Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo

Chương 405: Ngoại truyện phần 3 - Chương 9

Bước từ nhà tắm ra ngoài, cô mặc chiếc áo ngủ dài màu trắng, phát hiện anh cũng không có trong phòng ngủ, không biết anh có trong phòng khách hay không, vội vàng đi tới bên cạnh tủ treo quần áo, lấy cái rương màu đỏ mà mình mang theo ra, tìm chiếc áo ngủ hôm bữa đã mua với chị dâu.
Đóng cửa phòng lại một cách cẩn thận, cô mới ngượng ngùng cởi quần áo xuống, và thay nó.
Đứng trước gương lớn, nhìn cơ thể mình dưới cái váy ngủ làm bằng chất liệu tơ tằm, gương mặt đã được rửa sạch sẽ của cô bỗng nhiên đỏ ửng lên, thả chiếc khăn từ trên đầu xuống, ngay lập tức mái tóc dài được buông thõng xuống.
Theo như lời của Úc Tử Duyệt, làn da trắng nõn của cô vô cùng nổi bật nếu mặc áo làm bằng tơ lụa, tất cả tạo thành một vẻ quyến rũ đánh thẳng vào thị giác người nhìn. Lăng Bắc Sam nhìn mình trong gương, trong lòng càng cảm thấy thẹn thùng. Suy nghĩ một chút cuối cùng cũng quyết tâm. Mặt đỏ, tim đập dồn dập, không tránh khỏi nghĩ tới lần đó bị anh…
Lòng run lên bần bật, có chút sợ hãi, mặc dù lần đó anh không làm tổn thương cô một chút nào, nhưng trong lòng cô vẫn có bóng ma ám ảnh.
Lần này anh sẽ đối xử với cô thật tốt chứ?
Cố gắng điều chỉnh hô hấp, Lăng Bắc Sam tự động viên bản thân, không cho phép mình cảm thấy căng thẳng.
“Rầm…”, cửa phòng giống như bị đá văng ra, trong lòng cô cảm thấy sợ hãi, xoay người lại, che ngực theo bản năng, thấy Cố Diệc Thần đứng ở cửa thì thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà càng cảm thấy khẩn trương, vô cùng ngượng ngùng.
Buông hai tay xuống, cô giả vờ nhìn anh một cách bình tĩnh, chỉ nhìn thấy một người mặc quân trang bước từng bước một về phía cô, vừa đi vừa cởi áo khoác, động tác kia hết sức quyến rũ, bước chân anh càng lúc càng đến gần, mùi thuốc lá và mùi rượu lần lượt xông vào mũi làm cô cau mày.
Lúc đó, chiếc áo khoác của Cố Diệc Thần cũng được cởi ra, treo trên móc quần áo, tháo cà vạt xuống, cởi ba cúc áo đầu tiên, lộ ra lồng ngực màu đồng rắn chắc, cúc ở tay áo sơ mi cũng bị anh mở ra.
“Anh đi tắm trước….a…”, cô đỏ mặt nói, còn chưa nói hết câu, đã bị anh kéo ngã xuống giường, cơ thể của cô bị đè bên dưới cơ thể nặng nề của anh, cơ thể to lớn của đàn ông hoàn toàn bao trùm lấy cơ thể của cô, hai tay của cô bị anh giữ chặt, rồi đưa lên đỉnh đầu, hai cơ thể dán chặt với nhau.
Dù vẫn còn cách bởi lớp quần áo, nhưng cô cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng trên người anh. Nó làm cho cô cảm thấy yên lòng, cũng cảm nhận được ánh mắt sáng rực và nhịp tim mạnh mẽ của anh, khiến trái tim cô dần dần rung động. Cô híp mắt nhìn anh, mặt không có biểu tình gì, mùi rượu nồng nặc vây quanh cô.
“Anh đi tắm trước đi!” Cô có chút không vui nói, giọng nói hàm chứa ý ra lệnh, sau này chắc chắn sẽ không để cho anh uống rượu nữa.
