La Tiểu Lâu giơ tay chỉ vào phù hiệu của họ, cố gắng che dấu sự khác thường trong giọng nói, hỏi “Xin hỏi, đồ án này là có ý nghĩa gì?”
“Ngươi không biết cái này?” Người thanh niên có vóc dáng thấp hơn trừng mắt nhìn La Tiểu Lâu, kinh ngạc kêu lên, như thể La Tiểu Lâu hỏi thế là một chuyện đại nghịch bất đạo cỡ nào vậy.
La Tiểu Lâu hoảng sợ, trừng mắt lại nhìn hắn nói “Ta mà biết thì sẽ chẳng hỏi, hơn nữa, ta vừa mới tiến vào khu D không lâu…”
Người kia lại trợn mắt há mồm “Vừa mới tiến vào khu D? Vậy sao ngươi có thể sửa chữa kiếm năng lượng?”
La Tiểu Lâu lại kinh ngạc một trận “Có quy định là người mới không thể thành thợ sửa chữa sao?” Vậy thật không xong, hắn vất vả lắm mới tìm ra được một đại kế kiếm tiền mà.
Người thanh niên cao hơn và cũng ôn hòa hơn lườm nhẹ bạn mình một cái, giành quyền nói trước “Đương nhiên là không, tại ngươi sửa chữa kiếm rất tốt nên bọn ta nghĩ ngươi phải là người ở đây. Hơn nữa, ta nghĩ cửa hàng sửa chữa vũ khí ở khu A chắc hẳn sẽ rất thích có một cao thủ như ngươi tới làm việc”
La Tiểu Lâu làm bộ không nghe được điều ám chỉ trong câu nói của người kia, tuy rằng không biết tại sao Lăng Tiêu cũng như mấy người này đều muốn hắn đi khu A nhưng mà hắn không thể rời xa Nguyên Tích được.
Người nọ cười cười, không tiếp tục nhắc lại về khu A, tiếp tục nói “Về phần phù hiệu trên tay áo chúng ta, là dấu hiệu cho thấy sự thành ý và trung tâm của chúng ta đối với thần điện”
Nghe bạn mình nói vậy, người thanh niên thấp bé kia cũng kiêu ngạo ưỡn ngực, biểu thị sự trung thành với tín ngưỡng của mình.
La Tiểu Lâu hoàn toàn bị dọa cho sợ ngây người, há to mồm, ông… ông trời ạ!! Nguyên Triệt thế mà lại là ‘hồng y giáo chủ’ của nơi này sao??? Tới bây giờ hắn cũng không thể tin được!
“…. Không, đây không phải là sự thật!!” La Tiểu Lâu rên rỉ. Tuy biết rằng Nguyên Triệt là ca ca của Nguyên Tích, vậy thì chắc hẳn không thể tầm thường, nhưng mà có thể ‘khủng’ đến múc đảm đương chức giáo chủ ở Bụi động này, thật sự là chuyện làm người ta khó có thể chấp nhận ngay được.
“Đương nhiên là thật rồi, nếu ngươi dám hoài nghi thì tức là đã vũ nhục và khiêu khích với ta” Người có vóc dáng nhỏ bé hơn kia đang có xu thế xù lông, hắn ta thậm chí đã nắm chặt thanh kiếm, nếu La Tiểu Lâu dám nói ra một điều có ý không tôn trọng ‘thần linh’ của hắn nữa, hắn sẽ quyết đấu đến cùng.
“Không, không, ta không có ý ấy, ta chỉ thực sự khiếp sợ mà thôi! Thực ra, ta, ân, nó (chỉ cái huy hiệu) ta chỉ cảm thấy phi thường có hứng thú với nó!” La Tiểu Lâu vội giải thích.
Hai người kia đều trầm tĩnh lại. Người thanh niên ôn hòa nói:“Nghe ngươi nói vậy, ta thật sự cao hứng! Chúng ta chỉ là kỵ sĩ trên danh nghĩa của thần điện mà thôi, nhưng nếu cần, chúng ta cũng sẽ vì nó mà dâng ra tất cả, thậm chí là cả sinh mệnh này!”
“Kia… chữ bên trên huy hiệu ấy… là tên của giáo chủ của các ngươi?” La Tiểu Lâu cố gắng bình ổn tâm lý chính mình, tiếp tục hỏi thăm.
Người vóc dáng nhỏ hơn kia rất có khí thế mà sửa sai cho La Tiểu Lâu “Đương nhiên không phải. Đây là tên của Sáng thế thần của chúng ta”
La Tiểu Lâu giờ thì hoàn toàn ngây dại. Hắn vừa nghe được cái gì? Hắn không dám ôm hy vọng mà xác minh “Nguyên Triệt là tên của Sáng Thế Thần của các ngươi?”
“Đúng thế!”
“Vậy hắn bây giờ bao nhiêu tuổi rồi?” La Tiểu Lâu gian nan hỏi.
Người nóng tính nhỏ con kia hèn mọn mà nhìn hắn “Ngươi hỏi cái gì lạ thế? Thế giới này đã tồn tại một ngàn năm. Sáng thế thần đương nhiên cũng hơn ngàn tuổi rồi”
“Lý Cách, đừng bất nhã như vậy”. Người thanh niên ôn hòa kia nhắc nhở bạn mình, rồi quay đầu nói với La Tiểu Lâu “TÍnh tình của Lý Cách tương đối nóng, thực ra hắn cũng không có ý gì đâu. Ngươi mới từ bên ngoài đến, không biết việc này đương nhiên cũng không có gì đáng trách cả”
La Tiểu Lâu còn chưa hồi phục lại tinh thần, khách khí một cách cứng ngắc mà dáp lại “Không, là ta thất lễ. Vậy ở trong đây (Chỉ Bụi động), làm thế nào để có thể nhìn thấy vị Sáng Thế Thần này?”
