“Đằng Mộc đã chết?” Tá Đằng Dụ Nhân trong một thân võ sĩ phục màu trắng, nghe được những lời này của Điền Dã. trên gương mặt luôn luôn lạnh lùng rốt cục xuất hiện một tia dao động.
Thân là con trai lão đại Sơn Khẩu Tổ Tá Đằng Nhất Lang. Tá Đằng Dụ Nhân là một trong những người cạnh tranh có khả năng lớn nhất cũa Sơn Khẩu Tổ, nhưng hắn một lòng hướng võ, rất ít nhúng tay vào chuyện của bang hội.
Nhưng điều này cũng không có nghĩa hắn sẽ không hôi qua chuyện của bang hội. ngược lại hắn đã bồi dường không ít dòng chính, đối với Sơn Khẩu Tổ hiểu rõ như lòng bàn tay.
Đằng Mộc xem như một trong những thành viên thuộc dòng chính của hắn.
Tá Đằng Dụ Nhân cực kỳ hiền rõ thực lực của Đằng Mộc, theo hắn xem ra. Đằng Mộc có thực lực trung đãng chỉ nói về vũ lực mặc dù không đứng trên đinh thế giới này, nhưng cũng là sự tồn tại cực kỳ khủng bố, nhất là Đằng Mộc am hiểu ám sát. có thể giết chết đối thủ có thực lực cao hơn hắn.
Hiện giờ, Điền Dã nói với Tá Đằng Dụ Nhân. Đằng Mộc đã chết...
Điều này làm sao không để Tá Đằng Dụ Nhân kinh ngạc?
“Sao lại như vậy?” Sau thoáng trầm mặc ngắn ngũi. Tá Đằng Dụ Nhân mở miệng, trong lúc nói chuyện đôi mày cau chặt lại. trong con ngươi lóe lên hàn ý lạnh lẽo.
Đầu bên kia điện thoại, cảm xúc của Điền Dã dần dần ổn định hơn một chút, nghe Tá Đằng Dụ Nhân hôi. vội vàng đáp: “Tình Tử tiểu thư muốn Đằng Mộc thiếu gia phái ba 2ã đệ tứ của hắn trong trận đấu võ thuật giết chết sinh viên làm bị thương Liễu Xuyên thiếu gia. Kết quả. sinh viên kia ở thời điềm mấu chốt chợt bùng nổ, đánh bại đệ tử lợi hại nhất của Đằng Mộc quân là Triêu Thương. Sau đó...đệ tử Thu Nguyên của Đằng Mộc quân ám toán sinh viên kia. bị Trần Phàm ngăn lại.”
“Trần Phàm?” Nghe được tên này, trong lòng Tá Đằng Dụ Nhân lặp lại một lần. hắn tự nhiên biết, lần này sở dĩ Liều Xuyên Tình Tử đến Trung Quốc, hoàn toàn là vì muốn trả thù Trần Phàm, nhưng Trần Phàm lại không thỏa mãn nguyện vọng của Liều Xuyên Tình Tử.
“Sau đó Trần Phàm làm bị thương Thu Nguyên. Đằng Mộc quân mang theo bảo tiêu của Tình Tử tiểu thư phát động vây công Trần Phàm kia. kết quả toàn bộ bị đánh trọng thương. Đằng Mộc quân bị đánh chết ngay đương trường.” Điền Dã kinh hồn táng đảm nói. trên thực tế, hắn cũng không biết Đằng Mộc có chết hay không, nhưng hắn cảm thấy được trường họp Trần Phàm hành hung Đằng Mộc quá bạo lực, cho rằng dưới tình huống đó, Đằng Mộc chắc chắn sẽ chết.
Đằng Mộc mang theo bảo tiêu của Tình Tử vây công, lại có thể thảm bại?
Nếu như nói Điền Dã nói với Tá Đằng Dụ Nhân chuyện Đằng Mộc bị giết. Tá Đằng Dụ Nhân chỉ là kinh ngạc, như vậy giờ này khắc này hoàn toàn bị chấn kinh rồi.
Bảo tiêu bên người Liễu Xuyên Tình Tứ là do hắn an bài, đều xuất thân từ Nhẫn Đường của Sơn Khẩu Tổ, hơn nữa còn là người nổi bật bên trong. toàn bộ đều đạt được cấp bậc hạ đẳng.
