Chung Cực Truyền Thừa

Chương 274: Tam đầu Hắc Mạn Ba!

- Nhị ca, lấy ra rồi.
Thần thái Quái xà có đầu màu vàng cực kỳ kích động, trong đôi đồng tử u lục sắc mang theo hưng phấn không áp chế nổi.
- Hai vạn năm...Hai vạn năm...Hôm nay, rốt cục đã sắp thành công rồi!
Quái xà có đầu màu vàng hít sâu một hơi, ngăn chặn kích động nơi ngực, sau đó hít sâu một hơi hô:
- Xuất phát!
Ba đầu quái xà lập tức thân thể khẽ động, bơi ra khỏi động phủ, tốc độ cực nhanh, giống như ba đầu hắc tuyến, bất quá một lát, đã biến mất không thấy gì nữa...
- Quả nhiên là mỹ vị.
Lâm Dịch thỏa mãn vỗ vỗ bụng.
Trên thực tế, lấy thực lực hắn bây giờ, ăn cơm hay không vốn đã không còn chút ảnh hưởng nào tới hắn. Bất quá, tuy rằng không cần ăn cơm, nhưng vị giác vẫn phải có. Ngẫu nhiên thỏa mãn vị giác của mình thoáng một chút, cũng không tệ.
Nhìn sắc trời, trăng đã sắp treo lên cao, sắc trời cũng đã tối dần.
Bất quá, bầu trời vùng biển ngược lại cực đẹp. Ngôi sao sáng chói che kín bầu trời. Trong dải tinh hà thật dài, tô đậm vô số ngôi sao sáng chói, bầu trời màu đen cũng biến thành càng thêm sâu thẳm.
- Đại khái tầm thời gian một tháng là có thể đến Hành Tỉnh Nam Á a.
Lâm Dịch nhìn không trung, không khỏi nghĩ đến.
Con đường này quả nhiên gần hơn nhiều. Nếu như nói hắn phải di chuyển trên lục địa, còn cần đi ngang qua một sơn mạch cự đại, tuy rằng sơn mạch và hải vực đối với Lâm Dịch mà nói, ý nghĩa cũng không lớn, nhưng lộ trình bên kia lại khá xa xôi hơn.
- Không biết những năm này mẫu thân sống như thế nào?
Lâm Dịch không khỏi có chút thất thần nghĩ đến, tuy rằng thân ảnh mẫu thân trong trí nhớ cực kỳ mơ hồ, nhưng cái này cũng không ảnh hưởng đến cảm tình của Lâm Dịch đối với mẫu thân hắn. Nguồn: http://truyenfull.vn
Máu mủ tình thâm, đại khái chính là đạo lý như vậy. Thân tình, dưới liên hệ huyết mạch, sẽ không bao giờ thay đổi hay là mờ nhạt, biến mỏng. Ít nhất, Lâm Dịch không như vậy.
Nghĩ đến mẫu thân đã bị nhốt gần hai mươi lăm năm, Lâm Dịch chua xót một hồi trong nội tâm. Nếu như không vì hắn, mẫu thân sao lại chịu tội như vậy? Phụ thân hắn như thế nào lại khổ sở như vậy?
Nghĩ đến đây, cảm giác tội lỗi trong nội tâm hắn lại càng lúc càng tăng lên.
Mãi đến thật lâu sâu, Lâm Dịch mới ngăn chặn phiền muộn trong lòng mình, hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn tinh không, trong lòng kiên định nói:
- Mẫu thân, con nhất định sẽ cứu người ra! Nhất định như thế!
Hắn nắm chặt nắm đấm của mình.
Bất tri bất giác, sắc trời đã hoàn toàn tối đen, Lâm Dịch ngẩn người một phen, thời gian trôi qua vô cùng nhanh.
Đột nhiên, thần sắc Lâm Dịch hơi động một chút, ánh mắt ngưng lại, nhìn lại mặt biển cách đó không xa.
- Đây là khí tức ma thú!
