Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

Chương 187: Khách quý

…. tay chân Nguyên Tích đã khôi phục bình thường rồi, nhưng nhìn La Tiểu Lâu dán sát lại, vẻ mặt lấy lòng, ánh mắt mang ý cười, hắn quyết định tiếp tục hưởng thụ.

Có lẽ, tối nay có thể cùng nhau xả hơi một chút, cái tư thế mà La Tiểu Lâu mãi không chịu phối hợp kia …

La Tiểu Lâu giả bộ không nhìn thấy ánh mắt như lang đói của Nguyên Tích, ăn xong thì tự mình thu dọn bát đũa, sau đó đem những tài liệu ban ngày kiếm được lấy ra phân loại. Cuối cùng, hắn mang thanh kiếm năng lượng của lão nhân buổi sáng nhờ cậy lấy ra. 125 ngồi bên cạnh xem La Tiểu Lâu làm việc mà đầy oán niệm. La Tiểu Lâu không cần năng lượng thạch để đề cao tinh thần lực cùng ý thức nguyên lực nên phần của nó cũng không có. Tuy nhiên gần đây nó cũng được nhiều chỗ tốt rồi, tuy có chút oán niệm nhưng nó cũng rất thức thời mà không mở miệng oán giận.

Hôm nay Nguyên Tích không sang chỗ Ly Tác. Chiêu thức mà hắn sử dụng ban ngày hôm nay đã làm cơ thể đi tới cực hạn, hiện tại tuy không ảnh hưởng gì đến hành động thường ngày nhưng thân thể vẫn còn chưa hoàn toàn khôi phục. Ly Tác vừa nghe lời giải thích của hắn cũng không trách móc, chỉ bảo hắn về tu tập nội công. La Tiểu Lâu từng hỏi Nguyên Tích về cái ‘nội công’ này, nhưng những gì Nguyên Tích nói hắn phần lớn không hiểu được … nhưng La Tiểu Lâu khẳng định, cái kia chắc chắn là một loại công pháp rèn luyện làm cho kinh mạch hoặc công năng của thân thể tăng lên, giúp cơ thể con người đột phá cực hạn, phát huy được thực lực lớn hơn nữa. Tuy không hiểu nguyên lý nhưng La Tiểu Lâu biết loại công pháp này vô cùng quý giá, hơn nữa, ngoài Ly Tác ra, bọn họ chưa từng nghe ai khác nói đến nó.

Ly Tác đã từng nói loại công pháp này tu luyện đến tầng cao nhất, nội ngoại kiêm tu, có thể không sợ ảnh hưởng của bức xạ nơi đây nữa. Tuy rằng khó có thể kiểm nghiệm độ chân thực của câu nói này nhưng tốc độ tiến bộ của Nguyên Tích lại rõ ràng như ban ngày. Đang nghĩ vẩn vơ, La Tiểu Lâu phát hiện Nguyên Tích ngồi xuống giường cách hắn không xa. La Tiểu Lâu quay đầu nhìn lại. Nguyên Tích vừa mới tắm rửa xong, trên tóc còn vương bọt nước, thỉnh thoảng lại tí tách rơi xuống vai áo của bộ đồ ngủ màu trắng mềm mại, lại theo nếp áo mà trượt vào sâu bên trong người … La Tiểu Lâu bỗng nhiên cảm thấy miệng khô lưỡi khô. Hắn cảm thấy thực may mắn vì lúc này Nguyên Tích đang nhắm mắt lại.

Tuy rằng Nguyên Tích luôn chỉ trích hắn câu dẫn người, nhưng mà xem xem, bây giờ rốt cuộc là ai đang câu dẫn ai đấy nhỉ?! Vấn đề mấu chốt ở đây là, hắn càng ngày càng cảm thấy không kiềm chế nổi nữa … rõ ràng trước kia hắn không có ‘đổ đốn’ như thế bao giờ! Dù trước kia hắn cũng thực thích hân thưởng (ngắm) mỹ nhân – cái đấy có ai là không thích đâu – hơn nữa, cái đó cũng chỉ giới hạn trong ‘hân thưởng’ (ngắm) mà thôi. Hiện tại nhìn đến Nguyên Tích, chỉ cần Nguyên Tích không cố tình châm chọc khiêu khích hắn hoặc sai khiến hắn, hắn đã dễ dàng bị Nguyên Tích hấp dẫn. La Tiểu Lâu nuốt nước miếng. Hắn muốn sờ lên cơ ngực rắn chắc kia, muốn mơn trớn thớ bụng chắc nịch, vuốt ve đôi chân thon dài, sau đó … như vậy … như vậy … Ông trời! Con người rốt cuộc có thể sa đọa đến mức nào a!!!

