Editor: Gamapdethuong
Anh không nhanh không chậm ngồi ăn, đôi mắt sâu đang nhìn cô, Úc Tử Duyệt cũng khẩn trương nhìn anh, không biết anh đang nghĩ cái gì, cũng không biết anh đến tột cùng có muốn cưới cô hay không, trong lòng cũng rất sốt ruột.
Lăng Bắc Hàn bình tĩnh ung dung để đao nĩa xuống, nhấp một hớp trà, lau khóe miệng rồi mới mở miệng, "Cô thì sao? Muốn gả sao?” Anh chưa từng quên chuyện cô và Lệ Mộ Phàm, anh nhìn cô trầm giọng hỏi.
"Chỉ cần chú chịu cưới thì tôi chịu gả!” Úc Tử Duyệt bật thốt lên, âm thanh rất lớn, làm nhân viên phục vụ cũng nhìn chăm chú. Úc Tử Duyệtphải thành công bằng bất cứ giá nào, bởi vì cô đã quá khoác lác với Lệ Mộ Phàm rồi, nếu như Lăng Bắc Hàn không cưới cô, hẳn là sẽ rất mất mặt.
Nhưng mà, cô cũng không thể ép Lăng Bắc Hàn cưới côđược!
Nhóc con này không phải đang giận lẩy chứ?
Lăng Bắc Hàn ở trong lòng âm thầm nghĩ, "Nếu không cưới cô, tôi cũng sẽ lấy người phụ nữ khác, cho nên......” Uống một ngụm nước, Lăng Bắc Hàn nhìn cô, trầm giọng nói.
Lời này Úc Tử Duyệt nghe ra cảm giác như chính mình bị khi dễ?
Cái này đúng là lính thối đấy! Lời nói rất nhẹ nhàng nhưng xem ra nặng ngàn cân, giống như mình ghê gớm lắm vậy!
"Chú à, vậy tôi cũng miễn cưỡng gả cho chú, dù sao tôi đang cần chồng, nhưng mà, có một số vấn đề chúng ta cần nói trước.......” Úc Tử Duyệt chòm thân thể gần trước, nhìn anh nhỏ giọng nói.
"Nói cái gì?" Nhìn đôi đồng tử đang xoay tròn kia, anh cảm thấy nhóc con này lại muốn làm ra vấn đề quan trọng quỷ quái gì đây.
"Àh, chú không yêu tôi, mà chỉ cần một người vợ, tôi cũng vậy, cũng không yêu chú, cũng chỉ cần một người chồng, hơn nữa người nhà của tôi cùng người nhà của chú cũng đã đồng ý, không bằng chúng ta kết hôn đi!” Úc Tử Duyệt uống một ngụm nước, thì thào nói.
"Chỉ là chúng ta thỏa thuận trước, sau khi kết hôn, chú ở đơn vị của chú, tôi ở nhà của tôi, không can thiệp chuyện của nhau, có được hay không?” Ha ha, Úc Tử Duyệt càng ngày càng cảm thấy gả cho Lăng Bắc Hàn thật rất thích hợp, như vậy vừa có thể thắng Lệ Mộ Phàm mà mình cũng được tự do.
Nhóc con này, tính toán cũng rất giỏi!
Tuổi còn nhỏ như vậy, chưa có quan niệm gì về hôn nhân, cư nhiên xem đó là trò đùa.
Lăng Bắc Hàn ở trong lòng thầm nghĩ, do dự xem có nên đồng ý chuyện hoang đường này hay không, mặt khác lại lo lắng nếu không lấy sẽ hối hận......
Chỉ là thoáng qua, tròng mắt của anh đen sẫm, giống như là đã ra quyết định, ngẩng đầu lên, nhìn cô bằng nữa con mắt, "Không thành vấn đề.” Anh trầm giọng mở miệng, thấy khuôn mặt của cô tràn đầy vui sướng, bộ dạng này giống như mừng rỡ như điên, Lăng Bắc Hàn lại mở miệng, "Nhưng tôi cũng có yêu cầu của tôi!"