Sau khi phục dựng qua Sinh Linh Quả, năng lực cảm giác linh hồn của Lâm Dịch biến thành cực kỳ cường đại. Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn phát hiện ra đầu mãnh xà màu đen kia.
Nhất là đối với khí tức sinh mạng thể, càng có thể nói là vô cùng mẫn cảm. Không chút khoa trương mà nói, trong phạm vi ngàn mét, chỉ cần Lâm Dịch nguyện ý, hắn có thể đơn giản cảm thụ ra có tổng cộng bao nhiêu sinh mạng thể, mà khí tức sinh mệnh của người rất mạnh tới gần thì đối với Lâm Dịch lại càng không có khả năng ẩn nấp được.
Mà khí tức sinh mệnh càng mạnh, lực lượng lại càng cao. Như hiện giờ Lâm Dịch cảm ứng được ba cỗ khí tức cường đại, trong đó có một cỗ khí tức ẩn ẩn có lực lượng đại tinh vị thượng giai, mà hai gã còn lại, tức thì theo thứ tự trung tinh vị thượng giai và trung giai.
- Ba đầu ma thú thánh giai, chúng muốn làm cái gì?
Lâm Dịch không khỏi nghi hoặc, ma thú ngoài thánh giai cũng đã có được trí tuệ gần bằng nhân loại, cho nên Lâm Dịch cũng không tùy tiện hành động, vạn nhất đối phương không có ý gây bất lợi với mình, mình lại đột nhiên động thủ, chẳng phải là vô lễ sao?
Ma thú đã ngoài thánh giai, đã đủ để người dùng thân phận cường giả đồng cấp đối đãi rồi, mặc dù không chủ động ra tay, nhưng Lâm Dịch vẫn đề phòng theo thói quen. Hắn đã nhiều lần nếm chịu thiệt thòi vì bị đánh lén rồi.
Chính vào lúc này, trên mặt biển đột nhiên bắn ra ba điểm hàn mang! Xếp theo hình tam giác kích bắn về phía Lâm Dịch.
Lâm Dịch một mực đề phòng lập tức làm ra phản ứng, chỉ nghe một tiếng khí bạo vang lên, chấn động ra khí vân, lập tức khiến ba điểm hàn mang kia lệch phương hướng, rơi trên mặt đất, chỉ nghe một tiếng vang nhỏ, Lâm Dịch nhìn lại, thấy ba điểm hàn mang kia, đã hoàn toàn ăn mòn cành cây khô vừa rồi mình còn không sử dụng hết, biến thành chất lỏng màu đen.
- Đây là độc gì?
Lâm Dịch lập tức kinh hãi mở to hai mắt nhìn.
Cành cây khô cũng bị ăn mòn trở thành chất lỏng màu đen? Có thể nghĩ độc lực này mạnh như thế nào.
Lâm Dịch lập tức không dám lãnh đạm, thân hình khẽ động, vọt lên không trung. Đồng thời, huyết sắc quang mang thấp thoáng trên người, lập tức chiếu sáng phiến thiên không chung quanh.
- Các ngươi là ai? Vì cái gì mà tập kích ta?
Lâm Dịch quát hỏi, ánh mắt nhìn về hướng mặt biển.
Chỉ nghe ba tiếng nổ bồng, bồng, bồng. Mặt biển lập tức xoáy lên ba cột nước, đâm vào không trung chung quanh Lâm Dịch, bao vây Lâm Dịch lại. Một lát sau, màn nước rơi xuống, ba đầu quái xà xuất hiện trên không trung.
Lâm Dịch cũng đã thấy qua vài đầu ma thú thánh giai, cho nên đối với tướng mạo ba đầu quái xà này cũng không cảm thấy kinh ngạc, mà trầm giọng hỏi:
- Ba vị đây là có ý gì? Vì sao lại nhiên tập kích ta?
- Khặc khặc...
Quái xà phía trước Lâm Dịch phát ra một hồi tiếng cười quái dị chói tai khiến người buồn nôn muốn ói, mà hắn chính là quái xà Lâm Dich cảm ứng được khí tức cường độ đại tinh vị hạ giai.
