Hổ Thần Quyết đã đạt được tầng thứ ba! Còn Thanh Nguyên Kiếm Quyết, Lâm Dịch dựa theo công pháp tầng thứ sáu vận công, không cần tốn nhiều sức trong nháy mắt vận chuyển tám mươi mốt chu thiên.
Nét mặt Lâm Dịch nhất thời lộ ra một tia cuồng hỉ.
Tiếp tục vận hành.
Mãi cho đến tầng thứ chín, mới cảm thấy một trận khó chịu...đạt đến cực hạn!
- Đột...đột phá?
Lâm Dịch mạnh mẽ mở mắt ra, trong mắt lóe ra vẻ vui mừng và khó tin.
- Ha ha ha...
Tiếng cuồng tiếu thật lớn, từ trong miệng Lâm Dịch truyền ra. Hắn thế nào cũng thật không ngờ, nguyên bản chỉ muốn xem hiệu quả của nội đan này ra sao, cư nhiên mạc danh kỳ diệu liên tục đột phá ba tầng, nhất cử đạt được trình độ đệ tử Tinh Anh hậu kỳ!
Một tiếng cười này duy trì liên tục khoảng một khắc, Lâm Dịch mới coi như phát tiết hết sự hưng phấn trong lòng. Dừng lại, trong mắt lại vẫn lóe ra vẻ hưng phấn.
- Đạt được cấp bậc đệ tử Tinh Anh...Rốt cục đạt được cấp bậc đệ tử Tinh Anh! Mộng nhi, Linh Lung...Ta lập tức có thể trở lại, lập tức có thể!
Trong lòng Lâm Dịch cười ha ha, cảm giác muốn về nhà cũng càng gấp gáp.
Thẳng đến qua một lúc lâu, Lâm Dịch mới coi như hoàn toàn bình tĩnh trở lại, bắt đầu suy nghĩ.
Vô luận thấy thế nào, cái này cũng rất không hợp lý. Phải biết rằng, tu hành chi đạo, là không thể vội được. Phải từng bước tiến lên, bằng không rất dễ bởi vì không khống chế được linh lực, mà để bản thân bị diệt vong.
Nhưng mà lúc này trên người năng lượng sử dụng như cánh tay lại nói cho Lâm Dịch biết...tất cả đều là hắn từng bước tu hành đạt được.
- Lần tu hành này, không biết qua thời gian bao lâu.
Trong lòng Lâm Dịch rất rõ ràng, tiến bộ lớn như vậy, tuyệt đối không phải thời gian một hai ngày có thể hoàn thành. Chí ít, cũng đã qua nhiều năm rồi chứ.
- Bất quá khiến người ta kỳ quái là...nội đan thần thú Tứ Giai này có năng lượng tương đương với đệ tử áo tím...Nó hoàn toàn tiêu hao sạch sẽ, nhưng chính mình cũng chỉ đạt được trình độ Tinh Anh đệ tử. Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?
Lâm Dịch không khỏi suy nghĩ. Nhưng mà nghĩ nửa ngày, lại cũng không có một câu trả lời thuyết phục, chỉ có thể quy cho lúc hấp thu đã bị tản ra hết.
Hắn cũng không biết, sở dĩ như vậy, nguyên nhân là có rất nhiều năng lượng đều bị hắn hấp thu, cường hóa thân thể hắn. Năng lượng trên tự nhiên sẽ giảm đi rất nhiều. Hiện tại thân thể của Lâm Dịch chỉ sợ trong đông đảo sinh vật tại Thiên Giới, hẳn là cũng có thể coi là cường độ trên bậc trung đi? Linh Phẩm binh khí bình thường, phỏng chừng ngay cả tư cách cắt đứt da thịt của hắn cũng không có.
- Mặc kệ nói như thế nào, đột phá cũng nên đi tiếp nhận nhiệm vụ.
Nghĩ một lúc lâu sau, Lâm Dịch mới hít sâu một hơi, vẻ mặt cũng là hưng phấn và vui mừng. Ngày này rốt cục đã tới.
Cùng lúc đó, trong tầng cao nhất của tòa kiến trúc Thanh Nguyên Kiếm Đường chủ đường của Thanh Nguyên Kiếm Tông.
Gian phòng không lớn, ước chừng rộng cỡ ba mươi thước vuông. Bên trong bày biện cực kỳ đơn giản. Một chiếc bàn rộng rãi, hầu như chiếm hết hai phần ba gian phòng. Mà hôm nay, đang có hơn mười người ngồi xung quanh bàn. Hiển nhiên, đây là một nơi chuyên để họp.
Khiến người ta kỳ quái là nhiều người như vậy, cũng không có ai nói chuyện. Chỉ có ở vị trí trung ương, một gã thanh niên áo đen đang ngồi. Ngón tay của hắn gõ nhẹ lên mặt bàn, phát ra thanh âm thùng thùng. Lại càng hiện ra tràng diện thanh lãnh cùng áp lực.