“Lăng Bắc Sam…Chị Sam…Cuối cùng cô cũng là của tôi…” Rốt cuộc Cố Diệc Thần cũng nói chuyện, khóe miệng khẽ cong lên chút vui vẻ, lời vừa nói ra lập tức vùi đầu vào hõm cổ cô, há miệng cắn vành tai của cô, ra sức liếm mút, không ngừng ngậm vào rồi nhả ra, phun hơi thở ấm nóng vào bên trong, kích thích cô, làm cho cả người cô nổi da gà, còn xuất hiện một cảm giác vô cùng kỳ lạ…
“Ừ…anh, buông tôi ra trước đã, tôi còn chưa chuẩn bị xong…” Lăng Bắc Sam run rẩy trả lời, trong chốc lát lại không nghe được sự giễu cợt trong lời nói của anh. Cô có chút xấu hổ, sợ, lại thêm khát vọng. Chính là bởi vì tâm tình phức tạp, khiến cô vô cùng luống cuống không biết nên làm cái gì bây giờ.
“Chuẩn bị? Muốn chuẩn bị như thế nào?” Anh thả lỗ tai cô ra, thì thầm bên tai cô, từng đợt hơi thở ấm nóng thổi vào màng nhĩ, khiến cho cả người cô không ngừng xuất hiện từng đợt cảm giác mới lạ, cảm thấy có chút kỳ lạ, lại có chút hồi hộp
“Tôi, tôi cũng không biết, A Thần, anh đi tắm trước đi…”
“Roẹt…”
Lời nói hoảng loạn của cô còn chưa kịp nói ra, chỉ nghe thấy tiếng vỡ vụn dữ dội, bỗng chốc da cô bị kéo căng, kéo đau, rồi lại buông lỏng, rồi cảm thấy chỗ áo ngủ trước ngực bị anh thô lỗ xe rách, cô lo lắng.
“Anh… tại sao anh có thể làm như vậy?” Đêm tân hôn, không phải người đàn ông nên dịu dàng như nước với người phụ nữ của mình sao? Hơn nữa, anh là Cố Diệc Thần, người luôn lo lắng cho cô, quan tâm cô.
“Vậy tôi là loại người nào? Chị Sam thân mến…” Khóe miệng Cố Diệc Thần giơ lên nụ cười giễu cợt, giọng nói càng thêm phần giễu cợt, còn gọi cô là Chị Sam, lúc này Lăng Bắc Sam mới nhận ra, vừa rồi anh cũng gọi cô là Chị Sam.
Dự cảm xấu lần lượt kéo đến, cô kinh ngạc nhìn vẻ mặt giễu cợt của anh, “A Thần… Anh làm sao vậy? Uống say rồi sao?” Cô lầm bầm hỏi, hai tay ngọ nguậy, anh vội vàng giữ chặt cổ tay cô, vẫn nhìn cô cười lạnh lùng.
“Tôi rất tỉnh!” Anh nói xong, dùng một tay cởi quần áo của cô, ôm cô lên, dùng sức xé, xé nát thêm lần nữa. Động tác vô cùng mạnh mẽ thô lỗ, mặt cũng mang theo vẻ hung ác, Cố Diệc Thần như vậy làm cô không tránh khỏi có chút run sợ, giống như lần anh muốn cường bạo cô trước kia.
“A Thần! Anh nhẹ một chút! Anh say rồi!”, nhất định là do anh uống say mới có thể đối xử với cô như vậy, Lăng Bắc Sam kích động nói, chỉ sợ anh sẽ tổn thương mình một lần nữa. Cũng không dám tin, anh thật sự sẽ làm cô bị thương,
“Tôi không say! Lăng Bắc Sam! Cô không tin tôi dám đối xử thô lỗ với cô sao?” Cố Diệc Thần cười lạnh nói, giọng nói rất khàn, nói xong lập tức đứng dậy, đứng ở đầu giường, thong thả cởi áo sơ mi trên người xuống.
Lăng Bắc Sam hốt hoảng vội vàng ngồi dậy, hai tay che lấy ngực, mặt hoảng sợ nhìn anh. “Tôi không hiểu anh đang nói chuyện gì, anh uống say rồi, tốt nhất nên đi tắm đi, tỉnh táo lại một chút.” Cố gắng che giấu sự sợ hãi, cô cố bình tĩnh hét lên.