ờ dưới tình hình này, Trần Phàm dùng lực lượng một người đánh bại đoàn người Đằng Mộc, thực lực đạt tới trình độ nào, trong lòng Tá Đẳng Dụ Nhân tự nhiên nắm chắc.
Trần Phàm.
Đồ Tể.
Hay hắn chín là Đồ Tể của thế giới ngầm?
Bỗng nhiên, trong lòng Tá Đằng Dụ Nhân tuôn ra ý niệm kỳ quái như vậy trong đầu.
Ý niệm vừa trào ra trong đầu. Tá Đằng Dụ Nhân lập tức lắc đầu bác bỏ, theo hắn xem ra. Đồ Tể từng ở thế giới ngầm nhấc lên sió tanh mưa máu làm vô số người kinh hồn táng đảm không thể nào là một sinh viên.
“Tá Đằng quân, có cần thông qua đại sử quán tạo áp lực với đại học Đông Hải hay không?” Thấy Tá Đằng Dụ Nhân không nói lời nào, Điền Dã nhịn khôngđược đề nghị.
Hiển nhiên theo Điền Dã nhìn ra. sự tình phát triển đến nước này, đã hoàn toàn thoát khôi mục đích giao lưu ngay từ đầu. ngược lại hai trường học đã kết thù. mà biện pháp tốt nhất giải quyết chuyện này chính là thông báo đại sứ quán, để đại sử quán gây áp lực, đế đoàn người của mình thuận lợi rời đi. đồng thời đế cho đám người Trần Phàm bị đẩy ra làm kẻ chết thay.
“Không cần.” Tá Đằng Dụ Nhân lạnh lùng nói: “Hiện tại ngươi lập tức đưa bọn hắn đến bệnh viện, chuyện còn lại ngươi cũng không cần hỏi tới.”
Tá Đằng Dụ Nhân nói xong trực tiếp cúp điện thoại, sau đó bấm một dãy số.
Một phút sau. nam nhân hói đầu lúc trước đại biểu Tá Đằng Dụ Nhân đi mời Hoàng Phủ Hồng Trúc đến gặp mặt xuất hiện trong đại sảnh.
“Tá Đằng thiếu gia.” Nam nhân hói đều nhìn thấy Tá Đằng Dụ Nhân, cung kính chào hôi. hơn nữa gương mặt ngưng trọng, tựa hồ hắn đã biết chuyện xảy ra tại đại học Đông Hải.
Nhìn biểu tình vẻ mặt ngưng trọng của nam nhân hói đầu. Tá Đằng Dụ Nhân lạnh lùng hòi: “Ma Cung quân, nói vậy ngươi đã biết chuyện của Đằng Mộc, nói thứ cái nhìn của ngươi.”
Nghe được lời Tá Đằng Dụ Nhân, sắc mặt nam nhân tên Ma Cung không khỏi biến đổi.
Thân là một trong những người phụ trách buôn lậu xe hơi tại khu Trung Quốc của Sơn Khẩu Tổ, địa vị của hắn trong Sơn Khẩu Tổ không thấp, nhưng trước lần này, hắn cũng chưa từng gặp qua Tá Đằng Dụ Nhân, chỉ nghe nói vị thiếu gia tương lai sẽ tiếp nhận địa vị này một lòng hướng võ, võ đạo xuất thần nhập hóa. đồng thời còn âm thầm bồi dường một đám dòng chính, xử lý một chút công việc trong bang hội.
Lần này đoàn người Tá Đằng Dụ Nhân đi đến Trung Quốc, Ma Cung vốn muốn nhân cơ hội này hảo hảo lấy lòng Tá Đằng Dụ Nhân, đồng thời đứng bên hắn. để đánh tốt trụ cột cho tương lai.
Trên thực tế. Ma Cung quả thật đã làm như vậy, trước khi đoàn người Tá Đằng Dụ Nhân đến Đông Hải. hắn đã đặt khách sạn tốt nhất, nhưng hắn nằm mơ cũng khônangờ Tá Đằng Dụ Nhân lại không làm theo kế hoạch của hắn. mà đi tới khách sạn do đại học Đông Hải chuẩn bị.