Hơn mười người này, ngoại trừ tên Thanh niên áo đen kia ra, hai bên trái phải của hắn, cũng là hai gã Thanh niên áo đen khác đang ngồi. Trong đó một gã tướng mạo tuấn mỹ, hai mắt khép hờ, đang dưỡng thần. Còn một gã thanh niên khác cũng vô cùng tuấn mỹ, chỉ là một sợi lông mi màu trắng bạc lại có chút quái dị. Giống như gã Thanh niên áo đen kia, hắn cũng đang nhắm mắt dưỡng thần. Mà hắn chính là tên thanh niên nhân ngày trước tại Kỳ Loan Phong, sau khi Lâm Dịch trúng độc đã hiện kia.
Còn lại mười bốn người đều là trang phục Áo xám, bọn họ đều đang nhíu chặt mày lại, bộ dáng có vẻ đầy bụng tâm sự.
Qua một lúc lâu sau, tên thanh niên ỏ giữa kia lại gõ lên mặt bàn một cái, rồi dừng lại. Mọi người đều không tự chủ được ngẩng đầu nhìn về phía hắn.
Thanh niên tướng mạo cũng là tuấn mỹ vô cùng. Khuôn mặt gầy gõ mang theo một tia thong dong và bình tĩnh. Dừng gõ tay, hắn chậm rãi mở miệng nói:
- Tất cả mọi người cầm lấy tự mình xem đi.
Hai gã Thanh niên áo đen ở bên cạnh hắn vẫn đang khép hờ hai mắt dưỡng thần. Mà mười bốn người trang phục Áo xám cũng liếc mắt nhìn nhau, không có lên tiếng. Sau một lát, đột nhiên có một gã Thanh niên áo xám đứng dậy.
- Tông chủ, theo đệ tử thấy, chúng ta trực tiếp nghênh chiến là được! Lấy thực lực của Kiếm Tông ta, căn bản không phải kiêng kỵ gì đối với hạng người như Kỳ Tuyệt Môn và Chiến Đạo Minh cả!
Thanh niên áo đen này, thân hình lực lưỡng, thanh âm vang dội, khuôn mặt kiên cường. Một cổ khí phách uy nghi nhàn nhạt tự nhiên phát ra. Mà hắn chính là gã cường giả Áo xám xuất hiện ở trên đài thi đấu đệ tử Tinh Anh của Lộng Kiếm Đường tấn cấp trên lôi đài ngày đó.
- A?
Thanh niên áo đen a một tiếng, lập tức ngón tay lại gõ lên mặt bàn, tựa hồ đang lo lắng.
- Tông chủ. Nghiêm sư huynh nói không sai. Những năm gần đây, Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn sớm đã liên hợp làm một thể. Đối với Kiếm Tông ta phát động một vài lần tập kích nhỏ. Tựa hồ là nhận định Kiếm Tông ta không dám dốc lực mà chiến. Lúc này, Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn đồng thời bắt tay. Ta xem, e là trong lòng bọn họ đều dự định chân chính cùng chúng ta khai chiến. So với bị ép phòng ngự, để chiến sự phát sinh ở trên địa bàn của Kiếm Tông ta. Còn không bằng chúng ta dốc lực, trực tiếp tiêu diệt bọn họ! Dù cho sau đó nguyên khí sẽ có tổn thương. Nhưng so với để Kỳ Tuyệt Môn và Chiến Đạo Minh đoạt mất thế lực, nhiều nhất hơn trăm năm, trên Đông Nam Thiên tất cả do Kiếm Tông ta độc tôn!
Một gã Thanh niên áo xám khác đứng dậy, chi trì thuyết pháp của thanh niên lực lưỡng kia. Thanh niên lực lưỡng kia cảm kích liếc mắt với hắn một cái. Thanh niên kia hơi gật đầu. Sau đó hai người đều nhìn về phía Thanh niên áo đen kia vẫn đang gõ ngón tay lên mặt bàn.
Thanh niên áo đen hơi nhíu mày một cái, trầm ngâm.
- Tông chủ. Chiến đi!
- Không sai, tông chủ. Chúng ta đều ủng hộ Nghiêm sư huynh nói.
Nghiêm sư huynh và Thanh niên áo xám kia nói, tựa hồ đạt được những Thanh niên áo xám này nhất trí tán thành, trong lúc nhất thời quần hùng sục sôi, vô cùng náo nhiệt.
Trái lại hai gã thanh niên đồng dạng mặc Áo đen bên cạnh Thanh niên áo đen kia, lại vẫn nhắm mắt dưỡng thần, tựa hồ xunh quanh tranh cãi ầm ĩ cùng hai người không chút liên quan.