Lúc đó, anh đã cởi xong toàn bộ chướng ngại vật trên người, nên đi đến, đẩy cô xuống, lại đè lên cô một lần nữa…
“Cố Diệc Thần! Anh say rồi!! Buông tôi ra!! Đau!” Cổ tay bị anh mạnh mẽ giữ lấy, xương cũng cảm thấy đau, Lăng Bắc Sam tức giận hét to, cũng cảm thấy sợ hãi. Cảm giác Cố Diệc Thần thay đổi, tàn bạo, dã man, giờ phút này, anh đang mạnh mẽ cởi quần áo của cô.
“Tôi không say! Lăng Bắc Sam! Cô là vợ tôi, tốt nhất sau này đừng dây dưa ước hẹn với người đàn ông khác nữa! Cô cũng đừng hy vọng tôi sẽ đối xử với cô giống như trước đây, cưới cô, chỉ vì muốn giam cầm cô!” Giọng nói của Cố Diệc Thần vô cùng lạnh lẽo, hành động cởi quần áo trên người Lăng Bắc Sam cũng vô cùng thô lỗ.

Lời của anh làm cho cô ngừng giãy giụa, đưa vẻ mặt kinh ngạc không thể tin được nhìn anh. “Anh có ý gì? Nói lại lần nữa…” Những điều cô mong đợi tưởng chừng như tốt đẹp đang rơi xuống, từng điều một, cô không dám tin phải hỏi lại một lần nữa.
Cưới cô, chỉ vì muốn giam cầm cô!
“Tôi nói, cưới cô, chỉ vì muốn giam cầm cô, còn nói, cô nên cảm thấy may mắn vì tôi còn cưới người có danh tiếng bẩn thỉu như cô, nếu không, ở thủ đô này còn ai dám lấy cô?” Cố Diệc Thần cười giễu cợt với cô, nói những lời nhục mạ cô, nhìn những biến hóa trên gương mặt cô, trong lòng anh vừa cảm thấy khoái chí, lại ẩn nhẫn đau đớn.
Trả thù, thì ra là muốn trả thù cô!
Một lúc sau cô mới hoàn hồn. “Anh nói bậy!” Cô rống lên, “Anh nói bậy, A Thần, anh đừng làm em sợ, đừng đùa em, em sẽ thật tốt…”
“Câm miệng! Lăng Bắc Sam! Không phải ai cũng không so với cô sao? Không phải cô khinh thường tôi sao? Bây giờ tôi cho cô biết, đối với cô, tôi cũng khinh thường như vậy! Tốt nhất cô đàng hoàng tự tế, đừng nói một cãi một, nếu không, tôi sẽ có biện pháp đối phó với cô!” Anh rống to, vì trả thù mà nói ra những lời trái lương tâm của mình.
Dường như làm như vậy trong lòng mới có thể cảm thấy thăng bằng, làm như vậy mới không làm… người ngu ngốc kia thất vọng về mình!
Cô sửng sốt một lần nữa, mặt trắng bệch, Cố Diệc Thần cũng định thần lại, nâng hông của cô lên cao, nhắm chuẩn, không do dự di chuyển đi vào trong!
“A….” cô thét chói tai, khuôn mặt nhỏ nhắn vì đau đớn mà vặn vẹo, nước mắt chảy ra. “Đi ra ngoài! Tôi đau… anh đi ra…Cố Diệc Thần! Anh khốn kiếp! Không phải người!” Cô liều mạng giãy giụa, hét lớn.
Khóe miệng Cố Diệc Thần co quắp, nhìn nước mắt của cô, lại không nhịn được mà đau lòng, vẫn không nhúc nhích, “Lần này tôi sẽ khốn khiếp một cách triệt để! Lăng Bắc Sam, cô là vợ của tôi, cô phải có nghĩa vụ làm chồng mình thỏa mãn, hiểu chưa?” Giữ chặt cằm cô, nhìn cô, anh cười lạnh nói.