La Tiểu Lâu lại nuốt xuống một ngụm nước bọt, cố gắng thu hồi tầm mắt, trấn an con tim đang càng lúc càng đòi nhảy tango – dù hắn rất muốn cũng rất khó – bắt đầu cố gắng tập trung vào việc chữa trị thanh kiếm năng lượng. Trước tiên La Tiểu Lâu dùng ý thức nguyên lực tìm kiếm phần bị hư tổn, kinh ngạc phát hiện tài liệu làm ra thanh kiếm này khá tốt, chỉ là tài liệu phụ trợ có chút tầm thường. Lúc đầu hắn định làm một thanh kiếm mới cho lão nhân kia nhưng bây giờ xem ra, làm mới còn không bằng được cái cũ này. La Tiểu Lâu tùy tay lựa chọn một vài tài liệu phụ trợ thích hợp.

Sau khi xử lý tốt tài liệu, La Tiểu Lâu cầm lên thanh kiếm, dùng dụng cụ chế tác cơ giáp mài đi tầng ngoài cùng của thanh kiếm, làm lộ ra những bộ phận chủ yếu bên trong.

Cầm khung xương kiếm mà quan sát một lát, La Tiểu Lâu lại bỏ đi ý tưởng đúc lại khung xương kiếm, mà lựa chọn một phương pháp càng ‘hao tâm tổn sức’ hơn – dùng ý thức nguyên lực cùng tinh thần lực chải vuốt tất cả các sợi nguyên tử trong kiếm lại một lần. Đây là phần khó khăn nhất của quá trình sửa chữa.

Một giờ sau, La Tiểu Lâu lau mồ hôi, đem tài liệu phụ trợ từng thứ một cho vào … không lâu sau, một thanh kiếm sắc bén hiện ra trước mắt hắn. Rốt cuộc đã sửa xong! La Tiểu Lâu lại lấy năng lượng thạch đặt vào, dùng ý thức nguyên lực dẫn phát ngọn lửa năng lượng. Một ngọn lửa thật lớn bùng lên. Vậy mà thanh kiếm này lại không hề thua kém thanh kiếm của Lăng Tiêu. “Thật sự là kiếm tốt!” La Tiểu Lâu mê muội mà nhìn.

“Nếu ngươi đã xử lý xong công việc, có phải hay không đã đến lúc lo lắng cho nhu cầu của ‘chồng’ ngươi?”

La Tiểu Lâu nhanh chóng quay đầu lại, phát hiện Nguyên Tích đã tu luyện nội công xong. Lúc này tên kia đang dựa vào trên thành đầu giường mà càn rỡ nhìn hắn. Cảm giác khi nãy nhanh chóng trở lại. 125 đã đầy thức thời mà chết máy, hơn nữa còn cẩn thận mà nằm yên trong ngăn kéo tủ.

La Tiểu Lâu đỏ mặt đi lại gần, trèo lên giường, lại kinh ngạc phát hiện Nguyên Tích vẫn không hề động, vẫn dựa vào giường mà mở hết tay chân – bày ra một tư thế thật làm người ta muốn phạm tội – La Tiểu Lâu không khỏi dò hỏi “Ngươi … có phải hay không không có sức?”. Nguyên Tích đánh giá hắn từ trên xuống dưới, sau đó lộ ra một nụ cười ngọt ngào “Đúng thế a!” – “Vậy ta …” La Tiểu Lâu đỏ lừ mặt, không nói lên lời, tay chân có chút vô thố nhưng ánh mắt lại chẳng thể dời mắt khỏi Nguyên Tích.

