Hô mưa gọi gió?
Một tay che trời?
Đúng vậy!
Trần Phàm có được thân phận chủ tịch tập đoàn Cao Tường, ở thương giới được tập đoàn Kerner Er toàn lực ủng hộ, lực ảnh hưởng tại thương giới Chiết Giang thật không cách nào tưởng tượng.
Bạch đạo.
Ngày đó, Trần Phàm ở tại Hàng Châu mời được thủ trưởng số 1 và thủ trưởng số 2 đến, đã đánh nát lòng kiêu ngạo trong nội tâm Yến gia đại thiếu, cho Yến gia một cái tát vang dội, trợ giúp La Vĩ trở thành người nắm quyền thứ hai trong Chiết Giang.
Mà trong cả quá trình, thân là người nắm quyền thứ nhất của Chiết Giang, Chu Bình Xuyên cũng ra sức không nhỏ.
Ở dưới tình hình này, không người nào dám hoài nghi năng lực của Trần Phàm trong bạch đạo, nhất là ở Chiết Giang!
Hắc đạo.
Người nắm quyền Thanh bang tại Chiết Giang Khổng Khê cùng quái tử thủ Dương Trạc đều đã chết, điều này biểu thị địa bàn của Thanh bang trong Chiết Giang đã bị mất đi.
Ngay cả Khổng Khê cùng Dương Trạc đều bị giết chết, những con tôm nhỏ tép nhỏ làm sao có thể nhấc lên sóng lớn?
Có thể nói không chút nào khoa trương, chỉ cần qua đêm nay, chỉ cần Trần Phàm giậm chân một cái, hắc bạch thương ba giới của Chiết Giang sẽ rung chuyển, mà hắn chỉ cần mở miệng liền có thể quyết định vận mệnh của rất nhiều người!
Sự thật cũng đang theo phương hướng này phát triển...
Vào lúc mười một giờ đêm, trong phòng hội nghị của sở công an tỉnh Chiết Giang.
Thân là người nắm quyền thứ hai trong Chiết Giang, La Vĩ tự mình ra mặt chủ trì hội nghị, tham gia hội nghị có đại lão nắm quyền cảnh giới, ngoài ra còn có người phụ trách của bộ an ninh tỉnh Chiết Giang.
“Các vị lãnh đạo, các đồng chí, hiện tại tôi sẽ hội báo toàn bộ sự việc xảy ra trong đêm nay.” Trong phòng hội nghị yên tĩnh, người phụ trách cảnh giới Hàng Châu dẫn đầu mở miệng trước.
Hắn vừa lên tiếng, những người đang hút thuốc hoặc đang trầm tư, đều đưa mắt nhìn về phía hắn.
“Đêm nay, vào lúc chín giờ ba mươi tám phút, ở đường XX phát sinh tai nạn giao thông vô cùng nghiêm trọng. Một chiếc xe bồn xăng dầu lúc đi ngang qua ngã tư đường, đã đụng vào bốn chiếc xe xông qua đèn đỏ tại ngã tư, khiến cho nổ mạnh, mười một người ngay cả tổng giám đốc công ty bất động sản Thụy Phong là Khổng Khê toàn bộ chết trong tai nạn giao thông này.”
“Vào lúc chín giờ bốn mươi phút, đường YY, đội trưởng bảo an công ty bất động sản Thụy Phong là Dương Trạc cùng mười thủ hạ ở mặt ngoài cũng gặp phải tai nạn giao thông, trải qua điều tra hiện trường phát hiện có vỏ đạn cùng vết máu, trải qua phán đoán họ đã gặp phải việc chặn giết, mười một người toàn bộ bị mất mạng.”
“Khoảng chín giờ năm mươi phút, chúng ta phát hiện tại Thế Mậu Lệ Tinh có một người phụ nữ tên là Lý Quế Dần cùng con trai tên là Khổng Thu đã chết trong nhà. Ngoài ra tại hiện trường còn có hai thi thể, một người cầm súng hãm thanh, theo xác minh. Lý Quế Dần và Khổng Thu bị người cầm súng hãm thanh bắn chết.”
Nói tới đây, người phụ trách cảnh giới Hàng Châu dừng lại một chút.
