Lâm Dịch bất đắc dĩ hung hăng liếc mắt nhìn Lâm Phỉ. Nàng lè lưỡi ra cười, lộ ra biểu tình vô tội, thực sự làm cho người ta muốn tức cũng không tức được.
Dừng lại cước bộ, Lâm Dịch hơi quay đầu lại hỏi:
- Mã đại nhân, còn có chuyện gì vậy?
Tên Tiểu bạch kiểm vội vã bước tới vài bước, đi đến trước mặt Lâm Dịch, ha hả cười nói:
- Mã mỗ vốn kính ngưỡng Dương đại nhân từ lâu, vẫn muốn kết giao một phen với Dương đại nhân, đáng tiếc là chưa có dịp. Lúc này đây thật vất vả mới có cơ hội gặp được Dương đại nhân, làm sao có thể để cho Dương đại nhân cứ bỏ đi như vậy được?
Nói đến lúc cuối, tên Tiểu bạch kiểm cảm giác mình có chút hài hước, vội vàng nở ra một nụ cười vui đùa.
Lâm Dịch bất đắc dĩ trong lòng, trợn mắt lên nhìn đối phương. Rõ ràng là thèm nhỏ dãi mỹ sắc của Phỉ nhi, làm sao có thể tin được lời nói của đối phương như vậy được.
Nhưng rồi Lâm Dịch lập tức có chút buồn cười. Một tên thực lực Lục giai Thiên vị cảnh, cư nhiên đối với một người có thực lực đã vượt qua Hư Thần Cảnh, nổi lên sắc tâm với cường giả Thần cấp. Tên này đúng là làm cho mình không thể tức giận được.
Lâm Dịch không mặn không nhạt, hơi chắp tay nói:
- Được đại nhân nhìn trúng mỗ, mỗ vô cùng cảm kích. Nhưng mỗ sợ rằng không thể nói chuyện cùng đại nhân được. Chung quy vẫn phải đi gặp trưởng bối trong sư môn trước, thực sự xin lỗi.
Nói xong, Lâm Dịch cũng không chờ Mã Phái lúc này đang dại ra, chưa kịp lấy lại tinh thần. Hắn nhìn Lâm Phỉ một chút, hai người liền bay lên trời, đi tới phía một tòa phù phong trên không trung. Mục đích của hắn đến đây là để cứu người. Hiện tại phải tìm hiểu rõ địa phương này, tìm nơi tọa lạc của Lang Sa, cũng không có thời gian đâu mà dây dưa cùng tên Tiểu bạch kiểm kia.
Cho đến tận lúc hai người hoàn toàn đi khuất, Mã Phái mới thở ra một hơi thật dài. Khi nãy, ánh mắt hắn vẫn nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Lâm Dịch và Lâm Phỉ, đương nhiên tiêu điểm của hắn chỉ là hình bóng xinh đẹp của Lâm Phỉ mà thôi.
- Nữ nhân này, chẳng lẽ hắn lại muốn dâng lên cho Chu trưởng lão sao?
Mắt thấy sự tình phát sinh, tất cả mọi người xung quanh đều suy đoán như vậy trong lòng, trong mắt mỗi người đều dâng lên sự ước ao. Đương nhiên, bọn họ cũng chỉ nghĩ trong lòng như vậy mà thôi. Đệ tử Bách Nguyên Tông có thể thảo luận chuyện của sư thúc, sư bá, sư tổ, thậm chí là thái sư tổ, dù sao đó cũng là chuyện sư môn Bách Nguyên Tông. Nhưng nếu là ngoại nhân đàm luận chuyện của họ thì...Chỉ sợ chuyện đó cũng không phải là chuyện đơn giản nữa rồi.
- Các vị đại nhân, mời đi qua bên này.
Đúng lúc này, tên đệ tử tứ giai phụ trách đăng ký cung kính mở miệng nói. Dù sao ở đây cũng là tổng bộ Bách Nguyên Tông, ngoại nhân không thể tùy ý đi lại. Lâm Dịch và Lâm Phỉ là đệ tử Bách Nguyên Tông, tất nhiên không bị gò bó như vậy, những người khác thì phải tuân theo quy củ. Trong môn phái lớn nhất Lâm Phong Hải Vực này, cũng không cho phép bọn họ tùy ý làm càn.