“Ngươi hầu hạ ta đi!” Nguyên Tích thoải mái mà nói, sau đó lại đầy thâm ý mà bỏ thêm một câu “Nếu hầu hạ tốt, ta sẽ có thưởng cho…”

Đêm đó, người vẫn còn thèm thuồng – Nguyên Tích – ôm người vì mệt quá mà ngủ thiếp đi – La Tiểu Lâu – ngón tay nhẹ nhàng giúp hắn mát xa. Tối nay chủ yếu xuất lực là La Tiểu Lâu, cho nên hắn mệt đến nỗi Nguyên Tích tắm rửa cho hắn cũng không tỉnh lại được.



ooooo

Ngày hôm sau, mãi đến lúc gần xuất phát, La Tiểu Lâu mới dứt cơn mê mà ngơ ngác từ trong phòng đi ra, nhưng mà sắc mặt không được tốt lắm – mệt là một lý do, chủ yếu là quá xấu hổ, cái tư thế quả thực quá khó để mở miệng, thế mà Nguyên Tích tên chết tiệt kia lại còn oán giận, nói cái gì mà “… ăn quá tham…”. La Tiểu Lâu ra đến ngoài, gặp Lý Kiệt đang đầy thâm ý nhìn mình. Tên kia hắc hắc cười hai tiếng sau đó đon đả mời hắn đi lại ăn điểm tâm.

Bỗng nhiên, tên đang cười nhạo hắn – Lý Kiệt- nhìn thấy thanh kiếm năng lượng trong tay hắn – kinh ngạc mà há to miệng. Sauk hi biết được thanh kiếm này chính là thanh kiếm rách nát ngày hôm qua, Lý Kiệt lại được dịp mà hú lên quái dị, chạy ra cửa, ngay cả cơm sáng cũng không ăn. La Tiểu Lâu ngơ ngác nhìn Lý Kiệt chạy ra ngoài cửa. Tiểu Kiều thì vừa chuẩn bị đồ ăn vừa cười nói “Kiệt ca chỉ là kinh hỉ quá mà thôi. Hắn nằm mơ cũng muốn mơ có được một thanh kiếm năng lượng”

Nói tới đây, Tiểu Kiều buông dao dĩa trong tay, giương mắt mà nhìn về phía La Tiểu Lâu, mang theo chờ đợi mà hỏi han “La tiểu ca, ngươi biết chế tác năng lượng kiếm sao?” La Tiểu Lâu suy nghĩ một hai giây rồi đáp “Cũng có thể nói như vậy, nhưng mà, ta cần làm thử trước đã”

“Vậy thực là tốt quá!” Tiểu Kiều kinh hỉ mà kêu lên “Như vậy chúng ta có thể mua kiếm năng lượng của ngươi, hoặc là chúng ta đưa tài liệu, ngươi giúp chúng ta chế tác? Nếu tham gia đại hội cổ võ mà có thể có được một thanh kiếm năng lượng, chúng ta không chừng có thể kiếm được năng lượng thạch cao cấp”


La Tiểu Lâu gãi gãi đầu, còn chưa nói gì, Lý Kiệt đã chạy như bay vào sân, kêu lên “Đã mua về rồi, mau mau, thử xem xem!” La Tiểu Lâu sửng sốt “Thử cái gì?” Lúc này Nguyên Tích cùng Ly Tác cũng cùng nhau bước ra, nhìn đến ba người đều đang đứng, Nguyên Tích kéo La Tiểu Lâu đặt lại trên ghế, nói “Cơm nước trước rồi nói sau”

Bữa cơm này, Lý Kiệt vừa ăn vừa vò đầu bứt tai, Tiểu Kiều thì luôn mỉm cười. Rốt cuộc đã ăn xong, Lý Kiệt vội vã đem thanh kiếm lại, sau đó lấy ra một đồ vật màu đen và nói “Đây là máy đo cấp bậc kiếm năng lượng, có thể tính được tới kiếm năng lượng cấp năm. Nếu có cấp cao hơn,ở khu D không có, chỉ có thể đi khu B hoặc khu A để mua. Ta cứ mua về thử xem sao. Kiếm năng lượng tương lai của ta giờ chỉ trông cậy vào ngươi thôi, La Tiểu Lâu.”

