Không một lời nói, Dai Fu chỉ gắt gao ôm chặt vòng eo rắn chắc của Trần Phàm, đem gương mặt hại nước hại dân dán sát vào ngực Trần Phàm, nghe nhịp tim đập mạnh mẽ cường hãn của hắn, cảm thụ hương vị mà nàng vô cùng quen thuộc cùng thật sâu mê luyến.
Xa xa, thánh nữ Monica cũng không đi theo tới.
Khi thấy Dai Fu lao vào ngực Trần Phàm, trên khuôn mặt thần thánh của nàng lộ ra cảm xúc dao động, một loại cảm xúc mang tên hâm mộ ghen tỵ dần dần xuất hiện trên mặt của nàng.
Trùng quan nhất nộ vi hồng nhan. ( giận dữ xông quan ải vì hồng nhan).
Bởi vì Trần Phàm mà nàng đã chuyên tâm nghiên cứu văn hóa Trung Quốc, trong đầu đột nhiên hiện ra những lời này.
Giờ khắc này, nàng đột nhiên cảm giác được, nếu giờ này khắc này, người đầu nhập trong lòng Trần Phàm là nàng, như vậy mặc dù phải buông tha thân phận thánh nữ hiện tại, nàng cũng sẽ không hối hận...
Cùng lúc đó, những khách nhân có thân phận cao quý có mặt tại quảng trường hiện tại, nhìn thấy một màn như vậy, diễn cảm đều cực kỳ phức tạp.
Vì một cô gái. Trần Phàm vận dụng mạng lưới quan hệ đủ làm kinh động bất kỳ thế lực nào như thế, đáng giá sao?
Không đáng.
Đây là cách nhìn của bọn hắn.
Nhưng nếu Trần Phàm làm như vậy, ở trong lòng hắn tự nhiên là đáng giá, cũng có được dụng ý riêng của hắn.
Sau một lát, Dai Fu thoát khỏi ngực Trần Phàm, mà lão Edward luôn luôn chờ đợi cơ hội lập tức tiến lên.
“Lão Edward, ông không cần giải thích điều gì.” Nhìn thấy lão Edward đi tới, cố gắng nói gì đó, Trần Phàm mở miệng trước: “Tuy rằng tôi có thể lý giải được lập trường của ông, nhưng cũng không có nghĩa là tôi không trách ông. Tôi tha thứ cho ông không phải bởi vì ông là tộc trưởng gia tộc Kerner Er, chẳng qua bởi vì ông là ông nội của Dai Fu, không hơn!”
“Cảm ơn ngài tha thứ.” Trong lòng Edward không biết là mùi vị gì - nếu như hắn biết sau lưng Trần Phàm có mạng lưới quan hệ khủng bố như thế, thế nào còn để ý tới chút ích lợi của gia tộc Michelle vào trong mắt?
Hối hận.
Đây là cảm xúc duy nhất trong lòng lão Edward.
Nhưng trên thế giới này không có thuốc hối hận, chuyện cho tới bây giờ, lão Edward cần phải làm chính là hết sức lấy lòng người thanh niên đông phương đã phóng ra tia sáng kỳ dị trong đêm nay, để cho hắn có thể cho gia tộc Kerner Er một ít trợ giúp.
Ân, chỉ cần một chút trợ giúp là đủ rồi...
“Lão Edward, tôi nghe nói, ông lựa chọn bốn người cùng Dai Fu cạnh tranh người thừa kế gia tộc Kerner Er, đúng không?” Trần Phàm tựa hồ có thể đoán được tâm tư lão Edward, mỉm cười hỏi.
Lộp bộp!
Trong lòng lão Edward một trận kinh hoàng, sau đó do dự một chút, cắn chặt răng nói: “Qua đêm nay, Dai Fu sẽ trở thành người thừa kế duy nhất của gia tộc Kerner Er!”
“Lão Edward, ông thực thông minh.” Trần Phàm nở nụ cười: “Đồng dạng cũng rất bợ đỡ.”
