Sấm sét vang dội chung quanh hoàn toàn biến mất rồi, khí thế như thực chất kia lập tức tiêu tán sạch sẽ, cho nên, tất cả mọi người đều nhìn thấy một màn này ở xa xa trên bầu tời, tâm thần đều hoàn toàn kinh hãi, thân thể Bố Lan Đặc cứng ngắc, mà sau lưng là tay trái Lâm Dịch đã đâm xuyên thân thể hắn, máu tươi từ tràn ra từ miệng vết thương và miệng mũi hắn.
Thân thể Bố Lan Đặc bắt đầu xuất hiện biến hóa kinh người, tầng lân phiến rậm rạp trên người hắn đang biến mất, dùng mắt thường có thể nhìn thấy được, lộ ra làn da vốn có của hắn, răng nanh bén nhọn trong miệng cũng chầm chậm biến mất không thấy gì nữa, thân thể gầy gầy cũng dần dần hồi phục lại, đương nhiên, hết thảy những cái này cũng không thể vãn hồi tính mạng lại cho hắn.
- Ta không cam lòng...
Bố Lan Đặc nhẹ giọng nói, trái tim hắn đã bị nghiền nát hoàn toàn, toàn bộ đều dựa vào khí tức trong thân thể mà tạm thời kéo dài tính mạng thêm một chút, đối với Thánh Giai mà nói, tánh mạng của bọn hắn cơ hồ là vô hạn, Bố Lan Đặc cơ bản không nghĩ tới có ngày mình sẽ chết, nhưng hôm nay, tử kỳ của hắn đã đến, càng làm cho người cảm thấy châm chọc chính là, người kết liễu tính mạng hắn, chính là người hắn khinh thường như một con kiến, cái này khiến hắn làm sao có thể cam tâm?
Khóe miệng Lâm Dịch vẫn lộ vẻ tươi cười tà dị, nghe được lời Bố Lan Đặc nói, hắn nở nụ cười.
Thân thể Bố Lan Đặc đột nhiên run rẩy kịch liệt vài cái, trong nháy mắt, nét mặt của hắn trở nên thống khổ, chợt, chỉ thấy một vòng năng lượng màu đỏ từ miệng vết thương của hắn xuyên ra nooài. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn
Oanh!
Một tiếng nổ thật lớn vang lên, một cỗ năng lượng màu đỏ nổ tung trong thân thể Bố Lan Đặc, thân thể Bố Lan Đặc lập tức bị nổ tung thành thịt nát, mà trên người Lâm Dịch, máu tươi đã nhuộm đỏ toàn thân.
- A!
Tất cả mọi người đều kinh hô lên.
Bốn gã Thánh Giai chung quanh hiển nhiên cũng thật không ngờ Lâm Dịch lại có thể tàn nhẫn như thế, cũng không khỏi có chút nhíu nhíu mày, nhưng cũng không nói thêm gì. Dù sao, đây là trận đấu, nếu là trận đấu, hơn nữa Vô Song Hội cũng cho phép giết người, vậy cách làm của Lâm Dịch tuy rằng có chút tàn khốc, nhưng cũng không vi phạm quy tắc gì của trận đấu cả, bọn hắn tự nhiên không nói gì.
- Lâm Dịch thắng! Lâm Dịch tấn cấp trận chung kết!
Một gã Thánh Giai sau khi khẽ nhíu mày, mở miệng nói ra. Thanh âm không lớn, lại xa xa truyền đến trong tai tất cả những người xem, khán giả vì thân thể Bởi vì Bố Lan Đặc nổ tung mà sinh ra cảm giác sợ hãi lúc này mới phản ứng lại, bộc phát ra một hồi hoan hô và tiếng hò hét. Đối với bọn hắn mà nói, trình độ tàn khốc của trận đấu cũng không nằm trong độ cân nhắc của họ, bọn hắn chỉ biết mình quan sát được trận đấu này là trận đấu khiến người khác phấn khích và kích động nhất từ khi Vô Song Hội tổ chức đến nay, thế cũng đủ rồi.
- Hay là ngươi đi tắm rửa sạch sẽ đi!
Một gã Thánh Giai nhíu mày nhìn Lâm Dịch toàn thân nhuộm đầy máu tươi, không khỏi nói với Lâm Dịch.
Lâm Dịch lúc này thoạt nhìn tràn đầy cảm giác quỉ dị đáng sợ, toàn thân của hắn dính đầy huyết nhục của Bố Lan Đặc, khóe miệng mang theo một vòng dáng cười tà dị đến cực điểm, xứng với cặp huyết sắc đồng tử kia, càng làm cho lòng người kinh hãi!
Sau khi nghe vậy, Lâm Dịch nhìn thoáng qua tên Thánh Giai kia, khóe miệng tràn ra một vòng cười quái dị, sau đó thân thể hắn liền trầm xuống, trực tiếp chui vào biển.
