- Tám mươi chín?
Hàn Vạn hơi nhíu mày một cái...Tám mươi chín tuổi mới tiến nhập Tinh Vị Cảnh, thiên tư như vậy thực sự không tính là rất cao.
Bất quá đây vẫn là lần đầu tiên Hàn Thế thay người khác thỉnh cầu, nghĩ đến người này rất được Thế nhi yêu thích, Hàn Vạn cũng không muốn làm lạnh lòng Hàn Thế. Dù sao, sau này Hàn Thế còn phải tiếp tục sinh sống trong Cổ Thuật, xác thực cần một vài người tin được. Thạch Tính tư chất là kém một chút, nhưng cũng không phải không có khả năng.
Sau khi trầm ngâm một phen, Hàn Vạn gật đầu nói:
- Đi theo chúng ta thôi!
Nói xong, quay đầu liền đi.
Thạch Tính vừa nghe lời này, huyết dịch toàn thân đều kích động sôi trào! Trong đôi mắt lộ ra thần sắc kinh hỉ, liên tục run rẩy nói:
- Cảm ơn nhị trưởng lão tài bồi! Cảm tạ nhị trưởng lão tài bồi!
Sau đó vội vã đi theo phía sau Lâm Dịch, trên mặt tràn đầy một cổ hưng phấn và hài lòng nói không nên lời. Rẽ một chỗ, Hàn Vạn ngẫm lại, đột nhiên quay đầu nói với Hàn Thế:
- Thế nhi, nhớ kỹ lúc đi vào, tìm kiếm tâm pháp, nhất định phải tại một tầng cuối cùng bên tay phải tìm kiếm...Về phần có thể tìm được bí tịch gì, phải dựa vào tạo hóa của con.
Trong lòng Lâm Dịch nhất thời sáng ngời, trên mặt toát ra vẻ vui mừng nói:
- Cảm ơn phụ thân!
Hàn Vạn cười lắc đầu lúc này mới tiếp tục bước về phía trước.
Trong lòng Lâm Dịch lúc này sớm đã lặng lẽ cười hắc hắc...Vốn dĩ hắn còn tưởng rằng tìm kiếm công pháp tốt nhất e là không dễ. Không nghĩ tới Hàn Vạn tâm tư mê muội như thế, đem vị trí đặt công pháp tốt nhất nói cho hắn. Đây tự nhiên để trong lòng Lâm Dịch hưng phấn. Hàn Vạn nói cho nhi tử của hắn, có thể là loại bình thường được sao?
Cứ như vậy, Hàn Vạn dẫn theo hai người đi tới cửa vào Điển Tàng Các.
Điển Tàng Các cư nhiên là ở trong căn phòng bên trái tầng thứ tám kia. Mà ở cửa phòng cũng có hai người đang đứng. Lâm Dịch liếc mắt nhìn quét, lại phát hiện cả hai đều là tu vi tu vi Đại Tinh Vị! Trong đó có một vị đại sư Hạ Giai, vị còn lại là trung giai.
Nhìn thấy Hàn Vạn đi qua, hai người kia nhất thời khom người hô:
- Nhị trưởng lão!
Trên mặt Hàn Vạn mang theo dáng tươi cười, hơi gật đầu nói:
- Tất cả đều bình thường chứ?
Một người trong đó cười nói:
- Ha ha, hết thảy đều bình thường!
Hàn Vạn đối với những Trung Tinh Vị, Hạ Tinh Vị cường giả kia có thể rất lạnh lùng. Nhưng đối với Đại Tinh Vị trưởng lão vẫn là rất ôn hòa. Dù sao, bọn họ tuy rằng thua kém hắn, nhưng thực lực cũng không thể coi thường. Huống hồ, hắn tại Cổ Thuật có địa vị như vậy, cũng không thể rời bỏ những Đại Tinh Vị cường giả này chi trì.
Hàn Vạn gật đầu, sau đó cười nói:
- Thế nhi tiến nhập Tinh Vị Cảnh, còn chưa có chọn lựa công pháp, lần này ta tới là để hắn đi vào chọn một vài công pháp.
Hai gã Đại Tinh Vị cường giả nhìn nhau, lập tức cười nói:
- Đương nhiên có thể.
Nói rồi quay đầu nhìn về phía Hàn Thế, cười nói:
- Sách bên trong có thể lật xem, nhưng không được sao chép và mang ra, hiểu chưa?
Lâm Dịch không ngừng gật đầu nói:
- Dạ.
Người nọ gật đầu nói:
- Vào đi thôi!
Lâm Dịch gật đầu, quay đầu nhìn về phía Hàn Vạn, chỉ thấy Hàn Vạn đang mỉm cười nhìn mình, lập tức nói:
- Phụ thân, con đi vào đây.
- Ừm, cầm cái này theo, sau đó muốn tiến vào liền đưa nó ra.
Hàn Vạn cười gật đầu, đem chứng minh vừa viết trong phòng đưa cho Lâm Dịch. Lâm Dịch tiếp nhận chứng minh, cười cười với Hàn Vạn, lúc này mới xoay người đẩy cửa, đi vào trong phòng.