Người kia nói tiếp “Khu D, Khu C, khu B đều có không ít thần điện, bên trong đều có tượng thần. Nhưng nếu ngươi có cơ hội đi đến khu A, không chừng ngươi sẽ có kinh hỉ khác hẳn. Thần điện cao nhất của khu A, không chỉ có tượng thần mà còn có cả thần tích của Sáng Thế Thần. Nhưng mà, để nhìn thấy được thần tích này còn cần sự định đoạt của hoàng thất hoặc giáo chủ”
“Ta sẽ cố gắng” La Tiểu Lâu nói. Hắn bây giờ không dám nghĩ Sáng Thế Thần của nơi này với Nguyên Triệt – đại ca của Nguyên Tích có quan hệ gì nữa, chỉ mong hai cái chỉ là trùng tên mà thôi.
“Được, chúng ta đi trước đây. À còn nữa, ta là Tây Lâm. Cám ơn ngươi đã sửa vũ khí cho chúng ta. Nếu có gì cần hỗ trợ, có thể đến tìm chúng ta” Người thanh niên đầy ôn hòa kia cười nói.
La Tiểu Lâu gật gật đầu nói câu tạ ơn, cùng hai người kia nói lời từ biệt rồi cước bộ phù phiếm mà đi về.
Ly Cách nhỏ giọng hỏi Tây Lâm “Vì sao ta lại cảm thấy hắn bị đả kích nghiêm trọng nhỉ? Chúng ta cái gì cũng chưa làm mà?”
Tây Lâm lắc lắc đầu “Tóm lại, hắn là người mà Lăng Tiêu giới thiệu cho chúng ta, sự thật cũng chứng minh chúng ta không tìm lầm người. Tuy kỹ thuật sửa chữa của hắn có khác người thườn nhưng lại rất lợi hại, ít nhất thì cũng không uổng công chúng ta cố ý phá hư vũ khí bảo bối của ngươi, năng lượng lửa được tăng lên rất nhiều… chúng ta nên đặt quan hệ tốt với hắn, về sau muốn đổi năng lượng thạch mới còn có thể đến tìm hắn nhờ cậy”
Lý Cách hắc hắc nở nụ cười “Đúng thế, thật không hổ là người mà Lăng Tiêu giới thiệu. Bình thường thợ sửa chữa vũ khí không có hai đến ba năm học nghề là không thể làm được, hắn kia thậm chí sư phó cũng không có, đây tuyệt đối là thiên tài”
Tây Lâm tràn đầy cảm xúc mà gật gật đầu. Thợ sửa chữa vũ khí (Vũ khí sửa chữa sư) bình thường phải ở khu C, khu B hoặc khu A mới có, thành ở càng cao cấp thì năng lực càng mạnh. VÌ công việc như đổi năng lượng thạch cho kiếm hay bảo trì sửa chữa vũ khí khá nhiều, thu nhập của ‘vũ khí sửa chữa sư’ còn cao hơn cả chiến sĩ của khu D nhiều.
Đương nhiên, bọn họ cũng vẫn không thể sánh được với chiến sĩ cao cấp, nhưng những người có tay nghề tốt một chút là hoàn toàn có thể gigi quyết vấn đề ấm no của bản thân.
Chiến sĩ tốt không nhiều, thợ sửa chữa vũ khí tốt càng khó cầu, cho nên Tây Lâm mới thực sự hy vọng La Tiểu Lâu có thể đến khu A.
Khi La Tiểu Lâu tìm được bọn Nguyên Tích, ba người kia đã hợp lực và đã giết chết được con thú bảo hộ thứ ba. Nguyên Tích dù rất bận rộn nhưng cũng hướng về phía La Tiểu Lâu liếc mắt một cái, phát hiện La Tiểu Lâu không có việc gì mới lại tập trung vây công con thú bảo hộ thứ tư cùng Lý Kiệt và Tiểu Kiều.
La Tiểu Lâu đi đi lại lại hai vòng, hỏi câu hỏi đã hỏi 125 đến mấy lần rồi “Ta nghe lầm thôi đúng không?”
125 bực mình trả lời “Cần ta chiếu lại hình ảnh 3D cho ngươi xem không?”
“Không … ta chỉ cảm thấy… điều này sao có thể? Nguyên Tích chắc sẽ thất vọng lắm!” La Tiểu Lâu chán nản nói.
125 thì nói “Ta thấy đây cũng không phải không có khả năng. Một ngàn năm cũng không phải rất lâu, với một vài dị thú cường hãn mà nói, ‘sống lâu’ tức là phải hơn một ngàn năm, mà đối với những cơ giáp dị thú như chúng ta thì có khi còn lâu hơn nữa”
“Nhưng mà, đại ca Nguyên Tích là người a, hơn nữa hắn mới mất tích có mười tám năm” La Tiểu Lâu ngơ ngác mà nói.
“Ngươi đã xem nhẹ một sự kiện, thời gian trong Bụi động cùng thời gian ở bên ngoài không đồng nhất”
“Ý ngươi là Nguyên Triệt thực sự đã ở đây một ngàn năm … trời ạ, vậy càng không thể tìm được hắn” La Tiểu Lâu thấp giọng kêu lên.
La Tiểu Lâu không biết nên mở miệng nói với Nguyên Tích thế nào, hắn vòng vo bên người Nguyên Tích hỏi về thu nhập hôm nay.
“Ba miếng năng lượng thạch cấp hai! Mấy ngày nay chúng ta chưa từng thu được nhiều như vậy” Lý Kiệt kích động mà nói.
Tiểu Kiều cũng thực sự kích động, mặt nàng đỏ hồng, là vì vui sướng và vì vận động nhiều.
Trong tay Nguyên Tích cũng có ba miếng năng lượng thạch cấp hai. Bọn họ thu được tổng cộng là sáu miếng. Nguyên Tích tuy chỉ có một người nhưng phần sức lực hắn góp là nhiều nhất không thể nghi ngờ. Lý Kiệt vốn định chia cho Nguyên Tích bốn miếng nhưng bị Nguyên Tích cự tuyệt.
“Đi thôi, chúng ta về” Lý Kiệt cười mà nói với La Tiểu Lâu.
Bốn người ra khỏi động khẩu, đang bá vai bá cổ mà đi về, hai người đàn ông khoảng hơn ba mươi tuổi bỗng nhiên xuất hiện chặn đường đi của bọn họ. Lý Kiệt giương mi. Từ khi vào Y gia, bọn họ gần như không bị ai cản đường cướp đoạt của, Nguyên Tích bây giờ cũng lợi hại như vậy, hai tên kia ngứa người, muốn bị tẩn sao?