“Khương cục trưởng, ông đem ba chuyện này nói cùng một lúc, hay là bên trong đó có ẩn tình gì?” Ngay khi Khương cục trưởng tạm dừng, La Vĩ bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Nghe được câu hỏi của La Vĩ, trong đó có một ít người biết được tin tức, gương mặt hơi có vẻ phức tạp, mà vẻ mặt Khương cục trưởng lại cung kính hội báo: “La chủ tịch, sở dĩ tôi đem ba chuyện này nói chung một lúc, là bởi vì thông qua nhân viên chúng ta toàn lực điều tra, phát hiện ba chuyện này đều có liên quan với nhau.”
“Nói tiếp đi.” La Vĩ không phản ứng.
“Mọi người đều biết. Khổng Khê là tổng giám đốc của công ty bất động sản Thụy Phong, là nhà từ thiện cùng xí nghiệp gia ưu tú, thậm chí còn là ủy viện hiệp hội thương mại tỉnh ta. Nhưng căn cứ Hồ cục trưởng của bộ an ninh cung cấp tài liệu, trước khi Khổng Khê tới Chiết Giang, từng chủ trì tham dự sinh ý đen tại Phúc Kiến, chủ trì sinh ý hắc đạo tại biên cảnh Vân Nam. Thân phận chân thật của hắn chính là người phụ trách Thanh bang tại Chiết Giang.”
“Đội trưởng đội bảo an của công ty bất động sản Thụy Phong là Dương Trạc vốn là trợ thủ đắc lực của Khổng Khê, Lý Quế Dần là vợ của Khổng Khê, Khổng Thu là con trai của hắn, về phần thân phận hai thi thể chết trong nhà Lý Quế Dần chính là thành viên hắc đạo biên cảnh Vân Nam, bọn hắn từng tham dự nhiều sinh ý hắc đạo, hơn nữa từng kết thù với Khổng Khê, năm đó, Khổng Khê còn ở biên cảnh Vân Nam, từng phái Dương Trạc giết chết em trai của bọn họ, còn đoạt đi toàn bộ tích tụ của họ.”
“Trước đó, đồng chí đội trưởng đội cảnh sát hình sự từ trên người hai huynh đệ Lý Đông, Lý Nhạc tìm ra một chiếc di động, trên di động có vân tay của Lý Đông, mà trải qua điều tra phát hiện trước khi sự việc phát sinh, hắn từng gọi điện thoại nói chuyện với Khổng Khê.”
“Xét theo việc này, tôi cùng những đồng chí trong vụ án cùng thảo luận, có bước đầu phán đoán đây là một sự kiện hắc bang trả thù.” Khương cục trưởng nói xong, lại dừng một chút, tiếp tục nói: “Kế tiếp, tôi cho mọi người nhìn lại vụ án một chút, nếu có chỗ không đúng, xin mọi người nói ra.”
“Hai huynh đệ Lý Đông, Lý Nhạc là bởi vì năm đó có cừu oán với Khổng Khê, vì thế trù hoạch hành vi trả thù lần này, bọn hắn vốn âm thầm lẻn vào trong nhà Lý Quế Dần, dùng phương thức bắt cóc dụ dẫn Khổng Khê cùng Dương Trạc tới. Sau khi dẫn dụ được hai người này, huynh đệ Lý Đông, Lý Nhạc quyết đoán giết chết Lý Quế Dần cùng con trai Khổng Thu của Khổng Khê.”
“Sau khi giết chết Lý Quế Dần cùng Khổng Thu, huynh đệ Lý Đông, Lý Nhạc không kịp rời đi thì bị thủ hạ của Khổng Khê giết chết – điểm này chúng tôi đã chứng thật bước đầu, bởi vì loại súng giết chết Lý Đông cùng Lý Nhạc là thuộc về loại súng của thủ hạ Khổng Khê, hơn nữa còn có vân tay của bọn họ.”
“Thủ hạ của Khổng Khê giết chết Lý Đông cùng Lý Nhạc, Khổng Khê biết được vợ cùng con trai mình bị giết, nóng vội chạy tới Thế Mậu Lệ Tinh, kết quả bị hai huynh đệ Lý Đông cùng Lý Nhạc lập kế hoạch trước đó chế tạo tai nạn giao thông sát hại, mà Dương Trạc lại bị đồng lõa của hai huynh đệ chặn giết!”
“Đây là kết quả phân tích của tôi cùng các đồng chí trong tổ chuyên án, nếu như có chỗ nào không đúng, mong các vị lãnh đạo cùng các đồng chí chỉ ra chỗ sai lầm!”
Khương cục trưởng nói xong, dụi tắt tàn thuốc trong tay.
