Khí thế của hai gã cường giả Hư Thần đang giao phong với nhau, là cảnh tượng kinh người thế nào?
Chỉ thấy sương mù màu tím trên không trung, oanh một tiếng, biến thành bạo ngược không chịu nổi, một cái vòi rồng cực lớn, chỉ với việc hai người trừng mắt nhìn nhau đã xuất hiện, vòi rồng vô cùng cuồng bạo, sương mù máu tím xoáy lên, xuất hiện trên bầu trời, cách mặt biển chừng ngàn km.
Oanh!
Tiếng sấm nổ vang bên tai của hai người, trong nháy mắt, không trung như tối lại.
Hai người chỉ trừng mắt nhìn nhau, không ngờ lại dẫn động thiên địa dị biến! Có thể nói hai người mạnh mẽ cỡ nào!
- Kim Bằng tiểu nhi, trận chiến ngày hôm nay, có lẽ là trận chiến cuối cùng giữa ta và ngươi. Người thắng, sẽ đạt được linh mạch Thượng Cổ dưới đáy biển, người thua, chết!
Tuy Lan Kinh này có tính cách táo bạo một chút, nhưng cũng không phải là kẻ không biết suy nghĩ, náo lớn náo nhỏ trước kia, chỉ có chút tính tình, dù sao hắn và tên Kim Bằng Vương này cũng không có thù hận không chết không ngớt. Nhưng còn lần này, rất lớn, nó có quan hệ tới chuyện hai người ngưng tụ thần cách, Lan Kinh cũng chú tâm vào. Nguồn: http://
Không giết đối phương, tin tức này sẽ truyền ra, vạn nhất rơi vào trong tay của Vương giả lĩnh vực, chỉ sợ sẽ sinh biến, mà Lan Kinh, tuyệt đối không phải là thế hệ không quả quyết!
Về phần nhưng yêu thú lục giai khác...Cho bọn chúng mười lá gán, cũng quyết không bao giờ dám để lộ ra tin tức này cho những Vương giả lĩnh vực khác, hơn nữa tính cách quái đản của Kim Bằng Vương, cũng không tính là cay nghiệt với con dân, nhưng tuyệt đối không có bảo vệ, trừ thủ hạ tâm phúc của hắn, cũng không có ai vì chuyện hắn bị giết mà đối nghịch với Lan Kinh.
Dù sao, đối với đại đa số yêu thú, người cầm quyền là ai, cũng không có quan hệ gì tới bọn họ, bởi vì đối với việc bản thân mình bị khi dễ, cũng chẳng có kẻ nào xuất đầu nói chuyện thay mình...Cho nên vào những lúc thế này, không có lợi ích, Lan Kinh và Kim Bằng tuyệt đối không ra mặt cho ai cả, thủy tộc chết hay sống. Đối với Kim Bằng mà nói, cũng không coi là cái gì, nhiều nhất là thời điểm thủy tộc xin giúp đỡ, Kim Bằng mới suy nghĩ tới mặt mũi mà ra tay một chút, Lan Kinh đánh một trận với hắn, không cần ai quan tâm.
Nhưng Kim Bằng thấy biểu lộ của Lan Kinh, phần kinh thường trong nội tâm đã thu liễm, đồi thời nội tâm cũng cảnh giác...Trong mắt của Lan Kinh bắn ra sát cơ lành lạnh, nhưng không mất đi phần tỉnh táo, nói cho Kim Bằng biết...Hắn đã có chút xem nhẹ Lan Kinh.
Đương nhiên, trong nội tâm chỉ cảnh giác một chút, nhưng nó không sợ đối phương, cho dù thế nào cũng không sợ hãi.
Bởi vì hắn là Xích Viêm Kim Bằng, cuộc chiến trên không trung, hắn đã chiếm ưu thế cực lớn, thực lực của hắn và đối phương sàn sàn nhau, chẳng biết hươu chết về tay ai, vẫn còn khó nói, nhưng với tính tinh của Lan Kinh, tuyệt đối không nên có bất cứ suy nghĩ ngốc nghếch nào, nếu như trong lòng có chút sợ hãi, hắn sẽ thua trong cuộc chiến này.
Kim Bằng cũng híp đôi mắt lại, từ từ gật đầu, nói:
- Đúng như ngươi nói...Kẻ thua, chết!
- Oanh!
Một đạo thiếm điện xuất hiện phía chân trời, trong mắt của hai người, thứ thiên uy làm cho người khác sợ hãi run rẩy này, lại không có tư cách làm cho bọn họ nhíu mày một cái, thậm chí ngay cả tư cách làm cho bọn họ nháy mắt cũng không có!
Trừ cường giả Thần cấp chân chính, hai người này, đã đứng ở đỉnh phong của Thiên Giới! Thứ thiên uy này, chỉ có tác dụng làm yêu thú dưới lục giai kinh hãi, nhưng đối với hai người mà nói, nó chẳng là cái gì cả.
