Editor: Quyền
“Ối thật tuyệt!" Úc Tử Duyệt nhìn mô hình bên trong tủ thủy tinh lớn tiếng nói.
Lăng Bắc Hàn tiến vào sau nhìn dáng vẻ vui mừng của cô không khỏi có chút kinh ngạc, không ngờ cô đối với mấy loại đồ dành cho đàn ông cũng có hứng thú. Mà những thứ kia là lúc niên thiếu anh thật yêu thích.
Quân nhân vẫn là lý tưởng từ nhỏ cho đến lớn của anh. Dĩ nhiên lý tưởng này đã từng có lúc xung đột với thực tế.
“Ôi, còn có súng máy tự động AK 47!” Thấy Lăng Bắc Hàn đến gần, Úc Tử Duyệt chỉ vào một mô hình súng trường màu đen quay về phía Lăng Bắc Hàn hân hoan nói.
Cô nhóc này còn biết AK 47? Lăng Bắc Hàn mở tủ kính thủy tinh lấy mô hình nặng trĩu ra ngoài “Không sai! Sao biết nó?” Anh đưa mô hình dài ba tấc cho Úc Tử Duyệt.
“Ui, thật nặng! AK 47 nổi danh như vậy, là một người chơi CS* sao lại không biết được?” Úc Tử Duyệt cầm mô hình nhắm ngay đầu Lăng Bắc Hàn lớn tiếng nói.
*Game bắn súng Counter Strike 3D
“Lính đánh thuê!” Lăng Bắc Hàn mím môi nói.
“Mẹ nó, chú, không phải chú chỉ nông cạn như thế chứ. Ai nói con gái chơi CS điều là lính đánh thuê?” Úc Tử Duyệt không vui nhìn chằm chằm Lăng Bắc Hàn buồn bực nói, ghét nhất là bị người ta nói cô như vậy! Nhất là tên khốn Lệ Mộ Phàm kia!.
Nhớ tới Lệ Mộ Phàm tim cô thật rối rắm, tên khốn kia nếu biết cô một tuần lễ nữa lập gia đình sẽ phản ứng như thế nào đây?
“Ai da…” Đang lúc cô mất hồn cái eo nhỏ liền bị Lăng Bắc Hàn giữ chặt, Úc Tử Duyệt hoảng hốt kêu một tiếng, ngẩng đầu lên nhìn thấy gương mặt cương nghị, thâm thúy tuấn tú của anh.
“Chú, anh…ưhm…” Cô kinh ngạc muốn mở miệng nhưng chỉ thấy ánh đèn trên đầu tối đi, một cỗ hơi thở nam tính nóng bỏng đập vào mặt, một đôi môi lửa nóng che phủ đôi môi của mình.
Đầu óc oanh một tiếng nổ tung, Úc Tử Duyệt trợn to hai mắt nhìn gương mặt tuấn tú phóng đại, tim nhảy tán loạn.
Lớn…không, Lăng Bắc Hàn anh…anh hôn cô?
Nụ hôn bá đạo mang theo mùi vị trừng phạt, cuồng tứ mà mạnh mẽ, Lúc Úc Tử Duyệt gần như ngạt thở anh mới buông cô ra. Sau đó buồn cười nhìn khuôn mặt kinh ngạc, bộ dáng ngu ngơ của cô.
“A..ưhm…” vài giây trôi qua Úc Tử Duyệt thét chói tai nhưng rất nhanh bị bàn tay của Lăng Bắc Hàn chận lại.
“Ưhm..Ưhm..” Cái miệng nhỏ nhắn của Úc Tử Duyệt bị bàn tay anh che lại, tay chân còn lại ra sức quyền đấm cước đá anh.
Tên lính thối này lại dám sàm sở cô!
Lăng Bắc Hàn thấy cô giãy dụa, một bàn tay to ra sức giữ chặt cổ tay cô, một bàn tay khác nâng cao đỉnh đầu của cô "Ưhm…”
Tên lính thối này, anh muốn cường bạo cô sao? Úc Tử Duyệt giãy dụa lợi hại hơn, lúc này anh buông lỏng miệng cô ra, tay giữ chặt hông cô, xoay thân thể cô đến bên tường.
“Đàng hoàng một chút!” Lăng Bắc Hàn nhìn chằm chằm cô, hét to, thở hổn hển vài hơi Úc Tử Duyệt muốn thét to lên nhưng kịp dừng lại.
“Tên lính thối này, anh dám vô lễ với tôi” Úc Tử Duyệt trợn to con ngươi hung hăng quát anh. Xong đời, nụ hôn đầu của cô đã mất.
“Vô lễ? Tôi hôn em là chuyện tất nhiên" Lăng Bắc Hàn nhìn chằm chằm cô quát to, buông cổ tay cô ra. “Đứng ngay ngắn cho tôi! Đặt hai tay dọc xuống quần! Giữ vững tư thế đứng nghiêm.” Lăng Bắc Hàn lui ra một bước lại quát lên.
“Anh cút đi! Tai sao tôi phải nghe lời anh” Úc Tử Duyệt không chút nào sợ mặt lạnh của anh đang nhìn chằm chằm cô lớn tiếng phản bác, đôi tay luân phiên chà xát cổ tay vừa bị anh bóp đau.