Lông mày tên Thánh Giai kia lại lần nữa nhíu lại, đối với dáng cười cuồi cùng Lâm Dịch lộ ra với hắn, rõ ràng khiến trong lòng của hắn cũng không khỏi khẽ run lên. Phải biết rằng, đối với hắn mà nói, thực lực Lâm Dịch lúc này vẫn không quá sức, nhưng nụ cười cuối cùng kia lại khiến lòng hắn không khỏi rung động, trình độ yêu dị của hắn, có thể nghĩ được.
- Tâm tính thật tàn khốc.
Một gã Thánh Giai nhìn xem thân thể Lâm Dịch chui vào biển, nhịn không được mở miệng nói, vài tên Thánh Giai còn lại cũng không khỏi nhẹ gật đầu, nhưng lại không nói gì.
Vừa mới chui vào mặt biển, thân thể Lâm Dịch liền nổi lên biến hóa, lực lượng cường đại theo thời gian trôi qua dần lui xuống, da lông hắc bạch giao nhau trên người cùng với cái đuôi sau lưng cũng hoàn toàn biến mất, đôi huyết sắc đồng tử cũng dần khôi phục lại màu đen, cùng lúc đó, ý thức của hắn, cũng khôi phục thanh minh, cảm xúc thị sát khát máu cường đại khó có thể áp chế này, cũng lập tức hoàn toàn biến mất.
- Quả nhiên vẫn không có biện pháp khống chế...
Hắn đã hoàn toàn không phục lại trạng thái bình thường, không khỏi lộ nở một nụ cười khổ...
Cảm xúc thị sát khát máu, quả nhiên vẫn khống chế hắn, trong quá trình này, ý thức của hắn thập phần tinh tường, nhưng làm chuyện như vậy lại hoàn toàn thoát ly khỏi sự khống chế của hắn, đây là một loại cảm giác cực kỳ kỳ quái mà mâu thuẫn, hành động của thân thể vẫn do hắn khống chế, nhưng chuyện làm ra lại hoàn toàn không giống với ý hắn, thật giống như, trong khoảnh khắc đó, khống chế hắn làm việc không còn là ý thức của hắn, mà là thân thể vậy.
Bất quá hình dung như vậy hiển nhiên cũng không đúng, bởi vì hắn có thể cảm giác được thân thể vẫn nằm dưới sự khống chế của ý niệm, cũng giống như lần đầu tiên nổi lên sát ý với Bố Lan Đặc, ý thức điều khiển thân thể hoàn thành chuyện như vậy, nhưng sau khi giết chết hắn, vốn không nên lại dùng năng lượng hoàn toàn hủy diệt thân thể hắn, nhưng hắn vẫn làm như vậy, hơn nữa vào lúc hủy diệt thân thể, tâm lý của Lâm Dịch rõ ràng rất vặn vẹo xuất hiện vài tia khoái cảm.
Loại cảm giác này khiến Lâm Dịch có chút bất an và sợ hãi nhàn nhạt.
Bất quá vô luận nói thế nào, hắn vẫn nhận được thắng lợi trong trận đấu này.
- Về sau vẫn nên ít dùng thì tốt hơn.
Loại cảm giác không biết tiếp theo sẽ làm ra chuyện gì thế này, thật sự không xong, Lâm Dịch không khỏi khẽ thở dài một tiếng, chợt rất nhanh sửa sang lại tâm tình có chút bất an của mình, Lâm Dịch dưới đáy biển trực tiếp lấy ra quần áo từ không gian giới chỉ, sau khi thay xong, thân thể khẽ nhúc nhích, bắn ra mặt biển, lặng yên lơ lửng giữa không trung.
Bốn gã Thánh Giai còn trên không trung cùng đợi hắn, thấy khi Lâm Dịch lại lần nữa chui ra khỏi mặt biển, đã thiếu đi cảm giác quỉ dị mà đáng sợ kia, trong lòng cũng không khỏi có chút thở dài một hơi, không biết vì sao, tuy rằng cấp độ lực lượng chỉ có một chút như vậy, nhưng cổ khí chất yêu dị sau khi Lâm Dịch biến thân kia, lại khiến cho vài tên Thánh Giai cũng không khỏi kinh hãi.
Sau khi nhìn thoáng qua Lâm Dịch, thân thể bốn gã Thánh Giai trực tiếp hóa thành tia sáng trắng, bay về phía bờ biển, mà Lâm Dịch cũng theo sát phía sau,. sau một lát, thân thể mấy người đã lên đến bờ biển.
Cách chừng 4 km, tuy rằng nhãn lực của khán giả đều không tệ, nhưng cũng không thể nhìn thấy biểu lộ trên mặt Lâm Dịch, không nhìn thấy vẻ cười quái dị trên mặt Lâm Dịch trước khi động thủ, đối với thủ đoạn tàn khốc của hắn, về mặt nhận thức cũng đã giảm bớt đi rất nhiều, nhiều nhất, cũng chỉ xem Lâm Dịch trở thành một nhân vật thủ lạt thôi, tàn khốc và thủ lạt, hoàn toàn là hai khái niệm.