Mã Phái có chút thất vọng, nhìn thoáng qua tòa phù phong đối diện, nơi mà hai người Lâm Dịch và Lâm Phỉ vừa bay tới. Hắn khẽ thở dài một tiếng, xoay người đi vào trong đội ngũ chung với đám khách nhân. Nguồn: http://
Phân Khách Phong nằm trên không trung, cách vài dặm phía sau Nghênh Khách Phong. So sánh với Nghênh Khách Phong thì nó nhỏ hơn rất nhiều. Khi Lâm Dịch và Lâm Phỉ bước lên Phân Khách Phong, ánh mắt hơi nhìn ra xung quanh một chút, đại khái toàn bộ khung cảnh đều lọt vào trong tầm mắt.
Tổng cộng có ba tòa truyền tống trận, trên mỗi tòa truyền tống trận đều có hai gã ngũ giai đệ tử canh gác hai bên.
Khi thấy Lâm Dịch và Lâm Phỉ xuất hiện, thần sắc mấy tên ngũ giai đệ tử trở nên nghiêm chỉnh hơn, lập tức cung kính hành lễ nói:
- Ra mắt sư thúc.
Lâm Dịch hơi run lên một chút, xem ra danh khí tên Dương Đích này thật ra không nhỏ chút nào. Không ngờ những tên đệ tử ở tổng bộ này đều nhận ra hắn. Chỉ có điều sau khi nghĩ kỹ lại, hắn cũng hiểu được. Hôn lễ lúc này đang diễn ra, người thúc đẩy nó phải nói chính là Dương Đích, kể cả lúc trước không có danh vọng gì thì lúc này cũng sẽ trở nên nổi danh. Điều này cũng có thể dễ dàng lý giải. Giống như cái tên Mã Phái kia, lúc trước đó thì hắn làm sao mà biết được ai là Dương Đích?
Hơi gật đầu, Lâm Dịch nói:
- Chu sư tổ đang ở địa phương nào? Ta muốn đi thỉnh an sư tổ.
Hiện nay, Dương Đích được Chu Trí Lâm trưởng lão rất coi trọng, mấy tên ngũ giai đệ tử cũng sợ đắc tội với hắn. Nghe được lời Lâm Dịch hỏi, một gã ngũ giai đệ tử vội vàng cung kính trả lời:
- Mấy vị trưởng lão hiện nay đang ở Dưỡng Tâm Phong. Mời sư thúc đi sang bên này, đệ tử sẽ đưa người tới đó.
Lâm Dịch khẽ gật đầu, cùng đi với Lâm Phỉ bước vào tòa truyền tống trận. Mà lúc này mấy tên đệ tử mới chú ý tới Lâm Phỉ đi theo phía sau Lâm Dịch, cả đám nhất thời đều hơi ngẩn ngơ.
Cũng may là bọn họ cũng biết tính tình keo kiệt, nhỏ mọn của Dương Đích, ngay lập tức đã cúi đầu xuống, không dám tiếp tục nhìn lâu. Sau đó một tên đệ tử dẫn hai người lên một tòa truyền tống trận. Một trận quang mang lóe lên, hai người liền biến mất khỏi nơi này.
Tiếp tục mở mắt ra, hai người chỉ cảm thấy linh lực ba động cường liệt đầy rẫy khắp trong không khí. Lâm Dịch đảo mắt nhìn, lọt vào trong tầm mắt là một tòa phủ đệ rộng rãi, khí thế. Trên đại môn của tòa phủ đệ viết ba chữ "Dưỡng tâm các" thật lớn tỏa ra khí thế uy nghiêm.
Linh khí lượn lờ, hình thành nên từng đạo yên vụ bạch sắc, nhìn qua vô cùng thần kỳ, đẹp mắt.
- Ra mắt sư thúc.
Bên tai Lâm Dịch và Lâm Phỉ vang lên tiếng thăm hỏi ân cần. Hai người quay đầu nhìn lại thì thấy chính là một tên ngũ giai đệ tử trông coi tòa truyền tống trận. Lâm Dịch hơi gật đầu, khẽ ừ một tiếng, sau đó đánh mắt với Lâm Phỉ bên cạnh, hai người liền hướng về phía trong phủ đệ đi tới.