Mọi người đều xúm lại xem, Nguyên Tích thì đứng sau lưng La Tiểu Lâu, khoát nhẹ tay lên lưng hắn, đầy ủng hộ. Tuy rằng vẫn còn chút tức giận với Nguyên Tích nhưng La Tiểu Lâu vẫn thuận thế mà dựa vào Nguyên Tích ở đằng sau. Mấy người bọn họ chờ đợi kết quả kiểm tra của Lý Kiệt, nhưng một phút đồng hồ trôi qua, trán Lý Kiệt đều nhanh nhỏ mồ hôi, kết quả vẫn không có xuất hiện. Tiểu Kiều lo lắng hoi “Kiệt ca, sao thế này?” Đáng lẽ vài giây đã phải có kết quả rồi chứ.

“Có vẻ không đo được …” Lý Kiệt rốt cuộc thất vọng mà lấy kiếm năng lượng ra khỏi máy đo, vả mặt mờ mịt. Ly Tác thì nghĩ nghĩ, nhìn thanh kiếm năng lượng rồi nói “Rất có thể, cấp bậc của thanh kiếm này trên cấp năm”

Trong viện một thoáng im lặng. Lý Kiệt kích động mà phá vỡ bầu không khí “Trên cấp năm?! La tiểu đệ, ta có thể đặt hàng trước với ngươi được không?” La Tiểu Lâu thì gãi đầu, nói nhanh “Nếu thực trên cấp năm thì tốt quá, nhưng cái này được thể không phải là do ta. Thanh kiếm này vốn có nguyên liệu rất tốt, cấp bậc kiếm vốn không thấp. Nếu ta chính mình chế tác, có thể làm ra cái gì thì ta cũng không dám chắc”

Lý Kiệt chậm rãi tỉnh táo lại, nhưng vẫn kiên định mà nói “Không sao cả, ta xem trọng ngươi, La tiểu đệ. Kiếm năng lượng của ta vẫn sẽ trông cậy vào đệ. Yên tâm đi, tài liệu ta bao”. Mấy người đang nói, ngoài cửa bỗng nhiên vang lên tiếng gõ. La Tiểu Lâu nói “có thể là lão nhân, chủ nhân của thanh kiếm này đấy” … Lý Kiệt nhanh chóng đoạt quyền mở cửa của La Tiểu Lâu. Hắn định bụng, nếu chủ nhân của kiếm chịu bán, hắn sẽ giành phần mua lại thanh kiếm này.

Lão nhân ngoài cửa bị Lý Kiệt tiếp đãi ân cần quá mức mà có chút mơ hồ, nhưng khi lão nhìn thấy La Tiểu Lâu, nhãn tình sáng lên, vội vã đi tới, thấp thỏm mà mở miệng “Vị tiểu ca này, kiếm của ta …” – “Tốt lắm rồi, ngài xem thử trước đi”. La Tiểu Lâu đem kiếm năng lượng tới trước mặt lão.

Lão nhân không dám tin mà nhìn thanh kiếm trước mặt, qua vài giây sau mới đưa tay đón lấy. Lão vuốt ve thanh kiếm, thấp giọng lẩm bẩm. La Tiểu Lâu đứng khá gần nên nghe được, hình như là: “… không ngờ vẫn còn có thể thấy được hình dáng này của ngươi …”

Đại khái là lão nhân quá kích động, vuốt ve kiếm hồi lâu mới ngẩng đầu nhìn La Tiểu Lâu, đè thấp thanh âm mà nói lời cảm tạ. La Tiểu Lâu cười cười nói “Thanh kiếm này của ngài vốn là một thanh hảo kiếm rồi” Lão nhân ngẩn người, thở dài, lập tức nhớ tới cái gì, vội đem bao tải phía sau mở ra nói “Tiểu ca, ngươi xem xem, ta cảm thấy chỗ này đại khái không đủ trả phí dụng sửa chữa … Về sau ta có thể đem thêm một ít tài liệu lại đây …”


