tử lại càng có thể đoán biết được nguy cơ, dự đoán
hung cát.
Nhưng tại sao Triệu Phong cũng trở thành người dẫn đội?
Lẽ nào bởi vì hắn là Tuần Thú Sư, cho nên cần phải bảo vệ?
- Ta theo Ưng lão.
Kinh Khải lập tức đứng về phía Ưng lão.
Sau khi Kinh Khải tận mắt nhìn thấy cuộc chiến tranh đoạt danh ngạch,
liền cảm thấy thực lực của bản thân trong số đông đảo thành viên, cũng
chỉ có thể xem là trung đẳng.
Mà trong đội ngũ, Ưng lão đạt đến cấp bậc Chuẩn Thánh Chủ, lại thêm kinh nghiệm rất phong phú.
Theo Ưng lão là an toàn nhất, đồng thời còn có thể học tập được nhiều thứ.
Những người còn lại đều nhìn nhau, Cửu hoàng tử thì đã sớm đứng bên cạnh Ưng lão, nói cách khác, đội ngũ của Ưng lão đã đủ ba người.
- Ta theo Thần Cơ Tử.
Thạch Vũ Lôi và Tô Thanh Linh đồng thời mở miệng, lập tức đi tới bên cạnh Thần Cơ Tử.
- Ta không cần Y Sư.
Triệu Phong lập tức mở miệng, bây giờ, trong đoàn đội chỉ còn lại một mình Chu Tố Nhi.
Chu Tố Nhi đối với Triệu Phong mà nói, không hề có chút tác dụng nào.
Thể phách của Triệu Phong cường hãn, ngoài ra, Thủy Chi Phong Lôi và Mộc Chi Phong Lôi đều là chân nguyên có tính trị thương.
Không những thế, hắn còn có những thánh dược trị thương như Bích Thủy Thiên Liên và Bách Nguyên Chi Mật, còn cần Y Sư làm gì?
Bên trong đoàn đội, bất kỳ là người nào, đối với Triệu Phong mà nói, đều có tác dụng lớn hơn Chu Tố Nhi.
- Ngươi…
Gương mặt Chu Tố Nhi, thoáng cái đỏ bừng.
Trước khi tiến vào màn ánh sáng, nàng đã tận mắt nhìn thấy Triệu Phong
giao thủ với hắc bào nhân, cho nên rất có lòng tin đối với thực lực của
Triệu Phong.
Bởi vậy cho nên nàng cảm thấy hợp tác với Triệu Phong cũng không tệ.
Nhưng không ngờ Triệu Phong lại quyết đoán từ chối nàng như vậy.
- Các ngươi đi đi, hôm nay ta càng muốn theo Triệu Phong.
Thanh âm trong trẻo của Chu Tố Nhi vang lên.
Triệu Phong không muốn Y Sư là không muốn được sao?
Nàng bị Triệu Phong cự tuyệt ngoài cửa, bây giờ nếu nghe theo lời nói của Triệu Phong, chẳng phải càng mất mặt hơn sao?
Chu Tố Nhi một mực không để cho Triệu Phong được như ý, trực tiếp đi tới bên cạnh Triệu Phong, bộ dạng như chắc chắn là theo ngươi rồi.
Trong đội ngũ, những người khác đều nhìn Triệu Phong và Chu Tố Nhi, cũng cảm thấy có chút không ổn.
Mặc dù bọn họ không có ấn tượng tốt đối với Triệu Phong, thậm chí còn chán ghét.
Nhưng để cho hai thành viên có chiến lực thấp như Tuần Thú Sư và Y Sư đi cùng nhau, quả thật là không thích hợp lắm.
Yêu thú bên trong lăng mộ Hoàng tộc, đều nhiễm khí tức Thái Cổ và Long vận khí, hung hãn dị thường.
Thế nhưng, lúc bọn họ còn đang ái ngại thì Ưng lão bỗng nhiên lêng tiếng:
- Đã như vậy thì chúng ta hành động thôi, đây là một phần địa đồ trong
lăng mộ Hoàng tộc, còn có cả nội dung liên quan đến thí luyện.
Ưng lão phát cho mỗi người một phần giấy sách.
- Ừm, đi thôi.
Thần Cơ Tử cũng khẽ mỉm cười, tiếp nhận phần giấy sách, chuẩn bị hành động.
Thạch Vũ Lôi, Tô Thanh Linh và Kinh Khải cũng thoáng kinh ngạc.