Một trong hai người kia phát hiện địch ý trong mắt Lý Kiệt, vội vàng nói “Các vị, huynh đệ chúng ta cũng không có ý gì đâu, chúng ta là tới tìm vị tiểu sư phó này thôi”
La Tiểu Lâu đang trong tâm sự nặng nề, nghe vậy nghi hoặc hỏi “Ta á?”
“Đúng thế. Chúng ta muốn mời ngài giúp đỡ thăng cấp vũ khí, nhưng mà chúng ta cũng không có năng lượng thạch dư thừa… ngài xem xem có thể thay bằng tiền không? Chờ sau này chúng ta thu thập được nhiều hơn sẽ trả lại cho ngài sau” Người đàn ông nói. Bọn họ tận mắt thấy La Tiểu Lâu sửa chữa vũ khí lợi hại đến cỡ nào, lập tức động tâm. Năng lực bọn họ cũng tạm được, nhưng vì năng lượng thạch thừa ra sau mỗi ngày không nhiều, chỉ vừa đủ để mua được một thanh năng lượng kiếm cấp thấp nhất cũng như năng lượng thạch trang bị phía trên kiếm, nhưng nay kiếm hỏng, tiền sửa chữa quả thực không có…”
Lý Kiệt cùng Tiểu Kiều trừng mắt nhìn hướng La Tiểu Lâu. Từ khi Nguyên Tích đưa La Tiểu Lâu về, bọn họ chỉ nhìn thấy La Tiểu Lâu ăn không ngồi rồi, thỉnh thoảng thì sửa sửa cái gì đí, thậm chí còn không cùng Nguyên Tích đi săn thú. Hai người đều thương cảm cho Nguyên Tích khi phải nuôi những ba miệng ăn… nhưng bây giờ có vẻ như điều ấy cũng không đúng lắm.
La Tiểu Lâu thống khoái nói “Không nhất định tiền hoặc năng lượng thạch đâu, các ngươi có thể dùng tài liệu đến đổi mà, coi như là phí sửa chữa luôn”
Hai người đàn ông kia nhẹ thở ra “Vậy thật tốt quá, ngài mai chúng ta sẽ đem tài liệu đến đây, sau đó đợi ngài ở chỗ này, được chứ?” Nếu có thể đề cao tính năng của kiếm, th hoạch của bọn họ sẽ tăng lên!
La Tiểu Lâu gật đầu, Hai người kia tràn ngập vui sướng mà ly khai.
“Trời ạ, các ngươi thật sự quá lợi hại!” Tiểu Kiều kinh hỉ mà hâm mộ nhìn hai người. Bọn họ không có kiếm năng lượng, vẫn đang trong giai đoạn giành dụm tiền để mua, nhưng mà khu D không có thợ sửa chữa vũ khí, đang nghĩ sau này có hỏng thì phải đi khu khác sửa, giờ thì không cần rồi.
Nguyên Tích đắc ý mà kéo La Tiểu Lâu đến bên cạnh mình, nắm chặt tay hắn.
Nhìn hai người kia thân mật, Lý Kiệt cùng Tiểu Kiều khẽ liếc nhau, cười cười mà cũng bước đi.
Đến tối, hai nhà lại tụ tập lại ăn uống, lần này đến lượt nhà La Tiểu Lâu làm chủ. La Tiểu Lâu xuống bếp, Tiểu Kiều sang hỗ trợ, chuẩn bị làm cơm chiều.
Lý Kiệt đến nhìn thấy vậy, tròng mắt đều phải rớt xuống, hắn thì thào thì thầm “Nguyên đại ca à, tiêu chuẩn tìm vợ của ngươi cao thật a, trừ giới tính ra thì ta cũng muốn tìm được một cái mỹ nhân như thế …”. Có còn thiên lý nữa hay không đây!! Vừa biết kiếm tiền, vừa có thể nấu ăn, lại còn có thể làm ‘ấm giường’.
…
Mặt Nguyên Tích không đổi sắc (nhưng La Tiểu Lâu dám cá là hắn đang rất đắc ý) mà nói “ “Không còn đâu”
“Hả??” Lý Kiệt nghi hoặc.
“Người như hắn không còn đâu, ngươi tìm loại khác đi” Nguyên Tích nói.
Mặt Lý Kiệt đều phải co lại thành một đoàn, có ai lại nói như người kia không chứ… nhưng hắn cũng thực sự lần nữa dâng lên niềm kính nể sâu sắc với Nguyên Tích, không phản bác lại, thành thành thật thật ngồi xuống ăn cơm.
“Ngươi không định đổi lại à?” La Tiểu Lâu hỏi Tiểu Kiều ở bên cạnh. Cô ấy cứ mặc như vậy thì có lẽ cũng không tốt lắm. Ban đầu hắn nghĩ Lý Kiệt và Tiểu Kiều là một đôi, sau lại phát hiện tình cảm của hai người họ chỉ đơn giản là tình huynh muội mà thôi.
Tiểu Kiều cười nói “Mặc thế này rất tiện, hơn nữa, giờ ta đi theo bên cạnh nhị thiếu gia Eno của Y gia, mặc trang phục nữ thực sự không tốt lắm”
Sau khi ăn cơm xong, Lý Kiệt lại lần nữa biểu đạt sự kính nể của hắn với Nguyên Tích, cuối cùng nài nỉ Nguyên Tích phải đồng ý chỉ điểm đối chiến cho hắn thì mới chịu bỏ qua. Hai mắt của Tiểu Kiều cùng tỏa sáng, đầy mong muốn được thử sức.
La Tiểu Lâu trộm ngắm lão nhân Ly Tack một cái, ông ta đang cười một cách thoản mãn – trong mắt chứa đầy sự tin tưởng cùng vui sướng.
