Ngày kết hôn xác định vào tháng năm, Hướng Vi cảm thấy hơi vội vàng, chỉ tiếc cô là người thấp cổ bé họng, trong việc này cô không có bao nhiêu quyền được lên tiếng. Trần Mai toàn tâm toàn ý muốn gả con gái ra ngoài, nhà họ Chu cũng một lòng một dạ muốn con trai nhanh chóng kết hôn, vốn nói là định vào tháng tư, nhưng Hướng Vi ưỡn ngực nghiêm mặt nói với Trần Mai là quá vội vàng, khiến mọi người phải hoãn lại mấy ngày. Sau đó, tất cả mọi người cùng xác định, hôn lễ chỉ có thể kéo dài đến tháng năm mà thôi. Hướng Vi ‘lệ rơi đầy mặt’, trong lòng thầm nói tháng tư với tháng năm có gì khác biệt đâu!
Vốn dĩ quan hệ hai nhà rất tốt nên đối với chuyện của hai người cũng vô cùng vừa ý, tâm sự nhiều của Diệp Hân rốt cuộc bây giờ cũng đã trở thành sự thật, vốn tưởng rằng không thể trông cậy vào tên tiểu tử đầu gỗ này, vậy mà không ngờ tên xú tiểu tử này đã sớm bắt người vào tay rồi. Diệp Hân vừa muốn cười vừa không nhịn được mà đắc ý, đó là, con trai bà sinh ra sao có thể yếu kém được chứ. Nó chính là hạng người giả heo ăn thịt cọp, trước hết cứ im lặng bắt lại rồi hãy nói sau.
Rằm tháng giêng vừa qua, Hướng Vi trở về Thượng Hải. Julie nghe chuyện cô muốn kết hôn, ngẩn người một hồi lâu rồi mới không nhịn được mà cười ha ha, đã lâu rồi Tiểu Đậu đỏ không được gặp mẹ nuôi, nên cứ dính lấy Hướng Vi. Rất nhanh, tất cả người trong công ty đều biết chuyện sếp sắp kết hôn, mọi người đều tới chúc mừng, trong lòng không khỏi cho rằng người đàn ông nào đã đụng phải vận may lớn.
Bên đó, Chu Thần Dật cũng bận rộn không kém, đủ loại rắc rối trước kết hôn đến việc tài liệu thẩm tra chính trị khuấy đảo khiến đầu Hướng Vi muốn tê dại, quân hôn thật là phiền phức!
Tháng ba, Hướng Vi tham gia một tiết mục giải trí, cuối cùng truyện tranh cũng giành được thành tích đứng nhất quý, hiện giờ kịch bản phim truyền hình của quý một cũng đang tiến vào giai đoạn chế tác cuối cùng. Hướng Vi đi theo mọi người trong tổ kịch bản đến đây, bởi vì khi đó ký hợp đồng bộ phim này là chính là tác giả, cô từng được mời tham gia vào công việc biên kịch, cũng đã tham dự vào rất nhiều công việc sáng tác.
Bình thường, Hướng Vi cũng không xem chương trình giải trí, lần này được mời tham gia chương trình khiến cô có chút ‘thụ sủng nhược kinh’(được cưng mà sợ), có vẻ như cô không muốn nổi danh như vậy đâu. Vốn dĩ Hướng Vi còn muốn từ chối, nhưng lại bị Julie phê bình một trận, còn nói thu hoạch của quý hai phải dựa vào cô rồi. Hướng Vi không nói gì, người xem cũng không phải là người mù! Là quý hai có được không, cũng không phải là nhìn mặt mũi của cô. Julie không biết làm sao, đó chính là tuyên truyền, tuyên truyền đó, có biết không hả?
Người dẫn chương trình giới thiệu làm Hướng Vi cảm thấy ‘áp lực như núi’(gánh nặng), Hướng Vi cô khi nào thì trở thành nhân vật đẳng cấp trong giới truyện tranh rồi hả, lại còn là mỹ nữ nữa chứ! Hướng Vi nghe được mà đầu đầy vạch đen.
Hướng Vi là người luôn coi trọng việc riêng tư, tuy có rất nhiều người biết cô nhưng đối với việc riêng tư của cô thì biết không nhiều, duy chỉ có một lần duy nhất bị người ta chụp ảnh đó là lần Chu Thần Dật đến công ty gặp cô, nhưng mà đó cũng chỉ là bóng lưng của hai người mà thôi.
Khi trên màn ảnh xuất hiện bức ảnh ngày đó, Hướng Vi thật đúng là ngạc nhiên một hồi, người dẫn chương trình hỏi: “Về bức ảnh này, tất cả mọi người đều rất tò mò quan hệ của hai người là gì? Hôm nay cô có thể chia sẻ với mọi người một chút được không?”
Hướng Vi cũng không ngại ngùng, dù sao cô cũng không phải là người trong làng giải trí, sự gì người khác biết. Hướng Vi cười cười, “Đó chính là bạn trai của tôi.”