Thật giống như trong chiến đấu khiến đối thủ chết không toàn thấy, cùng với oanh tạc thi thể một người đã chết đến cặn bã, ở trong lòng càng khiến người khác tiếp nhận được một chút.
Sự trở về của Lâm Dịch đã nhận được tiếng nhất trí hoan hô của tất cả người xem, tất cả mọi người ngẩng đầu lên, nhìn Lâm Dịch lặng yên lơ lửng trên không trung, trong miệng lớn tiếng hô lên kích động và hưng phấn của mình, sự cường đại của Lâm Dịch đã khiến tất cả mọi người ủng hô.
An Cách Tư lại sau khi liếc Lâm Dịch một cái, liền yên lặng quay người, bay về phía không trung, tình cảm giữa hắn và Bố Lan Đặc tuy rằng một mực đều không được tốt lắm, nhưng dù sao ở chung nhiều năm như vậy, sau khi hắn chính thức bị giết, tâm lý của An Cách Tư cũng không được dễ chịu cho lắm.
Thân thể của Bạch Ngạn Thanh lại lần nữa xuất hiện trên không trung, tuyên bố kết quả trận đấu, cũng tuyên bố trận chung kết sẽ cử hành vào ba ngày sau, tái tràng vẫn là mặt biển, sau đó, đám người liền bắt đầu tản ra.
Lâm Dịch từ không trung rơi xuống, đến thẳng trước người bọn người Lạp Cổ Kỳ.
- Làm không sai, Dịch Tử
Trương Tạp ha ha nghênh tiếp, Bố Lan Đặc và Trương Tạp hắn không có quan hệ gì cả, cái chết của hắn đối với Trương Tạp mà nói không có chút ảnh hưởng nào cả.
Lâm Dịch cười cười, không nói gì, Thủy Linh Lung thì có chút bận tâm nhìn hắn một cái, sau khi xác định trên người hắn cũng không có thương thế gì cả, liền cũng không mở miệng nữa.
Mà biểu lộ của Thư Mộng lại càng có chút phong phú, Bố Lan Đặc chết rồi, như vậy thì hôn ước giữa nàng và An Đệ Tư gia tộc đã giải trừ, tự nhiên cũng khiến nàng rất cao hứng, nhưng cùng lúc đó, nàng lại không thể không lo lắng, An Đệ Tư gia tộc sẽ vì thế mà trả thù Lâm Dịch. Dù sao, một gia tộc xuất hiện một gã Thánh Giai cũng không dễ dàng, mặc dù là trong trận đấu, cũng khó tránh khỏi việc người của An Đệ Tư gia tộc sẽ ghen ghét Lâm Dịch, do đó muốn giết chết hắn.
Sự cường đại của Lâm Dịch tuy rằng xa xa vượt ra khỏi sự tưởng tượng của Thư Mộng, nhưng nàng đồng thời cũng rất rõ ràng, lấy lực lượng trước mắt của Lâm Dịch, muốn đối kháng một gia tộc, vẫn chưa đủ, tự nhiên cũng mang theo vẻ mặt lo lắng nhìn hắn.
Lạp Cổ Kỳ và Khải Ni Cô Lạp thì lộ vẻ chúc mừng Lâm Dịch, phải biết rằng, lần này Lâm Dịch lấy được tư cách vào trận chung kết, đây đã là thành tích tốt nhất học viên Ngũ Hành lấy được trong lịch sử Vô Song Hội rồi. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Lâm Dịch ít nhất cũng có thể lấy được á quân, dùng tình huống trước mắt xem ra, chỉ cần An Cách Tư không phải có được trung đẳng chiến văn thì việc hắn lấy được quán quân cũng rất có hi vọng.
Lập tức sau khi đứng nguyên tại chỗ hàn huyên vài câu, Lạp Cổ Kỳ liền cười đề nghị đi chúc mừng một phen, như đã nói trước kia, đại lục này là một thế giới mạnh được yếu thua, cái chết của Bố Lan Đặc, theo mọi người thấy thì căn bản không có gì cả, mặc dù thủ đoạn cuối cùng của Lâm Dịch có vẻ hơi độc ác một chút, danh tự Lâm Dịch, cứ vậy dương danh đại lục!
Thời gian qua vô cùng nhanh, thời gian ba ngày cơ hồ trong giây lát đã qua đi.