Sau đó Hàn Vạn mới chỉ vào Thạch Tính nói:
- Đây là Thạch Tính, sau khi tiến nhập Tinh Vị Cảnh, cũng chưa có lựa chọn tâm pháp, để hắn cũng đi vào một chút đi!
Hai gã Đại Tinh Vị cường giả tự nhiên cũng là cười gật đầu, nói một vài chuyện cần chú ý cho Thạch Tính một phen. Thạch Tính vô cùng khẩn trương, lúc này cũng đi vào gian phòng.
Đợi được hai người đều tiến nhập trong phòng, sau đó, Hàn Vạn mới cười cùng hai gã Đại Tinh Vị cường giả từ biệt. Đi về phía phòng của mình, dáng tươi cười trên mặt Hàn Vạn vẫn không biến mất.
- Lang Sa...thật đúng là phải cảm tạ ngươi a...
Hàn Vạn cảm thán một tiếng, dáng tươi cười đầy mặt. Chính như Lâm Dịch suy đoán, Hàn Vạn đem hành vi ngày hôm nay của Lâm Dịch xem như bởi vì Lang Sa sắp thành nữ nhân của hắn, đã kích phát hắn muốn trở nên mạnh mẽ.
Bên kia, Lâm Dịch rốt cục như nguyện tiến nhập Điển Tàng Các.
Gian phòng trong Bản Nguyên Chi Tháp đều phi thường rộng rãi. Cái này từ lúc Lâm Dịch đi Cổ Năng nghĩ cách cứu viện Vân Băng cũng đã biết được. Không gian gian phòng trước mắt này cũng là cực lớn.
Cả giá sách ngang dọc chừng hơn chục hàng. Mỗi một giá sách đều xếp đầy đủ loại thư tịch. Lâm Dịch biết, những thư tịch này đều là tuyệt học cùng cấp, thậm chí càng cao hơn Cửu Chuyển Tử Kim Thân cùng với Huyền Băng Trảm a! Trong lòng nhất thời dâng lên một cổ hưng phấn.
Hắn có chút khẩn trương đi vào. Từ trên giá sách lấy ra một quyển sách, lẩm nhẩm đọc.
Những quyển sách này hiển nhiên đã từng có một đoạn lịch sử rất dài. Trên một vài quyển thậm chí còn lưu lại một ít năng lượng ba động.
Cũng nên là như vậy. Suy nghĩ một chút, Cổ Thuật này cũng là truyền thừa mấy vạn năm, quyển sách bình thường sao có thể để thời gian dài như vậy được? Trừ phi lấy năng lượng để bảo vệ mới được. Nghĩ đến người trong Cổ Thuật hẳn là sẽ định kỳ gia trì năng lượng cho những thư tịch đi?
Nghĩ đến đây, Lâm Dịch mới quay đầu nhìn xung quanh. Gian phòng này không gian trống rỗng, không có một bóng người. Xem ra ở đây bình thường cũng không có ai tiến đến.
Vào lúc này, Thạch Tính cũng từ đại môn đi vào. Lâm Dịch nghe được thanh âm mở cửa, quay đầu lại nhìn, chính là Thạch Tính mang theo vẻ mặt hưng phấn. Vừa thấy Lâm Dịch, con mắt Thạch Tính nhất thời sáng ngời. Bước nhanh đi tới trước người Lâm Dịch, chân thành mà kích động nói:
- Cảm ơn thiếu gia tài bồi!
Thần sắc Lâm Dịch thần sắc Thạch Tính tiến đến cũng đã khôi phục vẻ kiêu căng kia. Nghe được Thạch Tính nói, Lâm Dịch thản nhiên gật đầu nói:
- Chỉ là cái nhấc tay mà thôi.
Thạch Tính cảm kích ngẩng đầu nhìn hướng Lâm Dịch. Tuy rằng biểu tình của hắn vẫn kiêu căng, nhưng lúc này Thạch Tính cũng tuyệt đối. Bề ngoài thiếu gia thoạt nhìn tuy rằng ngu ngốc, nhưng trên thực tế trong lòng cũng chưa hỏng. Trong mắt cảm kích càng phát ra chân thành tha thiết.
Lâm Dịch thật có chút chịu không nổi ánh mắt của Thạch Tính, làm bộ không thèm để ý nhìn quét giá sách xung quanh, trong miệng chậm rãi nói:
- Nhanh đi tìm bí tịch thích hợp với ngươi đi!
Thạch Tính lúc này mới phản ứng lại, cảm kích khom người hành lễ với Lâm Dịch, sau đó, con mắt hưng phấn nhìn về phía giá sách xung quanh.
Điển Tàng Các, đối với người trong Cổ Thuật mà nói, đây chính là Thánh Địa chân chính. Đây có thể nói là gốc rễ lập thân của Cổ Thuật. Trong gian phòng nho nhỏ này, cũng tụ tập cất giấu mấy vạn năm qua của Cổ Thuật, ngưng tụ tâm huyết từng thế hệ Cổ Thuật. Công pháp nơi này bao gồm tâm pháp, quyền thuật, thối thuật, thân pháp cùng với đủ loại chiêu thức binh khí.