La Tiểu Lâu bỗng nhiên nghĩ đến việc Ly Tác đã ở đây lâu, đã từng tiếp xúc với nhiều người, suy nghĩ một chút rồi nói “Lý Kiệt, ngươi có thể giúp ta hỏi thăm một sự kiện không, chính là chuyện liên quan đến thần điện cùng Sáng Thế Thần ở nơi này”
Lý Kiệt sửng sốt, lập tức đáp ứng “Được, tuy rằng chúng ta chưa từng đi qua, nhưng ở Y gia đã có không ít người đến khu B, nơi đó cũng có một võ quán của Y gia, chắc bọn họ sẽ biết”
Nguyên Tích liếc nhìn La Tiểu Lâu một cái, không nói gì, Ly Tác thì sửng sốt, gắt gao mà nhìn chằm chằm La Tiểu Lâu hai giây, rất nhanh lại dời mắt sang chỗ khác.
Ooooo
Đêm hôm đó, La Tiểu Lâu sau khi hấp thụ hai khối năng lượng thạch cấp hai, lại chải vuốt sợi nguyên tử trong hai viên đá lục sắc, hoàn thành tiến độ luyện tập ngày hôm nay, mới sửa sang lại suy nghĩ… hắn định chờ lát nữa Nguyên Tích trở về thì nói cho Nguyên Tích nghe chuyện ngày hôm nay nghe được.
Nguyên Tích đến mười hai giờ đêm đã về. Hắn về sớm. Một là vì biểu hiện không yên lòng của La Tiểu Lâu ngày hôm nay, sợ hắn có chuyện hai là Ly Tack tựa hồ cũng có tâm sự… Nguyên Tích đã nhanh chóng tập luyện cho xong, trở về sớm.
“Sớm vậy à? Vừa lúc ta có chuyện cần nói với ngươi” La Tiểu Lâu do dự mà nói.
“Ân” Nguyên Tích gật gù một tiếng, sau đó bắt đầu cởi quần áo: áo, áo lót, quần dài, quần ….
“Uy, ngươi làm cái gì vậy??” La Tiểu Lâu run rẩy hỏi. Tuy rằng Nguyên Tích vẫn thường làm chuyện này, nhưng gần đây, bởi vì Nguyên Tích phải luyện võ, đã lâu rồi không …
“Tắm rửa” Nguyên Tích liếc nhìn La Tiểu Lâu mà nói.
Nhịp tim của La Tiểu Lâu nhất thời lại khôi phục bình tĩnh, cũng hơi chột dạ mà nói “Vậy mau, mau đi đi”
Kết quả, Nguyên Tích cởi sạch người mà đi lướt qua bên giường – hướng tới phòng tắm – bỗng nhiên lao tới kéo La Tiểu Lâu, đưa hắn xách lên, cùng nhau hướng tới phòng tắm.
125 tỏa sáng hai tròng mắt, tự động ý thức mà lui về một góc phòng.
Vào phòng tắm, Nguyên Tích bắt đầu cởi áo ngủ trên người La Tiểu Lâu, mở ra vòi sen. Mặc dù ở đây có phòng tắm nhưng cũng không thể sánh bằng phòng trước đây của bọn họ.
“Ấy, ngươi làm gì vậy?” La Tiểu Lâu nhìn chằm chằm Nguyên Tích đang trần truồng, quẫn bách mà kêu lên, xong, xong rồi, tựa hồ hắn có phản ứng…
“Tắm rửa” Nguyên Tích làm bộ dáng nghiêm trang, rõ ràng mà ngắm thân thể La Tiểu Lâu.
“Không, không cần, ta tự tắm được. Chúng ta lâu lắm rồi không cùng nhau tắm rồi mà, hơn nữa, ở đây còn có 125” La Tiểu Lâu lắp bắp mà nói.
“Chúng ta đã kết hôn, hơn nữa chúng ta vẫn còn đang hưởng tuần trăng mật, ngươi không có quyền cấm dục ta…” Nguyên Tích tức giận nói. Hắn nghiêm mặt mở nước nóng, từ phía sau ôm La Tiểu Lâu.
Ngài lúc nào thì bị cấm dục?! La Tiểu Lâu đỏ bừng mặt. Nguyên Tích bỗng ‘di’ lên một tiếng, sờ sờ vật nhỏ nửa mềm nửa cứng trong tay, ánh mắt mị lên.
“Hừ, miệng nói không muốn nhưng chẳng phải vẫn thật là … *** đãng!” Nguyên Tích châm chọc nói. Hắn còn cười nhạo ý định cự tuyệt của La Tiểu Lâu. Tuy vậy, bàn tay vẫn cố ý vuốt ve rất dịu dàng và không kém phần nóng bỏng.
Dục vọng không được giải thoát, lại còn bị người kia trêu chọc, La Tiểu Lâu rất nhanh hạ khí giới đầu hàng. Hắn đỏ mặt, dí dí vào Nguyên Tích “mau, nhanh lên”
“Chỉ khi ngươi cầu ta” Nguyên Tích kiêu ngạo mà đắc ý nhìn La Tiểu Lâu trong lòng mình đang thở phì phì, tuyên bố một cách đầy bá đạo.
“… ta cầu ngươi, nhanh lên” La Tiểu Lâu không thèm e thẹn gì nữa, dán sát vào người Nguyên Tích, đụng phải cái gì đó đã cứng lên, sắc mặt lại đỏ hơn nữa.
…..
Lúc hai người ra khỏi phòng tắm đã là hai tiếng sau, 125 đã sớm biến thành một tảng đá.
La Tiểu Lâu cố chống cơn mỏi mệt, đem sự tình ban ngày nói cho Nguyên Tích.
Nguyên Tích thật lâu không nói được câu nào, mãi đến khi cả hai lên giường, La Tiểu Lâu đang thiu thiu ngủ, Nguyên Tích mới vòng tay ôm mạnh hắn kéo sát lại, trầm thấp nói “Cho dù là đại ca của một ngàn năm trước, ta cũng vẫn sẽ mang theo những gì hắn lưu lại rời đi”
La Tiểu Lâu ừ một tiếng, quay lại ôm lấy Nguyên Tích, ngủ thật say. Chỉ cần Nguyên Tích không thương tâm là được.
ooooo
Sáng sớm ngày hôm sau, hai người xuất môn. Ngoài cửa, có một thân ảnh đang đứng chờ họ.