Khương cục trưởng phân tích xong, ngoại trừ La Vĩ cùng người phụ trách bộ an ninh Chiết Giang, những người khác đều tuyên bố cách nhìn của chính mình, cuối cùng đều cho rằng lời phân tích của Khương cục trưởng và cảnh sát tổ trọng án thật hữu lý.
“Các đồng chí, bởi vì lo lắng chuyện đêm nay sẽ tạo ra phản ứng tồi tệ trong xã hội, hiện giờ chúng ta đối ngoại tuyên bố, hai chuyện này sẽ chỉ là sự cố tai nạn giao thông.” Nhìn thấy mọi người phát biểu xong, La Vĩ luôn luôn trầm mặc âm thầm thở ra, cảm thán thủ đoạn của Trần Phàm thật cao minh, nói: “Nhưng chúng ta cũng phải tra rõ chân tướng sự tình, như vậy kế tiếp chúng ta phải làm chính là trong thời gian ngắn nhất phải đem cá lọt lưới bắt về quy án!”
Cá lọt lưới!
Nghe được mấy chữ này, tất cả mọi người rất rõ ràng, cá lọt lưới ở trong miệng La Vĩ đó là chỉ những người đã chặn giết Dương Trạc.
“Tôi đề nghị, từ bây giờ bắt đầu, xuất động toàn bộ cảnh lực thành phố Hàng Châu, phong tỏa quốc lộ, đường sắt, dân vận, cũng phải tiến hành bài tra toàn bộ khách sạn, trung tâm tắm hơi, những khu ăn chơi, phải tra ra hung thủ!” La Vĩ vang vang mạnh mẽ nói: “Hồ cục trưởng, Khương cục trưởng, nếu cảnh lực Hàng Châu có hạn, có thể điều động cảnh lực ở thành phố khác hoặc là mời trung đoàn võ cảnh trợ giúp.”
Quan lớn một cấp đè chết người.
La Vĩ vừa mệnh lệnh, những người khác tự nhiên không còn gì dị nghị.
Vào lúc 0 giờ, thanh âm tiếng còi cảnh sát hoàn toàn vang vọng chân trời, từng chiếc xe cảnh sát từ các phân cục, đồn cảnh sát chạy nhanh ra đường.
Khác với những cuộc điều tra trước kia, lần này chuyện điều tra rõ ràng tăng cường, dĩ vãng có một ít hội quán xa hoa cùng các khách sạn không hề bị kiểm tra nhưng lần này không hề ngoại lệ toàn bộ đều tiến hành điều tra.
Cả đêm.
Suốt cả một buổi tối, tiếng còi cảnh sát đều không ngừng vang lên.
Thẳng đến khi trời hoàn toàn sáng hẳn, hành động lùng bắt được gọi là Kiếm Võng hoàn toàn chấm dứt.
Trong quá trình điều tra, một ít sòng bạc ngầm, hội quán hộp đêm đều bị niêm phong, ngoài ra một ít ngưu quỷ xà thần cùng thủ hạ thành viên trung tâm của Khổng Khê toàn bộ bị bắt.
Điều này biểu thị lực lượng còn sót lại của Thanh bang tại Hàng Châu đã hoàn toàn bị Trần Phàm mượn dùng bàn tay cảnh sát diệt trừ!
Sáng sớm, Quảng Châu Nhị Sa Đào, trong phòng sách của Tiết Hồ.
Thần tình Tiết Hồ thật âm trầm ngậm điếu xì gà, rít mạnh hai hơi, bấm điện thoại gọi Yến Thanh Đế.
Điện thoại qua thật lâu mới chuyền được, bên trong điện thoại truyền ra thanh âm trầm thấp của Yến Thanh Đế: “Tiết Hồ, ông còn có mặt mũi gọi cho tôi sao?”
“Yến thiếu.” Tối hôm qua, Tiết Hồ bị mất địa bàn Chiết Giang, điều này đối với Tiết Hồ mà nói, tức giận là có thể nghĩ, nhưng mặc dù là như thế, lúc này nghe được lời chỉ trích của Yến Thanh Đế, Tiết Hồ chỉ phải nhẫn nhịn lửa giận, nghiêm túc nói: “Ngài không phải luôn muốn lợi dụng thủ đoạn pháp luật đối phó Trần Phàm sao? Tối hôm qua người của tôi bị giết, tất cả chuyện này tuyệt đối có quan hệ tới Trần Phàm!”
“Tôi cũng biết có quan hệ tới Trần Phàm, nhưng ông có chứng cớ sao?”