Trung ương Thanh niên áo đen nhíu mày suy nghĩ, hơi giơ tay một cái. Nhất thời, toàn bộ thanh âm đều dừng lại. Mười bốn gã Thanh niên áo xám đều nhìn về phía hắn.
Thanh niên áo đen ngẫm lại, sau đó quay đầu nhìn về phía hai gã thanh niên vẫn đang nhắm mắt dưỡng thần bên cạnh, cười khẽ một tiếng nói:
- Không biết nhị vị sư đệ, có cùng cách nhìn không?
Tên Thanh niên áo đen phía bên trái nghe vậy hơi mở mắt, khẽ cười nói:
- Tất cả đều do sư huynh định đoạt!
Nói xong, lại nhắm hai mắt lại.
- Từ sư đệ thì thế nào?
Thanh niên áo đen kia lại nhìn về phía tên ngân mi thanh niên.
Ngân mi thanh niên mở mắt ra, cười cười, sau đó lại thở dài nói:
- Thành thật mà nói, ta cũng cho rằng đây là phương pháp hay nhất. Kỳ Tuyệt Môn và Chiến Đạo Minh kia, những năm gần đây vẫn không thành thật. Nếu như thật có thể một lần đem giải quyết, cũng là một phương pháp.
Nói tới đây hơi ngừng một chút, lập tức ngân mi thanh niên lại nói:
- Bất quá, trên Đông Nam Thiên không chỉ có riêng hai môn phái này mà thôi. Cả Đông Nam Thiên, hôm nay liền lấy Kiếm Tông ta và hai môn phái này làm môn phái lớn nhất. Dưới tay chúng ta tài nguyên cũng chiếm bảy tám phần mười trên Đông Nam Thiên. Rất nhiều người đều ánh mắt mong chờ nhìn chúng ta, hi vọng ba môn phái chúng ta đều một hồi sinh tử đại chiến, để người ta làm ngư ông thu lợi a!
Thanh niên áo đen nghe vậy gật đầu, bất đắc dĩ nói:
- Đây cũng chính là điều ta lo lắng...Những môn phái nhỏ này tuy rằng thế lực không được tốt lắm, nhưng nếu là thừa dịp chúng ta và Chiến Đạo Minh, Kỳ Tuyệt Môn đều đấu đến lưỡng bại câu thương, lại có Hoàng Tước rình ở sau...vậy có thể cái được không bù đắp đủ cái mất.
Thanh Nguyên Kiếm Tông thực lực rất cường đại, phi thường cường đại! Trên cả Đông Nam Thiên, Thanh Nguyên Kiếm Tông liền coi như là môn phái cực mạnh. Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn cũng muốn so với Thanh Nguyên Kiếm Tông yếu hơn rất nhiều. Nhưng hai môn phái liên hợp, cũng tuyệt đối không thể coi thường.
Trừ hai môn phái này, xung quanh còn có càng nhiều môn phái loại nhỏ. Bọn họ nếu không chính là môn phái kiểu mới. Nếu không chính là môn phái nhãn hiệu lâu đời. Nhưng không chút nghi ngờ, bọn họ đều đang chờ đợi...Chờ đợi một cơ hội có thể nhất phi trùng thiên. Mà Thanh Nguyên Kiếm Tông, Chiến Đạo Minh, Kỳ Tuyệt Môn trong ba siêu cấp môn phái này toàn diện khai chiến, lại chính là điều bọn hắn chờ mong.
Tổng thể thực lực không có mạnh như tam đại siêu cấp môn phái, nhưng cũng không biểu thị trong môn phái bọn họ sẽ không có cao thủ. Đây cũng là điều Thanh niên áo đen kiêng kỵ. Truyện Sắc Hiệp - http://
Huống chi còn có một số tán nhân. Những tán nhân này, chỉ sợ cũng rất muốn thấy ba môn phái đều thương vong thảm trọng, nhân cơ hội trục lợi một lần.
Trên Đông Nam Thiên, thế lực đa dạng, quan hệ phức tạp, cũng không phải nói muốn khai chiến là có thể khai chiến.
- Lẽ nào sẽ không có một biện pháp lưỡng toàn tề mỹ?
Một gã Thanh niên áo xám lẩm bẩm ra. Mọi người đều rơi vào trong trầm tư.
Xác thực, nhiều năm qua như vậy, Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn động chút lại phát động một hai lần tập kích vào Kiếm Tông, sớm để các đường chủ và phó đường chủ tức giận không thôi. Ngay mấy ngày hôm trước, nguyên bản chiến đấu kịch liệt, Kỳ Tuyệt Môn và Chiến Đạo Minh cũng quỷ dị không hẹn mà cùng đồng thời thu binh. Điều này làm cho thượng tầng Kiếm Tông nghe được một tia vị đạo âm mưu. Lúc này mới tụ tập lại để tìm giải pháp, công nhiên làm cho Thanh Nguyên Kiếm Tông đau đầu mấy vạn năm.