“Các ngươi định đi khu A, chính xác hơn là đi thần điện của khu A, phải không?” Ly Tác nhìn bọn họ rồi hỏi, trong thanh âm còn có một tia run rẩy.
“Ngươi không biết cái này?” Người thanh niên có vóc dáng thấp hơn trừng mắt nhìn La Tiểu Lâu, kinh ngạc kêu lên, như thể La Tiểu Lâu hỏi thế là một chuyện đại nghịch bất đạo cỡ nào vậy.
La Tiểu Lâu hoảng sợ, trừng mắt lại nhìn hắn nói “Ta mà biết thì sẽ chẳng hỏi, hơn nữa, ta vừa mới tiến vào khu D không lâu…”
Người kia lại trợn mắt há mồm “Vừa mới tiến vào khu D? Vậy sao ngươi có thể sửa chữa kiếm năng lượng?”
La Tiểu Lâu lại kinh ngạc một trận “Có quy định là người mới không thể thành thợ sửa chữa sao?” Vậy thật không xong, hắn vất vả lắm mới tìm ra được một đại kế kiếm tiền mà.
Người thanh niên cao hơn và cũng ôn hòa hơn lườm nhẹ bạn mình một cái, giành quyền nói trước “Đương nhiên là không, tại ngươi sửa chữa kiếm rất tốt nên bọn ta nghĩ ngươi phải là người ở đây. Hơn nữa, ta nghĩ cửa hàng sửa chữa vũ khí ở khu A chắc hẳn sẽ rất thích có một cao thủ như ngươi tới làm việc”
La Tiểu Lâu làm bộ không nghe được điều ám chỉ trong câu nói của người kia, tuy rằng không biết tại sao Lăng Tiêu cũng như mấy người này đều muốn hắn đi khu A nhưng mà hắn không thể rời xa Nguyên Tích được.
Người nọ cười cười, không tiếp tục nhắc lại về khu A, tiếp tục nói “Về phần phù hiệu trên tay áo chúng ta, là dấu hiệu cho thấy sự thành ý và trung tâm của chúng ta đối với thần điện”
Nghe bạn mình nói vậy, người thanh niên thấp bé kia cũng kiêu ngạo ưỡn ngực, biểu thị sự trung thành với tín ngưỡng của mình.
La Tiểu Lâu hoàn toàn bị dọa cho sợ ngây người, há to mồm, ông… ông trời ạ!! Nguyên Triệt thế mà lại là ‘hồng y giáo chủ’ của nơi này sao??? Tới bây giờ hắn cũng không thể tin được!
“…. Không, đây không phải là sự thật!!” La Tiểu Lâu rên rỉ. Tuy biết rằng Nguyên Triệt là ca ca của Nguyên Tích, vậy thì chắc hẳn không thể tầm thường, nhưng mà có thể ‘khủng’ đến múc đảm đương chức giáo chủ ở Bụi động này, thật sự là chuyện làm người ta khó có thể chấp nhận ngay được.
“Đương nhiên là thật rồi, nếu ngươi dám hoài nghi thì tức là đã vũ nhục và khiêu khích với ta” Người có vóc dáng nhỏ bé hơn kia đang có xu thế xù lông, hắn ta thậm chí đã nắm chặt thanh kiếm, nếu La Tiểu Lâu dám nói ra một điều có ý không tôn trọng ‘thần linh’ của hắn nữa, hắn sẽ quyết đấu đến cùng.
“Không, không, ta không có ý ấy, ta chỉ thực sự khiếp sợ mà thôi! Thực ra, ta, ân, nó (chỉ cái huy hiệu) ta chỉ cảm thấy phi thường có hứng thú với nó!” La Tiểu Lâu vội giải thích.
Hai người kia đều trầm tĩnh lại. Người thanh niên ôn hòa nói:“Nghe ngươi nói vậy, ta thật sự cao hứng! Chúng ta chỉ là kỵ sĩ trên danh nghĩa của thần điện mà thôi, nhưng nếu cần, chúng ta cũng sẽ vì nó mà dâng ra tất cả, thậm chí là cả sinh mệnh này!”
“Kia… chữ bên trên huy hiệu ấy… là tên của giáo chủ của các ngươi?” La Tiểu Lâu cố gắng bình ổn tâm lý chính mình, tiếp tục hỏi thăm.
Người vóc dáng nhỏ hơn kia rất có khí thế mà sửa sai cho La Tiểu Lâu “Đương nhiên không phải. Đây là tên của Sáng thế thần của chúng ta”
La Tiểu Lâu giờ thì hoàn toàn ngây dại. Hắn vừa nghe được cái gì? Hắn không dám ôm hy vọng mà xác minh “Nguyên Triệt là tên của Sáng Thế Thần của các ngươi?”
“Đúng thế!”
“Vậy hắn bây giờ bao nhiêu tuổi rồi?” La Tiểu Lâu gian nan hỏi.
Người nóng tính nhỏ con kia hèn mọn mà nhìn hắn “Ngươi hỏi cái gì lạ thế? Thế giới này đã tồn tại một ngàn năm. Sáng thế thần đương nhiên cũng hơn ngàn tuổi rồi”
“Lý Cách, đừng bất nhã như vậy”. Người thanh niên ôn hòa kia nhắc nhở bạn mình, rồi quay đầu nói với La Tiểu Lâu “TÍnh tình của Lý Cách tương đối nóng, thực ra hắn cũng không có ý gì đâu. Ngươi mới từ bên ngoài đến, không biết việc này đương nhiên cũng không có gì đáng trách cả”
La Tiểu Lâu còn chưa hồi phục lại tinh thần, khách khí một cách cứng ngắc mà dáp lại “Không, là ta thất lễ. Vậy ở trong đây (Chỉ Bụi động), làm thế nào để có thể nhìn thấy vị Sáng Thế Thần này?”
Người kia nói tiếp “Khu D, Khu C, khu B đều có không ít thần điện, bên trong đều có tượng thần. Nhưng nếu ngươi có cơ hội đi đến khu A, không chừng ngươi sẽ có kinh hỉ khác hẳn. Thần điện cao nhất của khu A, không chỉ có tượng thần mà còn có cả thần tích của Sáng Thế Thần. Nhưng mà, để nhìn thấy được thần tích này còn cần sự định đoạt của hoàng thất hoặc giáo chủ”
“Ta sẽ cố gắng” La Tiểu Lâu nói. Hắn bây giờ không dám nghĩ Sáng Thế Thần của nơi này với Nguyên Triệt – đại ca của Nguyên Tích có quan hệ gì nữa, chỉ mong hai cái chỉ là trùng tên mà thôi.
