Mà bên kia, Khổng Lập nghe Hàn Thư nói xong liền không nhịn được kinh hãi nói:
- Đó là từ lúc nào? Lang Sa vẫn còn học tập ở Tông Phạm...Đây không phải là hơn ba mươi năm trước sao? Ba mươi năm trước, có người có thể từ người bình thường tu hành đến trình độ Đại tinh vị trung giai sao?
Khổng Lập hoàn toàn không dám tin.
Hàn Vạn nhẹ gật đầu, suy đoán nói:
- Thiên tư của hắn quả thật đáng sợ. Bất quá ta nghĩ có thể khiến hắn nhanh chóng tấn cấp như thế, hẳn là do vật kia.
- Vật kia sao?
Khổng Lập lập tức lộ ra thần sắc kinh hãi, ánh mắt hắn lập lòe, hiển nhiên là đang hấp thu chuyện này. Thật lâu sau, hắn mới nhìn về phía Hàn Vạn, khóe miệng lại lộ ra một vòng vui vẻ lành lạnh vui vẻ:
- Rất tốt, ta đáp ứng yêu cầu của ngươi...Hiện giờ, ngươi có thể đi chết đi được rồi. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Hàn Vạn thần sắc lạnh lùng nhìn hắn. Mà khóe miệng Khổng Lập thì lộ ra một vòng cười lạnh, trong tay lập tức lóe ra hào quang màu vàng chói mắt, vung về phía Hàn Vạn sắc mặt tái nhợt, nhưng vẫn mạnh mẽ bảo trì tư thái lạnh lùng.
PHỐC!
Hàn Vạn tự hỏi mình chạy không khỏi rồi, nếu đã suy nghĩ cho Hàn Thế, hắn tự nhiên không cách nào chống cự hoặc né tránh. Một đao kim mang kia, sinh sinh đánh trên người vốn đã bị trọng thương của hắn, lập tức xuyên thấu qua. Thân thể Hàn Vạn lập tức như một bao tải rách rơi xuống từ không trung.
Cường giả Đại tinh vị thượng giai Hàn Vạn, từ giờ phút này đã không còn nữa.
Khóe miệng Khổng Lập lập tức cong lên, nhưng mà, nụ cười của hắn còn chưa lên tới trên mặt, trong lòng đột nhiên nổi lên một cỗ cảm giác nguy cơ. Cơ hồ trong vô ý thức, trên người hắn liền bộc phát ra tử kim sắc quang mang, Cửu Chuyển Tử Kim Thân tầng sáu, lập tức vận chuyển.
Nhưng mà, đúng là vẫn còn chậm một bước. Một thanh trường thương mang theo quán tính xoay tròn kịch liệt lập tức đánh trúng hắn. Cửu Chuyển Tử Kim Thân của hắn vừa mới được vận chuyện, căn bản còn chưa đạt được đến trình độ phòng ngự tốt nhất thì trường thương kia đã nhanh chóng đấm tới, hung hăng xuyên qua lồng ngực hắn, hắn liền hộc ra một ngụm máu tươi.
Mà hắn cũng không hỗ là cường giả Đại tinh vị thượng giai, cảm giác được nguy cơ liền biết được là ai đánh lén mình. Cơ hồ cùng lúc với phun máu, trong tay hắn liền lóe lên ngân mang, ầm ầm vung về phía sau lưng.
Nhưng mà, ngay cả công kích của Viêm Long mà Hàn Thư cũng có thể né được chứ đừng nói chi đến công kích năng lượng bình thường khi lâm nguy của Khổng Lập. Một kích thành công, Hàn Thư lập tức nhảy lên đầu thương. Khổng Lập tuy rằng vung về sau một đạo công kích, nhưng lại bay về phía không trung. Mà thân thể Khổng Lập cũng bị cái nhảy lên này đẩy bay ra ngoài.