"Chú, nói đi!” Úc Tử Duyệt rất sảng khoái nói.
"Thứ nhất, sau khi trở thành vợ của tôi, tuyệt đối không được dính dấp với bất kỳ người đàn ông nào khác!” Lăng Bắc Hàn nhìn cô bá đạo nói.
"Thứ hai, trở thành con dâu của nhà họ Lăng rồi thì phải tuân thủ quy tắc của họ Lăng."
"Cuối cùng, không thể ly hôn!” Anh nói xong nhìn cô.
"Báo cáo thủ trưởng! Bảo đảm tuân thủ kỷ luật!” Cô còn tưởng rằng anh sẽ đưa ra nhiều điều kiện hà khắc gì cơ chứ, Úc Tử Duyệt nhìn anh làm một tư thế như người lính thực thụ, lớn tiếng nói.
Con ngươi Lăng Bắc Hàn đen sẫm phức tạp, giống như có tâm sự, nhưng Úc Tử Duyệt đang mừng rỡ như điên không nhận thấy được. Hai người sau khi rời khỏi nhà hàng, tại bậc thang cuối cùng thì Úc Tử Duyệt vì mang giầy cao gót thiếu chút nữa té xuống cũng may được Lăng Bắc Hàn kịp thời đỡ lại.
"Về sau nếu không thích thì đừng ăn mặc như vậy nữa!” Anh vừa đỡ cô, vừa trầm giọng nói.
"Đúng vậy! Ngày mai chú đến nhà tôi nhất định phải nói ẹ của tôi biết vấn đề đó nhé! Hãy nói với mẹ tôi, tôi rất năng động đáng yêu!” Úc Tử Duyệt nhìn Lăng Bắc Hàn lớn tiếng nói, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện ra nụ cười ngọt ngào.
Anh không nhanh không chậm ngồi ăn, đôi mắt sâu đang nhìn cô, Úc Tử Duyệt cũng khẩn trương nhìn anh, không biết anh đang nghĩ cái gì, cũng không biết anh đến tột cùng có muốn cưới cô hay không, trong lòng cũng rất sốt ruột.
Lăng Bắc Hàn bình tĩnh ung dung để đao nĩa xuống, nhấp một hớp trà, lau khóe miệng rồi mới mở miệng, "Cô thì sao? Muốn gả sao?” Anh chưa từng quên chuyện cô và Lệ Mộ Phàm, anh nhìn cô trầm giọng hỏi.
"Chỉ cần chú chịu cưới thì tôi chịu gả!” Úc Tử Duyệt bật thốt lên, âm thanh rất lớn, làm nhân viên phục vụ cũng nhìn chăm chú. Úc Tử Duyệtphải thành công bằng bất cứ giá nào, bởi vì cô đã quá khoác lác với Lệ Mộ Phàm rồi, nếu như Lăng Bắc Hàn không cưới cô, hẳn là sẽ rất mất mặt.
Nhưng mà, cô cũng không thể ép Lăng Bắc Hàn cưới côđược!
Nhóc con này không phải đang giận lẩy chứ?
Lăng Bắc Hàn ở trong lòng âm thầm nghĩ, "Nếu không cưới cô, tôi cũng sẽ lấy người phụ nữ khác, cho nên......” Uống một ngụm nước, Lăng Bắc Hàn nhìn cô, trầm giọng nói.
Lời này Úc Tử Duyệt nghe ra cảm giác như chính mình bị khi dễ?
Cái này đúng là lính thối đấy! Lời nói rất nhẹ nhàng nhưng xem ra nặng ngàn cân, giống như mình ghê gớm lắm vậy!