Bộ dáng ba đầu quái xà này không khác nhau lắm, nhưng dưới hào quang huyết sắc năng lượng chiếu rọi, Lâm Dịch vẫn có thể phân biệt được điểm bất đồng của bọn họ.
Ba cái đầu của ba quái xà này có nhan sắc không giống nhau, phân biệt ba màu vàng, bạc, đen. Mà tên quái xà đại tinh vị hạ cấp kia, chính là quái xà có màu vàng.
Con quái xà kia chỉ cười cười, không trả lời vấn đề Lâm Dịch, chân mày Lâm Dịch cau lại, nhưng cũng không dám tùy tiện phát động công kích, ba điểm hàn mang biểu hiện ra độc lực cường đại vừa rồi, khiến Lâm Dịch cũng có chút kiêng kỵ trong lòng.

Ngay cả cành khô cũng biến thành hắc thủy, nếu như nhỏ trên người, sẽ tạo thành hiệu quả như thế nào?
Lâm Dịch không biết, bất quá có thể khẳng định, tuyệt đối sẽ không chỉ ăn mòn ra ba cái lỗ nhỏ không thôi.
- Một gã cao thủ tinh vị trung giai, dùng linh hồn của ngươi triệu hoán đại ca ta, cũng không tính là bôi nhọ đại ca ta rồi.
Quái xà có đầu màu vàng đột nhiên cười khặc khặc quái dị, nói. Thanh âm của nó bén nhọn mà chói tai, đang lúc nói chuyện, Lâm Dịch có thể cảm nhận được linh hồn của mình tựa hồ cũng sinh ra một tia chấn động.
- Thủ đoạn công kích thật cao minh!
Vừa sinh ra chấn động, Lâm Dịch liền lập tức phục hồi lại tinh thần, đồng thời âm thầm kinh ngạc, trong lúc nói chuyện, quái xà này rõ ràng đã phát động ra công kích, hơn nữa còn là trực tiếp công kích đến linh hồn đối phương.
Bất quá linh hồn Lâm Dịch được Sinh Linh Quả bồi bổ, hôm nay đã đạt tới trình độ trung tinh vị trung giai, công kích như vậy, trong lúc hắn không lưu ý cũng chỉ có thể khiến hắn sinh ra một ít chấn động, sau khi lưu ý, liền không có một chút tác dụng nào nữa.
Trong mắt quái xà có đầu màu vàng hiện lên một tia kinh ngạc, chợt đôi đồng tử âm u lục sắc đột nhiên lóe ra hưng phấn.
- Nguyên lai ngươi còn là cường giả trung tinh vị trung giai, song hệ võ giả, dị năng! Ha ha...Như vây, lực lượng linh hồn ngươi nhất định rất cường đại rồi, dùng để triệu hoán đại ca ta, quả là thích hợp, khặc khặc...
- Triệu hoán? Linh hồn?
Lâm Dịch cau mày, hắn không hiểu đối phương đang nói gì, nhưng ít ra đã minh bạch một điều, chính là đối phương muốn giết mình.
- Đối phương có ba người, trong đó có hai người thực lực không kém, quái xà có đầu màu vàng này càng là đại tinh vị hạ giai, nếu như ba người vây công mình, không ngừng sử dụng độc tố thì...
Nghĩ đến đây, ánh mắt Lâm Dịch có chút di động, chợt, trong đôi mắt ẩn ẩn hiện lên một vòng sát ý.
- Đã như vậy, trước hết giết tên yếu nhất a.
Đã quyết định động thủ, Lâm Dịch lập tức cũng không hề nhiều lời, tâm niệm vừa động, thân thể Lâm Dịch lập tức bắt đầu chuyển động.
Chỉ thấy quyền trái hắn đột nhiên bộc phát ra một hồi tinh lam quang mang, chợt thân hình khẽ động, huyết sắc và tinh lam quang mang đồng thời lập lòe, đánh về quái xà có màu đen không xa phía sau hắn, tốc độ cực nhanh, như một hắc tuyến, mà quái xà có màu đen kia trong lúc nhất thời rõ ràng cũng quên phản ứng.