“Ối thật tuyệt!" Úc Tử Duyệt nhìn mô hình bên trong tủ thủy tinh lớn tiếng nói.
Lăng Bắc Hàn tiến vào sau nhìn dáng vẻ vui mừng của cô không khỏi có chút kinh ngạc, không ngờ cô đối với mấy loại đồ dành cho đàn ông cũng có hứng thú. Mà những thứ kia là lúc niên thiếu anh thật yêu thích.
Quân nhân vẫn là lý tưởng từ nhỏ cho đến lớn của anh. Dĩ nhiên lý tưởng này đã từng có lúc xung đột với thực tế.
“Ôi, còn có súng máy tự động AK 47!” Thấy Lăng Bắc Hàn đến gần, Úc Tử Duyệt chỉ vào một mô hình súng trường màu đen quay về phía Lăng Bắc Hàn hân hoan nói.
Cô nhóc này còn biết AK 47? Lăng Bắc Hàn mở tủ kính thủy tinh lấy mô hình nặng trĩu ra ngoài “Không sai! Sao biết nó?” Anh đưa mô hình dài ba tấc cho Úc Tử Duyệt.
“Ui, thật nặng! AK 47 nổi danh như vậy, là một người chơi CS* sao lại không biết được?” Úc Tử Duyệt cầm mô hình nhắm ngay đầu Lăng Bắc Hàn lớn tiếng nói.
*Game bắn súng Counter Strike 3D
“Lính đánh thuê!” Lăng Bắc Hàn mím môi nói.
“Mẹ nó, chú, không phải chú chỉ nông cạn như thế chứ. Ai nói con gái chơi CS điều là lính đánh thuê?” Úc Tử Duyệt không vui nhìn chằm chằm Lăng Bắc Hàn buồn bực nói, ghét nhất là bị người ta nói cô như vậy! Nhất là tên khốn Lệ Mộ Phàm kia!.
Nhớ tới Lệ Mộ Phàm tim cô thật rối rắm, tên khốn kia nếu biết cô một tuần lễ nữa lập gia đình sẽ phản ứng như thế nào đây?
“Ai da…” Đang lúc cô mất hồn cái eo nhỏ liền bị Lăng Bắc Hàn giữ chặt, Úc Tử Duyệt hoảng hốt kêu một tiếng, ngẩng đầu lên nhìn thấy gương mặt cương nghị, thâm thúy tuấn tú của anh.
“Chú, anh…ưhm…” Cô kinh ngạc muốn mở miệng nhưng chỉ thấy ánh đèn trên đầu tối đi, một cỗ hơi thở nam tính nóng bỏng đập vào mặt, một đôi môi lửa nóng che phủ đôi môi của mình.
Đầu óc oanh một tiếng nổ tung, Úc Tử Duyệt trợn to hai mắt nhìn gương mặt tuấn tú phóng đại, tim nhảy tán loạn.
Lớn…không, Lăng Bắc Hàn anh…anh hôn cô?
Nụ hôn bá đạo mang theo mùi vị trừng phạt, cuồng tứ mà mạnh mẽ, Lúc Úc Tử Duyệt gần như ngạt thở anh mới buông cô ra. Sau đó buồn cười nhìn khuôn mặt kinh ngạc, bộ dáng ngu ngơ của cô.
“A..ưhm…” vài giây trôi qua Úc Tử Duyệt thét chói tai nhưng rất nhanh bị bàn tay của Lăng Bắc Hàn chận lại.
“Ưhm..Ưhm..” Cái miệng nhỏ nhắn của Úc Tử Duyệt bị bàn tay anh che lại, tay chân còn lại ra sức quyền đấm cước đá anh.
Tên lính thối này lại dám sàm sở cô!
Lăng Bắc Hàn thấy cô giãy dụa, một bàn tay to ra sức giữ chặt cổ tay cô, một bàn tay khác nâng cao đỉnh đầu của cô "Ưhm…”
Tên lính thối này, anh muốn cường bạo cô sao? Úc Tử Duyệt giãy dụa lợi hại hơn, lúc này anh buông lỏng miệng cô ra, tay giữ chặt hông cô, xoay thân thể cô đến bên tường.
“Đàng hoàng một chút!” Lăng Bắc Hàn nhìn chằm chằm cô, hét to, thở hổn hển vài hơi Úc Tử Duyệt muốn thét to lên nhưng kịp dừng lại.
“Tên lính thối này, anh dám vô lễ với tôi” Úc Tử Duyệt trợn to con ngươi hung hăng quát anh. Xong đời, nụ hôn đầu của cô đã mất.
“Vô lễ? Tôi hôn em là chuyện tất nhiên" Lăng Bắc Hàn nhìn chằm chằm cô quát to, buông cổ tay cô ra. “Đứng ngay ngắn cho tôi! Đặt hai tay dọc xuống quần! Giữ vững tư thế đứng nghiêm.” Lăng Bắc Hàn lui ra một bước lại quát lên.
“Anh cút đi! Tai sao tôi phải nghe lời anh” Úc Tử Duyệt không chút nào sợ mặt lạnh của anh đang nhìn chằm chằm cô lớn tiếng phản bác, đôi tay luân phiên chà xát cổ tay vừa bị anh bóp đau.