Đùng!
Sương mù màu tím cuồng bạo xuất hiện vô số lôi điện màu đen thô to như thùng nước, xẹt qua không trung, từng đạo sấm sét trên trời đánh xuống, trong quá trình lập lòe, làm cho người ta có cảm giác như ngày tận thế đã tới, sương mù màu tím bốc lên, hai người vẫn đứng nguyên tại chỗ, lạnh lùng nhìn đối phương.
Sau đó, hai người cơ hồ động thù cùng lúc với nhau!
Oanh!
Một cái động màu đen rộng vài chục km xuất hiện giữa không trung, tiếng vang ầm ầm xuất hiện trên không trung, vô số đạo năng lượng cực lớn đánh ra, khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Đùng!
Từng âm thanh của sấm sét vang dội không trung, không gian như bị nghiền nát, giống như ngày tận thế đã tới.
Hai người, đã chính thức khai chiến với nhau!
Trên mặt biển, thủ hạ của Kim Bằng Vương và Lan Kinh Vương, đang giằng co với nhau, cho dù mấy ngàn km ở bên ngoài, uy áp vô cùng khổng lồ này, vẫn đè nặng trong lòng người, một cảm giác kinh hãi linh hồn, cho dù hai phe đang giằng co với nhau, cũng không dám buông lỏng chút nào.
Nhưng với vì Vương giả của hai phe đang ước chiến, bọn họ cũng không dám triển khai công kích, đang đứng chờ đợi...Công kích hiện giờ, đánh tới đánh lui, cuối cùng cũng không ảnh hưởng gì tới chiến quả của trận đấu.
Chẳng bằng đợi Vương giả của mình đánh xong rồi có quyết định khác.
Càng là cường giả, càng là yêu quý lông vũ, vài vạn năm, thậm chí mấy chục vạn năm tu hành, cũng không phải dễ dàng gì, trong tình huống này, đội ngũ song phương, đã đạt thành nhận thức chung.
Mà ở cách đám yêu thú này mấy ngàn km.
Có một người âm thầm nuốt nước bọt một cái...Hắn đang sử dụng chiếc nhẫn dò xét, cũng đang dò xét địa phương cách đó mấy ngàn km, đang có mấy vạn con yêu thú lục giai đang tụ tập cùng một chỗ.
- Nếu như giết những con yêu thú này...Đúng nói bốn mươi ức, cho dù một trăm ức, cũng đủ nha!
Lâm Dịch âm thầm phán đoán, nhưng khá tốt, hắn cũng không bị giá trị làm lu mờ đầu óc...Tuy giết một con yêu thú đơn giản tới cực điểm, nhưng giết một con trong vòng vây mấy vạn con! Một con phun một ngụm nước bọt, cũng đủ giết Lâm Dịch mấy trăm lần.
Ánh mắt của Lâm Dịch, đang từ từ chuyển dời lên không trung, hắn đã biết rõ, ở nơi đây phát sinh chuyện gì.
- Thì ra là Luyện Yêu Sơn, cũng có yêu thú thực lực mạnh mẽ, xem tình huống phức tạp thế này, hình như không mạnh hơn nhân loại Thiên Giới bao nhiêu.
Lâm Dịch âm thầm suy đoán.
Từ lúc chiến đấu của hai con Vương giả của đám yêu thú này diễn ra, hắn đã cảm ứng được, nhưng hắn chỉ đứng cách mấy ngàn km là dừng lại, mà khi đó, hắn mới kinh hỉ phát hiện...Chiếc nhẫn dò xét, thần thức của người có thần thức kém hơn hắn sẽ không cảm ứng được, cho dù cường giả Hư Thần có tu vi thần thức mạnh hơn hắn, hắn cũng có thể thể cảm ứng được.
Phát hiện này, đã làm cho Lâm Dịch vui mừng.
Nhưng mà, thông qua chiếc nhẫn dò xét, nghe được đối thoại có hai cường giả thần thú cấp bậc Hư Thần đang chiến đấu với nhau, Lâm Dịch lại vui mừng một cách khó hiểu.
- Linh mạch Thượng Cổ...
Lâm Dịch rất rõ ràng, nếu có thể đạt được linh mạch Thượng Cổ, phí tổn mình rời đi, cũng không cần buồn, nhưng Lâm Dịch cũng rất rõ ràng...Cái linh mạch Thượng Cổ này, không có chút quan hệ nào với hắn.
Không nói tới hai tên thần thú cấp bậc Hư Thần đang đánh nhau, cho dù cuối cùng có một con bị giết...Cái linh mạch kia, tuyệt đối không tới phiên Lâm Dịch nhúng chàm, còn có mấy vạn con yêu thú chung quanh nữa.