Ưng lão và Thần Cơ Tử đều phong phú từng trải, dường như cũng tán thành cách phân chia đội ngũ này.
Chuyện gì thế này? Lẽ nào Ưng lão và Thần Cơ Tử đều không lo Tuần Thú Sư và Y Sư sẽ chết ở đây?
Có điều, nếu như hai vị lão bối đều không ý kiến thì bọn họ cũng không
nói gì thêm, vội vàng tiếp nhận giấy sách, đem toàn bộ tin tức ghi nhớ.
Ngay lập tức, Ưng lão và Thần Cơ Tử, mỗi người đều mang theo hai người rời đi.
Trước khi đi, Cửu hoàng tử nhìn về phía Triệu Phong, nói:
- Triệu huynh đệ, lấy phong thái ngày trước ngươi ngang dọc trong Không
Gian Thần Huyễn, có lẽ hành sự trong lăng mộ Hoàng tộc cũng không khó
khăn gì, ngươi nhất định có thể bảo vệ Tố Nhi tỷ mà.
Triệu Phong liếc nhìn hắn một cái, trong lòng có chút trầm ngâm.
Phỏng chừng Ưng lão và Thần Cơ Tử đã sớm thương lượng kỹ càng, cho nên trước tiên mới giao Y Sư cho hắn.
Triệu Phong quét nhìn một lượt tin tức trong giấy sách, đại khái đã nắm rõ.
Tác dụng của Y Sư, về sau mới thể hiện ra, còn bây giờ, chẳng khác gì cái giá treo quần áo.
Tin tức bên trong giấy sách có rất nhiều, còn ghi chép lại những khu vực nào gặp Yêu thú nguy hiểm, những nơi nào trước kia không xuất hiện
truyền thừa.
Nhưng, hiện tại, Triệu Phong lại muốn xác định vị trí của mình.
Bịch…
Triệu Phong nhảy lên trên đỉnh một gốc cây cao ở gần đó.
Lần nhảy thứ hai, Triệu Phong đã đứng nhảy lên cao thêm mấy trượng, đứng thẳng giữa không trung, mở ra Thần Linh Nhãn, quan sát tình huống trong vài vạn dặm xung quanh.
Thậm chí Triệu Phong còn nhìn thấy, một vài thân ảnh khác cách ngoài vạn dặm.
Mà ở bên dưới, Chu Tố Nhi lại ngây người, nhìn Triệu Phong đang trôi nổi trên không trung.
- Ngươi có thể phi hành?
Chu Tố Nhi giật mình hỏi.
Hộ Long ngọc trên người nàng, còn chưa hấp thu đủ Long vận khí, không
thể trung hòa áp lực Thái Cổ, cho nên ngay cả bước đi cũng cảm thấy mệt
mỏi.
Vậy mà Triệu Phong lại giống như vẫn đang ở không gian bên ngoài, chỉ nhảy vài cái, đã có thể trôi nổi trên không trung.
Không có Long vận khí, Triệu Phong làm sao có thể làm được?
Triệu Phong không trả lời Chu Tố Nhi, tay trái vung lên, một con yêu điểu Thương Cổ xuất hiện, lập tức bay về phương xa.
Con Yêu điểu này chính là Yêu linh đã giúp Triệu Phong thủ hộ Linh quả
trong Mộng cảnh Thái Cổ, bây giờ đã là Vương Giả đại thành.
Sau khi tiến vào lăng mộ Hoàng tộc, nó không hề chịu chút lực ảnh hưởng
nào của quy tắc thiên địa, thậm chí tốc độ phi hành càng nhanh hơn.
Khí tức Hồng Hoang cổ xưa trên người nó, sản sinh lực lượng uy hiếp khủng bố vô hình.
Những nơi nó đi qua, những Yêu thú biết bay gần đó, lập tức kinh hãi chạy trốn.
- Người này…
Sắc mặt Triệu Phong thoáng trầm xuống.
Hắc bào nhân này khiến người khác có cảm giác như muốn chen ngang, sâu bên trong bộ hắc bào là một luồng sóng linh hồn dao động.
Một luồng áo nghĩa linh hồn Tử Vong mơ hồ ập tới.
Ầm...
Một quyền của Triệu Phong đánh trúng cánh tay phải của hắc bào nhân, mà
công kích linh hồn của hắc bào nhân, cũng ập về phía linh hồn của Triệu
Phong.
Linh hồn Tử Vong ngưng tụ ập về phía Triệu Phong, nhất thời bộc phát một luồng lực lượng Lôi Kiếp, công kích áo nghĩa Tử Vong vừa muốn tập kích
linh hồn của hắn, liền bị Lôi Điện đánh tan.