Có thể nói cần cái gì cũng có. Những cái này không đâu không phải tuyệt thế công pháp từ Thượng Cổ thời đại lưu truyền tới nay. Trong đó một vài công pháp lợi hại càng làm người ta trợn mắt líu lưỡi.
Thấy Thạch Tính hưng phấn chạy đến chỗ khác tìm kiếm thư tịch. Lâm Dịch cũng bắt đầu tìm kiếm của mình.
Hơn mười giá sách này, cũng không biết có bao nhiêu tàng thư. Hơn nữa ở chỗ này lại không có danh sách để tra tìm...Lâm Dịch chuyến này muốn tìm kiếm Cửu Chuyển Tử Kim Thân cùng với Huyền Băng Trảm, thực sự có chút khó khăn.
Lâm Dịch ngẫm lại sau đó đột nhiên mở miệng nói với Thạch Tính đang ôm một quyển bí tịch xem, nói:
- Nếu có phát hiện Cửu Chuyển Tử Kim Thân cùng với Huyền Băng Trảm, hai quyển sách này nói một tiếng cho ta.
Thạch Tính nghe vậy không khỏi có chút ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn hướng Lâm Dịch nghi hoặc hỏi:
- Thiếu gia, ngài muốn hai quyển sách này làm cái gì?
Lâm Dịch sắc mặt hơi đổi, âm trầm xuống. Mà Thạch Tính vừa mới nói xong, liền hối hận. Nhất thời vội vã nói:
- Tiểu nhân đáng chết, tiểu nhân đáng chết. Tiểu nhân sẽ đi tìm nó, tiểu nhân liền đi tìm nó...
Nói rồi, cầm quyển sách trong tay tùy ý đặt lại chỗ cũ, mà bắt đầu tìm kiếm.
Hàn thiếu gia muốn, lẽ nào còn phải báo cáo với mình? Trong lòng Thạch Tính hối hận không thôi, thầm nghĩ ấn tượng tốt thật vất vả mới thành lập được trong cảm nhận của Lâm Dịch chỉ sợ đã suy giảm mất toi rồi? Xem ra, chỉ có thể mau chóng tìm được hai quyển sách kia, lấy về. Bất quá, hắn muốn hai quyển sách này làm cái gì?
Trong lòng Thạch Tính vẫn còn có điểm nghi hoặc, nhưng lúc này có đánh chết hắn cũng không dám hỏi.
Lâm Dịch nhìn biểu tình của Thạch Tính, cũng nhịn không được khẽ lắc đầu một cái...Quả nhiên, ác danh Hàn Thế này, uy lực đủ mạnh a!
Bất quá đã có Thạch Tính giúp mình tìm sách, Lâm Dịch cũng không muốn tự mình tìm nữa. Mà là thẳng hướng bên phải bước đi.
Đi tới giá sách sát mép, Lâm Dịch ngồi xổm xuống, rút ra một quyển trong đó.
- Liệt Diễm Quyết?
Bìa sách màu xám trắng thoạt nhìn rất là cổ xưa. Mặt trên lóe ra một tầng năng lượng ảm đạm. Ba chữ Liệt Diễm Quyết ánh vào mắt Lâm Dịch.
- Liệt Diễm Quyết? Đao pháp? Kiếm pháp? Hay là quyền pháp?
Trong lòng Lâm Dịch nghi hoặc, tùy ý mở ra nhìn vài lần.
Nhưng sau khi nhìn vài lần, Lâm Dịch lại có chút ngạc nhiên.
- Không phải đao pháp, cũng không phải kiếm pháp và quyền pháp? Đây là...
Mở ra quyển sách, bên trên có một vài bức ảnh người. Trên người bọn họ lại có rất nhiều điểm hồng sắc. Một đạo đường cong màu hồng đem những điểm này nối liền với nhau.
- Lẽ nào lại là một quyển luyện thể công pháp?
Lâm Dịch hiếu kỳ suy nghĩ. Bởi vì mặt trên bí tịch Cửu Chuyển Tử Kim Thân cũng có vài bức vẻ hình người nhỏ như vậy. Bất quá, vị trí điểm màu hồng trên đó cũng không giống, thậm chí hồng tuyến nối liền cũng không giống. - www.
Lâm Dịch lật xem tiếp phía dưới.
Mỗi một trang đều có hình vẽ giống nhau. Nhưng vị trí điểm màu hồng lại cũng không hoàn toàn giống nhau.
Lâm Dịch nhìn một mạc danh kỳ diệu...những điểm kia đến tột cùng là vật gì? Sao đều hoàn toàn không giống?
Mãi cho đến lật hết quyển sách, Lâm Dịch vẫn nghi hoặc không giải thích được, không khỏi lại lấy một quyển khác.
- Vị Ương Quyết?
Trên quyển trục màu xám đen này viết ba từ lớn như vậy.
Lâm Dịch lại mở ra. Bên trong cư nhiên cũng giống như Liệt Diễm Quyết, đồng dạng chỉ là một vài hình người, có những điểm màu hồng. Lâm Dịch không khỏi đem quyển trục Liệt Diễm Quyết vừa thả lại lấy ra, mở ra hai quyển so sánh. Lúc này mới phát hiện, vị trí của những điểm này tựa hồ cũng không phải là hoàn toàn không có quy luật. Nhìn hình người trên Liệt Diễm Quyết và Vị Ương Quyết, có những điểm vị trí giống nhau. Chỉ bất quá, hồng tuyến liên kết kia cũng không quá giống nhau.