Sắc mặt quái xà có đầu màu vàng lập tức biến đổi, khẽ quát:
- Muốn chết!
Nói xong, chỉ thấy cánh tay nó đột nhiên mãnh liệt quăng ra ngoài, tốc độ bỗng nhiên bạo tăng, biến thành cực nhanh, so với tốc độ Lâm Dịch còn nhanh hơn hai phần.
Bất quá, chỉ trong nháy mắt, cánh tay của hắn đã vây quanh trước người Lâm Dịch, chợt mãnh liệt chuyển biến một cái, vặn trở thành nắm đấm, đánh về quyền trái của Lâm Dịch.
Lâm Dịch thấy thế, sắc mặt lập tức biến đổi, đối phương là cường giả đại tinh vị hạ giai, nếu lấy cứng đối cứng mà nói, mình tuyệt đối chịu thiệt!
Tinh lam quang mang bỗng nhiên bộc phát ra, chỉ trong nháy mắt, trên người ba đầu quái xà lập tức xuất hiện một tầng màng nước tinh lam, mà nắm đấm của quái xà có đầu màu vàng, thì bị lĩnh vực hơi chút cản trở thoáng một chút, đúng lúc này, thân thể Lâm Dịch hơi chùn xuống, nắm đấm theo đỉnh đầu hắn bay đi.
Nhưng thân hình Lâm Dịch chỉ hơi dừng lại, sau đó bỗng nhiên lại ầm ầm đánh tới quái xà có đầu màu đen đang bị màng nước bao trùm kia.
Ba đầu quái xà chỉ cảm thấy hô bấp bỗng nhiên bị xiết chặt, chợt không khí chung quanh hoàn toàn bị màng nước hút ra!
- Nhanh biến thân! Đối phương là lĩnh vực dị năng giả.
Thanh âm quái xà có đầu màu vàng vội vàng vang lên trong đầu hai đầu quái xà kia.
Lĩnh vực màng nước có thể ngăn cách âm thanh, nhưng lại không cách nào ngăn được thần thức, ít nhất hiện giờ là như vậy.
Dùng điểm phá, lại tăng phúc năng lượng Băng Sương Vịnh Ngâm Chi Tàn Khuyết, uy lực to lớn, tuyệt đối đạt đến trạng thái trung tinh vị trung giai đỉnh phong, cứ như vậy xuất ra một quyền, hung hăng đánh lên người Hắc đầu quái xà đang bị màng nước bao trùm.
Thế nhưng, một cỗ cảm giác mất lực đột nhiên xuất hiện trong lòng Lâm Dịch. Một quyền này, đánh trượt?
Lâm Dịch ngạc nhiên, nhưng không đợi hắn chấm dứt ngạc nhiên, một cỗ khí tức ngang nhiên từ trên người hắc đầu quái xà trước người hắn đột nhiên bạo phát ra, một tầng khí vụ như thực chất xuất hiện trên người nó.
Lâm Dịch cả kinh, lập tức lùi lại. Chỉ thấy, lĩnh vực màng nước phân cách kia, rõ ràng bị khí vụ màu đen ăn mòn mất!
- Cái gì?
Lâm Dịch chưa từng gặp qua loại tình huống này, lập tức kinh hãi mở to hai mắt ra nhìn.
Sau đó, hắn thấy được thân thể ba đầu quái xà này, bắt đầu biến lớn lên, tay bọn hắn như rúc vào trong thân thể, thân thể bọn hắn bắt đầu không ngừng bành trướng, biến lớn lên, vốn là đầu rắn dài nhỏ, cũng bắt đầu biến thành tráng kiện.
Trong ánh mắt kinh hãi của Lâm Dịch, chiều dài ba đầu này tới mấy trăm mét, tam đầu cự xà bốn năm người ôm không hết này, xuất hiện ở không trung.
- Hắc Mạn Ba? Tam đầu Hắc Mạn Ba?