Mọi người đều nhìn vào đống hàng hóa trong bao. Lý Kiệt khó hiểu mà nhìn về phía La Tiểu Lâu, thắc mắc hắn muốn nhiều quần áo da lông như vậy làm gì … Nguyên Tích cũng nhìn lão nhân cùng La Tiểu Lâu, sau đó lộ ra một điệu bộ đầy hứng thú, lục tung cả đồng đồ lên lựa lựa chọn chọn, cuối cùng ‘đầu thừa đuôi thẹo’ mà xách một bộ có lông màu trắng, cái tai ngắn ngắn, cái đuôi lắc lắc, sờ sờ cằm rồi nói “Đều lấy tất đi, cũng không tệ lắm”. Mọi người đều không nói gì mà nhìn Nguyên Tích đầy ngụ ý, này, vị đại ca kia, mục đích của ngài quá lộ liễu rồi đó. Mặt La Tiểu Lâu không thể khống chế mà chín đỏ một lần nữa – không thể trách da mặt hắn mỏng quá được. Ông trời ạ, hóa ra Nguyên Tích còn có cái sở thích này.

Từ khi lão nhân kia vào cửa đến giờ, Ly Tác vẫn một mực yên lặng mà nhìn lão, lúc này mới chần chờ mà hỏi một câu “Vương đại ca?” Lão nhân kia cứng đờ người, quay đầu lại, nhìn Ly Tác, nghi hoặc hỏi han “Ngươi là ai?”

Ly Tác kích động đi lại gần “Thực sự là Vương đại ca sao? Ta là Ly Tác đây …”. Lão nhân kia ngẩn người, đánh giá Ly Tác nửa ngày mới vội vàng túm cánh tay Ly Tác, run giọng hỏi “Huynh đệ, sao ngươi lại biến thành thế này? Từ khi các ngươi đi vẫn mãi chẳng có tin tức gì, ta đều lo lắng muốn chết!” Lão nhân kia thế mà lại có quen biết với Ly Tác, hơn nữa lại luôn tìm kiếm của đám người Ly Tác.

Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu để lão nhân cùng Ly Tác về phòng nói chuyện, bọn họ thì dọn dẹp một chút rồi xuất phát. La Tiểu Lâu dùng nửa ngày để sửa chữa phi thuyền, nửa ngày còn lại thì giúp mọi người thăng cấp kiếm năng lượng. Nhưng mà chạng vạng ngày hôm nay, D Tư đưa đến một tin tức, bảo hắn ngày mai ở nhà chờ, Lăng Tiêu muốn dẫn vài người quan trọng đến chỗ hắn để nhờ thăng cấp kiếm. Cuối cùng tên đó còn cường điệu mấy lần rằng đoàn khách này rất quý. La Tiểu Lâu nhíu nhíu mày. Tuy không muốn ở nhà lắm nhưng đã đáp ứng rồi, hắn cũng chẳng thể từ chối “Được rồi, ngày mai buổi sáng ta sẽ ở nhà chờ bọn họ”

Hôm qua Nguyên Tích tu luyện nội công dị thường thuận lợi, nghĩ đến lời nói của Ly Tác với mình, cảm thấy đã có chút sở ngộ. hắn quyết định mỗi ngày sẽ vận động cho hao hết thể lực rồi sau đó sẽ về nhà tu luyện nội công.

Lý Kiệt cùng Tiểu Kiều nhìn Nguyên Tích liều mạng giết thú. Tuy rằng có phần giật mình nhưng cũng không hề chậm trễ mà phối hợp với Nguyên Tích. Kết quả là, dù ba người người nào cũng thở hồng hộc nhưng thu nhập lại tăng không ít.

Đến tối, bốn người cùng nhau trở về, Eno tự mình chặn bọn họ lại, mời Nguyên Tích tham gia đại hội cổ võ. Nguyên Tích hỏi các thành viên tham gia. Eno rất sửng sốt vì dù có nói ra Nguyên Tích cũng đâu biết được ai với ai.