Lâm Dịch lúc này mới thấy hứng thú.
Hắn đang tu hành Cửu Chuyển Tử Kim Thân và Huyền Băng Trảm, biết kinh mạch, nhưng đối với những điểm kia lại hoàn toàn không biết. Hắn chỉ biết dựa theo hai bản bí tịch mà làm. Bằng vào lực lượng cường đại cùng với phương pháp nội thị để hắn mạnh mẽ luyện thành. Nhưng mà luyện thành là luyện thành, đây cụ thể đến tột cùng là cái gì? Hắn cũng tuyệt đối không rõ.
Hôm nay lại thấy Thượng Cổ công pháp cùng loại. Bên trên cư nhiên cũng có những điểm không biết. Lộ tuyến này chính là gân mạch, đây là có thể khẳng định. Nhưng vậy những điểm kia là cái gì đây?
Mang theo nghi vấn, Lâm Dịch vẫn tìm kiếm tiếp. Ý đồ của hắn tìm được một quyển lý luận giới thiệu nguyên lý của Thượng Cổ công pháp, nhưng giở ra lại một cái cũng không tìm được.
- Thiếu gia, tìm được Cửu Chuyển Tử Kim Thân!
Thanh âm hưng phấn của Thạch Tính cắt đứt Lâm Dịch nghi hoặc. Lâm Dịch nghe vậy, không khỏi vui vẻ trong lòng, quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy Thạch Tính đã chạy tới, trong tay đang cầm một quyển sách.
- Thiếu gia, Cửu Chuyển Tử Kim Thân!
Thạch Tính cầm trong tay quyển sách đưa cho Lâm Dịch, trên mặt mang theo vẻ tươi cười nịnh nọt.
Lâm Dịch nhận lấy vừa xem. Bên trên quả nhiên viết năm chữ Cửu Chuyển Tử Kim Thân. Mở ra xem, bốn tầng trước quả nhiên cùng bản thân tu hành giống nhau như đúc. Lập tức trong lòng vui vẻ, nét mặt lại giấu diếm gật đầu nói:
- Ừm, lại tìm Huyền Băng Trảm.
Thạch Tính vừa nghe cười nói:
- Được.
Nói xong, lại chạy đi.
Điển Tàng Các này không cho phép mang đồ vật ra ngoài, do đó, Lâm Dịch lập tức chăm chú xem...Không biết những điểm kia cụ thể là cái gì. Điều này làm cho Lâm Dịch có chút phiền nào. Bất quá cũng may Lâm Dịch đã nhìn qua là không quên được, trí nhớ rất là xuất chúng, chăm chú xem ba lần, ngũy chuyển phía sau đã nhớ rất kỹ.
Lâm Dịch đột nhiên ngẩng đầu hướng Thạch Tính nói:
- Lại lưu ý cho ta một vài thư tịch có liên quan đến nguyên lý Cổ Thuật.
- Nguyên lý Cổ Thuật?
Thạch Tính có chút ngạc nhiên. Nguyên lý Cổ Thuật này không phải bước đầu tiên của toàn bộ người trong sở hữu phải học sao? Thế nào Hàn thiếu gia cư nhiên còn muốn cố ý tìm kiếm? Bất quá vừa nghĩ, hắn lại cũng không có chút quan hệ, lập tức nói:
- Được, thiếu gia!
Sau đó lại chăm chú tìm kiếm.
Cứ như vậy, sau khi nhớ kỹ Cửu Chuyển Tử Kim Thân, Lâm Dịch lại vùi đầu vài trong đống sách. Sau khi một mực xem nhiều bản, mới phát hiện ra Hàn Thế kia nói căn bản là đánh rắm. Trong này tuy rằng cũng có một ít chiêu thức, nhưng càng xem lại rõ ràng cảm giác được không bằng Huyền Băng Trảm và Cửu Chuyển Tử Kim Thân. Cái mà Hàn Thế gọi là rác rưởi, căn bản chính là nói hươu nói vượn.
Cái này khiến Lâm Dịch thất vọng một trận. Bất quá hắn rất nhanh liền điểu chỉnh tốt tâm tình của mình, tiếp tục tìm kiếm những thứ có liên quan đến Huyền Băng Trảm. Đương nhiên, trong đó còn tìm kiếm cả những bí tịch hắn xem lọt mắt nữa.
- Thiếu gia, đã tìm được!
Sau khi tìm kiếm trong chốc lát, thanh âm kinh hỉ của Thạch Tính đã vang lên. Lâm Dịch đang vùi đầu đọc sách lập tức ngẩng đầu, nhìn về phía Thạch Tính. Trong tay Thạch Tính cầm một quyển sách bạch hôi sắc chạy tới, mặt mũi tràn đầy dáng cười nịnh nọt nói:
- Thiếu gia, tìm được Huyền Băng Trảm rồi.