Đầu Lâm Dịch giống như bị điện giật một cái, kinh hãi mở to hai mắt ra nhìn.
Tam đầu Hắc Mạn Ba! Sinh vật trong truyền thuyết!
Trong các loại ma thú, ngoại trừ phân chia theo lực lượng bản thân, còn có phân chia theo chủng tộc, trong một loại ma thú tộc, còn có những thành viên có lực lượng cường đại hơn so với những tộc khác, mà Tam đầu Hắc Mạn Ba, chính là loại sinh vật này.
Hắc Mạn Ba là một loại ma thú sinh hoạt tại nơi sâu nhất của biển cả, thủ đoạn công kích lợi hại nhất của nó, ngoại trừ bản thân vừa thô vừa to, còn có kịch độc khiến người nghe mà biến sắc. Nghe nói, độc tố của một đầu Hắc Mạn Ba bình thường, đủ để cường giả thánh giai phải chết!
Phải biết rằng, cường giả thánh giai đều có thể thu nạp năng lượng cường đại trong thiên địa, độc tố bình thường, đối với cường giả thánh giai mà nói, căn bản không có chút tác dụng nào. Nhưng độc tố của Hắc Mạn Ba, lại có thể khiến hắn lâm vào tử địa, có thể nghĩ độc tố của Hắc Mạn Ba mạnh như thế nào. Mà vương giả trong các loài Hắc Mạn Ba, chính là Tam đầu Hắc Mạn Ba, ngay cả cường giả trung tinh vị thượng giai, cũng không khỏi cảm thấy khó giải quyết độc tố của nó. Nếu như chịu độc tố của một trong ba đầu của Tam đầu Hắc Mạn Ba, cho dù là cường giả trung tinh vị thượng giai cũng chỉ có thể nuốt hận, dù chủ nhân độc tố kia chỉ là một Hắc Mạn Ba còn chưa đạt tới hạ tinh vị trung giai.
Hắc Mạn Ba vốn cực kỳ thưa thớt, rất ít người có thể nhìn thấy qua, Tam đầu Hắc Mạn Ba lại càng thưa thớt hơn, nhưng lúc này, Tam đầu Hắc Mạn Ba lại xuất hiện, cái này không khỏi khiến Lâm Dịch sợ hãi giật mình.
Sắc mặt Lâm Dịch cực kỳ lúng túng, ba đầu uốn lượn vài trăm mét, thân thể năm sáu người ôm xoay quanh trên không trung, ba đầu liên tục phun ra nuốt vào đầu lưỡi màu tím, phát ra thanh âm xì xì khiến da đầu người run lên, thần thái dữ tợn, mắt lộ ra hung quang, hoàn toàn bao khỏa thân thể Lâm Dịch vào giữa.
Huyết sắc trên người Lâm Dịch lập tức bắt đầu đậm đặc, một lát sau, hắn đã gia trì chiến văn, khí bạo liên tiếp vang lên, tử điện xà lượn lờ bên cạnh hắn, bộ dáng hắn đã biến thành nửa người nửa hổ, đôi đồng tử tà dị nhìn chăm chú ba đầu Tam đầu Hắc Mạn Ba này.
Mặc dù đã biến lớn rồi, nhưng đặc thù ba đầu Tam đầu Hắc Mạn Ba này vẫn không biến mất, đầu tráng kiện nhất trong đó, chính là cái đầu màu vàng ở chính giữa!
- Bạch Hổ chiến văn? Xem ra là thượng đẳng chiến văn?
Thanh âm Hắc Mạn Ba có đầu màu vàng kia trực tiếp vang lên trong đầu Lâm Dich. Thần thức truyền âm.
Đôi đồng tử huyêt sắc yêu dị của Lâm Dịch nhìn Tam đầu Hắc Mạn Ba, khóe miệng mang theo một tia cười yêu dị, đã đến nước này, hắn đã chẳng quan tâm đến tính thị sát khát máu trong bông tai rồi, cho nên, buông ra lực lượng cường đại nhất, tính tình của hắn cũng bắt đầu trở nên có chút tà dị.

back top