Chỉ thấy sương mù màu tím trên không trung, oanh một tiếng, biến thành bạo ngược không chịu nổi, một cái vòi rồng cực lớn, chỉ với việc hai người trừng mắt nhìn nhau đã xuất hiện, vòi rồng vô cùng cuồng bạo, sương mù máu tím xoáy lên, xuất hiện trên bầu trời, cách mặt biển chừng ngàn km.
Oanh!
Tiếng sấm nổ vang bên tai của hai người, trong nháy mắt, không trung như tối lại.
Hai người chỉ trừng mắt nhìn nhau, không ngờ lại dẫn động thiên địa dị biến! Có thể nói hai người mạnh mẽ cỡ nào!
- Kim Bằng tiểu nhi, trận chiến ngày hôm nay, có lẽ là trận chiến cuối cùng giữa ta và ngươi. Người thắng, sẽ đạt được linh mạch Thượng Cổ dưới đáy biển, người thua, chết!
Tuy Lan Kinh này có tính cách táo bạo một chút, nhưng cũng không phải là kẻ không biết suy nghĩ, náo lớn náo nhỏ trước kia, chỉ có chút tính tình, dù sao hắn và tên Kim Bằng Vương này cũng không có thù hận không chết không ngớt. Nhưng còn lần này, rất lớn, nó có quan hệ tới chuyện hai người ngưng tụ thần cách, Lan Kinh cũng chú tâm vào. Nguồn: http://
Không giết đối phương, tin tức này sẽ truyền ra, vạn nhất rơi vào trong tay của Vương giả lĩnh vực, chỉ sợ sẽ sinh biến, mà Lan Kinh, tuyệt đối không phải là thế hệ không quả quyết!
Về phần nhưng yêu thú lục giai khác...Cho bọn chúng mười lá gán, cũng quyết không bao giờ dám để lộ ra tin tức này cho những Vương giả lĩnh vực khác, hơn nữa tính cách quái đản của Kim Bằng Vương, cũng không tính là cay nghiệt với con dân, nhưng tuyệt đối không có bảo vệ, trừ thủ hạ tâm phúc của hắn, cũng không có ai vì chuyện hắn bị giết mà đối nghịch với Lan Kinh.
Dù sao, đối với đại đa số yêu thú, người cầm quyền là ai, cũng không có quan hệ gì tới bọn họ, bởi vì đối với việc bản thân mình bị khi dễ, cũng chẳng có kẻ nào xuất đầu nói chuyện thay mình...Cho nên vào những lúc thế này, không có lợi ích, Lan Kinh và Kim Bằng tuyệt đối không ra mặt cho ai cả, thủy tộc chết hay sống. Đối với Kim Bằng mà nói, cũng không coi là cái gì, nhiều nhất là thời điểm thủy tộc xin giúp đỡ, Kim Bằng mới suy nghĩ tới mặt mũi mà ra tay một chút, Lan Kinh đánh một trận với hắn, không cần ai quan tâm.
Nhưng Kim Bằng thấy biểu lộ của Lan Kinh, phần kinh thường trong nội tâm đã thu liễm, đồi thời nội tâm cũng cảnh giác...Trong mắt của Lan Kinh bắn ra sát cơ lành lạnh, nhưng không mất đi phần tỉnh táo, nói cho Kim Bằng biết...Hắn đã có chút xem nhẹ Lan Kinh.
Đương nhiên, trong nội tâm chỉ cảnh giác một chút, nhưng nó không sợ đối phương, cho dù thế nào cũng không sợ hãi.
Bởi vì hắn là Xích Viêm Kim Bằng, cuộc chiến trên không trung, hắn đã chiếm ưu thế cực lớn, thực lực của hắn và đối phương sàn sàn nhau, chẳng biết hươu chết về tay ai, vẫn còn khó nói, nhưng với tính tinh của Lan Kinh, tuyệt đối không nên có bất cứ suy nghĩ ngốc nghếch nào, nếu như trong lòng có chút sợ hãi, hắn sẽ thua trong cuộc chiến này.
Kim Bằng cũng híp đôi mắt lại, từ từ gật đầu, nói:
- Đúng như ngươi nói...Kẻ thua, chết!
- Oanh!
Một đạo thiếm điện xuất hiện phía chân trời, trong mắt của hai người, thứ thiên uy làm cho người khác sợ hãi run rẩy này, lại không có tư cách làm cho bọn họ nhíu mày một cái, thậm chí ngay cả tư cách làm cho bọn họ nháy mắt cũng không có!
Trừ cường giả Thần cấp chân chính, hai người này, đã đứng ở đỉnh phong của Thiên Giới! Thứ thiên uy này, chỉ có tác dụng làm yêu thú dưới lục giai kinh hãi, nhưng đối với hai người mà nói, nó chẳng là cái gì cả.