Hàn Vạn hơi nhíu mày một cái...Tám mươi chín tuổi mới tiến nhập Tinh Vị Cảnh, thiên tư như vậy thực sự không tính là rất cao.
Bất quá đây vẫn là lần đầu tiên Hàn Thế thay người khác thỉnh cầu, nghĩ đến người này rất được Thế nhi yêu thích, Hàn Vạn cũng không muốn làm lạnh lòng Hàn Thế. Dù sao, sau này Hàn Thế còn phải tiếp tục sinh sống trong Cổ Thuật, xác thực cần một vài người tin được. Thạch Tính tư chất là kém một chút, nhưng cũng không phải không có khả năng.
Sau khi trầm ngâm một phen, Hàn Vạn gật đầu nói:
- Đi theo chúng ta thôi!
Nói xong, quay đầu liền đi.
Thạch Tính vừa nghe lời này, huyết dịch toàn thân đều kích động sôi trào! Trong đôi mắt lộ ra thần sắc kinh hỉ, liên tục run rẩy nói:
- Cảm ơn nhị trưởng lão tài bồi! Cảm tạ nhị trưởng lão tài bồi!
Sau đó vội vã đi theo phía sau Lâm Dịch, trên mặt tràn đầy một cổ hưng phấn và hài lòng nói không nên lời. Rẽ một chỗ, Hàn Vạn ngẫm lại, đột nhiên quay đầu nói với Hàn Thế:
- Thế nhi, nhớ kỹ lúc đi vào, tìm kiếm tâm pháp, nhất định phải tại một tầng cuối cùng bên tay phải tìm kiếm...Về phần có thể tìm được bí tịch gì, phải dựa vào tạo hóa của con.
Trong lòng Lâm Dịch nhất thời sáng ngời, trên mặt toát ra vẻ vui mừng nói:
- Cảm ơn phụ thân!
Hàn Vạn cười lắc đầu lúc này mới tiếp tục bước về phía trước.
Trong lòng Lâm Dịch lúc này sớm đã lặng lẽ cười hắc hắc...Vốn dĩ hắn còn tưởng rằng tìm kiếm công pháp tốt nhất e là không dễ. Không nghĩ tới Hàn Vạn tâm tư mê muội như thế, đem vị trí đặt công pháp tốt nhất nói cho hắn. Đây tự nhiên để trong lòng Lâm Dịch hưng phấn. Hàn Vạn nói cho nhi tử của hắn, có thể là loại bình thường được sao?
Cứ như vậy, Hàn Vạn dẫn theo hai người đi tới cửa vào Điển Tàng Các.
Điển Tàng Các cư nhiên là ở trong căn phòng bên trái tầng thứ tám kia. Mà ở cửa phòng cũng có hai người đang đứng. Lâm Dịch liếc mắt nhìn quét, lại phát hiện cả hai đều là tu vi tu vi Đại Tinh Vị! Trong đó có một vị đại sư Hạ Giai, vị còn lại là trung giai.
Nhìn thấy Hàn Vạn đi qua, hai người kia nhất thời khom người hô:
- Nhị trưởng lão!
Trên mặt Hàn Vạn mang theo dáng tươi cười, hơi gật đầu nói:
- Tất cả đều bình thường chứ?
Một người trong đó cười nói:
- Ha ha, hết thảy đều bình thường!
Hàn Vạn đối với những Trung Tinh Vị, Hạ Tinh Vị cường giả kia có thể rất lạnh lùng. Nhưng đối với Đại Tinh Vị trưởng lão vẫn là rất ôn hòa. Dù sao, bọn họ tuy rằng thua kém hắn, nhưng thực lực cũng không thể coi thường. Huống hồ, hắn tại Cổ Thuật có địa vị như vậy, cũng không thể rời bỏ những Đại Tinh Vị cường giả này chi trì.
Hàn Vạn gật đầu, sau đó cười nói:
- Thế nhi tiến nhập Tinh Vị Cảnh, còn chưa có chọn lựa công pháp, lần này ta tới là để hắn đi vào chọn một vài công pháp.
Hai gã Đại Tinh Vị cường giả nhìn nhau, lập tức cười nói:
- Đương nhiên có thể.
Nói rồi quay đầu nhìn về phía Hàn Thế, cười nói:
- Sách bên trong có thể lật xem, nhưng không được sao chép và mang ra, hiểu chưa?
Lâm Dịch không ngừng gật đầu nói:
- Dạ.
Người nọ gật đầu nói:
- Vào đi thôi!
Lâm Dịch gật đầu, quay đầu nhìn về phía Hàn Vạn, chỉ thấy Hàn Vạn đang mỉm cười nhìn mình, lập tức nói:
- Phụ thân, con đi vào đây.
- Ừm, cầm cái này theo, sau đó muốn tiến vào liền đưa nó ra.
Hàn Vạn cười gật đầu, đem chứng minh vừa viết trong phòng đưa cho Lâm Dịch. Lâm Dịch tiếp nhận chứng minh, cười cười với Hàn Vạn, lúc này mới xoay người đẩy cửa, đi vào trong phòng.