Lâm Dịch ở cách đó mấy km thấy mà trợn mắt há hốc mồm. Đây cơ hồ chính là phiên bản vừa rồi của Hàn Vạn.
Khổng Lập kinh sợ nhảy ra, nhưng dưới sự ảnh hượng của lực lượng cường đại khiến hắn khó có thể lấy được cân đối. Nhưng Hàn Thư kia lại không định cho đối phương cơ hội, sau khi đối phương nhảy lên, Hàn Thư liền bay lên trời, lam sắc quang mang trên người lập tức đại thịnh, Nhân Thương hợp nhất, cũng giống như một chiêu vừa rồi khi tiến công Khổng Lập vậy. Bất đồng chính là chiêu vừa rồi Hàn Thư đã trút hết tất cả lực lượng, còn lần này, hắn lại định sinh sinh lưu trên người đối phương một lỗ thủng.
Khổng Lập lập tức cảm giác được năng lượng chấn động cường đại bên người, hắn kinh sợ vô cùng, bất đắc dĩ chỉ có thể liều mạng thổ huyết, mạnh mẽ sinh sinh tiếp lấy tất cả lực lượng mới có thể lấy được cân đối, nhưng chỉ thấy trương thương của đối phương đã gần trong gang tấc.
Trong mắt của hắn lập tức lộ ra tuyệt vọng. Đây chính là công kích ngang cấp a. Vừa rồi là làm bộ, tự nhiên không có vấn đề gì. Nhưng mà lần này đối phương lại thực sự muốn giết chết mình, Cửu Chuyển Tử Kim Thân tầng sáu đang ở trạng thái toàn lực triển khai đại khái có thể ngăn cản được, nhưng mình lúc này ngay cả toàn lực vận chuyển còn không kịp, năng lượng căn bản không thể phát huy toàn bộ, mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Nghĩ đến đối phương phản bội mình, ánh mắt Khổng Lập liền lộ ra một tia thần sắc điên cuồng và hung ác. Hàn Thư dưới sự cấp tốc xoay tròn, phát hiện thấy biểu lộ của đối phương, trong lòng không khỏi nhảy dựng lên. Nhưng khi nghĩ đến chỉ cần giết được đối phương thì tất cả đều là của mình thì trong mắt Hàn Thư cũng lộ ra vẻ hung ác, tốc độ nhanh thêm vài phần!
- Ngươi muốn đạt được những vật kia sao? Hắc hắc, ta sẽ không để cho ngươi toại nguyện đâu!
Tiếng cười điên cuồng của Khổng Lập lọt vào trong tai Hàn Thư, nhưng Hàn Thư không chút nhúc nhích, nhân thương hợp nhất ầm ầm xuyên qua.
Chỉ thấy Khổng Lập rõ ràng lại không tránh né, hai tay hắn lập tức ngưng kết ra quang mang màu vàng. Chỉ nghe PHỐC một tiếng vang nhỏ, thân thể Không Lập hoàn toàn tán đi Cửu Chuyển Tử Kim Thân, lập tức bị một cây trường thương đâm xuyên qua. Nhưng khi thân thể Hàn Thư muốn dựa vào lực quán tình cường đại để quay lại thì trong mắt Khổng Lập lóe lên thần sắc hung ác, từ kim sắc quang mang lập tức chợt hiện mà ra. Thương thế kia, lập tức sinh sinh bị ngăn chặn.
Hàn Thư này ngược lại cũng không phải nhân vật bình thường, khi cảm giác được thế đi bị một cổ lực lượng vô cùng cường đại ngăn chặn, hắn quyết định thật nhanh, mãnh liệt xoay người một cái, không ngờ lại buông cực phẩm thánh khí trường thương có thể tăng phúc 200% trong tay ra, hai chân đạp thân thể Khổng Lập một cái, muốn bắn ngược về.