Nhưng lúc này muốn đánh không được, không đánh lại càng không thể. Chung quy không thể cái gì cũng không làm, cứ như vậy ngồi chờ chết đi sao?
- Kỳ thực cũng không phải không có phương pháp vẹn toàn đôi bên.
Ngân mi thanh niên chậm rãi mở miệng nói rằng.
Mọi người đều là ánh mắt sáng lên, nhìn về phía tên thanh niên họ Từ này.
- Liên hợp...Chúng ta hiện tại lo lắng, đơn giản chính là những môn phái nhỏ này cùng đám tán nhân này làm ngư nhân thu lợi mà thôi. Chỉ cần đưa bọn họ đều liên hợp, cùng Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn chiến đấu, chúng ta có thể thoải mái không ít, càng không cần phải...lo lắng bị bọn họ thu lợi.
Mọi người nghe vậy, đều sáng hết cả mắt lên...Bọn họ đều là cao tầng của Thanh Nguyên Kiếm Tông, kỳ thực mà nói, trong lòng coi thường những môn phái và tán nhân thực lực yếu kém kia. Do đó, ngay từ đầu, sẽ không có ai đưa ra sự tình liên hợp như vậy. Hôm nay vấn đề vừa ra, tư duy theo quán tính cũng dẫn đến bọn họ đều đứng ở trên lập trường đối địch đối phó với những tán nhân cùng môn phái nhỏ kia. Cũng không ai chú ý tới đây rõ ràng là biện pháp hay nhất. Vì vậy lúc này thanh niên họ Từ kia vừa nói ra, trong lòng mọi người đều là trở nên sáng ngời.
Con mắt Thanh niên áo đen kia cũng là sáng ngời, nhưng lập tức cũng hơi nhăn mặt nói:
- Chúng ta có thể nghĩ ra được...Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn lẽ nào không nghĩ ra được? Bọn họ đối với Kiếm Tông ta mơ ước đã nhiều năm, ta sợ...
Nguyên bản còn cảm thấy vấn đề đã giải quyết mà lộ vẻ vui mừng, sắc mặt mọi người nhất thời khẽ biến...Trải qua Thanh niên áo đen này nhắc tới, bọn họ đều nghĩ đến một vấn đề đáng sợ.
Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn...chỉ là biểu hiện ra lực chú ý của bọn họ!
- Lẽ nào, lẽ nào...
Một gã Thanh niên áo xám sắc mặt trở nên khó coi.
Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn xuất thủ tập kích Kiếm Tông, đã có lịch sử mấy vạn năm! Nếu là thời gian đó, bọn họ cũng đã làm tốt các loại chuẩn bị...Như vậy chỉ sợ lúc này Đông Nam Thiên, Kiếm Tông đã hoàn toàn bị cô lập.
Ngân mi thanh niên họ Từ than nhẹ một tiếng, lập tức bất đắc dĩ nói:
- Xem ra tất cả mọi người nghĩ đến...sự thực cũng là như vậy. Không phải là Chiến Đạo Minh, Kỳ Tuyệt Môn...đại bộ phận thế lực nhỏ đều đã gia nhập liên minh của bọn họ. Hôm nay trên Đông Nam Thiên, Thanh Nguyên Kiếm Tông ta xác thực đã coi như là người cô độc.
Sắc mặt mọi người nhất thời trở nên khó coi. Nhưng quả thật là như vậy, mặc dù thực lực của Kiếm Tông có mạnh, thực lực ba gã tông chủ có kinh khủng cỡ nào...e là...
Phải biết rằng, trong Thiên Giới tán nhân có thể có rất nhiều cường giả khiến người ta kinh hãi.
Thanh niên họ Từ quay đầu liếc mắt nhìn toàn bộ Thanh niên áo xám sắc mặt đại biến, cùng với hai gã Thanh niên áo đen khác xung quanh lông mày cũng không nhịn được nhíu chặt lại. Trong lòng than nhẹ một tiếng. Kiếm Tông cường đại thời gian quá dài, cái dẫn đến đoàn người đã đánh mất cảm giác nguy cơ tối thiểu. Cư nhiên để Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn cứ như vậy cùng với các bang phái liên hợp thành một mạch.
- Huyết Hổ...Nếu không phải ngươi, chỉ sợ ta cùng những người này ai cũn không biết được đi?
Trong lòng thanh niên họ Từ cười khổ suy nghĩ, sau đó mới hít sâu một hơi, chậm rãi nói:
- Bất quá mọi người cũng không cần quá lo lắng. Ta đã có tính toán. Chuẩn bị một chút, chúng ta trực tiếp cùng Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn khai chiến là được...Về phần những môn phái nhỏ kia sẽ không cần lưu ý nữa.
Nguyên bản mọi người sắc mặt khó coi, nhíu chặt mày lại nghe nói như thế, nhất thời ngẩng đầu nhìn hướng thanh niên họ Từ kia. Chỉ thấy trên mặt hắn vẫn không hề bận tâm. Nói xong câu đó lại hơi nhắm mắt, tiếp tục dưỡng thần.