Trong vòng 3 ngày này, Lạp Cổ Kỳ tìm Lâm Dịch nói chuyện một chút, hỏi thăm thoáng một chút chiến văn của hắn tăng phúc được mạnh nhất là bao nhiêu. Kỳ thật vấn đề này nếu như những người khác hỏi thì sẽ có chút đột ngột, dù sao trên đại lục này nguy cơ tứ phía, tùy ý vạch trần lá bài tẩy của mình không thể nghi ngờ sẽ khiến mình lâm vào nguy hiểm, nhưng Lâm Dịch đối với Lạp Cổ Kỳ có thể nói là rất tín nhiệm, ngoại trừ chuyện Bạch Hổ chiến văn là siêu hạng chiến văn chưa nói cho hắn biết ra, hắn không chút do dự nói cho Lạp Cổ Kỳ biết tăng phúc cực hạn của mình.
Lạp Cổ Kỳ sau khi nghe vậy nhắc nhở Lâm Dịch một câu, nếu như đối phương sử dụng trung đẳng chiến văn, như vậy cũng đừng có miễn cưỡng. Dù sao, dùng lấy thực lực Lâm Dịch trước mắt, dù tăng phúc 30 lần cũng sẽ không phải là đối thủ của An Cách Tư, chỉ là từ bề ngoài có thể thấy được, An Cách Tư tuyệt đối cường đại hơn Bố Lan Đặc rất nhiều!
Kỳ thật trải qua một hồi đại chiến với Bố Lan Đặc, Lâm Dịch cũng đã biết rõ suy nghĩ của mình cũng không phải là muốn chém giết, đối với hắn mà nói, không ngừng hưởng thụ cảm giác mỹ diệu tăng lên lực lượng mới là thứ hắn truy cầu. Về phần những bảo vật như thứ thần khí, đối với Lâm Dịch mà nói lực hấp dẫn cũng không phải quá lớn. Cách nghĩ của Lâm Dịch cho tới giờ đều rất đơn giản, có thể bảo vệ mình, bảo vệ mình tất cả những thứ mình coi trọng, cũng đã đủ rồi. Mà lấy lực lượng trước mắt của hắn mà nói, bảo hộ những vật này, hiển nhiên đã đủ rồi.
Không ngừng tu hành, kỳ thật cũng chỉ là xuất phát từ chấp nhất của hắn đối với thể thuật mà thôi.
Lập tức cũng không chút do dự đáp ứng yêu cầu của Lạp Cổ Kỳ.
Trên bờ biển, tụ tập mấy vạn người xem, hôm nay, chính là thời gian vạn chúng chú mục chân chính, vương giả của Vô Song Hội, sẽ được sinh ra vào hôm nay!
Đám Thánh Giai hoàng tộc đế quốc Bạch Tiếu Thiên dựng tạm một cái mộc các bên bờ biển, liếc xa xa phương xa.
Lúc này chính là lúc mặt trời mới mọc, một khỏa mặt trời đỏ rực xa xa ló lên từ mặt biển, toản ra một vòng quang mang hỏa hồng, chiếu rọi toàn bộ Vô Song Đảo đều biến thành một mảnh màu đỏ.
- Hôm nay chính là thời gian vạn chúng chú mục, bởi vì trận chung kết của Vô Song Hội, rốt cục đã tiến hành rồi!
Thanh âm của người chủ trì dẫn đầu phá vỡ sự bình tĩnh của Vô Song Đảo.
- Tiếp theo, thỉnh mọi người dùng thanh âm nhiệt liệt, hoan nghênh hai người mạnh nhất Vô Song Hội lần này, đến cùng trong bọn họ, ai mới là chí cường chính thức trong Vô Song Hội đang tiến hành đây? Để chúng ta ghé mắt mà xem a. Tiếp theo, cho mời hai người dự thi vào tràng.
Khán giả lập tức lớn tiếng hô lêndanh tự Lâm Dịch và An Cách Tư, hai người tại trong người xem trên biển đều có được tiếng hô cực to, danh tự của Lâm Dịch, An Cách Tư, vang vọng toàn bộ Vô Song Đảo.
Chỉ thấy trong đám người lập tức bắn ra hai đạo bạch sắc hào quang, vọt đến không trung, tia sáng tán đi, đúng là hai người Lâm Dịch và An Cách Tư.
Hai người cứ như vậy im im lặng lặng lơ lửng trên không trung đối mặt nhau, Lâm Dịch phiêu dật, An Cách Tư tiêu sái, lập tức dẫn phát một hồi thét lên.
Trên mặt An Cách Tư mang theo dáng tươi cười nói:
- Thật là làm cho người kinh ngạc, không nghĩ tới tiến bộ của ngươi lại lớn như vậy.
Lần đầu tiên gặp Lâm Dịch, hắn chẳng qua chỉ là một gã bát cấp Chiến Sĩ, nhưng bốn tháng sau, hắn cũng đã trưởng thành một tồn tại dù là một gã cường giả hạ tinh vị trung giai cũng không dám xem nhẹ, tốc độ như vậy, thật sự không thể không xưng là nhanh chóng.