Tá Đằng Dụ Nhân thực hiện làm Ma Cung không hiểu ý tử. theo bản năng cho rằng Tá Đằng Dụ Nhân chướng mắt hắn.
Ngay trong lúc hắn đang uể oải. Tá Đằng Dụ Nhân lại giao cho hắn một nhiệm vụ. để cho hắn đi mời đại tỷ của Hồng Trúc bang Hoàng Phủ Hồng Trúc đến.
Chuyện này hắn làm rất tốt. nhưng không biết có thể tiến nhập vào pháp nhãn của Tá Đằng Dụ Nhân hay không.
ờ dưới tình hình này, hiện giờ nghe được Tá Đằng Dụ Nhân mở miệng hôi chuyện của Đằng Mộc nên làm sao xử lý, trái tim Ma Cung lập tức dâng cao tới cố họng, hắn biết rõ câu trả lời này không hề tầm thường. trả lời không tốt. sẽ hoàn toàn tiến vào sổ đen của Tá Đằng Dụ Nhân, đối với việc phát triên trong tương lai cực kỳ bất lợi.
“Tá Đằng thiếu gia. theo cách nhìn của tôi. chuyện này lợi dụng quan hệ bạch đạo tạo áp lực không phải biện pháp giải quyết tốt nhất.” Do dự một chút. Ma Cung thật cân thận nói: “Có ba nguyên nhân, thử nhất tuy rằng ở mặt ngoài đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn trong hoạt động giao lưu giữa hai trường học, nhưng ở trong mắt rất nhiều ngưòi. thiếu gia. Tình Tử tiêu thư. Đằng Mộc quân đều đã đến đây. Các vị đại biểu cho giới thượng lưu xã hội Nhật Bản. vì thế nếu bởi vì nhất thời thất bại mà thông qua dư luận gây áp lực, điều này sẽ làm cho rất nhiều người trong quốc nội xem thường. Thử hai. gia tộc Tình Tử tiểu thư gần đây luôn gặp phải trắc trở trong hai giới quân sự và chính trị, mà hiện giờ quan hệ Trung Nhật lại cực kỳ khẩn trương. nếu lợi dụng dư luận tạo áp lực, sẽ ảnh hường đến quan hệ giữa hai nước, gia tộc của Tình Tử tiểu thư ở quốc nội sẽ gặp phải rất nhiều phiền toái, cuối cùng tôi cho rằng mới là quan trọng nhất.”
“Nói.” Gương mặt Tá Đằng Dụ Nhân không chút thay đổi.
Ma Cung hít sâu một hơi. gằn từng chừ: “Thân phận của Đằng Mộc quân tôi thật rõ ràng. thực lực mạnh bao nhiêu tôi cũng biết. Thanh niên tên Trần Phàm kia có thể bằng vào sức một mình đánh bại đoàn người Đằng Mộc quân, thực lực này đúng là hiếm thấy. Có thể khẳng định chính là thân phận thanh niên tên Trần Phàm kia không đơn giản. mặc kệ chúng ta phải làm như thế nào, điều kiện tiên quyết là phải biết rõ thân
phận của hắn.”
Nói tới đây, Ma Cung thở dài một hơi nhẹ nhõm, sau đó thật cần thận nhìn Tá Đằng Dụ Nhân, rõ ràng nhìn thấy trong con ngươi hắn hiện lên một tia hào quang.
Thấy một màn như vậy, Ma Cung biết rõ câu trả lời của mình chiếm được thừa nhận của hắn. trong lòng lập tức đại định, tiếp tục nói: “Tá Đằng thiếu gia. tôi đã phái người đi điều tra thân phận của người thanh niên kia. kết quả không tra được tin tức gì
“Trước khi Tình Tử đến cũng từng điều tra qua. đồng dạng cũng không điều tra được tin tức gì khác.” Đôi mày Tá Đằng Dụ Nhân thoáng can lại. với chỉ số thông minh của hắn tự nhiên hiêu được, bối cảnh của Trần Phàm tuyệt đối khôngđơn giản.
Ma Cung thấy Tá Đằng Dụ Nhân can mày, nhịn không được đề nghị nói: “Tá Đằng thiếu gia. không bằng chúng ta để Hoàng Phủ Hồng Trúc đi điều tra đi? Hiện giờ Hồng Trúc bang ở tại Đông Hải lấy thúng úp voi. mà năng lượng của Hoàng Phũ Hồng Trúc trong chính giới không nhò, nói vậy hãn là có thé điều tra được.”