Nhưng Khổng Lập sao có thể trơ mắt nhìn đối phương cứ như vậy rời đi? Hai mắt hắn đỏ bừng, lóe ra thần sắc điên cuồng, lớn tiếng khàn giọng cười cười:
- Ngươi cùng đi với ta chết đi!
Năng lượng màu vàng trên hai tay lập tức va chạm lẫn nhau một cái...
Oanh!
Một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên, lập tức, ở trung tâm nơi bạo tác, một cỗ không gian gợn sóng mắt thường có thể thấy được đang lan ra. Sắc mặt hai gã cường giả Đại tinh vị trung giai lập tức vô cùng tái nhợt, tuy rằng vào phút cuối đã dùng năng lượng bảo vệ toàn thân, nhưng bọn hắn cách nơi bạo tạc lại rất gần, cú toàn lực của một gia hỏa mạnh gấp hơn bọn hắn gấp 10 lần, sao bọn hắn có thể ngăn cản được? Bất quá chỉ trong nháy mắt, hai người liền biến thành mảnh vỡ.
Mà Hàn Thư kia sắc mặt cũng trở nên hoàn toàn tái nhợt, không chút huyết sắc. Năng lượng bạo tạc cường đại khiến hắn hoàn toàn bị văng ra ngòai, đôi chân, sớm đã bị nổ đứt, cũng may vào thời khắc mấu chốt hắn toàn lực bảo vệ thân thể, nếu không hắn đã chết rồi.
Mà thân thể Khổng Lập dù sao cũng tu hành Cửu Chuyển Tử Kim Thân, bạo tạc mạnh như vậy, nhưng người phát động lại hắn bản thân hắn, đương nhiên sẽ dùng năng lượng bảo vệ mình rồi. Tuy rằng cũng bị tạc thương tích đầy mình, nhưng ít ra coi như nguyên vẹn, rời từ trên không trung xuống...
Lâm Dịch ở một bên thấy mà trợn mắt há hốc mồm. Bất quá chỉ trong nháy mắt, song phương đã lưỡng bại câu thương rồi.
- Đó là từ lúc nào? Lang Sa vẫn còn học tập ở Tông Phạm...Đây không phải là hơn ba mươi năm trước sao? Ba mươi năm trước, có người có thể từ người bình thường tu hành đến trình độ Đại tinh vị trung giai sao?
Khổng Lập hoàn toàn không dám tin.
Hàn Vạn nhẹ gật đầu, suy đoán nói:
- Thiên tư của hắn quả thật đáng sợ. Bất quá ta nghĩ có thể khiến hắn nhanh chóng tấn cấp như thế, hẳn là do vật kia.
- Vật kia sao?
Khổng Lập lập tức lộ ra thần sắc kinh hãi, ánh mắt hắn lập lòe, hiển nhiên là đang hấp thu chuyện này. Thật lâu sau, hắn mới nhìn về phía Hàn Vạn, khóe miệng lại lộ ra một vòng vui vẻ lành lạnh vui vẻ:
- Rất tốt, ta đáp ứng yêu cầu của ngươi...Hiện giờ, ngươi có thể đi chết đi được rồi. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Hàn Vạn thần sắc lạnh lùng nhìn hắn. Mà khóe miệng Khổng Lập thì lộ ra một vòng cười lạnh, trong tay lập tức lóe ra hào quang màu vàng chói mắt, vung về phía Hàn Vạn sắc mặt tái nhợt, nhưng vẫn mạnh mẽ bảo trì tư thái lạnh lùng.
PHỐC!
Hàn Vạn tự hỏi mình chạy không khỏi rồi, nếu đã suy nghĩ cho Hàn Thế, hắn tự nhiên không cách nào chống cự hoặc né tránh. Một đao kim mang kia, sinh sinh đánh trên người vốn đã bị trọng thương của hắn, lập tức xuyên thấu qua. Thân thể Hàn Vạn lập tức như một bao tải rách rơi xuống từ không trung.