Trong hội trường ngay lập tức bắt đầu náo nhiệt, âm thanh kinh sợ của fans hâm mộ hét ầm lên, dĩ nhiên là không thể tin được. Người dẫn chương trình trêu chọc nói: “Oa… Tỉ lệ người xem ti vi của chúng ta muốn tăng lên rồi.”
Là người yêu sao, khó tránh khỏi sẽ hỏi đến chuyện khi nào kết hôn, Hướng Vi nhìn tất cả mọi người, rất hạnh phúc nói: “Nếu như đã hỏi tới rồi thì tôi cũng không giấu diếm nữa, hôn lễ của chúng tôi sẽ được tổ chức vào tháng năm. Cảm ơn mọi người đã quan tâm đến tôi, anh ấy đối xử với tôi rất tốt, chúng tôi ở bên nhau rất hạnh phúc.”
Không thể không nói là một trận náo động, mọi người nghe xong đều chúc mừng Hướng Vi.
Sau khi Hướng Vi kết thúc chương trình không bao lâu thì Chu Thần Dật gọi điện thoại. Hai người lời ngon tiếng ngọt một hồi, Hướng Vi cúp điện thoại, tắm rửa một cái rồi mới đi ngủ, ngày hôm sau liền lên máy bay trở về Thượng Hải.
Hôn lễ gần tới, Julie bảo cô nhanh chóng đi thẩm mỹ viện chăm sóc bản thân, đối với cô dâu việc làm đẹp rất quan trọng. Hướng Vi cũng vui vẻ thoải mái, nhưng mà mỗi ngày vẫn muốn tới công ty thăm hỏi, khiến cho cô kinh ngạc chính là sao nhân viên của công ty chuyển phát nhanh lại đến thường xuyên như vậy.
Julie gõ đầu cô một cái, “Em là con bé ngu ngốc, những thứ này đều là quà cưới của fan hâm mộ tặng cho em. Lần trước, trong chương trình giải trí không phải em nói tháng năm sẽ kết hôn sao?”
Ngược lại Hướng Vi quên mất sự kiên kia rồi, hơi lúng túng nói: “Đã phát sóng rồi hả? Tại quên thôi mà, cũng không nhìn.”
Julie còn gì để nói, “Tự em chuyển mấy thứ kia vào phòng làm việc đi, hiện giờ trong công ty bừa bộn quá rồi.”
Hướng Vi nhìn một đống quà lớn xúc động thật lâu, nên cũng về nhà trước thời gian. Hướng Vi mở vi tính lên xem lại chương trình lần trước, rồi dạo qua diễn đàn của mình, những bài viết trong diễn đàn đều nói đến chuyện kết hôn của cô. Hướng Vi yên lặng di chuyển chuột xuống dưới, nhìn những lời chúc phúc của mọi người, trong lòng thật ấm áp. Cũng trong ngày hôm đó, trên trang blog của mình cô viết lời cảm ơn đến mọi người, bên cạnh đó, Hướng Vi còn viết một bài bút ký với đề tài rất được quan tâm có tên là “Người ấy và tôi”, Hướng Vi rất có cảm hứng, viết liền một mạch được gần mười ngàn chữ, ngoại trừ tên và nghề nghiệp của anh ra, Hướng Vi kể hết tình cảnh lần tiên hai người gặp mặt cho đến tận bây giờ. Đến phần cuối cùng, Hướng Vi viết một đoạn như thế này “…. Cảm ơn anh vẫn luôn lặng lẽ quan tâm và bao dung. Chúng ta ở cùng một chỗ lâu như vậy mà từ trước đến giờ em vẫn chưa từng nói câu nói kia với anh, bây giờ em muốn lớn tiếng nói ra, em yêu anh! Em muốn cùng anh vui vẻ, hạnh phúc sinh con dưỡng cái. Em và anh sẽ cùng nhau từ từ già đi, khi tóc của chúng ta bạc trắng, hàm răng rụng xuống, lúc đó anh vẫn xem em như bảo bối của anh.”
Hôn lễ sẽ được tổ chức tại Bắc Kinh, trước khi trở về, Chu Thần Dật và Hướng Vi ở lại Thượng Hải tổ chức mấy bàn tiệc, mời mọi người cùng uống rượu mừng.
Hôn lễ được tổ chức theo kiểu truyền thống, tới tham dự hôn lễ đa số đều là quan chức cấp cao trong quân đội, mãi đến ngày kết hôn, lần đầu tiên Hướng Vi mới gặp được ông ngoại của Chu Thần Dật, ba của dì Diệp, đã nghỉ hưu tên là Diệp Chính Hải, xem ra là một ông cụ tinh thần khỏe mạnh, trên mặt mang theo ý cười, chắc là một ông cụ hiền lành.
Julie và Tiểu đậu đỏ đã đến trước một ngày, Trần Mai thấy Tiểu Đậu đỏ thì rất vui mừng, trực tiếp nói thẳng với Julie đứa bé này được nuôi dưỡng rất tốt.