Mà Lâm Dịch nghe vậy chỉ cười cười, cũng không nói lời nào. Đối với An Cách Tư, hắn vẫn không hề chán ghét, tuy rằng lúc trước hắn luôn đi theo bên người Bố Lan Đặc.
Thân thể Bố Lan Đặc bắt đầu xuất hiện biến hóa kinh người, tầng lân phiến rậm rạp trên người hắn đang biến mất, dùng mắt thường có thể nhìn thấy được, lộ ra làn da vốn có của hắn, răng nanh bén nhọn trong miệng cũng chầm chậm biến mất không thấy gì nữa, thân thể gầy gầy cũng dần dần hồi phục lại, đương nhiên, hết thảy những cái này cũng không thể vãn hồi tính mạng lại cho hắn.
- Ta không cam lòng...
Bố Lan Đặc nhẹ giọng nói, trái tim hắn đã bị nghiền nát hoàn toàn, toàn bộ đều dựa vào khí tức trong thân thể mà tạm thời kéo dài tính mạng thêm một chút, đối với Thánh Giai mà nói, tánh mạng của bọn hắn cơ hồ là vô hạn, Bố Lan Đặc cơ bản không nghĩ tới có ngày mình sẽ chết, nhưng hôm nay, tử kỳ của hắn đã đến, càng làm cho người cảm thấy châm chọc chính là, người kết liễu tính mạng hắn, chính là người hắn khinh thường như một con kiến, cái này khiến hắn làm sao có thể cam tâm?
Khóe miệng Lâm Dịch vẫn lộ vẻ tươi cười tà dị, nghe được lời Bố Lan Đặc nói, hắn nở nụ cười.
Thân thể Bố Lan Đặc đột nhiên run rẩy kịch liệt vài cái, trong nháy mắt, nét mặt của hắn trở nên thống khổ, chợt, chỉ thấy một vòng năng lượng màu đỏ từ miệng vết thương của hắn xuyên ra nooài. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn
Oanh!
Một tiếng nổ thật lớn vang lên, một cỗ năng lượng màu đỏ nổ tung trong thân thể Bố Lan Đặc, thân thể Bố Lan Đặc lập tức bị nổ tung thành thịt nát, mà trên người Lâm Dịch, máu tươi đã nhuộm đỏ toàn thân.
- A!
Tất cả mọi người đều kinh hô lên.
Bốn gã Thánh Giai chung quanh hiển nhiên cũng thật không ngờ Lâm Dịch lại có thể tàn nhẫn như thế, cũng không khỏi có chút nhíu nhíu mày, nhưng cũng không nói thêm gì. Dù sao, đây là trận đấu, nếu là trận đấu, hơn nữa Vô Song Hội cũng cho phép giết người, vậy cách làm của Lâm Dịch tuy rằng có chút tàn khốc, nhưng cũng không vi phạm quy tắc gì của trận đấu cả, bọn hắn tự nhiên không nói gì.
- Lâm Dịch thắng! Lâm Dịch tấn cấp trận chung kết!
Một gã Thánh Giai sau khi khẽ nhíu mày, mở miệng nói ra. Thanh âm không lớn, lại xa xa truyền đến trong tai tất cả những người xem, khán giả vì thân thể Bởi vì Bố Lan Đặc nổ tung mà sinh ra cảm giác sợ hãi lúc này mới phản ứng lại, bộc phát ra một hồi hoan hô và tiếng hò hét. Đối với bọn hắn mà nói, trình độ tàn khốc của trận đấu cũng không nằm trong độ cân nhắc của họ, bọn hắn chỉ biết mình quan sát được trận đấu này là trận đấu khiến người khác phấn khích và kích động nhất từ khi Vô Song Hội tổ chức đến nay, thế cũng đủ rồi.
- Hay là ngươi đi tắm rửa sạch sẽ đi!
Một gã Thánh Giai nhíu mày nhìn Lâm Dịch toàn thân nhuộm đầy máu tươi, không khỏi nói với Lâm Dịch.
Lâm Dịch lúc này thoạt nhìn tràn đầy cảm giác quỉ dị đáng sợ, toàn thân của hắn dính đầy huyết nhục của Bố Lan Đặc, khóe miệng mang theo một vòng dáng cười tà dị đến cực điểm, xứng với cặp huyết sắc đồng tử kia, càng làm cho lòng người kinh hãi!
Sau khi nghe vậy, Lâm Dịch nhìn thoáng qua tên Thánh Giai kia, khóe miệng tràn ra một vòng cười quái dị, sau đó thân thể hắn liền trầm xuống, trực tiếp chui vào biển.