Sau đó Hàn Vạn mới chỉ vào Thạch Tính nói:
- Đây là Thạch Tính, sau khi tiến nhập Tinh Vị Cảnh, cũng chưa có lựa chọn tâm pháp, để hắn cũng đi vào một chút đi!
Hai gã Đại Tinh Vị cường giả tự nhiên cũng là cười gật đầu, nói một vài chuyện cần chú ý cho Thạch Tính một phen. Thạch Tính vô cùng khẩn trương, lúc này cũng đi vào gian phòng.
Đợi được hai người đều tiến nhập trong phòng, sau đó, Hàn Vạn mới cười cùng hai gã Đại Tinh Vị cường giả từ biệt. Đi về phía phòng của mình, dáng tươi cười trên mặt Hàn Vạn vẫn không biến mất.
- Lang Sa...thật đúng là phải cảm tạ ngươi a...
Hàn Vạn cảm thán một tiếng, dáng tươi cười đầy mặt. Chính như Lâm Dịch suy đoán, Hàn Vạn đem hành vi ngày hôm nay của Lâm Dịch xem như bởi vì Lang Sa sắp thành nữ nhân của hắn, đã kích phát hắn muốn trở nên mạnh mẽ.
Bên kia, Lâm Dịch rốt cục như nguyện tiến nhập Điển Tàng Các.
Gian phòng trong Bản Nguyên Chi Tháp đều phi thường rộng rãi. Cái này từ lúc Lâm Dịch đi Cổ Năng nghĩ cách cứu viện Vân Băng cũng đã biết được. Không gian gian phòng trước mắt này cũng là cực lớn.
Cả giá sách ngang dọc chừng hơn chục hàng. Mỗi một giá sách đều xếp đầy đủ loại thư tịch. Lâm Dịch biết, những thư tịch này đều là tuyệt học cùng cấp, thậm chí càng cao hơn Cửu Chuyển Tử Kim Thân cùng với Huyền Băng Trảm a! Trong lòng nhất thời dâng lên một cổ hưng phấn.
Hắn có chút khẩn trương đi vào. Từ trên giá sách lấy ra một quyển sách, lẩm nhẩm đọc.
Những quyển sách này hiển nhiên đã từng có một đoạn lịch sử rất dài. Trên một vài quyển thậm chí còn lưu lại một ít năng lượng ba động.
Cũng nên là như vậy. Suy nghĩ một chút, Cổ Thuật này cũng là truyền thừa mấy vạn năm, quyển sách bình thường sao có thể để thời gian dài như vậy được? Trừ phi lấy năng lượng để bảo vệ mới được. Nghĩ đến người trong Cổ Thuật hẳn là sẽ định kỳ gia trì năng lượng cho những thư tịch đi?
Nghĩ đến đây, Lâm Dịch mới quay đầu nhìn xung quanh. Gian phòng này không gian trống rỗng, không có một bóng người. Xem ra ở đây bình thường cũng không có ai tiến đến.
Vào lúc này, Thạch Tính cũng từ đại môn đi vào. Lâm Dịch nghe được thanh âm mở cửa, quay đầu lại nhìn, chính là Thạch Tính mang theo vẻ mặt hưng phấn. Vừa thấy Lâm Dịch, con mắt Thạch Tính nhất thời sáng ngời. Bước nhanh đi tới trước người Lâm Dịch, chân thành mà kích động nói:
- Cảm ơn thiếu gia tài bồi!
Thần sắc Lâm Dịch thần sắc Thạch Tính tiến đến cũng đã khôi phục vẻ kiêu căng kia. Nghe được Thạch Tính nói, Lâm Dịch thản nhiên gật đầu nói:
- Chỉ là cái nhấc tay mà thôi.
Thạch Tính cảm kích ngẩng đầu nhìn hướng Lâm Dịch. Tuy rằng biểu tình của hắn vẫn kiêu căng, nhưng lúc này Thạch Tính cũng tuyệt đối. Bề ngoài thiếu gia thoạt nhìn tuy rằng ngu ngốc, nhưng trên thực tế trong lòng cũng chưa hỏng. Trong mắt cảm kích càng phát ra chân thành tha thiết.
Lâm Dịch thật có chút chịu không nổi ánh mắt của Thạch Tính, làm bộ không thèm để ý nhìn quét giá sách xung quanh, trong miệng chậm rãi nói:
- Nhanh đi tìm bí tịch thích hợp với ngươi đi!
Thạch Tính lúc này mới phản ứng lại, cảm kích khom người hành lễ với Lâm Dịch, sau đó, con mắt hưng phấn nhìn về phía giá sách xung quanh.
Điển Tàng Các, đối với người trong Cổ Thuật mà nói, đây chính là Thánh Địa chân chính. Đây có thể nói là gốc rễ lập thân của Cổ Thuật. Trong gian phòng nho nhỏ này, cũng tụ tập cất giấu mấy vạn năm qua của Cổ Thuật, ngưng tụ tâm huyết từng thế hệ Cổ Thuật. Công pháp nơi này bao gồm tâm pháp, quyền thuật, thối thuật, thân pháp cùng với đủ loại chiêu thức binh khí.