Lão Edward cười khổ.
“Tốt lắm, tôi cảm thấy được ông nên đứng ra nói chút gì đó.” Trần Phàm nhắc nhở nói.
Nghe lời nhắc nhở của Trần Phàm, lão Edward mới kịp phản ứng, nghi thức đính hôn đêm nay bị Trần Phàm làm ầm ĩ như vậy, đã hoàn toàn thay đổi hương vị, giờ này khắc này trên quảng trường, những khách nhân hoàn toàn trầm mặc, chỉ đưa ánh mắt nhìn về hướng Trần Phàm, chú ý phát triển kế tiếp.
“Khái...”
Nhẹ nhàng ho khan một tiếng, lão Edward chờ khi toàn bộ khách nhân đưa ánh mắt nhìn về phía hắn, kiệt lực biểu lộ một nụ cười, nói: “Thật cảm tạ các vị đêm nay đã quang lâm tòa thành Kerner Er.”
Vừa nói xong, lão Edward nâng ly ra dấu.
“Hô...”
Lão Edward vừa lên tiếng, không khí đọng lại trong quảng trường giống như lập tức thả lỏng xuống, tất cả mọi người âm thầm thở ra, mỉm cười giơ cao ly rượu.
Nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu, lão Edward lại nói thêm: “Nương theo cơ hội đêm nay, tôi lấy thân phận tộc trưởng gia tộc Kerner Er tuyên bố, Dai Fu Kerner Er, trở thành người thừa kế thứ sáu của gia tộc Kerner Er! Đồng thời, vị khách nhân họ Trần đến từ phương đông, sẽ vĩnh viễn trở thành người bạn tốt nhất của gia tộc Kerner Er!”
“Ba... ba...”
Nghe được lời lão Edward nói, toàn bộ khách nhân có mặt tại hiện trường cũng không cảm thấy kỳ quái, mà phối hợp vỗ tay.
Bởi vì, bọn hắn xuất thân cao quý so sánh với người ở tầng dưới chót càng thêm hiểu được đạo lý nên đối diện với thực tế.
Bọn hắn hoàn toàn đồng ý cùng lý giải cách làm của lão Edward.
Nhưng trong lúc vỗ tay, trong con ngươi của Silva, Kaiser, Guti đồng thời đều hiện lên một tia hào quang tán thưởng không dễ dàng phát giác...
Sau đó, trong lòng ba người như có thông hiểu liếc nhau một cái, cùng nở nụ cười.
Hết thảy, đều không cần nói lời nào.
Cùng lúc đó, những công tử ca của gia tộc Kerner Er hoàn toàn bị những gì đêm nay Trần Phàm đã làm khiến cho kinh ngạc tới ngây người, nghe được lời lão Edward, diễn cảm trở nên cực kỳ phức tạp!
Trong đó, bốn người cạnh tranh với Dai Fu có cả Roddy, gương mặt đã trở nên trắng bệch.
Bọn hắn đều rõ ràng, lời tuyên bố của lão Edward đã trực tiếp tiêu diệt hi vọng kế thừa gia tộc Kerner Er của bọn hắn.
Trong con ngươi bọn hắn lóe ra dáng vẻ không cam lòng nồng đậm!
Tuy không cam lòng nhưng bọn hắn cũng không dám lưu lộ ra chút hận ý.
Bởi vì bọn hắn sợ.
Sợ bị rập khuôn theo gia tộc Michelle!
“Em nên đi rửa mặt một chút, trang điểm lại, sau đó cùng anh đi chào hỏi khách nhân, liên lạc một chút cảm tình.” Trần Phàm cười nói.
Dai Fu như có suy nghĩ, gật gật đầu.
Mười phút sau, Dai Fu trang điểm xong lại quay trở lại quảng trường.