Đồng thời, một quyền của Triệu Phong cũng đánh nứt cánh tay của hắc bào
nhân, ống tay áo của bộ hắc bào bị xé nát, lộ ra một cánh tay khô gầy
như que củi.
Trên cánh tay quấn đầy băng vải, trên băng vải có vô số phù văn ấn ký màu đen dày đặc, thâm ảo mà tối nghĩa.
Triệu Phong vững vàng nghênh đón công kích linh hồn của hắc bào nhân.
Mà hắc bào nhân lại không phòng ngự công kích vật chất của Triệu Phong.
- Hừ!
Triệu Phong hừ lạnh một tiếng, lập tức tiến vào màn ánh sáng.
Phế một cánh tay của hắc bào nhân, cho đối phương một bài học.
Thế nhưng, một màn tiếp theo, lại khiến cho toàn bộ những người chưa tiến vào lăng mộ Hoàng tộc, đều trợn trừng hai mắt.
Chỉ thấy, cánh tay của hắc bào nhân, chậm rãi phục hồi lại như cũ, vung vẩy như thường.
Còn phần tay áo của bộ hắc bào bị xé nát, cũng đồng thời trở lại hoàn chỉnh, che giấu đi cánh tay của hắn.
Mà Triệu Phong đang tiến vào màn ánh sáng, chỉ quan sát được trong giây lát.
- Hít, hắc bào nhân này thật tà môn, đây là bí thuật gì?
- Khả năng khôi phục so với Thánh Thể của Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh còn nhanh hơn.
- Ngu xuẩn, đây căn bản không phải là khôi phục, ngươi không thấy ngay cả quần áo bị xé rách cũng có thể tự động khôi phục ư?
- Công kích linh hồn của hắc bào nhân kia, dường như cũng không tạo thành thương tổn cho Triệu Phong.
Nhất thời, một vài thành viên còn chưa tiến vào lăng mộ Hoàng tộc, đều ngây người như phỗng, tâm thần chấn động.
Sự quỷ dị và khủng bố của hắc bào nhân, khiến cho mọi người đều không ngừng lùi về sau, không dám tới gần.
Mà Triệu Phong, cũng không thể khinh thường, không ngờ lại có thể đón đỡ được công kích linh hồn của hắc bào nhân.
Phải biết rằng, ngay cả Đường Trạch cấp bậc Chuẩn Thánh Chủ, trúng phải
công kích linh hồn của hắc bào nhân, liền bị giết chết ngay lập tức,
không có chút sức chống cự nào.
Chu Tố Nhi cũng ở trong đám người, nàng thân là Y Sư, không cần vội vã, cho nên tốc độ cũng rất chậm.
Nàng là người cuối cùng tiến vào trong số thành viên của Cửu hoàng tử, cho nên cũng nhìn thấy một màn này.
- Hắc bào đại ca, xin mời.
- Hắc bào tiền bối, mời vào.
Một vài cường giả chuẩn bị tiến vào màn ánh sáng, nhất thời thoái nhượng trở về, nở nụ cười nịnh nọt lấy lòng, sau lưng ứa ra mồ hôi lạnh.
- Triệu Phong!
Hắc bào nhân phát ra thanh âm khàn khàn khiến người khác sởn tóc gáy, sau đó cũng lập tức tiến vào màn ánh sáng.
Đông đảo thế lực trong đại điện, cũng tận mắt nhìn thấy một màn giao thủ giữa hắc bào nhân và Triệu Phong.
Mọi người đều khiếp sợ, đồng thời cảm thấy không thể tượng tượng nổi.
Chỉ có một vài thế gia Tông môn gốc gác thâm hậu, mới mơ hồ đoán ra được một chút gì đó.
Trưởng lão của Địa Ma Giáo, dường như nghĩ đến chuyện gì đó, sắc mặt trầm xuống, không khỏi thở dài.
Vụt...
Triệu Phong xuất hiện trong một khu rừng cổ già nua.
Chỉ cảm thấy thân thể và linh hồn, thoáng trầm xuống.
Một luồng áp lực Thương Cổ vô tận, che trời ngợp đất, tiếp đó là khí tức Thượng Cổ, Thái Cổ.
Triệu Phong có một loại ảo giác như vừa tiến vào Mộng cảnh Thái Cổ.