Đại môn của phủ đệ đang mở ra, trên cửa là một bức hoành phi hồng sắc, trên đó ghi bốn chữ lớn "Thiên tác chi hợp.
Sau khi tiến nhập vào trong, nhất thời từng đợt thanh âm xôn xao truyền tới, chỉ thấy rất nhiều đệ tử Bách Nguyên Tông đang bận rộn qua lại sắp đặt mọi thứ.
Hóa ra mọi người đang chuẩn bị cho hôn lễ.
- Dịch ca, hiện tại chúng ta làm gì?
Lâm Phỉ hiếu kỳ nhìn ngó xung quanh, mở miệng hỏi.
Lâm Dịch hơi nhíu mày một chút, nhìn xung quanh suy nghĩ rồi nói:
- Tình hình này thì không tránh khỏi phải tiếp xúc với vài người. Dù sao thì những người này còn nắm giữ chỗ cửa ra vào Bạch Đế đại lục. Chúng ta đi tìm Lang Sa trước, ngoài ra còn phải hỏi chuyện đó nữa.
Lâm Phỉ cũng không có ý kiến gì, sau khi gật đầu lại hiếu kỳ nhìn quanh bốn phía.
Trong khi đang bận rộn, đám người đệ tử Bách Nguyên Tông nhìn thấy Lâm Dịch, vội vã khom mình hành lễ. Lâm Dịch cũng khẽ gật đàu đáp lại.
Trong tòa phủ đệ này, đình đài lầu các, ao suối, cây cỏ, thảm cỏ xay cùng với một ít cây cối, còn có xuất hiện một ít điểu thú hiếm có mỹ lệ, thực sự rất đẹp mắt.
Dưỡng Tâm Các này mang tên là các, nhưng lại là địa phương các trưởng lão chuyên dùng để ở, quy cách tất nhiên không nhỏ.
- Trước tiên ta nhìn xem có thể tìm Lang Sa hay không.
Lâm Dịch nhẹ nhàng nói, sau đó thần thức nhất thời tỏa ra xung quanh tìm kiếm.
Thần thức bảy tên cường giả Hư Thần Cảnh đều xuất hiện trong đầu Lâm Dịch, bọn họ cũng không phải là ở cùng một chỗ, mỗi người ở một địa phương khác nhau.
- Dịch ca, còn có một cường giả Ngưng Thần kỳ.
Lúc này Lâm Phỉ đột nhiên mở miệng nói.
Lâm Dịch khẽ cau mày, nhất thời hắn cũng phát hiện ra, trong bảy thần thức, có một thần thức cực kỳ cường đại, cũng chỉ yếu hơn bản thân mình một chút mà thôi. Chắc hẳn chính là cái tên cường giả Ngưng Thần kỳ kia.
Không dám quá mức tập trung thần thức chú ý đến hắn, Lâm Dịch hướng thần thức lưu ý đến những tên đệ tử tứ giai. Lang Sa mới phi thăng lên Thiên giới, chắc hẳn đã đạt được trình độ tứ giai Thiên vị cảnh. Nếu hôn lễ được cử hành tại địa phương này, nói không chừng nàng cũng sẽ ở đây.
Nghĩ như vậy, thần thức của Lâm Dịch bắt đầu quết nhìn xung quanh.
Một lát sau, thần thức của hắn lưu lại trên ba địa phương.
Ba địa phương này đều ở sâu phía trong Dưỡng Tâm Các. Sở dĩ Lâm Dịch chú ý đến những nơi đó là vì những đệ tử tứ giai ở đó nửa ngày cũng không di chuyển đi đâu cả. Lang Sa hiện này cũng có thể đang bị cưỡng chế. Nghĩ đến tên Chu Trí Lâm như vậy, làm sao có thể để cho Lang Sa được đi lại tự do?
Trong đó có một vị trí gần nơi này nhất, ước chừng khoảng cách trên dưới một dặm. Bởi vì còn có lầu các che chắn, phòng ốc cũng rất nhiều cho nên hai người Lâm Dịch cũng không nhìn thấy được trực tiếp. Nơi này có ba người đệ tử tứ giai, mà Lâm Dịch chú ý vẫn chưa có ai di động một chút nào.