Có thể nói cần cái gì cũng có. Những cái này không đâu không phải tuyệt thế công pháp từ Thượng Cổ thời đại lưu truyền tới nay. Trong đó một vài công pháp lợi hại càng làm người ta trợn mắt líu lưỡi.
Thấy Thạch Tính hưng phấn chạy đến chỗ khác tìm kiếm thư tịch. Lâm Dịch cũng bắt đầu tìm kiếm của mình.
Hơn mười giá sách này, cũng không biết có bao nhiêu tàng thư. Hơn nữa ở chỗ này lại không có danh sách để tra tìm...Lâm Dịch chuyến này muốn tìm kiếm Cửu Chuyển Tử Kim Thân cùng với Huyền Băng Trảm, thực sự có chút khó khăn.
Lâm Dịch ngẫm lại sau đó đột nhiên mở miệng nói với Thạch Tính đang ôm một quyển bí tịch xem, nói:
- Nếu có phát hiện Cửu Chuyển Tử Kim Thân cùng với Huyền Băng Trảm, hai quyển sách này nói một tiếng cho ta.
Thạch Tính nghe vậy không khỏi có chút ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn hướng Lâm Dịch nghi hoặc hỏi:
- Thiếu gia, ngài muốn hai quyển sách này làm cái gì?
Lâm Dịch sắc mặt hơi đổi, âm trầm xuống. Mà Thạch Tính vừa mới nói xong, liền hối hận. Nhất thời vội vã nói:
- Tiểu nhân đáng chết, tiểu nhân đáng chết. Tiểu nhân sẽ đi tìm nó, tiểu nhân liền đi tìm nó...
Nói rồi, cầm quyển sách trong tay tùy ý đặt lại chỗ cũ, mà bắt đầu tìm kiếm.
Hàn thiếu gia muốn, lẽ nào còn phải báo cáo với mình? Trong lòng Thạch Tính hối hận không thôi, thầm nghĩ ấn tượng tốt thật vất vả mới thành lập được trong cảm nhận của Lâm Dịch chỉ sợ đã suy giảm mất toi rồi? Xem ra, chỉ có thể mau chóng tìm được hai quyển sách kia, lấy về. Bất quá, hắn muốn hai quyển sách này làm cái gì?
Trong lòng Thạch Tính vẫn còn có điểm nghi hoặc, nhưng lúc này có đánh chết hắn cũng không dám hỏi.
Lâm Dịch nhìn biểu tình của Thạch Tính, cũng nhịn không được khẽ lắc đầu một cái...Quả nhiên, ác danh Hàn Thế này, uy lực đủ mạnh a!
Bất quá đã có Thạch Tính giúp mình tìm sách, Lâm Dịch cũng không muốn tự mình tìm nữa. Mà là thẳng hướng bên phải bước đi.
Đi tới giá sách sát mép, Lâm Dịch ngồi xổm xuống, rút ra một quyển trong đó.
- Liệt Diễm Quyết?
Bìa sách màu xám trắng thoạt nhìn rất là cổ xưa. Mặt trên lóe ra một tầng năng lượng ảm đạm. Ba chữ Liệt Diễm Quyết ánh vào mắt Lâm Dịch.
- Liệt Diễm Quyết? Đao pháp? Kiếm pháp? Hay là quyền pháp?
Trong lòng Lâm Dịch nghi hoặc, tùy ý mở ra nhìn vài lần.
Nhưng sau khi nhìn vài lần, Lâm Dịch lại có chút ngạc nhiên.
- Không phải đao pháp, cũng không phải kiếm pháp và quyền pháp? Đây là...
Mở ra quyển sách, bên trên có một vài bức ảnh người. Trên người bọn họ lại có rất nhiều điểm hồng sắc. Một đạo đường cong màu hồng đem những điểm này nối liền với nhau.
- Lẽ nào lại là một quyển luyện thể công pháp?
Lâm Dịch hiếu kỳ suy nghĩ. Bởi vì mặt trên bí tịch Cửu Chuyển Tử Kim Thân cũng có vài bức vẻ hình người nhỏ như vậy. Bất quá, vị trí điểm màu hồng trên đó cũng không giống, thậm chí hồng tuyến nối liền cũng không giống. - www.
Lâm Dịch lật xem tiếp phía dưới.
Mỗi một trang đều có hình vẽ giống nhau. Nhưng vị trí điểm màu hồng lại cũng không hoàn toàn giống nhau.
Lâm Dịch nhìn một mạc danh kỳ diệu...những điểm kia đến tột cùng là vật gì? Sao đều hoàn toàn không giống?
Mãi cho đến lật hết quyển sách, Lâm Dịch vẫn nghi hoặc không giải thích được, không khỏi lại lấy một quyển khác.
- Vị Ương Quyết?
Trên quyển trục màu xám đen này viết ba từ lớn như vậy.
Lâm Dịch lại mở ra. Bên trong cư nhiên cũng giống như Liệt Diễm Quyết, đồng dạng chỉ là một vài hình người, có những điểm màu hồng. Lâm Dịch không khỏi đem quyển trục Liệt Diễm Quyết vừa thả lại lấy ra, mở ra hai quyển so sánh. Lúc này mới phát hiện, vị trí của những điểm này tựa hồ cũng không phải là hoàn toàn không có quy luật. Nhìn hình người trên Liệt Diễm Quyết và Vị Ương Quyết, có những điểm vị trí giống nhau. Chỉ bất quá, hồng tuyến liên kết kia cũng không quá giống nhau.