Trên quảng trường, không khí tụ họp tựa hồ đã khôi phục lại, những khách nhân nâng ly trò chuyện, trong đó bên cạnh Kaiser, Guti, thánh nữ Monica vây quanh nhiều người nhất, người bên cạnh Silva cũng không ít.
Mang theo một người phục vụ, Trần Phàm cùng Dai Fu tay cầm ly rượu, bắt đầu buổi giao tế đêm nay.
Nhìn thấy hành động của hai người, những khách nhân vây quanh Kaiser, Guti, thánh nữ Monica đều lập tức tránh ra.
Đầu tiên Trần Phàm mang theo Dai Fu đi tới bên cạnh Guti, người có thân phận cao quý nhất đêm nay, có phân lượng nặng nhất.
“Guti, cảm ơn.” Trong sự chú ý của các khách nhân, Trần Phàm mỉm cười giơ lên ly rượu.
Guti liếc mắt nhìn Trần Phàm thật sâu, cười nói: “Hẳn nên làm thế.”
“Anh cũng nghe được, Dai Fu là người phụ nữ của tôi, cho nên sau này giúp chiếu cố nhiều hơn.” Trần Phàm cười trêu.
Guti cũng cười: “Đó là tự nhiên.”
“Cạn ly.”
Trần Phàm không nói thêm lời vô ích.
“Phanh.”
Tiếng ly va chạm thanh thúy, ba người đều nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu.
Trần Phàm ra dấu một chút, mang theo Dai Fu đi về hướng Kaiser.
“Trần thân ái, những lời này không cần nói, uống rượu, uống rượu.” Kaiser không đợi Trần Phàm mở miệng, liền nói trước.
Trong lòng Trần Phàm hiểu rõ ràng, không nói thêm, ánh mắt thoáng đụng chạm ánh mắt Kaiser, nâng ly.
Chạm ly xong với Kaiser, Trần Phàm lại dẫn Dai Fu đi về hướng thánh nữ Monica.
Lúc này nhìn thấy hai người đi tới, vẻ hâm mộ cùng ghen tỵ không còn tồn tại trên mặt nàng, nàng lại biến thành thánh nữ thần thánh cao cao tại thượng không thể với tới.
“Monica, cảm ơn.”
Trần Phàm giống như người bạn cũ chào hỏi Monica, giọng nói thực tùy ý.
“Trần, anh quá khách khí.” Monica nhíu nhíu mày, nhưng vẫn thật chú ý trường hợp: “Cảm ơn thì không cần, có cơ hội nhất định phải đến Vatican tìm tôi.”
Dù Monica đã thật chú ý trường hợp, nhưng thật xảo diệu, ám chỉ lại khó hiểu, nhưng lại làm cho những kỵ sĩ tòa thánh phía sau cùng với những người đang vây quanh nàng đều hít sâu một hơi.
“Nhất định.” Trần Phàm cười khổ: “Thỉnh giúp tôi chuyển lời hỏi thăm tới giáo hoàng bệ hạ.”
Monica cười không đáp.
Trong lòng Dai Fu như gương sáng, không có một câu oán hận.
Ba người chạm ly, không khí hơi có vẻ quỷ dị.
Theo sau, dưới sự dẫn dắt của Trần Phàm, Dai Fu vừa được lão Edward thừa nhận là người thừa kế đời thứ sáu của gia tộc Kerner Er, xuyên qua trên quảng trường, cùng một đám khách nhân chạm ly trò chuyện.
Cả quá trình, mỗi một vị khách nhân đều biểu hiện ra đủ tôn kính cùng nhiệt tình với Trần Phàm và Dai Fu.
So sánh với thái độ ban đầu khi Trần Phàm tiến vào quảng trường, thì đúng là nghiêng trời lệch đất.
Hiển nhiên tất cả mọi người đã thừa nhận thân phận cao quý của Trần Phàm, ít nhất giờ khắc này chính là như thế.
Đồng dạng, bọn hắn cũng đã thừa nhận thân phận người thừa kế của Dai Fu!