Đùng!
Sương mù màu tím cuồng bạo xuất hiện vô số lôi điện màu đen thô to như thùng nước, xẹt qua không trung, từng đạo sấm sét trên trời đánh xuống, trong quá trình lập lòe, làm cho người ta có cảm giác như ngày tận thế đã tới, sương mù màu tím bốc lên, hai người vẫn đứng nguyên tại chỗ, lạnh lùng nhìn đối phương.
Sau đó, hai người cơ hồ động thù cùng lúc với nhau!
Oanh!
Một cái động màu đen rộng vài chục km xuất hiện giữa không trung, tiếng vang ầm ầm xuất hiện trên không trung, vô số đạo năng lượng cực lớn đánh ra, khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Đùng!
Từng âm thanh của sấm sét vang dội không trung, không gian như bị nghiền nát, giống như ngày tận thế đã tới.
Hai người, đã chính thức khai chiến với nhau!
Trên mặt biển, thủ hạ của Kim Bằng Vương và Lan Kinh Vương, đang giằng co với nhau, cho dù mấy ngàn km ở bên ngoài, uy áp vô cùng khổng lồ này, vẫn đè nặng trong lòng người, một cảm giác kinh hãi linh hồn, cho dù hai phe đang giằng co với nhau, cũng không dám buông lỏng chút nào.
Nhưng với vì Vương giả của hai phe đang ước chiến, bọn họ cũng không dám triển khai công kích, đang đứng chờ đợi...Công kích hiện giờ, đánh tới đánh lui, cuối cùng cũng không ảnh hưởng gì tới chiến quả của trận đấu.
Chẳng bằng đợi Vương giả của mình đánh xong rồi có quyết định khác.
Càng là cường giả, càng là yêu quý lông vũ, vài vạn năm, thậm chí mấy chục vạn năm tu hành, cũng không phải dễ dàng gì, trong tình huống này, đội ngũ song phương, đã đạt thành nhận thức chung.
Mà ở cách đám yêu thú này mấy ngàn km.
Có một người âm thầm nuốt nước bọt một cái...Hắn đang sử dụng chiếc nhẫn dò xét, cũng đang dò xét địa phương cách đó mấy ngàn km, đang có mấy vạn con yêu thú lục giai đang tụ tập cùng một chỗ.
- Nếu như giết những con yêu thú này...Đúng nói bốn mươi ức, cho dù một trăm ức, cũng đủ nha!
Lâm Dịch âm thầm phán đoán, nhưng khá tốt, hắn cũng không bị giá trị làm lu mờ đầu óc...Tuy giết một con yêu thú đơn giản tới cực điểm, nhưng giết một con trong vòng vây mấy vạn con! Một con phun một ngụm nước bọt, cũng đủ giết Lâm Dịch mấy trăm lần.
Ánh mắt của Lâm Dịch, đang từ từ chuyển dời lên không trung, hắn đã biết rõ, ở nơi đây phát sinh chuyện gì.
- Thì ra là Luyện Yêu Sơn, cũng có yêu thú thực lực mạnh mẽ, xem tình huống phức tạp thế này, hình như không mạnh hơn nhân loại Thiên Giới bao nhiêu.
Lâm Dịch âm thầm suy đoán.
Từ lúc chiến đấu của hai con Vương giả của đám yêu thú này diễn ra, hắn đã cảm ứng được, nhưng hắn chỉ đứng cách mấy ngàn km là dừng lại, mà khi đó, hắn mới kinh hỉ phát hiện...Chiếc nhẫn dò xét, thần thức của người có thần thức kém hơn hắn sẽ không cảm ứng được, cho dù cường giả Hư Thần có tu vi thần thức mạnh hơn hắn, hắn cũng có thể thể cảm ứng được.
Phát hiện này, đã làm cho Lâm Dịch vui mừng.
Nhưng mà, thông qua chiếc nhẫn dò xét, nghe được đối thoại có hai cường giả thần thú cấp bậc Hư Thần đang chiến đấu với nhau, Lâm Dịch lại vui mừng một cách khó hiểu.
- Linh mạch Thượng Cổ...
Lâm Dịch rất rõ ràng, nếu có thể đạt được linh mạch Thượng Cổ, phí tổn mình rời đi, cũng không cần buồn, nhưng Lâm Dịch cũng rất rõ ràng...Cái linh mạch Thượng Cổ này, không có chút quan hệ nào với hắn.
Không nói tới hai tên thần thú cấp bậc Hư Thần đang đánh nhau, cho dù cuối cùng có một con bị giết...Cái linh mạch kia, tuyệt đối không tới phiên Lâm Dịch nhúng chàm, còn có mấy vạn con yêu thú chung quanh nữa.