Cường giả Đại tinh vị thượng giai Hàn Vạn, từ giờ phút này đã không còn nữa.
Khóe miệng Khổng Lập lập tức cong lên, nhưng mà, nụ cười của hắn còn chưa lên tới trên mặt, trong lòng đột nhiên nổi lên một cỗ cảm giác nguy cơ. Cơ hồ trong vô ý thức, trên người hắn liền bộc phát ra tử kim sắc quang mang, Cửu Chuyển Tử Kim Thân tầng sáu, lập tức vận chuyển.
Nhưng mà, đúng là vẫn còn chậm một bước. Một thanh trường thương mang theo quán tính xoay tròn kịch liệt lập tức đánh trúng hắn. Cửu Chuyển Tử Kim Thân của hắn vừa mới được vận chuyện, căn bản còn chưa đạt được đến trình độ phòng ngự tốt nhất thì trường thương kia đã nhanh chóng đấm tới, hung hăng xuyên qua lồng ngực hắn, hắn liền hộc ra một ngụm máu tươi.
Mà hắn cũng không hỗ là cường giả Đại tinh vị thượng giai, cảm giác được nguy cơ liền biết được là ai đánh lén mình. Cơ hồ cùng lúc với phun máu, trong tay hắn liền lóe lên ngân mang, ầm ầm vung về phía sau lưng.
Nhưng mà, ngay cả công kích của Viêm Long mà Hàn Thư cũng có thể né được chứ đừng nói chi đến công kích năng lượng bình thường khi lâm nguy của Khổng Lập. Một kích thành công, Hàn Thư lập tức nhảy lên đầu thương. Khổng Lập tuy rằng vung về sau một đạo công kích, nhưng lại bay về phía không trung. Mà thân thể Khổng Lập cũng bị cái nhảy lên này đẩy bay ra ngoài.
Lâm Dịch ở cách đó mấy km thấy mà trợn mắt há hốc mồm. Đây cơ hồ chính là phiên bản vừa rồi của Hàn Vạn.
Khổng Lập kinh sợ nhảy ra, nhưng dưới sự ảnh hượng của lực lượng cường đại khiến hắn khó có thể lấy được cân đối. Nhưng Hàn Thư kia lại không định cho đối phương cơ hội, sau khi đối phương nhảy lên, Hàn Thư liền bay lên trời, lam sắc quang mang trên người lập tức đại thịnh, Nhân Thương hợp nhất, cũng giống như một chiêu vừa rồi khi tiến công Khổng Lập vậy. Bất đồng chính là chiêu vừa rồi Hàn Thư đã trút hết tất cả lực lượng, còn lần này, hắn lại định sinh sinh lưu trên người đối phương một lỗ thủng.
Khổng Lập lập tức cảm giác được năng lượng chấn động cường đại bên người, hắn kinh sợ vô cùng, bất đắc dĩ chỉ có thể liều mạng thổ huyết, mạnh mẽ sinh sinh tiếp lấy tất cả lực lượng mới có thể lấy được cân đối, nhưng chỉ thấy trương thương của đối phương đã gần trong gang tấc.
Trong mắt của hắn lập tức lộ ra tuyệt vọng. Đây chính là công kích ngang cấp a. Vừa rồi là làm bộ, tự nhiên không có vấn đề gì. Nhưng mà lần này đối phương lại thực sự muốn giết chết mình, Cửu Chuyển Tử Kim Thân tầng sáu đang ở trạng thái toàn lực triển khai đại khái có thể ngăn cản được, nhưng mình lúc này ngay cả toàn lực vận chuyển còn không kịp, năng lượng căn bản không thể phát huy toàn bộ, mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Nghĩ đến đối phương phản bội mình, ánh mắt Khổng Lập liền lộ ra một tia thần sắc điên cuồng và hung ác. Hàn Thư dưới sự cấp tốc xoay tròn, phát hiện thấy biểu lộ của đối phương, trong lòng không khỏi nhảy dựng lên. Nhưng khi nghĩ đến chỉ cần giết được đối phương thì tất cả đều là của mình thì trong mắt Hàn Thư cũng lộ ra vẻ hung ác, tốc độ nhanh thêm vài phần!