Lâm Dịch lúc này mới thấy hứng thú.
Hắn đang tu hành Cửu Chuyển Tử Kim Thân và Huyền Băng Trảm, biết kinh mạch, nhưng đối với những điểm kia lại hoàn toàn không biết. Hắn chỉ biết dựa theo hai bản bí tịch mà làm. Bằng vào lực lượng cường đại cùng với phương pháp nội thị để hắn mạnh mẽ luyện thành. Nhưng mà luyện thành là luyện thành, đây cụ thể đến tột cùng là cái gì? Hắn cũng tuyệt đối không rõ.
Hôm nay lại thấy Thượng Cổ công pháp cùng loại. Bên trên cư nhiên cũng có những điểm không biết. Lộ tuyến này chính là gân mạch, đây là có thể khẳng định. Nhưng vậy những điểm kia là cái gì đây?
Mang theo nghi vấn, Lâm Dịch vẫn tìm kiếm tiếp. Ý đồ của hắn tìm được một quyển lý luận giới thiệu nguyên lý của Thượng Cổ công pháp, nhưng giở ra lại một cái cũng không tìm được.
- Thiếu gia, tìm được Cửu Chuyển Tử Kim Thân!
Thanh âm hưng phấn của Thạch Tính cắt đứt Lâm Dịch nghi hoặc. Lâm Dịch nghe vậy, không khỏi vui vẻ trong lòng, quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy Thạch Tính đã chạy tới, trong tay đang cầm một quyển sách.
- Thiếu gia, Cửu Chuyển Tử Kim Thân!
Thạch Tính cầm trong tay quyển sách đưa cho Lâm Dịch, trên mặt mang theo vẻ tươi cười nịnh nọt.
Lâm Dịch nhận lấy vừa xem. Bên trên quả nhiên viết năm chữ Cửu Chuyển Tử Kim Thân. Mở ra xem, bốn tầng trước quả nhiên cùng bản thân tu hành giống nhau như đúc. Lập tức trong lòng vui vẻ, nét mặt lại giấu diếm gật đầu nói:
- Ừm, lại tìm Huyền Băng Trảm.
Thạch Tính vừa nghe cười nói:
- Được.
Nói xong, lại chạy đi.
Điển Tàng Các này không cho phép mang đồ vật ra ngoài, do đó, Lâm Dịch lập tức chăm chú xem...Không biết những điểm kia cụ thể là cái gì. Điều này làm cho Lâm Dịch có chút phiền nào. Bất quá cũng may Lâm Dịch đã nhìn qua là không quên được, trí nhớ rất là xuất chúng, chăm chú xem ba lần, ngũy chuyển phía sau đã nhớ rất kỹ.
Lâm Dịch đột nhiên ngẩng đầu hướng Thạch Tính nói:
- Lại lưu ý cho ta một vài thư tịch có liên quan đến nguyên lý Cổ Thuật.
- Nguyên lý Cổ Thuật?
Thạch Tính có chút ngạc nhiên. Nguyên lý Cổ Thuật này không phải bước đầu tiên của toàn bộ người trong sở hữu phải học sao? Thế nào Hàn thiếu gia cư nhiên còn muốn cố ý tìm kiếm? Bất quá vừa nghĩ, hắn lại cũng không có chút quan hệ, lập tức nói:
- Được, thiếu gia!
Sau đó lại chăm chú tìm kiếm.
Cứ như vậy, sau khi nhớ kỹ Cửu Chuyển Tử Kim Thân, Lâm Dịch lại vùi đầu vài trong đống sách. Sau khi một mực xem nhiều bản, mới phát hiện ra Hàn Thế kia nói căn bản là đánh rắm. Trong này tuy rằng cũng có một ít chiêu thức, nhưng càng xem lại rõ ràng cảm giác được không bằng Huyền Băng Trảm và Cửu Chuyển Tử Kim Thân. Cái mà Hàn Thế gọi là rác rưởi, căn bản chính là nói hươu nói vượn.
Cái này khiến Lâm Dịch thất vọng một trận. Bất quá hắn rất nhanh liền điểu chỉnh tốt tâm tình của mình, tiếp tục tìm kiếm những thứ có liên quan đến Huyền Băng Trảm. Đương nhiên, trong đó còn tìm kiếm cả những bí tịch hắn xem lọt mắt nữa.
- Thiếu gia, đã tìm được!
Sau khi tìm kiếm trong chốc lát, thanh âm kinh hỉ của Thạch Tính đã vang lên. Lâm Dịch đang vùi đầu đọc sách lập tức ngẩng đầu, nhìn về phía Thạch Tính. Trong tay Thạch Tính cầm một quyển sách bạch hôi sắc chạy tới, mặt mũi tràn đầy dáng cười nịnh nọt nói:
- Thiếu gia, tìm được Huyền Băng Trảm rồi.