Ngay trong lúc Trần Phàm mang theo Dai Fu lấy thân phận người thừa kế gia tộc Kerner Er tiếp xúc với các khách nhân, bốn đối thủ cạnh tranh của Dai Fu tính cả Roddy bên trong, đã sớm rời đi quảng trường.
Đối với bọn hắn mà nói, quảng trường đủ bày ra nội tình gia tộc Kerner Er, đêm nay giống như chốn địa ngục, làm cho bọn hắn cảm thấy sợ hãi!
Bọn hắn không cách nào tiếp tục ở lại đây thêm một phút đồng hồ.
Bởi vì đối với bọn hắn mà nói, ở lại thêm một phút đồng hồ chính là sự giày vò.
“Ba!”
Trong một gian phòng nằm trong tòa thành, Roddy thần tình dữ tợn, hổn hển đem một bình hoa giá trị trên trâm ngàn đô la trực tiếp đập vỡ nát bấy!
“Đông!”
Sau khi đập vỡ bình hoa, Roddy nắm chặt tay, hung hăng đập vào mặt bàn gỗ lim, phát ra một thanh âm trầm đục.
“Vì sao? Vì sao lại biến thành như vậy?”
Theo sau, Roddy vô lực ngồi trên mặt đất, hai mắt vô thần nhìn lên trần nhà.
“Ông!”
Đột nhiên di động vang lên, có vẻ vô cùng rõ ràng trong căn phòng yên tĩnh.
Roddy đờ đẫn nhìn thoáng qua điện thoại bên cạnh, khi thấy số điện thoại là dãy số quen thuộc gọi từ Trung Quốc, trong con ngươi hắn rốt cục có thểm một tia thần thái.
Nghĩ nghĩ, cuối cùng hắn nhận nghe điện thoại.
“Roddy, tôi nghe nói Trần Phàm đến tham gia nghi thức đính hôn của Grimm Michelle cùng Dai Fu sao?” Điện thoại vừa chuyển được, bên trong điện thoại truyền ra thanh âm quen thuộc của Yến Thanh Đế.
Bên tai vang lên lời nói của Yến Thanh Đế, Roddy mờ mịt nói: “Phải.”
“Roddy, giọng nói của anh nghe không ổn, đã xảy ra chuyện gì?” Yến Thanh Đế đã nhận ra vẻ dị thường của Roddy.
“Yến, tôi xin thề với Thượng Đế, đối thủ của anh là một ác ma!” Roddy bỗng nhiên phẫn nộ, không cam lòng gào lên.
“Làm sao vậy?” Yến Thanh Đế nhíu mày.
“Anh đoán thử xem, vì phá hư nghi thức đính hôn đêm nay, hắn đã tìm được ai?” Roddy cảm thấy thân thể của mình điên cuồng run rẩy: “Ông trùm Mafia nước Mỹ Silva, bộ trưởng ngoại giao EU Kaiser, thánh nữ tòa thánh Monica. Guti Rhodes Wales...”
“Ngay cả tộc trưởng gia tộc Michelle, toàn bộ thành viên gia tộc Michelle giống như chó nhà tang cút ra khỏi tòa thành Kerner Er, mà Dai Fu đã trở thành người thừa kế của gia tộc Kerner Er!” Nói xong lời cuối cùng, Roddy điên cuồng gào lên: “Yến, anh nói cho tôi biết, tên hỗn đản kia, hắn vì cái gì có được mạng lưới quan hệ khủng bố đến như thế? Con mẹ nó rốt cục là vì sao?”
Vì sao?
“Ba!”
Không một tiếng trả lời, di động rơi xuống khỏi tay Yến Thanh Đế, rớt trên mặt đất.
Dưới ánh đèn. Yến gia đại thiếu đã hoàn toàn thất thố.
Đời này, hắn chỉ thất thố qua hai lần.
Lần đầu tiên, ở khách sạn Yên Kinh.
Đây là lần thứ hai!