Nét mặt Lâm Dịch nhất thời lộ ra một tia cuồng hỉ.
Tiếp tục vận hành.
Mãi cho đến tầng thứ chín, mới cảm thấy một trận khó chịu...đạt đến cực hạn!
- Đột...đột phá?
Lâm Dịch mạnh mẽ mở mắt ra, trong mắt lóe ra vẻ vui mừng và khó tin.
- Ha ha ha...
Tiếng cuồng tiếu thật lớn, từ trong miệng Lâm Dịch truyền ra. Hắn thế nào cũng thật không ngờ, nguyên bản chỉ muốn xem hiệu quả của nội đan này ra sao, cư nhiên mạc danh kỳ diệu liên tục đột phá ba tầng, nhất cử đạt được trình độ đệ tử Tinh Anh hậu kỳ!
Một tiếng cười này duy trì liên tục khoảng một khắc, Lâm Dịch mới coi như phát tiết hết sự hưng phấn trong lòng. Dừng lại, trong mắt lại vẫn lóe ra vẻ hưng phấn.
- Đạt được cấp bậc đệ tử Tinh Anh...Rốt cục đạt được cấp bậc đệ tử Tinh Anh! Mộng nhi, Linh Lung...Ta lập tức có thể trở lại, lập tức có thể!
Trong lòng Lâm Dịch cười ha ha, cảm giác muốn về nhà cũng càng gấp gáp.
Thẳng đến qua một lúc lâu, Lâm Dịch mới coi như hoàn toàn bình tĩnh trở lại, bắt đầu suy nghĩ.
Vô luận thấy thế nào, cái này cũng rất không hợp lý. Phải biết rằng, tu hành chi đạo, là không thể vội được. Phải từng bước tiến lên, bằng không rất dễ bởi vì không khống chế được linh lực, mà để bản thân bị diệt vong.
Nhưng mà lúc này trên người năng lượng sử dụng như cánh tay lại nói cho Lâm Dịch biết...tất cả đều là hắn từng bước tu hành đạt được.
- Lần tu hành này, không biết qua thời gian bao lâu.
Trong lòng Lâm Dịch rất rõ ràng, tiến bộ lớn như vậy, tuyệt đối không phải thời gian một hai ngày có thể hoàn thành. Chí ít, cũng đã qua nhiều năm rồi chứ.
- Bất quá khiến người ta kỳ quái là...nội đan thần thú Tứ Giai này có năng lượng tương đương với đệ tử áo tím...Nó hoàn toàn tiêu hao sạch sẽ, nhưng chính mình cũng chỉ đạt được trình độ Tinh Anh đệ tử. Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?
Lâm Dịch không khỏi suy nghĩ. Nhưng mà nghĩ nửa ngày, lại cũng không có một câu trả lời thuyết phục, chỉ có thể quy cho lúc hấp thu đã bị tản ra hết.
Hắn cũng không biết, sở dĩ như vậy, nguyên nhân là có rất nhiều năng lượng đều bị hắn hấp thu, cường hóa thân thể hắn. Năng lượng trên tự nhiên sẽ giảm đi rất nhiều. Hiện tại thân thể của Lâm Dịch chỉ sợ trong đông đảo sinh vật tại Thiên Giới, hẳn là cũng có thể coi là cường độ trên bậc trung đi? Linh Phẩm binh khí bình thường, phỏng chừng ngay cả tư cách cắt đứt da thịt của hắn cũng không có.
- Mặc kệ nói như thế nào, đột phá cũng nên đi tiếp nhận nhiệm vụ.
Nghĩ một lúc lâu sau, Lâm Dịch mới hít sâu một hơi, vẻ mặt cũng là hưng phấn và vui mừng. Ngày này rốt cục đã tới.
Cùng lúc đó, trong tầng cao nhất của tòa kiến trúc Thanh Nguyên Kiếm Đường chủ đường của Thanh Nguyên Kiếm Tông.
Gian phòng không lớn, ước chừng rộng cỡ ba mươi thước vuông. Bên trong bày biện cực kỳ đơn giản. Một chiếc bàn rộng rãi, hầu như chiếm hết hai phần ba gian phòng. Mà hôm nay, đang có hơn mười người ngồi xung quanh bàn. Hiển nhiên, đây là một nơi chuyên để họp.
Khiến người ta kỳ quái là nhiều người như vậy, cũng không có ai nói chuyện. Chỉ có ở vị trí trung ương, một gã thanh niên áo đen đang ngồi. Ngón tay của hắn gõ nhẹ lên mặt bàn, phát ra thanh âm thùng thùng. Lại càng hiện ra tràng diện thanh lãnh cùng áp lực.