Eno đang định nói thì Lý Kiệt ở bên cạnh nhỏ giọng nhắc “Eva sẽ không thể tham gia”. Nguyên Tích nghe vậy nhìn về phía Eno, thấy hắn cũng không phản đối gì liền hồi đáp “Tham gia, có thể, nhưng cần dẫn thêm Lý Kiệt cùng Tiểu Kiều”. Eno bất đắc dĩ cười cười “Đa tạ, ta vốn cũng định mang theo Lý Kiệt, về phần Tiểu Kiều, đi sát ta cũng sẽ không có vấn đề gì cả”. Hắn cuối cùng cũng rõ ràng, ấn tượng của Nguyên Tích đối với Y gia rất không tốt, toàn bộ đều tại Eva làm con thú kia bị thương, mà hắn đồng ý gia nhập đội bọn họ trong cuộc thi lần này là do hắn đã hỗ trợ Nguyên Tích cứu La Tiểu Lâu.

Lý Kiệt nghe vậy vô cùng kinh hỉ. Hắn biết, tuy rằng bản thân cũng đã rất cố gắng, nhưng nếu không có những lời này của Nguyên Tích thì cũng khó mà được Y gia chọn tham gia thi đấu.

Ngày hôm sau, La Tiểu Lâu nói vài lời với Nguyên Tích, rằng cần phải ở nhà chờ mấy vị khách quan trọng kia tới. Ly Tác lão nhân vì tìm được bằng hữu, trên mặt đầy vẻ vui mừng, La Tiểu Lâu đề nghị Ly Tác đưa người kia đến ở cùng, Ly Tác lắc đầu “Vương đại ca sẽ không đồng ý đâu, chờ ta …” Chờ cái gì thì âm thanh của Ly Tác thấp xuống, La Tiểu Lâu không nghe rõ được.


125 tựa hồ còn bận hơn so với hắn. Lúc thì đi động sóc chuột, lúc thì đi theo Nguyên Tích thu thập gen của thú bảo hộ.

La Tiểu Lâu một bên chờ khách, một bên lại vào trong sân sửa sang lại tài liệu một lần. Bởi vì tối qua vừa thử sửa chữa kiếm cho lão nhân kia nên bây giờ hắn cũng muốn thử chế tác một thanh xem sao. Đem tài liệu chỉnh đốn lại, tận lực lựa chọn những tài liệu tốt nhất – những tài liệu có năng lượng màu xám – hồi tưởng lại kết cấu của thanh kiếm hôm qua mấy lần rồi tốn cả tiếng đồng hồ để nghĩ ra một kết cấu hoàn hảo nhất, có thể phát huy được hết sức mạnh của tài liệu.

Sau đó La Tiểu Lâu tĩnh tâm, bắt đầu chế tác. Đến khi hắn thực sự làm ra được một thanh kiếm năng lượng, không nhịn được mà bật cười. Bởi vì đây là lần đầu tiên, tài liệu chuẩn bị quá nhiều, thanh kiếm này to đến mức thái quá. “Kiếm tốt!” Một âm thanh trầm thấp bỗng nhiên vang lên bên cạnh hắn. La Tiểu Lâu hoảng sợ, ngẩng đầu, phát hiện Lăng Tiêu cùng D Tư đã đến rồi, bên cạnh bọn họ còn có một đám người mặc áo choàng màu sậm. Nhóm người này chẳng biết đến từ lúc nào, ở bên cạnh yên lặng nhìn hắn chế tác kiếm năng lượng.

La Tiểu Lâu trực tiếp nhìn về phía Lăng Tiêu “Các ngươi tới rồi sao? Vậy đem vũ khí tới đây đi, ta xem trước cho” – “Từ từ, sao ngươi không thử đo cấp độ của thanh kiếm mới chế tác được một chút?” Người mặc áo choàng bỗng nhiên mở miệng nói, thanh âm của hắn trong trẻo nhưng lạnh lùng, mang theo một loại hương vị cao cao tại thượng, có vẻ không lớn tuổi lắm. Lăng Tiêu cũng gật đầu nói “Chúng ta cũng không vội, ngươi cứ thử đo trước đi”

D Tư không nói gì, ngầm đồng ý. Trong đám người, hắn có khi là người nóng vội nhất, bởi vì hắn là con của thợ sửa chữa vũ khí hàng đầu. Nhưng vì thân phận của mấy người còn lại, hắn cũng không tiện mở miệng nói gì.