Dừng lại cước bộ, Lâm Dịch hơi quay đầu lại hỏi:
- Mã đại nhân, còn có chuyện gì vậy?
Tên Tiểu bạch kiểm vội vã bước tới vài bước, đi đến trước mặt Lâm Dịch, ha hả cười nói:
- Mã mỗ vốn kính ngưỡng Dương đại nhân từ lâu, vẫn muốn kết giao một phen với Dương đại nhân, đáng tiếc là chưa có dịp. Lúc này đây thật vất vả mới có cơ hội gặp được Dương đại nhân, làm sao có thể để cho Dương đại nhân cứ bỏ đi như vậy được?
Nói đến lúc cuối, tên Tiểu bạch kiểm cảm giác mình có chút hài hước, vội vàng nở ra một nụ cười vui đùa.
Lâm Dịch bất đắc dĩ trong lòng, trợn mắt lên nhìn đối phương. Rõ ràng là thèm nhỏ dãi mỹ sắc của Phỉ nhi, làm sao có thể tin được lời nói của đối phương như vậy được.
Nhưng rồi Lâm Dịch lập tức có chút buồn cười. Một tên thực lực Lục giai Thiên vị cảnh, cư nhiên đối với một người có thực lực đã vượt qua Hư Thần Cảnh, nổi lên sắc tâm với cường giả Thần cấp. Tên này đúng là làm cho mình không thể tức giận được.
Lâm Dịch không mặn không nhạt, hơi chắp tay nói:
- Được đại nhân nhìn trúng mỗ, mỗ vô cùng cảm kích. Nhưng mỗ sợ rằng không thể nói chuyện cùng đại nhân được. Chung quy vẫn phải đi gặp trưởng bối trong sư môn trước, thực sự xin lỗi.
Nói xong, Lâm Dịch cũng không chờ Mã Phái lúc này đang dại ra, chưa kịp lấy lại tinh thần. Hắn nhìn Lâm Phỉ một chút, hai người liền bay lên trời, đi tới phía một tòa phù phong trên không trung. Mục đích của hắn đến đây là để cứu người. Hiện tại phải tìm hiểu rõ địa phương này, tìm nơi tọa lạc của Lang Sa, cũng không có thời gian đâu mà dây dưa cùng tên Tiểu bạch kiểm kia.
Cho đến tận lúc hai người hoàn toàn đi khuất, Mã Phái mới thở ra một hơi thật dài. Khi nãy, ánh mắt hắn vẫn nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Lâm Dịch và Lâm Phỉ, đương nhiên tiêu điểm của hắn chỉ là hình bóng xinh đẹp của Lâm Phỉ mà thôi.
- Nữ nhân này, chẳng lẽ hắn lại muốn dâng lên cho Chu trưởng lão sao?
Mắt thấy sự tình phát sinh, tất cả mọi người xung quanh đều suy đoán như vậy trong lòng, trong mắt mỗi người đều dâng lên sự ước ao. Đương nhiên, bọn họ cũng chỉ nghĩ trong lòng như vậy mà thôi. Đệ tử Bách Nguyên Tông có thể thảo luận chuyện của sư thúc, sư bá, sư tổ, thậm chí là thái sư tổ, dù sao đó cũng là chuyện sư môn Bách Nguyên Tông. Nhưng nếu là ngoại nhân đàm luận chuyện của họ thì...Chỉ sợ chuyện đó cũng không phải là chuyện đơn giản nữa rồi.
- Các vị đại nhân, mời đi qua bên này.
Đúng lúc này, tên đệ tử tứ giai phụ trách đăng ký cung kính mở miệng nói. Dù sao ở đây cũng là tổng bộ Bách Nguyên Tông, ngoại nhân không thể tùy ý đi lại. Lâm Dịch và Lâm Phỉ là đệ tử Bách Nguyên Tông, tất nhiên không bị gò bó như vậy, những người khác thì phải tuân theo quy củ. Trong môn phái lớn nhất Lâm Phong Hải Vực này, cũng không cho phép bọn họ tùy ý làm càn.