“Được, chúng ta đi trước đây. À còn nữa, ta là Tây Lâm. Cám ơn ngươi đã sửa vũ khí cho chúng ta. Nếu có gì cần hỗ trợ, có thể đến tìm chúng ta” Người thanh niên đầy ôn hòa kia cười nói.
La Tiểu Lâu gật gật đầu nói câu tạ ơn, cùng hai người kia nói lời từ biệt rồi cước bộ phù phiếm mà đi về.
Ly Cách nhỏ giọng hỏi Tây Lâm “Vì sao ta lại cảm thấy hắn bị đả kích nghiêm trọng nhỉ? Chúng ta cái gì cũng chưa làm mà?”
Tây Lâm lắc lắc đầu “Tóm lại, hắn là người mà Lăng Tiêu giới thiệu cho chúng ta, sự thật cũng chứng minh chúng ta không tìm lầm người. Tuy kỹ thuật sửa chữa của hắn có khác người thườn nhưng lại rất lợi hại, ít nhất thì cũng không uổng công chúng ta cố ý phá hư vũ khí bảo bối của ngươi, năng lượng lửa được tăng lên rất nhiều… chúng ta nên đặt quan hệ tốt với hắn, về sau muốn đổi năng lượng thạch mới còn có thể đến tìm hắn nhờ cậy”
Lý Cách hắc hắc nở nụ cười “Đúng thế, thật không hổ là người mà Lăng Tiêu giới thiệu. Bình thường thợ sửa chữa vũ khí không có hai đến ba năm học nghề là không thể làm được, hắn kia thậm chí sư phó cũng không có, đây tuyệt đối là thiên tài”
Tây Lâm tràn đầy cảm xúc mà gật gật đầu. Thợ sửa chữa vũ khí (Vũ khí sửa chữa sư) bình thường phải ở khu C, khu B hoặc khu A mới có, thành ở càng cao cấp thì năng lực càng mạnh. VÌ công việc như đổi năng lượng thạch cho kiếm hay bảo trì sửa chữa vũ khí khá nhiều, thu nhập của ‘vũ khí sửa chữa sư’ còn cao hơn cả chiến sĩ của khu D nhiều.
Đương nhiên, bọn họ cũng vẫn không thể sánh được với chiến sĩ cao cấp, nhưng những người có tay nghề tốt một chút là hoàn toàn có thể gigi quyết vấn đề ấm no của bản thân.
Chiến sĩ tốt không nhiều, thợ sửa chữa vũ khí tốt càng khó cầu, cho nên Tây Lâm mới thực sự hy vọng La Tiểu Lâu có thể đến khu A.
Khi La Tiểu Lâu tìm được bọn Nguyên Tích, ba người kia đã hợp lực và đã giết chết được con thú bảo hộ thứ ba. Nguyên Tích dù rất bận rộn nhưng cũng hướng về phía La Tiểu Lâu liếc mắt một cái, phát hiện La Tiểu Lâu không có việc gì mới lại tập trung vây công con thú bảo hộ thứ tư cùng Lý Kiệt và Tiểu Kiều.
La Tiểu Lâu đi đi lại lại hai vòng, hỏi câu hỏi đã hỏi 125 đến mấy lần rồi “Ta nghe lầm thôi đúng không?”
125 bực mình trả lời “Cần ta chiếu lại hình ảnh 3D cho ngươi xem không?”
“Không … ta chỉ cảm thấy… điều này sao có thể? Nguyên Tích chắc sẽ thất vọng lắm!” La Tiểu Lâu chán nản nói.
125 thì nói “Ta thấy đây cũng không phải không có khả năng. Một ngàn năm cũng không phải rất lâu, với một vài dị thú cường hãn mà nói, ‘sống lâu’ tức là phải hơn một ngàn năm, mà đối với những cơ giáp dị thú như chúng ta thì có khi còn lâu hơn nữa”
“Nhưng mà, đại ca Nguyên Tích là người a, hơn nữa hắn mới mất tích có mười tám năm” La Tiểu Lâu ngơ ngác mà nói.
“Ngươi đã xem nhẹ một sự kiện, thời gian trong Bụi động cùng thời gian ở bên ngoài không đồng nhất”
“Ý ngươi là Nguyên Triệt thực sự đã ở đây một ngàn năm … trời ạ, vậy càng không thể tìm được hắn” La Tiểu Lâu thấp giọng kêu lên.
La Tiểu Lâu không biết nên mở miệng nói với Nguyên Tích thế nào, hắn vòng vo bên người Nguyên Tích hỏi về thu nhập hôm nay.
“Ba miếng năng lượng thạch cấp hai! Mấy ngày nay chúng ta chưa từng thu được nhiều như vậy” Lý Kiệt kích động mà nói.
Tiểu Kiều cũng thực sự kích động, mặt nàng đỏ hồng, là vì vui sướng và vì vận động nhiều.
Trong tay Nguyên Tích cũng có ba miếng năng lượng thạch cấp hai. Bọn họ thu được tổng cộng là sáu miếng. Nguyên Tích tuy chỉ có một người nhưng phần sức lực hắn góp là nhiều nhất không thể nghi ngờ. Lý Kiệt vốn định chia cho Nguyên Tích bốn miếng nhưng bị Nguyên Tích cự tuyệt.
“Đi thôi, chúng ta về” Lý Kiệt cười mà nói với La Tiểu Lâu.
Bốn người ra khỏi động khẩu, đang bá vai bá cổ mà đi về, hai người đàn ông khoảng hơn ba mươi tuổi bỗng nhiên xuất hiện chặn đường đi của bọn họ. Lý Kiệt giương mi. Từ khi vào Y gia, bọn họ gần như không bị ai cản đường cướp đoạt của, Nguyên Tích bây giờ cũng lợi hại như vậy, hai tên kia ngứa người, muốn bị tẩn sao?