- Ngươi muốn đạt được những vật kia sao? Hắc hắc, ta sẽ không để cho ngươi toại nguyện đâu!
Tiếng cười điên cuồng của Khổng Lập lọt vào trong tai Hàn Thư, nhưng Hàn Thư không chút nhúc nhích, nhân thương hợp nhất ầm ầm xuyên qua.
Chỉ thấy Khổng Lập rõ ràng lại không tránh né, hai tay hắn lập tức ngưng kết ra quang mang màu vàng. Chỉ nghe PHỐC một tiếng vang nhỏ, thân thể Không Lập hoàn toàn tán đi Cửu Chuyển Tử Kim Thân, lập tức bị một cây trường thương đâm xuyên qua. Nhưng khi thân thể Hàn Thư muốn dựa vào lực quán tình cường đại để quay lại thì trong mắt Khổng Lập lóe lên thần sắc hung ác, từ kim sắc quang mang lập tức chợt hiện mà ra. Thương thế kia, lập tức sinh sinh bị ngăn chặn.
Hàn Thư này ngược lại cũng không phải nhân vật bình thường, khi cảm giác được thế đi bị một cổ lực lượng vô cùng cường đại ngăn chặn, hắn quyết định thật nhanh, mãnh liệt xoay người một cái, không ngờ lại buông cực phẩm thánh khí trường thương có thể tăng phúc 200% trong tay ra, hai chân đạp thân thể Khổng Lập một cái, muốn bắn ngược về.
Nhưng Khổng Lập sao có thể trơ mắt nhìn đối phương cứ như vậy rời đi? Hai mắt hắn đỏ bừng, lóe ra thần sắc điên cuồng, lớn tiếng khàn giọng cười cười:
- Ngươi cùng đi với ta chết đi!
Năng lượng màu vàng trên hai tay lập tức va chạm lẫn nhau một cái...
Oanh!
Một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên, lập tức, ở trung tâm nơi bạo tác, một cỗ không gian gợn sóng mắt thường có thể thấy được đang lan ra. Sắc mặt hai gã cường giả Đại tinh vị trung giai lập tức vô cùng tái nhợt, tuy rằng vào phút cuối đã dùng năng lượng bảo vệ toàn thân, nhưng bọn hắn cách nơi bạo tạc lại rất gần, cú toàn lực của một gia hỏa mạnh gấp hơn bọn hắn gấp 10 lần, sao bọn hắn có thể ngăn cản được? Bất quá chỉ trong nháy mắt, hai người liền biến thành mảnh vỡ.
Mà Hàn Thư kia sắc mặt cũng trở nên hoàn toàn tái nhợt, không chút huyết sắc. Năng lượng bạo tạc cường đại khiến hắn hoàn toàn bị văng ra ngòai, đôi chân, sớm đã bị nổ đứt, cũng may vào thời khắc mấu chốt hắn toàn lực bảo vệ thân thể, nếu không hắn đã chết rồi.
Mà thân thể Khổng Lập dù sao cũng tu hành Cửu Chuyển Tử Kim Thân, bạo tạc mạnh như vậy, nhưng người phát động lại hắn bản thân hắn, đương nhiên sẽ dùng năng lượng bảo vệ mình rồi. Tuy rằng cũng bị tạc thương tích đầy mình, nhưng ít ra coi như nguyên vẹn, rời từ trên không trung xuống...
Lâm Dịch ở một bên thấy mà trợn mắt há hốc mồm. Bất quá chỉ trong nháy mắt, song phương đã lưỡng bại câu thương rồi.