Mã Phái có chút thất vọng, nhìn thoáng qua tòa phù phong đối diện, nơi mà hai người Lâm Dịch và Lâm Phỉ vừa bay tới. Hắn khẽ thở dài một tiếng, xoay người đi vào trong đội ngũ chung với đám khách nhân. Nguồn: http://
Phân Khách Phong nằm trên không trung, cách vài dặm phía sau Nghênh Khách Phong. So sánh với Nghênh Khách Phong thì nó nhỏ hơn rất nhiều. Khi Lâm Dịch và Lâm Phỉ bước lên Phân Khách Phong, ánh mắt hơi nhìn ra xung quanh một chút, đại khái toàn bộ khung cảnh đều lọt vào trong tầm mắt.
Tổng cộng có ba tòa truyền tống trận, trên mỗi tòa truyền tống trận đều có hai gã ngũ giai đệ tử canh gác hai bên.
Khi thấy Lâm Dịch và Lâm Phỉ xuất hiện, thần sắc mấy tên ngũ giai đệ tử trở nên nghiêm chỉnh hơn, lập tức cung kính hành lễ nói:
- Ra mắt sư thúc.
Lâm Dịch hơi run lên một chút, xem ra danh khí tên Dương Đích này thật ra không nhỏ chút nào. Không ngờ những tên đệ tử ở tổng bộ này đều nhận ra hắn. Chỉ có điều sau khi nghĩ kỹ lại, hắn cũng hiểu được. Hôn lễ lúc này đang diễn ra, người thúc đẩy nó phải nói chính là Dương Đích, kể cả lúc trước không có danh vọng gì thì lúc này cũng sẽ trở nên nổi danh. Điều này cũng có thể dễ dàng lý giải. Giống như cái tên Mã Phái kia, lúc trước đó thì hắn làm sao mà biết được ai là Dương Đích?
Hơi gật đầu, Lâm Dịch nói:
- Chu sư tổ đang ở địa phương nào? Ta muốn đi thỉnh an sư tổ.
Hiện nay, Dương Đích được Chu Trí Lâm trưởng lão rất coi trọng, mấy tên ngũ giai đệ tử cũng sợ đắc tội với hắn. Nghe được lời Lâm Dịch hỏi, một gã ngũ giai đệ tử vội vàng cung kính trả lời:
- Mấy vị trưởng lão hiện nay đang ở Dưỡng Tâm Phong. Mời sư thúc đi sang bên này, đệ tử sẽ đưa người tới đó.
Lâm Dịch khẽ gật đầu, cùng đi với Lâm Phỉ bước vào tòa truyền tống trận. Mà lúc này mấy tên đệ tử mới chú ý tới Lâm Phỉ đi theo phía sau Lâm Dịch, cả đám nhất thời đều hơi ngẩn ngơ.
Cũng may là bọn họ cũng biết tính tình keo kiệt, nhỏ mọn của Dương Đích, ngay lập tức đã cúi đầu xuống, không dám tiếp tục nhìn lâu. Sau đó một tên đệ tử dẫn hai người lên một tòa truyền tống trận. Một trận quang mang lóe lên, hai người liền biến mất khỏi nơi này.
Tiếp tục mở mắt ra, hai người chỉ cảm thấy linh lực ba động cường liệt đầy rẫy khắp trong không khí. Lâm Dịch đảo mắt nhìn, lọt vào trong tầm mắt là một tòa phủ đệ rộng rãi, khí thế. Trên đại môn của tòa phủ đệ viết ba chữ "Dưỡng tâm các" thật lớn tỏa ra khí thế uy nghiêm.
Linh khí lượn lờ, hình thành nên từng đạo yên vụ bạch sắc, nhìn qua vô cùng thần kỳ, đẹp mắt.
- Ra mắt sư thúc.
Bên tai Lâm Dịch và Lâm Phỉ vang lên tiếng thăm hỏi ân cần. Hai người quay đầu nhìn lại thì thấy chính là một tên ngũ giai đệ tử trông coi tòa truyền tống trận. Lâm Dịch hơi gật đầu, khẽ ừ một tiếng, sau đó đánh mắt với Lâm Phỉ bên cạnh, hai người liền hướng về phía trong phủ đệ đi tới.