Hơn mười người này, ngoại trừ tên Thanh niên áo đen kia ra, hai bên trái phải của hắn, cũng là hai gã Thanh niên áo đen khác đang ngồi. Trong đó một gã tướng mạo tuấn mỹ, hai mắt khép hờ, đang dưỡng thần. Còn một gã thanh niên khác cũng vô cùng tuấn mỹ, chỉ là một sợi lông mi màu trắng bạc lại có chút quái dị. Giống như gã Thanh niên áo đen kia, hắn cũng đang nhắm mắt dưỡng thần. Mà hắn chính là tên thanh niên nhân ngày trước tại Kỳ Loan Phong, sau khi Lâm Dịch trúng độc đã hiện kia.
Còn lại mười bốn người đều là trang phục Áo xám, bọn họ đều đang nhíu chặt mày lại, bộ dáng có vẻ đầy bụng tâm sự.
Qua một lúc lâu sau, tên thanh niên ỏ giữa kia lại gõ lên mặt bàn một cái, rồi dừng lại. Mọi người đều không tự chủ được ngẩng đầu nhìn về phía hắn.
Thanh niên tướng mạo cũng là tuấn mỹ vô cùng. Khuôn mặt gầy gõ mang theo một tia thong dong và bình tĩnh. Dừng gõ tay, hắn chậm rãi mở miệng nói:
- Tất cả mọi người cầm lấy tự mình xem đi.
Hai gã Thanh niên áo đen ở bên cạnh hắn vẫn đang khép hờ hai mắt dưỡng thần. Mà mười bốn người trang phục Áo xám cũng liếc mắt nhìn nhau, không có lên tiếng. Sau một lát, đột nhiên có một gã Thanh niên áo xám đứng dậy.
- Tông chủ, theo đệ tử thấy, chúng ta trực tiếp nghênh chiến là được! Lấy thực lực của Kiếm Tông ta, căn bản không phải kiêng kỵ gì đối với hạng người như Kỳ Tuyệt Môn và Chiến Đạo Minh cả!
Thanh niên áo đen này, thân hình lực lưỡng, thanh âm vang dội, khuôn mặt kiên cường. Một cổ khí phách uy nghi nhàn nhạt tự nhiên phát ra. Mà hắn chính là gã cường giả Áo xám xuất hiện ở trên đài thi đấu đệ tử Tinh Anh của Lộng Kiếm Đường tấn cấp trên lôi đài ngày đó.
- A?
Thanh niên áo đen a một tiếng, lập tức ngón tay lại gõ lên mặt bàn, tựa hồ đang lo lắng.
- Tông chủ. Nghiêm sư huynh nói không sai. Những năm gần đây, Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn sớm đã liên hợp làm một thể. Đối với Kiếm Tông ta phát động một vài lần tập kích nhỏ. Tựa hồ là nhận định Kiếm Tông ta không dám dốc lực mà chiến. Lúc này, Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn đồng thời bắt tay. Ta xem, e là trong lòng bọn họ đều dự định chân chính cùng chúng ta khai chiến. So với bị ép phòng ngự, để chiến sự phát sinh ở trên địa bàn của Kiếm Tông ta. Còn không bằng chúng ta dốc lực, trực tiếp tiêu diệt bọn họ! Dù cho sau đó nguyên khí sẽ có tổn thương. Nhưng so với để Kỳ Tuyệt Môn và Chiến Đạo Minh đoạt mất thế lực, nhiều nhất hơn trăm năm, trên Đông Nam Thiên tất cả do Kiếm Tông ta độc tôn!
Một gã Thanh niên áo xám khác đứng dậy, chi trì thuyết pháp của thanh niên lực lưỡng kia. Thanh niên lực lưỡng kia cảm kích liếc mắt với hắn một cái. Thanh niên kia hơi gật đầu. Sau đó hai người đều nhìn về phía Thanh niên áo đen kia vẫn đang gõ ngón tay lên mặt bàn.
Thanh niên áo đen hơi nhíu mày một cái, trầm ngâm.
- Tông chủ. Chiến đi!
- Không sai, tông chủ. Chúng ta đều ủng hộ Nghiêm sư huynh nói.
Nghiêm sư huynh và Thanh niên áo xám kia nói, tựa hồ đạt được những Thanh niên áo xám này nhất trí tán thành, trong lúc nhất thời quần hùng sục sôi, vô cùng náo nhiệt.
Trái lại hai gã thanh niên đồng dạng mặc Áo đen bên cạnh Thanh niên áo đen kia, lại vẫn nhắm mắt dưỡng thần, tựa hồ xunh quanh tranh cãi ầm ĩ cùng hai người không chút liên quan.
Trung ương Thanh niên áo đen nhíu mày suy nghĩ, hơi giơ tay một cái. Nhất thời, toàn bộ thanh âm đều dừng lại. Mười bốn gã Thanh niên áo xám đều nhìn về phía hắn.