Julie cảm thấy rất hứng thú với nghi thức hôn lễ này, theo ý cô hôn lễ kểu truyền thống này còn đáng xem hơn kiểu hôn lễ của Tây Âu. Con trai của anh Hạo Triết và Tiểu Đậu đỏ thì vui mừng vô cùng, cứ chạy lên chạy xuống, tiền lì xì bọc trong túi đến căng ra.
Lưu Khải nhìn em gái lấy chồng, trong lòng cũng vui mừng. Thấy cảnh tượng vui vẻ này, khuôn mặt hạnh phúc tươi cười của vợ chồng son, trong lòng của Lưu Khải cũng có vài tia xúc động. Đang định nhấc chân đi ra ngoài hít thở không khí, thì có một bé trai xông tới, Lưu Khải chặn ngang bé lại, để phòng ngừa bé ngã xuống. Tiểu Đậu đỏ ngẩng đầu nhìn chú xa lạ trước mặt, toét môi cười nói: “Con chào chú…”
Lưu Khải nhìn đứa trẻ trước mặt hình như đã từng gặp ở đâu đó, cẩn thận suy nghĩ lại mới nhớ năm ngoái, ở siêu thị có gặp Hướng Vi và Chu Thần Dật có dẫn theo đứa bé này. Lưu Khải sờ sờ đầu bé, “Con tên là Tiểu Đậu Đỏ có phải không? Hôm nay rất nhiều người, đừng có chạy lung tung, người nhà của con đâu?”
Tiểu Đậu Đỏ cười khanh khách nói: “Mẹ con ở đằng kia ạ. Mẹ…..”
Lưu Khải ngẩng đầu nhìn qua, đúng lúc Julie cũng nhìn lại, tầm mắt hai khẽ đụng nhau cười cười. Julie đi tới, nắm tay Tiểu Đậu Đỏ, nhìn Lưu Khải: “Chắc anh là anh nuôi của Vi Vi phải không? Tôi thường nghe Vi Vi nói cô ấy có một người anh nuôi rất ghê gớm.”
Lưu Khải cười cười, “Con bé Vi Vi này… Tiểu Đậu Đỏ thật đáng yêu.”
“Cảm ơn, tôi dẫn Tiểu Đậu Đỏ đi tìm mẹ nuôi của nó, anh có muốn đi không?”
“Tôi ra ngoài một chút, nên không đi. Phiền cô thay tôi gửi lời hỏi thăm đến Vi Vi, nói cô ấy hôm nay rất xem đẹp.”
Julie cười cười, nhìn người đàn ông trước mặt mang theo ý cười gật gật đầu, rồi dắt tay con trai bước đi.
Trong phòng tân hôn dán chữ hỷ thật to, hai ngọn nến màu hồng cứng cáp. Chờ hôn lễ kết thúc, Hướng Vi mệt đến nổi hộc máu, hôn lễ truyền thống này thật sự là truyền thống thấy sợ, cô còn phải đội mủ phượng khăn trùm đầu ngày xưa.
Hướng Vi tắm rửa xong ra ngoài, Chu Thần Dật đang trải chăn đệm, Hướng Vi đứng một bên nhìn anh, khóe miệng không khỏi lộ ra nụ cười, người đàn ông này, từ nay sẽ là chồng của cô rồi.
Chu Thần Dật trải chăn đệm xong, quay đầu qua thấy cô đang ở đó cười ngây ngô, đi tới gõ đầu cô một cái, “Một mình đứng ở cười ngây ngốc cái gì hả?”
Hướng Vi ôm eo anh, áp sát mặt vào ngực anh, “Rốt cuộc chúng ta cũng kết hôn rồi. Thần Dật, em cảm thấy rất hạnh phúc…”
“Cô bé ngốc, anh có thể lấy được em, mới là hạnh phúc lớn nhất đời này của anh.”
Hướng Vi cười hì hì một tiếng, “Dẻo miệng…”
Chu Thần Dật cầm tay cô đang đập nhẹ tay anh, cúi đầu ngậm chặt ngón tay mảnh khảnh trắng nõn. Mặt Hướng Vi đỏ lên, liền muốn rút tay về, Chu Thần Dật cười ra tiếng, một phen ôm lấy cô ngã xuống giường.
Hai cây đèn cầy đỏ chót lặng lẽ đốt cháy, âm thanh ngâm nga vang lên trong màn đêm yên tĩnh có vẻ càng khiến người ta mất hồn, hình ảnh lăn lộn quay cuồng sau bức màn, đến cuối cùng, chỉ còn nghe thấy âm thanh lười biếng của người nào đó, nói: “Thần Dật, chúng ta sinh em bé đi…..”
Tóm tắt lời của tác giả: Truyện đến đây là kết thúc, phía sau còn có bốn ngoại truyện nữa. Cảm ơn tất cả mọi người đã ủng hộ.