Chung Cực Truyền Thừa

Chương 227: Chiến!

Đây là lần đầu tiên không ít người xem chính thức hiểu qua một chút lực lượng cường giả Thánh Giai, trong lòng không khỏi rung động, lực lượng như vậy, con người lực thật sự có thể có được sao?
Nhưng trên thực tế, Thánh Giai tồn tại vốn là nghịch Thiên địa, tưởng tượng thoáng một chút, sinh lão bệnh tử chính là luân hồi tính mạng tự nhiên nhất, nhưng Thánh Giai lại nương theo lực lượng cường đại bản thân, chống lại vòng luân hồi này, cái kia là một loại nghịch thiên như thế nào?
- Thực lực hạ giai và trung giai thật sự kém quá xa, dù Lâm Dịch có Bạch Hổ chiến văn nhưng cũng không lạc quan lắm a.
Khải Ni Cổ Lạp có chút lo lắng nói.
Lạp Cổ Kỳ nhíu mày nhìn thác nước đang chảy ngược, nhưng cũng không nói tiếng nào.
Trong thác nước ngược, lực lượng Bố Lan Đặc vẫn y nguyên không ngừng tăng lên, mà lúc đầu, Lâm Dịch đã đạt đến trạng thái cực hạn bình thường, lực lượng hấp xả này, càng phát ra càng mạnh.
Trong đôi mắt Lâm Dịch bỗng nhiên bắn ra một vòng tinh mang, bỗng nhiên gào thét một tiếng, chợt thân thể hắn lập tức bắn ra ánh địa quang mang màu đỏ, trong khoảng khắc liền bao phủ hoàn toàn cả người hắn.
- Rống!
Một tiếng hổ gầm chấn triệt thiên địa từ bên thân Lâm Dịch truyền ra, hồng mang lập tức tán đi, mà thân hình Lâm Dịch cũng hiển lộ ra.
Lúc này, bộ dáng hắn đã hoàn toàn biến thành hình dáng sau khi gia trì chiến văn, vằn lông hắc bạch giao nhau xuất hiện trên toàn thân hắn, thân hình hắn đã hoàn toàn trướng lớn lên một vòng, quần áo sớm đã bị lực lượng cường đại chấn nát thành từng mảnh vỡ, gân xanh lộ ra trên cơ bắp cường trắng, đôi huyết sắc đồng tử cực kỳ yêu dị của hắn lóe ra ánh địa quang mang khiếp người, trên trán khắc một ấn ký Vương tự mang phong cách cổ xưa, lóe ra hồng quang, hai bên mặt hắn, ba đạo vết máu hằn lên, một đầu màu đen toái phát, nhan sắc biến thành một loại trắng như tuyết, mà sau lưng hắn, có một cái đuôi hai màu trắng đen giao nhau đang nhẹ nhàng lay động.
Bạch Hổ chiến văn!
Thần sắc Bố Lan Đặc dữ tợn, một cỗ khí thế thực chất cường đại quay chung quanh hắn, dưới ảnh hưởng của hồng sắc quang mang trên người Lâm Dịch, toàn bộ thác nước ngược hoàn toàn biến thành một màu đỏ như máu, cánh tay tử điện xà xuyên thẳng qua trong đó.
Nhưng cặp mắt hắn lại gắt gao nhìn Lâm Dịch, trong mắt lộ ra vẻ điên cuồng.
- Ta ngược lại muốn nhìn, ngươi có thể chịu được tới khi nào!
Mặc dù là trạng thái bình thường, Bố Lan Đặc cũng có lòng tin có thể dùng lực lượng áp đảo để đối phó với Lâm dịch, dù sao thì đại bộ phận chiến văn tại đại lục này cũng chỉ là hạ đẳng hoặc là trung đẳng, chiến văn cao đẳng và siêu hạng đều chỉ tồn tại trong truyền thuyết, hắn căn bản không có chiến văn ngoài cao đẳng như Lâm Dịch.
Mà vô luận là chiến văn hạ đẳng hay chiến văn trung đẳng, nhiều nhất cũng chỉ có thể tăng lực lượng lên gấp sáu lần, mà Bố Lan Đặc là hạ tinh vị trung giai, so với Lâm Dịch, cường đại hơn gấp mười lần, cho nên Bố Lan Đặc có lòng tin như vậy, cũng không phải là không có chút căn cứ nào.
Lực lượng không ngừng tăng lên, vô luận là Bố Lan Đặc hay là Lâm Dịch.
Mây đen trên bầu trời đột nhiên đọng lại, bầu trời trống rỗng giữa trưa đột nhiên xuất hiện một mảnh mây đen lớn, từ rất xa nhìn lại, chỉ thấy mọt mảnh khu vực kia đã hoàn toàn biến thành một phiến hắc ám, thác nước ngược vẫn tồn tại y nguyên, huyết sắc năng lượng chiếu rọi hào quang đỏ như máu, đang không ngừng gia tăng, không ngừng xuyên thẳng qua tử điện xà, một mảnh khu vực kia, cực kỳ giống với Ma vực trong truyền thuyết.
Trên bờ biển sớm đã hoàn toàn yên tĩnh, tất cả người xem đều đình chỉ hô hấp, hai mắt nháy cũng không nháy nhìn một mảnh khu vực màu đen, thác nước ngược kia, người bình thường không cách nào tưởng tượng, lực lượng Thánh Giai lại có thể dẫn động Thiên địa biến sắc.