Lông mày tên Thánh Giai kia lại lần nữa nhíu lại, đối với dáng cười cuồi cùng Lâm Dịch lộ ra với hắn, rõ ràng khiến trong lòng của hắn cũng không khỏi khẽ run lên. Phải biết rằng, đối với hắn mà nói, thực lực Lâm Dịch lúc này vẫn không quá sức, nhưng nụ cười cuối cùng kia lại khiến lòng hắn không khỏi rung động, trình độ yêu dị của hắn, có thể nghĩ được.
- Tâm tính thật tàn khốc.
Một gã Thánh Giai nhìn xem thân thể Lâm Dịch chui vào biển, nhịn không được mở miệng nói, vài tên Thánh Giai còn lại cũng không khỏi nhẹ gật đầu, nhưng lại không nói gì.
Vừa mới chui vào mặt biển, thân thể Lâm Dịch liền nổi lên biến hóa, lực lượng cường đại theo thời gian trôi qua dần lui xuống, da lông hắc bạch giao nhau trên người cùng với cái đuôi sau lưng cũng hoàn toàn biến mất, đôi huyết sắc đồng tử cũng dần khôi phục lại màu đen, cùng lúc đó, ý thức của hắn, cũng khôi phục thanh minh, cảm xúc thị sát khát máu cường đại khó có thể áp chế này, cũng lập tức hoàn toàn biến mất.
- Quả nhiên vẫn không có biện pháp khống chế...
Hắn đã hoàn toàn không phục lại trạng thái bình thường, không khỏi lộ nở một nụ cười khổ...
Cảm xúc thị sát khát máu, quả nhiên vẫn khống chế hắn, trong quá trình này, ý thức của hắn thập phần tinh tường, nhưng làm chuyện như vậy lại hoàn toàn thoát ly khỏi sự khống chế của hắn, đây là một loại cảm giác cực kỳ kỳ quái mà mâu thuẫn, hành động của thân thể vẫn do hắn khống chế, nhưng chuyện làm ra lại hoàn toàn không giống với ý hắn, thật giống như, trong khoảnh khắc đó, khống chế hắn làm việc không còn là ý thức của hắn, mà là thân thể vậy.
Bất quá hình dung như vậy hiển nhiên cũng không đúng, bởi vì hắn có thể cảm giác được thân thể vẫn nằm dưới sự khống chế của ý niệm, cũng giống như lần đầu tiên nổi lên sát ý với Bố Lan Đặc, ý thức điều khiển thân thể hoàn thành chuyện như vậy, nhưng sau khi giết chết hắn, vốn không nên lại dùng năng lượng hoàn toàn hủy diệt thân thể hắn, nhưng hắn vẫn làm như vậy, hơn nữa vào lúc hủy diệt thân thể, tâm lý của Lâm Dịch rõ ràng rất vặn vẹo xuất hiện vài tia khoái cảm.
Loại cảm giác này khiến Lâm Dịch có chút bất an và sợ hãi nhàn nhạt.
Bất quá vô luận nói thế nào, hắn vẫn nhận được thắng lợi trong trận đấu này.
- Về sau vẫn nên ít dùng thì tốt hơn.
Loại cảm giác không biết tiếp theo sẽ làm ra chuyện gì thế này, thật sự không xong, Lâm Dịch không khỏi khẽ thở dài một tiếng, chợt rất nhanh sửa sang lại tâm tình có chút bất an của mình, Lâm Dịch dưới đáy biển trực tiếp lấy ra quần áo từ không gian giới chỉ, sau khi thay xong, thân thể khẽ nhúc nhích, bắn ra mặt biển, lặng yên lơ lửng giữa không trung.
Bốn gã Thánh Giai còn trên không trung cùng đợi hắn, thấy khi Lâm Dịch lại lần nữa chui ra khỏi mặt biển, đã thiếu đi cảm giác quỉ dị mà đáng sợ kia, trong lòng cũng không khỏi có chút thở dài một hơi, không biết vì sao, tuy rằng cấp độ lực lượng chỉ có một chút như vậy, nhưng cổ khí chất yêu dị sau khi Lâm Dịch biến thân kia, lại khiến cho vài tên Thánh Giai cũng không khỏi kinh hãi.
Sau khi nhìn thoáng qua Lâm Dịch, thân thể bốn gã Thánh Giai trực tiếp hóa thành tia sáng trắng, bay về phía bờ biển, mà Lâm Dịch cũng theo sát phía sau,. sau một lát, thân thể mấy người đã lên đến bờ biển.
Cách chừng 4 km, tuy rằng nhãn lực của khán giả đều không tệ, nhưng cũng không thể nhìn thấy biểu lộ trên mặt Lâm Dịch, không nhìn thấy vẻ cười quái dị trên mặt Lâm Dịch trước khi động thủ, đối với thủ đoạn tàn khốc của hắn, về mặt nhận thức cũng đã giảm bớt đi rất nhiều, nhiều nhất, cũng chỉ xem Lâm Dịch trở thành một nhân vật thủ lạt thôi, tàn khốc và thủ lạt, hoàn toàn là hai khái niệm.