Đầu bên kia điện thoại, sắc mặt Yến Thanh Đế cũng không khá hơn được chút nào, nguyên bản hắn tính toán lợi dụng Tiết Hồ bức Trần Phàm phạm tội, sau đó lợi dụng thủ đoạn pháp luật đối phó Trần Phàm, theo hắn xem ra, dù chỉnh không chết Trần Phàm, cũng có thể lật ra con bài chưa lật của Trần Phàm, lại thật không ngờ, sự tình biến thành kết quả này.
Chứng cớ?
Nghe được hai chữ này, gương mặt Tiết Hồ hơi đổi, cắn răng nói: “Căn cứ tin tức tôi có được, trước đó không lâu Lâm Đông khuất phục Trần Phàm, ngày hôm qua Lâm Đông có mặt tại Hàng Châu, chuyện này nhất định là hắn làm!”
“Chứng cớ! Tôi muốn chứng cớ, ông nghe không hiểu tiếng người sao?” Yến Thanh Đế đột nhiên đề cao thanh âm: “Tôi nghe nói, căn cứ kết quả điều tra của cảnh sát cùng bộ an ninh, chuyện tối hôm qua hoàn toàn là do hai gã nhân vật hắc bang biên cảnh Vân Nam trù hoạch trả thù Khổng Khê.”
Lần này, Tiết Hồ á khẩu không trả lời được, bởi vì hắn lấy được tin tức cũng đều là chứng cớ chỉ hướng hai huynh đệ Lý Đông cùng Lý Nhạc.
“Tiết Hồ, sau này bảo thủ hạ của ông nên động não nhiều hơn một chút đi, đừng tùy tiện bị người ta âm một chút thì đã chết.” Nhìn thấy Tiết Hồ không nói lời nào, Yến Thanh Đế lạnh lùng nói: “Cho dù chết, bọn hắn cũng phải chết cho có giá trị! Bức không được Trần Phàm ra tay, ít nhất cũng phải có quan hệ tới Trần Phàm, hiểu không?”
“Hiểu được. Yến thiếu.”
Tiết Hồ hít sâu một hơi, vừa tức giận vừa bất đắc dĩ trả lời.
“Tiết Hồ, đối với ông mà nói, mất đi Chiết Giang và Hàng Châu, không có vấn đề gì.” Có lẽ biết Tiết Hồ đau lòng vì mất địa bàn Chiết Giang, Yến Thanh Đế lại bổ sung nói: “Chỉ cần ông nghe theo lời sắp xếp của tôi, đùa chết Trần Phàm là điều tất nhiên. Chờ khi hắn vừa chết, nên là của ông sẽ là của ông, chạy không thoát, về phần địa phương khác, ông cũng không cần lo lắng quá mức, Trần Phàm ở địa phương khác cũng không có được mánh khóe thông thiên như ở Chiết Giang!”
Vừa nói xong, Yến Thanh Đế trực tiếp cúp điện thoại.
Bên tai vọng lại lời của Yến Thanh Đế, trong lòng Tiết Hồ nhiều ít cũng dễ chịu hơn một chút.
Dù sao hắn cũng biết, sở dĩ Chiết Giang bị mất nhanh như vậy, ngoại trừ thủ đoạn tối hôm qua Trần Phàm làm thật hoàn mỹ, cũng bởi vì đoạn thời gian trước Trần Phàm hoạt động tại Chiết Giang, đặt xuống trụ cột kiên định trong bạch đạo, thế cho nên làm Yến gia cũng không thể hạ thủ.
Mà dùng cách nói của Yến Thanh Đế, ngoại trừ Chiết Giang, mạng lưới quan hệ của Trần Phàm tại bạch đạo phía nam cũng không phải quá mạnh mẽ, chỉ cực hạn trong mạng lưới quan hệ của Hồng Trúc bang và những chiến hữu của Trần Chiến.
So ra mà nói. Thanh bang có được mạng lưới quan hệ đặt xuống nhiều năm, còn có chỗ dựa vững chắc như Yến gia, Trần Phàm còn muốn mượn dùng bàn tay cảnh sát diệt trừ người của Thanh bang, không thể nghi ngờ chỉ là người ngốc nói mê mà thôi.
Nhưng...
Tiết Hồ cùng Yến Thanh Đế lại không hề nghĩ qua, cho tới nay, cùng một thủ pháp, Trần Phàm chưa bao giờ dùng tới lần thứ hai...