La Tiểu Lâu ngẩn người. Mấy người này thế mà còn sốt ruột hơn cả hắn nữa chứ. Nhưng mà hắn cũng lười dông dài, nói thẳng “Tuy ta rất muốn nhưng ta còn không tìm được năng lượng thạch cấp năm, thanh kiếm này hiện chưa thể dùng”. Vừa nói xong, người mặc áo choàng bật cười giễu cợt “Ngươi sao không nói sớm, đây, cho ngươi, cái này coi như phí dụng lát nữa thăng cấp vũ khí. Nhưng mà này, nếu không thăng cấp thành công, ta sẽ đòi lại đấy”

La Tiểu Lâu tiếp nhận khối năng lượng thạch cấp năm mà người kia ném tới, dùng tinh thần lực xem qua, chất lượng cũng không tệ lắm, ít nhất tốt hơn bình thường. Hắn hướng người kia cười: “Đương nhiên, vì miếng năng lượng thạch này, ta sẽ tận tâm tận lực mà giúp ngươi …” – “Ngươi nói thế chẳng lẽ sẽ không ‘tận tâm’ đối với mấy người chúng ta?” Người đứng giữa cười nói, âm thanh so với người đầu tiên trầm ổn hơn không ít. “Đương nhiên không, nếu đã đáp ứng với Lăng Tiêu, nhất định ta sẽ cố hết sức, nhưng mà, vũ khí của vị tiên sinh này sẽ được thăng cấp đầu tiên” La Tiểu Lâu khách khí mà đáp. Người đầu tiên, cũng đồng nghĩa với việc thời điểm tinh thần lực hắn tốt nhất, hiệu quả đại khái sẽ cao hơn một chút.

La Tiểu Lâu đặt năng lượng thạch lên thanh kiếm, sau đó dùng ý thức nguyên lực kích phát lửa năng lượng. Trong nháy mắt, ‘phù’ một tiếng ngọn lửa bùng ra làm La Tiểu Lâu giật mình. Dưới ánh mắt nhịn cười của mấy người kia, hắn đưa kiếm vào máy đo lường cấp bậc.

Máy kiểm tra cả buổi chẳng có chút phản ứng, giống như tình hình ngày hôm qua. La Tiểu Lâu nhăn lại lông mày. Lại không xem được? Đã bị thế này hai lần rồi. D Tư kinh hô một tiếng, lập tức đưa tới một cái hòm tinh xảo màu đen nói “Dùng cái này thử xem”

La Tiểu Lâu mở ra, đưa kiếm vào, sau đó nhìn chằm chằm cấp bậc hiển hiện, ngẩng đầu nhìn về đám người đang chờ đợi đáp án “Cấp sáu”. Tuy rằng không nhìn được biểu tình của người mặc áo choàng, nhưng sắc mặt của đám người D Tư Lăng Tiêu đều đã thay đổi. D Tư nhịn không được mà khâm phục “Ngươi vậy mà có thể sử dụng những tài liệu cấp ba làm ra kiếm năng lượng cấp sáu …” Chính La Tiểu Lâu cũng có chút kinh hỉ, đồng thởi có chút thấp thỏm. Thanh kiếm này mang cho Nguyên Tích dùng, không biết hắn có chê xấu không nữa …

Người cho La Tiểu Lâu năng lượng thạch cười nói “Lăng Tiêu à, người ngươi tìm được lần này tay nghề thật khá. Đến đên, trước thăng cấp kiếm giúp ta thử xem” Nói xong, hắn đưa tới một thanh kiếm cùng một khối năng lượng thạch cấp năm màu lam, vừa thấy đã biết là cực phẩm. La Tiểu Lâu nhận lấy, như trước kiểm tra kết cấu của kiếm, quả nhiên cũng đều là cực phẩm, khác xa một trời một vực với những tài liệu mà hắn nhìn đến trước giờ. Hơn nữa, kết cấu của thanh kiếm này còn xảo diệu hơn cả thanh kiếm hắn tự làm. La Tiểu Lâu săm soi xong, thuận tiện giúp chải vuốt một vài sợi nguyên tử bên trong, sau đó cảm thấy thỏa mãn mà cười, bắt đầu thăng cấp cho kiếm.