Một trong hai người kia phát hiện địch ý trong mắt Lý Kiệt, vội vàng nói “Các vị, huynh đệ chúng ta cũng không có ý gì đâu, chúng ta là tới tìm vị tiểu sư phó này thôi”
La Tiểu Lâu đang trong tâm sự nặng nề, nghe vậy nghi hoặc hỏi “Ta á?”
“Đúng thế. Chúng ta muốn mời ngài giúp đỡ thăng cấp vũ khí, nhưng mà chúng ta cũng không có năng lượng thạch dư thừa… ngài xem xem có thể thay bằng tiền không? Chờ sau này chúng ta thu thập được nhiều hơn sẽ trả lại cho ngài sau” Người đàn ông nói. Bọn họ tận mắt thấy La Tiểu Lâu sửa chữa vũ khí lợi hại đến cỡ nào, lập tức động tâm. Năng lực bọn họ cũng tạm được, nhưng vì năng lượng thạch thừa ra sau mỗi ngày không nhiều, chỉ vừa đủ để mua được một thanh năng lượng kiếm cấp thấp nhất cũng như năng lượng thạch trang bị phía trên kiếm, nhưng nay kiếm hỏng, tiền sửa chữa quả thực không có…”
Lý Kiệt cùng Tiểu Kiều trừng mắt nhìn hướng La Tiểu Lâu. Từ khi Nguyên Tích đưa La Tiểu Lâu về, bọn họ chỉ nhìn thấy La Tiểu Lâu ăn không ngồi rồi, thỉnh thoảng thì sửa sửa cái gì đí, thậm chí còn không cùng Nguyên Tích đi săn thú. Hai người đều thương cảm cho Nguyên Tích khi phải nuôi những ba miệng ăn… nhưng bây giờ có vẻ như điều ấy cũng không đúng lắm.
La Tiểu Lâu thống khoái nói “Không nhất định tiền hoặc năng lượng thạch đâu, các ngươi có thể dùng tài liệu đến đổi mà, coi như là phí sửa chữa luôn”
Hai người đàn ông kia nhẹ thở ra “Vậy thật tốt quá, ngài mai chúng ta sẽ đem tài liệu đến đây, sau đó đợi ngài ở chỗ này, được chứ?” Nếu có thể đề cao tính năng của kiếm, th hoạch của bọn họ sẽ tăng lên!
La Tiểu Lâu gật đầu, Hai người kia tràn ngập vui sướng mà ly khai.
“Trời ạ, các ngươi thật sự quá lợi hại!” Tiểu Kiều kinh hỉ mà hâm mộ nhìn hai người. Bọn họ không có kiếm năng lượng, vẫn đang trong giai đoạn giành dụm tiền để mua, nhưng mà khu D không có thợ sửa chữa vũ khí, đang nghĩ sau này có hỏng thì phải đi khu khác sửa, giờ thì không cần rồi.
Nguyên Tích đắc ý mà kéo La Tiểu Lâu đến bên cạnh mình, nắm chặt tay hắn.
Nhìn hai người kia thân mật, Lý Kiệt cùng Tiểu Kiều khẽ liếc nhau, cười cười mà cũng bước đi.
Đến tối, hai nhà lại tụ tập lại ăn uống, lần này đến lượt nhà La Tiểu Lâu làm chủ. La Tiểu Lâu xuống bếp, Tiểu Kiều sang hỗ trợ, chuẩn bị làm cơm chiều.
Lý Kiệt đến nhìn thấy vậy, tròng mắt đều phải rớt xuống, hắn thì thào thì thầm “Nguyên đại ca à, tiêu chuẩn tìm vợ của ngươi cao thật a, trừ giới tính ra thì ta cũng muốn tìm được một cái mỹ nhân như thế …”. Có còn thiên lý nữa hay không đây!! Vừa biết kiếm tiền, vừa có thể nấu ăn, lại còn có thể làm ‘ấm giường’.
…
Mặt Nguyên Tích không đổi sắc (nhưng La Tiểu Lâu dám cá là hắn đang rất đắc ý) mà nói “ “Không còn đâu”
“Hả??” Lý Kiệt nghi hoặc.
“Người như hắn không còn đâu, ngươi tìm loại khác đi” Nguyên Tích nói.
Mặt Lý Kiệt đều phải co lại thành một đoàn, có ai lại nói như người kia không chứ… nhưng hắn cũng thực sự lần nữa dâng lên niềm kính nể sâu sắc với Nguyên Tích, không phản bác lại, thành thành thật thật ngồi xuống ăn cơm.
“Ngươi không định đổi lại à?” La Tiểu Lâu hỏi Tiểu Kiều ở bên cạnh. Cô ấy cứ mặc như vậy thì có lẽ cũng không tốt lắm. Ban đầu hắn nghĩ Lý Kiệt và Tiểu Kiều là một đôi, sau lại phát hiện tình cảm của hai người họ chỉ đơn giản là tình huynh muội mà thôi.
Tiểu Kiều cười nói “Mặc thế này rất tiện, hơn nữa, giờ ta đi theo bên cạnh nhị thiếu gia Eno của Y gia, mặc trang phục nữ thực sự không tốt lắm”
Sau khi ăn cơm xong, Lý Kiệt lại lần nữa biểu đạt sự kính nể của hắn với Nguyên Tích, cuối cùng nài nỉ Nguyên Tích phải đồng ý chỉ điểm đối chiến cho hắn thì mới chịu bỏ qua. Hai mắt của Tiểu Kiều cùng tỏa sáng, đầy mong muốn được thử sức.
La Tiểu Lâu trộm ngắm lão nhân Ly Tack một cái, ông ta đang cười một cách thoản mãn – trong mắt chứa đầy sự tin tưởng cùng vui sướng.