Cô rất chặt, rất khô, anh cũng không cử động nữa, vẫn không nhẫn tâm tổn thương cô, chỉ nói những lời vô liêm sỉ làm nhục cô, để cho cô hiểu rằng, Cố Diệc Thần anh không còn là ngu ngốc yêu cô như trước đây! Mang theo đau lòng, anh cúi xuống hôn cô.
Chỉ là muốn giam cầm cô, cả đời.
Cho dù cô không thương anh, hận anh, anh cũng sẽ không buông tay, những việc đó chẳng là gì so với việc trơ mắt nhìn cô hẹn ước, chơi đùa với người đàn ông khác, những việc kia làm anh khổ sở hơn rất nhiều lần
Cuối cùng Cố Diệc Thần anh cũng cưới được cô, tuy không phải là thủ đoạn quang minh chính đại gì….
Mới đầu cô còn giùng giằng phản kháng nụ hôn của anh, chẳng qua là sự giãy giụa của cô căn bản cũng không thể chống lại sức mạnh của anh, bị anh hôn, cô chán nản dừng việc giãy giụa lại, anh không chuyển động, vẫn lấp đầy cô, mới đầu còn rất đau rát nhưng dần dần lại không còn cảm thấy đau đớn như trước nữa.
Buông môi cô ra, hôn dần xuống, tìm kiếm những điểm mẫn cảm của cô, để cô dần dần khuất phục anh.
“Thoải mái sao? Có phải rất muốn như thế không? ừ?” Ngẩng đầu lên nhìn cô, gương mặt đỏ hồng, ánh mắt có chút mê hoặc, anh tà ác hỏi.
Lời nói của cô ẩn chứa sự kiêu ngạo, “Cố Diệc Thần! Lăng Bắc Sam tôi không phải là người anh nghĩ khi dễ là có thể khi dễ!” Cô cắn răng tức giận nói, cũng đã hiểu ra, anh cưới cô vì muốn báo thù. Tim quặng đau, cô không cho phép mình yếu thế trước mặt anh!
“Vậy thì thử một chút!” Anh nói xong, dùng lực di chuyển eo cô.
“Anh, anh đi ra ngoài! Cố Diệc Thần! Tôi muốn kiện anh!”
“Kiện tôi? Không sợ mất thể diện sao! Chẳng qua, chị Sam, không phải cô cũng rất hưởng thụ sao? Mê mẫn kia…” Cố Diệc Thần tà ác nói, trong lòng cũng cảm thấy rất hài lòng với phản ứng của cô, vẫn là quan tâm cảm giác của cô.
Lăng Bắc Sam nghe thời thô bỉ của anh, kinh ngạc nhìn anh, người đàn ông ở trước mặt này không giống với người đàn ông dịu dàng như nước, luôn nghe lời cô trước kia? Bất kể là vẻ mặt, hay lời nói, cũng mang theo vẻ giễu cợt! Kể cả cô cũng đã điên rồi mới tin tưởng anh yêu mình, ngủ xuẩn hơn là còn muốn kết hôn với anh, rồi dần đáp lại tình yêu của anh.
Nhưng không những anh không cho cô cơ hội, ngược lại còn trả thù cô!
Không biết anh rút ra đẩy vào bao nhiêu lần, dần dần người cô cũng có phản ứng kỳ lạ, không nhịn được khẽ rên lên một tiếng đầy xấu hổ, anh rất hài lòng khi thấy dáng vẻ uyển chuyển của cô ở dưới anh, một giây đó, anh không nhịn được hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn quyến rũ của cô.
Một cuộc hoan ái, lấy thô lỗ để bắt đầu, lại kết thúc bằng kích tình sáng lạn, suýt chút nữa thì cô đã ngất đi, anh nhanh chóng rút ra.
“Không phải là lần đầu tiên?” Cố Diệc Thần cũng không muốn hỏi, nhưng lại không nhịn được, lên tiếng hỏi, không có máu xử nữ, cũng không cảm giác được chướng ngại vật kia, trong lòng anh có chút bi thương. Vừa hỏi ra ngay lập tức cảm thấy hối hận.
Nghe được câu hỏi của anh, lòng cô chấn động, nước mắt đảo quan hốc mắt…

back top