Không lâu sau, ngọn lửa màu lam trên thân kiếm tăng vọt. Mọi người đang vây quanh La Tiểu Lâu lập tức thối lui. La Tiểu Lâu sờ sờ chuôi vũ khí này. Đại khái là hắn đã thăng cấp thành công. Đây chắc chắn là một trong những thanh kiếm tốt nhất. Người kia lại ha ha cười lên “Ca, nhìn thấy không, miếng năng lượng thạch cấp năm kia của ta cũng không uổng phí” Người nọ hưng phấn mà sán lại gần, tiếp nhận vũ khí của mình rồi đưa vào máy kiểm tra. Khi hắn quay đầu lại, mũ áo choàng tuột xuống. Một đầu tóc vàng óng ánh toát ra. Rõ ràng là một tiểu mỹ nam tử.

Hắn chẳng thèm để ý mũ mình bị tuột, kích động mà đắc ý hô “Các ngươi đoán xem được bao nhiêu? Thập cấp!!!” Hắn chẳng đợi được người khác đoán, tự mình báo ra đáp án. Mấy người còn lại nghe vậy nhịn không được, đều lấy ra vũ khí cùng năng lượng thạch. Trong số đó có một người bước qua đội lại mũ cho người tóc vàng ban nãy.

La Tiểu Lâu cũng không nhìn tiểu mỹ nam tử kia nữa, dù sao miếng năng lượng thạch cấp năm của hắn (lắp vào kiếm của Nguyên Tích) được bảo trụ thì mọi sự đã đại cát rồi. Sauk hi thăng cấp vũ khí cho bốn người còn lại xong, trên gương mặt La Tiểu Lâu xuất hiện vẻ mệt mỏi. Bốn thanh kiếm thăng cấp sau không phải cấp tám thì là cấp chín, thập cấp thì chỉ có thanh kiếm đầu tiên. Cái này cũng không thể trách La Tiểu Lâu. Năng lượng thạch của những người còn lại kia cũng không được tốt như viên năng lượng thạch của người đầu tiên.

Nhưng dù là thế, mấy người kia cũng thật vui. La Tiểu Lâu còn kinh hỉ hơn cả bọn hắn. Hắn lại học được kết cấu của những thanh kiếm năng lượng cấp năm trở lên. Cho dù bọn họ không trả tiền thì hắn vẫn đều có lời. Bốn người kia thương lượng, quyết định trả cho La Tiểu Lâu ba miếng năng lượng thạch cấp năm.

Lăng Tiêu cùng D Tư càng hài lòng. La Tiểu Lâu là ngoại viện của gia tộc bọn họ, lại có biểu hiện xuất sắc như vậy, mặt mũi của bọn họ cũng được thêm nhiều. Nhất thời, chủ khách đều tẫn hoan. Cuối cùng người mỹ nam tử đầu tiên đi tới trước mặt La Tiểu Lâu mà nói “Ta còn có một ý tưởng, ta cho ngươi tài liệu, ngươi giúp ta chế tác một thanh kiếm năng lượng. Nếu làm ta vừa lòng, ta có thể đáp ứng một điều kiện của ngươi”

La Tiểu Lâu đang định cự tuyệt, nghe được câu cuối cùng của người kia không khỏi sáng mắt lên “Điều kiện gì?” TIểu mỹ nam tử tóc vàng khinh bỉ mà liếc nhìn La Tiểu Lâu một cái, vênh cằm “Nếu ta không giúp được thì cũng có mấy người đây giúp ngươi”. La Tiểu Lâu lại cười rộ lên “Được, một lời đã định”

Sau đó, Lăng Tiêu đưa mấy người kia về, D Tư rất muốn lưu lại, nhưng sau cuối cùng nhìn nhìn Lăng Tiêu, vẫn là ly khai. Chờ khách về hết, Ly Tác ở phòng bên cạnh đẩy cửa ra, ngưng trọng nhìn cửa, nói với La Tiểu Lâu “Người vừa rồi bị rơi mũ, chính là nhị vương tử của khu A. Hắn đã có việc cầu ngươi, như vậy thì chỉ cần ngươi làm được là có thể yêu cầu hắn để được tiến vào thần điện”

back top