“Được, chuyện này giao cho ngươi đi làm.” Tá Đằng Dụ Nhân gật gật đầu. lạnh lùng nói: “Trước khi trời tối. ta phải biết rõ thân phận của hắn.”
“Dạ. Tá Đằng thiếu gia.” Ma Cung gật đầu cung kính lĩnh mạng. Ngay khi hắn thật cân thận thối lui ra khỏi phòng. chợt thấy cửa phòng bị người đấy ra. Liễu Xuyên Tình Tử vẻ mặt tức giận từ bên ngoài đi vào.
“Tình Tứ tiểu thư.” Nhìn thấy Liễu Xuyên Tình Tứ. nhận thấy được lửa giận trên người nàng. vẻ mặt Ma Cung cung kính chào hôi.
Không để ý đến Ma Cung. Liễu Xuyên Tình Tử lập tức đi đến trước người Tá Đằng Dụ Nhân, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tá Đằng quân, em muốn bọn hắn chết.”
Hiển nhiên. Liễu Xuyên Tình Tử đã biết tin tức đoàn người Đằng Mộc bị đánh bại.
Nghe được lời Liễu Xuyên Tình Tứ. nhìn bộ dáng hung dừ của nàng. Tá Đằng Dụ Nhân nhíu mày.
Thân là con trai lão đại đương kim của Sơn Khẩu Tổ, hắn rất rõ ràng. hắn và Liễu Xuyên Tình Tử kết họp CÙNG một chỗ vốn là đám hỏi thuộc về hai gia tộc. Cho tới nay, bởi vì nhân khí của nàng tại Nhật Bản cùng thành tựu nàng lấy được trong khu vực thi đấu thể thao điện tử. mặc dù hắn không đến mức yêu Liễu Xuyên Tình Tử. nhưng vẫn có chút hảo cảm đối với nàng.
Nhưng hành trình Trung Quốc lần này, Liễu Xuyên Tình Tử bởi vì nỗi si nhục của một năm trước, lại thêm không có cơ hội giáo huấn Trần Phàm trong cuộc thi đấu cs, lửa giận công tâm. mất đi lý trí. thậm chí đã giống như bị phát rồ.
Điều này làm cho hắn nhiều ít có chút thất vọng.
“Anh đã phân phó Ma Cung thông qua mạng lưới quan hệ của Hồng Trúc bang đi điều tra thân phận Trần Phàm, chờ sau khi điều tra xong thân phận cụ thể của hắn. động thủ cũng không muộn.” Hắn nói xong, cầm mộc kiếm bên cạnh nhẹ nhàng vuốt ve nói: “Chết là tất nhiên, mấu chốt là chết như thế nào.”
“Nếu Tá Đằng quân đã nói hắn phải chết, như vậy còn điều tra thân phận hắn làm gì?” Liễu Xuyên Tình Tử kích động phản bác một câu. sau đó quay đầu ra lệnh cho Ma Cung: “Ma Cung quân, không cần cho Hồng Trúc bang đi điều tra thân phận tên hỗn đản kia. trực tiếp bảo Hồng Trúc bang bắt hắn tới.”
Nghe được lời của Liễu Xuyên Tình Tử. sắc mặt Ma Cung hơi đổi. không lập tức trả lời ngay, mà theo bản năng nhìn Tá Đằng Dụ Nhân.
“Làm theo lời Tình Tử nói đi.” Tá Đằng Dụ Nhân trầm ngâm vài giây đồng hồ, chậm rãi mở miệng. vừa nói vừa thâm ý liếc mắt nhìn Ma Cung.
“Dạ.”
Đọc được hàm ý trong mắt Tá Đằng Dụ Nhân. Ma Cung cúi đầu lĩnh mạng. sau đó thật cân thận lui ra khỏi phòng.
“Chờ khi hắn rơi vào trong tay em. em muốn uống máu của hắn. lột da hắn. tước thịt hắn. rút xương hắn.” Ngay khi Ma Cung ra khỏi phòng. Liễu Xuyên Tình Tứ giết chặt nắm tay, oán độc nói: “Để cho hắn sống không bằng chết.”