Thanh niên áo đen ngẫm lại, sau đó quay đầu nhìn về phía hai gã thanh niên vẫn đang nhắm mắt dưỡng thần bên cạnh, cười khẽ một tiếng nói:
- Không biết nhị vị sư đệ, có cùng cách nhìn không?
Tên Thanh niên áo đen phía bên trái nghe vậy hơi mở mắt, khẽ cười nói:
- Tất cả đều do sư huynh định đoạt!
Nói xong, lại nhắm hai mắt lại.
- Từ sư đệ thì thế nào?
Thanh niên áo đen kia lại nhìn về phía tên ngân mi thanh niên.
Ngân mi thanh niên mở mắt ra, cười cười, sau đó lại thở dài nói:
- Thành thật mà nói, ta cũng cho rằng đây là phương pháp hay nhất. Kỳ Tuyệt Môn và Chiến Đạo Minh kia, những năm gần đây vẫn không thành thật. Nếu như thật có thể một lần đem giải quyết, cũng là một phương pháp.
Nói tới đây hơi ngừng một chút, lập tức ngân mi thanh niên lại nói:
- Bất quá, trên Đông Nam Thiên không chỉ có riêng hai môn phái này mà thôi. Cả Đông Nam Thiên, hôm nay liền lấy Kiếm Tông ta và hai môn phái này làm môn phái lớn nhất. Dưới tay chúng ta tài nguyên cũng chiếm bảy tám phần mười trên Đông Nam Thiên. Rất nhiều người đều ánh mắt mong chờ nhìn chúng ta, hi vọng ba môn phái chúng ta đều một hồi sinh tử đại chiến, để người ta làm ngư ông thu lợi a!
Thanh niên áo đen nghe vậy gật đầu, bất đắc dĩ nói:
- Đây cũng chính là điều ta lo lắng...Những môn phái nhỏ này tuy rằng thế lực không được tốt lắm, nhưng nếu là thừa dịp chúng ta và Chiến Đạo Minh, Kỳ Tuyệt Môn đều đấu đến lưỡng bại câu thương, lại có Hoàng Tước rình ở sau...vậy có thể cái được không bù đắp đủ cái mất.
Thanh Nguyên Kiếm Tông thực lực rất cường đại, phi thường cường đại! Trên cả Đông Nam Thiên, Thanh Nguyên Kiếm Tông liền coi như là môn phái cực mạnh. Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn cũng muốn so với Thanh Nguyên Kiếm Tông yếu hơn rất nhiều. Nhưng hai môn phái liên hợp, cũng tuyệt đối không thể coi thường.
Trừ hai môn phái này, xung quanh còn có càng nhiều môn phái loại nhỏ. Bọn họ nếu không chính là môn phái kiểu mới. Nếu không chính là môn phái nhãn hiệu lâu đời. Nhưng không chút nghi ngờ, bọn họ đều đang chờ đợi...Chờ đợi một cơ hội có thể nhất phi trùng thiên. Mà Thanh Nguyên Kiếm Tông, Chiến Đạo Minh, Kỳ Tuyệt Môn trong ba siêu cấp môn phái này toàn diện khai chiến, lại chính là điều bọn hắn chờ mong.
Tổng thể thực lực không có mạnh như tam đại siêu cấp môn phái, nhưng cũng không biểu thị trong môn phái bọn họ sẽ không có cao thủ. Đây cũng là điều Thanh niên áo đen kiêng kỵ. Truyện Sắc Hiệp - http://
Huống chi còn có một số tán nhân. Những tán nhân này, chỉ sợ cũng rất muốn thấy ba môn phái đều thương vong thảm trọng, nhân cơ hội trục lợi một lần.
Trên Đông Nam Thiên, thế lực đa dạng, quan hệ phức tạp, cũng không phải nói muốn khai chiến là có thể khai chiến.
- Lẽ nào sẽ không có một biện pháp lưỡng toàn tề mỹ?
Một gã Thanh niên áo xám lẩm bẩm ra. Mọi người đều rơi vào trong trầm tư.
Xác thực, nhiều năm qua như vậy, Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn động chút lại phát động một hai lần tập kích vào Kiếm Tông, sớm để các đường chủ và phó đường chủ tức giận không thôi. Ngay mấy ngày hôm trước, nguyên bản chiến đấu kịch liệt, Kỳ Tuyệt Môn và Chiến Đạo Minh cũng quỷ dị không hẹn mà cùng đồng thời thu binh. Điều này làm cho thượng tầng Kiếm Tông nghe được một tia vị đạo âm mưu. Lúc này mới tụ tập lại để tìm giải pháp, công nhiên làm cho Thanh Nguyên Kiếm Tông đau đầu mấy vạn năm.
Nhưng lúc này muốn đánh không được, không đánh lại càng không thể. Chung quy không thể cái gì cũng không làm, cứ như vậy ngồi chờ chết đi sao?