Mà nương theo hiệu quả khi nhìn thấy liền khiến da đầu run lên chính là một cỗ uy áp khiến người gần như hít thở không thông, cỗ lực lượng Thánh Giai cường đại trước mặt này, tất cả cường giả không phải Thánh Giai đều cảm giác như là một tòa núi cao thật lớn, uy áp từ trên cao áp chế xuống, căn bản không thể nào ngăn cản.
Mà cái này, vẫn chỉ là lực lượng bỏ sót sau khi bọn hắn tăng lực lượng lên, nếu quả thật đối mặt với cường giả Thánh Giai, thì cái kia là một loại khủng bố như thế nào? Không người nào dám tưởng tượng.
Nhưng mà, biểu lộ Bố Lan Đặc cũng đã càng ngày càng biến thành kinh hãi, vốn tưởng rằng lúc tăng lực lượng lên gấp bảy gấp tám lần, đối phương đã không cách nào chịu được mà bị hấp xả rồi, không nghĩ tới, hôm nay đã sắp đạt tới cực hạn của mình rồi mà lực lượng của đối phương vẫn không đang ngừng tăng lên, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?
Hai mắt Bố Lan Đặc lộ ra vẻ hoảng sợ, nhưng biểu lộ lại càng ngày càng dữ tợn, bên cạnh hắn, vì lực lượng không ngừng tăng lên, không khí chung quanh bị chấn động không ngừng, bộc phát ra một hồi âm thanh khí bạo, thanh thế kinh người.
Trái lại, lúc này nét mặt Lâm Dịch lại lạnh lùng đến cực điểm, hai con ngươi huyết sắc yêu dị lạnh lùng nhìn chăm chú Bố Lan Đặc, để lực lượng đối phương tùy ý tăng lên, hắn cũng có thể không ngừng tăng lên, hiện tại, lực lượng đã tăng lên gần gấp mười lần.
Lực lượng gấp mười lần, đối với Lâm Dịch mà nói, căn bản không cần hao phí khí lực gì.
Rốt cục, Bố Lan Đặc đã đạt đến cực hạn của mình, mà Lâm Dịch, sau khi tăng cường lực lượng của mình lên gấp mười lần, đã ngưng lại, không tiếp tục tăng lên.
- Không có khả năng!
Bố Lan Đặc há to miệng, không dám tin, cuối cùng hai mắt đỏ ngầu hô lên, hắn cảm giác được, lúc mình tăng lực lượng lên đến cực hạn, đối phương cũng hoàn toàn đạt đến trình độ như vây, cái này khiến Bố Lan Đặc làm sao có thể thừa nhận được, hắn vốn định không ngừng tăng lực lượng của mình lên, lấy tâm lý và khí thế bên trên hoàn toàn áp đảo Lâm Dịch, khiến đối phương biết rõ, trước mặt mình hắn vĩnh viễn chỉ là một con kiến, nhưng hắn tuyệt đối không ngờ, đối phương chẳng những không bị hắn áp đảo, còn tăng lực lượng lên một tiêu chuẩn đồng dạng với mình, cái này chính là gì? Một con kiến như thế nào đột nhiên có được lực lượng cường đại như mình?
Cái này khiến Bố Lan Đặc không cách nào tiếp nhận.
Nhưng mà, không cách nào tiếp nhận cũng không được, vì sự thật luôn là sự thật. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Thấy biểu lộ cực kỳ ngoạn mục trên mặt Bố Lan Đặc, những cảm xúc bực mình trong những ngày này của Lâm Dịch cũng biến mất không nhỏ, đột nhiên hắn nở nụ cười.
- Tựa hồ, miệng lưỡi ngươi mạnh hơn nhiều so với lực lượng bản thân ngươi a.
Biểu lộ Bố Lan Đặc trong nháy mắt liền biến thành khó coi, thác nước ngược tồn tại chung quanh, tử điện xà thỉnh thoảng biến mất.
Biểu lộ Bố Lan Đặc dần dần âm trầm xuống, nhìn Lâm Dịch.
- Ngươi quả nhiên là người có cổ văn truyền thừa thần bí nhất, Bạch hổ chiến văn này, có lẽ là chiến văn cao đẳng trong truyền thuyết a.
Dù sao cũng là Thánh Giai cường giả, sau một lúc không dám tin ngắn ngủi, hắn nhanh chóng điều chỉnh tâm tình của mình tốt trở lại.
Lâm Dịch không nói gì, chỉ cười cười, nhưng trên thực tế, cổ văn truyền thừa trên người hắn, đến tột cùng là dạng tồn tại gì thì hắn cũng không phải rất rõ ràng.

back top