"Chú à, vậy tôi cũng miễn cưỡng gả cho chú, dù sao tôi đang cần chồng, nhưng mà, có một số vấn đề chúng ta cần nói trước.......” Úc Tử Duyệt chòm thân thể gần trước, nhìn anh nhỏ giọng nói.
"Nói cái gì?" Nhìn đôi đồng tử đang xoay tròn kia, anh cảm thấy nhóc con này lại muốn làm ra vấn đề quan trọng quỷ quái gì đây.
"Àh, chú không yêu tôi, mà chỉ cần một người vợ, tôi cũng vậy, cũng không yêu chú, cũng chỉ cần một người chồng, hơn nữa người nhà của tôi cùng người nhà của chú cũng đã đồng ý, không bằng chúng ta kết hôn đi!” Úc Tử Duyệt uống một ngụm nước, thì thào nói.
"Chỉ là chúng ta thỏa thuận trước, sau khi kết hôn, chú ở đơn vị của chú, tôi ở nhà của tôi, không can thiệp chuyện của nhau, có được hay không?” Ha ha, Úc Tử Duyệt càng ngày càng cảm thấy gả cho Lăng Bắc Hàn thật rất thích hợp, như vậy vừa có thể thắng Lệ Mộ Phàm mà mình cũng được tự do.
Nhóc con này, tính toán cũng rất giỏi!
Tuổi còn nhỏ như vậy, chưa có quan niệm gì về hôn nhân, cư nhiên xem đó là trò đùa.
Lăng Bắc Hàn ở trong lòng thầm nghĩ, do dự xem có nên đồng ý chuyện hoang đường này hay không, mặt khác lại lo lắng nếu không lấy sẽ hối hận......
Chỉ là thoáng qua, tròng mắt của anh đen sẫm, giống như là đã ra quyết định, ngẩng đầu lên, nhìn cô bằng nữa con mắt, "Không thành vấn đề.” Anh trầm giọng mở miệng, thấy khuôn mặt của cô tràn đầy vui sướng, bộ dạng này giống như mừng rỡ như điên, Lăng Bắc Hàn lại mở miệng, "Nhưng tôi cũng có yêu cầu của tôi!"
"Chú, nói đi!” Úc Tử Duyệt rất sảng khoái nói.
"Thứ nhất, sau khi trở thành vợ của tôi, tuyệt đối không được dính dấp với bất kỳ người đàn ông nào khác!” Lăng Bắc Hàn nhìn cô bá đạo nói.
"Thứ hai, trở thành con dâu của nhà họ Lăng rồi thì phải tuân thủ quy tắc của họ Lăng."
"Cuối cùng, không thể ly hôn!” Anh nói xong nhìn cô.
"Báo cáo thủ trưởng! Bảo đảm tuân thủ kỷ luật!” Cô còn tưởng rằng anh sẽ đưa ra nhiều điều kiện hà khắc gì cơ chứ, Úc Tử Duyệt nhìn anh làm một tư thế như người lính thực thụ, lớn tiếng nói.
Con ngươi Lăng Bắc Hàn đen sẫm phức tạp, giống như có tâm sự, nhưng Úc Tử Duyệt đang mừng rỡ như điên không nhận thấy được. Hai người sau khi rời khỏi nhà hàng, tại bậc thang cuối cùng thì Úc Tử Duyệt vì mang giầy cao gót thiếu chút nữa té xuống cũng may được Lăng Bắc Hàn kịp thời đỡ lại.
"Về sau nếu không thích thì đừng ăn mặc như vậy nữa!” Anh vừa đỡ cô, vừa trầm giọng nói.
"Đúng vậy! Ngày mai chú đến nhà tôi nhất định phải nói ẹ của tôi biết vấn đề đó nhé! Hãy nói với mẹ tôi, tôi rất năng động đáng yêu!” Úc Tử Duyệt nhìn Lăng Bắc Hàn lớn tiếng nói, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện ra nụ cười ngọt ngào.