Có điều, thân thể và linh hồn của Triệu Phong hiện nay, đều xen lẫn với
khí tức Thái Cổ, cho nên những áp lực này dồn lên người Triệu Phong, đa
phần đều biến mất.
Phảng phất như sự tồn tại của Triệu Phong, được nơi này thừa nhận.
Áp lực và ràng buộc tại nơi này, so với Mộng cảnh Thái Cổ, vẫn yếu hơn rất nhiều.
Đối với Triệu Phong mà nói, chỉ có thể tạo thành một chút ảnh hưởng mà thôi.
Xung quanh.
Cửu hoàng tử và những thành viên khác, cũng ở đây.
- Áp lực không gian thật mạnh.
Chu Tố Nhi theo Triệu Phong bước vào, vừa đến nơi này, nhất thời sắc mặt lập tức trướng hồng, chỉ cảm thấy khó thở, ngay cả bước đi cũng vô cùng khó khăn.
- Thích ứng một chút đi, Long ngọc sẽ hấp thu một lượng nhỏ Long vận khí trong không khí, tiêu hao Long vận khí là có thể giảm bớt hạn chế và áp lực của không gian còn sót lại của Thái Cổ đối với các ngươi.
Ưng lão lập tức giải thích, khi nhìn thấy Triệu Phong, ánh mắt thoáng rung động.
Triệu Phong ở nơi này, không ngờ lại không có bất kỳ khó chịu gì, vẫn
ung dung như thường, phảng phất rất quen thuộc với không gian Thái Cổ
này.
Chuyện gì thế này?
Cho dù hắn là cường giả Luyện Thể, năng lực đề kháng mạnh, nhưng áp lực
của không gian Thái Cổ, tuyệt đối không đơn giản, bên trong ẩn chứa quy
tắc thiên địa và bài xích đối với sinh vật xa lạ.
Người có cảnh giới thấp, thậm chí còn không thể động đậy, bị ép đến mức nằm sấp xuống đất.
Những người còn lại cũng phát hiện tình huống của Triệu Phong, đều không khỏi kinh ngạc.
Trong đó, Thạch Vũ Lôi thân là cường giả Luyện Thể, vậy mà vẫn cảm thấy
không khí trong thiên địa vô cùng trầm trọng, toàn thân ngột ngạt.
- Mọi người đến đông đủ rồi, bây giờ nghe ta nói, Long ngọc trong tay
chúng ta, có mối liên hệ nhất định với ngụy ấn trong tay Cửu hoàng tử,
vì lẽ đó, cho nên thứ tự tiến vào dù khác nhau, nhưng thời điểm truyền
tống đều giống nhau.
Ưng lão bắt đầu nói nhanh hơn, hiển nhiên quãng thời gian sau đó, sẽ vô cùng quan trọng.
- Long ngọc và “Thái Tử ngụy ấn” đều có thể tự động hấp thu một lượng
nhỏ Long vận khí trong không khí, nhưng cũng chính vì thế, nếu như chúng ta tụ tập một chỗ, hiệu suất thu thập Long vận khí cũng sẽ rất thấp.
Ưng lão giơ Long ngọc trong tay lên, sau khi hấp thu sạch Long vận khí xung quanh, ngọc bội lại trở nên u ám.
Thái Tử ngụy ấn trong tay Cửu hoàng tử vốn lấp lánh trong suốt, bây giờ cũng chỉ thoáng lóe sáng một chút.
Đây chính là do lúc thành viên đoàn đội tiến vào lăng mộ Hoàng tộc, ngụy ấn đã tiêu hao một lượng số mệnh trung đẳng.
- Vì lẽ đó, cho nên chúng ta không thể không phân công nhau làm việc.
Ưng lão trịnh trọng nói.
Mọi người cũng đoán được sẽ xuất hiện loại kết quả như thế này.
Tiến vào lăng mộ Hoàng tộc, tất cả mọi người đều cảm nhận được tầm quan trọng của Long vận khí.
Không có Long vận khí chống lại áp lực không gian Thái Cổ, bọn họ sẽ bị bóp nghẹt, ngay cả chiến lực cũng sẽ giảm mạnh.
Dưới sự áp chế mạnh mẽ trong không gian Thái Cổ, bọn họ ngay cả phi hành cũng không làm được.
Phỏng chừng, chỉ có cấp độ Thánh Chủ mới có thể miễn cưỡng phi hành.
Nhưng nếu như có đủ Long vận khí, trung hòa áp lực trong không gian Thái Cổ, như vậy thì vẫn có thể tạm thời phi hành trong không trung.