La Tiểu Lâu bỗng nhiên nghĩ đến việc Ly Tác đã ở đây lâu, đã từng tiếp xúc với nhiều người, suy nghĩ một chút rồi nói “Lý Kiệt, ngươi có thể giúp ta hỏi thăm một sự kiện không, chính là chuyện liên quan đến thần điện cùng Sáng Thế Thần ở nơi này”
Lý Kiệt sửng sốt, lập tức đáp ứng “Được, tuy rằng chúng ta chưa từng đi qua, nhưng ở Y gia đã có không ít người đến khu B, nơi đó cũng có một võ quán của Y gia, chắc bọn họ sẽ biết”
Nguyên Tích liếc nhìn La Tiểu Lâu một cái, không nói gì, Ly Tác thì sửng sốt, gắt gao mà nhìn chằm chằm La Tiểu Lâu hai giây, rất nhanh lại dời mắt sang chỗ khác.
Ooooo
Đêm hôm đó, La Tiểu Lâu sau khi hấp thụ hai khối năng lượng thạch cấp hai, lại chải vuốt sợi nguyên tử trong hai viên đá lục sắc, hoàn thành tiến độ luyện tập ngày hôm nay, mới sửa sang lại suy nghĩ… hắn định chờ lát nữa Nguyên Tích trở về thì nói cho Nguyên Tích nghe chuyện ngày hôm nay nghe được.
Nguyên Tích đến mười hai giờ đêm đã về. Hắn về sớm. Một là vì biểu hiện không yên lòng của La Tiểu Lâu ngày hôm nay, sợ hắn có chuyện hai là Ly Tack tựa hồ cũng có tâm sự… Nguyên Tích đã nhanh chóng tập luyện cho xong, trở về sớm.
“Sớm vậy à? Vừa lúc ta có chuyện cần nói với ngươi” La Tiểu Lâu do dự mà nói.
“Ân” Nguyên Tích gật gù một tiếng, sau đó bắt đầu cởi quần áo: áo, áo lót, quần dài, quần ….
“Uy, ngươi làm cái gì vậy??” La Tiểu Lâu run rẩy hỏi. Tuy rằng Nguyên Tích vẫn thường làm chuyện này, nhưng gần đây, bởi vì Nguyên Tích phải luyện võ, đã lâu rồi không …
“Tắm rửa” Nguyên Tích liếc nhìn La Tiểu Lâu mà nói.
Nhịp tim của La Tiểu Lâu nhất thời lại khôi phục bình tĩnh, cũng hơi chột dạ mà nói “Vậy mau, mau đi đi”
Kết quả, Nguyên Tích cởi sạch người mà đi lướt qua bên giường – hướng tới phòng tắm – bỗng nhiên lao tới kéo La Tiểu Lâu, đưa hắn xách lên, cùng nhau hướng tới phòng tắm.
125 tỏa sáng hai tròng mắt, tự động ý thức mà lui về một góc phòng.
Vào phòng tắm, Nguyên Tích bắt đầu cởi áo ngủ trên người La Tiểu Lâu, mở ra vòi sen. Mặc dù ở đây có phòng tắm nhưng cũng không thể sánh bằng phòng trước đây của bọn họ.
“Ấy, ngươi làm gì vậy?” La Tiểu Lâu nhìn chằm chằm Nguyên Tích đang trần truồng, quẫn bách mà kêu lên, xong, xong rồi, tựa hồ hắn có phản ứng…
“Tắm rửa” Nguyên Tích làm bộ dáng nghiêm trang, rõ ràng mà ngắm thân thể La Tiểu Lâu.
“Không, không cần, ta tự tắm được. Chúng ta lâu lắm rồi không cùng nhau tắm rồi mà, hơn nữa, ở đây còn có 125” La Tiểu Lâu lắp bắp mà nói.
“Chúng ta đã kết hôn, hơn nữa chúng ta vẫn còn đang hưởng tuần trăng mật, ngươi không có quyền cấm dục ta…” Nguyên Tích tức giận nói. Hắn nghiêm mặt mở nước nóng, từ phía sau ôm La Tiểu Lâu.
Ngài lúc nào thì bị cấm dục?! La Tiểu Lâu đỏ bừng mặt. Nguyên Tích bỗng ‘di’ lên một tiếng, sờ sờ vật nhỏ nửa mềm nửa cứng trong tay, ánh mắt mị lên.
“Hừ, miệng nói không muốn nhưng chẳng phải vẫn thật là … *** đãng!” Nguyên Tích châm chọc nói. Hắn còn cười nhạo ý định cự tuyệt của La Tiểu Lâu. Tuy vậy, bàn tay vẫn cố ý vuốt ve rất dịu dàng và không kém phần nóng bỏng.
Dục vọng không được giải thoát, lại còn bị người kia trêu chọc, La Tiểu Lâu rất nhanh hạ khí giới đầu hàng. Hắn đỏ mặt, dí dí vào Nguyên Tích “mau, nhanh lên”
“Chỉ khi ngươi cầu ta” Nguyên Tích kiêu ngạo mà đắc ý nhìn La Tiểu Lâu trong lòng mình đang thở phì phì, tuyên bố một cách đầy bá đạo.
“… ta cầu ngươi, nhanh lên” La Tiểu Lâu không thèm e thẹn gì nữa, dán sát vào người Nguyên Tích, đụng phải cái gì đó đã cứng lên, sắc mặt lại đỏ hơn nữa.
…..
Lúc hai người ra khỏi phòng tắm đã là hai tiếng sau, 125 đã sớm biến thành một tảng đá.
La Tiểu Lâu cố chống cơn mỏi mệt, đem sự tình ban ngày nói cho Nguyên Tích.
Nguyên Tích thật lâu không nói được câu nào, mãi đến khi cả hai lên giường, La Tiểu Lâu đang thiu thiu ngủ, Nguyên Tích mới vòng tay ôm mạnh hắn kéo sát lại, trầm thấp nói “Cho dù là đại ca của một ngàn năm trước, ta cũng vẫn sẽ mang theo những gì hắn lưu lại rời đi”
La Tiểu Lâu ừ một tiếng, quay lại ôm lấy Nguyên Tích, ngủ thật say. Chỉ cần Nguyên Tích không thương tâm là được.
ooooo
Sáng sớm ngày hôm sau, hai người xuất môn. Ngoài cửa, có một thân ảnh đang đứng chờ họ.
“Các ngươi định đi khu A, chính xác hơn là đi thần điện của khu A, phải không?” Ly Tác nhìn bọn họ rồi hỏi, trong thanh âm còn có một tia run rẩy.