Thật giống như trong chiến đấu khiến đối thủ chết không toàn thấy, cùng với oanh tạc thi thể một người đã chết đến cặn bã, ở trong lòng càng khiến người khác tiếp nhận được một chút.
Sự trở về của Lâm Dịch đã nhận được tiếng nhất trí hoan hô của tất cả người xem, tất cả mọi người ngẩng đầu lên, nhìn Lâm Dịch lặng yên lơ lửng trên không trung, trong miệng lớn tiếng hô lên kích động và hưng phấn của mình, sự cường đại của Lâm Dịch đã khiến tất cả mọi người ủng hô.
An Cách Tư lại sau khi liếc Lâm Dịch một cái, liền yên lặng quay người, bay về phía không trung, tình cảm giữa hắn và Bố Lan Đặc tuy rằng một mực đều không được tốt lắm, nhưng dù sao ở chung nhiều năm như vậy, sau khi hắn chính thức bị giết, tâm lý của An Cách Tư cũng không được dễ chịu cho lắm.
Thân thể của Bạch Ngạn Thanh lại lần nữa xuất hiện trên không trung, tuyên bố kết quả trận đấu, cũng tuyên bố trận chung kết sẽ cử hành vào ba ngày sau, tái tràng vẫn là mặt biển, sau đó, đám người liền bắt đầu tản ra.
Lâm Dịch từ không trung rơi xuống, đến thẳng trước người bọn người Lạp Cổ Kỳ.
- Làm không sai, Dịch Tử
Trương Tạp ha ha nghênh tiếp, Bố Lan Đặc và Trương Tạp hắn không có quan hệ gì cả, cái chết của hắn đối với Trương Tạp mà nói không có chút ảnh hưởng nào cả.
Lâm Dịch cười cười, không nói gì, Thủy Linh Lung thì có chút bận tâm nhìn hắn một cái, sau khi xác định trên người hắn cũng không có thương thế gì cả, liền cũng không mở miệng nữa.
Mà biểu lộ của Thư Mộng lại càng có chút phong phú, Bố Lan Đặc chết rồi, như vậy thì hôn ước giữa nàng và An Đệ Tư gia tộc đã giải trừ, tự nhiên cũng khiến nàng rất cao hứng, nhưng cùng lúc đó, nàng lại không thể không lo lắng, An Đệ Tư gia tộc sẽ vì thế mà trả thù Lâm Dịch. Dù sao, một gia tộc xuất hiện một gã Thánh Giai cũng không dễ dàng, mặc dù là trong trận đấu, cũng khó tránh khỏi việc người của An Đệ Tư gia tộc sẽ ghen ghét Lâm Dịch, do đó muốn giết chết hắn.
Sự cường đại của Lâm Dịch tuy rằng xa xa vượt ra khỏi sự tưởng tượng của Thư Mộng, nhưng nàng đồng thời cũng rất rõ ràng, lấy lực lượng trước mắt của Lâm Dịch, muốn đối kháng một gia tộc, vẫn chưa đủ, tự nhiên cũng mang theo vẻ mặt lo lắng nhìn hắn.
Lạp Cổ Kỳ và Khải Ni Cô Lạp thì lộ vẻ chúc mừng Lâm Dịch, phải biết rằng, lần này Lâm Dịch lấy được tư cách vào trận chung kết, đây đã là thành tích tốt nhất học viên Ngũ Hành lấy được trong lịch sử Vô Song Hội rồi. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Lâm Dịch ít nhất cũng có thể lấy được á quân, dùng tình huống trước mắt xem ra, chỉ cần An Cách Tư không phải có được trung đẳng chiến văn thì việc hắn lấy được quán quân cũng rất có hi vọng.
Lập tức sau khi đứng nguyên tại chỗ hàn huyên vài câu, Lạp Cổ Kỳ liền cười đề nghị đi chúc mừng một phen, như đã nói trước kia, đại lục này là một thế giới mạnh được yếu thua, cái chết của Bố Lan Đặc, theo mọi người thấy thì căn bản không có gì cả, mặc dù thủ đoạn cuối cùng của Lâm Dịch có vẻ hơi độc ác một chút, danh tự Lâm Dịch, cứ vậy dương danh đại lục!
Thời gian qua vô cùng nhanh, thời gian ba ngày cơ hồ trong giây lát đã qua đi.
Trong vòng 3 ngày này, Lạp Cổ Kỳ tìm Lâm Dịch nói chuyện một chút, hỏi thăm thoáng một chút chiến văn của hắn tăng phúc được mạnh nhất là bao nhiêu. Kỳ thật vấn đề này nếu như những người khác hỏi thì sẽ có chút đột ngột, dù sao trên đại lục này nguy cơ tứ phía, tùy ý vạch trần lá bài tẩy của mình không thể nghi ngờ sẽ khiến mình lâm vào nguy hiểm, nhưng Lâm Dịch đối với Lạp Cổ Kỳ có thể nói là rất tín nhiệm, ngoại trừ chuyện Bạch Hổ chiến văn là siêu hạng chiến văn chưa nói cho hắn biết ra, hắn không chút do dự nói cho Lạp Cổ Kỳ biết tăng phúc cực hạn của mình.