- Chúng ta có tám người, chia làm ba đội là tốt nhất. Ta, Thần Cơ Tử và
Triệu Phong, mỗi người dẫn theo hai người, các ngươi đồng ý đi cùng ai?
Ánh mắt Ưng lão quét về phía mọi người, đề xuất phương án.
Tô Thanh Linh, Kinh Khải và Thạch Vũ Lôi, nhất thời sững sờ, Ưng lão và Thần Cơ Tử dẫn dắt đội, bọn họ cũng không có ý kiến gì.
Bởi vì Ưng lão và Thần Cơ Tử đều là lão bối có kinh nghiệm phong phú,
thậm chí Ưng lão còn am hiểu thông tin nhất định, có thể tránh được nguy hiểm, mà Thần Cơ Tử lại càng có thể đoán biết được nguy cơ, dự đoán
hung cát.
Nhưng tại sao Triệu Phong cũng trở thành người dẫn đội?
Lẽ nào bởi vì hắn là Tuần Thú Sư, cho nên cần phải bảo vệ?
- Ta theo Ưng lão.
Kinh Khải lập tức đứng về phía Ưng lão.
Sau khi Kinh Khải tận mắt nhìn thấy cuộc chiến tranh đoạt danh ngạch,
liền cảm thấy thực lực của bản thân trong số đông đảo thành viên, cũng
chỉ có thể xem là trung đẳng.
Mà trong đội ngũ, Ưng lão đạt đến cấp bậc Chuẩn Thánh Chủ, lại thêm kinh nghiệm rất phong phú.
Theo Ưng lão là an toàn nhất, đồng thời còn có thể học tập được nhiều thứ.
Những người còn lại đều nhìn nhau, Cửu hoàng tử thì đã sớm đứng bên cạnh Ưng lão, nói cách khác, đội ngũ của Ưng lão đã đủ ba người.
- Ta theo Thần Cơ Tử.
Thạch Vũ Lôi và Tô Thanh Linh đồng thời mở miệng, lập tức đi tới bên cạnh Thần Cơ Tử.
- Ta không cần Y Sư.
Triệu Phong lập tức mở miệng, bây giờ, trong đoàn đội chỉ còn lại một mình Chu Tố Nhi.
Chu Tố Nhi đối với Triệu Phong mà nói, không hề có chút tác dụng nào.
Thể phách của Triệu Phong cường hãn, ngoài ra, Thủy Chi Phong Lôi và Mộc Chi Phong Lôi đều là chân nguyên có tính trị thương.
Không những thế, hắn còn có những thánh dược trị thương như Bích Thủy Thiên Liên và Bách Nguyên Chi Mật, còn cần Y Sư làm gì?
Bên trong đoàn đội, bất kỳ là người nào, đối với Triệu Phong mà nói, đều có tác dụng lớn hơn Chu Tố Nhi.
- Ngươi…
Gương mặt Chu Tố Nhi, thoáng cái đỏ bừng.
Trước khi tiến vào màn ánh sáng, nàng đã tận mắt nhìn thấy Triệu Phong
giao thủ với hắc bào nhân, cho nên rất có lòng tin đối với thực lực của
Triệu Phong.
Bởi vậy cho nên nàng cảm thấy hợp tác với Triệu Phong cũng không tệ.
Nhưng không ngờ Triệu Phong lại quyết đoán từ chối nàng như vậy.
- Các ngươi đi đi, hôm nay ta càng muốn theo Triệu Phong.
Thanh âm trong trẻo của Chu Tố Nhi vang lên.
Triệu Phong không muốn Y Sư là không muốn được sao?
Nàng bị Triệu Phong cự tuyệt ngoài cửa, bây giờ nếu nghe theo lời nói của Triệu Phong, chẳng phải càng mất mặt hơn sao?
Chu Tố Nhi một mực không để cho Triệu Phong được như ý, trực tiếp đi tới bên cạnh Triệu Phong, bộ dạng như chắc chắn là theo ngươi rồi.
Trong đội ngũ, những người khác đều nhìn Triệu Phong và Chu Tố Nhi, cũng cảm thấy có chút không ổn.
Mặc dù bọn họ không có ấn tượng tốt đối với Triệu Phong, thậm chí còn chán ghét.
Nhưng để cho hai thành viên có chiến lực thấp như Tuần Thú Sư và Y Sư đi cùng nhau, quả thật là không thích hợp lắm.
Yêu thú bên trong lăng mộ Hoàng tộc, đều nhiễm khí tức Thái Cổ và Long vận khí, hung hãn dị thường.