- Kỳ thực cũng không phải không có phương pháp vẹn toàn đôi bên.
Ngân mi thanh niên chậm rãi mở miệng nói rằng.
Mọi người đều là ánh mắt sáng lên, nhìn về phía tên thanh niên họ Từ này.
- Liên hợp...Chúng ta hiện tại lo lắng, đơn giản chính là những môn phái nhỏ này cùng đám tán nhân này làm ngư nhân thu lợi mà thôi. Chỉ cần đưa bọn họ đều liên hợp, cùng Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn chiến đấu, chúng ta có thể thoải mái không ít, càng không cần phải...lo lắng bị bọn họ thu lợi.
Mọi người nghe vậy, đều sáng hết cả mắt lên...Bọn họ đều là cao tầng của Thanh Nguyên Kiếm Tông, kỳ thực mà nói, trong lòng coi thường những môn phái và tán nhân thực lực yếu kém kia. Do đó, ngay từ đầu, sẽ không có ai đưa ra sự tình liên hợp như vậy. Hôm nay vấn đề vừa ra, tư duy theo quán tính cũng dẫn đến bọn họ đều đứng ở trên lập trường đối địch đối phó với những tán nhân cùng môn phái nhỏ kia. Cũng không ai chú ý tới đây rõ ràng là biện pháp hay nhất. Vì vậy lúc này thanh niên họ Từ kia vừa nói ra, trong lòng mọi người đều là trở nên sáng ngời.
Con mắt Thanh niên áo đen kia cũng là sáng ngời, nhưng lập tức cũng hơi nhăn mặt nói:
- Chúng ta có thể nghĩ ra được...Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn lẽ nào không nghĩ ra được? Bọn họ đối với Kiếm Tông ta mơ ước đã nhiều năm, ta sợ...
Nguyên bản còn cảm thấy vấn đề đã giải quyết mà lộ vẻ vui mừng, sắc mặt mọi người nhất thời khẽ biến...Trải qua Thanh niên áo đen này nhắc tới, bọn họ đều nghĩ đến một vấn đề đáng sợ.
Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn...chỉ là biểu hiện ra lực chú ý của bọn họ!
- Lẽ nào, lẽ nào...
Một gã Thanh niên áo xám sắc mặt trở nên khó coi.
Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn xuất thủ tập kích Kiếm Tông, đã có lịch sử mấy vạn năm! Nếu là thời gian đó, bọn họ cũng đã làm tốt các loại chuẩn bị...Như vậy chỉ sợ lúc này Đông Nam Thiên, Kiếm Tông đã hoàn toàn bị cô lập.
Ngân mi thanh niên họ Từ than nhẹ một tiếng, lập tức bất đắc dĩ nói:
- Xem ra tất cả mọi người nghĩ đến...sự thực cũng là như vậy. Không phải là Chiến Đạo Minh, Kỳ Tuyệt Môn...đại bộ phận thế lực nhỏ đều đã gia nhập liên minh của bọn họ. Hôm nay trên Đông Nam Thiên, Thanh Nguyên Kiếm Tông ta xác thực đã coi như là người cô độc.
Sắc mặt mọi người nhất thời trở nên khó coi. Nhưng quả thật là như vậy, mặc dù thực lực của Kiếm Tông có mạnh, thực lực ba gã tông chủ có kinh khủng cỡ nào...e là...
Phải biết rằng, trong Thiên Giới tán nhân có thể có rất nhiều cường giả khiến người ta kinh hãi.
Thanh niên họ Từ quay đầu liếc mắt nhìn toàn bộ Thanh niên áo xám sắc mặt đại biến, cùng với hai gã Thanh niên áo đen khác xung quanh lông mày cũng không nhịn được nhíu chặt lại. Trong lòng than nhẹ một tiếng. Kiếm Tông cường đại thời gian quá dài, cái dẫn đến đoàn người đã đánh mất cảm giác nguy cơ tối thiểu. Cư nhiên để Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn cứ như vậy cùng với các bang phái liên hợp thành một mạch.
- Huyết Hổ...Nếu không phải ngươi, chỉ sợ ta cùng những người này ai cũn không biết được đi?
Trong lòng thanh niên họ Từ cười khổ suy nghĩ, sau đó mới hít sâu một hơi, chậm rãi nói:
- Bất quá mọi người cũng không cần quá lo lắng. Ta đã có tính toán. Chuẩn bị một chút, chúng ta trực tiếp cùng Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn khai chiến là được...Về phần những môn phái nhỏ kia sẽ không cần lưu ý nữa.
Nguyên bản mọi người sắc mặt khó coi, nhíu chặt mày lại nghe nói như thế, nhất thời ngẩng đầu nhìn hướng thanh niên họ Từ kia. Chỉ thấy trên mặt hắn vẫn không hề bận tâm. Nói xong câu đó lại hơi nhắm mắt, tiếp tục dưỡng thần.