Lạp Cổ Kỳ sau khi nghe vậy nhắc nhở Lâm Dịch một câu, nếu như đối phương sử dụng trung đẳng chiến văn, như vậy cũng đừng có miễn cưỡng. Dù sao, dùng lấy thực lực Lâm Dịch trước mắt, dù tăng phúc 30 lần cũng sẽ không phải là đối thủ của An Cách Tư, chỉ là từ bề ngoài có thể thấy được, An Cách Tư tuyệt đối cường đại hơn Bố Lan Đặc rất nhiều!
Kỳ thật trải qua một hồi đại chiến với Bố Lan Đặc, Lâm Dịch cũng đã biết rõ suy nghĩ của mình cũng không phải là muốn chém giết, đối với hắn mà nói, không ngừng hưởng thụ cảm giác mỹ diệu tăng lên lực lượng mới là thứ hắn truy cầu. Về phần những bảo vật như thứ thần khí, đối với Lâm Dịch mà nói lực hấp dẫn cũng không phải quá lớn. Cách nghĩ của Lâm Dịch cho tới giờ đều rất đơn giản, có thể bảo vệ mình, bảo vệ mình tất cả những thứ mình coi trọng, cũng đã đủ rồi. Mà lấy lực lượng trước mắt của hắn mà nói, bảo hộ những vật này, hiển nhiên đã đủ rồi.
Không ngừng tu hành, kỳ thật cũng chỉ là xuất phát từ chấp nhất của hắn đối với thể thuật mà thôi.
Lập tức cũng không chút do dự đáp ứng yêu cầu của Lạp Cổ Kỳ.
Trên bờ biển, tụ tập mấy vạn người xem, hôm nay, chính là thời gian vạn chúng chú mục chân chính, vương giả của Vô Song Hội, sẽ được sinh ra vào hôm nay!
Đám Thánh Giai hoàng tộc đế quốc Bạch Tiếu Thiên dựng tạm một cái mộc các bên bờ biển, liếc xa xa phương xa.
Lúc này chính là lúc mặt trời mới mọc, một khỏa mặt trời đỏ rực xa xa ló lên từ mặt biển, toản ra một vòng quang mang hỏa hồng, chiếu rọi toàn bộ Vô Song Đảo đều biến thành một mảnh màu đỏ.
- Hôm nay chính là thời gian vạn chúng chú mục, bởi vì trận chung kết của Vô Song Hội, rốt cục đã tiến hành rồi!
Thanh âm của người chủ trì dẫn đầu phá vỡ sự bình tĩnh của Vô Song Đảo.
- Tiếp theo, thỉnh mọi người dùng thanh âm nhiệt liệt, hoan nghênh hai người mạnh nhất Vô Song Hội lần này, đến cùng trong bọn họ, ai mới là chí cường chính thức trong Vô Song Hội đang tiến hành đây? Để chúng ta ghé mắt mà xem a. Tiếp theo, cho mời hai người dự thi vào tràng.
Khán giả lập tức lớn tiếng hô lêndanh tự Lâm Dịch và An Cách Tư, hai người tại trong người xem trên biển đều có được tiếng hô cực to, danh tự của Lâm Dịch, An Cách Tư, vang vọng toàn bộ Vô Song Đảo.
Chỉ thấy trong đám người lập tức bắn ra hai đạo bạch sắc hào quang, vọt đến không trung, tia sáng tán đi, đúng là hai người Lâm Dịch và An Cách Tư.
Hai người cứ như vậy im im lặng lặng lơ lửng trên không trung đối mặt nhau, Lâm Dịch phiêu dật, An Cách Tư tiêu sái, lập tức dẫn phát một hồi thét lên.
Trên mặt An Cách Tư mang theo dáng tươi cười nói:
- Thật là làm cho người kinh ngạc, không nghĩ tới tiến bộ của ngươi lại lớn như vậy.
Lần đầu tiên gặp Lâm Dịch, hắn chẳng qua chỉ là một gã bát cấp Chiến Sĩ, nhưng bốn tháng sau, hắn cũng đã trưởng thành một tồn tại dù là một gã cường giả hạ tinh vị trung giai cũng không dám xem nhẹ, tốc độ như vậy, thật sự không thể không xưng là nhanh chóng.
Mà Lâm Dịch nghe vậy chỉ cười cười, cũng không nói lời nào. Đối với An Cách Tư, hắn vẫn không hề chán ghét, tuy rằng lúc trước hắn luôn đi theo bên người Bố Lan Đặc.