Thế nhưng, lúc bọn họ còn đang ái ngại thì Ưng lão bỗng nhiên lêng tiếng:
- Đã như vậy thì chúng ta hành động thôi, đây là một phần địa đồ trong
lăng mộ Hoàng tộc, còn có cả nội dung liên quan đến thí luyện.
Ưng lão phát cho mỗi người một phần giấy sách.
- Ừm, đi thôi.
Thần Cơ Tử cũng khẽ mỉm cười, tiếp nhận phần giấy sách, chuẩn bị hành động.
Thạch Vũ Lôi, Tô Thanh Linh và Kinh Khải cũng thoáng kinh ngạc.
Ưng lão và Thần Cơ Tử đều phong phú từng trải, dường như cũng tán thành cách phân chia đội ngũ này.
Chuyện gì thế này? Lẽ nào Ưng lão và Thần Cơ Tử đều không lo Tuần Thú Sư và Y Sư sẽ chết ở đây?
Có điều, nếu như hai vị lão bối đều không ý kiến thì bọn họ cũng không
nói gì thêm, vội vàng tiếp nhận giấy sách, đem toàn bộ tin tức ghi nhớ.
Ngay lập tức, Ưng lão và Thần Cơ Tử, mỗi người đều mang theo hai người rời đi.
Trước khi đi, Cửu hoàng tử nhìn về phía Triệu Phong, nói:
- Triệu huynh đệ, lấy phong thái ngày trước ngươi ngang dọc trong Không
Gian Thần Huyễn, có lẽ hành sự trong lăng mộ Hoàng tộc cũng không khó
khăn gì, ngươi nhất định có thể bảo vệ Tố Nhi tỷ mà.
Triệu Phong liếc nhìn hắn một cái, trong lòng có chút trầm ngâm.
Phỏng chừng Ưng lão và Thần Cơ Tử đã sớm thương lượng kỹ càng, cho nên trước tiên mới giao Y Sư cho hắn.
Triệu Phong quét nhìn một lượt tin tức trong giấy sách, đại khái đã nắm rõ.
Tác dụng của Y Sư, về sau mới thể hiện ra, còn bây giờ, chẳng khác gì cái giá treo quần áo.
Tin tức bên trong giấy sách có rất nhiều, còn ghi chép lại những khu vực nào gặp Yêu thú nguy hiểm, những nơi nào trước kia không xuất hiện
truyền thừa.
Nhưng, hiện tại, Triệu Phong lại muốn xác định vị trí của mình.
Bịch…
Triệu Phong nhảy lên trên đỉnh một gốc cây cao ở gần đó.
Lần nhảy thứ hai, Triệu Phong đã đứng nhảy lên cao thêm mấy trượng, đứng thẳng giữa không trung, mở ra Thần Linh Nhãn, quan sát tình huống trong vài vạn dặm xung quanh.
Thậm chí Triệu Phong còn nhìn thấy, một vài thân ảnh khác cách ngoài vạn dặm.
Mà ở bên dưới, Chu Tố Nhi lại ngây người, nhìn Triệu Phong đang trôi nổi trên không trung.
- Ngươi có thể phi hành?
Chu Tố Nhi giật mình hỏi.
Hộ Long ngọc trên người nàng, còn chưa hấp thu đủ Long vận khí, không
thể trung hòa áp lực Thái Cổ, cho nên ngay cả bước đi cũng cảm thấy mệt
mỏi.
Vậy mà Triệu Phong lại giống như vẫn đang ở không gian bên ngoài, chỉ nhảy vài cái, đã có thể trôi nổi trên không trung.
Không có Long vận khí, Triệu Phong làm sao có thể làm được?
Triệu Phong không trả lời Chu Tố Nhi, tay trái vung lên, một con yêu điểu Thương Cổ xuất hiện, lập tức bay về phương xa.
Con Yêu điểu này chính là Yêu linh đã giúp Triệu Phong thủ hộ Linh quả
trong Mộng cảnh Thái Cổ, bây giờ đã là Vương Giả đại thành.
Sau khi tiến vào lăng mộ Hoàng tộc, nó không hề chịu chút lực ảnh hưởng
nào của quy tắc thiên địa, thậm chí tốc độ phi hành càng nhanh hơn.
Khí tức Hồng Hoang cổ xưa trên người nó, sản sinh lực lượng uy hiếp khủng bố vô hình.
Những nơi nó đi qua, những Yêu thú biết bay gần đó, lập tức kinh hãi chạy trốn.