Đại môn của phủ đệ đang mở ra, trên cửa là một bức hoành phi hồng sắc, trên đó ghi bốn chữ lớn "Thiên tác chi hợp.
Sau khi tiến nhập vào trong, nhất thời từng đợt thanh âm xôn xao truyền tới, chỉ thấy rất nhiều đệ tử Bách Nguyên Tông đang bận rộn qua lại sắp đặt mọi thứ.
Hóa ra mọi người đang chuẩn bị cho hôn lễ.
- Dịch ca, hiện tại chúng ta làm gì?
Lâm Phỉ hiếu kỳ nhìn ngó xung quanh, mở miệng hỏi.
Lâm Dịch hơi nhíu mày một chút, nhìn xung quanh suy nghĩ rồi nói:
- Tình hình này thì không tránh khỏi phải tiếp xúc với vài người. Dù sao thì những người này còn nắm giữ chỗ cửa ra vào Bạch Đế đại lục. Chúng ta đi tìm Lang Sa trước, ngoài ra còn phải hỏi chuyện đó nữa.
Lâm Phỉ cũng không có ý kiến gì, sau khi gật đầu lại hiếu kỳ nhìn quanh bốn phía.
Trong khi đang bận rộn, đám người đệ tử Bách Nguyên Tông nhìn thấy Lâm Dịch, vội vã khom mình hành lễ. Lâm Dịch cũng khẽ gật đàu đáp lại.
Trong tòa phủ đệ này, đình đài lầu các, ao suối, cây cỏ, thảm cỏ xay cùng với một ít cây cối, còn có xuất hiện một ít điểu thú hiếm có mỹ lệ, thực sự rất đẹp mắt.
Dưỡng Tâm Các này mang tên là các, nhưng lại là địa phương các trưởng lão chuyên dùng để ở, quy cách tất nhiên không nhỏ.
- Trước tiên ta nhìn xem có thể tìm Lang Sa hay không.
Lâm Dịch nhẹ nhàng nói, sau đó thần thức nhất thời tỏa ra xung quanh tìm kiếm.
Thần thức bảy tên cường giả Hư Thần Cảnh đều xuất hiện trong đầu Lâm Dịch, bọn họ cũng không phải là ở cùng một chỗ, mỗi người ở một địa phương khác nhau.
- Dịch ca, còn có một cường giả Ngưng Thần kỳ.
Lúc này Lâm Phỉ đột nhiên mở miệng nói.
Lâm Dịch khẽ cau mày, nhất thời hắn cũng phát hiện ra, trong bảy thần thức, có một thần thức cực kỳ cường đại, cũng chỉ yếu hơn bản thân mình một chút mà thôi. Chắc hẳn chính là cái tên cường giả Ngưng Thần kỳ kia.
Không dám quá mức tập trung thần thức chú ý đến hắn, Lâm Dịch hướng thần thức lưu ý đến những tên đệ tử tứ giai. Lang Sa mới phi thăng lên Thiên giới, chắc hẳn đã đạt được trình độ tứ giai Thiên vị cảnh. Nếu hôn lễ được cử hành tại địa phương này, nói không chừng nàng cũng sẽ ở đây.
Nghĩ như vậy, thần thức của Lâm Dịch bắt đầu quết nhìn xung quanh.
Một lát sau, thần thức của hắn lưu lại trên ba địa phương.
Ba địa phương này đều ở sâu phía trong Dưỡng Tâm Các. Sở dĩ Lâm Dịch chú ý đến những nơi đó là vì những đệ tử tứ giai ở đó nửa ngày cũng không di chuyển đi đâu cả. Lang Sa hiện này cũng có thể đang bị cưỡng chế. Nghĩ đến tên Chu Trí Lâm như vậy, làm sao có thể để cho Lang Sa được đi lại tự do?
Trong đó có một vị trí gần nơi này nhất, ước chừng khoảng cách trên dưới một dặm. Bởi vì còn có lầu các che chắn, phòng ốc cũng rất nhiều cho nên hai người Lâm Dịch cũng không nhìn thấy được trực tiếp. Nơi này có ba người đệ tử tứ giai, mà Lâm Dịch chú ý vẫn chưa có ai di động một chút nào.